Thursday, December 31, 2009

KHÓC NỮA ĐI EM



Khóc nữa đi !...cho vơi đắng cay
Khóc tũi cho thân... kiếp chương đài
Khóc đời phận bạc...thân con gái
Tuổi đời chồng chất...sắc tàn phai

Khóc nữa cho nguôi... nỗi muộn phiền
Khóc vì tình lỡ...chẳng trọn duyên
Một lần lầm bước.....mang tai tiếng
Chẳng ai đoái tưởng ...nhủ lời khuyên

Khóc nữa... khi vương cảnh đoạn trường
Phơi nắng...dầm sương...ai xót thương ?
Bởi đời mang lấy thân tù tội
Chờ ngày mãn án...sống hoàn lương/

........Lehong......

NGƯỜI KHÔNG CÒN NHỚ

Chuyện cô hàng xóm, nghe sao tội nghiệp
Thương cho người, mang số kiếp đau buồn
Họ hứa suông, mà cô lại lòng thương
Nên trọn kiếp phải vấn vương chờ đợi

Sau 75 thế thời giờ thay đổi
Họ không còn là "Bộ đội của dân"
Mà giờ đây, danh lợi đã chiếm phần
Lại thêm gã có gia đình đất Bắc

Trong đêm khuya, dưới ngọn đèn hiu hắt
Cô đau buồn, lã chã giọt lệ Ngâu
Khóc vì người, hứa hẹn một chiều Thu
Quay về lại với tâm tư tráo trở

Thôi cô nhé ! Một lần cô lầm lỡ
Là suốt đời, muôn kiếp phải đeo mang
Chuyện tình xưa hảy quẳng lại bên đàng
Cho "Thu Lệ" khỏi mang niềm hận tủi

......Lehong......

NẮNG

Nắng ban mai chiếu trên giọt nước
Động trên cành, trên lá, trên hoa
Cho bầy cháu nhỏ vui đùa
Chơi trên thảm cỏ đậm đà sương đêm

Nắng buổi trưa càng thêm mãnh liệt
Anh nông dân thân tiết mồ hôi
Làm ra hạt lúa nuôi đời
Giúp con người sống xây đời ấm no

Nắng xế chiều còn vương trên phố
Người công nhân hâm hở trở về
Người già nơi chốn đồng quê
Tay vê điếu thuốc hồn về xa xăm

........Lehong.......

TÔI THÚ THẬT RỒI

Đám cưới đôi mình thật quá sang
Bà con ,hai họ, cả xóm làng
Mời "gả" cùng tham gia tiệc cưới
Để kẻ vong tình phải nể nang !

Nể vì người bị ta phụ tình
Coi vậy có người "lầm" tới rinh
Tưởng em con gái còn trinh tiết
Đâu ngờ cái bụng sắp nổi phình

Trước sau chồng em sẽ biết thôi
Đêm tối tân hôn - em "thú" rồi
Lầm kẻ Sở Khanh em thất tiết
Chồng em thông cảm "thứ tha" thôi ?

Vợ chồng bởi cái nghĩa trăm năm
Đừng lo nghĩ nữa chuyện sai lầm
Mong được từ nay cho hết kiếp
Vợ chồng chung sức một niềm tin

.......Lehong......

AI SƯỚNG HƠN TA ?

"Mười năm" mõi gót phiêu lưu
Trở về quê cũ làm phu kéo cày
Chim trời mõi cánh tung bay
Tìm nơi trú ẩn những ngày gió mưa

Thời gian thấm thoát thoai đưa
Ngỡ ba mươi tuổi, ai ngờ sáu mươi
Cuộc đời vỡ khóc vỡ cười
Lúc đi tay trắng, khi về trắng tay

Rốt rồi cũng chẳng bằng ai
Công danh sự nghiệp, lập hoài chẳng xong!
Bây giờ thì đã an lòng
Chết nơi quê Mẹ, cùng ông với bà

Gia đình "đoàn tụ " nhất gia
Có ai sung sướng hơn là ta đây?

.........Lehong.......

NGƯỜI ĐÃ QUÊN TÔI

Đêm nay phố đã lên đèn
Dòng người xuôi ngược nhưng em đâu rồi ?
Để tôi lặng lẽ đơn côi
Giờ đà quá hẹn em nơi phương nào?

Nhìn trăng rồi lại đếm sao
Sao, trăng chếch bóng tôi sầu tái tê
Phải chăng em quên câu thề?
Đôi ta chung bóng đường về có nhau

Bây giờ em vẫy tay chào?
-Xin cho hẹn lại kiếp sau tương phùng
Còn riêng hai chữ tình chung?
-Cho em giữ lại để dành chồng em

Với bao kỷ niệm êm đềm?
-Xin anh ôm lấy nhắc thêm làm gì
Anh ơi chớ quá sầu bi
Hảy về cưới vợ, ắc thì quên em

........Lehong......

ĐỪNG NHÌN NHAU NỮA



Tôi buồn ngồi đếm hạt mưa rơi
Mưa rơi ngoài phố hay trong tôi ?
Mỗi lần mưa đến tôi lại nhớ
Hình bóng người thương cách biệt rồi

Chúng mình quen dưới trận mưa Ngâu
Chung dù ...môi ấm....thật ngọt ngào
Ngoài trời gió lạnh lòng vẫn ấm
Như đã gặp nhau tự kiếp nào

Bây giờ sao ruột thắt lòng đau
Gặp mặt mình không dám hỏi chào
Sợ người bên cạnh nghi, thắc mắc
Tìm được nguyên nhân... ắc khổ sầu

Thôi ta giã bộ như không quen
Chồng em không biết sẽ chẳng phiền
Nhìn trộm phút giây mà lưu luyến
Cho lòng mang mãi nổi niềm riêng

.........Lehong.......

CÕI TẠM

Xuân qua rồi lại đến Hạ về
Thu tàn ,Đông lạnh buốt tái tê
Vũ trụ vần xoay là như thế
Con người rồi cũng sẽ quay về

Quay về đoàn tụ với ông bà
Họ đã đến nơi thật là xa
Xa hẳn loài người trên dương thế
Không được thành Tiên , ắc ra Ma

Bao lâu ta sống được trên đời ?
Sống dai cõi tạm được trăm thôi
Chết rồi cơ thể thành tro bụi
Nương theo gió thoảng , nước cuốn trôi

......Lehong.....

VỀ VỚI ANH

Em ở Việt Nam vừa mới qua
Hiện đang cư ngụ Florida
Anh - Bạn tình xưa từ New york
Vượt dậm đường xa đến thăm nhà

Trước là thăm viếng ông với bà
Kế đến thưa trình mẹ với cha
Chuyện ta đính ước ba năm trước
Giờ xin hai đứa được chung nhà

Giã từ cha mẹ về với anh
"Share" căn phòng nhỏ anh sẵn dành (N.Y)
Đôi quả tim vảng "cùng chung chịu"
Còn hơn là sống mái nhà tranh (V.N)

Cơm nước thì em cứ "order"
Nếu cần đi phố - Anh :"chauffeur"
Đưa em "shop" nầy sang "mall" khác
Mặc tình chọn lựa -Anh đứng chờ

........Lehong.....

LÀM SAO TRỌN ?

Florida - Florida !
Em chọn làm chi nơi quá xa ?
Thân anh gởi trọn nơi New York
Vượt nghìn cây số đến thăm nhà

Nhà em đồ sộ có vườn hoa
Việt Nam ta gọi là "Villa"
Riêng anh chật cội trong cao ốc
Như chốn lao tù trói đời ta

Qua đến nơi đây - không muốn về
Không phải em giàu? - Anh thấy mê
Có lẻ tơ duyên từ kiếp trước
Tình yêu ngăn lối bước anh về

Nhưng bởi Mẹ Cha anh quá già
Dặm đường cách trở ! lại càng xa
Chữ tình chữ hiếu làm sao trọn ?
Khi ta chưa sống được chung nhà

.........Lehong.......

MỘT NỤ CƯỜI

"Nhất tiếu khuynh thành vạn cốt khô"
Em hé môi cười anh muốn vô
Nhưng nhớ tích xưa nàng Bao tự
Cười một lần thôi sụp cơ đồ !

Bây giờ khi cưới được em rồi
Sao lại suốt ngày chỉ mím môi ?
Chỉ một lời thôi không chịu nói
Cù le, cù lét, chọc chẳng cười

Thôi thì, tôi vui với đười ươi
Nó chẳng biết chi, chỉ nhe cười
Còn đở hơn em nhìn thêm tức
Tức thì có tức mặt làm tươi

.........Lehong.......

NÔ LỆ TÌNH

Em nhỏ hơn chồng em ba mươi
Nói ra chỉ sợ chị, anh cười
Bởi do gia cảnh em nghèo khó
Mẹ già, em dại sống nỗi trôi

Kiếp sống không nhà sống lất lây
Đói cơm, thiếu áo không ruộng cày
Trôi giạt tha hương lên thành phố
Thấy em có sắc họ mối mai

Mối mai cho khứa lão Đại Hàn
Từ Bắc Triều Tiên hắn mới sang
Da đã nhăn nheo, đầu bạc trằng
Nhưng vì hoàn cảnh - em cắn răng

Cắn răng để nhận lão làm chồng
Sang qua xứ lão để trả công
"Nợ tình trả đến bao giờ dứt
Trả xong cho lão lẫn con chồng ???

Thấm thía cuộc đời em đắng cay
Chắc suốt đời em chẳng có ngày
Quay về đoàn tụ bên gối Mẹ
Trên vai rũ sạch nợ trần ai

........lehong.....

HÈ THÔI ĐẾN NỮA



Tôi biết em đây gọi là Hè
Em về rỉ rả với tiếng ve
Cùng hoa phượng trổ đầy sắc thắm
Thêm giọng buồn kêu quốc gọi Hè

Hè về làm cho trống sân trường
Vắng luôn bè bạn với người thương
Mai nầy ly biệt người đôi ngã
Có kẻ hi sinh nơi chiến trường

Hè về nên đất nước tan thương
Triệu người thoát chạy khỏi phố phường
Rời bỏ thâm tình và đồng đội
Giặc về tràn ngập khắp quê hương

Hè ơi! Thôi đến nữa Hè ơi
Cái nắng của mi "oi bức" người
Nhanh rút lui đi cho Thu đến
Gió thu mát rượi cả lòng người

......Lehong.....

ĐÊM ĐỘC HÀNH

Đêm Thành phố ánh đèn đường hiu hắt
Bước lang thang , lòng quặn thắt từng cơn
Tôi một mình với những bước chân đơn
Ngắm bóng mình in dài trên mặt đất .

Con hẻm nhỏ với cuộc đời rất thật
Cùng chen nhau giữa cuộc sống bộn bề
Chị hàng rong đâu cần biết đêm về
Cất cao giọng rao hàng trong đêm tối .

Tiếng nhạc buồn làm lòng tôi bối rối
Đời về đâu , không lối rẽ cho tôi
Đường về nhà sao bỗng thấy xa xôi
Lòng não nuột lê bước chân mệt mỏi .


Tôi đã đi , đi qua một thời nông nổi
Đường về khuya còn lại tôi với tôi
Có còn ai giữa năm tháng cuộc đời
Đêm cô tịch một mình tôi độc bước .

......Sương Sương....

Đêm thành phố người đông vui lũ lượt
Ta buồn gì lại say khướt đêm nay ?
Một mình ta đơn hành trên bước đường dài
Ngã lại, nghiêng qua cũng chẳng ai bè bạn

Tiếng nhạc sầu với lời ca ai oán
Thông cảm ta chăng ? Hay chán nản tình đời ?
Trăng chưa tròn sao tình lại sớm phai phôi
Để nước mắt tuôn rơi trên má thắm !

Nơi phố nhỏ với những cuộc đời thầm lặng
Tuy khổ nghèo nhưng chan chứa tình thương
Chồng đi làm khi trời sáng tinh sương
Đêm khuya vắng, người vợ trẻ gánh hàng rong bán dạo

Khi còn xuân với bước vui chân sáo
Bước vào yêu gặp người gian xảo lọc lừa
Nên chỉ còn ta lê bước giữa trời khuya
Đêm cô tịch đường về ôi hiu hắt !

......Lehong.....

HOA TIGON

Chiều nay nhặt cánh tigon
Màu hoa tựa máu nghe hồn rưng rưng
Cánh hoa màu nhớ đã từng
Ấp yêu kỷ niệm tương phùng bấy lâu

Giờ anh mãi tận nơi đâu
Để lòng em những âu sầu nhớ thương
Sắc hoa gợi nhớ tơ vương
Ba năm chờ đợi chung đường nợ duyên

Từ em chuốc lấy ưu phiền
Tháng ngày mòn mỏi sầu riêng một mình
Lòng em mang nặng khối tình
Em luôn lo lắng : duyên mình về đâu ?

Chiều thu ôm lấy nỗi sầu
Tương tư gặm nhấm nỗi đau linh hồn
Tigon vẫn thắm màu hồng
Tình ta nhạt thếch không nồng như xưa...

Trải qua bao chuyện nắng mưa
Chúng mình xóa hết chuyện xưa bên lề
Không còn ngày tháng lê thê
Tigon vẫn thắm , lời thề vẫn nguyên !

Tình mình là nợ là duyên
Thương nhau trút bỏ ưu phiền ngày qua
Thu về màu nắng nhạt nhòa
Nhưng tình ta vẫn như hoa thắm màu

Tigon mình tặng cho nhau
Màu hồng chung thủy , trước sau vẹn tình

.........Sương Sương.........

Nhớ xưa chuyện của đôi mình
Tigon anh tặng với tình mến thương
Cành hoa tô điểm sắc hồng
Thủy chung sau trước, nguyện không đổi dời

Dù anh trăm hướng nghìn nơi
Nhưng lòng em nguyện một đời yêu anh
Thuơng anh khi tuổi xuân xanh
Cho dù đầu bạc không đành quên nhau

Ước mơ duyên thắm trầu cau
Muốn nghe anh nói Tình đầu trao em
Mong cho tình mãi vững bền
Một ngày hai đứa kết duyên vợ chồng

Ngờ đâu Trời nổi gió dông
Tình đang êm ấm _ Chợt lòng quặn đau !
Vì anh lắm "Ghệ" nhiều "Đào"
Trở nên hờ hững _ Hỏi sao không buồn ?

