Monday, September 17, 2018
NGHE VỌNG CỔ
NGHE VỌNG CỔ
Đêm tỉnh lặng bỗng chợt nghe vọng cổ
Giọng trầm buồn ôi gợi nhớ quê hương
Việt Nam đất nước tôi cách trở muôn trùng
Luôn trong tôi một tình thương bất diệt
Miền quê tôi với một màu xanh biếc
Đám mạ xanh ráo riết được nhổ lên
Cánh đồng sâu tuy trĩu nặng bùn phèn
Vẫn tươi tốt không quên người chăm bón
Cô gái quê bó mạ nhanh từng lọn
Thợ cấy đều với mười ngón tay thô
Nhóm thơ cấy bổng nỗi hứng hát hò
Đám thợ mạ lại nhô đầu chọc ghẹo :
Hò...ơ...Em gái tôi cấy nhanh lại vừa khéo
Nhưng sớm về để Mẹ chờ trông
Hò.....ơ...Nếu ông Tơ xe kết sợ chỉ hồng
Thì anh ao ươc...Ho..ơ..
Thì anh ao ước được làm chồng của em
Đẹp làm sao ôi quê cha đất mẹ
Chút chân tình con trẻ gởi từ thân
Dù hôm nay con bạc phước vô phần
Cha mẹ mất còn cách xa Tổ quốc
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment