Saturday, June 26, 2010

CHUYỆN HAI ĐỨA MÌNH



Anh là độc giả nghiền tôi
Tôi là bà chủ một trời thơ yêu
Đôi ta sáng sáng chiều chiều
Kẻ tung-người hứng như diều căng dây

Diều bay lên chín tầng mây
Một tầng-một bậc mình xây mộng vàng
Mình là triệu phú thời gian
Một năm mình có muôn vàn yêu thường.

........Hằng Nga.......

Tình thơ trao đổi vấn vương
Em tung, anh hứng chẳng nhường cho nhau
Nào ngờ mấy bận đổi trao
Đôi tim rung cảm dạt dào ý thơ

Ta cùng xây đắp ước mơ
Một lần gặp mặt, một giờ bên nhau
Lòng em nay đã xuyến xao
Hồn anh như đã quyện vào mắt em

Mong sao ngày sớm qua đêm
Trầu cau, mai mối vững bề tơ duyên
Em vui phận gái thuyền quyên
Anh mừng do bởi phỉ nguyền tóc tơ

Hằng đêm anh vẫn đợi chờ
Chờ em lên Net làm thơ trao tình
Chuyện riêng tâm sự đôi mình
Em ơi giữ kín chớ tin người ngoài !

........Lehong........

Friday, June 25, 2010

Xin lỗi Em -BÌNH DƯƠNG !



Bình Dương ơi !
Ta giờ viễn xứ xa xăm.
Biết người còn nhớ ta chăng
Vẫn mơ một ngày về thăm
Bình Dương ơi !
Em còn nhớ thuở xa xưa
Bốn bàn chân bước dưới mưa
Nghe tình chất ngất trong tim
Nhớ ơi nói mấy cho vừa
Bình Dương ơi !
Chờ ai bằng lăng sớm tím
Phượng gầy cánh đỏ ...bâng khuâng.
Nhớ ai tiếng ve xao xuyến !
Hè qua bụi đỏ sau lưng
Phố buồn mờ sương buổi sáng!
Chuông chùa vẳng tiếng chiều xa
Ta-Em chắp tay cầu nguyện
Tình ta năm tháng không nhòa..
Bình Dương ơi !
Cuộc đời xô đẩy ta đi
Đau lòng ta lúc phân ly
Bây giờ ta-em còn gì
Lỡ làng thôi trách nhau chi !

......Vũ Hoàng.......

Số phận

(Cảm tác thơ Vũ Hoàng)

Bình Dương ơi ! Thân anh nay viễn xứ
Tạm đôi hàng, vài chữ xin lỗi em
Nhớ thương nhiều nhưng chẳng tiện về thăm
Đau đớn lòng đành lặng căm hứng chịu

Thuở học trò chuyện học hành bận bịu
Nhưng chữ tình sớm bám víu đôi ta
Anh nhớ khi hàng phượng thắm trổ hoa
Cũng là lúc phải lìa xa, cách biệt

Con ve sầu cất tiếng kêu lưu luyến
Như đau lòng đưa tiển kẻ ra đi
Phố mù sương, ảm đạm lúc phân kỳ
Tiếng kinh cầu nghe sầu bi lời từ tạ

Và từ đó anh bóng chim, tăm cá
Còn lòng thì sớm "được cá quên nôm"
Để tháng năm em chuốc lấy tủi hờn
Anh vui lặn ngụp trong cơn say tình

Thôi em nhé ! Chớ để lòng bịn rịn
Tiếc thương gì bởi người tính dối gian
Đời khiến xui ta duyên nợ lỡ làng
Thôi chớ trách, đừng than vì số phận

........Lehong........

Wednesday, June 23, 2010

CHÙA TRẤN QUỐC

Nam thiên cổ tự nhất Tây Hồ
Trấn Quốc thanh bình tựa áng thơ
Bốn phía mênh mang reo sóng nước
Đôi bờ văng vẳng vọng chuông chùa
Cửa thiền niệm Phật khơi trong sáng
Cõi tục tu tâm xóa mịt mờ
Tiền Lý linh quang đà tọa lạc *
Thiên thu quả phúc rạng kinh đô

......Hồ văn Thiện......

Lễ mừng chiến thắng

Lịch sử Việt Nam có bác Hồ
Võ văn thao lược thích làm thơ
**Chí Minh lập cứ nơi rừng núi
**Công Uẩn tọa tu tại đất chùa
Giải phóng quê nhà giành độc lập
Dựng xây non nước thoát u mờ
Chiến tranh thắng lợi dân hoan hỉ
Tổ chức lễ mừng tại thủ đô

.....Hongle09.....

** Tên của lãnh tụ Hồ chí Minh và nhà vua Lý công Uẩn

Monday, June 21, 2010

TA LƯNG TỬNG .....



Nhắm mắt lại em ơi !
Anh đưa em vào cổ tích...
Hiển nhiên đời sao khóc gió thương mây.
Úp mặt vào nhau
Cho tim mình kết lại
Nhớ làm gì...
tình Trọng Thủy - Mỵ Châu
Cô Tấm ngày xưa giờ để tang ông Bụt
Thành quách đền đài đã hóa bể dâu !
...Nhắm mắt lại em ơi !
Anh đưa em về phía trước
Cỏi yêu tình,nơi hạn hán ,chỗ bão giông
Thì nghĩa gì đâu !
Khi thời gian đi không dừng lại
Một kiếp người ai biết trước sau !?
Đừng cúi đầu để mặt nhìn xuống đất.
Bầu trời xanh vẫn ở trên cao
Đừng đứng lại... ngày mai nuối tiếc
Bước em ơi ! môi sẽ chạm vào nhau...
Thời gian bốn mùa hoa vẫn nở.
Cuộc đời mình xanh mãi những ước mơ.

.......Vũ Hoàng ......