Thế rồi những giọt mưa tuôn
Em rơi nước mắt, tâm hồn tương tư
Nỗi buồn trang trải tình thơ
Gởi anh mà dạ thẩn thờ, buồn tênh

Nhớ màu hồng tím Tigon
Anh như chợt tỉnh khi hồn mộng du
Xóa tan bao áng mây mù
Bấy lâu che phủ tâm tư u mờ

Anh trao đến em tình thơ
Tigon hồng tím để chờ thứ tha
Thương anh, em lại làm hòa
Tigon thơm ngát như xoa dịu lòng

.......Lehong.......

HOA TƯỜNG VI

Em gửi lại anh cánh hoa tường vi và nỗi nhớ
Dẫu dưới mưa phùn hoa vẫn nở lung linh
Trời cuối thu se lạnh , mây âm u
Đóa tường vi vẫn ngời hương trước gió

Em gửi lòng vào đóa tường vi màu đỏ
Màu sắc son và chung thủy đợi chờ .
Anh có kịp về đọc lại những vần thơ
Nhớ hái giùm em chùm tường vi đang nở

Vườn xưa , Mẹ trồng tường vi một thưở
Màu tím hồng và màu trắng nhạt mơ
Mỗi chiều buông , nhìn hoa bỗng thẫn thờ
Màu hồng tím vẫn ươm mơ tình hai đứa ...

..........Sương Sương.........

Hoa Tường vi với ý tình chan chứa
Quà tặng nhau khi hai đứa mới quen
Hoa không là loài hoa dại tầm thường
Nó trang trọng được ươn trong vườn hoa quý

Màu sắc tìm tượng trưng lòng chung thuỷ
Trong tình yêu chẳng ích kỷ, ghen hờn
Trước bão dông hay mưa gió nỗi cơn
Hoa vẫn tươi và vươn cao ý sống

Đóa Tường vi anh đặt vào hi vọng
Hai chúng ta lòng sẽ chẳng đổi dời
Với niềm tin son sắt một ngày mai
Tình Huynh-Muội sớm thành duyên Mai-Trúc

Anh yêu em với mối tình chân thực
Hình bóng em anh cất giữ trong tim
Dù xa xôi anh sẽ cố đi tìm
Hoa Tường vi như lòng em mong đợi

.........Lehong........

TIẾNG ĐÊM

Dáng gầy nhẹ bước trong chiều
Rừng hoang cô quạnh tiêu điều cỏ cây
Một mình lặng ngắm trời mây
Cỏ may đan kín nơi nầy xác xơ

Nắng chiều vàng vọt như tơ
Chạnh lòng ôm lấy bơ vơ phận mình
Gửi lòng vào gió chút tình
Đợi hoàng hôn xuống lung linh trăng đầy

Tình sâu như biển cũng vơi
Trăng tròn , trăng khuyết bồi hồi nhớ ai
Tiếng đêm như tiếng thở dài
Buông lơi hạnh phúc tàn phai dấu tình

Đêm tàn ta lại một mình
Thoáng trong giấc mộng bóng hình người xưa
Ta giờ nhan sắc cũng vừa
Chớm thu quyện chút hương thừa ngày qua

>>>>>Sương sương>>>>

Dáng em trông vẫn thướt tha
Trong chiều hoang vắng với tà áo bay
Đan chân mấy bụi cỏ may
Như còn lưu luyến tình nầy năm xưa !

Ngày xưa ai đón, ai đưa
Khi em xuân sắc tuổi vừa vào yêu
Để em nhớ mãi buổi chiều
Bàng hoàng đón nhận tiếng yêu đầu đời ?

Tình theo năm tháng tình vơi
Còn anh thay đổi bỡi lời chia tay
Nhiều đêm buồn bã thở dài
Con đường trước mắt tương lai mịt mờ !

Em về góp nhặt tình thơ
Chữ YÊU còn đó _ Hững hờ anh đi
Nghẹn ngào nghe tiếng từ ly
Và rồi ôm khối tình si vì người

.......Lehong.......

CHẲNG AI NỢ AI

Chúng mình chẳng ai nợ ai
Sao anh lỗi hẹn ...đêm dài dài thêm
Thiệp hồng không có tên em
Đường tình xa ngái , mình em trong đời .

Công viên ghế đá bồi hồi
Bao nhiêu kỷ niệm , bao lời dấu yêu .
Mặt hồ gợn sóng trong chiều
Mùa thu vàng lá hắt hiu cuộc tình

Trời thu đâu chỉ riêng mình
Mà sao hoang vắng khi tình rời xa
Mùa thu đâu chỉ riêng ta
Sao anh nỡ để tình ta chia lìa ...

Dẫu mai tình có trở về
Lối xưa cỏ úa bốn bề rêu phong
Tàn thu trời lại sang đông
Tóc pha màu trắng má hồng nhạt phai

Biết ai còn nhận ra ai ?
Lưng còng gối mỏi ,hình hài lạ chưa !
Liệu anh có còn đón đưa ?
Nồng nàn như lúc mình vừa mới quen ...?

........Sương Sương.....

Đường trần có nhau

Chắc là anh sẽ không quên
Tình anh nào khác với kiềng ba chân
Yêu em dù phải cách phân
Chân run, gối mỏi hay thân lưng còng

Dù xưa anh đã phụ vong
Phải đi cưới vợ chìu lòng Mẹ, ba
Thiệp hồng ngàn cái in ra
Tên em tuy có nhưng là bì thư !

Nhận thư lòng em thẩn thờ
Người em yêu dấu đâu ngờ nhẩn tâm
Em trách ví đã hiểu lầm
Anh mê nhan sắc, tham lam sang giàu !

Bây giờ đã hiểu được nhau
Nên dù không trọn duyên đầu chung đôi
Vẫn ghi nhớ mãi trong đời
Với bao kỷ niệm một thời trăng soi

Công viên ghế đá cùng ngồi
Chợt buồn nhìn chiếc lá rơi cuối cùng
Bắt đầu gió chuyển sang Đông
Tiết trời thay đổi nên lòng đổi thay ?

Trải bao tháng lụn, năm dài
Tóc pha sương trắng nhạt phai má hồng
Dù nay em đã mất chồng
Còn anh chết vợ nên cùng cô đơn

Chúng ta kết làm bạn thân
Từ nay trên bước đường trần có nhau
Dìu em như tự thuở nào
Nhưng tình Huynh-Muội chớ nào vượt qua

.......Lehong........

TRÁCH AI



Trách ai đã sớm quên lời
Im hơi lặng tiếng buông lơi cuộc tình
Giờ đây còn lại riêng mình
Tương tư gặm nhấm tim mình buốt đau

Chiều thu ôm lấy nỗi sầu
Bài thơ tôi viết ngàn câu đẫm buồn
Lá rơi về lại cội nguồn
Anh xa xa mãi để buồn lòng em

Nhìn thu về , lòng buồn thêm
Nắng thu vẫn lại qua thềm chiều nay
Cuối trời mây trắng vẫn bay
Riêng lòng em quá đắng cay nghẹn ngào

Chuyện xưa như mới hôm nào
Yêu thương ngày cũ dạt dào lòng tôi
Ven đường trinh nữ xếp đôi
Còn tôi lòng cũng quên rồi chuyện xưa .

Thả buồn theo những hạt mưa ...

.....Sương Sương....

"Thả buồn theo những hạt mưa"
Mà như tâm sự vẫn chưa cạn nguồn
Vì lòng còn mãi tơ vương
Bóng hình người cũ dặm trường cách ngăn

Phải chăng ta chẳng duyên phần
Nên tình vừa bén, khó khăn buộc ràng
Mẹ cha lệnh em sang ngang
Xe hoa lê bước xốn xang cõi lòng

Thế rồi Sáo nọ sang sông
Chẳng kịp từ biệt nên lòng đớn đau
Nhìn anh chỉ biết nghẹn ngào
Cố ngăn dòng lệ chợt trào mặn môi

Đôi ta đành lỡ hẹn rồi
Vì em bội bạc bỏ rơi cuộc tình
Lời nào em để phân minh
Lý nầy, cớ nọ xui mình xa nhau ?

Thôi thì ta vẫy tay chào
Nhìn nhau lần cuối, xót đau trọn đời
Chiều Thu nhìn lá vàng rơi
Mà thêm buồn tủi kiếp đời hồng nhan

......Lehong........

DÒNG THƠ LỤC BÁT

Chiều nay lòng bỗng nghẹn ngào
Ai gieo Lục bát đi vào lòng tôi
Vần thơ Lục bát xa xôi
Mơ về bến cũ cuối trời mùa đông

Trăng vàng lơ lửng trên không
Nhạt nhòa nỗi nhớ trong lòng người xa
Tình xưa giờ đã phôi pha
Theo ngày tháng đợi lá hoa úa tàn

Hoài trông nửa giấc mộng vàng
Mới hay mộng ước đã tan nửa vời
Cắn môi mặc lệ tuôn rơi
Bàng hoàng khi giấc mộng đời vỡ tan

Bạc đầu đi khắp thế gian
Tìm trong nhân thế bóng chàng nơi đâu
Chiều nay gom hết u sầu
Viết dòng Lục bát mấy câu gửi người .

>>>Sương sương>>>

Vần thơ lục bát gởi tôi
Với lòng trìu mến, với lời thiết tha
Làm cho thêm nhớ người ta
Mấy Đông cách biệt xa nhà khá lâu

Khiến cho hoa phải úa màu
Và em đã phải khổ đau đợi chờ
Đêm về giọt lệ mặn môi
Trách người vong phụ ? Hận đời dở dang !

Nửa khuya ngắm ánh trăng vàng
Chị Hằng còn đó, còn chàng nơi đâu ?
Vắng anh mây cũng nhuộm sầu
Gió như ngưng thổi, bạc đầu sóng xô

Mây che bóng Nguyệt khuất mờ
Em ngồi thơ thẩn, bơ vơ một mình
Hởi chàng lãng tử phiêu linh
Có hay có hiểu tâm tình người thương

.......Lehong.......

NẮNG & MƯA

Nắng mưa chợt đến chợt đi
Như tình đôi lứa ...có gì đâu anh !
Hết mưa trời lạnh trong xanh
Như ngày xưa ấy mộng lành ta xây

Ngờ đâu giông tố kéo vây
Cho tình ta lại vụt bay cuối trời
Lặng nhìn theo lá vàng rơi
Xót xa cho mối duyên đời hai ta

Từ dạo ta phải chia xa
Mây chiều bàng bạt kéo qua nơi này
Em nào hay biết đắng cay
Theo dòng nghiệt ngã đọa đày lòng em .

Mưa rơi từng giọt qua thềm
Bao nhiêu nước mắt ướt mềm gối chăn
Bao nhiêu nỗi nhớ trào dâng
Tràn về ký ức , bao lần cố quên

Đường trần vạn lối mông mênh
Chân trời xa tít , chông chênh nẻo chờ
Biệt ly ! nào ai có ngờ ...
Bóng em ngày một nhạt mờ trong anh

Bao nhiêu kỳ vọng không thành
Em chờ em đợi , anh đành quên sao ?
Tình ta xưa quá ngọt ngào
Giờ đây cay đắng vì sao , hỡi người ...?

........SƯƠNG SƯƠNG......

Để rồi nước mắt mặn môi
Từ ngày hai đứa rã rời tơ duyên
Bao lần tôi cố tìm quên
Tháng năm kỷ niệm êm đềm bên nhau

Nguyên lòng cố nén thương đau
Ngăn dòng dư lệ dâng trào lên mi
Em đi, Ừ ! cứ đi đi !
Đừng lưu luyến nữa làm gì em ơi !

Bây giờ còn một mình tôi
Thân đơn chiếc bóng một đời quạnh hiu
Chiều chiều gió thổi hiu hiu
Lòng như chạnh nhớ "cánh diều" bay xa

Trách người mê bã vinh hoa
Xóa bao tình cảm _ Xe hoa theo người
Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi
Trời mưa hay khòc vì người tôi thương ?

Từ nay cách vạn dặm đường
Ai say duyên mới, yêu thương mặn nồng
Tình yêu dành trọn cho chồng
Bóng hình tình cũ trong lòng phôi phai

Hướng tâm về một tương lai
Hảy quên quá khứ đắng cay đau buồn
Sử tình đã lật sang trang
Những dòng nhật ký tro tàn quyện bay

.......Lehong.......

CHUYỆN ĐỜI TÔI 24

Sau đúng một tháng nằm tại bênh viện Lebanol để điều trị, những ngỡ sau khi xuất viên mình sẽ khoẻ lại hẳn, nhưng buổi chiều vừa về đến nhà thì tối hôm ấy mình lại khủng hoảng tinh thần.

Tự nhiên mình bỗng nỗi cơn cuồng loạn, cứ ôm giường nằm nín thở để tìm lấy cái chết, suốt đêm cứ đi tới đi lui khiến gia đình không sao ngũ được.

Giữa lúc tuyết đang đổ xuống trắng xóa mặt đường thì mình chân không, không áo lạnh đòi chạy xuống đường, hoặc nhảy lầu tự tử.

Những người thân mình cũng không cho họ lại gần, trong đầu óc miêm man nghĩ mình sẽ nỗi cơn điên bất thình lình và có thể gây thiệt hại cho người thân. Cuối cùng gia đình phải gọi cấp cứu để đưa mình trở lại nhà thương.

Trong phòng mình đã nhảy đâm vào tường để được chết, nhưng bởi vách làm bằng loại giấy cứng nên không xãy ra điều gì.

Đến khi cô y tá kêu ra ngoài để ghi lý lịch, mình đã xô bàn giấy của cô y tá và hành hung cô ta nữa.

