Friday, March 29, 2013

ĐUỔI BẮT NHAU

ĐUỔI BẮT NHAU Tim vẫn ngập đầy những đớn đau Tình xa ngày một đế thêm nhàu Thuyền neo ngóng đợi mà chưa thấy Cô lái tìm hoài mãi ở đâu Giấc mộng vu sơn vừa tỉnh thức Cơn mơ ân ái vội phai màu Muôn đời rồi lại là vò võ Cho bóng và hình đuổi bắt nhau .....Tphạm..... TÌM NHAU Tâm hồn chan chứa những thương đau Ai bóp con tim đến nát nhàu ? Lẩn tránh nàng tìm về với Ngoại Xa lìa tớ phải đến nơi đâu ? Tình yêu bổng chốc phai màu nhớ Duyên kiếp phút giây chợt nhạt màu Xa mặt cách lòng không bội ước Trời quang mây tạnh lại tìm nhau .....LEHONG.....
DƯ HƯƠNG Tình còn ủ kín lắm tơ vương Khắc khoải đêm thu chẳng trọn đường Lặng lẽ đèn khuya khơi nỗi nhớ Mơ màng bóng tối gợi câu thương Quỳnh đơn nở muộn thầm rơi lệ Dạ lý tàn phai nhạt tuyết sương Gió rít bên lầu xây ảo vọng Mong người giữ lại chút dư hương ! .....Thugiangvũ..... CHỢT MUỐN...... Điệp khúc tình sầu mãi vấn vương Yêu nhau sao chẳng được chung đường ? Bên nầy dạ bậu luôn sầu tủi Phía đó lòng ta mãi nhớ thương New York lạnh sang đường phủ tuyết Cali nắng đến hết mù sương ? Quê người no ấm nhưng đơn lẻ Chợt muốn tìm về chốn cố hương .....LEHONG.....

Thursday, March 28, 2013

Tiễn người vu quy Đò ấy chờ qua cuối bến sông Bên người vui bước áo em hồng Chữ tình trả lại cho anh cả Giấc mộng theo về đến cảnh không Hai chữ yêu đương ai nỡ trách Một lời tiễn biệt bước chờ trông Mai kia năm tháng dài ngăn trở Thui thủi canh khuya nỗi nhớ bồng Đông Hòa NCH ( Vĩnh Lưu ) GẶP LẠI NGƯỜI XƯA Ngày mai nàng dấn bước qua sông Sung sướng giẫm lên xác pháo hồng Chẳng nhớ đêm nào mình đối bóng Cố quên ngày đó có bằng không Từ nay em khỏi ngồi chờ đợi Sắp tới còn gì tớ ngóng trông ? Gặp lại người xưa nay đổi khác Con thơ bố dắt Mẹ tay bồng .....LEHONG......

ĐỊNH MỆNH ĐÃ AN BÀY

ĐỊNH MỆNH ĐÃ AN BÀY Cuộc sống thường là chuỗi rủi may Trăm năm định mạng đã an bày Như hoa nở rộ khi mưa tới Tựa lá rơi theo lúc gió bay Tiếc nuối rã rời vàng khóe mắt Ăn năn gầy guộc trắng bàn tay Trăng tròn rồi khuyết ai ngăn được Thì trách làm chi chuyện đổi thay…? .....dangphuong..... Đâu trách làm chi chuyện rủi may Trăm năm số phận đã xếp bày Khi vui hớn hở như ngày nắng Chợt thoắt vương buồn ẩn lệ bay Ngẫm lại bật cười cho thế thái Chép miệng qua rồi đoạn đắng cay Cuộc đời quy luật nào nhân quả Gặt hái gieo trồng ắt rõ ngay... .....NĂNG..... ĐỊNH SỐ Làm sao biết được rủi hay may Mọi chuyện bề trên đã định bày Sự nghiệp như phù du kiếp sống Công danh nào khác áng mây bay Dù ta cố gắng đem sinh mạng Hay phải hi sinh cả cánh tay Tất cả là do nơi định số Hên, xui vẫn đến chẳng hề thay .....LEHONG......

TÂM TƯ KHÉP KÍN

TÂM TƯ KHÉP KÍN Chẳng có một ai để chuyện trò Sẻ chia nỗi buồn nỗi âu lo Đường xưa vắng lặng quên khu phố Bến cũ đìu hiu lạc chuyến đò Nhan sắc nếu chưa phai nhạt phấn Lửa hương sao đã lạnh tàn tro? Tâm tư khép kín sầu canh cánh Ngóng cổ dài thêm mỏi cánh cò…! .....dp..... CHUNG QUÊ Quân tử nào ai lại giở trò Để cho bè bạn phải buồn lo Hăm he cửa miệng là làm bộ Quát tháo quơ tay chỉ giả đò Lúc chết cũng trở thành cát bụi Lìa trần sẻ hỏa táng thành tro Đôi ta quen biết nào xa lạ Thuở nhỏ cùng quê xứ Cổ Cò .....LEHONG.....

Tuesday, March 26, 2013

TRÁCH AI Trách ai sao quá đỗi vô tình Mắt môi trao gởi nỡ làm thinh Nên giờ tình rẽ thành đôi ngã Lối cũ tôi đi chỉ một mình Hoa cỏ thôi cười cây rủ bóng Trăng rằm kém sáng nét lung linh Mai sau gặp lại người trên phố Tự nhủ lòng quên hết chữ tình. .....NL..... NẶNG TÌNH Đừng trách người ta nỡ cố tình Cùng ai đối diện lại im thinh Khiến xui đôi lứa sầu ngăn cách Để đó ngẩn ngơ có một mình Bóng ngã đường chiều cây lặng gió Hồ thu mặt nước chẳng lung linh Người ơi có hiểu tim trinh nữ Vì quá yêu thương mới nặng tình ! .....LEHONG......

Monday, March 25, 2013

NHỚ XƯA

NHỚ XƯA Bà già bị ép lấy chồng xa Thổn thức từng đêm bởi nhớ nhà Thương buổi trưa hè cây trút lá Tưởng chiều nắng hạ phượng ra hoa Chơi trò đánh đáo nên anh mắng Bày kiểu lò cò khiến chị la Xưa ngoại sáng trăng thường kể chuyện Bao giờ kỷ niệm trở về ta .....bgmm..... CÒN NGHĨ ĐẾN TA ? Xuất giá theo chồng ở xứ xa Thương cha nhớ mẹ khó về nhà Tủi thân bởi trót sinh con gái Hổ phận khi là một cánh hoa Thây kệ đứa em chồng mắng nhiếc Mặc tình phụ mẫu có rầy la Quê xưa người cũ còn lưu luyến Từng đã lần nào nghĩ đến ta ? .....LEHONG.....

CỘI NGUỒN

CỘI NGUỒN Thất nghiệp triền miên cám cảnh buồn Không tiền nợ réo bỏ quê luôn Lên thành kiếm việc đành năn nỉ Xuống phố làm ăn phải cúi luồn Kẻ nói còm nhom lòng quặn thắt Người chê ốm đói lệ trào tuôn Tha hương cầu thực trăm điều khó Muốn được ai thuê…rỏ cội nguồn .....Vancali..... CĂN NGUỒN Triền miên tôi chịu mãi đau buồn Số phận hẩm hiu cứ vẫn luôn Bám víu nên vâng lời dạ bẫm Đuổi đeo phải cúi mặt ra luồn ? Khổ lòng có lúc tuôn dòng lệ Xót dạ đôi lần nước mắt tuôn Chẳng lẽ trời cao không có mắt Đôi khi tớ muốn rõ căn nguồn .....LEHONG.....

Sunday, March 24, 2013

VỀ ĐÂU

VỀ ĐÂU Ta đã lặng im suốt phận người Chỉ nghe năm tháng giọt buồn rơi Lẻ loi nguyệt tận canh khuya vắng Cô độc đêm tàn sông cạn vơi Người đến rồi đi hạnh phúc vội Kẻ đang ở lại thương đau vời Thân trôi đã lạc theo giòng nước Chẳng biết về đâu giữa đất trời . .....Tphạm..... TẠI ÔNG TRỜI Vì tôi trót lỡ đã yêu người Thất bại cam đành để lệ rơi Ba tháng xa ai lòng hẳn nhớ Năm ngày cách mặt dạ nào vơi Dẫu em chẳng phải người cao quý Tôi cũng nào đâu kẻ tuyệt vời Chẳng hiểu vì sao mình trắc trở Vô duyên không lẽ tại ông Trời ? .....LEHONG.....

NHẬU MỘT MÌNH

NHẬU MỘT MÌNH Ngồi nhậu một mình chán thấy bà Không ai ngồi cạnh để nghiêng qua Kề vai thấy xốn xang hơi tới Tựa vế nghe rưng rức quá đà Làm bộ xuýt xoa hôn mái tóc Giả vờ mơn trớn chạm làn da Nơi đây chỉ có cái bàn phím Cũng đủ rồi say khướt với ta…! .....dp..... ĐÓ LÀ TA....! Khổ tâm phải nhậu với đàn bà Cặp mắt dê xốm thích liếc qua Bởi tớ hân hoan nên quá chén Vì anh vui vẻ mới hơi đà Mỹ nhân môi mộng thơm làn tóc Người đẹp chân dài lại trắng da Thấy khoái nên bay hồn lạc vía Tỉnh rồi chẳng nghĩ đó là ta....! .....LEHONG.....

KÉN CHỒNG

KÉN CHỒNG Cô đơn hiền hậu nhứt trong làng Thấp thỏm canh dài đợi trống sang Muốn đấy nam thanh đừng chuộng sắc Còn đây nữ tú chả tham vàng Phong trần chỉ kết tình lai láng Mặc khách duyên cầu bút dọc ngang Mỏi bước giang hồ xin ghé lại Cùng nhau đối ẩm mộng tao đàn .....Vancali..... TRÁI NGANG Em chả mong chi bạc với vàng Trầu cau sính lễ hãy mang sang Tuy em sắc đẹp thua hoa hậu Dẫu vậy dung nhan cũng nhất làng Nhưng bởi tiếng ca luôn lỗi nhịp Và vì giọng hát lỡ cung đàn Thế nên duyên kiếp luôn dang dở Tình ái bao giờ cũng trái ngang .....LEHONG.....

Saturday, March 23, 2013

TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG

TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG Thiếu nữ cô đơn sống cuối làng Đêm ngày mòn mỏi đếm thu sang Thân cò nắng hạ yêu thư tím Mắt liễu ngày xuân thích cúc vàng Kiếm bạn phong lưu nhà lớn đẹp Tìm người tao nhã dáng hiên ngang Anh nào thấu hiểu niềm tâm sự Hảy đến cùng em dạo phím đàn .....Vancali..... NGHỊCH CẢNH Em là thôn nữ sống quê làng Những lúc anh về đã ghé sang Thề nguyện trăm năm chung mái lá Ước nguyền muôn kiếp trọn tim vàng Mẹ ba ngăn cấm tình chia cách Phụ mẫu đón rào nợ trái ngang Nghịch cảnh bẽ bàng duyên lở vỡ Còn ai hòa điệu với cung đàn ? .....LEHONG.....

Wednesday, March 20, 2013

TRĂM NĂM QUANH QUẨN

TRĂM NĂM QUANH QUẨN Quanh quẩn trăm năm có được gì Ngoài trơ cành một gốc tình si Lưng đồi giọt nắng vừa buông xuống Góc núi vầng trăng đã bỏ đi Lác đác lá rơi trên mái tóc Lưa thưa sương đọng dưới vành mi Thu qua hạ tới âm thầm quá Nào thấy hoa đảo nở mấy khi…? . ....dp..... KHINH, TRỌNG Trong túi bạc tiền chẳng có gi Con người bản chất lại ngu si Em dâu chửi mắng ngồi im lặng Thằng cháu hổn hào hổng chịu đi Chỉ biết thở than rồi khóc lóc Làm cho suối lệ thấm đôi mi Bản thân yếu đuối còn nhu nhược Vì thế thân nhân mới dễ khi .....LEHONG.....

Tuesday, March 19, 2013

KHỔ

KHỔ Đầu óc dạo này dưng rỗng không Chỉ ngơ với ngẩn dẫn phiêu bồng Lang thang bát phố tôi tìm bóng Lếch thếch về quê ý kiếm chồng Cha mẹ khều qua, cho nén bạc Chị em thúc tới, tặng nhành bông Hôn nhân chậm tính, coi như ế Quá lứa lỡ thì, có nước dông .....tnth..... DÔNG Đêm nằm gối chiếc lại phòng không Đau bệnh nào ai kẻ bế bồng Lưu lạc tha phương mong kiếm vợ Lang thang hè phố cố tìm chồng Làm quen chàng tặng mù u nhẫn Thân mến nàng trao một nhánh bông Cha mẹ tôi chê nghèo quá cỡ Vâng lời phụ mẫu phải đành dông .....LEHONG.....

Monday, March 18, 2013

LÊNH ĐÊNH !

LÊNH ĐÊNH ! Chiều nay lại trút cơn mưa rào Để gợi cho lòng nỗi xuyến xao Mây xám bay ngang phủ khắp lượt Lá khô rụng xuống đỗ nơi nào Thời gian buồn bã như ngừng đọng Ngày tháng lênh đênh cứ vẫy chào Bên tách cà phê đầy khói thuốc Thương người một bóng ở phương nao ?! .....Tphạm..... NHỚ QUÁ Nhớ quá nên anh mới nhảy rào Làm cho thiên hạ phải xôn xao Thằng kia không biết từ đâu đến ? Người đó có hay ở chốn nào ? Lúc đến nàng vui mừng đón tiếp Khi đi hắn sung sướng tay chào Con người can đảm còn gan dạ Đã khiến tâm hồn phải núng nao .....LEHONG.....

CÓ CÒN THẤY NHAU ?

CÓ CÒN THẤY NHAU ? Ngày tháng vùi chôn ở bến sầu Yêu này phải đợi đến mùa ngâu Cho nhau chỉ được trong giây lát Rồi phải lìa xa đến bạc đầu Lưu luyến nghìn trùng một cách trở Bồi hồi trăm nhớ càng thêm sâu Hương xưa vẫn đượm mùi ân ái Sao mãi mà tìm chẳng thấy nhau . .....Tphạm..... CHUYỆN TÌNH NGÂU CHỨC Sông Ngân bên khổ một bên sầu Ngăn cách tình yêu Chức với Ngâu Những tưởng trăm năm chung trọn kiếp Ngờ đâu chẳng trọn vẹn duyên đầu Nơi nầy chàng chịu nhiều đau khổ Phía nọ nàng đây cũng nặng sầu Ô Thước cảm thông cầu nối nhịp Mội năm hai đưấ mới gần nhau .....LEHONG.....

CÒN MÃI CƠN MÊ !

CÒN MÃI CƠN MÊ ! Đã lỡ tình này trót nặng mang Lòng nghe trĩu nặng với cung đàn Ngập ngừng nỗi nhớ ùa về lại Xao xuyến niềm yêu phủ ngập tràn Nhìn áng mây chiều bay quạnh quẽ Để bờ mi mọng ướt miên man Thôi đành cũng mặc tim đưa lối Cho mãi cơn đau lên ngút ngàn . .....Tphạm..... CHƯA THỂ TƯƠNG PHÙNG Lòng nầy còn quá đổi hoang mang Thương cảm người ta bởi tiếng đàn ? Khi gặp lửa tình như thác chảy Lúc yêu tựa nước lũ dâng tràn Tôi nào một kẻ đầu khờ dại Em chẳng con người óc khách man Cuộc sống của em luôn sóng gió Thân trai đời gió núi mây ngàn .....LEHONG.....

Sunday, March 17, 2013

CHÂN DÀI

CHÂN DÀI Dẫu không học vấn chỉ chân dài Sẽ hưởng sang giàu được tiếng hay Nhà cửa huy hoàng ra sức nhảy Bạc tiền rủng rỉnh mặc tình bay Hột xoàn nhẫn lớn tha hồ sắm Bóp hiệu đồ sang xả láng sài Mỹ viện năng vào tu bổ dáng Người hầu trên dưới thế mà sai Vancali 3.26.13 CHIẾC ÁO DÀI Ôi đẹp làm sao chiếc áo dài Trong chiều gió lộng nhẹ bay bay Nhìn em biểu diễn trông siêu tuyệt Ngó bạn phô trương thật thấy hay Người mẫu nên ăn chơi xả láng Hoa khôi nào ngại sự tiêu xài Giàu sang tiền bạc đầy trong túi Kẻ hạ người hầu mặc sức sai .....LEHONG.....

Friday, March 15, 2013

CHẬM MAU

CHẬM MAU Vẫn đợi mà nàng xuân ở đâu Tình theo ngày tháng thêm phai màu Ái ân ghé lại bao mùa trước Nhung nhớ theo còn đến tận sau Đã tưởng môi hôn ghi đậm dấu Nhưng làm tâm dạ đắm chìm sâu Chợt hồn sống dậy trong hồi ức Kỷ niệm đi về bỗng chậm mau . .....Tphạm..... HÃY VỀ MAU Tìm chàng nhưng chẳng biết nơi đâu Cây cỏ buồn theo cũng úa màu Giận dỗi anh đi vào bữa trước Làm hòa em kiếm mấy hôm sau Đường xưa lối cũ chân in dấu Ghế đá năm nào tên khắc sâu Thao thức mong ai không ngủ được Còn thương người nhớ trở về mau .....LEHONG.....
ƯỚC VỌNG Khuya về gió khẽ gọi ngoài song Chạnh nhớ hương xưa giá buốt lòng Gối chiếc mưa buồn rơi chính giữa Phòng đơn lửa giận đốt bên trong Hoàng thiên cản lối tròn ba hạ Trái đất ngăn ta đến nửa vòng Chẳng biết khi nào thu trở lại Cho tình dịu bớt tháng ngày mong. Pt. CHỜ MONG Đôi mình chung lối, bước song song Hai đứa cách ngăn thấy khổ lòng Lặng lẽ nhìn ai khoe áo cưới Âm thầm tớ bước vội vào trong Giàu sang người tặng nhiều trang sức Nghèo khó tôi đâu biếu nhẫn vòng Bởi vậy duyên tình đành trắc trở Thì còn chi nữa để chờ mong ....LEHONG....

LÀ SAO ?!

LÀ SAO ?! Để rồi hoài niệm cứ hanh hao Người đến mang theo những ngọt ngào Một chút nắng vàng thôi cũng đủ Bấy nhiêu ấm áp đã len vào Yêu thương vừa gởi trên môi thắm E ấp còn vương lại má đào Nóng bỏng ái ân đầy chất ngất Mà tình xa cách mãi là sao ?! .....Tphạm..... KHÔNG HIỂU TẠI SAO ? Chẳng ngại chi tiền phải hụt hao Vì em lời ngọt tựa gừng ngào Biết là cha mẹ nàng ngăn cấm Dẫu vậy anh can đảm lén vào Cũng bởi lòng nầy đang muốn vợ Và do bụng nọ thích cua đào Nhưng mà cô nhẫn tâm hờ hững Thắc mắc mà không hiểu tại sao .....LEHONG.....

