Thursday, April 4, 2013

MÊNH MÔNG RU LẠI

MÊNH MÔNG RU LẠI Một thời đưa đón cũng bằng không Rồi những niềm đau thêm chất chồng Hiu hắt đường dài mưa cuối hạ Tiêu điều phố vắng nắng đầu đông Ra đi còn mãi nhiều ngây ngất vẫn để nơi kia những ấm nồng Vàng võ quanh đây là nỗi nhớ Cho tình ru lại cứ mênh mông . .....Tphạm..... MÊNH MÔNG SẦU NHỚ Đôi ta tình có cũng như không Thôi hết từ đây nghĩa vợ chồng Những lúc bên nhau mùa nắng hạ Bao lần kề cân lúc trời đông Khi xưa gia cảnh sao đầm ấm Ngày đó thương yêu quá mặn nồng Dang dở khiến xui mình cách biệt Trong lòng sầu nhớ mãi mênh mông .....LEHONG..... .

ĐÒ CHIỀU BẾN MỘNG

ĐÒ CHIỀU BẾN MỘNG (Thủ vĩ ngâm) “Đò Chiều Bến Mộng” gởi niềm mơ Âm vấn vương say trải khắp bờ Ấm áp hương đời thanh điệu nhạc Nồng nàn vị ái dịu hồn thơ Lời hay lắng đọng tình thương nhớ Ý ngọt trào dâng nghĩa đợi chờ Thấm đượm trong lòng nhiều xúc cảm “Đò Chiều Bến Mộng” gởi niềm mơ! .....Bảo Minh Trang..... VẪN ƯỚC MƠ Nếu mộng không thành vẫn ước mơ Đôi ta thuyền cặp bến chung bờ Mong đàn réo rắt cùng lời hát Muốn sáo bổng trầm với giọng thơ Dẫu phải cách ngăn lòng mãi nhớ Dù là riêng rẽ dạ luôn chờ Một mai duyên tình ta dang dở Nếu mộng không thành vẫn ước mơ .....LEHONG......

MỘT MÌNH QUA PHỐ !

MỘT MÌNH QUA PHỐ ! Vẫn gọi bên đời những luyến thương Tìm nhau góc quán hay sân trường Môi hôn dịu ngọt còn ngây ngất Mắt biếc mơ huyền thêm vấn vương Thôi hẹn niềm đau lên mấy nả Biệt ly nỗi nhớ chia bao đường Ngu ngơ đứng giữa chiều mưa xuống Lạc lõng mình ai giữa phố phường . .....Tphạm..... CHUNG MỘT CON ĐƯỜNG Lâu ngày xa vắng nhớ người thương Nàng đã chia tay lúc bãi trường Những lúc bên nhau lòng quyến luyến Bao ngày cách trở dạ tơ vương Em rời chổ trọ về quê Ngoại Tôi ở lại đây chốn thị phường Tháng Hạ trôi qua Thu sẽ đến Đôi ta chung bước một con đường .....LEHONG.....

PHẨM HẠNH

PHẨM HẠNH Muôn sự ở đời chớ móc moi Hãy chôn gương xấu biệt cho rồi Va vào chấp ngã thân hoen ố Chẳng dấn si mê kiếp rạng ngời Hạnh đức ân cần lo tập lấy Yêu thương từ tốn phải trau dồi Mặc cho sóng gió ngàn lao lách Giũ sạch bụi trần lắm nổi trôi. .....Nguyễn Văn Tỷ..... ẮT KHÓ TRÔI Công việc người ta chớ bới moi Xem như chuyện ấy đã qua rồi Chớ nên bắt chước người hư hỏng Hãy cố noi gương kẻ sáng ngời Thành thật thẳng ngay cần học hỏi Dối gian lừa đảo chớ trau dồi Một phen lầm lỗi còn qua được Phạm phải nhiều lần ắt khó trôi .....LEHONG.....