Hai người Security bắt giữ mình lại và suốt đêm đó họ trói hai tay và chân vào giường, cho uống thuốc để mình ngủ. Sáng lại gia đình vào thăm thấy cảnh nầy nhưng vợ mình không dám mở ra vì hai người bảo vệ vẫn luôn canh trước cửa phòng.

Mình tự mằn mò mở được hai tay và chân, bảo vệ thấy nhưng họ không nói gì, mình lại xuống giường làm mấy động tác thư giản và bước tới bước lui, đi lại trong phòng

Sau cùng mình nhờ họ dẩn đi phòng vệ sinh. Như vậy tâm thần mình tạm ổn định lại, nhưng bác sĩ quyết định cho mình nằm lại để chửa trị về tâm lý.

Cơn bệnh giảm dần, mình có thể bước ra đi dạo ngoài hành lang. Các y ta đã vỗ tay vui mừng vì nghĩ là mình đã thoát qua cơn nguy hiểm.

Khi dạo quanh bệnh viện mình lại gặp những bệnh nhân vừa mới chết được tải đi nơi khác làm mình kinh hải. Khi về đến phòng không hiểu nghĩ như thế nào bỗng dưng mình viết thư trối trăn nhắn lời lại với Vợ và các con trước lúc mình từ biệt gia đình.

Bác sĩ Hoàng vào thăm bệnh, thoáng thấy bức thư mình viết biết mình đã trở chứng lại nên gọi Bác sĩ chuyên khoa đến làm nhiệm vụ. Bác sĩ đã làm các khám nghiệm như gỏ chân, đem chụp hình đầu......V.....V.....

Trước bác sĩ dự định hai ngày sau là có thể xuất viện được, nhưng với hiện tình nầy mình phải chịu tiếp tục điều trị

Thời gian kéo về điều trị hơn nửa tháng mình được xuất viện về nhà, nhưng giấc ngũ vẫn không đến được với mình. Cầm cuốn sách lên đọc thì cảm thấy muốn ngủ nhưng khi bỏ cuốn sách rồi thì hai mắt mở trao tráo.

Hằng đêm vẫn thức trắng canh thâu, cứ nằm xuống chừng 5 phút thì lại đứng dậy đi tới đi lui trong phòng. Có lúc thấy như trời đất chuyển xoay tối đen như mực, tâm hồn như lâng lâng bay bổng, may mà mình còn có chút lý trí bấm ngay remote của truyền hình. Hình ảnh hiện lên và hồn mình bắt đầu quay trở lại hiện thực

Y tá vẫn đến chích thuốc trị bênh phổi cho mình mỗi tuần 3 lần. Như thường lệ có lúc thân nhiệt mình lên đến 102 độ F, người y tá ngần ngại chích và hỏi ý mình.

Khi còn trong bênh viện nhiệt độ có lúc đến 103 độ F nhưng trong đó họ vẫn tiêm thuốc mà không có gì nên mình đồng ý cho y tá chích
Y tá vừa rút kim ra xong, bỗng nhiên mình thổ huyết rất nhiều lại thêm đi tiêu ra máu đen mà rất hôi thúi, Y tá hốt hoảng gọi cấp cứu và chuyển mình vào bênh viện North Central
Bênh viện phải tiếp máu và đem vào phòng đặc biệt theo dõi

Khoảng 10 ngày sau mình được ra về, lần nầy thì người thấy dễ chịu hơn nhiều, có thể lúc ói mữa và tiêu ra máu đen đã giúp cho mình bình thản trở lại. Ngủ được và ăn chút đỉnh, nhưng vẫn sợ khi ai để những vật bén, nhọn gần mình và lúc trên lầu nhìn xuống đường xuyên qua cửa sổ làm mình sợ hải hơn.

Có lúc soi mình trước tấm gương với thân thể tiều tuỵ, hai mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ, mình cứ sợ cơn điên loạn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Có hôm bọn trộm rình nhà, mình phát hiện được ở cửa sổ câu thang thoát hiểm nên vội vàng đập vào cửa và la lớn cho chúng sợ hải bỏ chạy.
Đứa con gái giật mình tỉnh giấc, cứ ngỡ mình nỗi cơn điên nên nó gọi 911 báo cấp cứu, và mình phải đính chánh kịp thời báo là có người rình nhà nhờ Cảnh sát đến truy tìm......

........lEHONG.........

CHIỀU MƯA

Nhìn mưa nuốt lệ vào trong
Mưa rơi rơi mãi theo dòng lệ tuôn
Người đi đâu biết tôi buồn
Ngày qua tháng lại héo hon dạ này

Phương nào người hỡi có hay
Đầu thu chờ đợi đến nay đông về
Chớm đông mưa gió não nề
Không bằng cái rét tái tê trong lòng

Chiều về em lại ngóng trông
Biết đâu sẽ gặp dù không hẹn hò
Cầu mong trong chút tàn tro
Biết đâu đóm lửa khơi cho tình nồng !

......SuongSuong.....

Thương em thân gái long đong
Những đêm đông lạnh khơi hồng bếp than
Ước mơ khơi đống tro tàn
Nhén lên đóm lửa cho than rực hồng

Tiếc là em phải phí công
Mưa to, gió lớn, bão dông huỷ rồi
Bao năm sống cảnh lẻ loi
Đến nay vẫn phải cuộc đời quạnh hiu

Trời gieo nghịch cảnh trớ trêu
Người nơi phương ấy dù nhiều nhớ thương
Xa xôi cách trở đôi đường
Đành thôi phải chịu, nhớ thương để lòng

......Lehong.....

BUỒN KHÔNG ANH ?

Trời khuya vắng lặng êm êm
Sương rơi nhè nhẹ cho mềm lòng ai
Từ đêm nâng nhẹ gót hài
Nương theo làn gió sớm mai nắng hồng

Những ngày mưa gió bão giông
Sương không còn nữa , buồn không hỡi người ?
Hết đông xuân tới sương rơi
Đọng trên cành lá bồi hồi chờ tan

Thu về sương mỏng mơ màng
Cùng hoa e ấp như làn khói giăng
Đợi người đã mấy mùa trăng
Nghìn trùng dịu vợi cách ngăn chúng mình .

......SuongSuong.....

Sương đọng trên lá lung linh
Như chờ ánh sáng bình minh trở về
Người xưa đâu quên câu thề
Mà Sương mặt ủ, mày ê thảm sầu ?

Bão giông rồi sẽ qua mau
Sương lại giăng khắp tươi màu cỏ xanh
Bên em nay đã có anh
Dìu nhau chung bước nắng hồng reo vui

Bao nhiêu gian khó qua rồi
Sương nên vui sướng hé môi mở lời
Em hạnh phúc lắm anh ơi
Nghìn trùng xa cách đâu ngờ bên nhau !

.......Lehong......

ĐƯỜNG TÌNH



Đường tình xa lắc , đôi chân mỏi
Hơn nửa đời tự hỏi lòng nhau
Chuyện tình ngày ấy còn đâu
Mà sao lòng vẫn u sầu vương mang

Lời chia xa tạ từ dạo trước
Chiều đông buồn nghe bước chân hoang
Gửi hồn vào chốn địa đàng
Nghe chừng ảo giác tuôn tràn quanh ta

Em nhớ mãi tình xưa đã mất
Lời yêu nào anh thật cho em
Nhớ nhiều càng để buồn thêm
Thà rằng quên hết để đêm vơi sầu

Lần lựa mãi rồi anh cũng nói
Lời sau cùng làm nhói tim nhau
Em về ray rứt niềm đau
Chôn vùi kỷ niệm tình đầu lãng quên

****SuongSuong****

Nhớ không em buổi đầu hò hẹn
Qua hôm sau em lén mẹ cha
Cùng đi đến chổ thật xa
Em nói như vậy mới là yên tâm

Sợ thiên hạ hiểu lầm, nghĩ quấy
Nhưng tình yêu đâu bậy hả em ?
Đến khi nắng tắt bên thềm
Anh như chợt tỉnh còn quên điều gi...!

Có nhiều đêm anh nằm suy nghĩ
Sẽ nói gì ? _Anh chỉ học sinh
Tương lai sự nghiệp chưa thành
Tình yêu nào chỉ mái tranh, tim vàng !

Đã kinh qua gian nan thử thách
Thời gian qua ta mới cách xa
Mong em ở chốn quê nhà
Đặt lòng tin tưởng ngày anh trở về

.......Lehong......

CHUYỂN MÙA

Bỗng cơn gió lạnh thổi qua
Giật mình chợt nhớ ... thì ra gió mùa
Ngoài hiên trời vẫn đổ mưa
Người xa ngàn dặm sao chưa thấy về ?

Đông sang mưa gió não nề
Chăn đơn gối chiếc tái tê cõi lòng
Lạnh lùng với nỗi nhớ mong
Hết thu chờ đợi đến đông gió mùa !

......SuongSuong......

Em nào đâu có nắm mơ ?
Đầu gành có mặt _ Anh chờ đợi em !
Mưa rơi lất phất mặt ghềnh
Em đâu không thấy ? Mình ên anh chờ !

Sao em bỏ anh bơ vơ
Một mình, một bóng hững hờ trăng trong ?
Người yêu tôi đã phụ vong
Bấy lâu xa cách tim lòng đổi thay ???

......Lehong.....

NỬA TRÁI TIM

Cho anh một nửa trái tim
Nửa dành để lại cho niềm yêu xưa
Bây giờ anh đã biết chưa?
Tình em một nửa có vừa lòng anh?

Liệu anh có đến được nhanh
Nơi mình đã hẹn - đầu gành có nhau !

.......SươngSương.....

Có nhau hẹn ước duyên đầu
Trái tim thêm nửa tròn câu ân tình
Bây giờ lòng thật đã tin
Ngưới em bé bỏng chung tình cùng anh
Trăng kia đã lộ đầu gành
Trăng tròn minh chứng tình anh với nàng

......Lehong.....

NHỚ CHỜ EM

Xới trái đất lên để kiếm anh
Phố Wall chứng khoán rộ màu xanh
Cổ phiếu vui mừng đang được giá
Anh hãy bình tâm ngon giấc lành

Mai mốt anh về lại cố hương
Anh nhớ đợi em ở cuối đường
Em dù bận rộn trăm công việc
Vẫn quyết đi tìm gặp người thương

Anh nhớ đợi em ở cuối đường !!!

......Lê Suong Sương.......

Xới đất tìm chi ? Anh trên giường !
Cổ phiếu tuột dốc thấy mà thương
Buồn tình nên anh còn ngủ nướng
Đang nhớ em hơn nhớ mấy nường !

Anh sẽ kiên tâm tiền để dành
Khi nào chứng khoán bật đèn xanh
Kể như khi ấy anh trúng mánh
Anh về tìm lại em của anh

Hẹn gặp lại em ở đầu gành !

......Lehong.....

Mình hẹn nhau rồi , nhớ nghe anh !
Đợi ngày chứng khoán bật đèn xanh
Anh nhớ tỉnh ngay đừng ngủ nướng
Mình sẽ gặp nhau ở đầu gành !

****SươngSương****

Nếu em đợi rồi _ Anh sẽ nhanh
Nhớ kỷ nghe em ở đầu gành
Rồi ta sẽ có nhau bên cạnh
Lần nầy em nhớ_ Phải cho anh..... !

.......Lehong.......

TÌM ANH

Xuôi về chốn cũ tìm anh
Mưa Thu pha với màu xanh đất trời
Trên cành từng chiếc lá rơi
Như em lạc giữa cuộc đời với thu

Chiều buông , từng đám mây mù
Biết tìm đâu được mùa thu sắp tàn
Thu đi đông chuyển mùa sang
Lục tìm ký ức mơ màng bóng ai

Xa nhau tình chẳng nhạt phai
Suốt đời em vẫn miệt mài tìm anh !

.....SuongSuong......

Tìm anh cuối nẻo đầu gành
Tìm anh từ thuở tóc xanh.... phai màu
Hoài công chẳng thấy anh đâu
Mấy mùa Thu đến lá sầu rụng rơi !

Mùa Thu là bệnh đất trời
Nhớ nhung là bỡi do tôi yêu chàng
Thu tàn rồi lại thu sang
"Bao nhiêu lá đổ thương chàng bấy nhiêu "

Tìm về bến cũ cô liêu
Để lòng thương hận một chiều chia tay

......Lehong.....

Sang mùa trời đất đổi thay
Gió đông lùa chiếc lá lay... lìa cành
Mùa Thu năm ấy xa anh
Chia tay bịn rịn không đành mất nhau

Bao năm nối tiếp niếm đau
Chỉ mong tương ngộ... có nhau trong đời
Sông kia dù có đổi dời
Tình em vẫn mãi trọn đời trao anh

Bây giờ tóc chẳng còn xanh
Mỗi người mỗi ngả em đành lặng im
Năm dài tháng rộng em tìm
Bóng anh như thể cánh chim cuối trời...

********SuongSuong**********

Thương em, nhớ cả cuộc đời
Nhưng đành để bạn lẻ loi một mình
Từ ngày lê gót phiêu linh
Là anh cam chịu chữ tình dở dang

Bao mùa lá rụng, thu sang
Bao năm đơn lạnh nát ta cõi lòng
Em luôn trọn vẹn chữ tòng
Vẫn niềm hi vọng chờ mong anh về

Ngày mai đất cũ miền quê
Người đi gối mõi quay về cùng em
Gian lao, vất vả đi tìm
Nay em lòng trọn thoả niềm ước mơ

.....Lehong.....

Nhớ nhau cùng dệt vần thơ
Câu thương câu nhớ câu chờ đợi nhau
Bây giờ anh ở nơi đâu?
Để em mòn mõi ôm sầu năm canh

Thời gian xin hãy trôi nhanh
Cho em níu lại xuân xanh thuở nào
Ân tình ngày ấy anh trao
Lòng em luôn vẫn dạt dào tin yêu...

......SuongSuong......

Nơi anh một thuở tiêu điều
Mười một, tháng chín bao nhiêu thảm sầu
Phố "WALL" chứng khoán đang "DONW"
Cổ phiếu sụt giá anh nào yên thân

Thương em héo úa tuổi Xuân
Thời gian vẫn mãi vô tình trôi nhanh
Mong cho mọi việc an lành
Anh về quê sớm cùng em sum vầy

......Lehong......

