Monday, April 30, 2018

XUÔI THEO DÒNG NƯỚC

XUÔI THEO DÒNG NƯỚC Đời dường như vách đá rêu phong Từng vết xanh xao đến buốt lòng Khi giọt nắng tàn rơi trước ngõ Lúc cơn mưa muộn rớt ngoài song Mang về chút ít niềm hi vọng Kéo đến vô vàn nỗi ước mong Mà những xôn xao từ dạo ấy Vẫn trôi theo sóng nước xuôi dòng dp 8.2018 ĐÊM BIỂN NHỚ NGƯỜI xuôi ngược Đêm biển sóng ngàn hóa vũ phong Cũ xưa tình nhớ cảm thương lòng Thềm vương cát trắng soi buồn mắt Mộng rũ trăng vàng ẩn cuối song Êm lắng tiếng ru lời ước vọng Mải mê hồn đợi phút hoài mong Mềm rơi giọt mặn môi đầy lệ Đêm thức mãi trông nước đổi dòng ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 29.4..2018 TIN VUI VƯỢT BIỂN Trách trời sao nổi trận cuồng phong Khiến kẻ vượt biên phải khổ lòng Cha mẹ sợ lo nhìn cuối ngõ Vợ con hồi hộp ngóng qua song Anh đi thỏa ước mơ hoài vọng Em ở niềm khao khát đợi mong Vượt sóng trùng dương nay đến bến Tin vui liền báo trước đôi dòng LEHONG

GIỌT NẮNG TRONG MƠ

GIỌT NẮNG TRONG MƠ Nhiều khi tôi cứ ngắm hoàng hôn Với nỗi ưu tư ngập đáy hồn Bờ cát âm thầm ôm sóng vỗ Chân trời lặng lẽ hé môi hôn Âm ba góc phố lời hò hẹn Vọng lại trong tim tiếng trống dồn Chưa kịp rót vào mơ giọt nắng Thì dêm dài đã vội vùi chôn dp 2018 SAY TÌNH Tìm để nhớ em môi khẽ hôn Ái tình neo mộng đắm say hồn Thinh không gió thổi rung cành lá Rọi chiếu trăng mờ phủ bến sông Mình đợi khách về ngày tháng muộn Xứ xa đường cuối bước chân dồn Xin và nguyện ước lời mong mỏi Tìm lại giấc mơ tưởng lấp chôn ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 29.4.2018 ANH ĐỪNG VỘI VÃ Đêm khuya canh vắng lúc hoàng hôn Xuất hiển thình lình tớ hoảng hồn Điểm hẹn đôi ta nơi cuối xóm Nơi dừng gặp gỡ ở bờ sông Từ từ mẹ ngủ rồi tìm đến Vội vã anh mong vội ép dồn Nếu để ông bà già bắt được Duyên tình hai đứa ắc vùi chôn LEHONG

GIỌT NẮNG TRONG MƠ

GIỌT NẮNG TRONG MƠ Nhiều khi tôi cứ ngắm hoàng hôn Với nỗi ưu tư ngập đáy hồn Bờ cát âm thầm ôm sóng vỗ Chân trời lặng lẽ hé môi hôn Âm ba góc phố lời hò hẹn Vọng lại trong tim tiếng trống dồn Chưa kịp rót vào mơ giọt nắng Thì dêm dài đã vội vùi chôn dp 2018 SAY TÌNH Tìm để nhớ em môi khẽ hôn Ái tình neo mộng đắm say hồn Thinh không gió thổi rung cành lá Rọi chiếu trăng mờ phủ bến sông Mình đợi khách về ngày tháng muộn Xứ xa đường cuối bước chân dồn Xin và nguyện ước lời mong mỏi Tìm lại giấc mơ tưởng lấp chôn ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 29.4.2018 Đêm khuya canh vắng lúc hoàng hôn Xuất hiển thình lình tớ hết hồn Điểm hẹn đôi ta nơi cuối xóm Hay là gặp gỡ ở bờ sông Bên kia ba mẹ chưa đồng ý Chốn đó phụ thân vẫn ép dồn Vì quá yêu anh em chẳng chịu Thôi đành vĩnh biệt xác vùi chôn LEHONG

Sunday, April 29, 2018

ƯU TƯ CHỒNG CHẤT

ƯU TƯ CHỒNG CHẤT Từ lúc ước mơ tắt tiếng cười Trăng khuya tàn nắng chẳng còn tươi Rồi dâu bể đổi thay bao lượt Hỏi cuộc đời dài ngắn mấy mươi...? Sương trắng đọng đầy tràn khóe mắt Đá xanh chen lẫn bước chân người Những ưu tư cứ dần chồng chất Từ lúc ước mơ tắt tiếng cười dangphuong 4.2018 THƯƠNG VỀ EM Thương vọng tiếng em giọng nói cười Đón cùng hoa mới sắc màu tươi Vườn sau cảnh hạ hương ngàn gió Mộng với trăng vàng tuổi mấy mươi Vươn nhẹ liễu mơ hồn lữ khách Lặng thầm đêm dựa bóng đôi người Đường bên dốc đứng tôi chờ đợi Thương vọng tiếng em giọng nói cười ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 28.4.2018 KHÔNG THẤY EM CƯỜI Không bao giờ thấy được em cười Nghèo túng nên đời thấy kém tươi Mẹ mất khi vừa lên chín tuổi Lìa chồng đúng lúc mới hai mươi Khó khăn chồng chất hơn thiên hạ Cực nhọc phủ vây khó có người Tội nghiệp cảnh tình sao quá khổ Không bao giờ thấy được em cười LEHONG

Saturday, April 28, 2018

NGÁN NGẪM 1

NGÁN NGẪM 1 Lắm lúc hờn đời cũng muốn điên Bởi bao chuyện phiếm lắm ưu phiền Vô phần bạc số người chê tiện Hữu phước thời may kẻ gọi tiên Nặng gánh oằn vai nào chối biến Đau đầu nhứt óc vẫn ngang nhiên Nhưng buồn một nỗi đời thô thiển Chỉ biết tranh đua với bạc tiền...! LPT ĐỪNG BUỒN Đừng buồn mà hóa dại thành điên Gánh nặng mà chi những luỵ phiền Lắm kẻ tu hành không đắc đạo Còn người tạo ác lại thành tiên Lòng thành Phật độ là điều thật Dạ ác trời đày lẽ dĩ nhiên Dưỡng tánh tu tâm là tự nguyện Sống đời lương thiện chớ vì tiền LEHONG

PHẢI CHI

PHẢI CHI Phải chi quay ngược thời gian Cho tôi trở lại con đường năm xưa Dưới tàn Phượng Vĩ trú mưa Gặp người con gái giữa mùa nở hoa!... Chắc giờ khỏi phải xót xa Nhớ nhung, vương vấn ảnh ngà năm nao Tiếc hoa hé nhụy mời chào Tiếc Oanh thỏ thẻ ấm bao nỗi niềm Vì xưa mang cánh hồn chim Lại chim yếu ớt nằm im góc vườn Dẫu lòng tràn ngập yêu thương Nhưng không dám nói, chỉ buồn mà thôi Để rồi ngày tháng dần trôi Chiều thu nhạt nắng, ánh rơi não nề Bên kia ai có nẻo về Còn đây héo hắt, lê thê đàn cò!… Nếu như trở lại thời mơ Sẽ không lặng lẽ, thẫn thờ mông lung Sẽ không lắt lẻo chân chùn Dòng sông sóng vỗ bập bùng chơi vơi Chẳng rung tiếng gọi kia ơi Chẳng đêm quạnh quẽ thả rơi lá sầu Chẳng mang nỗi đợi chờ nhau Chẳng khi đối diện, lời chào khô khan… Tôi đây sẽ bước thật gần Nhẹ nhàng han hỏi, ân cần thiết tha Khẽ khàng dịu ngọt nói ra Anh yêu em lắm! Em à! Hiểu không!... 11/11/2016 Nguyễn Thành Sáng NẾU MÀ GẶP LẠI Phải chi em chửa có chồng Và anh vẫn mãi phòng không đợi chờ Thì đâu có những vần thơ Câu thương lời nhớ ngẩn ngơ đau buồn Chia ly ngăn giọt lệ tuôn Người đâu có phải chạnh lòng nhớ nhung Vì ta chẳng vẹn thuỷ chung Ngày nay đành phải hai đường cách ngăn Nếu mà trở ngược thời gian Chắc là không phải dở dang cuộc tình Mặc dù vách đất nhà tranh Yêu nhau sẽ sống cùng anh trọn đời Tương lai vào một ngày mai Con thơ hai đứa gái trai đủ đằy Gia đình hạnh phúc là đây Quên đi quá khứ những ngày đau thương Thôi thì dù có vấn vương Người thì có vợ kẻ đang bên chồng "Chim quyên ăn trái nhản lồng Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi" Thì đành đôi ngã chia phôi Tiếc thương chi nữa để rồi đớn đau Một lần xin vẫy tay chào Nếu còn gặp lại cúi đầu nghe em ! LEHONG

