Thursday, June 17, 2010

KẺ DẠI KHỜ



Bỗng thấy tim ta quá dại khờ
Đàn bà quyến rũ cứ ngu ngơ
Mơ hình nhớ bóng lòng thao thức
Ước vọng bên người dạ vu vơ

Lẩn thẩn con tim không định hướng
Miên man đầu óc đến bơ phờ
Làm sao lấy được người trong mộng
Để nhớ và thương có bến bờ

......Cá Mặn......

Đời là thế !

Cũng bởi vì yêu anh hoá khờ
Người ta thấy mặt đã làm ngơ
Tướng nàng sang trọng dân quyền quí
Anh dạng nghèo hèn loại bá vơ
Vì vậy hoa kia nay có chủ
Thế nên đò nọ chửa vô bờ
Đừng buồn bạn nhé ! Đời là thế
Suy nghĩ chi nhiều tóc bạc phơ

.......Lehong......

No comments:

Post a Comment