EM ĐÃ THEO CHỒNG



Chuyến đò xuôi, đưa em về Chợ Lách
Lòng chợt buồn, bởi xa cách người yêu
Em về quê, lòng tôi nhớ thương nhiều
Bao mộng ước, nhiều điều anh chưa nói !

Không từ biệt,sao em đi quá vội?
Anh chưa ngỏ lời, để nói tiếng yêu em
Trở lại nhà, càng cãm thấy buồn thêm
Người xưa đó, giờ đây đà vắng bóng

Có còn chi, cho anh mang hi vọng?
Khi nghe tin ai, cất bước theo chồng!
Con đò chiều, vắng khách lúc trời đông
Tôi cãm thấy, tâm hồn mình lắng đọng

Đã hết rồi, còn gì mà mong ngóng
Đành cam lòng, chôn ước vọng ngày xưa
Tình bay cao, theo gió thoảng mây đưa
Xin vĩnh biệt, tiển đưa em lần cuối!

.......Lehong.......

TÌNH BAY CAO

Hôm qua,qua phố chợ
Một mình thấy bơ vơ
Gặp ai cũng hững hờ
Chẳng gặp người trong mơ !

Hôm kia ngang xóm vắng
Bước vào ngõ nhà em
Tay em buông cánh rèm
Như không hề biết quen

Sang tận làng bên kia
Nơi đón đợi ai về
Nhưng đường xưa vằng bóng
Vì ai quên câu thề

Hôm nay tôi dạo chơi
Nhập cuộc với thế đời
Nghe hồn mình chơi vơi
Lạc lỏng giữa dòng đời

Đêm nay tôi biết em
Sáng không trống không kèn
Em bước đi vội vã
Để tránh mặt người quen

Tôi biết thân nghèo khó
Tình yêu đâu dám ngỏ
Nên tình vụt bay cao
Vãy tay ,vẫy tay chào

........Lehong......

NẾU BIẾT RẰNG EM........

Nếu biết rằng em dạ hững hờ
Còn chi hứng thú nhả vần thơ
Gục đầu tì bút trên trang vở
Suy nghĩ vẫn vơ suốt mấy giờ

Nếu biết rằng em đã yêu ai
Người ta tốt mã lại đẹp trai
Suốt tháng quanh năm bên con gái
Biết thân hiểu phận anh chạy dài!

Nếu biết rằng em với ai kia
Dạo chơi từ sáng tới nửa khuya
Mặc cho hàng xóm cười mai mỉa
Những chàng trai trẻ đứng chầu rìa

Nếu biết rằng em sẽ "cống chò " (có chồng )
Bây giờ tôi đã rõ nguyên do
Thủ thân an phận vì còn khó
Sang giàu,nghèo túng dám đâu so

.......Lehong.......

EM TRẢ LẠI ANH

Em trả lại anh đóa hoa hồng
Tình yêu ngày cũ hết chờ mong
Anh về ôm khối tình tuyệt vọng
Mang nặng niềm riêng chốn cô phòng

Em trả lại anh tập thư tình
Nghiêng nghiêng màu nét chữ xinh xinh
Màu mực mồng tơi anh nắn nót
Yêu em anh khắc nguyện chung tình

Em trả lại anh chiếc khăn tay
Hồn anh rạn nứt vỡ làm hai
Một nửa cho em làm kỷ niệm
Một nửa về anh nỗi u hoài

Em trả lại anh nhẩn đính hôn
Ngày mai em sẽ bước theo chồng
Xe hoa thấm đỏ màu tang tóc
Anh hảy về đi ! chớ chờ mong !

Xác pháo vu quy hay máu hồng ?
Tim anh rỉ máu lệ ứ đong
Nhìn em lần cuối đầy tuyệt vọng
Thật thế rồi ư? Em lấy chồng !

.......lehong.....

KHÔNG THỂ NÀO !

Không thể nào anh có thể quên em
Thơ vẫn tuôn lệ mãi ước mi mềm
Tim quặn thắt theo nhịp từng hơi thở
Anh mãi yêu dù muôn trùng cách trở


Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em
Những đêm khuya trăng rụng xuống bên thềm
Anh nằm đó em êm đềm giọng hát
Và cung sầu tiếng đờn anh khoan nhặt


Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em
Dù cho đoạn kết có buồn thêm
Chia xa tử biệt đời đôi ngã

Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em

........Lehong.......

KIẾP NHÂN SINH

Hình như mang nỗi muộn phiền
Anh nghe trong gió niềm riêng của nàng
Từ khi lỡ bước sang ngang
Em phải theo chồng cất bước ly hương

Mẹ, cha cách biệt đôi đường
Nhớ về quê cũ vấn vương tơ tình
Có chồng em vẫn một mình
Thì đành chấp nhận nhân sinh đau buồn

.......Lehong.......

EM CÒN NHỎ LẮM

Đừng thương tội lắm người ơi
Em còn nhỏ lắm : "Tuổi đời hai mươi" !
Nói ra sợ mấy anh cười
Tóc dài buông xoã em lười bới cao

Anh thương em biết làm sao ?
Sợ không xứng kép, xứng đào với anh
Lời em tiếng nói chua chanh
Thiếu lời dịu ngọt cho anh vừa lòng

Biết anh hợp ý hay khộng ?
Hay khi đối diện buồn lòng anh chê
Chừng đó chắc em sẽ "quê'
Ở lại anh chán _ Đi về em đau !

Thương thật xin lễ cau trầu
Mẹ cha vừa ý _ Gật đầu em ưng
Thế là nước lã người dưng
Bỗng nhiên đổi lại tình thương vợ chồng

Em về kẻo Má em trông
LO cho con gái Mẹ lòng không yên
Cưới em anh được vợ hiền
Tròn câu đức hạnh xứng duyên Tấn-Tần

......Lehong......

CÀNH HOA EM TẶNG



Em tặng cho anh cánh hoa Quỳnh
Hoa đang khoe sắc thật là xinh
Nhưng nầy! Quỳnh ơi nên cẩn trọng
Kìa đàn Ong, Bướm nhởn nhơ rình

Biết đâu lũ ấy đám yêu tinh?
Tìm đến hoa kia để trao tình
Đến lúc thỏa rồi cơn dục vọng
Bàn chuyện hôn nhân, gã làm thinh

Bây giờ buồn chỉ có riêng Quỳnh
Ai còn nhắc đến nghĩa Muội, Huynh?
Hối tiếc thì giờ đây đã trể
Đời ngán ngẩm thay chữ chung tình !

......Lehong.....

HÈ THÔI ĐẾN NỮA

Tôi biết em đây gọi là Hè
Em về rỉ rả với tiếng ve
Cùng hoa phượng trổ đầy sắc thắm
Thêm giọng buồn kêu quốc gọi Hè

Hè về làm cho trống sân trường
Vắng luôn bè bạn với người thương
Mai nầy ly biệt người đôi ngã
Có kẻ hi sinh nơi chiến trường

Hè về nên đất nước tan thương
Triệu người thoát chạy khỏi phố phường
Rời bỏ thâm tình và đồng đội
Giặc về tràn ngập khắp quê hương

Hè ơi! Thôi đến nữa Hè ơi
Cái nắng của mi "oi bức" người
Nhanh rút lui đi cho Thu đến
Gió thu mát rượi cả lòng người

......Lehong.....

VỠ MỘNG

Rượu uống lưng bầu sao chưa say?
Không say ta tiếp tục dài dài
Uống cho trời đất đều nghiêng ngã
Tâm hồn không bận chuyện ngày mai

Trút hết tâm tình trong đêm nay
Rượu hồng như giọt lệ ưu hoài
Đưa tiển em về nơi bến mộng
Thương tiếc làm gì buổi chia tay?

Em hảy về đi ! vui với người
Tình ta tựa như áng mây trôi
Lênh đênh phiêu bạt không định hướng
Cố nhân em hởi! Vĩnh biệt người

Từ tạ em rồi còn mình tôi
Bờ môi mặn nước, tôi khóc rồi
Giờ còn chi nữa mà nuối tiếc
Thương em, nhưng đã vỡ mộng rồi

........Lehong........

EM ĐÃ XA TÔI

"Tình còn đâu nữa mà mong !!!"
Khi ai đã lấy được chồng giàu sang
Bỏ tôi đứng lại bên đàng
Xe hoa ly biệt, xe tang tiển người ?

Nhìn em rộn rã mừng vui
Pháo hồng, rượu đỏ còn tôi ngậm sầu
Tưởng là tình thắm duyên trao
Chưa vui sum họp lại sầu chia phôi

Ai sao vội vã quên lời
Áng thơ chưa trọn, xa rồi bút nghiên
Người vui vì trọn tơ duyên
Còn tôi se mãi ưu phiền trăm

Đêm đêm giọt lệ âm thầm
Như thương như tiếc tình câm ngày nào
Lặng nhìn con Sáo bay cao
Luyến lưu bởi mối duyên đầu dở dang

.......Lehong........

Wednesday, December 30, 2009

ẤP Ủ

Đã mấy thu qua bao lá rụng
Tháng ngày mòn mỏi nhớ nhung anh
Thu sang lá phải lìa cành
Héo mòn nhan sắc mong manh tình nồng

Nơi xa lòng em luôn ấp ủ
Tình yêu xưa đủ ấm lòng nhau
Thời gian dẫu có phai màu
Lời yêu ngày đó mang theo suốt đời

****SS***

Dù bao năm anh nguyền chờ đợi
Hết tuổi xuân hay cả cuộc đời
Thương em nhiều lắm em ơi
Anh nào cô phụ để rồi mất em

Lòng ấp ủ ngày đêm yêu dấu
Thì tình ta đâu dễ phai mau
Thu tàn lá phải nhuộm màu
Nhưng em chớ có buồn rầu kém xinh

............Lehong............

HƯƠNG TÌNH CŨ

Em mãi còn đi chẳng trở về
Mình em lầm lũi bước lê thê
Vần thơ ai ấm lòng cô lữ
Tình sầu mấy nẻo dạ tái tê

Thương quá lòng ai vẫn mong chờ
Thu tàn vẫn đợi tình bơ vơ
Đi tìm dấu vết hương tình cũ
Nối lại cung đàn trọn ý thơ

****SS****

Tình yêu ai biết trước chữ ngờ
Nên ngỡ cuộc đời đẹp tựa mơ
Nhưng em bỏ ra đi biền biệt
Cho anh ngày tháng cứ mong chờ

Chờ đợi em về tiếp ý thơ
Nhưng người xưa ấy quá hững hờ
Đếm mấy thu qua bao lá rụng
Tôi sống đơn sầu họ ngó lơ

.......Lehong.......

MẤY ĐỘ THU VỀ



Em tự hỏi mùa thu này thứ mấy
Kể từ khi hai đứa cách xa nhau
Mỗi độ thu về thêm một lần đau
Anh đó em đây , vì đâu ngăn cách ?

Em tự hỏi mùa thu này thứ mấy
Lá vàng rơi sao chưa thấy anh về ?
Giữa trời thu em nghe lòng băng giá
Duyên nợ xa vời hai ngã chia ly .

Con đường xưa giờ chỉ mình em đi
Anh đâu rồi giữa bão giông nghiệt ngã ?
Giọt mưa thu nghe chừng như xa lạ
Vẫn rơi trên vùng kỷ niệm ngày xưa

Thu đã về , chẳng còn anh đón đưa
Em đơn độc đếm thầm từng nhịp bước
Giá ngày xưa chúng mình đừng hẹn ước
Mỗi thu về em đâu phải đợi mong .

******SS*****

Tội nghiệp em trải bao Thu nôn nóng
Đợi anh về trong tuyệt vọng ê chề
Anh nào quên lời hẹn ước lúc xa quê
Và những lúc vai kề vai tâm sự !

Sống ly hương với kiếp đời lữ thứ
Biết được đâu những may rủi trong đời
Nhưng tròng lòng duy nhất chỉ em thôi
Đừng hiểu lầm, thốt anh lời phiền trách

Anh vẫn hiểu tình chúng mình ngăn cách
Nhưng lòng nầy luôn nguyện giữ sạch trong
Dù nơi đây có muôn vạn ánh hồng
Chẳng làm anh quên đường xưa chung bóng

Thu sẽ qua, Xuân nầy mang hi vọng
Em chẳng còn đơn lẻ bước độc hành
Đi bên nhau ta dấn bước thật nhanh
Cùng về lại mái nhà tranh hạnh phúc

......Lehong.....

ÔN CHUYỆN NGÀY XƯA

Em ném vào đời trăm ngàn bận rộn
Để cùng anh ôn lại chuyện ngày xưa
Có bao nhiêu nuối tiếc cũng không vừa
Giờ ngồi nhớ chút hương thừa ngày qua

Hương màu thời gian dẫu có phôi pha
Màu tím chung thủy trong ta vẫn còn
Nhờ gió gửi anh cả tấm lòng son
Nhắn giùm em vẫn mỏi mòn đợi mong

Đêm về , mình em bên ngọn đèn chong
Chắc chiu kỷ niệm những mong tương phùng
Màu hoa tím ngày xưa em đã từng
Ép vào trang vở để cùng nhớ nhau

Từ đây cho đến mãi mãi ngàn sau
Cành sim ngày cũ tím màu thủy chung

******SS****

Dù ngăn cách duyên chưa chung lối mộng
Nhưng tình xưa vẫn sống mãi trong ta
Dù thời gian làm hương sắc phai nhòa
Nhưng màu tím vẫn muôn đời bất diệt

Lá tình thư buổi ban đầu anh viết
Mực pha bằng màu tím trái mồng tơi
Màu thuỷ chung mong ta được muôn đời
Hai đứa sống vĩnh hằng trong hạnh phúc

Hảy vì nhau giữ lòng luôn nhẫn nhục
Bỡi đường đời có lắm lúc trái ngang
Mong em yêu gìn trọn nghĩa đá vàng
Anh nào dám phụ phàng tình đôi lứa

Tím hoa sim em thôi đừng buồn nữa
Hảy yên lòng mở cửa đón tình yêu

......Lehong.....