Tình đang đón đợi !
(cảm tác thơ Vũ hoàng)

Nhắc mà chi chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy
Một chuyện tình ủy mị lắm đau thương
Đã gây ra cảnh loạn lạc chiến trường
Cả Mỵ Châu cùng An Dương Dương thảm bại

Cũng thôi nhắc Cô Tấm thời vụng dại
Bị người em, mẹ ghẻ hãm hại đời
Được Bụt, Tiên giúp đở đó em ơi
Và cuối cùng được lên ngôi Hoàng hậu

Nhắm mắt lại, anh đưa qua dông bão
Qua những vùng đẩm máu bởi chiến tranh
Để tìm về nươg náu chốn yên lành
Nơi vùng biển trong xanh màu nước biếc

Đời con người phải đâu là bất diệt
Sống hôm nay, mai sẽ biết ra sao
Hãy ngẩng đầu vọng hướng bầu trời cao
Có vầng trăng, có ngàn sao lấp lánh

Đừng chôn chặt nơi cô phòng đơn lạnh
Bước ra ngoài để nhìn ánh thái dương
Trước mặt em là cả một thiên đường
Mà hạnh phúc, tình yêu đang đón đợi

.......Lehong.......

Sunday, June 20, 2010

CÁNH HOA SẦU



Lặng nhìn từng phiến lá rơi
vàng phai ngập lối , lòng chơi vơi buồn
chưa tắt nắng hoàng hôn xuống vội
bước vào đời lắm nỗi thương vay

duyên không trọn tháng ngày buồn tẻ
tủi phận mình....mắt lệ đắng cay.
chiều nghiêng phủ bóng hao gầy
hồn thu nhuốm lạnh..gió mây hững hờ

liễu buồn rũ úa bơ vơ
bến sông thầm lặng..thương chờ đợi ai.
đoạn đường tình chông gai lầy lội
thân lục bình trôi nổi về đâu ?

đêm đêm ôm cánh hoa sầu
áng mây giăng phủ một mầu tương tư./.

......KhangNhii......

Trời trong, mưa tạnh

(Cảm tác thơ Khang Nhii)

Người đi đã mấy năm dư
Bởi chưa về lại sầu tư người chờ
Biết rồi đây anh thương, anh nhớ
Hay em chờ trong cảnh bơ vơ

Mong anh chớ có hững hờ
Để người mong đợi khỏi ngơ ngẩn buồn
Gió thu lạnh mưa tuôn giọt ngắn
Thương cho mình sao lắm đắng cay

Gió mưa làm cánh hoa gầy
Đường tình sao lắm chông gai phũ phàng
Thân lục bình dầm chan mưa nắng
Nước lớn ròng lo lắng tương lai

Mong là có được ngày mai
Trời trong, mưa tạnh hết ngày gian nan

........Lehong........

KHI XƯA



Khi xưa trót lỡ yêu anh
Giờ đây thì đã tan thành khói mây
Xưa yêu người thật đắm say
Bây chừ nhận lấy lệ cay ðắng lòng

Khi xưa tôi vẫn hoài mong
Cùng ai sánh bước hương nồng trao duyên
Nào ngờ phận nhỏ truân chuyên
Mộng tình đã lỡ thuyền quyên đợi chờ

Khi xưa bé nhỏ dại khờ
Yêu người nào biết chữ ngờ trong tôi
Bây chừ mình chỉ đơn côi
Người ta có cặp có đôi hết rồi

Cũng đành số phận mà thôi
Vì yêu sai lỡ nên đời hẫm hiu
Buồn vương theo áng mây chiều
Một mình đơn lạnh cô liêu lối về.

Người ta quên chữ hẹn thề
Nhớ thương chi nữa cho tê tái lòng
Từ nay khép chặt khuê phòng
Cài then xóa chữ tâm đồng ai trao./.

......KhangNhii......

Đừng thương, thôi nhớ
Cảm tác thơ Khang Nhii )

[size=3][color=green]Lúc xưa khi mới yêu nhau
Bao lời anh hứa mấy câu hẹn thề
Chữ tình em trót đam mê
Để nay đón nhận ê chề thương đau

Ngày nao mơ chuyện trầu cau
Tình anh tha thiết, duyên trao mặn nồng
Nhưng anh bẻ gãy chử đồng
Để cho em phải cô phòng quạnh hiu

Dại khờ tôi trót đã yêu
Nên khi vỡ mộng đời nhiều bể dâu
Anh như tăm cá bóng câu
Thoáng qua rồi để khổ sầu cho em

Đêm nay ngồi tựa bên thềm
Nhìn trăng tưởng nhớ lòng thêm não nề
Người ta đã có hôn thê
Còn em đơn lẻ tái tê tâm hồn

Thân tôi nay cảnh cô đơn
Hận người "khóa chăt khuê phòng từ đây"
Tình như gió thoảng mây bay
Đừng thương, thôi nhớ những ngày xa xưa

.......Lehong.......

Saturday, June 19, 2010

TRĂNG KHUYẾT



Ai đem xén ánh trăng vàng?
Để cho trăng khuyết.
Lỡ làng cuộc chơi
Sao anh không nói một lời?
Để em tan nát một trời tương tư.

.....Moon.....

Nói nhiều lời sẽ thừa dư
Trăng đầy rồi khuyết từ từ đấy thôi
Lỡ làng người đã biết rồi
Thì thôi em nhé cuộc chơi ta dừng !

.....Lehong.....

CẢM TÁC

Đêm buồn chợt chàng tặng thơ
Trời ơi!em ngỡ giấc mơ thiên đàng
Con tim bổi hổi xốn xang
Lòng nghe dệt những mùa vàng yêu thương.

.....Moon.....

Đó là những lúc yêu đương
Tình yêu là cõi thiên đường trong mơ
Nên em cứ đợi cứ chờ
Lời thơ chàng viết tâm tư bàng hoàng
Đến khi gặp cảnh trái ngang
Con tim tan nát dở dang mộng đời
Để rối xa cách đôi nơi
Thơ tình cũng hết những lời ái ân

.....Lehong.....

GỞI ANH

Móc tim ra nối sợi tình
Rút lòng đem buộc bóng hình ngày xưa
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Em buồn em xé tan mùa dối gian.

.....Moon.....

Tình ta nay đã dở dang
Vì ai đã nỡ phụ phàng tình xưa
Móc tim kết nối bằng thừa
Rút lòng đem buộc vẫn chưa dính liền
Trời buồn mưa mãi triền miên
Em buồn đầu óc muốn lên cơn khùng !

.....Lehong.....

TRÁCH

Cũng từ cái miệng xinh xinh
Ngày xưa hai đứa tỏ tình cùng nhau
Bây giờ trút những lời đau
Cho tim rớm máu phai màu dấu yêu.

.....Moon.....