Friday, April 27, 2018

MỘT TÔI

MỘT TÔI Hiểu thấu thì nay cũng muộn rồi Bây giờ lạnh lẽo chỉ mình thôi Nhờ trăng xóa buổi sầu vương dạ Mượn gió xua thời tủi dẫm môi Nợ nghĩa ngày xưa lùa nước chảy Ân tình thuở ấy lặn dòng trôi Cho từng khắc khoải vùi chôn được Trở giấc canh trường một ngõ tôi tonnuthihanh Thuở Xưa Thuở đẹp ngày xưa đã hết rồi Ghim lòng mộng cũ xót đời thôi Yêu lần khổ dạ lu mờ mối Nhớ buổi tàn duyên lạt lẽo môi Ngõ rủ chia tình chân ướt lội Đường đi đoạn nghĩa kiếp sầu trôi Thôi thì đã hết ngày vui đợi Nhắc nhở thêm buồn bã phận tôi Thanh Huy CHÍNH LÀ TÔI Yêu thương ngày ấy đã qua rồi Đơn độc một mình phải thế thôi Họ nói thuỷ chung qua chót lưởi Tôi nghe gian dối ở đầu môi Bây giờ em sống đời phiêu bạt Hiện tại anh đang kiếp nổi trôi Xó chợ đầu đường thân lận đận Kẻ nghèo túng ấy chính là tôi LEHONG

ĐỜI PHÙ DU

ĐỜI PHÙ DU Mình cả đời tìm một hướng đi Vượt qua vũng cạn tuổi xuân thì Niềm vui rạng rỡ chừng đôi lúc Hạnh phúc tràn trề được mấy khi? Khoảnh khắc phù du tia mắt chởp Trăm năm ngắn ngủi tiếng cười khì Mới ngày nào sánh vai chung bước Giờ đã thành người bạn cố tri! dp * CON ĐƯỜNG NHÂN ÁI Làm thầy nếu có chút lương tri Nuôi nấng bệnh nhân chớ ngủ khì Chớ có vô tâm người chế nhạo Đừng làm việc ác họ nhờn khi Lương y bất cẩn mong gì sống Bác sĩ tận tâm khỏe tức thì Nếu đã theo nghề nên cố gắng Chọn đường nhân ái để mà đi LEHONG

Thursday, April 26, 2018

ĐƯỜNG TÌNH LỠ NHỊP

ĐƯỜNG TÌNH LỠ NHỊP Đêm thương nhớ buồn lên mí mắt Ngày đau thương ruột thắt lòng đau Tim em mang nặng khối sầu Tình yêu ngày ấy dễ dầu đổi thay Nhưng xa cách tháng ngày diệu vợi Biết ai chờ ai đợi được nhau Lặng nhìn mưa gió qua mau Lối xưa hoang vắng nhạt màu thắm tươi Đón gió đông hoa cười héo hắt Chiều tàn thu nắng tắt buồn tênh Đường mơ giờ quá gập ghềnh Niềm đau thì lại lênh đênh ngập tràn Xin anh chớ hỏi han mộng ước Vì em nào tròn được giấc mơ Xa nhau lòng thấy hững hờ Đường tình lỡ nhịp đôi bờ cách ngăn Lida EM ĐÃ THEO CHỒNG Vì yêu em bao lần anh ngỏ Chưa bao giờ em ngó ngàng anh Bao đêm mơ giấc mộng lành Nhưng ai đã khiến Yến, Oanh chia lìa Năm canh thức đèn khuya đối bóng Rồi thẫn thờ hi vọng tiêu tan Người yêu vội sớm sang ngang Để đây ở lại vô vàn đớn đau Nhớ thuở trước bên nhau thệ ước Mong ơn trên cho được gần nhau Con về lo sắm trầu cau Cậy mai mối đến kịp mau cưới nàng Thôi là hết lỡ làng duyên phận Có còn chi mà đợi mà trông Xe hoa pháo đỏ rượu hồng Có người con gái lấy chồng phương xa LEHONG

ĐỪNG PHỤ LÒNG EM

ĐỪNG PHỤ LÒNG EM Thôi người nhé đừng yêu em nữa Bởi anh nghèo chẳng của không tiền Vì mình có nợ không duyên Thì thôi chia biệt khỏi phiền về sau Dù anh đến trầu cau dam hỏi Nhưng chớ buồn bởi lỗi mẹ cha Người ham nhung gấm lụa là Chọn nơi con được cửa nhà giàu sang Nay mộng ước bẽ bàng ngang trái Tình chúng mình mãi mãi ly tan Theo chồng em bước sang ngang Vâng lời phụ mẫu em tan nát lòng Đời xuân trẻ là còn hi vọng Hãy tự tin cuộc sống sau nầy Một ngày rực sáng tương lai Cồ lên anh nhé có ngày vinh quang LEHONG

Wednesday, April 25, 2018

HẬN LÁNH XA

HẬN LÁNH XA Đất Việt vào Xuân rỏ chánh tà Bắc Nam kình chống đảo Hoàng Sa Buôn dân thuở ấy giờ phơi tỏ Bán nước thời nay biểu hiện ra Giặc Mỹ xây trường hô cướp nước Quân Tàu chiếm đảo phán phe ta Loạn ngôn chữ nghĩa trào cay đắng Binh tướng tủi hờn tận xứ HOa ......ngươitruongphu....20.01.14 TÌNH HỮu NGHỊ ? Trung Cộng từ lâu có ý tà Mong là chiếm lấy Hoàng, Trường Sa Mưu sâu độc ác nay bày rõ Kế hiểm suy đồi đã lộ ra Lúc trước thừa cơ vào lấn đất Bây giờ tiện thể ép dân ta Đừng tin tám chữ vàng giao ước Hữu nghị giao hòa Việt với Hoa .....LEHONG.....