PHÓ NHÒM

PHÓ NHÒM Tuổi trẻ ham vui nghiệp phó nhòm Bóng hồng cận vách dáng vừa nom Vì đôi mắt biếc tìm khe nghía Bởi cọng rau xanh lén cửa dòm Ước tối chui rào ra sức lượm Mong ngày phá cổng mặc tình gom Sân si cõi trọc đầy ham muốn Mới quá thanh xuân tướng đã khòm .....Vancali..... NHÀ BÁO Đứng lên, ngồi xuống riết lưng khòm Bởi ả khoe khoang khiến hắn dòm Bộ ngực nở nàng hồn thấy khoái Cái mông phát triển mắt thu gom Đứng xa ngắm nghía toàn dê chúa Gần lại nhắm xem đúng phó nhòm Hoa hậu, chân dài thường lộ diện Làm cho nhà báo cứ dò nom .....LEHONG.....

Wednesday, April 3, 2013

TỰ LƯỢNG SỨC MÌNH

TỰ LƯỢNG SỨC MÌNH Thích thể loại chi cứ việc làm Đường thi nhiều bác…khoái mê man Làm thơ đâu chỉ người trong Hội Sáng tác cần chi giấy học hàm Thấu được lòng người là hạnh phúc Đọc không ai hiểu chớ! đừng tham! Như hoa đua nở muôn màu sắc Tự lượng sức mình đủ hãy kham! .....Lê Trường Hương..... HỌC HÀM THỤ Thằng tớ như là ngựa bất kham Thơ Đường dở ẹt thế mà tham Bạn bè khuyên giải chưa từ bỏ Bà xã cản ngăn vẫn cứ làm Ý tưởng đôi khi luôn tiếp diễn Văn từ có lúc lại miên man Cùng nhau xướng họa mình trao đổi Chẳng khác sinh viên học thụ hàm .....HONGLE.....

Tuesday, April 2, 2013

Muôn trùng nỗi nhớ.

Muôn trùng nỗi nhớ. Nỗi nhớ bao giờ mới cạn vơi Tình xa lăng lắc tận chân trời . Mùa xuân chẳng biết có về đợi Cánh én đâu còn đến ghé chơi Heo hắt mỗi chiều con nắng lạ Thầm thì bao sáng hạt sương rơi Nằm mong suốt buổi chờ mai tới Thương gọi muôn trùng sao chẳng ngơi . .....Tphạm..... GẶP LẠI NHAU Lòng nầy thương mến vẫn chưa vơi Dẫu đứa chân mây kẻ góc trời Tôi bụng hân hoan mừng trở lại Anh lòng vui sướng ghé vào chơi Tìm về kỷ niệm dòng châu đổ Nhớ lại năm nào nước mắt rơi Cách trở lâu ngày nay gặp mặt Bạn bè danh toại có cơ ngơi .....LEHONG......

GÁNH NẶNG TRĂM NĂM

GÁNH NẶNG TRĂM NĂM Khi cuộc đời là một chữ không Thì môi sẽ nhạt má thôi hồng Chênh vênh cuối phố cơn mưa hạ Lẳng lặng đầu rừng ngọn gió đông Nghe tối mưa rơi sầu chất ngất Ngắm chiều nắng xế nhớ mênh mông Đôi vai lữ thứ càng gầy guộc Mà nợ trăm năm vẫn gánh gồng…! .....dp..... ĐÈ NÉN NIỀM ĐAU Thương yêu cho lắm cũng bằng không Lúc nhận trong tay cánh thiệp hồng Em bỏ theo chồng về phía Bắc Còn tôi đơn lẻ ở trời Đông Tìm quên phải đến nơi heo hút Lãng nhớ lui vào chốn quạnh mông Cuộc sống tuy vô cùng vất vả Khổ đau đè nén phải mình gồng .....LEHONG.....

THƯ THẢ

THƯ THẢ Mình sống cùng nhau ở cõi đời Lo gì không đủ trí mà chơi Đường thi bảy chữ không hề chạy Vọng cổ đôi câu chắc chắn mời Nhạc giựt nghe qua thêm nóng nảy Lời hay nghĩ lại khó cầm hơi Những điều thông cảm gieo niềm nhớ Cho kẻ phương xa nhoẻn miệng cười .....Nguyễn Gia Linh..... HAY GHÊ ! Thi nhân lúc sống ở trên đời Xướng họa thơ Đường kết bạn chơi Tứ tuyệt bốn câu nào né tránh Thất ngôn bảy chử tự nhiên mời Song lang gõ nhịp tay cầm chắc Vọng cổ ca dài giữ lấy hơi Tiếng hát giọng ngâm hòa với nhạc Hay ghê ! khen thưởng vỗ tay cười .....LEHONG.....