Xinh xinh cái miệng mỹ miều
Lời ai đã nói thương nhiều em tôi !
Ngọt nơi chót lưởi đầu môi
Để giở người thốt bao lời đắng cay
Nay thì tình đã phôi phai
Con tim rỉ máu, hình hài xác xơ !

.....Lehong.....

EM ƠI ! GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG.....



Có nghĩa gì đâu chút hương mùa cũ
Còn nhớ ,còn thương gió thoảng qua rồi
Em bước kiêu sa theo tình biển gọi
Ta sông nhỏ hẹp chảy về xa xôi...

Con suối còn vương ngày em mới lớn.
Chân đất, đầu trần không áo tắm mưa.
Ta mãi lang thang tìm miền không có..
Đến thưở bạc đầu có... cũng như chưa!

......Vũ Hoàng ......

Tình có như không

Chạnh lòng bỗng nhớ chuyện năm xưa
Khi tôi với nàng bén duyên ưa
Hôm nay nhớ lại như gió thoảng
Dù yêu em lắm mấy cho vừa !

Rồi em theo tiếng gọi kiêu sa
Bây giờ đã là vợ người ta
Còn tôi tình có như chưa có
Giây phút nhớ em lệ nhạt nhòa

Tôi muốn trở về những ngày thơ
Em là cô gái mắt nai tơ
Nhìn tôi len lén em mắc cỡ
Sao giờ gặp lại mặt hững hờ ?

Còn đâu lúc chân đất, đầu trần
Bùn sình còn vương lấy gót chân !
Còn nhớ hay quên ngày em lớn
Ngày em về sống chốn quê chồng ?

Luyến lưu chi lắm cũng hoài công
Khi mà con sáo đã sang sông
Sáo đã bay xa không trở lại
Nên tình tuy có kể bằng không !

.......Lehong.......

ĐÓN EM BÊN HỒ

Em còn có nhớ cũng nơi này ?
Một sớm mai nào mưa bóng mây
Dưới tháp Hòa Phong cùng đứng nấp
Mặt hồ chim nhạn cắt đường bay
Ngọc Sơn mờ ảo sương bao phủ
Thê Húc rỡ ràng khách đứng say
Xa cách bao năm giờ trở lại
Lối xưa trải đỏ phượng rơi đầy *

...... Hồ Văn Thiện......

Gặp mặt nơi nầy

Tình tôi với Phương vẫn đong đầy
Như bóng với hình tựa gió mây
Em vẫn yêu đương tình thắm thiết
Tôi hoài ấp ủ dạ mê say
Nào ngờ duyên nơ là bèo dạt
Đâu ngỡ chữ tình thoảng gió bay
Cách trở đôi ta đành vỡ mộng
Ai dè còn gặp mặt nơi nầy !

......Lehong.......

Friday, June 18, 2010

MƯA NỬA ĐÊM



Nửa đêm thức giấc
Nghe cơn mưa rớt.
Em biết chăng
Anh nhớ em không !?
"Thuê bao quí ‎ khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được"
Mưa ngoài trời sao ướt lạnh trong lòng!
Có khi nào !?
"Thuê bao quy khách vừa gọi...
Đang nằm trong vòng tay thuê bao khác!
Có lẽ nào ...
Có lẽ nào ta đã mất nhau !

......Vũ Hòang......

Nghi ngờ

Nửa đêm trăn trở khó ngủ yên
Ngoài trời đang phủ một màu đen
Tí tách giọt mưa rơi trên lá
Nhớ em, "phone" bấm anh gọi tên

Bên kia đầu máy vẫn im lìm
Thanh lạ thay tiếng nói dịu êm :
"Thuê bao quí khách đang bị bận"
Chắc là ai đó cũng đang lên ?

Bên ngoài vẫn nặng hột mưa đêm
Lòng anh chợt nỗi buồn không tên
Lẽ nào ta mất nhau thực sự
Khi hẹn đúng giờ em lại quên ?

Em đang lên máy để gọi ai ?
Người ấy thế nào gái hay trai ?
Bao lâu hai người tình thân thiết ?
Sao chẳng gọi nhau lúc ban ngày ?

........Lehong.......

Thursday, June 17, 2010

KẺ DẠI KHỜ



Bỗng thấy tim ta quá dại khờ
Đàn bà quyến rũ cứ ngu ngơ
Mơ hình nhớ bóng lòng thao thức
Ước vọng bên người dạ vu vơ

Lẩn thẩn con tim không định hướng
Miên man đầu óc đến bơ phờ
Làm sao lấy được người trong mộng
Để nhớ và thương có bến bờ

......Cá Mặn......

Đời là thế !

Cũng bởi vì yêu anh hoá khờ
Người ta thấy mặt đã làm ngơ
Tướng nàng sang trọng dân quyền quí
Anh dạng nghèo hèn loại bá vơ
Vì vậy hoa kia nay có chủ
Thế nên đò nọ chửa vô bờ
Đừng buồn bạn nhé ! Đời là thế
Suy nghĩ chi nhiều tóc bạc phơ

.......Lehong......

Wednesday, June 16, 2010

Không để ý

Không để ý

Vườn ớt nhà anh đã chín.
Luống tỏi nhà em nở bông.
Quen quá mình không để ý.
Bổng dưng... Chúng lớn chồng ngồng

......Vũ Hòang......

Nay em lớn đi lấy chồng
Anh nào gối chiếc phòng không
Giờ thì con đàn cháu đống
Còn em tay bế tay bồng

.......Lehong.......

Tuesday, June 15, 2010

LỤC BÁT VU VƠ

LỤC BÁT VU VƠ

Già rồi ! cứ hỏi già chưa ?
Thèm như con nít tắm mưa cởi truồng.

Đêm về ngắm ánh trăng suông
Ngày nghe đất gọi nổi buồn vu vơ

May còn bầu rượu túi thơ,
Trái tim mở cửa đợi chờ người dưng ...

......Vũ Hòang......

Định luật tạo hóa

Dù già lòng vẫn còn xuân
Thấy gái son trẻ ngỡ mình hai mươi
Chuyện trò lão xưng em, tui
Yêu thương rả rích mẫn mùi như trai

Trên WEB thơ thả dài dài
Buông lời trêu chọc chẳng ai lão từ
Ban ngày bầu rượu túi thơ
Vui cùng bằng hữu, đợi chờ tri âm

Muốn mình như tuổi lên năm
Cởi truồng nhong nhỏng đi dầm tắm mưa
Thời gian nhanh tựa thoi đưa
Còn đâu "ba vá miểng dừa" đầu xanh !