EM ĐÃ AN LÒNG

EM ĐÃ AN LÒNG Anh ơi đừng nói chuyện dài dòng Nhìn em thấy khoái có phải không? Ừ thì mạnh bạo mà tiến tới Bởi đây thật sự đã muốn chồng Chiều chiều câu cá ở bờ sông Con cá cắn câu chạy lòng vòng Vậy mà tay chân anh lóng ngóng Để cho cá vuột lại tiếc công Thương em xin chàng hãy thực lòng Đến nhà hỏi cưới thế là xong Ba mẹ của em nào khó tánh Chỉ mong con gái sớm có chồng Lễ vật dây chuyền với đôi bông Với thêm tiền đám mấy tỉ đồng Xe hơi biệt thự chừng vài cái Mai sau tùng thiếu để dự phòng Như thế em đây mới an lòng Không sợ thân nầy phải long đong Mọi việc sắp bày theo nguyện ý Vào nhanh anh nhé để động phòng LEHONG

NHẤT GIA SUM VẦY

NHẤT GIA SUM VẦY Rước dâu gặp lúc trời mưa Đứng ngoài chờ đợi vì chưa đúng giờ Đàng trai thất thểu bơ phờ Áo quần ướt nhẹp bao giờ mới khô Chỉ là tội nghiệp mấy cô Gió thêm buốt lạnh ngẩn ngơ bàng hoàng Mím môi chẳng dám thở than Ăn cưới mà phải muôn ngàn đắng cay Đồng hồ đã báo mười hai Đã đúng giờ ngọ nhà trai mời vào Lễ nghi hai họ đổi trao Chàng Rễ khúm núm kính chào cha ông Từ nay thành vợ nên chồng Hai con phải trọn tấm lòng thuỷ chung Dù là gặp lúc gian truân Cùng nhau cố gắng không buồn chẳng than Cũng đừng phụ khó tham sang Để cho duyên nợ dở dang nửa chừng Trời Đông đã chuyển sang Xuân Họ hàng trai gái chúc mừng hai con Chúc cho đôi vợ chồng son Sớm sanh quý tử yên lòng mẹ cha Ông bà vui vẻ tuổi già Có cháu bồng ẩm nhất gia sum vầy LEHONG

Tuesday, April 24, 2018

EM CỨ ĐI ĐI

EM CỨ ĐI ĐI Em ngại cho anh lỗi đạo nhà Nên giờ nghĩ đến chuyện lìa xa Biết bao kỷ niệm ngàn yêu dấu Tất cả giờ đây thả bóng tà! Hết rồi thắm thiết dưới trăng sương Đôi cánh màu thu ngập nỗi buồn Má tựa vai kề trao mật ngọt Lâng lâng dào dạt một niềm thương Hết rồi vỗ nhịp bầu thanh vắng Hai đứa lùa mây phả ánh sầu Cho mảnh vườn mơ bừng sức sống Trăm hoa hương tỏa quyện lao xao! Em muốn nơi anh hạnh phúc đầy Nhẹ nhàng rút lại cả bàn tay Thôi cầm, thôi nắm, thôi ôm ấp Trả lại từ đây chuỗi tháng ngày… Thì thôi! Em cứ! Cứ đi đi Bỏ mặc mình anh, chớ bận gì Ôi! giữa khuôn vàng cung thượng uyển Hay lòng tan nát, vỡ hồn thi….. 24/4/2018 Nguyễn Thành Sáng LÀM TRÒN CHỮ HIẾU Đành cam dang dở mộng xuân thì Khi người đã nói tiếng phân ly Đường đời hai đứa nay riêng lối Thì còn từ tạ để làm gì? Đừng nhắc nghe em những tháng ngày Những lần dạo phố tay trong tay Hẹn lòng sẽ yêu anh mãi mãi Một chiều một sớm đã nhạt phai ! Mơ ước mà chi chuyện cau trầu Tương lai hạnh phúc ở mai sau Một mái nhà tranh bầy con trẻ Suốt đời ta vĩnh viễn bên nhau Thật sự từ nay mất nhau rồi Anh về cam cảnh sống đơn côi Nhìn em âu yếm bên người khác Không khóc mà tim bỗng sụt sùi Bởi vì em vâng lệnh mẹ cha Chữ tình chữ hiếu chẳng dung hòa Cái đạo làm con là đạo cả Gạt dòng lệ thảm lấy chồng xa LEHONG

Monday, April 23, 2018

THỀ BỎ RƯỢU

THỀ BỎ RƯỢU Lửa Hoa Tình (ntd-mltn 310) Khát khao cháy ngọn lửa hoa tình Rực rỡ khu vườn thượng đế sinh Trắng nõn đài tươi yêu một kiếp Hồng pha cánh thẳm cạn muôn bình Cho môi nếm thử dòng cam lộ Để mắt nhìn về cõi địa linh Ngọc báu thiên nhiên còn ẩn giấu Mê cung khép cửa đợi trao mình ntd THỀ BỎ RƯỢU Thấy đẹp nên "Qua" mới động tình Con người một kiếp sống phù sinh Buồn tình anh nhậu vài ba xị Thất chí hắn tu hết mấy bình Van vái an lành nhờ đức Phật Câu mong mạnh khỏe có thần linh Mai nầy bỏ rượu con xin hứa Bổn phận tề gia trọn phận mình LEHONG

Sunday, April 22, 2018

DANG DỞ

DANG DỞ (Thơ vui buồn theo điệu miệt vườn) Bài gửi by TamMuội Today at 1:48 am Hôm qua tát nước cuối đìa Bỏ quên chiếc áo khi dìa mới hay Trách trời cơ tạo lá lay Gieo chi dâu bể bậu nay thay lòng Neo đơn lạc bước bên sông Bậu nỡ đành lòng vứt áo chia tay Cũng vì duyên nợ trúc mai Bậu phải cưới Lài con của bác Phan Ve sầu cất tiếng oán than Tình em vụn vỡ cõi trần tái tê Bậu ơi thương nhớ não nề Cớ sao bậu lại đi chê em nghèo Em nghèo có tội chi đâu Bậu nở tham giàu phụ khó tình em Con đê nước chảy êm đềm Sao lệ bên rèm tim buốt nhói đau? Bậu dìa mần rể Cà Mau Em chúc bậu giàu quyền quý cao sang Đèn khuya tim lụn sắp tàn Như tình em tắt bạt ngàn thiên thu....... TAM MUỘI CHỚ BUỒN KHI PHẢI PHÂN LY Yêu em từ thuở ban đầu Nhưng do ông Tạo cơ cầu trái ngang Em tham quyền tước cao sang Khiến cho anh phải bẽ bàng tơ duyên Nào ngờ phận gái thuyền quyên Đã gây đau khổ luỵ phiền cho nhau Hôm qua đứng đợi bên cầu Thấy người tát nước nhớ câu chuyện mình Cùng nhau hò hẹn đầu đình Bỏ quên chiếc nón trên cành hoa Lan Ngờ đâu vì quá vội vàng Nón thì chẳng lấy còn nàng bỏ đi Từ ngày ôm khối tình si Người ta phụ bạc cũng vì Dollar Bởi ham nhung gấm lụa là Lên xe xuống ngựa cửa nhà cao sang Tim lòng anh đã vỡ tan Thì thôi câm lặng oán than làm gì Lúc buồn cũng chợt nghĩ suy Duyên do định số phân ly phải đành LEHONG

Saturday, April 21, 2018

LÃO GIÀ DÊ

LÃO GIÀ DÊ Chớ chọc, đừng trêu : lão chửi thề Ăn không, ngồi rỗi khoái đi dê Thời kỳ trai tráng hai bà vợ Lúc tuổi xế tà ba bốn thê Con gái ba mươi chồng chẳng có Thằng trai hai tám ĐĨ còn chê Gia đình bại hoại không nề nếp Thoạt thấy đau lòng dạ tái tê LEHONG

BÀI THƠ VIẾT VỘI

BÀI THƠ VIẾT VỘI Viết vội bài thơ nhỏ tặng em Đóa hoa thạch thảo nở bên rèm Lời ca trắc trở xin đừng hát Cuốn sách buồn tênh hứa chớ xem Vị đắng cuộc đời thường vẫn đến Mùi cay rau diếp mãi còn thèm Nắng chiều đã tắt ngoài song cửa Viết vội bài thơ nhỏ tặng em dp XÓM VẮNG EM RỒI Xóm vắng hôm nào thiếu bóng em Chiều thu sớm vội vã buông rèm Ngang qua vô ý không nhìn thấy Đứng lại cố tình chẳng thể xem Bóng dáng trang đài lòng quá thích Hình dung tha thướt dạ thêm thèm... Tiếc thương người đã hoài xa cách Xóm vắng hôm nào thiếu bóng em LEHONG