VÔ ĐỀ

VÔ ĐỀ Đừng vì thiên hạ lỗi lầm qua Hãy sống cho người với chính ta Quá khứ đem vùi nơi góc khuất Hiện tiền dụng lấy cõi đường xa Rộng lòng tha thứ người lang bạc Tỏ trí khoan dung đứa dại tà Bình đẳng tâm hồn đây lối sống Nụ cười rạng rỡ đẹp hơn hoa. .....Nam Khánh..... CHỚ VÌ TA Lầm lỗi của người hãy bỏ qua Cùng chung vui sống chớ vì ta Dù là bằng hữu gần thân cận Hay họ bạn bè ở chốn xa Phải đối với nhau tình ý tốt Chớ toan mưu tính chuyện gian tà Nhiệt tâm giúp đở và thương mến Mới thấy cuộc đời thắm sắc hoa .....LEHONG.....

Monday, April 1, 2013

TRI ÂM

TRI ÂM Ta viết vào đây nỗi ước mong Bao niềm chất chứa ở trong lòng Bài ca hội ngộ còn lưu luyến Giấc mộng tao phùng vẫn sắt son Áo trắng bao mùa say ý hạ Môi hồng một thuở ngát tình đông Trời xa ai dệt thềm mai trúc Để đẹp duyên đầu mãi sáng trong .....Nguyên Anh..... TRÒN LỜI HẸN ƯỚC Bao năm xa vắng vẫn chờ mong Chung thuỷ cùng anh nguyện một lòng Dù phải giam mình nơi xó tối Hay là thân ngự chốn lầu son Vẫn luôn nhớ đến trời thu ấm Và chẳng quên về gió lạnh đông Nhất quyết giữ tròn lời ước hẹn Tâm hồn như thể tấm gương trong .....LEHONG.....

CHIẾC XE CŨ

CHIẾC XE CŨ Còn dư xăng để lái về nhà Mà nhớt cạn queo mới chết cha Hộp số chàng ràng luôn đứng đợi Xi lanh lục cục cứ vô ra Châm dầu đáng lẽ cần châm nước Đạp thắng thay vì phải đạp ga Cố chạy có ngày banh cả máy Lại nằm vùi giữa bãi tha ma…! .....dp..... HỔNG LẼ Xe nầy quá cũ mượn gì cha Chắc chắn là tao khó tới nhà Bà xã ngoài sân dường đứng đợi Vợ mình trước cửa cứ vào ra Trong lòng của tớ đang nôn nóng Cái cẳng thằng tôi nhấn hết ga Chiếc xế nặng nề không tiến tới Sau lưng hổng lẽ có yêu ma .....LEHONG.....
ĐỂ VỤT XUÂN THÌ Nắng vàng một dạo tiễn người đi Ký ức mang theo được những gì Cơn mộng chưa tan làm ướt gối Nỗi buồn chẳng dứt đã khô mi Từ nay tình ấy xem như lỡ Mà mãi duyên này có được chi Cách trở phôi phai đời vẫn vậy Trăm năm thôi vụt mất xuân thì . .....Tphạm..... LỠ THÌ Thôi nhé người ơi gắng gượng đi Tình duyên hai đứa chẳng mong gì Hãy ngăn suối lệ rời đôi mắt Cố nén dòng châu sắp đọng mi Hi vọng thành đôi đành vỡ mộng Niềm tin chồng vợ có còn chi.... Tuổi xuân con gái nay hai chín Chắc hẳn đời em phải lỡ thì .....LEHONG.....