Luyến lưu nay cũng phải đành
Định luật tạo hóa : lá xanh rồi vàng !

........Lehong........

Saturday, June 12, 2010

BA ƠI!

BA ƠI!

Cái ngày ấy sẽ đến ư?
Trời ơi!con biết bây chừ làm răng?
Bệnh ba bác sĩ xin hàng
Con xin vái lấy trăm đàng tứ phương

Con muốn dốc hết tình thương
Làm liều thần dược xin nhường dâng ba
Muốn vét cạn giọt lệ sa
Làm dòng máu đỏ thật thà nuôi tim...

Bôn ba rong ruỗi khắp trời
Bây giờ rã cánh dừng nơi đất lành
Lòng con ai chẻ tan tành
Thành ra trăm mảnh độc hành đớn đau?

Ngày mai sắc nắng phai màu
Tương lai vĩnh viễn đen màu thế ba?

........Hằng Nga.......

Cầu được bình an

Còn người khi trót sinh ra
Tuổi thơ rồi đến ngày già thế thôi
Cây kia trổ lộc đâm chồi
Ra hoa kết trái để rồi cằn khô !

Bao năm khuya sớm phụng thờ
Dưỡng nuôi tròn đạo em nào vong ân
Con người do ở số phần
Trời cao định đoạt chớ lo lắng buồn

Biết đâu nguy hiểm qua cơn
Cha già khỏe lại, sức mòn hồi sinh
Xin em hãy vững lòng tin
Cố lo chăm sóc trọn tình cùng cha

Nam mô niệm chữ Di đà
A men xin Chúa được qua nguy nàn
Vái Trời thắp mấy nén nhang
Cầu cho Cha được bình an sống đời

........Lehong........

Friday, June 11, 2010

TÌNH LỠ...



Hạnh phúc như mưa rào trong nắng,
Em - khoảng trời xanh ở trên cao.
Ta ngu ngơ con tim khờ khạo
Ngẩn ngơ nhìn tình cũng qua mau

Về lối cũ, thương người năm cũ
Em xa xăm ...tay bế tay bồng.
Nước ngược xuôi đi về biển rộng...
Hiểu ta chi cát lạnh rêu phong !

Thôi nhé ! em phân vân hai ngã
Đời buồn ai chỉ một lần thôi
Chỉ tiêc ngày xưa...môi hôn vội...
Nên bâng quơ ..chợt nhớ xa xôi !

.....Vũ Hoàng.....

Bởi vì chữ hiếu

Duyên ta nay dở dang rồi
Thì thôi anh hỡi đôi nơi chia lìa
Từ nay đành phải cách chia
Anh nơi phố cũ, em về nhà ai !

Tình đầu nào dễ phôi phai
Em luôn thương nhớ những ngày bên nhau
Tưởng là trầu thắm duyên cau
Nào ngờ Cha mẹ ham giàu buộc em

Người ta quan tước quyền trên
Khi anh cuộc sống bồng bềnh đó đây
Tuy không quên được những ngày
Nụ hôn môi vội làm say đắm lòng

Thời gian phủ lớp rêu phong
Lúc em có chồng ly biệt cố hương
Bao năm gặp lại người thương
Con em tay bế tay bồng bên ai

Má hồng giờ đã nhạt phai
Chỉ xin anh chớ đắng cay nặng lời
Mong người hảy hiểu giùm tôi
Bởi vì chữ hiếu (em) vâng lời mẹ ba

.....Lehong......

Thursday, June 10, 2010

ĐỨT BÓNG

Cáo biệt ngao du bởi ngại dè
Bu nhà nổi giận cắt tè le
E vòi bọ cạp lơ đình đám
Sợ mắt bồ câu tránh hội hè
Cá chậu sờn vây trơ miệng chép
Chim lồng mỏi cánh vểnh đầu nghe
Trùn đưa mỏ vịt lương còm cõi
Khỉ thật làm trai chẳng vậy nhè ?

.........VMT.........

Té vỉa hè

Uống rượu chưa say mà đã nhè
Nghiêng qua ngã lại cố làm le
Bạn bè thương giúp lời khuyên bảo
Còn hắn ương gàn chẳng chịu nghe
La lối um sùm người dễ sợ
Im hơi lặng tiếng tôi e dè
Xĩn say đâu biết điều sai quấy
Chưa bước đến nhà té vỉa hè

........Lehong........

LẠC ?

Lạc vào chốn ấy bỗng ngu ngơ
Rộn rã dường như vạn tiếng tơ
Rút bút đã toan bài ngẫu hứng
Giật mình tự hỏi ai mong chờ ?
Cổ thi rắc rối đâu người thích
Hiện đại lòng thòng mấy kẻ mơ
Thôi hẵng trở về chơi lục bát
Tầm xuân một đóa cũng nên thơ

........Hồ văn Thiên.......

Rõ lầm !

Tuy già hồn lão vẫn trai tơ
Đêm ngủ chập chờn trong giấc mơ
Thoáng dáng bên sông em đứng đợi
Hiện thân đầu xóm lão mong chờ
Gặp nhau mới biết người xa lạ
Đối diện rõ lầm lòng ngẩn ngơ
Mắt yếu nhìn ai còn lẫn lộn
Thương nàng thầm gởi ý qua thơ

........Lehong.......

Wednesday, June 9, 2010

MA NỮ

MA NỮ

Nầy ma nữ miệng lưỡi điêu ngoa
Trời sinh em dóc ngọc thân ngà
Cứ dối gian và luôn tàn ác ...
Van em làm hư hỏng đời ta. !

Ta mơ em thục nữ dịu dàng
Ra ngoài đường trời đất lan man.
Cong cớn môi chi chiều bối rối
Hồn ta bổng chốc hóa điêu tàn

Ví dụ thôi ! nầy ta yêu nhau
Cơn mê tình ái thuở chiêm bao
Ma nữ hóa thân làm hiền phụ
Tạ ơn đời ta nguyện hư hao !

......Vũ Hòang.......