XIN EM YÊN DẠ

XIN EM YÊN DẠ Người ơi chớ sầu muộn mà chi Đừng buồn em nhé lúc phân kỳ Dẫu vắng xa em tim nhức nhối Và lòng mang nặng mối tình si Nhắc nhở làm gì chuyện năm xưa Hai đứa chung dù để tránh mưa Mưa Ngâu lả tả nguồn lệ thảm Để lòng đau đớn lúc tiễn đưa Tiễn đưa qua bến để theo chồng Con đò khi chở khách sang sông Khách còn nhớ đến nơi bến vắng Vẫn còn có kẻ luống nhìn trông Nhìn trông theo sóng nước bềnh bồng Tình mình xưa có cũng bằng không Thôi em yên dạ mà vui sống Vẹn đạo tào khang nghĩa vợ chồng LEHONG

GIÀ MẤT NẾT

GIÀ MẤT NẾT Dù rằng tuổi lão bảy mươi hai Đánh đấm chắc là khó thắng ai Thấy đẹp lòng còn ham thích gái Nhìn xinh dạ vẫn muốn mê trai Bao giờ xí quách tiêu tùng thật Lúc đó phụ tùng chắc hết xài Hối lỗi ăn năn thì quá muộn Bàng quan thiên hạ mặc chê bay LEHONG

NẾU NHƯ TÌNH CHẾT

NẾU NHƯ TÌNH CHẾT Nếu tình chết ai người đưa tiễn Ai cảm thông cất tiếng nói thương Ai buồn da diết thê lương Tiếc cho trăng lặn, hàn sương phủ dầy Nếu tình chết ai đầy hụt hẫng Ai tháng ngày canh cánh tâm tư Đêm đêm chìm giấc vào mơ Giật mình tỉnh mộng, chơ vơ thẫn thờ Nếu tình chết ai chờ ai đợi Để suy tư diệu vợi chiều loang Ngậm ngùi duyên phận lỡ làng Chia uyên rẽ thúy, võ vàng hằn sâu Nếu tình chết ai sầu, ai khóc Ôm xót xa, trằn trọc nhớ nhung Lang thang rơi nẻo mịt mùng Vật vờ, chới với mảnh hồn hoang mang Nếu tình chết ai ngân khúc biệt Thắt thẻo lòng thương tiếc đọng mi Vấn vương nghẹn ứ luỵ vì Vườn xơ xác lá, bước đi gập ghềnh Hiu hiu quạnh bồng bềnh áng xám Dưới khung mờ u ám quẩn quanh Âm thầm lặng lẽ vầng trăng Ở đâu trăng hỡi! Khiến ngàn tối tăm….. 17/4/2018 Đồng tác giả Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội MANG NẶNG KHỐI SẦU Dù đây đã âm thầm chờ đợi Tò cùng em tiếng nói yêu thương Đôi ta sẽ mãi chung đường Trăm năm hạnh phúc thiên đường trong mơ Nhưng anh vẫn hững hờ xa cách Dù đôi ta chung vách cạnh nhà Lòng nầy vẫn mãi thiết tha Trầu cau với rượu sang nhà cầu hôn Qua ngày tháng bồn chồn chờ đợi Nhưng sao anh chẳng nói chẳng thưa Cho em tầm tã cơn mưa Thân em ướt đẩm mới vừa lòng anh Đêm chờ đợi năm canh thao thức Luôn trong lòng bứt rứt không yên Gặp nhau muốn tỏ nỗi niềm Cho đây đó rõ niềm riêng của mình Trời đã sáng giựt mình thức giấc Vì yêu ai chất ngất nỗi sầu Anh giờ cưới vợ còn đâu Để em mang nặng khối sầu tương tư ! LEHONG

Friday, April 20, 2018

MỘT NÉT SẦU

MỘT NÉT SẦU Lượn sóng nào mà chẳng bạc đầu Và lòng người khó biết nông sâu Bởi đường đời vẫn thường xuôi ngược Nên kiếp sống còn mãi bể dâu Sương sớm dần dà tan biến mất Nắng chiều vội vã ngã về đâu? Vô tư chiếc lá vàng rơi xuống Để diểm trang thêm một nét sầu dp MỘT CÕI SẦU Già yếu cũng rồi trắng tóc đầu Mỏi mòn đời kiếp thấy nông sâu Xa gần dốc cuối lần theo mãi Lạ vẫn tình xưa nuối biển dâu Hoa úa cánh tàn ngày vẫn đợi Hạ chờ đêm nối mộng là đâu Là đây cảnh nhớ vùng hư ảo Tha thiết lệ thương phút vọng sầu ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 4.2018 AI NGƯỜI THÔNG CẢM ? Lơ thơ tóc bạc phủ trên đầu Dò biển đo sộng biết cạn sâu Lưa chọn ông bà ta kén rễ Kiếm tìm phụ mẫu lựa nàng dâu Động phòng nó lặn đi đâu mất Hợp cẩn Ả ta biết trốn đâu? Dòng họ đôi bên đều thắc mắc Có ai thông cảm chúng đau sầu LEHONG

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (6) LỠ DUYÊN

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (6) LỠ DUYÊN Đêm tĩnh mịch ngoại ô hoang vắng Tiếng tiêu sầu nghe đắng tâm can Lầu hiên nguyệt rũ úa tàn Duyên tan lỗi nhịp cung đàn đứt dây Sương khuya lạnh dáng gầy cô lẻ Nửa mảnh hồn quạnh quẽ canh thâu Tình buồn mi rướm giọt châu Thương anh em mãi ôm sầu vào thơ..... T.M CHƠI VƠI Em chốn ấy chơ vơ gối chiếc Ôm khối buồn da diết, tái tê Âm thầm dưới bóng canh khuya Lan man nỗi nhớ hướng về mù khơi Còn ở đây trong tôi cũng quặn Thắt thẻo lòng hụt hẫng niềm mơ Đêm đêm trải bút vào thơ Vơi đi khắc khoải thẫn thờ gió trăng… NTS ĐỪNG MÃI TƠ VƯƠNG Tình đôi mình mặn nồng tha thiết Nay đau buồn da diết vì đâu Lỡ duyên vì thiếu cau trầu Nên ta đành phải xa nhau trọn đời Xin đừng nói những lời cay đắng Nhiều năm qua thầm lặng đau thương Bao năm ôm nỗi chán chường Duyên ta chẳng trọn vấn vương làm gì? LEHONG

ĐÀN CÒ

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (7) ĐÀN CÒ Người ta đã bước qua cầu Dư hương kỷ niệm để sầu cho ai Chiều chiều nhìn lá vàng bay Niềm thương nỗi nhớ đoạn đoài ruột gan Giờ đây duyên thắm lỡ làng Dòng sông lặng lẽ, con thuyền mù khơi Cô đơn, héo hắt, chơi vơi Đàn cò bóng tối từng hồi ngân nga… NTS ĐÀN CÒ Đàn cò trổi khúc xót xa Cung trầm cung bổng châu sa nghẹn ngào Trời chiều gió thoảng lao xao Hoài vương kỷ niệm thuở nào chung đôi Giờ đây cách biệt nhau rồi Suy tư thổn thức từng hồi trong tim Anh ơi có thấu nỗi niềm Tơ tình ray rứt đêm đêm lặng thầm.... T.M CÒ ĐÃ BAY XA Ngày đêm khấn nguyện âm thầm Mong cho Cò được trăm năm cùng người Giờ dù cách trở đôi nơi Vẫn cầu em được một đời yên vui Thương em sao mãi ngậm lời Ý tình chưa tỏ ngậm ngùi tiếc thương Đôi ta cách biệt đôi đường Thì thôi anh nhé vấn vương làm gì ! LEHONG