CÀNH SIM TÍM

Chia tay anh tặng em cành sim tím
Đến bây giờ màu tím vẫn chưa phai
Mình xa nhau thời gian đã rất dài
Nhưng trong tâm tưởng như vừa hôm qua

Từ dạo em đi xa cách quê nhà
Anh ở lại với một trời thương nhớ
Tình yêu xưa cứ ngỡ là muôn thuở
Nào ngờ đâu tình lỡ quá phủ phàng

Tình xưa giờ đã sang trang
Còn tìm đâu nữa mộng vàng chung đôi
Thôi đành số kiếp đơn côi
Hẹn nhau kiếp khác một đời có nhau
Nhé anh !

*****SS***

Ta hẹn bên nhau đến bạc đầu
Ngờ đâu bể thẩm hóa cồn dâu
Bao sự đổi thay do con Tạo
Đừng trách Trời, đừng hỏi vì sao?

Nhớ phút ban đầu ta bên nhau
Cành hoa Sim tím em cài đầu
Thời gian dù đổi thay tất cả
Nhưng màu buồn Tím vẫn in sâu

Chia tay lại nhớ thuở ban đầu
Cành hoa sim tím lại tặng nhau
Em hảy vì anh mà gìn giữ
Đừng để cho hoa phải úa màu

Bây giờ mình đã mất nhau
Còn đâu ước vọng ngày nào chung đôi
Mộng tình nay vỡ tan rồi
Thì thôi người nhé hảy nguôi cơn sầu

......Lehong.....

NHỚ NGƯỜI NĂM XƯA

Có nợ không duyên nên đành chịu
Thương nhau nhiều rồi liệu có đôi ?
Xưa anh ngại chuyện xa xôi
Nên anh không dám ngỏ lời cùng em

Buồn dâng chất ngất bên song cửa
Cách xa rồi nói nữa buồn thêm
Để giờ đêm lại từng đêm
Chắt chiu kỷ niệm êm đềm thuở xưa

Trách ai gieo chi nhiều nỗi nhớ
Để tim em muôn thuở chẳng nguôi
Bao năm mưa gió sụt sùi
Không nhoà được nỗi nhớ người năm xưa

*****SS*****

Bởi ngày xưa mỗi nơi một đứa
Anh phải đành chọn lựa vậy thôi
Cali phương ấy xa xôi
Biết ai có nghĩ người còn Việt nam?

Vắng tin thư lòng anh buồn nản
Sợ người vui quên hẳn duyên xưa
Cho rằng tình cũ đã thừa
Và trong tâm tưởng vẫn chưa thật lòng?

Suốt mấy năm chờ trông mong ngóng
Mới hay em xuất giá theo chồng
Tôi mang số kiếp long đong
Phải đành chấp nhận, dù lòng vẫn thương

......Lehong......

CHIỀU MƯA NĂM CŨ



Em còn nhớ chiều mưa thuở trước
Giận hờn anh em bước ra về
Mặc cho mưa gió não nề
Mặc anh năn nỉ : đừng về em ơi !

Hoàng hôn xuống , mưa còn nặng hạt
Giọt mưa rơi trôi dạt về đâu ?
Mưa giăng tận chốn giang đầu
Hờn anh , tuôn giọt lệ sầu theo mưa .

Rồi từ đó dòng đời chia biệt
Nỗi nhớ thương da diết từng đêm
Tìm đâu kỷ niệm êm đềm
Tình xưa , nuối tiếc chỉ thêm nỗi sầu .

*****SS****

Quên sao được buổi đầu gặp gỡ ?
Em nhìn anh : "Mắc cỡ quá thôi !"
Má hồng, mím chặc đôi môi
Mà anh như thấy em cười xã giao

.......Mấy mùa thu cây xanh thay áo
Tình đôi mình càng thấm thêm sâu
Mẹ ba bỏ ngỏ ngăn rào
Chờ Xuân năm tới rước dâu về nhà

Có ngờ đâu duyên ta trắc trở
Giận bỏ anh để lỡ duyên đầu
Tình xưa, nay đã còn đâu
Anh ôm nhung nhớ, trái sầu vào tim

......Lehong......

EM ĐÃ THEO CHỒNG

Dòng sông bên lở bên bồi
Lục bình theo nước cuốn trôi bềnh bồng
Giờ em đã bước theo chồng
Yêu thương ngày cũ viễn vong xa vời

Chiều về bên giậu mồng tơi
Gió đùa , chiếc lá bỗng rơi vội vàng
Qua rồi mùa hạ nồng nàn
Thu về gợi nhớ lá vàng nhẹ bay

Xa rồi cái thuở đắm say
Bơ vơ ngày tháng héo gầy dáng ai
Bàn tay chờ một bàn tay
Ngắm nhìn trời đất mây bay lững lờ

Còn đâu cái thuở ban sơ
Buồn dâng tím ngắt câu thơ lạc vần .

****SS****

Anh đang chịu cảnh độc thân
Buồn do tình lỡ nên lòng đắng cay
Tương lai chẳng có ngày mai
Làm gì mơ mộng được ngày trùng hoan ?

Gío lùa đưa chiếc lá vàng
Lìa xa cành cội muôn vàn đờn đau
Còn đâu ngày tháng bên nhau
Mồng tơi mực tím thơ đầu trao em ?

Còn đâu có cảnh êm đềm
Ta cùng hi vọng tình thêm mặn nồng
Để nay ai phụ ai vong ?
Bỏ đi lấy chồng, anh sống đơn côi

Con sông bến lỡ bến bồi
Ai kia sung sướng, còn tôi ngâm sầu

......Lehong.....

CÒN NHỚ

Ngổn ngang
tâm sự vơi đầy
Sầu dâng môi mắt
ngất ngây
cung trầm
Cùng ai
tri kỷ tri âm
Tình giờ lỗi nhịp
âm thầm
lẻ loi
Vẽ lên một giấc
mộng đời
Tô thêm
màu sắc những lời tình đau
Lối xưa
giờ đã lạc nhau
Chiều buồn tím biếc
tìm đâu
lối về
Tháng ngày chờ đợi
lê thê
Biết ai còn nhớ
lời thề
hôm nao ...

>>>SS>>>

Thương em nuốt lệ ngậm sầu
Cố ngăn dòng lệ xót đau âm thầm
Ai người tri kỷ tri âm
Có nghe khúc oán cung trầm cô đơn ?

Giờ tôi bên cạnh cây đờn
Còn ai gõ nhip, giận hờn trách tôi
Đường tơ sai lỡ nhịp rồi
Làm sao em hát những lời ái ân !

Hồn tôi trĩu nặng bâng khuâng
Sầu lên đôi mắt, cố nhân xa rồi
Thôi đành sống kiếp lẽ loi
Người xưa cách mặt, mộng đời dở dang

Đàn lên bi khúc lỡ làng
Khi hay em đã sang ngang theo người

.......Lehong.......

BẾN HẸN

Trên lối cũ em về thăm bến hẹn
Vẫn lối mòn xưa một thuở hẹn hò
Gió lay khẽ đung đưa rung cành lá
Em về đây , người xưa cũ đâu rồi ?

Con đường này ngày xưa ta dệt mộng
Cùng thề nguyền gắn bó mãi ngàn sau
Dẫu cuộc đời này sẽ lắm bể dâu
Tình ta mãi thắm màu theo năm tháng

Kỷ niệm xưa chỉ còn là dĩ vãng
Từ chia xa không hẹn lại ngày về
Em một mình với nỗi nhớ tái tê
Chiều vàng lá nghe buồn dâng ngập lối

Em cô đơn bước thầm trong đêm tối
Nghe quanh em cây lá nói lời tình
Xa anh rồi em chỉ biết lặng thinh
Về bến hẹn một mình trên lối nhỏ ...

>>>>Sương Sương>>>>

Cây đa cũ bến đò xưa còn đó
Vẳng đâu đây tiếng hát với câu hò :
"Anh thương em rồi, chớ lo lắng, đắn đo
Anh mãi nhớ nơi hẹn hò năm cũ"

Con đường xưa rợp bóng cây che phủ
Mái tóc huyền buông rũ xuống vai gầy
Lúc em buồn đẩm lệ mắt thơ ngây
Sợ tình đời nhiều đắng cay dâu bể

Đã thương nhau xin tròn câu đoan thệ
Thì tình ta sẽ không thể cách ngăn
Dù hiện giờ kẻ phương Bắc, trời Nam
Vẫn mong ước ngày trăm năm chung bóng

Hảy tin nhau và đặt niềm hi vọng
Ở nơi nầy em mong ngóng chờ chàng
Vái ơn trên phù hộ được bình an
Nơi bến hẹn em chờ chàng quay bước

......Lehong.......

CÔ ĐƠN NGÀY QUỐC TẾ PHỤ NỮ 8/3

Đã đến ngày tám tháng ba
Anh đang ở xa thật xa
Không thể đến để tặng hoa
Lòng thấy buồn... buồn diết da

Rồi tự mình mua bó hoa
Những đóa hồng cam mặn mà
Mang hoa về chưng trong nhà
Để mừng ngày tám tháng ba ...

Nhìn phố xá đông tấp nập
Những dòng người qua lại qua
Lòng em bỗng thấy xót xa
Chỉ mình em với bó hoa !

Cô đơn u buồn sâu lắng
Trong căn phòng nghe trống vắng
Từng cánh hoa vẫn tươi thắm
Hoa đâu hay ...em cô đơn !


Nhân ngày Quốc tế PN 8/3 SS xin chúc toàn thể chị em PN diễn đàn Vina luôn hạnh phúc và mãi mãi xinh đẹp như những bông hoa tươi thắm của DD Vina

........SS......

Em ơi thôi trách chớ giận hờn
Đừng buồn vì phải cảnh cô đơn
Mùng tám tháng ba anh sẽ đến
Tặng em một bó hoa Lay ơn

Em hảy đem về chưng trong nhà
Kỷ niệm tình yêu đôi chúng ta
Món quà tuy không gì quí giá
Nhưng tình trong ấy thật đậm đà

Phố đông khách đi dạo dập dồn
Nhìn người lòng lại thấy thêm nôn
Người ta có đủ đôi, đủ cặp
Phải chi em nén lại giận hờn !

Ngày mai mình lại tay trong tay
Mùng 8 tháng 3 chớ quên ngày
Hảy vui tận hưởng nguồn hạnh phúc
Cùng hướng ước mơ về tương lai

.......Lehong.......

RỐI LÒNG !

Tôi , Người đâu phải tri âm !
Càng không tri kỷ xa xăm thuở nào.
Những lời thương nhớ đổi trao,
Chỉ là những phút ta xao xuyến lòng.

Ngọt bùi chia sẻ cảm thông ,
Chỉ là lời nói dối lòng đó thôi.
Một thời dạ cứ bồi hồi ,
Tưởng đâu sẽ được suốt đời có nhau.

Nào ngờ trong cuộc bể dâu.
Ái tình như thể qua cầu là xong.
Trách mình sao quá viễn vong ,
Tin vào ảo giác để lòng xót xa.

Giờ đây đối diện phong ba ,
Nghe môi mặn chát lệ hòa đắng cay.
Men tình vừa nhấp đã say.
Tỉnh cơn mộng mị tháng ngày vừa qua...

Tình giờ thôi đã phôi pha
Tri âm , tri kỷ để mà làm chi ?
"Người ta" đâu có lỗi gì !
Lòng ta tan nát , can chi đến người !

.......SS......

Thấy em hoàn cảnh đơn côi
Bị người phụ rẫy nên lời hỏi thăm
Đôi ta chẳng nghĩa tri âm
Cũng chẳng tri kỷ tình thâm họ hàng

Thương em lặp lúc hoang mang
Yêu người nhưng lại bẽ bàng ly xa
Tiếc thương cho một đời hoa
Ghé thăm, an ủi xót xa tình người

Lúc em nở được nụ cười
Hoa khoe sắc thắm, màu môi tươi hồng
Ngỡ khi em vượt gió dông
Từ nay em mãi cõi lòng thảnh thơi

Bây giờ em lại trách tôi
Trách sao tôi lại tỏ lời yêu thương
Nay thì mọi việc tận tường
Rõ ra ai chỉ dối lòng, dối nhân

Tôi biết là tôi vô phần
Nên em đã tỏ lời gần, lời xa :
"Tình ta giờ đã phôi pha
Tri âm, tri kỷ để mà làm chi ?!!!

......Lehong.....

CHÚC MỪNG XUÂN



Mai vàng khoe sắc giữa trời xuân
Lòng nhớ bạn bè , bỗng bâng khuâng
Cầm bút đề thơ vài câu họa
Gửi dăm ba ý theo gió xuân

Ngàn lời cầu chúc mừng xuân mới
Tìm mãi ý thơ , bút ngập ngừng
Ân tình cũng thế mà tuôn mãi
Tràn ngập trong lòng chút tình xuân

.........Lesuongsuong........

Nhộn nhịp dòng người dưới nắng xuân
Lòng tôi bổng thoáng nỗi bâng khuâng
Nhớ thương phụ mẫu đang mong đợi
Luyến nhớ bạn bè mỏi mắt trông

Tết đến mọi người vui tái hợp
Xuân về con vẫn kiếp tha hương
Mẹ, cha tha thứ cho con trẻ
Hẹn đến xuân sau sẽ toại lòng

.......Lehong......

XUÂN BUỒN

Giữa dòng người tấp nập
Em vẫn thấy cô đơn
Một thoáng chút dỗi hờn
Vì sao anh lỡ hẹn ?

Nhìn mai vàng nở thắm
Bên một góc hiên nhà
Bài tình xuân thiết tha
Khiến lòng thêm sầu tủi !

Những ngày xuân ngắn ngủi
Rồi cũng đã trôi qua
Anh giờ này cũng xa
Để lòng em trống trải ...

Cơn mưa chiều có phải ,
Giọt lệ ngày chia xa ?
Xuân về em xót xa
Anh hỡi anh có biết ?

......SS.....