Biến đi liền

Dù em Ma Nữ đã làm sao ?
Vì anh, em nhận hết thương đau
Em nguyện với lòng không gian dối
Tim yêu với cảm xúc ngọt ngào

Yêu anh như lúc buổi ban đầu
Chỉ mong duyên thắm được bền lâu
Anh già, thân yếu hay vì bệnh
Em là thần dược xóa thương đau

Hiện thân Ma nữ nhưng cốt tiên
Bản chất của em thật dịu hiền
Ăn tươi, nuốt sống người lừa phản
Nâng khăn sửa túi đúng vợ hiền

Ma nữ nên không hám bạc tiền
Yêu anh chắc bởi nợ tiền thiên
Kiếp trước yêu nhau tình không trọn
Trời thương kiếp nầy được nên duyên

Thôi anh xin chớ quá ưu phiền
Đến khi anh có được chút tước quyền
Em để cho anh vui trần thế
Còn em Ma nữ biến đi liền !

.......Lehong........

NÓI VỚI MỘT NGƯỜI



Đừng yêu em nhé!hỡi người dưng!
Chẳng đến với nhau hãy biết dừng
Sum họp họa hoằn trong gang tấc
Biệt ly đành đoạn cách nghìn trùng.

Vắng anh em khuyết từ trong mộng
Anh ở đâu tròn kiếp nợ chung
Thế nhé anh ơi!đành giã biệt
Kiếp sau mình hẹn sẽ tương phùng.

........Cogiaomn........

Nghìn trùng cách biệt
(Họa loạn vận)

Thôi rồi đã vỡ mộng tao phùng !
Mong đến kiếp sau mình sống chung
Kẻ lạ mắt nhìn, em để ý ?
Người quen tên gọi, khó mong dừng !
Tôi nào hời hợt tình thương mến
Em lại hững hờ dạ dửng dưng
Bởi vậy tôi ôm sầu tuyệt vọng
Tình ta như cách biệt nghìn trùng

.......Lehong......

SƯỚNG !

Sáng nay lép nhép mưa phùn

Đi đâu cũng ngại ngồi buồn nhổ râu

Nhổ cây lay gốc thời đau

Vênh hàm nhổ mấy cọng râu... đã hờn !

.....Hồ văn Thiện......

NHƯ THỜI TRAI TRẺ
(Chọc phá Bác Thiện)

Nhổ râu đau riết cũng lờn
Bác ơi nhổ được sạch trơn mới tài !
Ra đường chẳng biết Bác ai ?
Vì trông trung trẻ như thời hai mươi

Nhìn người Bác tủm tỉm cười
Khoe hàm răng giả trắng tươi thật đều
Vỗ đùi một tiếng thật kêu
Mấy em phụ việc, mấy Kiều ở đâu ?

Hôm nay Bác đã nhẳn râu
"Viagra" trợ lực thế nào cũng lên
Nếu lâu em chớ có rên
Cho Bác cơ hội bù đền nghe em !

.....Hongle09.....
Chỉ chủ yếu chọc chút cho vui mong Bác đừng giận !

Tuesday, June 8, 2010

SIÊU...TƯỞNG

Sướng khỉ gì đâu, khổ thấy bà
Thời gian ngóng đợi cứ dần qua
Gom tiền chặn cổng đau lòng mẹ
Góp quỹ ngăn cầu sót ruột cha
Cái ngõ về Nam thời vẫn tịt
Con đường tới Bắc hãy còn xa
Bao giờ đất Việt mình thông tuyến
Đoạn giữa Trung Kỳ bác nhớ ra !

..... NHỊ THẬP TAM KHÔI.....

Khó trở qua
(Họa loạn vận)

Nhớ lắm nhưng mà chẳng thể ra
Vì tôi đang sống tận trời xa
Bao năm ấp ủ tình quê Mẹ
Mấy bận định lòng ghé viếng Cha
Miền Bắc tôi còn bao bạn hữu
Đất Nam anh sống với ông bà
Tuổi già sức khỏe ngày suy yếu
Bệnh hoạn nguy nàn khó trở qua

.......Lehong........

Monday, June 7, 2010

THÁNG SÁU EM ĐI

Em đi tháng sáu trời mưa.
Hạ xưa thay nắng cho vừa nhớ thương
Tiển em đi một đoạn đường
Nghe mưa ướt mộng bình thường vở tan.

Về đâu cơn gió lang thang?!
Cơn mưa tháng sáu ngập tràn nổi đau.
Thì thôi mình đã mất nhau.
Đem hương tháng sáu ủ vào tương tư.

Nhìn nhau giây phút tạ từ
Ta buồn là để cho người khác vui...

.......Vũ Hòang........

Giây phút giã từ
(Cảm tác thơ Vũ Hoàng)

Thôi đành tan vỡ mộng rồi
Em đi hạ ấy bỏ tôi một mình
Tiển em nắng chẳng lung linh
Trời mưa như khóc chuyện tình đôi ta

Tôi về ôm nỗi xót xa
Và như giọt lệ làm nhòa mắt mi
Một lần tiển bước em đi
Là tôi ôm nỗi sầu bi trọn đời

Nhìn nhau lần cuối em cười
Còn tôi thì cố cắn môi giữ lòng
Tiển người đưa sáo sang sông
Từ nay Sáo đã sổ lồng bay cao

Tạ từ giây phút bên nhau
Em vui chân Sáo, tôi đau buốt lòng

........Lehong........

SIÊU TỐC

Lòng người không thuận định…cho qua
Đi tắt, đón…đuôi(*) chết bỏ bà!
Siêu tốc thắt vào dân chặt bụng
Cực nhanh nở mãi nợ bung ra
Tầm nhìn không quá…bờ tre xóm
Suy nghĩ vượt ra…đám ruộng xa
Mau chóng dừng ngay phương án lại
Siêu siêu, tốc tốc, ối cha cha!

........ Lê Trường Hưởng.......

Chỉ tội người dân
( Họa loạn vận )

Có đường siêu tốc sướng nghe cha !
Nam, Bắc gần rồi chớ chẳng xa
Sáng sớm chạy về thăm má vợ
Đêm khuya ghé lại viếng ông bà
Nam quan thuở trước còn đi khó
Bến hải ngày nay thật dễ qua
Chỉ tội cho dân ta khốn khó
Bạc tiền dành dụm lại chi ra

.......Lehong........

Sunday, June 6, 2010

NĂM NAY TA BAO NHIÊU TUỔI ?

