Wednesday, September 26, 2018
TRÔNG PHÁT NGÁN !
TRÔNG PHÁT NGÁN !
Ngày đầu gặp em nhìn anh nhăn nhó
Khi ngồi gần chơi cùi chỏ vào hông
Anh "thương" em chờ suốt một mùa đông
Ngồi trước ngỏ sợ em xua chó cắn !
Anh "khoái" được nhìn em, em im lặng
Tóc buông dài, tay mò mẩm trên đầu
Miệng lầm bầm :"cho mầy chết với tao"
Bắt được "chí" cho vào răng cắn"cụp"
Toàn thân em, áo quần đều nhơ nhuốc
Hít hơi vào, tôi thấy nhức cả đầu
Khi chuyện trò, em mặt ủ mày châu
Trông phát ngán, làm sao yêu em được ?
......LEHONG......
CẢM ƠN EM.
CẢM ƠN EM.
Cảm ơn em, đã cho anh được hiểu,
Như thế nào, khi thiếu 1 bóng hình !
Như con thuyền, giữa biển cả lênh đênh,
Như chim nhỏ, 1 mình giữa trời thẫm.
Cảm ơn em, với nụ hôn say đắm,
Đã trang hoàng, tô thắm vườn tình anh.
Dẫu nụ hôn, là vật thể mong manh,
Cũng đủ xây, bức thành trì tình ái.
Cảm ơn em, cảm ơn em mãi mãi.
Dẫu đường đời, chúng mình đã chia hai.
Anh vẫn không cô độc trên đường dài,
Bởi trong anh, vết hôn em tồn tại .
N.A.T
XIN ANH ĐỪNG
Em xin anh chuyện xưa đừng nhắc lại
Làm đau lòng tê tái cõi lòng em
Anh hiện giờ đang nhung ấm nệm êm
Khơi mà chi chuyện bên thềm tình ái
Bởi ngày xưa, em ngu ngơ, khờ dại
Tưởng tình ta sẽ đẹp mãi muôn đời
Đâu có ngờ, anh chót lưởi đầu môi
Được em rồi, lại manh tâm phụ rẫy
Nụ hôn trao anh, làm sao em lấy lại ?
Tặng cho người trong mộng ước tương lai
Dù người ta không địa vị, tiền tài
Nhưng ít ra cũng hơn ai về phẩm hạnh
LEHONG
Tuesday, September 25, 2018
VÀO ĐỜI
VÀO ĐỜI
Có một lúc vô tình ngang lối cũ
Chợt giật mình ấp ủ giọt mưa rơi
Nghe Thu về ngang phố vắng buông lơi
Dòng ân ái theo lời xưa tan biến
Nếu biết trước tơ hồng không lên tiếng
Anh chẵng buồn đến viếng mộ tương tư
Đắm say nào giờ chẵng biết thực hư
Giòng thơ cũ ngôn từ sao buốt giá
Những dấu ái bao giờ ta vay trả
Nợ giai nhân xin xóa một con người
Khi tim lành ta tiếp tục cuộc chơi
Và cứ thế vào đời trong cay đắng
.....Quynho999......
ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MỘNG
Em cứ ngỡ cuộc đời luôn phẳng lặng
Bởi em chưa nếm cay đắng tình đời
Tháng ngày qua cứ tiếp tục rong chơi
Đâu hiểu được thói đời nhiều gian dối
Bước vào yêu, em bị người phản bội
Để cho em lạc lối giữa tình trường
Tìm thấy đâu hình dáng của người thương
Trong đam mê em đâu lường hơn thiệt
Người đi rồi, ai là người luyến tiếc ?
Chỉ biết em rũ riệt cả tâm hồn
Tình đầu đời chẳng trọn nghĩa sắc son
Thì người nhé ! Em xin chào vĩnh biệt
.....LEHONG.....
NẾU ĐỪNG QUEN NHAU.
NẾU ĐỪNG QUEN NHAU
Nếu phút ban đầu đừng quen nhau !
Thì đâu có kẻ khổ người sầu ?
Anh đâu có bỏ mà đi nhậu ?
Ăn gà đớp vịt, khoái phao câu ?
Nếu buổi đầu tiên em làm ngơ !
Anh đâu sàm sỡ dám mò sờ ?
Đâu có vội vàng cho em sợ ?
Yêu em quá xá ! nhỏ chào cờ !
Nếu lúc gặp em, em chối từ !
Ai mà rảnh rỗi để biên thư ?
Tốn công ngồi viết gò từng chữ
Đưa đón hai chân đã mỏi nhừ !
......LEHONG......
TRÁI TIM SA MẠC
TRÁI TIM SA MẠC
Giữa sa mạc khô cằn gió rát
Một tim hồng dào dạt yêu thương
Sờn vai bạc áo bụi đường
Bóng câu nghiêng đổ tứ phương mịt mờ
Dệt vần thơ nhắn người năm cũ
Xót xa lòng ủ rũ tàn đêm
Phiến buồn quằng nặng lòng thêm
Hoang vu nguyệt lạnh bên thềm đợi ai
Cách xa nhau năm dài biền biệt
Đếm thời gian ai biết bao nhiêu
Đợi chờ tím cả trời chiều
Để ai thơ thẩn hắt hiu một mình
Thu về se lạnh tình miên viễn
Lòng ngậm ngùi đưa tiễn người đi
Lặng nhìn không nói lời gì
Chiều buông giấu tiếng chia ly tạ từ ...
Cây bốn mùa tương tư vàng lá
Lòng u buồn lả chả lệ rơi
Mưa ngâu ngập cả lòng tôi
Lỡ làng duyên phận rã rời trái tim .
.......SƯƠNG SƯƠNG.......
KHÓC VÌ TÌNH LỠ
Luỵ chữ tình, buồn duyên dang dở
Bởi vì sao người nỡ xa tôi
Về nơi sa mạc xa xôi
Em ngồi tưởng nhớ đến người năm xưa ?
Mộng ban đầu tuy chưa rễ bén
Sớm cùng ai hứa hẹn trăm năm
Tình ta như ánh trăng rằm
Ngờ đâu sương phủ, trời giăng mây sầu !
Nên hai đứa tim đau ruột thắt
Khi Trời già bắt nạt chúng ta
Bày ra bão tố, phong ba
Như là trách quở đôi ta nghịch lời
Định mệnh buồn đôi nơi, đôi ngả
Buồn em đi chả tiếng giã từ
Để tôi sầu nhớ tương tư
Lòng buồn nhìn chiếc lá thu lìa cành
Tan rồi mộng ước ngày xanh
Em không về lại sao đành nhẫn tâm
Đêm về giọt lệ âm thầm
Khóc cho tình lỡ do lầm yêu ai !
.....LEHONG.....
Monday, September 24, 2018
HỒN MAI
HỒN MAI
Bao lần gánh nặng mỏi mòn vai
Tóc xõa triền miên chẳng lược cài
Giữa nẻo thời gian còn thắm đượm
Bên hồ kỉ niệm đã mờ phai
Âm thầm kẻ ngóng hồi năm cũ
Quạnh quẽ người mong trải tháng dài
Bóng lẻ đêm trường trông vạn chỗ
Trong chiều gió lạnh thoảng hồn mai.
Lệ Hà
16/9/2018
CHỚ ĐỂ NGÀY MAI
Nghĩa nước tình nhà trĩu nặng vai
Dù là phận gái vắt trâm cài
Quê hương xứ sở không từ bỏ
Dưỡng dục sanh thành khó thể phai
Vất vả nuôi con nào quản ngại
Dù bao khổ cực tháng năm dài
Nên giờ cố gắng mà bủ đắp
Dù khó quyết làm chớ để mai
LEHONG
VẪN LUYẾN THƯƠNG
VẪN LUYẾN THƯƠNG
Xót cảnh đêm về ngõ ngập sương
Đèn khuya bóng nhạt rủ ven đường
Đơn phòng tửu uống cơn sầu đọng
Lẻ bạn hiên ngồi nỗi đắng vương
Gió thổi trăng nhầu buông cạnh liễu
Tình tan lệ đẫm phủ quanh hường
Đau lòng mộng rã đời mang tủi
Kỷ niệm bao ngày vẫn luyến thương.
Hồng Vy
22-09-2018
VẪN CÒN THƯƠNG
Người đi buổi sáng phủ đầy sương
Ánh mắt nhìn theo dẫu khuất đường
Đã khiến lòng nầy đau quặn thắt
Và làm dạ ấy mãi tơ vương
Anh mong đón tặng hao hồng đỏ
Em muốn được trao một đóa hường
Chối bỏ tình tôi lời khôn khéo
Tuy là thất bại vẫn còn thương
LEHONG
BẾN ĐỢI CHỜ AI !!
BẾN ĐỢI CHỜ AI !!
Gió thoảng ru hồn nhớ cảnh xưa
Hàng dương rũ lá nhẹ nhàng đưa
Trời xanh xanh thắm mây không gợn
Cát trắng trắng tinh sóng vội lùa
Bến đợi người đi quay trở lại
Thuyền chờ lữ khách đã về chưa
Bao năm trải gót đời cô lẻ
Mặc tiếng ve sầu hót sớm trưa
......Bình Minh......