Thursday, March 14, 2013

LƯỢN SÓNG LAO ĐAO

LƯỢN SÓNG LAO ĐAO Hình như lượn sóng cũng lao đao Chẳng biết về đâu ghé bến nào…? Chiều xuống vọng lời mời bóng tối Đêm tàn nghe tiếng gọi trăng sao Vươn tay vói tới chân trời mộng Xoãi cánh bay ngang ngọn suối đào Gành đá trầm tư rêu phủ kín Vô tình bọt trắng vẫn xôn xao…! .....dp..... XUYẾN XAO Dẫu bị cao bồi chém mấy đao Nhưng anh chẳng có ngán thằng nào Nhiều phen họ đánh nhưng vô sự Mấy bận người đâm chẳng thấy sao Cũng bởi đam mê đeo phụ nữ Do vì ham thích lượn cua đào Đôi khi thấy hắn lòng thương hại Thương tích làm mình cũng xuyến xao .....LEHONG.....

NGÀY THƠ ĐƯỜNG LUẬT

NGÀY THƠ ĐƯỜNG LUẬT Mỗi xuân lại mở hội thơ Đường Quy tụ anh tài khắp bốn phương Tiếp bút cha ông nuôi dũng khí Khơi lòng con trẻ dưỡng tình thương Đạo nhà khuyến giữ khuôn gia giáo Vận nước luận tìm nếp chính cương Tứ mới vần già hòa bản sắc Đắp bồi văn hiến dậy thêm hương .....Hồ Văn Thiện..... TÌNH BẰNG HỮU Nước mắm pha thêm một chút đường Xoài chua chấm thấm tuyệt vô phương Cạn chung chén rượu tròn ân nghĩa Cộng hưởng miếng mồi vẹn mến thương Dẫu biết tánh anh thường nổi giận Dù rằng tật tớ cũng hay cương Ôn hòa giải quyết cho êm ái Tình bạn đôi mình mãi ngát hương .....LEHONG.....

BUỒN

BUỒN Buồn buồn ta đã tính quay xe Nhưng dạ hoang mang, chán vậy nè? Đến hỏi kẻ gây hồn phách ngã Qua thăm ai khiến trí tâm đè Để đòi duyên nợ thành cây gỗ Kêu trả nghĩa tình hóa củi que Luẩn quẩn sao lòng chưa quyết được Hay chăng yêu nhớ trở nên vè tnth RỦ ĐUA XE Thú thật tôi nào biết lái xe Sao mà chơi ác rủ đua nè ! Rủi ro chúi nhủi nên nhào lộn Xui xẻo trợt trơn bị xế đè Bạn hãy thương giùm chân ống sậy Anh nên thông cảm xác diêm que Chẳng may bọn trẻ nhìn mình té Chắc chắn hôm sau chúng hát vè .....LEHONG......

Wednesday, March 13, 2013

MÃI NHƯ VẦY

MÃI NHƯ VẦY Đêm về thơ thẩn gió cùng mây Thỏa với áng thơ chuốc rượu đầy Thấy vọng tiếng người: ai hát đấy? Thoảng vang lời nhạc: tớ nghe đây. Nâng chung mời gió, buồn hành xác Cạn chén giỡn trời, khổ kệ thây Cái chuyện tỉnh say, đời thấu hiểu Muôn năm cuộc sống thích như vầy tnth VẪN THẾ NẦY Thơ thẩn nhìn trời ngắm gió mây Bên hông một xị rượu đong đầy Buồn vì tình cũ vừa chia biệt Vui bởi bạn hiền mới đến đây Giữa biển tường chàng vùi mất xác Đất liền thấy hắn vẫn toàn thây Nơi quê đất khách thân èo uột Cuộc sống cô đơn vẫn thế nầy .....LEHONG......

THẬT ĐÁNG THƯƠNG

THẬT ĐÁNG THƯƠNG Có lẽ người ta bị “tiểu đường” Quan thời đã nhiễm khắp muôn phương Bệnh này ham ngọt thèm xu nịnh Chứng nọ ưa bùi ghét chính cương Đọc phải câu ngay chờn thói bậy Ngửi nhầm thơ chọt khiếp mùi hương Càng lâu càng nặng càng thêm sợ Mấy kẻ như vầy thiệt đáng thương .....Học trò trường thuốc..... KHÔNG THẸN GẶP NHAU Trái ngọt bên trong chứa lắm đường Sầu riêng nỗi tiếng khắp ngàn phương Quà cho để kết lòng thân ái Vật tặng cầu mong dạ mến thương Bằng hữu đồng tình cần nhịn nhục Bạn bè thông cảm biết nhu cương Quê người dân Việt nên đoàn kết Không thẹn gặp nhau tại cố hương .....LEHONG.....

MẶC KỆ

MẶC KỆ Ngày nào cũng rửa chén lau nhà Rõ chán cuộc đời tới tận da Chỉ khoái rộn ràng vài chén rượu Mà ham nhàn rỗi mấy ly trà Sá gì lối ấy trăng bàng bạc Thây kệ đường kia nắng lụa là Chiếc bóng trên tường vôi thủ thỉ Mặc cho trời đất nổi phong ba…! .....dp..... MÁ ĐÂU RỒI ? Giặt giũ áo quần tới quét nhà Hai tay tróc vãy lại trầy da Thảnh thơi ngồi uống vài chum rượu Nhàn rỗi nhâm nhi mấy tách trà Ngọt miệng nhờ vào đường thốt nốt Thơm môi do bởi trái chà là Việc xong tắm rữa cho thằng nhỏ Nó hỏi đâu rồi Má hở ba ? ....LEHONG.....