MƯỢN EM CÕI NHỚ

MƯỢN EM CÕI NHỚ Mượn em cõi nhớ để tìm nhau Nửa khúc đàn ru thấp thỏm sầu Soi bóng trăng vàng nơi bất tận Gửi vầng mây trắng lệ thâm sâu Thênh thang lối mộng khu vườn nhớ Lặng lẽ ngàn thu một nỗi đau Giấu lại miền xưa nhiều kỷ niệm Đêm dài thức vọng thoáng nôn nao .....Vĩnh Lưu..... HẠNH PHÚC ĐANG CHỜ Xa cách bao ngày gặp lại nhau Mừng vui sao mắt lệ rưng sầu ? Duyên xưa cứ ngỡ vào quên lãng Tình cũ nào ngờ khắc đậm sâu Cuộc sống của anh nhiều trắc trờ Đời em cũng nhận những thương đau Đôi ta may mắn còn tương ngộ Hạnh phúc đang chờ chớ núng nao .....LEHONG.....

TUỔI GIÀ

TUỔI GIÀ Sức trai chiến trận thỏa trong đời Đã đến tuổi già xướng họa chơi Ngắm nguyệt yêu hoa vui vẻ thích Nghe đàn thưởng nhạc tưởng tơ mời Bầu trời cảm hứng nhiều thanh thản Đất nước u hoài khó hắt hơi Một chuyến đi về quay lối mộng Thì thôi đứng lại hé môi cười .....Nguyễn Gia Linh..... THỨ THA Trót đã sinh ra ở cõi đời Cầm kỳ thi họa trổ tài chơi Thơ Đường bảy chữ chờ anh đến Vọng cổ sáu câu chắc khỏi mời Ca dở xin ai đừng đánh giấm Văn tồi bạn đọc chớ xì hơi Mong người thông cảm đừng chê trách Hãy cố thứ tha nở nụ cười .....LEHONG.....

TRI ÂM

TRI ÂM Ta viết vào đây nỗi ước mong Bao niềm chất chứa ở trong lòng Bài ca hội ngộ còn lưu luyến Giấc mộng tao phùng vẫn sắt son Áo trắng bao mùa say ý hạ Môi hồng một thuở ngát tình đông Trời xa ai dệt thềm mai trúc Để đẹp duyên đầu mãi sáng trong .....Nguyên Anh..... Bao năm xa vắng vẫn chờ mong Chung thuỷ cùng em mãi một lòng

Thời trang

Thời trang (Họa Mốt của TLT) Mặc váy thời trang phải bỏ quần Cho đời “nó” mát tuổi thanh xuân Bao chàng lác mắt mong thân vác Mấy lão xuôi lòng muốn của khuân Chén bạc vì ham mang khổ lụy Khuôn vàng bởi khoái chịu gian truân Chân ong dạo phố tình phơi phới Lãng tử hoài mơ suốt cả tuần Vancali 3.29.13 DÙ THÁNG HAY TUẦN Con gái thời nay chẳng thấy quần Khoe hàng mặc váy ngó càng xuân Mấy nàng chẳng có ai bưng đội Lắm ả nào người chịu vác khuân ? Thành thị đã hết đời cực nhọc Thôn quê chấm dứt cảnh gian truân Đại gia bám víu đời no ấm Dù chỉ thời gian tháng hoặc tuần .....LEHONG.....

NHÂN QUẢ

NHÂN QUẢ Đời cha ăn mặn khát đời con Nhân quả không tha sự sống còn Tiền lắm bất minh con phá tán Danh cao vô đạo cháu làm càn Nhãn tiền đã ngậm nhiều cay đắng Hậu sự đừng mong lắm thập toàn Ăn ở dữ lành trời có mắt Sang hèn phúc họa ứng đời con .....Hồ văn Thiên..... HIẾU TỬ KHÔNG CÒN Ngày nay hiếu tử đã không còn Đền đáp sanh thành đạo nghĩa con Chẳng nhớ cha tròn công dưỡng dục Đã quên nuôi nấng mẹ chu toàn Nghe lời kẻ xấu làm điều bậy Bất lệnh song thân việc cố càn Đối xử vô nhân cùng phụ mẫu Thế gian có xứng mặt là con ? .....HONGLE.....