Em về chưa ?
[I]Em về bởi nhớ quá quê xưa
Nhớ tiếng ù ơ _ Võng nhẹ đưa
Khóm trúc lao xao _ Bầy sáo đậu
Hoa hồng động đậy _ Gió xuân lùa
Bao năm biền biệt _ Tin thư vắng
Sắp sửa em về _ Điện báo chưa ?
Đã hẹn người ơi đừng thất hứa
Sân bay đến đúng khỏi chờ trưa
LEHONG
CHỈ CÓ ANH
CHỈ CÓ ANH
Lại một đêm khóc trên vai người ấy
Nhớ anh nhiều em biết phải làm sao
Gối chăn kia ướt đẫm giọt lệ đào
Anh có hiểu hay cố tình không hiểu ?
Nếu biết trước em không vì chữ hiếu
Đáp nghĩa ơn lại chuốc khổ vào lòng
Từng ngày dài Mẹ nức nở bên sông
Ba xót xa thương em phận con gái
Biết không anh em hoàn toàn thất bại
Tưởng bên chồng rồi sẽ quên được anh
Nào ngờ đâu cả trong giấc mộng lành
Chỉ có anh ... đâu đâu ... cũng là anh
............NESM...........
THÔI ĐÀNH VẬY !
Cứ khóc đi em, khóc nữa em
Cho lệ em tuôn ướt mi mềm
Hính anh mờ nhạt trong hư ảo
Chỉ có ai kia mới trong em.....??
Nếu BA xót dạ tiễn đưa em
MẸ cũng nặng thương phận yếu mềm
Em hãy vui lòng đền đáp nghĩa
Anh còn chi nữa để hờn ghen
Anh biết rồi em, hiểu rồi em
Bên người xa lạ chỉ màu đen
Anh cũng riêng mang tâm sự ấy
Bên nàng nhưng cứ ngỡ là em
LEHONG
NGU NGƠ
NGU NGƠ
Coi vậy mà anh quá ngu ngơ
Thế mà cũng thơ thẩn làm thơ
Cũng chọc, pha trò thôi hết cỡ
Rốt lại cũng chỉ một gã khờ !
Người ta muốn kết, anh thờ ơ
Lời thương không thốt, lại ỡm ờ
Rõ thật, anh cù lần hết cỡ
Thiên đường hạnh phúc : chuyện bá vơ
Vậy thôi, anh hãy ráng mà chờ?
Sống trong hư ảo, với giấc mơ
Cho đến ngày nào cưới được vợ
Hãy đặt lên trang để tôn thờ !
......LEHONG......
Sunday, September 23, 2018
NẮNG CÓ BUỒN KHÔNG ?
NẮNG CÓ BUỒN KHÔNG ?
Buồn ơi ? chợt đến đã bao lâu ?
Phố vắng chiều Thu lá úa rầu
Nhớ mãi đường xưa chung chiếc bóng
Thương hoài lối cũ chụm đôi đầu
Không duyên ? Vắng bóng sao thương nhớ ?
Chẳng nợ ? Xa người lại tũi sầu !
Nắng có buồn không mầu nắng nhạt ?
Đêm dài thỗn thức ..cố nhân đâu...?.!!
.........Mây mùa Thu........
.
CHẲNG ĐƯỢC ĐÂU
Đeo đuổi theo em đã khá lâu
"Cua em" chẳng được anh buồn rầu
Lang thang khắp nẻo, tìm không thấy
Phiêu bạc sông hồ, biết ở đâu ?
Tìm gặp được em lòng thoả mãn
Bằng không tái ngộ dạ ưu sầu
Em ơi anh nhớ em nhiều lắm
Em trốn, anh tim_Chẳng được đâu !
LEHONG
ĐỊNH MỆNH
ĐỊNH MỆNH
Một ngày kia em đi coi bói
Lão thầy mù gieo quẻ để coi
"Mạng em số sớm mồ côi
Lúc em còn nhỏ mẹ thời quy tiên"
Cha thương tiếc vợ hiền chung thủy
Rồi đau buồn vĩnh viễn ra đi
Để em thân phận nữ nhi
Bơ vơ lạc lỏng còn gì luyến lưu
Bỗng một hôm có bà triệu phú
Đưa em về làm vú nuôi em
Em xinh lão chủ phát thèm
Đá văng vợ lớn để đưa em về
Ngôi chánh vị lão Dê đặt để
Em trọn quyền thay thế điều hành
Tiền tài sự nghiệp lợi danh
Bao nhiêu thứ quý để dành cho em
Em vui hưởng trong êm ngoài ấm
Ngày rảnh rang mua sắm tùm lum
Nghĩ rằng ta hãy còn xuân
Điểm trang má phấn môi hồng thua ai
Quá nhàn rỗi em chơi bài bạc
Cờ bạc gian tiêu tán phí hoang
Cửa nhà xe cộ cầm sang
Chồng em hối lộ thân mang tội tù
Thôi hết rồi đi tu là phải
Hay đi "dù" kiếm kế sinh nhai
Sinh ra cõi tạm trần ai
"Dữ răn việc trước tránh sai sau nầy!
......LEHONG......
THỜI GIAN
THỜI GIAN
Em ngồi tựa cửa chờ ai
Có nghe tiếng gió thổi dài đón thu
Ngày đi quên tiếng giã từ
Ngày về xóm cũ mịt mù bóng mây
Gác xưa tơ nhện giăng đầy
Bao nhiêu kỷ niệm những ngày còn đâu ?
Sông trôi nước chảy qua cầu
Đời trôi ký ức nhuộm màu gì không
Xưa em má đỏ môi hồng
Hiên thơ gác ngọc gìn lòng đợi nhau
Bây giờ thoáng chốc xa mau
Bàn tay chưa chạm đã nhàu thời gian ....
......Hạ Trắng......
CÓ CÒN ĐÂU
Em ngồi tựa cửa chờ anh
Thời gian thầm lặng, lá xanh mấy lần
Lá vàng mấy độ Thu sang
Người đi biền biệt, em mang nỗi sầu
Bao nhiêu kỷ niệm còn đâu !
Gác xưa nay đả bụi đầy nhện giăng
Có còn hai mái đầu xanh
Bóng in mặt nước đêm trăng hẹn hò ?
Mối tình đẹp tựa bài thơ
Bên nhau tiếng hát, câu hò, lời ca
Bởi xa tình cũng phải xa
Nhạt theo năm tháng phai mờ tình yêu
........LEHONG........
ĐỪNG MÃI NGHI NGỜ
ĐỪNG MÃI NGHI NGỜ
Hai ta cứ mãi nghi ngờ nhau
Người cặp tay kép, kẻ dắt đào
Chuyện có thật không hay tưởng tượng
Chắc hẳn chúng mình chưa tin nhau?
Bởi vì tình đến như giấc mơ
Quen nhau vội vã có mấy giờ
Cũng do đôi mắt em tha thiết
Khiến anh xao xuyến dạ ngẩn ngơ!
Tình nào không mong muốn bền lâu
Có lẽ em đây vốn sang giàu
"Lâu đài tình ái" Luôn cao vọng
Biết anh nghèo khó chẳng thể nào......
Nếu vậy đường xa anh phải đi
Sau lưng người ấy sẽ nghĩ gì
Anh người phản bội hay chung thủy
Hay kẻ luôn mang mối tình si ?
.....LEHONG.....
Friday, September 21, 2018
ĐỪNG TRÁCH..
ĐỪNG TRÁCH..
Cây Si ở kế bên nhà
Nàng đà có chỗ, nàng nào ngắm chi
Cây Si có tự bao giờ...???
Mà làm đôi lứa vấn vương, không rời
Người ta nay đã có chồng
Cây Si nhìn mãi, đau lòng cây Si
Phận nàng nay đã an bày
Cây Si chi phải tội che mưa sầu
Lòng người tôi đã hiểu rồi
Mong Si đừng có trách tôi vô tình...
.......Quang Duy........
NỖI LÒNG CÂY SI
Cây Si trông thật dễ nhìn
Có tàn phủ rộng che mình nắng mưa
Cây si trồng thuở mới vừa
Hai nhà chung ngõ _ Vui cười nhởn nhơ
Khi còn ở tuổi ngây thơ
Cây Si được "cậm" ai ngờ lớn nhanh
Đến khi hai đứa trưởng thành
Cây Si đứng giữa "chứng nhân" cuộc tình
Nào hay có kẻ "vô tình"
Hỏi nàng làm vợ _ Mẹ cha bằng lòng
Thế nên em đã sang sông
Bây giờ Duy hiểu nỗi lòng cây Si
.......LEHONG.......
XEM BÓI
XEM BÓI
Mò mẫm đôi tay thầy bói mù
Rờ rờ, sờ soạn kiếm cái mu
"Bàn tay ai đó sao êm dịu"
"Hơi thở thơm nồng theo gió thu"?
Số kiếp em đây chắc phải tù!
Nhờ được ông bà có kiếp tu
Nên được giảm khinh còn vài tháng
Sau nầy nghèo khổ, phải đi "dù"?
Mạng vận ba mươi sẽ giàu sang!