Tuesday, March 12, 2013

HÂM NÓNG MỘT TÌNH YÊU

HÂM NÓNG MỘT TÌNH YÊU Bởi một chút hiểu lầm Mà hai trời cách biệt Anh ơi!anh có biết Em da diết nhớ anh? Khi thiếu vắng bóng anh Em thấy biển chẳng xanh Con sóng như giận dữ Dẫu mọi khi yên lành. Mọi niềm tin mong manh Mọi lý thuyết nhạt phèo Hồn thơ em cũng nghèo Như kém đi nhựa sống. Trước khoảng trời lồng lộng Ta nhỏ bé thế sao? Hãy hòa nhau đi nào Hâm nóng lại tình yêu! .......Hằng Nga....... Hiểu lầm (Cảm tác thơ Hằng Nga) Xa anh em nhớ nhiều Anh có hiểu hay không ? Những khi trời trở đông Em nhớ anh da diết Sao anh đi biền biệt Ba bốn năm chưa về Khiến dạ em tái tê Canh thâu em trằn trọc ! Nhớ anh em đã khóc Lệ ướt cả gối chăn Kề bên em anh nằm Mà nay sao vắng bóng ? Em vẫn hoài hi vọng Một ngày anh quay về Nối lại chữ phu thê Cùng vợ con êm ấm Qua rồi ngày ảm đạm Hoa lá tươi sắc hồng Đã qua rồi bão giông Do hiểu lầm tan vỡ ........LE......HONG...

Monday, March 11, 2013

VÔ TÍCH SỰ

VÔ TÍCH SỰ Tôi sống làm chi vậy hả trời…? Tối ngày cứ tính chuyện ăn chơi Sách không buồn đọc đời dâu bể Lời chẳng thèm nghe kiếp đổi dời Sáng tách trà xanh nghe lá đổ Chiều ly rượu đỏ ngắm mưa rơi Thật vô tích sự cho trần thế Bám víu trăm năm chuyện nửa vời…! .....DP..... CHỚ KÊU TRỜI Ông ta cao lắm chớ kêu trời Thoải mái dương trần mặc sức chơi Thuở bé mẹ con cùng một chổ Lớn lên chồng vợ phải di dời Dù nay chịu cảnh mồ hôi đổ Hay lại cam đành lệ đổ rơi Phải biết tùy thời và lượng sức Chớ nên đặt mộng tưởng xa vời .....LEHONG.....

BỒ KẾT

BỒ KẾT Em vốn đơn sơ ở miệt vườn Bao người biết đến mấy ai thương Thân gầy chẳng ngại cùng mưa nắng Lá mỏng màng chi với gió sương Lặng lẽ cho đời thêm ấm vị Âm thầm gởi chị chút thơm hương Tóc thề bao thuở còn nhung nhớ Thoảng nhẹ quê nhà những vấn vương .....THIỆN MINH..... NHỚ CỐ HƯƠNG Chàng ở đầu thôn thiếp cuồi vườn Trời xui hai đứa lại tơ vương Xa em cảm thấy lòng nhung nhớ Vắng bạn sao mà dạ tiếc thương Thuở nhỏ cùng dầm mưa dãi nắng Lớn lên đồng gối tuyết nằm sương Xứ người quyến luyến làng quê cũ Chợt muốn quay về chốn cố hương .....LEHONG.....

CÒN XÓT LẠI .

CÒN XÓT LẠI . Ngỡ buồn năm tháng sẽ vơi đi Hoài niệm trong ta có những gì Hạnh phúc quay về trong chốc lát Ái ân vụt đến chỉ đôi khi Tợ mây lãng đãng che đầu núi Để lệ dâng trào ướt khóe mi Tưởng đã mài mòn theo nỗi nhớ Đâu ngờ xót lại khối tình si…! . .....Tphạm..... CỐC TÌNH SI Hãy chỉ cho tôi một lối đi Đời thôi mơ ước chẳng ra gì Vấn vương nợ ấy nào bao lượt Thương nhớ tình kia được mấy khi…? Rã rượi vẫn đầy vơi ánh mắt Ưu sầu còn vướng đọng bờ mi Ngỡ rằng xuân đến tươi hoa lá Đâu biết héo tàn một gốc si…! .....dp...... NẶNG TÌNH SI Thôi thì cứ thẳng lối mà đi Lưu luyến ngày xưa có ích gì ? Em đã coi thường còn miệt thị Nàng luôn xem rẻ lại khinh khi Sầu nên suối lệ tuôn đôi mắt Buồn khiến dòng châu chảy đọng mi Người hãy an tâm khi cất bước Mặc tôi ôm nặng khối tình si .....LEHONG.....

Sunday, March 10, 2013

BÓNG HOÀNG HÔN

BÓNG HOÀNG HÔN Đã biết mơ chi cũng chẳng thành Mà thời gian vẫn mãi trôi nhanh Trắng mưa lất phất treo trên nhánh Vàng lá đong đưa níu dưới cành Khô cạn làn son môi héo hắt Đẫm đầy giọt nước mắt long lanh Hoàng hôn chầm chậm ngang qua phố Sao nắng còn đây cứ quẩn quanh…? .....dp..... KHÔNG TRỌN CUỘC TÌNH Đôi ta duyên nợ ắt không thành Kết thúc chuyện tình thật quá nhanh Chẳng khác chim kia nay gãy cánh Hay như lá nọ sắp lìa cành Thương em do bởi người khôn khéo Mến bạn cũng vì tánh lợi lanh Dê Thắm lắm thằng đang đuổi bám Cua nàng nhiều kẻ cứ loanh quanh .....LEHONG......

NGÀY 8/3

NGÀY 8/3 Than thở mà chi chuyện đã rồi Là ngày đại chúng khắp muôn nơi Ông thời tất bật lau chùi bếp Bà lại an nhiên chiếm đoạt ngôi Mấy tháng hầu chồng công quí bả Một ngày nịnh vợ thưởng hiền tôi Vinh danh phụ nữ bao ngày khó Con cháu sau này ngưỡng mộ thôi Vancali 96 RỒI CŨNG VẬY THÔI Tháng ba ngày tám thoáng qua rồi Cuộc sống vợ chồng lại đổi ngôi Một buổi tưng bừng chơi khắp phố Một ngày hớn hở dạo nơi nơi Lu bù công việc cho ông Xã Thư thả chuyện nhà chỉ có tôi Cố gắng chồng chu toàn nhiệm vụ Mai nầy như cũ thế mà thôi .....LEHONG.....

Saturday, March 9, 2013

DÙ CHỈ MỘT NGÀY

DÙ CHỈ MỘT NGÀY Mỗi năm chỉ có một lần thôi Phụ nữ vùng lên độc chiếm ngôi Tuân thủ thế nên anh chịu cực Vâng lời tớ phải khổ thằng tôi Tháng ba mùng tám vừa tiếm vị Ngày chín hôm sau mất chức rồi Hi hả vui mừng dù khoảnh khắc Tưng bừng lễ hội khắp muôn nơi .....LEHONG.....

