Em đi trong áng sương mù
Trên đầu thêm có cây dù che mưa
Tay cầm đôi dép đong đưa
Chân còn ngại bước cầu dừa trợt trơn
Rì rào mưa trút từng cơn
Như rơi giọt lệ như hờn trách ai
thời gian hương sắc tàn phai
Vì người đâu quản tháng dài chờ mong
Người đi biền biệt xa xăm
Dù xưa em có lỗi lầm gì đâu ?
Nhớ anh thao thức canh thâu
Tim em khô héo ưu sầu bởi yêu
Thương nhiều nên khổ thêm nhiều
Vương chi để chuốc bao nhiêu tủi hờn
........Lehong......
No comments:
Post a Comment