Gặp đấng hoà hoa ở vũ trường
Chàng là công tử đầy quyền thế
Con của thương gia hay nhà quan
Thế rồi mạng số em đổi thay
Nhà cao, cửa rộng sẽ có ngày
Phú quý, vinh hoa nay đã tới
Từ nay em thoát cảnh đọa đày
......LEHONG......
NUỐI TIẾC .
NUỐI TIẾC
Tim nhói đau khi viết lời vĩnh biệt
Sướng vui gì khi phải nói chia tay
Tình vỡ tan em cũng chẳng vui gì
Anh biết đó ! Hồn em đang lịm chết.
Hòa với đêm em tìm vì sao hộ mệnh
Giữa bầu trời đang lấp lánh vạn sao đêm
Có vì sao nào là của riêng em
Em lạ lẫm kiếm tìm trong đêm tối
Em vẫn biết , đường tình muôn vạn lối
Đời chao nghiêng ta vội , phải không anh?
Trái yêu đương ai gieo hạt không thành
Tay ôm mộng , môi uống từng giọt đắng
Có chút gì làm bờ môi mằn mặn
Giọt mưa buồn rơi trên má lăn nhanh
Đời buồn tênh , khép lại nếu không anh
Em tan biến , mang linh hồn nuối tiếc !
.........SS .........
BUỒN CHỈ RIÊNG EM
Đâu vui gì khi chúng mình ly biệt
Kẻ đau buồn người nuối tiếc ngậm sầu
Tình không thành tan nát bởi vì đâu
Hay tình đầu nên khổ sầu dang dở !?
Nên tin chăng tình duyên do mệnh số ?
Mới ban đầu bở ngỡ cách xã giao
Rồi lâu dần tâm sự được đổi trao
Tình yêu đến lúc nào ai ngờ trước
Khi yêu rồi lòng hằng luôn mơ ước
Cho đôi mình được nên vợ thành chồng
Cùng đồng lòng tát cạn nước biển đông
Dù gian khó bền lòng không thay đổi !
Có ngờ đâu nay anh say duyên mới
Khiến cho em giọt mặn thấm bờ môi
Mắt lệ khô người cũng đã đi rồi
Để cho em muôn đời ôm sầu khổ
Biết nói gì khi cuộc tình đã lỡ
Còn tâm hồn một nỗi nhớ không nguôi
Đời buồn tênh em mất hẳn nụ cười
Trong lúc anh đang mừng vui hạnh phúc
........LEHONG........
Thursday, September 20, 2018
MONG ANH QUAY VỀ
MONG ANH QUAY VỀ
Giờ này anh ở đâu
Em nhớ anh nhiều quá
Ước gì tim hóa đá
Để dáng củ phôi pha
Ngày đôi ta mất nhau
Em khóc khô nước mắt
Trái tim em quện thắt
Bao nổi đau dằn dặt
Nhiều đêm đông lạnh ngắt
Em mong mỏi anh về
Nhưng khi hết ngủ mê
Em thức trong dòng lệ
Em gọi lớn tên anh
Giửa căn phòng hiu quạnh
Chỉ vọng về âm thanh
Của mình em đơn lạnh
Anh ơi anh ở đâu
Sao không về nương nấu
Cùng em quên âu sầu
Làm ấm lại đêm thâu…
_____HảiLan - 08_____
ĐỢI ANH VỀ
Em nửa hồn thương đau
Anh trái tim vụn vỡ
Đêm buồn vì nhung nhớ
Ôm ấp bóng người thương
Vì cách biệt đôi đường
Hai ta đành hai ngả
Anh phương trời xa lạ
Em lã chã lệ rơi !
Yêu em nhất trên đời
Sao dù có thay ngôi
Nẻo đời muôn vạn lối
Nhưng yêu nhất em thôi !
Xuân nay sắp đến rồi
Đông lạnh sẽ qua thôi
Em ghi nhớ lấy lời
Chờ ngày anh trở lại
Tình đôi mình sống mãi
Như vạn vật cỏ cây
Hảy quên hết đắng cay
Nhìn tương lai phía trước
LEHONG
CÁI NẾT ĐÁNH CHẾT.....
CÁI NẾT ĐÁNH CHẾT.....
Hồng nhan phận bạc vốn xưa nay
Đừng vội huênh hoang gái trang đài
Biết đâu khi vướng vào khổ ải
Thân tàn, xơ xác, chẳng bằng ai
Đời người ai biết đã hơn ai?
Đừng khoe ta giỏi lại lắm tài
Thất thế, sa cơ đành cam chịu
Dù bao thế lực cũng rơi đài!
Trời sanh em đẹp thêm mỹ miều!
Đừng vì nhan sắc rồi tự kiêu
Làm nũng làm duyên thân yểu điệu
Diễm phúc em hơn được nàng Kiều
Đã là con gái phải nết na
Nết na đánh chết cái đẹp mà
Chỉ cần tính nết hiền ngoan có
Đời em rồi sẽ được thăng hoa
......LEHONG.....
EM ĐÃ TRỞ VỀ
EM ĐÃ TRỞ VỀ
Em trở về lại con đường xưa
Trời xanh mây trắng nắng hanh vàng
Chợt lòng dâng lên ngàn nỗi nhớ
Chẳng biết người xưa có đợi chờ
Em di lòng luôn nhớ nơi này
Những ngày êm ấm hạnh phúc thay
Xa nhau lòng vẫn luôn nhung nhớ
Người Anh Tinh Khôi dễ thương này
Tháng ngày hoa mộng vẫn tràn đầy
Em về nôi lại cung đàn xưa
Cho Mai với Trúc tròn đôi lứa
Cho anh và em vui hội ngộ
Để vườn Ong Bướm rộn tiếng thơ
Ta cùng nhau viết vần thi tứ
Như khúc nhạc vui không tư lự
Như anh và em vui tháng ngày
......LẶNG LẸ......
VUI KHÚC TƯƠNG PHÙNG
Vườn hồng Ong Bướm vui rộn ràng
Cùng nhau tấu khúc nhạc âm vang
Vui hưởng mùa Xuân nay trở lại
Hỏi ai lòng không khỏi rộn ràng ?
Tình Mai với Trúc thỏa ước mơ
Vì ta bao tháng đã đợi chờ
Chức, Ngưu thôi buồn vì ngăn cách
Hồn dìu vào mộng với nàng Thơ
Xa em lòng luôn nhớ nơi nầy
KỶ niệm bao ngày tay trong tay
Từ trong ngõ hẻm ra đường cái
Nắng nghiêng nghiêng chếch bóng in dài
Người xưa vẫn còn đợi nơi đây
Tình yêu mỗi lúc một đông đầy
Đón người em gái ngày trở lại
Vui hưởng tương phùng đón tương lai
.....LEHONG.....
Wednesday, September 19, 2018
HỠI BẠN
HỠI BẠN
(Ngũ độ thanh)
Hỡi bạn nghe nào dứt tủi thôi
Người ta lựa bước rẽ ngang rồi
Đây mềm khúc nhạc tình luôn trỗi
Bển nát ca từ mộng mãi trôi
Đợi bão về sân cười chỉ lối
Chờ dông lại ngõ bảo sang đồi
Trăm ngàn hạnh phúc ngày đêm thổi
Chẳng dõi chi tàn bạc quá vôi.
19/9/2018
Đoàn Nam
BẠC TỰA VÔI
Đôi mình cũng chỉ thế mà thôi
Em đã rời xa tớ thật rồi
Tình cảm bay theo cơn gió thổi
Duyên phần lãng đãng áng mây trôi
Người ơi buồn quá anh lên núi
Bạn hỡi an vui bước xuống đồi
Ước hẹn trăm năm đành rẽ lối
Cuộc đời bạc trắng tựa như vôi
LEHONG
BỞI SUNG MÀ
BỞI SUNG MÀ
[Ngũ độ]
Rằng soi độ cứng chẳng chi già
Dẫu thế mơ màng ả Nguyệt Nga
Thỏa mãn cường thân tày cội lá
Vầy vui dẻo mộng cỡ tre ngà
Ngày sang nũng nịu cùng tôm cá
Tối lại luông tuồng giữa quỷ ma
Cái khoản tang tình ôi thật đã
Hoài mơ quấn quyện bởi sung mà
HANSY
SỢ THẬT MÀ....
Bảy mốt mà sao chẳng thấy già
Đêm nằm mơ tưởng bóng Hằng Nga
Nhìn kia điệu bộ tuồng lơi lả
Ngắm đó thân kia quá ngọc ngà
Quái lạ tánh tình em dữ quá
Dị kỳ ẩn hiện tựa hồn ma
Làm anh phát khiếp và lo quá
Đừng giỡn người ta sợ thật ma...
LEHONG
TRÁCH NGƯỜI
TRÁCH NGƯỜI
Trách ai đã sớm quên lời
Im hơi lặng tiếng buông lơi cuộc tình
Giờ đây còn lại riêng mình
Tương tư gặm nhấm tim mình buốt đau
Chiều thu ôm lấy nỗi sầu
Bài thơ tôi viết ngàn câu đẫm buồn
Lá rơi về lại cội nguồn
Anh xa xa mãi để buồn lòng em
Nhìn thu về , lòng buồn thêm
Nắng thu vẫn lại qua thềm chiều nay
Cuối trời mây trắng vẫn bay
Riêng lòng em quá đắng cay nghẹn ngào
Chuyện xưa như mới hôm nào
Yêu thương ngày cũ dạt dào lòng tôi
Ven đường trinh nữ xếp đôi
Còn tôi lòng cũng quên rồi chuyện xưa .