ĐÃ VỀ ĐÂU ?

ĐÃ VỀ ĐÂU ? Thuyền nan đứng đợi giữa dòng sâu Bến vắng xa vang tiếng thỉnh cầu Lời tán quên thề sao nhức óc Chuyện đồn nhớ hẹn đến đau đầu Chờ người mờ mịt càng thêm thảm Ngóng kẻ xa xăm chẳng bớt sầu Ước nguyện cùng nhau xây hạnh phúc Phương xa biền biệt đã về đâu ? .....Đoàn Nam..... MONG ĐỢI Tôi phải tìm em ở tận đâu ? Cho vơi nhung nhớ lẫn thương sầu Thấy người bàn tán tim đau nhói Nghe tiếng luận tranh nhức cái đầu Mong mỏi điều lành đêm khấn nguyện Ước ao chuyện tốt tối kinh cầu Thuyền kia ngàn dăm mau về bến Vượt khỏi trùng dương thoát biển sâu .....LEHONG.....

NỢ TRẦN THẾ

NỢ TRẦN THẾ Uống cạn rượu đi cũng hết ngày Ngủ vùi trong chén đắng men cay Mây bay sương trắng rơi tràn khắp Gió thổi lá vàng rụng đó đây Nợ ấy sá gì luôn vướng mắc Tình kia thôi mặc cứ cuồng quay Số phần đã định nên đành vậy Trần thế mấy ai chẳng dạn dày…? .....dp..... TÌNH KHÔNG TRỌN Thương ai anh đợi đã bao ngày Nhưng vị hương tình lại đắng cay Nàng đã âm thầm vui xuất giá Còn mình lặng lẽ khóc ngồi đây Gặp tôi cúi mặt che nghiêng nón Thấy tớ xoay mình trở bước quay Ba mẹ ưng lòng em cãi ý Quên ơn dưỡng dục quá cao dày .....LEHONG.....

BỞI CHỒNG

BỞI CHỒNG Tháng ngày vất vả biết hay không? Làm lụng ngày đêm kiếm ít đồng Có lúc pha trò: danh để ngắm Đôi khi hóm hỉnh: lợi đành trông Người ta thừa bạc mua quan chức Phận tớ thiếu tiền tậu chậu bông Cũng cố ngoi lên mơ bổng lộc Thế nhưng bị chận bởi ông chồng .....tnth..... CHỒNG NGHÈO Có phải em buồn lắm phải không ? Mỗi năm để túi mấy trăm đồng Vòng tay ngọc thạch đành ngồi ngó Chiếc nhẫn hột xoàn chỉ đứng trông Lễ hỏi năm phân ba : chiếc xuyến Vu quy một chỉ rưỡi : đôi bông Người ta nghèo khổ nhưng lòng thật Đòi hỏi chi cao tội nghiệp chồng .....LEHONG.....

DỄ THÔI MÀ !

DỄ THÔI MÀ ! Em nào mơ ước tặng cho quà Chỉ thích cành hoa nhớ đó nha ! Ôn lại tình yêu thời áo trắng Khơi lên ý nghĩa tuổi về già Nơi xưa thân ái ta tìm đến Chổ lạ địch cừu hãy tránh ra Cứ ngỡ nàng yêu cầu quá sức Cùng nhau đúng hẹn dễ thôi mà ! .....LEHONG.....

Friday, March 8, 2013

VỀ ĐÂU ?

VỀ ĐÂU ? Ai khơi đóm lữa giữa đêm sâu Trầm lắng vang lên tiếng nguyện cầu Trăng dã dượi xuôi bờ huyễn mộng Nước trầm luân ngược bến giang đầu Tới lui mấy kiếp bàn chân mỏi Tìm kiếm trăm năm ánh mắt sầu Ta lội trong dòng sông sám hối Để sang đâu? Để sẽ về đâu…? .....dp..... ĐẾN ĐÂU ? Hình ảnh của nàng vẫn khắc sâu Dù ai nay đã bước qua cầu Hằng đêm hồi tưởng tôi tê tái Mỗi tối nhớ ra tớ nhức đầu Trắc trở duyên tình đành để khổ Khó khăn lễ giáo khiến âu sầu Giữ tròn chữ hiếu em vâng lệnh Chẳng biết tương lai sẽ đến đâu ? .....LEHONG.....

VUN VÉN

VUN VÉN Cám ơn ngày tám có nhành hoa Tháng ba mừng tủi đến khóc nhòa Bông tặng điểm tô tình ấm áp Không chỉ riêng tôi cả bé nha Đơn giản vẫn gieo lòng hạnh phúc Cả nhà hoan hỉ khải hoàn ca Trẻ học chử a cùng chúc tụng Quên sầu, vun vén lại tình ta. .....thanhthanhsingle..... NGÀY CỦA CHỊ EM Tôi đến mang theo một bó hoa Trao tay đã thấy lệ em nhòa Trông chờ từ sáng nhưng không thấy Đợi mãi bây giờ mới tới nha ! Con Sáo trong lòng mừng ríu rít Bầy chim trước ngõ cất lời ca Tháng ba mùng tám ngày em chị Phụ nữ bình quyền của chúng ta .....LEHONG......

NGỌN ĐÈN VÀ ÁNH TRĂNG

NGỌN ĐÈN VÀ ÁNH TRĂNG Nhiều khi hạnh phúc tựa vầng trăng Xa rất xa và ngỡ vĩnh hằng Dù mấy lượt mây đen phủ kín Dẫu đôi lần khói trắng tràn giăng Sao mưa hạ lại không hiu hắt Có gió đông nào chẳng giá băng …? Ôi… ngọn đèn khuya gầy guột đó Đứng chờ mòn mỏi một vầng trăng…! .....dp..... THỆ ƯỚC Hai đứa chụm đầu dưới ánh trăng Lời thề son sắt có nàng Hằng Dù duyên trắc trở do giông tố Dẫu nợ gay go bởi bão giăng Chẳng ngại vượt qua vòng lửa cháy Không sờn đứng trụ lúc trời băng Yêu nhau suốt kiếp không gian dối Chứng có đất trời với ánh trăng .....LEHONG.....

CHÊNH CHAO QUÊN NHỚ !?