Anh trời xa biền biệt
Lòng nuối tiếc không nguôi
Lần đầu anh thất lời
Hứa rồi, nhưng trễ hẹn !

Cũng vì lỡ quá chén
Khi dự tiệc cuối năm
Các bạn cũ xa gần
Lâu rồi nay mới gặp

Mồi nhậu bạn mời gắp
Rượu bạn tiếp tục đưa
Ngỡ mình uống đã vừa
Có ngờ đâu nằm liệt

Bây giờ nằm hối tiếc
Mọi việc đã muộn màng
Mùa Xuân cũng đã sang
Lỡ làng lời hẹn ước

Biết lòng em buồn bực
Có tức thì chửi anh
Thì anh cũng cam đành
Có sai thì nhận lỗi

Chỉ mong em thứ tội
Mới lầm lỗi lần đầu
Sẽ không còn lần sau
Lần đầu cũng là cuối

......Lehong.....

NGÀY GIÁP TẾT

Xuân đã về lòng ta nào thấy tết
Nỗi cô đơn chiếm trọn hết hồn ta
Ngày giáp tết người người đang vội vã
Chỉ riêng mình nhìn xuân đến xót xa

Theo thời gian ngày tháng đã trôi qua
Giờ ngoảnh lại tuổi xuân đâu còn nữa
Trộm nhìn xuân , ẩn mình sau cánh cửa
Đợi xuân đi ta bớt tủi phận mình ...!

.......SS.......

Đón xuân về, ta vui xuân là chính
Sao em hoài bịn rịn với thở than
Người du xuân tấp nập khắp ngả đường
Em cảm thấy tuổi xuân mình qua vội ?

Trộm nhìn xuân lòng không còn hồ hởi
Như thuở nào tuổi vừa mới vào yêu
Tay trong tay người hết dạ yêu chiều
Nay tết đến cô liêu nên buồn tủi ?

Hảy vui đời vì mùa xuân không tuổi
Chỉ có người phải bối rối lo âu
Buồn mà chi cho đời mãi thương sầu
Hảy vui lên, ngẩng cao đầu đối diện !

......Lehong......

NHỚ CỘI NGUỒN

Bao năm mỏi mắt chờ mong
Ngày con thành đạt tương phùng Mẹ cha
Những ngày con vắng xa nhà
Lo cho thân trẻ xót xa mẫu từ

Chờ cho Hạ chuyển sang Thu
Đông tàn, xuân đến con chưa trở về ?
Lòng mẹ đau đớn tái tê
Nhớ thương con trẻ trăm bề lo toan

Thư con vắn tắt đôi hàng
Gởi thăm Mẹ khỏe, gia đàng yên vui
Thương con bao xiết ngậm ngùi
Đón Xuân đất khách, nhớ nơi cội nguồn

......Lehong.......

MẸ ƠI !

Bao mùa Xuân qua con đã xa rời
Vòng tay Mẹ mẫn cần và ấm áp
Tết cận kề , bây giờ là tháng chạp
Ở quê nhà Mẹ đã sắm tết chưa ?

Trời quê mình giờ đang nắng hay mưa ?
Mẹ có lạnh khi cuối mùa đông giá
Con nơi đây một mình nơi xứ lạ
Không đón giao thừa , chẳng hái lộc non

Một chút hương quê giờ cũng không còn
Đòn bánh tét năm xưa , con nhớ quá !
Mẹ ơi ! con giờ không còn gì cả
Chỉ mong về bên Mẹ ấm tình thương .

Con muốn về , để đi lại con đường
Thuở thơ ấu một thời con rảo bước
Nhưng Mẹ ơi ! Con về làm sao được !
Khi giòng đời đã xô dạt đời con ...

Nếu nhớ con , xin Mẹ chớ mỏi mòn
Đôi mắt Mẹ vì con bao lần đổ lệ
Tuổi đời , Mẹ giờ đây đà bóng xế
Hãy vì con sống vui khỏe , Mẹ ơi !

.......SS......

Thương cho Mẹ phải vì con chờ đợi
Năm tháng dài đêm thao thức chờ con
Lo cho con thân xác Mẹ héo mòn
Mẹ tuổi Hạc, con chưa tròn bổn phận

Sống xa mẹ cuộc đời con lận đận
Con không cận kề để được giải khuyên
Đối diên gian lao gặp phải ưu phiền
Không có mẹ, con thiếu niềm tin tưởng

Lòng của mẹ bao la như trời biển
Vắng bóng người như thiếu ánh mặt trời
Tình của mẹ trải rộng khắp nơi nơi
Sống vì con nên suốt đời lo lắng

Công mang nặng đẻ đau hơn chín tháng
Nuôi cho con ăn học đến thành nhân
Đến hôm nay dù đã được trưởng thành
Công của Mẹ con chưa lần báo đáp

Đến hôm nay đã bước sang tháng Chạp
Tết cận kề người tấp nập quay về
Mẹ của tôi đang héo hắt miền quê
Đang chờ con với tràn trề hi vọng

......Lehong......

XUÂN VỀ

Em về chân bước ngập ngừng
Nghe trong hiu quạnh rưng rưng lệ sầu
Xuân về người mãi nơi đâu ?
Nhìn hoa đào nở lòng sầu sầu thêm
Tiếng xuân rơi nhẹ trong đêm
Nhớ thương kỷ niệm êm đềm xuân xưa .
Xuân về người đã hay chưa ?

.....SS....

"Thời gian thấm thoát thoi đưa "
Đông chưa hết lạnh _ Gió đưa Xuân về !
Người vui đòan tụ phu thê
Còn tôi lạc lỏng, ê chề đời đớn đau

Đêm đêm thao thức lệ trào
Người vui xuân đến, cớ sao ta buồn ?
Cuộc đời trải gió dầm sương
Sớm Tần, chiều Sở biết nương nơi nào ?

Chỉ vui làm bạn trăng sao
Người yêu chưa có, dám nào mộng mơ !
Xuân nầy tôi lại bơ vơ
Bao nhiêu mơ ước đợi chờ Xuân sau

.......Lehong......

CẢM XÚC



Bốn mùa trời đất giao hòa
Lòng tôi thổn thức khi hoa sắp tàn
Tôi thương từng chiếc lá vàng
Mỗi mùa thu phải vội vàng rụng rơi

Tôi buồn khi thấy mưa rơi
Như ai thương khóc phận đời hẩm hiu
Tôi thương từng giọt nắng chiều
Vàng vọt như thể tình yêu nhạt nhòa

Tôi thương từng những cụm hoa
Mùa đông xơ xác như là hết duyên
Tôi thương , tôi xót hảo huyền
Trái tim đa cảm ưu phiền riêng tôi

Nào đâu ai đã phụ tôi !
( Riêng tặng bạn thơ lehong)

.......Sương Sương....

"Gió mưa là bệnh của Trời"
Trời buồn đổ lệ sao tôi ưu sầu ?
Biển sâu sóng vỗ bạc đầu
Em thầm thương cảm con tàu ra khơi ?

Lá xanh qua tháng ngày trôi
Phải vàng rồi rụng như đời người ta !
Em thương cho một kiếp hoa
Trải bao nắng cháy, mưa sa dập vùi ?

Thế gian vạn vật chuyển xoay
Mạnh khỏe, đau yếu trong đời xảy ra
Lúc còn trẻ đến khi già
Cuộc đời vui ít, xót xa lại nhiều

Yêu em tôi vẫn mãi yêu?

(Cảm ơn Suongsuong tặng một bài thơ với cảm xúc thật dạt dào)

.......Lehong.....

CŨNG ĐÀNH

Nghẹn lòng nói chẳng thành câu
Tình ta tan vỡ vì đâu hỡ người ?
Lẽ nào lại bỡi do trời
Hoa tình vừa nở đang tươi bỗng tàn

Nhớ ai héo ruột bầm gan
Cũng đành im lặng hai hàng lệ rơi
Dẫu sao xa cũng xa rồi
Tưởng đâu tình mộng một đời có nhau

Nào ngờ... không hiểu vì đâu?
Đang vui bỗng hóa bể dâu chia lìa
Đêm nằm giấc ngủ chẳng về
Nhớ ai sao lệ dầm dề gối chăn

Hẹn nhau rằng sẽ trăm năm
Cho dù cách trở xa xăm cũng chờ...
Phải chăng tôi quá dại khờ
Tin người tin cả tình thơ hảo huyền

Hay là mình chẳng nợ duyên
Một đời phận bạc truân chuyên má hồng
Tôi về quên hết tình nồng
Xóa tình thư cũ để không vướng lòng.

.....Sương Sương....

Bằng như duyên nợ không xong
Cũng mong em được tấm chồng cao sang
Từ nay xa cách đôi đàng
Chúc cho ai đó trăm năm bạc đầu !

Còn anh mang khối tình sầu
Nhắc anh nhớ lại biển dâu cuộc đời
Vì sao ta lại chia phôi
Để đêm trăn trở tình đời bạc đen !

Dù rằng cũng có đôi phen
Anh buồn, em giận bởi ghen nghi ngờ
Nhưng tình vẫn đẹp như thơ
Đôi ta ướp mộng, ươm tơ sum vầy

Trời trong bổng nổi gió mây
Mang theo dông tố đọa đày chúng ta
Anh nào có thói trăng hoa
Mà em lại bảo anh đà phụ em ?

Khiến đêm gối chiếc ướt mèm
Mất ăn, thiếu ngù thâu đêm hận sầu
Sông Ngân ai giở nhịp cầu
Cho Ngưu với Chức phải sầu ly bôi ?

.......Lehong......

CHỜ NHAU

Từ hoa khép kín nhụy vàng
Hồng hoang một thuở mơ màng nguyệt hoa
Bỗng dưng lại gặp người ta
Để lòng xao động thiết tha bồi hồi

Ai làm cách trở đôi nơi
Đêm mơ ngày tưởng rối bời ruột gan
Vì ai nước mắt hai hàng
Chờ ai để phải hoa tàn nhụy khô

Chiều nay lòng bỗng thẫn thờ
Câu thơ người tặng tình cờ đọc qua
Chút tình gửi vượt đường xa
Gió ơi mang đến phương xa cho người

Mong ai tận cuối chân trời
Hiểu dùm em vẫn một đời chờ nhau .

.......Sương Sương...

Lời than khiến anh nghẹn ngào
Mà nghe như thể xôn xao trong lòng
Tưởng là em đã theo chồng
Ai ngờ em vẫn phòng không đợi chờ !

Vì thuyền mãi cách xa bờ
Chúng mình vẫn phải bơ vơ một mình
Yêu anh giữ trọn hương trinh
Vì anh em vẫn trọn niềm thuỷ chung !

Những đêm gió rét, mưa phùn
Những khi đông lạnh anh luôn nhớ nàng
Đọc thơ nghe tiếng thở than
Mà hồn anh phải xốn xang rối bời

Tình thư vắn tắt nhiêu thôi
Em ơi tin tưởng chớ lời trách nhau !

.......Lehong......

MỘT BUỔI CHIỀU

Chiều nay cảm xúc dâng trào
Giọng anh trầm ấm ngọt ngào thân thương
Lòng em cuộn sóng tơ vương
Tâm tư xao động đêm trường trở trăn

Hoàng hôn mù mịt sương giăng
Nhớ anh nhớ quá vầng trăng cũng mờ
Trải lòng vào những vần thơ
Đem bao thương nhớ mộng mơ ghép vần

Yêu anh yêu lắm ngàn lần
Bao câu tình ý bao lần anh trao
Lòng em luôn thấy cuộn trào
Tim em thổn thức dạt dào vì yêu

Chiều nay lại một buổi chiều
Chúng mình tâm sự bao điều gần xa
Nhạc lòng trổi khúc tình ca
Hòa chung cung điệu chan hòa niềm vui

.......Sương Sương....

Bao nhiêu sóng gió qua rồi
Bây giờ mình lại thảnh thơi tâm tình
Trời trong dưới ánh bình minh
Có đôi nam nữ niềm riêng chuyện trò

Trên cao chim hát líu lo
Như đang tâm sự dặn dò cho nhau:
"Yêu nhau nhớ thuở ban đầu
Dù cho vật đổi há đâu thay lòng"

Bao đêm trăn trở chờ mong
Bây giờ đã được tương phùng trăm năm
Phương xa anh chợt về thăm
Em đang hồi hộp ngỡ nằm chiêm bao

Lòng anh xao xuyến dạt dào
Còn bao tâm sự, còn bao ý tình
Sao em chợt lại lặng thinh
Đôi dỏng lệ tủi thình lình tuôn sa ?

......Lehong......

KHÚC ĐÔNG BUỒN

Từ dạo anh đi
hàng cây buồn trút lá
Chiều đông về cơn gió lạ về theo
Bản tình ca nào
mình đã hát cùng nhau
Giờ quên cả lời ca buồn dạo ấy

Đêm cô đơn
ngàn vì sao trên trời em nhìn thấy
Có ngôi sao nào là của riêng anh ?
Ngày anh đi em mặc áo màu xanh
Màu hy vọng cho tình ta xanh mãi

Em trở về với đông buồn trống trải
Đếm cô đơn lòng ái ngại chờ tin
Mỗi mùa đông ,
giữa giáo đường em quỳ gối cầu xin
Mong anh mãi bình an nơi xứ lạ

Nay đông về lòng buồn bã nhớ anh
Trong tim em tình vẫn mãi màu xanh
Gom nỗi nhớ góp thêm màu chờ đợi
Đợi đông tàn nay xuân bỗng chơi vơi

Khúc đông buồn ...vẫn buồn mãi người ơi !

.......Sương Sương.....

Tội cho em bao tháng năm mong đợi
Khi Xuân về vời vợi nỗi buồn thương
Mấy xuân qua ta cách biệt đôi đường
Nay vẫn phải cô đơn trong Đông lạnh !