Thả buồn theo những hạt mưa ...
.....Sương Sương.....
"Thả buồn theo những hạt mưa"
Mà như tâm sự vẫn chưa cạn nguồn
Vì lòng còn mãi tơ vương
Bóng hình người cũ dặm trường cách ngăn
Phải chăng ta chẳng duyên phần
Nên tình vừa bén, khó khăn buộc ràng
Mẹ cha lệnh em sang ngang
Xe hoa lê bước xốn xang cõi lòng
Thế rồi Sáo nọ sang sông
Chẳng kịp từ biệt nên lòng đớn đau
Nhìn anh chỉ biết nghẹn ngào
Cố ngăn dòng lệ chợt trào mặn môi
Đôi ta đành lỡ hẹn rồi
Vì em bội bạc bỏ rơi cuộc tình
Lời nào em để phân minh
Lý nầy, cớ nọ xui mình xa nhau ?
Thôi thì ta vẫy tay chào
Nhìn nhau lần cuối, xót đau trọn đời
Chiều Thu nhìn lá vàng rơi
Mà thêm buồn tủi kiếp đời hồng nhan
.....LEHONG
ĐÂU ?
ĐÂU ?
Rồi cũng ghép tên lên thiếp hồng
Rồi thì con sáo cũng sang sông
Ngoài kia nửa mảnh trăng lơ lửng
Có cùng ta nhấp chén say không?
Đêm có thời gian cùng kết bạn
Sao trời le lói bóng trăng xa
Phải chi trăng cứ đừng khoe sáng
Thì đâu đến nỗi bận lòng ta
Chập chờn trăng núp sau khe lá
Ta với trăng, ai nặng mối sầu?
Mà sao lơ lửng không bờ bến
Hay tại vì đêm bỗng hoá lâu
Đêm chẳng buồn than mà lắng đọng
Trăng ngừng như chẳng biết về đâu
Với trăng, ta có nào chi khác
Một bóng, thời gian khiến bạc màu
........Đâu.......?
NGƯỜI ĐÃ XA RỒI
Ngày nào ta sánh bước bên nhau
Nguyện sống bên nhau đến bạc đầu
Mệnh số cũng do nơi thiên tạo
Xui khiến đôi ta chẳng gần nhau
Vâng lệnh từ thân em lấy chồng
Sáng nay có con sáo sang sông
Thôi anh chớ nhớ, đừng mong ngóng
Khi anh đã đón nhận thiệp hồng
Vầng trăng giờ đã xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa sau đồi
Tui hổ điều chi Trăng lánh mặt ?
Tìm trăng không thấy dạ chơi vơi
Đêm tối hôm nay em động phòng
Nên ta thao thức có phải không ?
Trăng cũng buồn theo nên sớm lặn
Trời ơi ! Người đã đi lấy chồng
......LEHONG......
CẠO TRỌC ĐẦU
CẠO TRỌC ĐẦU
Người hỡi ai ơi hãy cạo đầu !
Trọc luôn ria mép với hàm râu
Đến lúc tuỗi già DÊ không ngại
Đố ai biết được lão bạc đầu ?
Bạc đầu mà mặt vẫn ngầu
Trời cao hiểu thấu nỗi sầu trong tim ?
Thích em CU nhỏ lặng im
Thôi đành câm họng im lìm cho xong
Thấy em chổng đít lòi mông
Phải nuốt nước nước bọt dòm nhông đở ghiền
Kẻ qua người lại liên miên
Ôi thì thộn mặt biết nghiêng bên nào ?
Tình đời ngao ngán làm sao
Xuân xanh đã hết nghêu ngao tuổi gìa !
......LEHONG......
Monday, September 17, 2018
NIỀM VUI ĐẾN
NIỀM VUI ĐẾN
Vui sao ta gặp lại mình
cho tình huynh muội thắm tình yêu thương
Sài Gòn muôn thủa vấn vương
Kẻ chân mây, người cuối phương trời mơ
Riêng em vẫn mãi đợi chờ
Chờ người trong mộng vẫn vơ nơi nào
Anh về Quỳnh thắm mang trao
Thướt tha tà áo hồng đào chiều xuân
chợt nghe một chút bâng khuâng
Khi Lê Hồng đến bước gần bên ta
Cảm ơn anh đã ghé qua
Niềm vui như chợt vỡ oà trong tôi
...........Lặng Lẽ...........
Gío dông thật sự qua rồi
Em đừng mừng quá làm tôi thẹn lòng
Nhìn em mái tóc uốn cong
Đôi má ửng hồng lòng thấy xuyến xao
Tay cầm Quỳnh thắm tươi màu
Mà đôi mắt đã lệ trào ướt mi
Mở lời chưa nói được gì
Đôi môi nồng ấm xiết ghì chẳng buông
Bé ơi ! Người của anh thương
Bấy lâu cách mặt vẫn thường nhắc tên
Nhớ khi phố đã lên đèn
Saigon hoa lệ mình khen hữu tình
Có người thiếu nữ xuân trinh
Xứng đôi bên cạnh người tình bô trai
LEHONG
NGHE VỌNG CỔ
NGHE VỌNG CỔ
Đêm tỉnh lặng bỗng chợt nghe vọng cổ
Giọng trầm buồn ôi gợi nhớ quê hương
Việt Nam đất nước tôi cách trở muôn trùng
Luôn trong tôi một tình thương bất diệt
Miền quê tôi với một màu xanh biếc
Đám mạ xanh ráo riết được nhổ lên
Cánh đồng sâu tuy trĩu nặng bùn phèn
Vẫn tươi tốt không quên người chăm bón
Cô gái quê bó mạ nhanh từng lọn
Thợ cấy đều với mười ngón tay thô
Nhóm thơ cấy bổng nỗi hứng hát hò
Đám thợ mạ lại nhô đầu chọc ghẹo :
Hò...ơ...Em gái tôi cấy nhanh lại vừa khéo
Nhưng sớm về để Mẹ chờ trông
Hò.....ơ...Nếu ông Tơ xe kết sợ chỉ hồng
Thì anh ao ươc...Ho..ơ..
Thì anh ao ước được làm chồng của em
Đẹp làm sao ôi quê cha đất mẹ
Chút chân tình con trẻ gởi từ thân
Dù hôm nay con bạc phước vô phần
Cha mẹ mất còn cách xa Tổ quốc
LEHONG
CHIẾC CHĂN DA
CHIẾC CHĂN DA
Hôm qua trời lạnh em đắp mền
Chăn bông không ấm phải phủ thêm
Mền da tuy mỏng sao ấm thế ?
Ấm cả ngoài thân lẫn trong lòng !
Mền nầy dùng được lúc có chồng ???
Chưa có cam đành trùm chăn bông
Mền tuy kích cỡ không dài, rộng
Nhưng khi mất nó, em khóc ròng
Khóc ròng, vì bởi nó bưởi bòng
Đêm ngày cứ xách đít đi rong
Không chịu cùng em vui ấm lạnh
Bỏ em đơn lẻ chốn cô phòng
......LEHONG......
Saturday, September 15, 2018
CHIỀU MƯA ĐỘC HÀNH
CHIỀU MƯA ĐỘC HÀNH
Lạnh lẽo chiều mưa cảnh phố mờ
Em buồn độc bước cõi hồn trơ
Nhìn con nước loãng sầu vương nhợ
Dỗi khúc đường trơn tủi ngập bờ
Nhớ mãi hôm nào tay cặp vở
Say hoài thuở ấy miệng làm thơ
Cùng anh gót dạo lòng tươi nở
Quạnh quẽ giờ đây mắt mỏi chờ.
Hồng Vy
12-09-2018
ĐỢI CHỜ
Tuyết lạnh mùa đông tỏa khói mờ
Không khăn chẳng nón đứng trơ trơ
Mong anh lại ngó ra đầu ngõ
Nhớ bạn nhìn ghe mới cặp bờ ?
Có phải là anh Tư bán phở
Hay là cô sáu Tuyết nhà thơ ?
Hai người mất tích em không nhờ
Nên mãi ngồi đây để đợi chờ
LEHONG
Ừ THÔI
Ừ THÔI
(Ngũ độ thanh)
Ừ thôi rũ bỏ mọi u sầu
Vứt lại đau buồn chỗ biển sâu
Chỉ giữ niềm vui điền vạn dấu
Và buông nỗi tủi rớt trăm cầu
Chăm tình đủ ấm phiền không nẫu
Dưỡng trí mau hồng cực chẳng lâu
Nỏ vững hồ ly nào bám giậu
Thì ta sẽ bắn rụng luôn đầu.