CHÊNH CHAO QUÊN NHỚ !? Thương người vai nhỏ giáng gầy hao Rung động lòng ta một thuở nào Năm tháng xa rồi còn mộng mị Bao mùa thay đổi vẫn lao đao Rưng rưng chiều bỗng nghiêng mưa đổ Da diết tim đâu vỗ sóng gào Rồi chợt thuyền xưa về ghé bến Để làm quên nhớ lại chênh chao !?. .....Tphạm..... BUỒN TÌNH Dáng nhỏ xinh xinh chẳng khác nào Người xưa thuở ấy giống hao hao Tình duyên trắc trở nàng than khóc Hôn sự dở dang tớ thét gào Trách bởi số phần sao lận đận Hờn vì cuộc sống quá lao đao Từ nay cạo trọc làm sư sải Thịt cá không màng chỉ muối chao .....LEHONG..... .

Thursday, March 7, 2013

PHÁT HIỆN

PHÁT HIỆN Thất tình dạ quyết chí đi tu Từ lúc người chưa tính chuyện xù Thiên hạ bám em như đỉa đói Tớ đeo theo ả tựa ruồi bu Cũng do thích ngọt ngào lời hát Vì bởi nghe êm ái tiếng ru Phát hiện cô ta bầu mấy tháng Trong hồn hình ảnh đã mờ lu .....LEHONG.....

SÁNH BƯỚC BÊN NHAU

SÁNH BƯỚC BÊN NHAU Dạo nét cùng thơ trải nghiệm dài Theo người dệt mộng mặc tình ai Đôi khi ghét mận ghen hờn mãi Có lúc yêu hoa giận dỗi hoài Mộng ước cau trầu luôn vẹn giữ Nguyện thề trúc mã mãi tròn say Lương duyên khúc khuỷu em bền trí Trọn đạo ngoan hiền dạ thẳng ngay Hoa Tím TIN TƯỞNG NƠI ANH Cùng em trải nghiệm đoạn đường dài Thiên hạ tán bàn mặc kệ ai Hi vọng yêu nàng tim mãi mãi Cầu mong thương bậu dạ hoài hoài Dung nhan đã khiến đây ngơ ngẩn Sắc diện xui nên đó đắm say Tin tưởng nơi anh người đứng đắn Tâm hồn trong sạch ý lòng ngay .....LEHONG.....

LẶNG LẼ

LẶNG LẼ Vất vã quanh năm lúc canh ba Áo, cơm, con cái nào thấy hoa Nhưng có một hôm êm ấm đẹp Có lẻ vì thương Bụt tới nhà Hình như thế giới mừng gì đó ! Mà như luôn có chị, em, bà Thôi chuyện của ai mình hưởng ké Tháng ba ngày tám của người ta. . .....thanhthanhsingle..... BUỒN CHỈ RIÊNG TÔI Tôi hứa hôm sau sẽ đến nhà Không quên mang lại một nhành hoa Tăng em nhân lúc ngày mùng tám Biếu bạn đúng vào tháng thứ ba Sung sướng vì con sinh bé gái Mừng vui bởi Mẹ sắp lên bà Mọi người hớn hở khi sum họp Tủi phận sầu đời chỉ có ta .....LEHONG......

Tình hàng xóm

Tình hàng xóm Cụ Đồ hàng xóm đó chàng ui ! Thắc mắc làm gì tội nghiệp tui Chân mãi du sơn tìm khói lửa Tối lo thưởng nguyệt ngắm hương mùi Bao lần năn nỉ ông làm tới Mấy bận khuyên răng bậu chẳng lùi Ổng thấy tôi buồn sang vãng chuyện Song nhờ nhổ tóc ngứa…cười vui Vancali 3.4.13 NGƯỜI TÔI YÊU Cái miệng nói ra đã có mùi Người ơi chớ xích lại gần tui Anh đừng ngoan cố kề gần sát Em sẽ kiên trì bước thụt lùi Nhậu xĩn thấy rồi lòng chán nản Uống say chứng kiến dạ nào vui Nếu thương, đó chớ nên mê rượu Nát cả cuộc đời đó bậu ơi ! .....LEHONG.....

Wednesday, March 6, 2013

NHỚ NGÀY XƯA

NHỚ NGÀY XƯA Cảnh vật chìm trong ánh mắt hờ Vẫn ngày xưa ấy tuổi ngây thơ Cheo leo dưới núi thương chân mỏi Lặng lẽ bên đời nhớ cõi mơ Bước trở về thăm người trong mộng Thuyền rời đi mãi bến xa bờ Bao nhiêu lời hứa tan mây khói Đau xót nào trong phút ngẩn ngơ Đông Hòa NCH ( Vĩnh Lưu ) NGU NGƠ Người ơi sao dạ quá ơ hờ Đau khổ lòng nầy lúc tuổi thơ Thiếu nữ trăng tròn đêm thấy mộng Con trai mười sáu vẫn nằm mơ Em đang chới với nơi sông rộng Ai đã cưu mang đến bến bờ Cảm kích tình riêng đem hiến tặng Mà chàng lại tỏ vẻ ngu ngơ .....LEHONG.....

Tuesday, March 5, 2013

QUYẾT

QUYẾT Tháng ba ngày tám chán thiệt nha Đâu kẻ tới thăm để tặng quà Bè bạn nhìn qua không một bóng Kim bằng ngó lại chỉ mình ta Ngắm trời trách phận sao duyên hẩm Trông nắng buồn thân cứ nợ tà Thơ thẩn đôi vần cho đỡ tủi Quyết lòng im lặng chẳng thèm la tonnuthihanh ANH KHÔNG ĐẾN Ngày tám tháng ba đến rồi nha ! Chàng đi thăm thiếp nhớ mang quà Trong nhà chờ đợi khi trời sáng Ngoài phố tìm mua lúc xế tà Nơi đó đông vui bè bạn lắm ? Chốn nầy buồn tẻ chỉ mình ta Mặt trời khuất bóng anh chưa tới Tức giận chỉ còn biết hét la .....LEHONG.....

CHỒNG NHẬU I

CHỒNG NHẬU I Hôm qua vừa nói rất thâm thù Cứ tưởng lão nhà tâm muốn tu Đâu biết giả vờ thôi uống rượu Ai dè lấy cớ để moi xu Mặc con giọt lệ tuôn đầy chĩnh Kệ vợ dòng châu chảy ngập lu Nhậu nhẹt tinh mơ sang tối mịt Còn than sao chẳng có ô dù .....tnth..... VỢ TÔI Trong túi bóp tiền chẳng một xu Vợ nhà mà tưởng tượng người thù Cơm ăn chỉ đủ vừa lưng bụng Nước tắm tròm trèm sát đáy lu Trời nắng chang chang không nón đội Gió mưa tầm tả chẳng ô dù Đêm buồn khoắc khoải ngồi suy ngẫm Chán nản tình đời muốn tịnh tu .....LEHONG.....