Đêm vắng vẻ nhìn sau trời lấp lánh
Dãy Ngân hà vạch hẳn một màu xanh
Ở hai đầu Ngưu, Chức đợi phúc lành
Chờ Ô thước bắt cầu cho tái ngộ

Hình ảnh ấy khiến lòng anh gợi nhớ
Tình đôi mình đang cách trở núi sông
Nhưng đôi ta vẫn tin tưởng một lòng
Mùa Xuân tới sẽ không còn ly cách

Nếu thương anh, có buồn, em đừng trách !
Hiểu cho anh vì trách nhiệm người trai
Cố đi tìm gầy dựng một tương lai
Để cuộc sống ngày mai thêm bền chặc

Nhớ thương em, Sương ơi ! anh luôn nhắc

....Lehong.....

EM ĐẾN THĂM ANH



Chiều đông cũng trốn đi cùng giá rét
Đất đón mừng hoa nở rộn niềm vui
Chiều hết buồn , đơn lẻ cũng đẩy lui
Chỉ còn lại mùa xuân cùng ấm áp

Em đến thăm anh một ngày tháng chạp
Nắng hanh vàng trên triền dốc chiều quê
Đi bên nhau ngắm hoa lá mãi mê
Quên cả ...con đường về ...còn xa lắm

Anh chỉ mai vàng - hai ta cùng ngắm
Màu vàng tươi dưới ánh nắng trời xuân
Đi bên anh lòng em thấy bâng khuâng
Giá mùa xuân này quanh năm , bất tận ...

.......Sương Sương....

Qua hết rồi những tháng năm lận đân
Ta cùng nhau vui vẽ đón mùa Xuân
Xuân năm nay thật rộn rã tưng bừng
Đi bên em hồn lâng lâng bay bổng

Xuân vẫn tươi với sắc màu hi vọng
Cánh Mai vàng lay động bởi gió đưa
Bướm nhởn nhơ ve vãn như trêu đùa
Chim ríu rít hót đua cùng lũ bạn

Bầu trời Xuân sáng trong đầy nắng ấm
Đi bên nhau ta cùng ngắm chiều quê
Nàng Xuân ơi em nán lại chớ về
Để nhân thế hả hê cùng năm mới

......Lehong......

ANH HỞ CÓ HAY ?

Dẫu rằng cách biệt hai phương
Nhưng tình ta mãi vấn vương trong lòng

Biết rằng xa cách nhớ mong
Bóng hình ai đó vẫn trong tim mình

Đất trời như hiểu chúng mình
Thả cơn gió nhẹ đưa tình ra khơi

Ngày mai mình hết đôi nơi
Anh về thắm lại khung trời tình ta

Giờ anh đang ở rất xa
Mưa giăng ngập lối sương sa cuối đường

Biết rằng anh vẫn còn thương
Lòng em nhung nhớ tơ vương mỗi ngày

Nơi xa anh hỡi có hay ...?

.......Sương Sương....

Tình ta nào dễ nhạt phai
Dù anh cuối bể, chân mây em chờ
Đêm đêm nằm ngủ vẫn mơ
Một ngày hai đứa chung bờ yêu thương

Dù nay xa cách đôi đường
Trong tâm vẫn mãi tơ vương bạn lòng
Đâu như Sáo nọ sang sông
Rời xa tổ ấm để không bay về !

Từ ngày rời xứ, xa quê
Lòng anh ghi nhớ câu thề thuỷ chung
Dẫu rằng sông núi nghìn trùng
Chớ không cách mặt xa lòng đâu em

Đêm nay gió rít bên thềm
Trời càng lạnh lẽo nhớ em thêm nhiều

Biết chăng em gái tôi yêu ?

......Lehong.....

LỆ BUỒN

Đông về giăng mắc mù sương
Thương ai một bóng cố hương xa vời
Người đi cuối nẻo chân mây
Nhìn về cố quốc lòng đầy nhớ nhung

Quê nhà mưa gió mịt mùng
Vần thơ ai viết buồn chung nỗi buồn
Chiều nay ngồi ngắm mưa tuôn
Mưa rơi như thể lệ buồn trong tim

.......Sương Sương....

Thương em phận gái chính chuyên
Vẫn thương vẫn đợi con thuyền ra khơi
Em đây, anh đó xa vời
Nhưng lòng mãi nhớ về nơi quê nhà

Bên nầy sương phủ, tuyết sa
Mưa quê ta đó bốn, ba ngày liền
Nước lên lũ lụt triền miên
Từ thành phố lớn đến miền thôn quê
Tìm đâu lại ánh trăng thề
Chừng nào anh được cận kề bên em

Mưa rơi tí tách bên thềm
Buồn chung nhân thế, sầu riêng chỉ mình

......Lehong......

EM MUỐN

Anh
đừng tiếc nuối chuyện xưa
Bao nhiêu cay đắng cũng đủ vừa
Cho em hạnh phúc
Anh vui vẻ
Nghĩ ngợi làm chi
Mặc gió lùa

Em muốn
Trần gian chỉ đôi ta
Mặc cho ngày tháng có nhạt nhòa
Phong ba bão táp
Đời mặc kệ
Còn lại bên đời
hai chúng ta

Em muốn
Chân trời
Xa thật xa
Mênh mông biển cả
Trời bao la
Hoàng hôn in bóng
Thuyền rời bến
Để giọt nắng rơi với chiều tà

Em muốn
Mỗi độ thu về
Lá thôi rơi
Em không buồn nữa
ngắm anh cười
Không gian vô tận
Tình nồng ấm
Tiếng gió vô tình cũng lả lơi .

Em muốn ....

......Sương Sương.....

Anh.....

Anh ước :
Tình ta luôn gắn bó trọn đời
Vạn vì tinh tú có thay ngôi
Nhưng đường gian khó ta chung bước
Vẫn mãi bên nhau chẳng đổi dời

Anh mơ :
Bên em trong những lúc chiều tà
Vầng dương dần khuất dưới đồi xa
Đưa mắt nhìn ra nơi biển cả
Thuyền ai lướt sóng vượt phong ba

Anh muốn :
Được ngồi cùng em nhắc chuyện xưa
Hai đứa cùng vào quán tránh mưa
Trời cao khiến xui mình gặp gở
Để rồi tình thắm mãi duyên ưa

Anh mộng :
Chúng mình có mái ấm gia đình
Hai trai, một gái thật là xinh
Được sống yên lành trong hạnh phúc
Trăm năm chẳng phai nhạt chữ tình

.......Lehong......

CHUYỆN ĐỜI TÔI 23

Chúng tôi tạm nghỉ ngơi một ngày cho lợi sức, vì suốt trên hai mươi tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay khó lòng mà ngủ được, bởi không quen với thời gian thay đổi đột ngột cách nhau nửa quả địa cầu

Đến ngày sau là thứ bảy, chúa nhật tiếp đền là ngày Lễ độc lập của Hoa kỳ nên các cơ quan chánh phủ không có làm việc
Mãi đến ngày 05 tháng 07, em tôi mới dẩn chúng tôi xuống hội bão trợ IRC để nhờ họ giúp đở làm giấy An sinh xã hội và nhận tiền trợ cấp

Lần đầu họ cấp cho mỗi đầu người là ba trăm đồng, tổng cộng gia đình tôi nhận được một ngàn tám trăm đồng. Tiền nầy bao gồm tiền mướn nhà và tiền ăn trong tháng đầu tiên

Bởi tạm ở nhà đứa em mà nó không nhận tiền thành thử tôi dư ra chút đỉnh tiền.

Tháng sau thì hội giới thiệu chổ để mướn nhà. Khi đến coi nhà, trong nhà có tất cả 05 phòng nhưng mỗi phòng quá hẹp chỉ kê đủ cái giường, hơn nữa lại ở lầu năm không thang máy nên tôi không đồng ý.

Sau đó tìm được nơi hai phòng nhưng tương đối rộng rãi ở tầng hai với giá Năm trăm rưởi, nhưng hội bảo trợ không cho mướn vì ngại tôi không đủ tiền đóng. Thế là tôi cậy nhờ người mai mối mướn nhà ở lầu năm, dù một phòng nhưng tương đối lớn lại thêm có thang máy rất thuận tiện cho việc đi đứng, nên tôi đồng ý.

Người làm mối thông cảm chỉ nhận tiền công mướn nhà là hai trăm đồng thay vì một tháng tiền nhà như từ trước đến nay họ vẫn làm.
Tôi phải trả một hơi hai tháng tiền nhà : Một tháng là đóng trước khi vào ở, kèm theo một tháng thế chân (Deposit)

Kế đến, tôi phải nhờ mấy đứa cháu dẩn đi khám sức khỏe lại và làm giấy chứng nhận để các con tôi đăng ký học cho kịp niên học

Vợ và con tôi sức khỏe không có vấn đề, riêng tôi do hồ sơ từ Việt nam và ảnh chụp lại vẫn còn vết nám cho nên tôi buộc phải tiếp tục điều trị

Sau mấy ngày uống thuốc tôi cảm thấy trong người uể oải, mất ăn, thiếu ngủ và trọng lượng giảm sụt, nên bác sĩ đề nghị đưa tôi vào bênh viện Lebanol để điều trị

Suốt một tháng trời ngột ngạt vì bị cách ly với bên ngoài, các con tôi còn nhỏ tuổi nên không vào thăm được.
Thức ăn Mỹ hoàn toàn xa lạ với tôi, họ mang cơm đến với chất lượng đầy đủ nhưng tôi ăn không được vì nhạt nhẽo, vô vị. Tôi chỉ có thể dùng được mấy miếng bánh ngọt, cà phê còn các thứ khác đành bỏ lại thấy mà tiếc

Vấn đề ngôn ngữ là điều làm tôi bị sóc nhất vì thiếu thông dịch viên Việt nam
Bệnh viện chỉ có bác sĩ Hoàng là người Việt, thỉnh thoảng đến hỏi thăm và giúp tôi thông dịch những vấn đế quan trọng .

Mặc dù môn Anh văn tôi có học ở Việt nam nhưng là Sinh ngữ 2, lại không có cơ hội đàm thoại với người nước ngoài nên bây giờ họ nói họ nghe, tôi nói tôi nghe . Sau nầy họ thấy tôi cầm sách tiếng Anh để học, họ hiểu là tôi biết chữ nhưng không nghe và nói rành, thành thử khi cần gì thì họ viết vào một tấm giấy và tôi viết trả lời, nên cũng tạm ổn phần nào....

........Lehong.........

NHẮN LỜI CHO TÍM...

Đường xưa lối cũ bóng tre
Một giang nhà nhõ đi về có đôi
Những đêm mưa ướt lá rơi
Ngồi nghe tiếng lá có người hàn huyên

Ngại chi tơ đứt thuyền duyên
Một đời bao kiếp có quyền đỗi thay !
Tím ơi, Kay nói lời này
Chĩ vì nhân nghĩa như cây giữa rừng

Hoa thơm đón gió mùa xuân
Lá xanh bông thắm cùng cần có nhau
Nhân sinh bao kiếp thế sầu
Ngại vì chân bước về sau ngậm ngùi

Khi vui cây cõ cũng vui
Khi buồn hoa bướm chôn vùi tuỗi thơ
Đương xưa lối cũ bây giờ
Hoa in bóng nước vẫn chờ bước chân

Tím ơi, ghé đến một lần
Thêm lần cơ hội --- nữa phần tình xưa
Về đây nghe những giọt mưa
Giọt nào sau cuối vẫn chưa thành giòng...

........Emkay.....

Lang thang cũng chỉ mình thôi
Người thương đi mất Tím ngồi co ro ?
Sông sâu biển rộng khó dò
Tình yêu chỉ đáng giá đò qua sông!

Nhắc chi chuyện cũ hoài công
Áo len đâu đủ ấm lòng cố nhân!
Vài lời thành thật giải phân
Dù cho đan khéo chẳng cần nơi đây

Nhắc chi kỷ niệm vơi đầy
Đem về chôn liệm cái ngày năm xưa
Thương em biết mấy cho vừa
Nhưng xin gởi lại duyên thừa cùng ai

Mong là theo tháng năm dài
Em vơi nhung nhớ quên ngay u sầu

.....Lehong.....

NGẬP SẦU

Nhìn bầu trời mây xám giăng đầy...Buồn
''Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn ''
Hay là tôi lại nhớ đến người dưng ?
Người ơi có biết...Hồn tôi ngập sầu ?

.......Ta_ao_Tim...

Nhìn lên mây tím giăng ngang
Bạn bè đâu hết, mình tôi ngỡ ngàng
Thương người, người đã sang ngang
Ai ơi có biết, Tím đang ngập sầu ?

Ngập sầu vì đợi qúa lâu
Người xưa thất ước, lên tàu vượt biên
Bỏ Tím ở lại ưu phiền
Tình thư xé vụn, nỗi niềm vùi chôn

Vùi chôn bao kỷ niệm buồn
Chẳng vương, chẳng vấn, chẳng còn luyến lưu
Người đi một tối trung thu
Qua bao năm tháng mịt mù tăm hơi

Từ đây hết đợi, thôi chờ
Tím quên nhung nhớ, làm thơ giải buồn

.......Lehong.....

ĐÂU CÓ GIẬN



Tím đâu có giận gì ai đâu ?
Mấy ngày nay Tím bận qúa thôi
Với lại cũng hơi bịnh một tí
Mệt qúa cho nên chẳng muốn vào

Hai chàng Khôi ,Côi tha hồ chọc
Tím vào đây để cười thoải mái
Dạo vườn thơ,nhởn nhơ đọc ké
Giận làm chi cho cực thân mình,

.......ta_ao_tim....

Biết được Tím đây vẫn bình yên
Sức khoẻ là tiên qúi hơn tiền
Nếu mệt thì nên lo dưởng sức
Rổi rảnh họa thơ giảm ưu phiền

Chàng CÔI nghĩ lại cũng vui vui
Khôi muốn cáp vô cho hai người
Thế mà CÔI đá chân tréo ngược
Trở thành vai chánh ngoéo lại tui

Nghĩ thế gian nầy lắm kỳ khôi
Làm sao thoải mái để vui cười
Lời thơ trêu chọc ta trao đổi
Giận biến thành vui nở môi tươi

......Lehong.....