Thursday, April 19, 2018

LƯỢN SÓNG ĐÃ XA BỜ

LƯỢN SÓNG ĐÃ XA BỜ Đời cạn hết rồi những ước mơ Như ngàn lượn sóng đã xa bờ Rêu xanh giữa góc trời biêng biếc Bọt trắng trên đầu tóc bạc phơ Hãy cứ trôi đi dòng tuổi ngọc Xin đừng nán lại chuỗi ngày thơ Dù trăm năm ấy hay thiên cổ Cũng chẳng mong chi chuyện đợi chờ dp ĐÊM THU BUỒN VỌNG Lầu trước cảnh thu sương khói mơ Vọng buồn khuya biển sóng ru bờ Sâu thêm bóng tối trăng chìm khuất Lạnh buốt hồn hoang liễu phất phơ Đầu cúi mãi nên tình níu mộng Lệ rơi buồn nhớ tuổi ngây thơ Âu lo giấc ngủ đêm mòn mỏi Sầu gửi lại đây vẫn cứ chờ ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 19.4.2018 HẾT MONG CHỜ Đâu còn gì nữa để mà mơ ! Nát rượu xĩn say ngủ bụi bờ Nay mái đầu xanh đà ướm bạc Mai nầy tóc trắng lại phơ phơ Tình nương trông thấy mà ghê khiếp Bà Xã nhìn rồi mới thẩn thơ Sự nghiệp tiêu tan vì thất chí Tương lai tươi sáng khó mong chờ LEHONG

Wednesday, April 18, 2018

NHƯ NẮNG NHƯ MƯA

[NHƯ NẮNG NHƯ MƯA Tháng ngày chồng chất những ưu phiền Giữa một cuộc đời lắm đảo điên Hạnh phúc đi về nơi cõi tạm Như mưa như nắng rớt ngoài hiên dp LỠ NHƯ QUÁ CHÉN Người ơi chớ giận cũng đừng phiền Lo lằng ưu sầu sẽ phát điên Thơi thảnh tâm hồn nhâm chút rượu Lỡ mà quá chén ngủ bên hiên LEHONG

SẦU HOA LỆ

SẦU HOA LỆ Chiều buông nhạt nắng đổ hiên lầu Quạnh quẽ cô phòng dạ nhói đau Cứ ngỡ duyên lành tô chỉ thắm Nào ngờ lỡ phận xót đời nhau Chàng đi khắc khoải sa dòng lệ Thiếp ở chơ vơ ngấn giọt châu Mộng vỡ tình tan hai lối rẽ Đường trần bóng lẽ biết về đâu..... Sầu hoa lệ BIẾT TRỐN ĐÂU? Ông Xã chồng em sống phố lầu Anh nghèo mặc cảm thấy lòng đau Song thân hám của mình chia cách Phụ mẫu tham tiền ta mất nhau Vắng bóng người yêu mi đọng lệ Xa lìa tình cũ mắt tuôn châu Lòng người bạc bẽo duyên đôi ngã Muốn tránh mặt nàng biết trốn đâu LEHONG

ĐƠN PHƯƠNG

ĐƠN PHƯƠNG Ngoài trời lác đác mưa bay Lung linh ánh nến dáng gầy trong đêm Mưa buông trên mảnh vai mềm Xót xa gối chiếc bên rèm tái tê Canh khuya trở giấc não nề Cung thương réo rắt lê thê đoạn trường Giọt buồn giọt đắng vấn vương Dư âm khắc khoải đơn phương tình sầu.... T.M ĐÀN CÒ Người ta đã bước qua cầu Dư hương kỷ niệm để sầu cho ai Chiều chiều nhìn lá vàng bay Niềm thương nỗi nhớ đoạn đoài ruột gan Giờ đây duyên thắm lỡ làng Dòng sông lặng lẽ, con thuyền mù khơi Cô đơn, héo hắt, chơi vơi Đàn cò bóng tối từng hồi ngân nga… NTS ĐÔI NGÃ CHIA PHÔI Người đi về tận phương xa Nàng ơi có nhớ quê nhà còn anh Đêm đêm thao thức năm canh Con thơ anh phải dỗ dánh ngủ yên Thương em phận gái thuyền quyên Nhưng vì cái nợ cái duyên hết rồi Thì đành ta phải chia phôi Chúc em hạnh phúc một đời vinh quang LEHONG

DÒNG SÔNG ĐÃ CẠN

DÒNG SÔNG ĐÃ CẠN Đầu óc thảnh thơi được mấy ngày Để mà nhìn sóng vỗ mây bay? Đâu còn nhớ nữa thời hoàng các Ngỡ lãng quên rồi thuở đắm say Như nắng sớm hong khô mái tóc Tựa sương chiều thắm ướt bàn tay Dòng sông cứ mải mê trôi nổi Đời đã cạn rồi ... người có hay? dp VUI ĐƯỢC BAO NGÀY Tuổi già còn sống được bao ngày Trước gió lơ phơ tóc trắng bay Bọn gái trông vào ôi phát khiếp Mụ già ngó lén chán nào say Lần dò năng nhọc vì chân khớp May vá vụng về bởi yếu tay Vui với cháu con dăm tháng nữa Xuôi tay nhắm mắt chết nào hay ! LEHONG

Tuesday, April 17, 2018

NẮNG SẼ BỪNG LÊN

NẮNG SẼ BỪNG LÊN (TNBC biến cách,phóng tác từ NắngChiềuĐãTắt/DP) Nắng đã tắt rồi vẫn nhớ nhung Quê hương yêu dấu cách muôn trùng Bao nhiều hình ảnh thân thương ấy In đậm trong ta đến tận cùng Nhớ nước nhớ nguồn tim héo hắt Thương làng thương xóm cảnh lao lung Mong sao nắng sớm bừng lên lại Cho nỗi sầu vơi xứ tạm dung SAO NỠ DẬP VÙI Phai tàn hương sắc cánh Hồng nhung Cũng bởi là do lũ kiến trùng Gậm nát thân cây : thương biết mấy ! Đục tợi hoa lá : tiếc vô cùng ! Trẻ thơ thích thú chôm vài lá Nít dại giỡn đùa nhặt phá lung Trang điểm cho đời luôn rực rỡ Sao đành vùi dập chẳng bao dung LEHONG

KẺ TÌNH SI

KẺ TÌNH SI Có kẻ si tình ngất ngưởng say Có đêm thổn thức lệ vơi đầy Có yêu mới biết sầu vương gió Có hận suy ra khổ vấn nầy Có ghét chi chăng mà lạnh nhạt Có hờn cũng chớ để tình phai Có đau mới thấm tình si dại Có kẻ si tình ngất ngưởng say... T.M KẺ SI TÌNH Không em lẽ sống hết còn say Không điệp du dương trổi nhớ đầy Không những chiều tà reo ngọn gió Không mừng ánh tỏ phả vầng mây Không hờn dỗi trách…Tình trôi nhạt? Không vuốt ve thương…Ai bảo phai? Không thể qua đi thời tuổi dại Không em lẽ sống hết còn say…… NTS CŨNG BỞI SI TÌNH Cũng bởi si tình mới nhậu say Rót thêm lần nữa thật ly đầy Uống vơi phân nữa : Ừ như vậy ! Nhậu cạn đáy chum : Đúng thế nầy ! Chớ có cầm lâu mùi nhạt nhẽo Không nên giữ mãi vị mau phai Tình đời nhạt bạc bẽo người gian dối Quên hết sự đời phải uống say LEHONG

TIÊU ĐỜI

CÒN ĐÂU!... (họa: Vẫn Là - Thơ ĐL - Dp5) (ntd-mltn 311) Nghe như sóng biển dậy chân trời Giọt nước trên nguồn chảy chửa vơi Gió giục lời kêu vang núi thẳm Chim buông tiếng nấc dội trùng khơi Xôn xao nắng sớm vầng mây lượn Bảng lảng sương chiều ánh nguyệt rơi Kỷ niệm ùa về thêm lạnh giá Còn đâu ngọn lửa ấm hong đời ntd TIÊU ĐỜI Tội nghiệp thân con hỡi lão Trời Người đang trong cảnh sống chơi vơi Không nhà nheo nhóc trong thành phố Thiếu bạn cô đơn giũa biển khơi Thiên hạ vẫn còn nơi bám díu Riêng mình không chổ phải đành rơi Phen nầy ccam chịu rời nhân thế Sóng biển vùi chôn cả cuộc đời LEHONG

