Friday, June 11, 2010

TÌNH LỠ...



Hạnh phúc như mưa rào trong nắng,
Em - khoảng trời xanh ở trên cao.
Ta ngu ngơ con tim khờ khạo
Ngẩn ngơ nhìn tình cũng qua mau

Về lối cũ, thương người năm cũ
Em xa xăm ...tay bế tay bồng.
Nước ngược xuôi đi về biển rộng...
Hiểu ta chi cát lạnh rêu phong !

Thôi nhé ! em phân vân hai ngã
Đời buồn ai chỉ một lần thôi
Chỉ tiêc ngày xưa...môi hôn vội...
Nên bâng quơ ..chợt nhớ xa xôi !

.....Vũ Hoàng.....

Bởi vì chữ hiếu

Duyên ta nay dở dang rồi
Thì thôi anh hỡi đôi nơi chia lìa
Từ nay đành phải cách chia
Anh nơi phố cũ, em về nhà ai !

Tình đầu nào dễ phôi phai
Em luôn thương nhớ những ngày bên nhau
Tưởng là trầu thắm duyên cau
Nào ngờ Cha mẹ ham giàu buộc em

Người ta quan tước quyền trên
Khi anh cuộc sống bồng bềnh đó đây
Tuy không quên được những ngày
Nụ hôn môi vội làm say đắm lòng

Thời gian phủ lớp rêu phong
Lúc em có chồng ly biệt cố hương
Bao năm gặp lại người thương
Con em tay bế tay bồng bên ai

Má hồng giờ đã nhạt phai
Chỉ xin anh chớ đắng cay nặng lời
Mong người hảy hiểu giùm tôi
Bởi vì chữ hiếu (em) vâng lời mẹ ba

.....Lehong......

No comments:

Post a Comment