10/09/2018
Đoàn Nam
THẤT TÌNH
Không biết cùng ai giải nỗi sầu
Tình yêu ngày cũ vẫn hằn sâu
Bước chân đất đỏ còn in dấu
Mà chữ tình chung lỗi nhịp cầu
Những tưởng duyên ta hoài kết cấu
Nào ngờ cái nghĩa chẳng bền lâu
Hôm qua buồn quá anh đi nhậu
Bị té nhào lăn bể cái đầu
LEHONG
ĐỢI
ĐỢI
Quạnh quẽ nên lòng muốn trải khơi
Người thân vắng lặng chẳng ai vời
Bao lần dạ thắm câu tràn khởi
Những lúc tim hồng bể tập bơi
Thả ý êm đềm mơ nữ giới
Bày ly rệu rã ngắm chân trời
Chiều thu lẻ bóng ra đình đợi
Giữa rẻo ươm tình hạt nắng rơi.
Huy Thanh
15/9/2018
NẾU MÀ ANH CHẾT
Từ lúc băng ngàn, vượt biển khơi
Trời tây phương đó quá xa vời
Tàu chìm chẳng biết đâu mà lội
Ghe lật khó mà lặn hoặc bơi
Chắc hẳn xác thân ba bữa nổi
E là cái mạng tấp chân trời
Nghe tin lòng dạ em tơ rối
Thương tiếc bạn tình nước mắt rơi
LEHONG
VẪN NGÀN NĂM ĐỢI
VẪN NGÀN NĂM ĐỢI
Dẫu không thể níu thời gian dừng lại
Theo dòng đời ngày tháng vẫn cứ trôi
Dấu yêu xưa quay quắt mảnh hồn côi
Mỗi chiều buông nghe lệ lòng tuôn chảy .
Những lời tình gửi về anh phương ấy
Nỗi chờ mong trong suốt mấy Thu qua
Lối mòn xưa hiu hắt ánh trăng ngà
Em một bóng đợi chờ bên song cửa
Anh - đi bỏ lại mùa thu vàng úa
Em - nét xuân thì một thuở - còn đâu !
Đêm buông lơi em nhấp chén tình sầu
Nhìn trăng khuyết gom tình đau - ủ mộng
Em mơ về một vòng tay mở rộng
Tháng năm đời - an ủi vỗ về nhau
Bến sông Ngân , ngàn tinh tú bắt cầu
Nợ ân tình ngàn câu xin trả hết !
Ngày tháng cô liêu , một đời mỏi mệt
Tàn hơi vẫn thương nhớ đến bạc đầu
Mai này , dù biển cạn hóa nương dâu
Trong tâm tưởng vẫn khắc câu - Chờ đợi .
.....Sương Sương....
BÌNH YÊN NGÀY THÁNG CŨ
Thôii em nhé tình chúng mình hai lối
Thì em còn chờ đợi nữa mà chi
Thời gian trôi phai nhan sắc xuân thì
Vẫn hoài vọng người đi không trở lại ?
Tình đã chết vào mùa thu năm ấy
Em đau lòng tuôn chảy giọt châu sa
Ngày tiễn đưa đôi mắt đã nhạt nhoà
Là kỷ niệm nơi sân ga lần cuối !
Biền biệt bao thu lá vàng phai úa
Em vẫn hoài bên song cửa chờ trông
Nhưng kẻ đi đã thay đổi trong lòng
Mà em mãi cứ ôm mơ ủ mộng ?
Phương trời Tây với tuyết trời lạnh cóng
Có vòng tay hâm nóng cõi lòng ai
Người ta quên những năm tháng miệt mài
Đã bên em cùng chung vai sánh bước !
Trời đặt để số phần em bạc phước
Chẳng nợ duyên tình có được đâu em
Chỉ mong em sớm dứt bỏ ưu phiền
Hãy vui sống bình yên ngày tháng cũ
....LEHONG....
ĂN CHAY 2
ĂN CHAY 2
Đến trường mài đũng suốt năm nay
Gắng sức trau giồi thử vận may
Lên tỉnh đua tài tranh mỏi mắt
Xuống thành đọ sức múa mòn tay
Đậu lên công chức cùng con dấu
Rớt xuống nông dân với chiếc cày
Khấn nguyện Ông Bà xin hộ độ
Mảnh bằng có được hứa ăn chay
...Vancali....
ĐÃ ĂN CHAY
Học hành vất vả đợi hôm nay
Có chắc là mình gặp số may ?
Anh chột lộ bài ta thoải mái
Thằng ngu bí toán tớ khoanh tay
Phen nầy rớt tiếp đành đi cấy
Dịp tới đâu xong hết chịu cày
Mấy lượt nơi trường thi thất bại
Dù rằng trước mấy tháng dùng chay
......LEHONG.....
MỘT ĐÊM MƯA
MỘT ĐÊM MƯA
Tiếng ai khóc thút thít
Giữa trời lạnh hoàng hôn
Làm tê dại tâm hồn
Đau lòng người lữ khách
Mưa vẫn rơi tí tách
Giọt rơi trên mái nhà
Giọt thấm vào lòng ta
Cảm thương người gối chiếc
Người đi xa biền biệt
Chẳng hẹn buổi quay về
Hai chữ nghĩa phu thê
Như bên lề cuộc sống
Tội cho em mong ngóng
Mòn mỏi đợi tin chàng
Nhưng người đã phụ phàng
Quên đi lời hẹn ước
Nhẹ đôi chân tôi bước
Rời khỏi mái hiên nàng
Lòng vương chút xốn xang
Nhớ hoài mưa hôm ấy
LEHONG
Friday, September 7, 2018
THÀ VỀ ÔM MỘNG
THÀ VỀ ÔM MỘNG
Đêm khuya văng vẳng tiếng tiêu sầu
Nhớ quá nhưng mà biết ở đâu ?
Khi sáo sổ lồng tìm chổ đậu
Lúc ai nhanh nhẹn bước qua cầu
Vì em đổi dạ nên trân tráo
Hay họ thay tâm chẳng đón chào
Cuộc sống ngày nay toàn giả tạo
Thôi về ôm mộng với chiêm bao
LEHONG
LÀM DÂU
LÀM DÂU
Chữ thảo dâu này gánh nặng vai
Chồng xa đỡ mẹ tóc quên cài
Hôm ngồi chợ sớm đầu sương dãi
Buổi lội mương đầy sắc liễu phai
Trẻ mọn đêm hời thân rã tái
Nhà đơn việc lắng khổ giăng dài
Mưa đồng gió ruộng đời bươn chải
Khẽ hỏi sao bằng cúc huệ mai.
Hồng Vy
05-09-2018
LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC
Tình nhà nợ nước trĩu hai vai
Đầu tóc rối bu chẳng kịp cài
Sắc vóc thanh xuân nay khổ ải
Thân hình tươi trẻ mốt tàn phai
Thời gian vất vả lòng tê tái
Năm tháng đau thương giọng thở dài
Chẳng biết bao giờ ta thoải mái
Vì ai có biết được ngày mai
LEHONG
GẶP LẠI MÀ CHI !
GẶP LẠI MÀ CHI !
Tôi gặp lại em ở phố Tàu
Mỹ, Xì thường gọi "Chinatown"
Gặp tôi mắt em nhìn trân tráo
Quên cả chào thưa hay gật đầu
Tôi em vốn thật là đồng bào
Thưở ấy (75) bảy lăm phải xa nhau
Em theo lão Tàu sang qua Mão
Những mong cuộc sống được sang giàu
Cũng từ dạo ấy lòng tôi đau
Mẹ, cha tôi đến để bỏ rào
Song thân em bảo em mười sáu
Chờ em đôi tám, vài năm sau
Ai có ngờ đâu chuyện bể dâu
Nước non ly loạn em theo Tàu
Nghe hung tin ấy tôi ngơ ngáo
Biết cách nào đây gặp lại nhau
Gặp lại nhau chi để thương sầu
Để lòng chuốc lấy những thương đau
Giờ đây em có con cùng cháu
Tôi bỗng lặng đi mắt lệ trào
LEHONG
CÔ ĐƠN
CÔ ĐƠN
Hoa kia mau nở chóng tàn
Như em duyên phận giữa đàng chia phôi
Phòng đơn bóng chiếc lẻ loi
Phận nầy hiu quạnh đường đời trái ngang
Thu đến rồi lại Đông sang
Tìm trong giấc mộng người màng thương em
Cùng nhau năm tháng êm đềm
Xua đi dĩ vãng lãng quên kiếp sầu
......Tâmhon2007......
Người ơi hãy nén thương đau
Để anh lau hộ giọt sầu tương tư
Anh ba mươi tuổi có dư
Vợ vừa mới mất, đầu còn khăn tang
Buồn vương duyên nợ lỡ làng
Cũng sầu đơn lẻ khi Xuân sang Hè
Nếu em thật dạ không chê
Em, anh cùng hát nhạc bè cho vui
Chúng ta tìm lại nụ cười
Cho vui ý sống cho đời ngát hương
"Thương được thì nói nghe cưng !"
LEHONG
Thursday, September 6, 2018
HÃY NGỦ ĐI EM
HÃY NGỦ ĐI EM
Hãy ngủ đi em anh hát ru em ngủ,
Lời yêu thương đêm giấc mộng bình thường,
Mái tóc dài toả ngát một mùi hương,
Đôi mắt sáng bờ mi đang khép lại !
Trên hai má đặt nụ hôn êm ái,
Vầng trán cao thể hiện nét thông minh,
Trong cơn mơ mấp máy cặp môi xinh.