Monday, March 4, 2013

MẸ

MẸ Giữa dòng cuộc sống phải trôi xuôi Mặc quả thời gian đã chín muồi Thương mẹ buổi hôm làm sức kiệt Trách mình khuya sớm phụ công nuôi Những niềm khắc khoải đời trao tặng Bao nỗi nhọc nhằn phận chẳng nguôi Vất vả truân chuyên trong gió bão Hồng nhan thân mẫu mãi duyên tuồi .....tonnuthihanh..... LỐI ĐƯỜNG TRƠN Suốt kiếp tảo tần Mẹ ngược xuôi Tấm thân như trái chuối kề muồi Quanh năm khổ cực Người lo lắng Tháng tháng nhọc nhằn Má dưỡng nuôi Mong trẻ thành nhân lòng chẳng ngại Muốn con nên phận dạ khôn nguôi Đường đời chỉ ngại chân không vững Trên lối quanh co bị trợt tuồi .....LEHONG.....

BỎ CUỘC CHƠI

BỎ CUỘC CHƠI Cứ cãi nhau hoài … chỉ tốn hơi Chuyện mưa nắng chuyện của ông trời Rơi vào vực thẳm tha hồ mộng Ngã xuống dòng sông mặc sức bơi Nụ hồng nở rộ nhành hoa dại Mầm xanh thơm ngát lá mồng tơi Thiên nhiên tư lự hay trầm lắng…? Thôi kệ cũng đành bỏ cuộc chơi…! .....dp..... TIẾP TỤC VUI CHƠI Cãi nhau suốt buổi chỉ hao hơi Kẻ quấy người sai chứng có Trời Đở tức hãy tìm nơi giải trí Nguôi buồn vào mấy chổ đua bơi Đánh nhau chỉ tội thân bầm dập Ấu đả sẽ làm áo tả tơi Bạn hỡi dằn tâm mà giải quyết Thuận hòa mình tiếp tục vui chơi .....LEHONG.....

EM ĐÂU

EM ĐÂU Viết thơ nhiều chẳng thấy em đâu Tình giữ trong tim trĩu gánh sầu Chắc kỷ niệm xưa chìm chốn ảo Hay hình bóng cũ lấp rừng sâu Thời quen qua vội xuôi đời não Buổi hẹn chờ hoài khiến ruột đau Xây mộng bắt cầu sao mãi dấu Nợ duyên mình đã hết rồi sao? .....Thanh Huy..... TẠI SAO ? Chẳng biết bây giờ em ở đâu ? Lòng anh trĩu nặng nỗi ưu sầu Quay về chôn kín đời quê cũ Hay đã giam mình chốn hẻm sâu ? Người khiến tâm tôi vương nỗi nhớ Em làm lòng tớ phải buồn đau Đôi ta tình cảm đang tha thiết Nay phải chia lìa cớ tại sao ? .....LEHONG.....

Mình ui

Mình ui Muốn gì lấp ló vậy mình ui Lạng chạng vườn đào “chit” với tui Chớ thấy chân dài mong vận tốt Đừng trông phở tái nghĩ thơm mùi Canh chừng mắt lại tìm đường trốn Để hở chân liền kiếm chổ lui Lớn tuổi nên rèn tâm đổi tánh Thiên đàng cảnh đẹp lắm trò vui Vancali 3.3.13 NHẠT MÙI Phở tái ăn quen đã nhạt mùi Vợ là ngon nhất thế người ui Lầu xanh ổ điếm đừng tìm đến Quán nhậu, vũ trường cố rút lui Bởi vậy bạn bè giờ biệt dạng Thế nên bà xã hiện cùng tui Cuộc đời trai trẻ như tàn tạ Con cháu, gia đình hãy sống vui .....LEHONG.....

Sunday, March 3, 2013

TRÁCH AI

TRÁCH AI Bỗng thấy ta đây cũng đã già Sao mà cứ ngỡ mới hôm qua Bao nhiêu kỉ niệm âm thầm đến Tất cả buồn vui lặng lẻ xa Để lại con tim tàn tạ nhịp Còn đây thể xác rã rời ra Dằn co số phận chi em hởi Chớ để thời gian mãi xót xa .....Cá Mặn..... VẪN CHƯA GIÀ Sáu mươi mà vẫn thấy chưa già Gái đẹp lộ hàng mắt liếc qua Chăm chút chào mời khi đến cận Ân cần đưa tiễn lúc đi xa Lần đầu gặp gỡ lòng xe kết Phút chót chia lìa dạ xót xa Quyến luyến phút giây rồi tạm biệt Bắc nam buôn chuyến vẫn vào ra .....LEHONG.....

Saturday, March 2, 2013

SAY VÀ TỈNH

SAY VÀ TỈNH Rượu ngã nghiêng bầu chẳng biết say Mĩn cười ngạo nghễ trước quan thầy Đôi khi nỗi hứng thương thằng nó Có lúc điêu ngoa ghét chúng mầy Một nhấp vô môi là hết biết Hai tu xuống bụng cứ cù nhây Thằng nầy số một tên nào dám Cụng hết ly nầy với tụi bây .....Cá Mặn..... XƯNG TỚ, THƯA THẦY Nguyên bình nuốt cạn thấy gì say ! Ông lớn, quan to cứ gọi bây Miệt thị bao lần lời chẳng dứt Khinh khi mấy bận tiếng cù nhây Vợ nhà bụng nỡ kêu bằng nó Cha mẹ đành tâm gọi chúng mầy Bị bắt lên phường người khép nép Gặp ai cũng bẩm dạ thưa thầy .....LEHONG.....

NGƯỜI GIÀ Ở MỸ

NGƯỜI GIÀ Ở MỸ Bảy chục xuân đời tóc muối tiêu Yêu thương bà Xã vẫn nuông chiều Nhìn chồng tựa thể chàng Kim Trọng Ngắm vợ y như ả Thúy Kiều Con cháu đủ đấy nào quạnh quẽ Xóm giềng đông đúc chẳng cô liêu Chánh quyền trợ cấp tiền hằng tháng Bệnh viện, thuốc thang khỏi tốn tiêu .....LEHONG.....