QUA CẦU RÚT VÁN

QUA CẦU RÚT VÁN Tắt kinh một tháng hai mươi ngày Lỗi nầy chẳng biết đổ thừa ai Áo mưa không mặc em đã bảo Anh nói "Một lần khó có thai" Thử thỏ chắc rồi hai gạch đỏ Bây giờ đây cái bụng nhô to Thương em anh hãy sớm lo Cây nhờ mai mối giả đò cầu hôn Ba mẹ chửi chắc em phải trốn Cưới em ngay được vốn lẫn lời Thật lòng em chẳng nói chơi Nhà em gia giáo sợ lời thị phi Gái tiết trinh chớ đâu là "Đĩ" Anh lo gì thiên hạ gièm pha Đôi ta sớm được một nhà Chớ đừng xỏ lá qua phà quên sông LEHONG

Monday, April 16, 2018

Niềm Vui Qua Nhanh

Niềm Vui Qua Nhanh (ntd-mltn 967) Hôm nào rủ bạn ghé nhà chơi Khỏi vác quà nghen, nặng lắm trời Rượu đổ tràn ly xanh mực viết Thơ hòa ngập giấy đỏ vần bơi Vui đêm mộng đến, vừa chung nhịp Giận buổi mơ về, đã cách nơi Chớp mắt xuân đi, buồn ở lại Lòng còn vương vấn mãi người ơi! ntd VỀ THĂM BẠN Đã mấy năm rồi chẳng lại chơi Từ khi anh cách biệt phương trời Chẳng còn chạy bộ bên bờ vắng Vẫn thích ngâm mình dưới bể bơi ? Lang bạc giang hồ đi tứ phía Rủi dông Nam Bắc chẳng còn nơi Muôn đời sống mãi tình cô lẻ Lâu lắm nay về ghé bạn chơi LEHONG

Ở LẠI CŨNG BUỒN

Ở LẠI CŨNG BUỒN Em đi dã ngoại mấy hôm nay Còn lại mình anh ở chốn nầy Vương vấn âm thầm nơi vắng vẻ Gót sầu thơ thẩn dưới trời mây! Nghe gió lao xao cạnh mé lề Tợ đàn non nỉ trải lê thê Nhìn sông sóng gợn, thuyền xuôi ngược Tấc dạ trào dâng chuỗi nhớ về… Rồi nghĩ ngợi nhiều chuyện chúng ta Đường đời cách trở thật là xa Nhưng tim trót lỡ ngàn rung động Chẳng biết làm sao có thể mà… Anh kết sợi hồng để tặng thương Cho em thôi lạnh giữa canh trường… Bâng khuâng cứ mãi….người yêu hỡi! Lặng lẽ tâm tư…một nỗi buồn!... 16/4/2018 Nguyễn Thành Sáng EM NHỚ TRỞ VỀ Em đi anh ở lại quá buồn Cách trở đôi đường vạn nhớ thương Nhớ lúc phân lìa anh dâng tâng Nụ hôn vội vã với hoa hồng Người đi anh ở lại nơi nầy Nàng như chim sáo sổ lồng bay Tung cánh trời cao tìm chổ đậu Còn chỉ mình anh ngắm trời mây Bao giờ em mới lại quay về Con đường xưa cũ với làng quê Có mảnh trăng thanh soi rọi chiếu Hai đứa vái van ước hẹn thề Du hành nơi đấy có vui không? Non thanh suối biếc chốn non bồng Quên hẳn người thương đang mong đợi Để anh lặng lẽ những chiều trông LEHONG

CHẲNG LỜI DỐI GIAN

VỚI AI? Hoàng hôn lãng đãng bên thềm Giăng giăng một chút sương mềm như nhung Hỡi vầng trăng cũ lạnh lùng Đêm nay người sẽ mộng cùng với ai? dp CHẲNG LỜI DỐI GIAN Dù cho đá nát vàng phai Lòng đây sẽ mãi yêu ai trọn đời Tình đâu tình cuối người ơi Yêu anh em chẳng nửa lời dối gian LEHONG

Mãi yêu

Mãi yêu Cánh xa trái đất nửa vòng Tim anh, em mãi vẫn không phai hình Bao giờ mình lại bên mình Nắng mưa mặc kệ thắm tình yêu thương QT Chúc các anh vui khỏe TRỜI QUANG GIÓ LẶNG Phương xa lòng mãi vấn vương Thương em, nhớ quá tìm đường về đây Nắng mưa dầu dãi bao ngày Trời quang gió lặng sum vầy là vui Lehong

Sunday, April 15, 2018

BUỒN VÀO TIM

BUỒN VÀO TIM Buồn vào tim cho hồn lên tiếng gọi Một lời thôi - lời giả biệt thương đau Cho tim tôi không tuôn thắm máu đào Cho dĩ vãng đừng khơi sầu nhung nhớ. Buồn vào tim cho hồn khơi nhịp thở Cho thời gian lắng đọng ở hồn tôi Cho đời tôi tươi thắm lại nét môi Cho mái tóc xõa dài phơi nắng ấm. Buồn vào tim cho đời tôi tươi thắm Cho lệ hồng đừng tuôn đổ bờ mi Cho tim tôi biết hưởng tuổi xuân thì Và muôn kiếp tôi không buồn đau nữa. _Phi Khanh_ NÀO AI HỌC ĐƯỢC CHỮ NGỜ Tận trong tim nỗi buồn đau chất chứa Bởi phai tàn hương lửa của tình yêu Nhớ hôm nao người ta quá thương chiều Nay vắng họ hồn cô liêu giá buốt Mối duyên đầu làm sao mà ngờ được Giân hờn nhau một bước sẽ ly tan Huống hồ chi thêm nghịch cảnh bẽ bàng Có tiếc nuối khóc than thì đã muộn Lúc yêu nhau cả hai đều mong muốn Sẽ vui tươi chẳng phiền muộn bao giờ Thuở học trò tình trong trắng ngây thơ Ai nghĩ tới chữ ngờ khi xa cách LEHONG

MEN ĐẮNG

MEN ĐẮNG Đêm nay xin hãy uống cho say Cùng cạn dùm nhau chén rượu cay Em nhớ rót đầy thêm chút nữa.. Cùng nhau vui thú tháng năm dài Chắc rượu nồng nàng men vị đắng Nên hồng tô điểm cả đôi môi Rượu chưa vơi hết mà say khướt Vì bởi môi hồng em lả lơi.. Rót nữa nghe em ta cứ uống Cho hồn phiêu lãng giữa hư không Ngoài hiên trăng cũng say từ sớm Nên đã ôm mây dỗ giấc nồng Đây men rượu đắng ta cùng cạn Mặc kiếp phù sinh lắm nỗi sầu Gác lại ưu phiền trong chốc lát Rượu nồng em chớ để tàn mau ! Minh Tường NẾU LỠ MAI NÂY... Rượu nồng ta hãy uống cùng nhau Cho cạn vơi đi mối tình sầu Ly đầy đôi lứa ta cùng cạn Để nhớ về nhau phút giây đầu Trăng thanh gió mát với trăng sao Men đắng mà sao thấy ngọt ngào Hết cả nguyên bầu mà vẫn tỉnh Nhìn nhau đôi mắt lệ dâng trào Chén nầy thêm chén nữa mà thôi Yêu thương chưa thốt được thành lời Bao lời dịu ngọt hoài khép kín Lời còn e ấp đọng bờ môi Mai nầy duyên kiếp có dở dang Gặp gỡ nhau trong cảnh bẽ bàng Em lấy chồng giàu, anh cưới vợ Thôi đành mộng ước phải lìa tan LEHONG

CHUYỆN HAI NGƯỜI

CHUYỆN HAI NGƯỜI Tung tăng đồi vắng có hai người Hớn hở vui đùa dạo khắp nơi Giọng nói dịu dàng tay nắm chặt Tia nhìn rạng rỡ miệng cười tươi Anh rằng hứa nhé tình không đổi Nhỏ nói mong sao bước chẳng rời Tới lúc răng long đầu cũng bạc Vẫn còn đủ sức dắt đi chơi Razz Phương Nguyên 08/4/2018 CHUYỆN RIÊNG TÔI * Tưởng đã quên đi một bóng người Sao còn khắc khoải dõi muôn nơi Câu thề gửi cội bằng lăng thắm Nỗi nhớ ghim nhành phượng vỹ tươi Những muốn ngàn năm duyên kết tụ Nào hay một phút nghĩa chia rời Tinh cầu sẻ nửa em đi mãi Kỷ niệm bây giờ để ngắm chơi! BXP 10.4.2018 CHUYỆN BA NGƯỜI Bạn thân nối khố có ba người Chúng nó giang hồ kẻ một nơi Thân tôi tiều tụỵ như chiếu rách Hai thằng xinh xắn tựa hoa tươi Đời nghèo vạn kiếp không buông bỏ Kiếp khó ngàn năm chẳng chịu rời Cố gắng kiên trì nhưng thất bại Đau lòng nản chí chỉ ngồi chơi LEHONG

LỜI QUỶ SA TĂNG

LỜI QUỶ SA TĂNG Cầu Trời con vái tứ phương Khiến cho cô Vãi bỏ tương theo cầy Ước gì Hòa thương ngưng chay Ham mê nhậu nhẹt mê Cầy bỏ tương Mong là Sư, Vãi yêu đương Để cho họ biết thiên đường là đây Trần gian vui sống tháng ngày Thần tiên mời gọi chẳng bay về trời Dưới nầy vui lắm Tiên ơi Nếu Tiên có rảnh xuống chơi đôi ngày Thuân lòng sẽ có tàu bay Hỏa tiễn phi đạn đưa Ngài về dinh Nơi đây yến tiệc linh đình Tiềng nhạc tiếng trống phập phình vui ghê Đêm nay dưới ánh trăng thề Cặp đôi Sư, Vãi đê mê cuộc tình LEHONG

NẮNG MƯA

NẮNG MƯA Từ khi ra khỏi cơn mê Em đi trong nắng tôi về trong mưa Tháng ngày vẫn cứ đong đưa Còn mưa còn nắng con thừa nhớ nhung dp ANH CHƯA NẢN LÒNG Thuở nào hai đứa che chung Cây dù nhỏ xíu ta cùng tránh mưa Thương em biết mấy cho vừa "Cua" em chẳng chịu anh chưa nản lòng LEHONG

Saturday, April 14, 2018

NỖI BUỒN MÊNH MÔNG

NỖI BUỒN MÊNH MÔNG Nàng bên ấy bềnh bồng nỗi nhớ Lặng lẽ ngồi, trăn trở sầu ai Tấc lòng hướng vọng trời mây Nỗi niềm héo hắt, đoạn đoài xót xa… Từ sâu thẳm ngân nga điệp khúc Bao ảnh hình từng phút trồi lên Thiết tha! Ôi mối duyên tình Lại đành thui thủi riêng mình lẻ loi Để quạnh quẽ, ngậm ngùi u ẩn Sớm trưa chiều thơ thẩn chơ vơ Mỏi mòn canh vắng chìm mơ Khung mờ le lói, vật vờ bóng thu… Còn ở ta mịt mù lam khói Dưới ráng tà phủ lối chân đơn Hồn thương trước mặt chập chờn Xoa em chẳng được… từng cơn não nề Yêu da diết ánh thề vạn kỷ Cứ mãi hoài âm ỉ vấn vương Đêm đêm thao thức nhìn sương Bao nhiêu giọt nhỏ, bao buồn bấy nhiêu… 13/4/2018 Nguyễn Thành Sáng YÊU MÃI MÌNH EM Lòng buồn thay một chiêu ly biệt Em xa rồi luyến tiếc không nguôi Yêu ai thương lắm người ơi Sao đành vội vã chẳng lời từ ly Yêu bằng cả con tim, lý trí Chẳng bao giờ suy nghĩ thiệt hơn Cớ chi em lại giận hờn Quay lưng ngoảnh mặt để vương lệ sầu Anh chẳng hiểu vì sao em giận Khiến lòng nầy cứ mãi bâng khuâng Thương em đây chẳng ngại ngần Cố tình năn nỉ nguồn cơn giãi bày Bấy nhiêu ngày vì ai đau khổ Linh hồn nầy chẳng chổ tựa nương Tình đây nếu đó vấn vương Quay về lối cũ chung đường ta đi Trao về người bao lời thành thật Trên thế gian thương nhất em thôi Trăng sao dù có đổi dời Tình không thay dạ muôn đời yêu em LEHONG

TẾT MẤT CHỒNG

XUÂN VIỄN XỨ (Bài họa 12) Gió thoảng đêm dài lạnh lẽo đông Chờ Xuân tuyết đổ trĩu tay bồng Quê người cúc đỏ còn ươm nụ Đất mẹ mai vàng đã nở bông Nỗi nhớ hoài dâng tràn mộng ảo Niềm thương mãi quyện thấm khăn hồng Sang mùa viễn xứ buồn chi lạ Chốn cũ mơ tìm để dạ thông. Gió Bụi TẾT MẤT CHỒNG Lòng em cô quạnh lúc sang đông Trời lạnh con thơ tay dắt bồng Quần áo tả tơi nhiều chổ rách Thân hình co rúm chẳng mền bông Xuân về thiên hạ mừng tao ngộ Tết đến nhà tôi đón thiệp hồng Chồng báo tin rằng đang cưới vợ Yêu cầu muôn sự được hanh thông LEHONG

Friday, April 13, 2018

GẶP LẠI EM

GẶP LẠI EM Thơ thẩn bâng khuâng giữa cõi đời Bạc tiền danh vọng chỉ lờ trôi Tâm tư ngày tháng mang canh cánh Nỗi nhớ xa xôi đến một người… Năm ấy tìm về thăm chốn xưa Bới vầng trăng rụng dưới cơn mưa Mới hay bến cũ dài năm tháng Quạnh quẽ đò đưa vẫn đợi mà… Chấn động bất ngờ tóe ánh linh Hồn thanh vạn kỷ nhập về thân Trí khai, thơ trải từ thu ấy Lặng lẽ thời gian dậy sóng tràn Tấc lòng dào dạt ngất ngây say Vào ảo ảnh ngàn thả cánh bay Đuổi gió, lùa mây, khều tuyết trắng Mong tìm gặp lại bóng hình ai Ba năm thắm thoát mối tơ vương Lúc nhạc du dương lúc sáo buồn Bỗng một chiều kia qua xứ lạ… Từ trong tiềm thức …Thấy tình Nương!…. 12/4/2018 Nguyễn Thành Sáng VỀ ĐI EM ! Tôi đã tìm em khắp phố phường Ước mong tìm lại bóng người thương Bóng chim tăm cá giờ biền biệt Hồn anh lưu luyến mãi hoài vương Em như con sáo sổ lồng bay Còn nhớ không em những tháng ngày Bên nhau bắt bướm nhìn trăng sáng Mơ tưởng một ngày sẽ cùng ai..... Cùng ai xây dựng mái gia đình Chứng tri thệ ước có thần linh Đôi ta vĩnh viễn đời hạnh phúc Dăm đức con thơ trọn chữ tình Xa quê nay về lại mái nhà xưa Có luỹ tre xanh với hàng dừa Đường xá thênh thang trời lộng gió Lũ trẻ nô đùa dưới cơn mưa Hạnh phúc bên nhau nguyên suốt đời Thương thương nhớ nhớ lắm người ơi Chần chừ e ngại điều chi nữa Anh đã thành tâm cạn hết lời LEHONG

Thursday, April 12, 2018

CHUYỆN CỦA TÔI !