Em đang nói với anh lời nào đó ?
Nụ hôn anh mơn man như làn gió,
Đưa hồn em tìm thấy phút êm đềm,
Hạnh phúc đang len lỏi giữa buồng tim.
Bên tai em vẫn nghe lời anh hát !
......Tà Áo xanh.......
ANH RU EM NGỦ
Đàn so dây anh dạo lên khúc nhạc
Bản tình ca anh hát tặng cho em
Thoảng vi vu với tiếng sáo êm đềm
Em hòa điệu cùng giọng đàn cao vút
Càng yêu em anh càng mến phục
Mơ một ngày hạnh phúc đôi ta
Anh sẽ về thưa Mẹ cùng Ba
Ngày hợp cẫn đôi ta hoà nhịp thở
Anh là chồng em sẽ là người vợ
Đàn con xinh cùng mong đợi đón chờ
Nhưng tiếc thay đó là một giấc mơ
Chợt tỉnh giấc anh thẫn thờ nuối tiếc
.....LEHONG.....
LỠ MỘT CHUYẾN BAY
LỠ MỘT CHUYẾN BAY
Anh phương nầy em phương kia
Trời Đông nhò giọt gío khuya lạnh lùng
Phương Tây trời đã sang đông
Ngàn Bông hoa tuyết phủ đầy lối đi
Anh về ôm mối tình si
Của nguời em gái xuân thì phương Đông
Những mong kết mối tơ hồng
Xe duyên chỉ thắm chờ mong bao ngày
Ngờ đâu trót lỡ chuyến bay
Em đà bên ấy vui say tình nồng
Nay thì em đã có chông
Muộn màng em đã sang sông mất rồi
Thôi đành sống cảnh đơn côi
Kiếp đời phiêu bạt nổi trôi một mình
LEHONG
Wednesday, September 5, 2018
QUÁ ĐÃ!
QUÁ ĐÃ!
Họ bảo nàng Vân cứ mỗi chiều
Chuyên cần dạy dỗ đám trò yêu
Hôm thì khoái khẩu bày ăn kiệu
Bữa lại dài hơi chỉ bói kiều
Xực mãi nhiều cô ghiền hủ tíu
La hoài lắm cậu bỏ Đân - hiu*
Tiền thu nửa tháng vài trăm triệu
Cuộc sống giàu sang phủ nhiễu điều.
* thuốc lá Dunhill
HỒNG THOẠI 05.9.18
NHỮNG GIÁO ĐIỀU
Cưng vợ cho nên lão quá chiều
Vì là luôn muốn được nàng yêu
Do chàng hữu dũng như Đồ Chiểu
Bởi ả đoan trang tựa Thúy Kiều
Gian khó nên hình hài ốm yếu
Nhọc nhằn thân xác tựa chằng hiu
Suốt đời trọn đạo tình chăn chiếu
Thuận ý nghe theo những giáo điều
LEHONG
THUYỀN QUYÊN
THUYỀN QUYÊN
Thuyền quyên xứng với anh tài
Tay cầm tay nắm dông dài phố xa
Sài Gòn rực rỡ đèn hoa
dịu dàng những bước kiêu sa bên người
Môi hồng hé nụ xuân ngời
Lời anh thương gọi bé ơi nồng nàn
bấy lâu xa cách hồng nhan
Hỏi người có nhớ đến nàng thơ xinh
.........Lặng lẽ......
Những khi đơn độc một mình
Anh luôn tưởng nhớ đến tình phương xa
Tôi yêu em thật đậm đà
Hôm nay tái ngộ ngỡ là chiêm bao
Saigon lộng lẫy sắc màu
Có em bên cạnh anh xao xuyến lòng
Hiu hiu gió thổi bên sông
Thuyền đưa cô gái theo chồng về quê
LEHONG
MƯA RƠI RỒI MƯA TẠNH
MƯA RƠI RỒI MƯA TẠNH
]Mưa đổ ngoài hiên giọt vắn dài
Tim em khắc khoải bóng hình ai
Tiếng mưa là tiếng lòng em đó
Nỗi nhớ nhạt nhòa loang mắt nai
Từ độ chia tay lòng dặn lòng
Tình xa nhưng mãi thắm duyên nồng
Anh dệt bài thơ bằng chữ NHỚ
Em thêu áo lụa chữ THƯƠNG hồng
Chữ ĐỢI hai mình thề ước hẹn
Trọn đời ta mãi vẫn yêu nhau
Mưa buồn _Mưa mãi _Rồi mưa tạnh
Cùng nguyện trăm năm đến bạc đầu
......NQ......
Mưa ơi, mưa hỡi, mưa về đâu?
Cho ta trao gởi giọt lệ sầu
Để biết lòng ta luôn thương nhớ
Đến người trai trẻ chốn giang đầu
Chữ THƯƠNG tim em khắc đậm sâu
Chữ NHỚ anh yêu đã thuộc lào
THƯƠNG NHỚ đôi ta tròn nguyện giữ
Sắt son lòng mãi đến kiếp sau
Xa cách bao năm em vẫn chờ
ĐỢI anh về dệt lại vần thơ
Có NHỚ có THƯƠNG và có ĐỢI
Tình yêu như thế đáng tôn thờ
.....LEHONG.....
BỞI TẠI EM
BỞI TẠI EM
Dẫu nghĩa tình sẽ dần dần biến mất
Ân tình xưa có quay gót trở về ?
Anh tỉnh rồi hay mải miết nằm mê
Kể từ khi em theo người về phương ấy
Những sai lầm ngày xưa bừng tỉnh dậy
Thấy mình sống vô nghĩa quá anh ơi
Sống bên chồng, nụ cười không hé môi
Những ngày qua, em hoàn toàn chán nản
Đừng trách em sao khui ra dĩ vãng
Làm anh đau, nhức nhối cả tơ lòng
Em giận mình ngày ấy quá bất công
Giận hờn anh, rồi hóa lầm tất cả
.....SƯƠNG SƯƠNG.....
Có những lúc nhớ em, anh buồn quá
Ngồi suy tư hồi tưởng chuyện ngày qua
Phải năm xưa anh xin lỗi làm hoà
Thì ngày nay đâu ly xa phân cách !
Về nhà người em vẫn còn trong sạch
Sao người ta lại hạch sách đủ điều
Ngần ấy năm tình cảm đã ấp yêu
Sao họ vẫn còn nhiều điều bất mãn ?
Thôi em nhé hãy vùi chôn dĩ vãng
Hãy vui lên những năm tháng bên chồng
Đừng giận hờn trách tạo hoá bất công
Em hạnh phúc là lòng anh mãn nguyện
......LEHONG....
EM SẼ VỀ
EM SẼ VỀ
Có một ngày em trở về đây xây mộ
Dù hình hài thân xác chẳng là anh
Để ai kia dược hưởng chút hương lành
Cho em an dạ và anh đây không hờn trách ?
Con dường xưa em trỏ về quê cũ
Vì tình anh hay về với một người ?
Để hồn anh tức tửi mãi không nguơi
Và bất diệt muôn đời liệm chết !
Em ở bên kia vẫn nguyện cầu
Trở về quê mẹ dưới trăng sao
Bên mộ phần anh em sẽ hát
Hát bản tình ca thuở năm nào
Em đã hiểu rồi anh chết oan
Nghe tin sét đánh qúa ngỡ ngàng
Tim em tan vỡ hồn tê tái
Em sẽ trở về với khăn tang ?
LEHONG
EM BỊ KHÓA RỒI ...CỨU EM ANH ÔI !
EM BỊ KHÓA RỒI ...CỨU EM ANH ÔI !
Chồng em ghen qúa khóa em rồi
Mở khóa giúp em anh Hồng ôi !
Anh mở em ra em thướng đấy
Đêm bảy ngày ba cũng chịu thôi
Ha Ha
........Ma Nữ........
ĐỢI NGÀY MAI
Cái cô Ma nữ nầy ghẹo tôi
Già tôi xí quách đã hết rồi
Làm sao chịu ngày ba đêm bảy ?
Cô thưởng, hay là định giết tôi ?
Tôi biết là cô quá lõi đời
Tánh nào tật ấy, vốn chịu chơi
Quen thói "Gà đồng" và "Mèo mã"
Chồng chịu không kham đành khóa thôi !
Bây giờ lại cầu cứu đến tôi
Tiếc rằng chìa ấy đã lỗi thời
Sợ rằng "khóa mới" không mở được
Mở được cô thương cũng chịu thôi !
Hay là cô hãy đời ngày mai
VIAGRA trợ giúp tôi một tay
Chùng ấy chắc tôi đủ sức nại
Mở được khóa rồi ! Hãy thưởng ngay
......LEHONG.....
Tuesday, September 4, 2018
MÊ
MÊ
Vốn nữ làm thơ chửa thạo nghề
Dăm hồi thả bộ xuống đường lê
Tìm câu trí nghĩ đầu ngây dại
Vướng lỗi đêm ngồi dạ mỏi tê
Vẫn cố đăng bài cho thỏa hẹn
Hoài mơ ghép chữ để vuông thề
Tuy dòng ngũ độ muôn phần khó
Tự hỏi sao lòng mãi cứ mê.