Năm nay ,Ta bao tuổi ?!
Dấu thời gian trên trán hằn sâu.
Ngày mở cửa trái tim đời mệt nhọc.
Tình ơi tình ! rơi xuống đáy đêm thâu..
Ta nguyền rủa nổi khát khao.
Dục lòng ta đam mê,cháy bỏng.
Nghe con quỉ dữ lòng ta bật khóc
Phút thăng hoa lệ đá ứa trào.
Năm nay, ta bao tuổi?
Lòng tơ vương trái chin thanh tân,
Hồn hoan hỉ xoáy vào lỗ đen khát vọng
Đời gọi ta,
Thơ gọi ta.
Em gọi ta
Biết bao lần ma quỉ gọi ta !
Năm nay ta bao tuổi...
Đợi phút thiêng linh
Chờ ngày tan rã
Từng hạt lửng lơ vào vũ trụ bao la.
Ngày đó...
Ta đã về nhà !?
Tay cầm đóa hoa vô thường
Chẳng biết mình bao nhiêu tuổi.

........Vũ Hoàng .........

Còn quá trẻ !

Chẳng cần biết ta bao nhiêu tuổi !
Dù cuộc đời nhiều rủi, ít may
Dẫu đường tình lắm ngang trái đắng cay
Ta vẫn yêu như ngày tim mở ngõ

Đón tình yêu với cõi lòng hăm hở
Nụ hôn đầu có bở ngỡ đầu môi
Giục lòng ta như ngọn lửa đun sôi
Muốn được yêu để rồi mang sầu khổ

Cũng đôi lúc lòng hờn ghen phẫn nộ
Khi người tình lại cố ý dối gian
Ngỡ rằng mình dạo bước chốn thiên đàng
Có ngờ đâu đang sa chân địa ngục !

Em gọi ta ! với tiếng lòng thổn thức
Đời gọi ta ! chẳng có chút thiện tâm
Thơ gọi ta ! Bày giải những âm thầm
Đang chất chứa bao tháng năm cất giấu

Rồi một ngày ta rời nơi ẩn náu
Chốn dương gian đầy tráo trở điêu ngoa
Về một nơi chính thật sự là nhà
Khi hiểu ra tuổi ta còn quá trẻ

.........Lehong.........

VƯỜN YÊU



Đêm hè gió mát trăng thanh
Ước gì em được cùng anh chuyện trò.
Bên cầu hai đứa hẹn hò
Anh là bến đợi con đò là em.

Sông kia là một chất men
Cho đò gặp bến nên quen đường về.
Nghiêng nghiêng một mảnh trăng thề
Trầu xanh quấn lấy cau mê mẩn tình.

Một vầng trăng sáng lung linh
Một đôi bướm trắng rập rình vườn yêu.
Một em gái nhỏ yêu kiều
Bên chàng lãng tử dệt thêu mộng vàng.

........Hằng Nga........

Hoa nay có chủ
( Cảm tác thơ Hằng Nga )

Đêm huyền dịu mơ màng giấc mộng
Em cùng anh nên nghĩa vợ chồng
Thế là Sáo nọ sổ lồng
Cùng chàng Lãng tử phiêu bồng trời mây

Đêm trăng thanh gió lay nhè nhẹ
Em bên anh khe khẻ tiếng ru :
"Anh về học lấy chữ nhu
Chín trăng em đợi, mười thu em chờ"

Anh bến đợi, em đò ghé bến
Lời hẹn hò em sẽ chẳng quên
Xin anh chớ có ưu phiền
Cậy nhờ mai mối phỉ nguyền Trúc-Mai

Lễ đính ước một khay trầu rượu
Với mâm cau, mấy thứ trái cây
Mẹ ba đồng ý nhận lời
Định ngày hôn sự cho đôi chúng mình

Đôi bướm trắng xinh xinh bay lượn
Đôi nhân tình sung sướng đùa vui
Hoa thơm ai hái được rồi
Vườn yêu nay đã có người chăm lo

.........Lehong........

Saturday, June 5, 2010

ĐÃ MUỘN



Đã muộn , hết rằm trăng không tròn nữa
Một nửa đời xô lệch tận chốn xa
Nửa còn lại lang thang buổi chiều tà
Đêm hoang lạnh cùng gối chăn đơn lẻ

Đã quá muộn , mình giờ đâu còn trẻ
Tóc pha sương , dòng dư lệ khô cằn
Mắt mỏi mòn chờ đợi mấy mùa trăng
Chân bước đi giữa dòng đời thầm lặng

Muộn lắm rồi , đời chìm trong sâu lắng
Trái tim côi vẫn gắng đợi tình xa
Cánh phượng hồng theo ngày tháng phôi pha
Hạ hồng xưa đã thay mùa Hạ mới

Trời vào thu , tình yêu chưa với tới
Liệu đông sang còn kịp để thay đò
Giữa dòng đời ai nhận để ai cho
Bao hạnh phúc vỡ tan theo tình chết .

Đã muộn lắm , lửa tình yêu đã hết
Lòng hỏi lòng , tình đã chết còn đâu
Đời dâu bể , vùi chôn bao kỷ niệm
Đã muộn rồi , tim giá lạnh từ lâu

........SS........

Dẫu cách xa nhưng tình đầu khó nhạt
Thương đời em phận bạc với chữ duyên
Mấy thu qua mà lòng mãi ưu phiền
Vì con tim vẫn chưa yên nhịp đập

Cứ ngỡ là đem tình sầu chôn lấp
Không bao giờ nhớ nhắc đến người ta
Mong thời gian sẽ sớm được xóa nhòa
Kỷ niệm cũ, người tình xa một thuở

Bởi hai người có duyên mà không nợ
Nên cam đành lở vở chuyện lứa đôi
Kể từ khi "hắn" thật sự đi rồi
Em buồn khổ lẻ loi trong cuộc sống !

Đã muộn rồi chẳng còn gì hi vọng
Khi Hạ về Thu đến tiển Đông sang
Nhưng mùa Xuân lại đến quá trễ tràng
Nên tim héo vì chưa tan tuyết phủ

Em hỡi em ! anh đôi lời khuyên nhủ
Đừng buồn đau ủ rũ nữa mà chi
Bởi kẻ đi họ có luyến lưu gì
Muôn màng rồi còn chi em chờ đợi !

.......Lehong........

THỢ MỘC XƯA ...