CHUYỆN CỦA TÔI ! Kiệu đỏ mơ thầm được sánh đôi Hồng hoa mến tặng ở chân đồi Bao nhiêu thệ ước làm sao chối Là bấy ân tình khó thể thôi Cũng bởi kim tiền thu hút quá Đành cho gót ngọc cách xa rồi Còn đâu kỷ niệm người yêu dấu Lưu bút thương hoài ... chuyện của tôi Vancali 12.10.17 CHUYỆN ĐỜI TÔI Chúng mình duyên nợ chẳng thành đôi Quên nhé chuyện xưa chốn núi đồi Dẫu nhớ em nhiều cam lỗi hẹn Dù yêu anh lắm cũng đành thôi Song thân bất ý tình dang dở Ba mẹ chẳng ưng nghĩa tận rồi Tạo hóa bày chi điều trắc trở Hôn nhân tan vỡ chuyện đời tôi LEHONG

BUỒN CHẢ NGUYÊN NHÂN

BUỒN CHẢ NGUYÊN NHÂN Dưng buồn một nỗi chả nguyên nhân Cái mặt lơ ngơ ngó rất đần Lúc xót hoa cà rơi tím ngõ Khi sầu lá phượng rụng vàng sân Đâu là giận dỗi cùng ai lạ Ứ phải ghen hờn với bạn thân Chỉ thấy bồn chồn lo lắng nhẹ Dường như lạc thứ rất chi cần Phương Nguyên 13/4/2018 VIỆC RẤT CẦN Nếu đúng là người sống nghĩa nhân Đừng chê thiên hạ dốt hay đần Trông em thất thế chơi chèn ép Thấy họ yếu hèn vội lấn sân Nhường nhịn giao tình nên kết bạn Hơn thua thù oán chớ làm thân Người trong một nước chung đoàn kết Chống kẻ ngoại xâm việc rất cần LEHONG

MỘT NÉT SẦU

MỘT NÉT SẦU Lượn sóng nào mà chẳng bạc đầu Và lòng người khó biết nông sâu Bởi đường đời vẫn thường xuôi ngược Nên kiếp sống còn mãi bể dâu Sương sớm dần dà tan biến mất Nắng chiều vội vã ngả về đâu? Vô tư chiếc lá vàng rơi xuống Để diểm trang thêm một nét sầu dp SÓNG BẠC ĐẦU (TNBC biến thể+Phóng tác từ MộtNétSầu/DP) Trăm năm phỏng có được bao lâu Thấm thoắt nhìn gương thấy bạc đầu Thế sự thăng trầm quân mạc vấn Yên ba thâm xứ hữu ngư châu* Hai mảnh vườn con xanh cỏ mát Một căn nhà nhỏ ấm thân sầu Đóa hoa hồng thắm đang tươi nở Cho sóng cuộc đời bớt bề dâu *Thơ Cao Bá Quát ChinhNguyên/H.N.T. Apr.7.18 NẶNG GIỌT SẦU Con cái nhà ai thật cứng đầu Khó tìm Trung, Bắc lẫn vùng sâu Thằng Nam chẳng vẹn thân làm rể Cháu Nữ chưa tròn bổn phận dâu Bất kính cha chồng đi biệt xứ Xem thường mẹ vợ bỏ đi đâu ? Nuôi con khôn lớn thành gia thất Tôi nghiệp song thân nặng giọt sầu LEHONG

Tuesday, April 10, 2018

MẬT DẮNG TÌNH YÊU

MẬT DẮNG TÌNH YÊU Tình mới chớm, tình vẫn còn thơ dại, Sao chúng mình lại phải sớm chia tay? Anh đau đớn khi nhìn em bật khóc Đứng chết lặng như cái xác không hồn. Muốn đôi môi trao đổi một nụ hôn, Muốn đôi tay mâm mê làn tóc rối Muốn đôi tim hoà hợp thành một khối. Nhưng được gì khi mình chẳng thành đôi. Nhìn kìa em! Tinh tú còn đổi ngôi. Đêm chưa tàn, trăng vội vã ra đi Trên đời này còn lại mỗi tình si, Theo năm tháng, vì em mà tồn tại. CAYSAY CÒN LẠI NHỮNG GÌ? Anh đã hứa sẽ yêu em mãi mãi Dù thời gian nhan sắc có tàn phai Sao bây giờ anh vội sớm chia tay Để em khổ với tháng ngày tuyệt vọng Xa anh rồi em mỏi mòn mong ngóng Và mai nầy cuộc sống sẽ ra sao Nhớ hôm nào mộng ước chuyện trầu cau Nay tức tưởi mắt trào dòng lệ thảm Thiếu anh rồi bầu trời toàn màu xám Nhìn thế gian ảm đạm lắm người ơi Đêm không trăng dòm sao sáng đổi ngôi Như tình cảm suốt đời không chung thuỷ Vì trót mang một tâm hồn nghệ sĩ Bởi quá yêu khờ dại lỡ tình si Để hôm nay ta nhận được những gì Khi tình nhân đã ra đi biền biệt LEHONG

GIỌT NẮNG TRONG MƠ

GIỌT NẮNG TRONG MƠ Nhiều khi tôi cứ ngắm hoàng hôn Với nỗi ưu tư ngập đáy hồn Bờ cát âm thầm ôm sóng vỗ Chân trời lặng lẽ hé môi hôn Âm ba góc phố lời hò hẹn Vọng lại trong tim tiếng trống dồn Chưa kịp rót vào mơ giọt nắng Thì dêm dài đã vội vùi chôn dp NẤM MỒ CHÔN Tôi sợ lắm rồi cảnh tái hôn Bên em tựa thể xác vô hồn Thiết tha âu yếm lời ngon ngọt Say đắm măn nồng với nụ hôn Tất cả bởi tình duyên ép buộc Chung qui hoàn cảnh bị vây dồn Hôn nhân phát khởi do tiền bạc Hạnh phúc gia đình nấm mộ chôn LEHONG

Sunday, April 8, 2018

XUÔI THEO SÓNG NƯỚC

XUÔI THEO SÓNG NƯỚC Đời dường như vách đá rêu phong Từng vết xanh xao đến buốt lòng Khi giọt nắng tàn rơi trước ngõ Lúc cơn mưa muộn rớt ngoài song Mang về chút ít niềm hi vọng Kéo đến vô vàn nỗi ước mong Mà những xôn xao từ dạo ấy Vẫn trôi theo sóng nước xuôi dòng dp NGƯỢC DÒNG BẾN ĐỔ Nức nỡ khi nàng được tấn phong Quân Vương thỏa chí gã đau lòng Bao đêm hò hẹn bên sông vắng Những buổi giao tình qua chắn song Hình ảnh tàn phai theo ước vọng Dư âm mờ nhạt với cầu mong Chẳng còn cơ hội ta xum họp Bởi lẻ thuyền yêu chẳng thuân dòng LEHONG

Saturday, April 7, 2018

NHỚ MÃI LÀNG QUÊ

NHỚ MÃI LÀNG QUÊ Đường xưa lối cũ lại quay về Chẳng phải vì anh quá đắm mê Vẫn nhớ hôm nào câu ước thệ Khó quên ngày ấy tiếng giao thề Bời do gặp cảnh tình bi đát Cũng tại thây đời quá thảm thê Chán nản muốn tìm nơi lẫn tránh Chạnh lòng vương vấn mãi làng quê LE HONG