Hồng Vy
04-09-2018
ĐAM MÊ
Tôi thằng thất nghiệp cũng vô nghề
Cuộc sống bụi đời cứ lết lê
Những lúc trời đông môi tái tím
Bao lần gió lạnh cẳng tay tê
Mong sao có được người thầy dạy
Cố gắng siêng năng nguyện ước thề
Học tập trở thành người hữu dụng
Theo nghề với tất cả đam mê
LEHONG
KHI DÒNG SÔNG CẠN
KHI DÒNG SÔNG CẠN
Chẳng có gì vui với tháng ngày
Vẫn con đường trước mặt mưa bay
Mây chiều đã mỏi mòn tan hợp
Nắng sớm còn mê mải đắm say
Chỉ thấy chán chường dầy tuổi hạc
Và nghe nuối tiếc cạn men cay
Khi dòng sông nước từ từ cạn
Hoa lá bên bờ cũng đổi thay...!
dp
CÒN GÌ NỮA ....
Con người cuộc sống có bao ngày
Vất vã mưu cầu mãi nhảy bay
Cực khổ mà chưa từng hưởng lạc
Đói nghèo vẫn chẳng được vui say
Vô tâm chấp nhận nhiều oan trái
Bất lực đón chờ những đắng cay
Đến tuổi già nua cam hứng chịu
Thì còn gì nữa đổi hay thay
LEHONG
THỜI MỞ CỬA
THỜI MỞ CỬA
Quan trên, ông lớn có ô dù
Còn tôi, tay trắng kẻ nông phu
Bề trên chỉ đạo, bao kế hoạch
Còng lưng, dãi nắng cố bội thu !
Ruộng đất quy hoạch theo từng khu ?
Làm ăn thua lỗ chẳng ai bù
Tác xã, tập đoàn đều vỡ nợ
Bao ngàn công việc phải giậm cù !
Chỉ tội cho dân : lũ cu đen
Quần áo, tay chân, nhuốm đầt phèn
Lúa thất, ruộng đồng đà mất trắng
Còn đâu để quan lớn ngợi khen ?
Rốt cuộc người dân vẫn thân quèn
Mặt mày, thân thể lấm tèm lem
Thất bại trước sau, được ém nhẹm
Cực khổ lâu rồi, riết cũng quen ?
Muốn mau được mở cửa thị trường
Thông tin, báo chí ta cứ cương
Nhân quyền tín ngưỡng cứ ừ bướng
Biết đâu "nhà nước" lại phú cường
Để cho, sớm gia nhập thị trường
Tay đôi với Mỹ hội song phương
Tất cả bao nhiêu điều kiện sách
Mặc kệ, ta đây vui vẻ nhường...
Thoả thuận xong rồi, mới tính sau?
Biết đâu quan lớn sẽ thêm giàu?
ĐÔ LA sẽ rót vào tay "đảng"?
Nhân dân mặc kệ, giải quyết sau !
......LEHONG......
THA THỨ
THA THỨ
Ghét anh quá ! sao anh trễ hẹn?
Để em đây mắc cỡ với người
Nhìn họ đang âu yếm, cười vui
Em ngượng nghịu, cắn môi suy nghĩ :
"Anh đến trễ! Vô tình ? cố ý" ?
Em không còn lý trí giải phân
Phải chăng em bạc phước vô phần ?
Tình không được anh yêu trọn vẹn ?
Chiều dần buông, anh rồi chợt đến
Em quá mừng, e thẹn cúi đầu
Lời lỗi xin, anh nói một câu
Em cảm động, ngã đầu tha thứ
LEHONG
ƯỚC GÌ TRỞ LẠI NGÀY XƯA
ƯỚC GÌ TRỞ LẠI NGÀY XƯA
Ước gì trở lại ngày xưa
Cái thời tóc xõa mới vừa chấm vai.
Đôi mắt tựa như mắt nai
Lúng la lúng liếng con trai theo liền.
Kèm thêm cái lúm đồng tiền
Với chút duyên dáng,dịu hiền,thông minh.
Càng lớn em lại càng xinh
Lắm chàng lẻo đẻo "ghẹo tình tán yêu".
Trái tim em rụng một chiều
Trên miền sa mạc nên nhiều đa đoan.
Cũng là dâu thảo vợ ngoan
Cớ sao em lại chẳng xoan tí nào?
Ngồi buồn nhớ lại ngày nao
Mà nghe ký ức chênh chao tuổi đời!
......Hằng Nga......
ĐỜI MÃI ƯU PHIỀN
(Cảm tác thơ "Ước gì trở lại ngày xưa)
Tuổi xuân nay đã mấy mươi
Mà Nga sớm mất nụ cười trên môi ?
Dù gì chuyện cũng qua rồi
Chữ buồn, từ nhớ chỉ khơi nỗi lòng !
Ngày xưa bởi quá yêu chàng
Do lời tán tỉnh ý chan chứa tình
Với lời "Hải thệ sơn minh
Yêu em suốt kiếp tình mình keo sơn"
"Một lòng gìn giữ sắt son
Còn em tiết hạnh nguyện tròn đạo dâu
Yêu anh như phút ban đầu
Răng long, tóc bạc dễ đâu thay lòng"
Thế nên con sáo sang sông
Em là dâu thảo, anh chồng hiền ngoan
Trần gian là cõi thiên đàng
Thỏa nguyền mơ ước mộng vàng bên nhau
Ngờ đâu chỉ mấy năm sau
Anh tâm phụ bạc gieo sầu cho em
Ngồi buồn nhớ lại buồn thêm
Đời em sao mãi ưu phiền nặng mang
LEHONG
Monday, September 3, 2018
GIỮ LẠI MÀ CHI ?
GIỮ LẠI MÀ CHI ?
Xé nát tình thư đã nhạt màu
Tim lòng vụn vỡ, mảnh hồn đau
Tan tác giấy hồng, như xác pháo
Ngập đường đưa tiễn, sáo năm nào !
Sáo đi, sáo chẳng trở về đây ?
Còn chi mơ ước buổi sum vầy
Để ta ôm khối tình tuyệt vọng
Hình ảnh của em, vẫn còn đây
Trả lại cho em mấy bức hình
Anh giờ sẽ sống kiếp phiêu linh
Trôi giạt trời xa, không định hướng
Không còn yêu nữa, giữ chi hình ?
Trả lại cho em chiếc khăn tay
Công em khuya, tối đã miệt mài
Thêu lên nét chữ tên hai đứa
Đôi chim liền cánh, giữa trời bay !
Trả hết cho em giữ làm gì ?
Lưu luyến cho nhiều, có ích chi ?
Tất cả, nay chỉ còn kỷ niệm !
Anh về ôm ấp mối tình si
LEHONG
TƯỞNG BỞ
TƯỞNG BỞ
Mình ơi ! thức dậy nhé mình à !
Tỉnh giấc hoàn hồn thể gặp ma
Tối đã ăn rồi tươi mắt bả
Giờ đây đòi nữa chết thân già
Kề tai lải nhải chiều đi nhé
Nhắm mắt lim dim định bỏ qua
Thỏ thẻ anh nè em đói bụng
Nấu mì lè lẹ nhớ mau nha !
.....Vancali.....
ĐỢI TỐI NHA !
Thức dậy nhanh đi bớ lão già
Gật mình ú ớ bớ ma ma
Chiều qua ăn uống lo xong cữ
Sáng lại điểm tâm muốn nữa à ?
Tội nghiệp thân tôi giờ mỏi mệt
Thương tình mẹ nó hãy cho qua
Rỉ tai ông nói lời khe khẽ
Tạm nhịn bây giờ đợi tối nha !
.....LEHONG.....
VỚ VẨN..!
VỚ VẨN..!
Có ai rổi rảnh bán thơ không ?!
Ta muốn mua thơ để gối nằm !
Lắm lúc trăng buồn vào đòi đọc.
Nghĩ hoài chẳng viết được bao lăm !
(Thơ) viết rồi chẳng biết giấu vào đâu !
Bà xã mà xem !_tội ngập đầu !
Cái tội tư tình Trăng với Gió....
_"Ra ngay, cút xéo khỏi nhà mau " !
Viết Thơ lén lút thế mà hay .
Càng khát, càng thêm nỗi đắm say .
Thoáng bóng nàng Thơ là xao xuyến .
Tương tư...ấp ủ những bao ngày !
............Hoàng Thị...............
BÁN THƠ
Em đang túng thiếu muốn bán thơ
Anh thật lòng mua hay ỡm ờ ?
Để em còn biết mà ngã giá
Hay là ...Anh chỉ hỏi vẩn vơ ?
Thơ Anh nổi tiếng đã từ lâu
Viết ra chưa biết cất giấu đâu
Nguồn thơ tuôn chảy - lòng lo sợ
Tội nghiệp Anh tôi - hẳn nhức đầu !
Thơ không dám viết - mua thơ em
Mang về để đọc đêm mỗi đêm
E rằng tội ấy là không nhỏ
Bà xã , có ngày cũng sẽ xem !
Thôi để em bán cho người ta
Thơ treo trước mắt người lại qua
Lẽ nào thơ ế không bán được ?