Cong lưng chỏng đít chảy mồ hôi
Xoạt cẳng tay đè chảng chịu thôi
Chốc chốc đưa tay sờ chưa láng
Lâu lâu mò mẩm chỗ còn sồi
Dẽo dai gẵng sức chơi thêm lát
Mỏi gối chồn chân lại chưa rồi.
Khổ lắm ai ơi nghề thợ mộc
Buồn vui sướng khổ chỉ thế thôi !

.......Vũ Hòang.........

Căn nhà mộng ước

Ngắm nghía xoay quanh mấy gốc Sồi
Cây to, phẩm tốt phải cưa thôi
Ban ngày đẽo, gọt bụi dơ bám
Đêm đến sơn, bào mình mẩy hôi

Mấy tháng miệt mài như quá chậm
Dăm ngày gắng sức sẽ nhanh thôi
Căn nhà lý tưởng nay hoàn tất
Mộng ước bấy lâu thỏa nguyện rồi

........Lehong.........

GHẾ "MÁT XOA"

Êm êm Lắc lắc... lắc êm êm
Cái thú "mát xoa" thật đã nghiền
Ghế sắt đong đưa vui tựa trẻ
Nệm bông núng nính sướng như tiên
Xuôi tay nhắm mắt trời mong sập
Thẳng cẳng vênh râu đất muốn nghiêng
Vậy đó đời người thêm tuổi thọ
Dù cho thế giới đảo hay điên !

.......Vũ Hoàng.......

Ắc phải ghiền !

Cứ ngỡ lạc vào chốn động tiên
***Lời ai văng vẵng giọng ru êm
Ngay tay, thẳng cẳng khi nằm sấp
Quay mặt, xê mình lúc trở nghiêng
Bóp bóp, xoa xoa em đuối sức
Rên rên, rỉ rỉ tưởng mình điên
Tuổi già thân xác ngày suy yếu
Chơi mãi 'Mát xoa" ắc phải ghiền !

........Hongle09.......

*** Tiếng ca trong dĩa CD

Friday, June 4, 2010

VẤN VƯƠNG



Đã mấy xuân rồi đến Thịnh Long
Nay về quê cũ vấn vương lòng
Chờ em, cô gái tôi hằng nhớ
Đợi bạn, tôi - người em vẫn mong
Bãi cũ, vạt ngô vừa trổ bắp
Đồng nay, ruộng lúa mới lên đòng
Trước nhà vẫn đỏ hàng râm bụt
Thuyền đã không còn đỗ bến sông

....Tình Biển.(Ngọc Phước).....

Em đã theo chồng
( Họa loạn vận )

Người yêu ngày ấy đã qua sông
Chép nọ bây chừ đã hóa Long
Bến cũ chẳng còn ai ngóng đợi
Đò xưa tôi mỏi mắt chờ mong !
Tôi nôn mau đến ngày thu hoạch
Em vội ngay khi lúa trổ đòng
Người nỡ ra đi không giã biệt
Để tôi tan nát cả tim lòng

........Lehong........

Thursday, June 3, 2010

BỞI VÌ EM LÀ ĐÀN BÀ

Thơ thì cũng chỉ là thơ
Xin anh chớ có ngẩn ngơ làm gì!
Đừng tin bất cứ điều chi!
Vui buồn,hờn dỗi đôi khi vỡ òa...

Bởi vì em là đàn bà
Lúc mưa,lúc nắng như là thiên nhiên.
Nhờ anh xóa cái muộn phiền
Cho tim réo đập nơi triền yêu xưa.

Yêu qua liếc mắt đong đưa
Đâu cần gian dối cho thừa đớn đau!

.........Hằng Nga.........

Kiếp nào mình đã quen nhau
Nghe em than thở lòng đau ruột mềm ?
Ngỡ rằng ai đó muộn phiền
Đem lòng an ủi niềm riêng của nàng

Nhưng nay sao quá ngỡ ngàng
Khi nghe em nói dối gian chuyện mình
Thương ai cái nghĩa cái tình
Nào vì hương sắc, thân hình đối cân

Người buồn tôi thấy phân vân
Lời thơ thông cảm đở nâng bạn bè
Ai ngờ lòng dạ đàn bà
Lúc khô, khi hạn như là nắng mưa

Khơi chi chuyện cũ ngày xưa
Người ta lại nhớ như vừa hôm qua
Ngờ ta lòng dạ gian tà
Nói lời ngon ngọt Bướm hoa gợi tình

Người ơi lòng thật phân minh
Cạn lời bày tỏ kẻo mình bị oan

........lehong........

LẤY CHỒNG "NGOẠI"



Thời thế,thế thời thế đảo điên.
Trầu cau không thắm cũng nên duyên.
Thế biết luân thường đà thay đổi.
Thì ra đạo l‎í một chữ tiền. !
Tâm sự đổi trao phi ngôn ngữ
Khẩu vị uống ăn nghĩ thật phiền.
Quê nhà đành giã từ mái ấm
Xứ người mang nặng kiếp truân chuyên.

......Vũ Hòang.......

Nào phải điên !

Con gái thời xưa giữ chính chuyên
Thờ nay mấy ẺN sống vì tiền
Ngoại kiều đáo xứ xây nên nợ
Bao ả xếp hàng định chữ duyên

Cha mẹ "đau lòng" con xuất giá
Nợ nần thanh toán khỏi hà phiền
Từ nay thanh thản nơi quê lạ ?
Toan tính khôn ngoan nào phải điên !

........Lehong........

RƯỢU TÌNH



Rượu tình
chưa uống đã say
làn môi chưa hé mà ngây ngất lòng

đêm nay,
nguyện thấm tình nồng
cùng ai, ai đó phiêu bồng thế gian

trao nhau giây phút mơ màng
hương say luyến ái dâng tràn lứa đôi./.

......KhangNhii.......

CẢM TÁC THƠ KHANG NHII

Men tình khi nhấm qua rồi
Trần gian hiện hữu có đôi chúng mình
Bao lời hải thệ sơn minh :
"Anh yêu duy nhất chỉ mình em thôi"

Khiến em dang dở cuộc đời
Do anh dịu ngọt bởi lời dối gian
Nay khi hoa rữa nhụy tàn
Bướm kia cất cánh hoang đàng bay xa

Anh giờ chồng của người ta
Tình em anh chỉ mặn mà khi say
Duyên tình nồng đượm đêm nầy
Cho thêm ngây ngát để mai giã từ

Trời trong, trăng sáng mùa Thu
Ước gì anh lại hát ru đưa tình
Tiếc thay em có một mình
Tìm đâu tri kỷ Lưu Linh vui cùng ?