Người gần không mua - bán người xa !
.....Sương Sương
MUA THƠ
Thơ em chớ bán cho người ta
Hãy dành gom lại bán cho "Qua"
Tất cả thư em anh mua hết
Rảnh rang cùng đọc với bà nhà
Bà xã nhà anh vẫn ngợi ca
Thơ em tình ý thật đậm đà
Lời thơ càng đọc thêm khoái trá
Chẳng phải ghen tuông như người ta
Bài thơ xướng hoạ em và ta
Đọc nghe làm vui hết cả nhà
Chê tớ tuổi già thơ tệ quá
Nhưng vẫn còn người hoạ với ta
Rõ rồi em chớ vội bán xa
Từ lâu ta là bạn đó mà
Lời thật nếu có gì là quá
Xin em thông cảm chớ rầy rà
.....LEHONG.....
Sunday, September 2, 2018
TỰ CẢM
TỰ CẢM
Lắng buồn vào cốc nước trong
Để em tinh lọc từng dòng nhục vinh.
Quệt ngang khóe mắt chữ tình
Trãi bao năm tháng in hình chân chim.
Và khô đi một trái tim
Dẫu thình thịch đập mà ghim dấu sầu.
Dòng lục bát chẻ từng câu
Gấp từng kỷ niệm mà xâu chuổi lòng.
Đặt dấu chấm.
Thế là xong!
Một đời lận đận,long đong cũng đời!
.....Moonqt.....
Trót sinh làm kiếp con người
Vui, buồn,vinh, nhục đầy vơi chất chồng
Đôi khi tự hỏi lại lòng
Phải chăng do phận má hồng truân chuyên ?
Cuộc đời lắm nỗi ưu phiền
Ông Tơ lộn mối, chữ duyên bẽ bàng
Người xưa bội bạc, sang ngang
Tim em vụn vỡ, đá vàng nhạt phai !
Quyết tâm xây lại tương lai
Mong là sẽ có một ngày đẹp tươi
Môi em lại thắm nụ cười
Hoa hống sắc thắm, niềm vui thuở nào
Nay lòng chợt thấy núng nao
Khi em trở lại ưu sầu như xưa
Dòng thơ lục bát đong đưa
Tủi cho duyên số lại vừa đắng cay :
"Còn đây một trái tim gầy
Máu như khô cạn, ai ghi dấu sầu ?
Tim em vẫn đập mà đau
Quệt ngang khóe mắt lệ sầu rụng rơi"
Từ đây đến cuối đoạn đời
Góp gom kỷ niệm, những lời dối gian
Trách trời hay tự oán than
Số mình lận đận, gian nan một đời !
LEHONG
Saturday, September 1, 2018
CHẤP
CHẤP
Vì trêu chọc lão tuổi ngang chiều
Tức dỗi thơ mần thật chẳng yêu
Luật bỏ thêm gừng mong nát liễu
Vần nêm bớt vị để tan kiều
Mua thần dọa ả chiêu nào thiếu
Mượn quỉ hăm nàng ý vẫn hiu
Vốn bởi hồng đây giòng nữ Triệu
Lòng đâu ngại hắn giễu bao điều.
Hồng Vy
01-09-2018
ĐỪNG NGHE
Tuổi lão năm nay đã xế chiều
Nhưng còn đau khổ bởi vì yêu
Khi xưa chỉ thích em tên Liễu
Thưở trước mê nghe truyện Thúy kiều
Chối bỏ vì thân nàng nhỏ xíu
Thương nhiều do ả sống đìu hiu
Do nghe thiên hạ lời đàm tiếu
Họ ghét bày ra lắm những điều....
LEHONG
VUI KHÚC TƯƠNG PHÙNG
VUI KHÚC TƯƠNG PHÙNG
Vườn hồng Ong Bướm vui rộn ràng
Cùng nhau tấu khúc nhạc âm vang
Vui hưởng mùa Xuân nay trở lại
Hỏi ai lòng không khỏi rộn ràng ?
Tình Mai với Trúc thỏa ước mơ
Vì ta bao tháng đã đợi chờ
Chức, Ngưu thôi buồn vì ngăn cách
Hồn dìu vào mộng với nàng Thơ
Xa em lòng luôn nhớ nơi nầy
Kỷ niệm bao ngày tay trong tay
Từ trong ngõ hẻm ra đường cái
Nắng nghiêng nghiêng chếch bóng in dài
Người xưa vẫn còn đợi nơi đây
Tình yêu mỗi lúc một đong đầy
Đón người em gái ngày trở lại
Vui hưởng tương phùng đón tương lai
LEHONG
SỐ KIẾP ĐÀN BÀ
SỐ KIẾP ĐÀN BÀ
Chiều chiều ra ngõ ngóng trông
Người tình dong mất chổng mông mà chờ
Ngẫm đời viết mấy vần thơ
Duyên xưa đã lỡ còn chờ mối ai
Dòm qua, ngó lại thở dài
Trời ơi, trời hỡi đọa đày con chi !
Dở dang một kiếp xuân thì
Mới ba mươi lẻ, mang chi nợ đời
Thuở xưa kẻ đón người mời
Kẻ chờ, người chực, ngỏ lời bướm ong
Một lần trót dại sang sông
Chồng bỏ , chồng chán, phòng không lạnh lùng
Thương cho số kiếp chồng chung
Kẻ chia người xẻ còn dùng được chi?
Thương thay số kiếp nữ nhi
Má đào phận bạc trời thì định phân
Lỡ mai em phải vô phần
Vướng vào vận mệnh chớ ân hận gì
Bây chừ nẻo chánh hãy đi
Mong rằng em được sướng vui cuộc đời
LEHONG
TRONG VÒNG TAY
TRONG VÒNG TAY
Có một lần tình ngỡ đã vỡ tan,
Em đau đớn xa rời anh yêu dấu,
Nỗi đau làm ray rức cả hồn em,
Nhớ về anh với hạnh phúc xa rồi.
Anh lại đến bằng đôi tay êm ái,
Nâng em dậy khỏi nỗi cô đơn này,
Ôm em vào lòng như ngày xưa đó,
Như ngày mình còn hạnh phúc bên nhau.
Trong vòng tay anh sao quá êm đềm
Bao muộn phiền như đã chợt tan biến,
Chỉ còn lai những nụ hôn say đắm,
Và những yêu thương đong đầy trong ta.
........NHAT_HA......
Tình yêu ngày cũ đã nhạt nhòa
Muộn phiền đau khổ bám theo ta
Nụ hôn say đắm như xa lạ
Tưởng là hôn lấy một cành hoa
Có một lần tôi đau đớn xa em
Hạnh phúc đôi ta chẳng vững bền
Anh về gom nhặt thư tình cũ
Một lần đọc lại để quên em
Bất chợt em trở về với anh
Âu yếm thốt câu """thương anh nhiều ""
Đừng giận em,trách em, anh nhé !
Tay lại trong tay những buổi chiều
LEHONG
CHIẾC LÁ RƠI
CHIẾC LÁ RƠI
Mình xa nhau từ mùa thu vừa chớm
Em vật vờ như chiếc lá nghiêng chao
Lời yêu em anh mới nói hôm nào
Nay vội vã anh trao cho người khác
Trời vào thu lá vàng rơi tan tác
Câu thơ tình giờ khác . Chỉ mình em
Lá rơi . Lại một chiếc rụng bên thềm
Không ai nhặt , lá buồn nằm trơ trụi !
Đi giữa thu một mình em lầm lũi
Hoàng hôn buông em bỗng tủi phận mình
Lá rơi . Lại một chiếc lá vô tình
Vừa lìa cành bay la đà trước mặt .
Em cuối xuống vội vàng định nhặt
Cơn gió vô tình cuốn lá bay đi
Em giật mình . Thế là chẳng còn chi
Chiếc lá rơi em còn không nhặt được !
Huống chi , cuộc đời với bao mong ước
Vụt tầm tay khi anh đổi thay lòng
Cơn gió nào cuốn chiếc lá đi rong
Cho tình mãi đi hoang như chiếc lá.
....Suong Suong.....
EM KHÔNG BUỒN
Gặp lại nhau ngỡ ngàng như xa lạ
Bởi ai kia "đặng cá vội quên nôm"
Tệ bạc chi cho em phải tủi hờn
Trách anh đó sao cõi lòng vô cảm !
Tội cho em nhìn trời Thu ảm đạm
Chiếc lá vàng chẳng bám được cành cây
Lắc lư rơi em tưởng đã vào tay
Nào ngờ đâu cơn gió bay cuốn mất
Muốn gặp anh một lần ta đối mặt
Bởi chia phôi em thắc mắc trong lòng
Em có làm gì phật ý anh không ?
Sao anh lại phụ vong không duyên cớ ?
Đã từ lâu em phập phồng lo sợ
Sẽ một ngày tình đỗ vỡ ly tan
Dù chẳng do nơi nghịch cảnh phũ phàng
Mà do anh lòng tham sang phụ khó
Biết đời em tương lai rồi sẽ khổ
Nhưng khiến xui vì đã lỡ yêu anh
Thì hôm nay mộng ước trót không thành
Em chẳng buồn khi Yến Oanh rời rã
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Posts (Atom)