.......Lehong........

Wednesday, June 2, 2010

GỌI TÌNH !



Hãy mở lòng ra đón chào ngày mới
Màu nắng hồng tươi trong cơn mưa rào
Em ngữa mặt lên cong môi tình ái
Ta úp mặt vào trời đất xôn xao

Gió hát tình ca mùa dâng huyền ảo
Đêm dấu mặt trời trăng nằm chiêm bao
Lá chuyển mùa thương trái tim Hạ nhớ
Đỏ cánh phượng bay tiếng con ve buồn

Em dấu thời gian ủ hương con gái
Ta qua máy ngõ tím thời trẻ trai
Còn nhớ, còn thương một đời mê mãi
Gọi gió cho mây bồng tóc em cài

Hãy nhớ tình xa như tình xa nhớ
Sông chia trăm nhánh ta nào có hay...

........Vũ Hòang.........

Hảy trả lời !

Còn nhớ nên tình khó thể phai
Tháng năm tôi vẫn mãi thương ai
Cô gái tóc dài hồng đôi má
Thân hình yểu điệu dáng trang đài

Xa nhau khi đến Hạ bãi trường
Phượng hồng nhuộm đỏ trái tim thương
Em đi, ve sầu buông tiếng hát
Hẹn nhau em nhé lúc khai trường !

Đã mấy hè rồi em vắng tin
Thương em tôi khắp nẻo đi tìm
Em giấu tình riêng trong nhật ký
Tôi về kiểm lại ở buồng tim

Thì ra tôi thật sự yêu rồi
Nhưng em đã biền biệt xa xôi
Gởi tình vào gió tôi trao đến
Em nhận được chưa hảy trả lời ?

........Lehong........

NGƯỜI VỀ THỊNH LONG

Hải Hậu đâu ngờ có Thịnh Long
Khiến dân Hà Nội phải xao lòng
Xây nhà sớm tối say hương mặn
Kết bạn đêm hôm hưởng vị nồng
Gió biển liu hiu chiều tắt nắng
Sóng tình dìu dặt lúc cong mông
Hỏi người về có tò te tí ?
Để lại nơi này khoảng trống không !

........ Hồ Văn Thiên........

Ước gì là thật !
( Họa loạn vận)

Lâu lắm chưa về ghé Vĩnh Long
Biết ai còn nhớ đến tôi không ?
Người em áo trắng bay trong gió
Cô gái tóc nhung thả chấm mông
Hình bóng dịu dàng ghi đậm trí
Tình cảm thơ ngây khắc sâu lòng
Ước ao giấc mộng thành điều thật
Hai đứa bên nhau nghĩa mặn nồng

.........Lehong........

Tuesday, June 1, 2010

NỬA ĐỜI CÔ ĐƠN




Từ đêm bóng ảo thực hư
Gió mưa phủ lấp mây mù đời giăng
Từ anh dệt mộng cùng trăng
Bỏ tình trôi nổi trầm thăng giữa đời.

Ngỡ ngàng trong tiếng khóc cười
Nén đau thương lại... ơi người dối gian
Giả vờ xem nhẹ trái ngang
Thật ra lòng đắng muôn vàn nỗi đau.

Biết tìm người ở nơi đâu?
Hành trang ôm trọn gói sầu vương mang.
Tơ lòng trăm mối ngổn ngang
Đường tình lỡ mộng dở dang xuân thì.

Giọt buồn đọng ướt bờ mi
bờ môi khô lạnh từ khi vắng người
Trăm năm duyên mộng vỡ rồi
Đành thôi chấp nhận nữa đời cô đơn./.

.......KhangNhii.......

Phận má hồng

Cảm tác thơ Khang Nhii

Lòng em bao nỗi chán chường
Bởi tình ngày cũ vấn vương trọn đời
Những đêm gối chiếc đơn côi
Giận anh nhưng nhớ những lời gió trăng

Bao lời người đã dối gian
Em nghe mà chợt bàng hoàng tâm tư
Lời anh nhẹ như tiếng ru
Em yên vào mộng cho dù bão dông

Nay ai sớm đỗi thay lòng
Xe hoa, pháo cưới, rượu hồng vỡ tan
Vì anh gây cảnh trái ngang
Khiến em rơi lụy, võ vàng thân hoa ?

Chạnh lòng vì nỗi xót xa
Yêu anh như thể tựa là thương thân
Sớm hôm chăm sóc ân cần
Thế mà anh lại phụ phàng tình em !

Đêm nay ngồi đón trăng lên
Mình em cô lẻ bên thềm chờ mong
Đã không duyên nợ vợ chồng
Chắc do mang phận má hồng truân chuyên

........Lehong.........

NỖI LÒNG TRẦN KHẮC CHUNG



Huyền Trân nàng hởi cho ta nhắn ...
Đau lòng người lắm lúc ra đi !
Vó ngựa theo ta đời tráng sĩ
Còn đọng hình nàng buổi phân ly.

Vẫn biết nàng đi vì non nước.
Ta đi trọn nghĩa kẻ trung thần
Chiêm bang nàng đến sầu ly xứ.
Nam quốc ta về biệt cố nhân !

Biệt ly...từ đây ly biệt.
Thôi hết...hết rồi mộng ái ân !

......Vũ Hoàng.......

Tình buồn Huyền Trân

Khắc Chung chàng hỡi anh biết chăng ?
Đau òng em lắm lúc ly phân
Nhưng bởi lệnh Vua và tình nước
Em phải tuân theo, dẫu yêu chàng !

Em hiểu còn gì uất nhục hơn
Khi phải tiển đưa thiếp lên đường
Sang qua Chiêm quốc hầu trao đổi
Hai châu Ô, Rí, vững biên cương

Cũng từng là tráng sĩ hiên ngang
Tung vó đường xa, vượt dặm ngàn
Lưởi kiếm anh hùng từng ngang dọc
Nát lòng đưa tiển kẻ sang ngang

Giã biệt hay là vĩnh biệt nhau ?
Phải đành ta nén chặt thương đau
Em sang Chiêm quốc ôm hồn nước
Anh trở về Nam gói tình sầu

.........lEHONG.........