CHẲNG LÀM CAO

Tím ơi khôi tỏ lời rồi
Chần chừ gì nữa hãy liều một phen
Nửa đời Tím đã bon chen
Nửa đời còn lại một mình hay sao?

......tremocoi.....

Côi ơi...Khôi tỏ lời gì...?
Một lần đã đủ,liều chi hai lần...?
Nửa đời mang nặng u sầu
Nửa đời còn lại,một mình có sao...?

......Ta_Ao_Tim......

Có lẻ Tím đây chẳng làm cao
Lòng Tím từ nay đã khóa rào
chôn chặc tình xưa,vui trọn đạo
Mẹ già,cha yếu vẹn trước sau

Tím nào đâu fải làm cao chứ..?
Bỡi vì lòng Tím đã ngao ngán
Hy vọng thời gian thật nhiệm mầu
Chữa lành tất cả...Điều Tím mong,

.......Lehong.......

MỘT MÌNH HAY SAO ?

Tím ơi khôi tỏ lời rồi
Chần chừ gì nữa hãy liều một phen
Nửa đời Tím đã bon chen
Nửa đời còn lại một mình hay sao?

.......Tremocoi.....

Có lẻ Tím đây chẳng làm cao
Lòng Tím từ nay đã khóa rào
chôn chặc tình xưa,vui trọn đạo
Mẹ già,cha yếu vẹn trước sau

......Lehong.....

Chử tình đi trước nghĩa theo sau
Chấp nhứt làm chi để phải sầu
Ơn cha nghĩa mẹ mai này tính
Lỡ cuộc tình rồi tiếc về sau

Tím hỡi, Tím ơi chẳng lẽ nào
Suốt đời Tím phải phòng không sao?
Tinh Khôi đang đứng chờ ngoài ngỏ
Sao Tím không mau nhảy qua rào

.......Tramocoi.....

CÔI đừng chọc nữa Tím sẽ buồn
Mấy ngày liên tục Tím vắng luôn
Có thể vì đau hay Tím giận?
Bởi vì mấy đứa mãi tấn công

CÔI có nhớ chăng trang Hạc kia?
Liên miên Mây,Hạ,Trẻ,Khôi phìa
Khiến cho nàng Hạc nổi cơn giận
Mời Khôi rời khỏi mục Đường thi

Cũng đau cũng nhức một tí thôi
Trước sau chuyện ấy xãy ra rồi
Côi Khôi lấy đó làm bài học
Chớ có đùa dai mang tiếng tồi

Lỗi lầm cũng nên một lần thôi
Khôi đây đã rút tỉa được rồi
Kinh nghiệm :" Hoạ thơ cần vừa phải"
Dồn vào thế kẹt họ không vui

........Lehong.....

SẼ CỐ VUI



Khôi ơi,cám ơn nhiều nhé
Thắc mắc làm gì cho mệt hở Khôi
Đoạn trường Tím đã qua cầu
Nên giờ thấy sợ tình yêu tình đời

Nếu mà số Tím còn vương...
Thì chạy nơi nào cũng không tránh khỏi
Thôi thì cứ mặc giòng đời
Buồn vào đây post thơ tình thở than,

Xin cám ơn tình bằng hữu
Những lời này Tím xin trân trọng giữ
Từ nay Tím sẽ cố vui...
Khỏi buồn lòng bạn cùng Cha Mẹ mình,

Vâng, TinhKhôi,sức mấy mà buồn,fải vui lên chứ,

...... Ta_Ao_Tim...

Tím đã rỏ lòng, Khôi cám ơn
Công cha nghĩa mẹ phải vuông tròn
Người đã cho ta đời vui sống
Làm con trách nhiệm phải chu toàn

Ba mẹ vui mừng có được em
Người con hiếu thảo sống kề bên
Chăm lo,giúp đở khi đau yếu
Đó là hạnh phúc mãi vững bền

Chuyện buồn ngày cũ vứt bỏ đi
Chôn vùi đau khổ tuổi xuân thì
Mạnh dạn vươn lên cùng chúng bạn
Đố ai còn dám nảy lòng khi ?

.......Lehong.....

ĐỪNG XÍ XỌN

Thân Tím còn thương không đủ
Tình nghĩa gì đâu mà kể hở Khôi..?
Tím có tấm lòng quảng đại
Chỉ đánh ai có tính hay nhiều chuyện,

Tính Khôi Tím đà hiểu chút
Cám ơn Khôi đã có ý tốt lành
Cái kiếp xuân thì để mặc thời gian
Mùa Đông cho đến mùa Hè

Tuyết rơi,nắng rốc...Một mình vẫn đi
'' nghe Khôi hãy lấy chồng đi ''
Eo...ơi ,xúi dại chết đời Tím tôi
Thôi...Thôi,đừng có mối mai

Tím đây trang điểm...Cho đời đẹp tươi
Không phải trang điểm chờ ai
Khôi ơi,đừng có hiểu lầm Tím nha,

*Thôi ''tha '' cho TinhKhôi đó,đừng '' xí xọn '' nữa*

.......Ta-ao-Tim...

Cảm ơn Tím đã bỏ qua
Nhưng mà thắc mắc vẫn hoài trong tim
Bạn bè ai cũng nhủ khuyên
Nhưng Tím dứt khoát đoạn tình người thương

Do vì gãy gánh giữa đường
E là số kiếp còn vương nợ đời
Ông Trời số đã định rồi
Sợ Tím khó tránh đoạn đời nầy đây

Vợ chồng là việc xưa nay
Ngọt bùi cay đắng hằng ngày xảy ra
Nhưng nên ""bất chiến thành hoà""
Tương lai lại đẹp thiết tha đợi mời

Nghĩ buồn thương Tím vậy thôi
Góp thêm vài ý mong đời Tím vui
Nếu hoàn cảnh vẫn tối thui
Thôi không xí xọn Khôi chuồn biến ngay

.......Lehong....

NẾU TÍM ĐƠN ĐỘC



Tím hỡi lâu rồi có khoẻ không?
Đã có chồng chưa? hay chửa chồng?
Hay cũng tại vì tánh ngang bướng
Làm trai chạy hết, Tím Ở Không

Quang tâm cho Tím mới hỏi thôi
Đừng bao giờ giận sẽ mau già
Ngày kia nếu Tím còn đơn độc
Tìm tới Mo Coi đỡ lạnh lùng

.......Tremocoi.......

Hummmmmmmm,dám kêu Tím là cưng huh ?Bỡi vì cái nhà kia của Trẻ Mồ Côi bỏ hoang wài nên mới '' Réo '' Mồ Côi thôi.Tím đang hấp hối đây này........p: .ở đó muh khỏe,

Trẻmocoi ơi Tím đang hấp hối đó
Chồng con gì....Hỏi qúa vô duyên,
Ngang bướng là tính trời cho đó,
Trai chạy hết....Để Tím khỏi fiền

Cám ơn Trẻmocoi quan tâm đến Tím
Ai thèm giận chi cho mệt xác
Nếu như Tím vẫn còn đơn độc
Cũng đâu cần tím đến Mocoi chi...

......Ta_Ao_Tim......

Tím ơi Tím đỏ mặt rồi
Mồ Côi chỉ hỏi Tím coi thể nào ?
Sợ nàng sống cảnh lao đao
Bởi ngang bường quá làm sao có chồng !
Thương người lạc lỏng phòng không
Hiu hiu trời đã sang đông lạnh lùng
Mồ Côi khi nỗi cơn hung
Cũng dám lắm đó......người hùng ra tay
Thế nào rồi sẻ có ngày
Vô duyên biến dạng thành duyên tơ hồng

......Lehong......

Lê Hồng,đâu có nhìn thấy Tím...?
Lại nói Tím tui đã đỏ mặt rồi,
Ai kêu lo Tím làm chi..?
Sống cảnh fòng không thì đã sao nào..?

Không chồng thì mặc không chồng
Trời đông đã có heat rồi lo chi
Mồ côi nổi hung...Ai sợ,
Dám làm gì...Mà dọa Tím hở trời..?

Thế nào rồi cũng có ngày
Tơ duyên chẳng thấy.....Đầu u có ngày..

*không giận à *
..... Ta_Ao_Tim.......

Mùa đông lạnh lắm Tím ơi
Heat kia không đủ ấm lòng Tím đâu !
Sợ rồi Tím sẽ buồn rầu
"Heat kia không đủ cho TAO sưởi lòng"

Thôi thì Tím hãy lấy chồng
Mùa đông giá tuyết sẽ không lạnh lùng
Nói chơi Tím chớ nổi sùng
Lê hồng cũng ớn cán cung lên đầu

"u" rồi phải biết làm sao ?
Nhờ Tím dán hộ (thuốc dán) lên đầu Tinhkhôi !
Dán rồi Tím sẽ bồi hồi
Đập chi quá mạnh Tinhkhoi bể đầu

Đau quá Tím ơi!!!!

........Lehong.....

Buồn rầu theo Tím từ lâu
Chồng con chi cho nặng gánh lo âu
Lạnh lùng đâu có nghĩa gì
Tuyết mùa đông Tím chịu mấy mươi năm

Nổi sùng chi cho mất đẹp,
Tinh Khôi có sợ thì hãy dọtttt mau
U đầu rồi đừng than thở
Tím có rảnh mô muh nhờ dán thuốc

Coi chừng thêm mấy cục u (mọc trên đầu)
Nếu chưa đủ mạnh....Tím tìm cái cây...

*Đau ráng chịu,kêu Tím chi...?
..... Ta_Ao_Tim.....


Tím ơi thương lấy thân nầy
Hổng tình cũng nghĩa tìm cây làm gì ?
Ác gì mà ác thế ri
Đánh thêm mấy cái Khôi qùy xin tha!

Thế rồi ắc Tím hiẻu ra
À! Khôi chỉ giúp chớ đà phá chi ?
Nhẫm lại cái kiếp xuân thì
Ba mươi tuổi lẻ còn chi là đời

Mùa đông há thể đổi dời
Tuyết mây phủ trắng choán mờ lối đi
Nghe Khôi hảy lấy chồng đi
Khôi đây tình nguyện liền thì mối mai

Kiếm cho một đấng anh tài
Bỏ công trang điểm tháng ngày đợi trông

.....Lehong.....

HÈ THÔI ĐẾN NỮA

Tôi biết em đây gọi là Hè
Em về rỉ rả với tiếng ve
Cùng hoa phượng trổ đầy sắc thắm
Thêm giọng buồn kêu quốc gọi Hè

Hè về làm cho trống sân trường
Vắng luôn bè bạn với người thương
Mai nầy ly biệt người đôi ngã
Có kẻ hi sinh nơi chiến trường

Hè về nên đất nước tan thương
Triệu người thoát chạy khỏi phố phường
Rời bỏ thâm tình và đồng đội
Giặc về tràn ngập khắp quê hương

Hè ơi! Thôi đến nữa Hè ơi
Cái nắng của mi "oi bức" người
Nhanh rút lui đi cho Thu đến
Gió thu mát rượi cả lòng người

......Lehong.....

SÁO SANG SÔNG

Đã mấy mùa mưa em nhớ không ?
Từ khi em cất bước theo chồng
Bến xưa tôi vẫn ngày mong ngóng
Dù biềt rằng sáo nọ sang sông

Sáo ơi ! sáo đã mất biệt rồi !
Sáo nay đã có bạn có đôi
Còn tôi đang sống đời trôi nổi
Bềnh bồng như đám lục bình trôi

Còn đợi, còn chờ nữa mà chi
Còn gì hy vọng dạ kiên trì
Đường đời đôi ngã là duyên số
Dựng lại cuộc đời chớ ai bi

........Lehong.......

NẾU EM

Nếu lần đầu gặp gỡ
Ta cứ ngỡ không quen
Tình thay trắng đổi đen
Nay đâu đà ngăn cách ?

Nếu em không là khách
Đến trọ học nhà anh
Ai đâu thức năm canh
Nhìn thấy em đọc sách ?

Nếu em thật vô tình
Mặt quay mặt làm thinh
Mắt không liếc đưa tình
Thì mình đâu sầu khổ ?

......Lehong.....

EM BỎ ĐI RỒI !

Mai ơi ! người ấy ở đâu rồi ?
Sao em không đến để thăm tôi ?
Tôi đang thoi thóp trên giường bệnh
Mang nặng sầu tư lúc cuối đời !

Hay là em đã đi thật rồi
Chữ ân chữ ái "Mình với tôi"
Chỉ thoáng qua đi như cơn gió
Lặng lẽ như dòng nước cuốn trôi ?

Vậy là em đã đi thật rồi !
Trời ơi ! Yêu chỉ ở bờ môi
Đến phút sau cùng khi hấp hối
Vợ cũng bỏ tôi :Trời hởi trời !

......Lehong.....

VƯỢT BIỂN

Thân thể người ta có ba phần :
Đầu, mình, cộng với cả tay chân
Chín tháng mười ngày, trong bụng mẹ
Nam, nữ giờ đây đã rõ phân

Mẹ khi vượt biển, chỉ một mình
Nguy hiểm, đớn đau lúc trở sanh
An ũi, dỗ dề: ba bên cạnh
Cầu mẹ, mong con được an lành

Nuôi con, mẹ chẳng quản tháng ngày
Lúc con thức giấc, mẹ có ngay
Bú mớm, chắc chiu từng giọt sữa
Còn cha cực khổ việc trong ngoài

Lúc con khôn lớn, lo học hành
Ao quần, sách vỡ mẹ lo toan
Gom góp bạc tiền, mẹ dành dụm
Cho con sớm công toại, danh thành

Bây giờ con đã trưởng thành rồi
Tuổi già cha, mẹ một thân côi
Sao nỡ đoạn tình, không nghĩ tới
Còn chi hiếu ,nghĩa ở trên đời ?

........Lehong.......

TìNH CHỊ EM



Ngồi nhìn cậu, mẹ nhổ tóc sâu
Tóc xanh nay đã sớm phai màu
Trông Mẹ, quay sang rồi nhìn Cậu
Cả hai, nay bạc trắng mái đầu!

Mẹ nhắc ngày xưa Cậu bệnh ban
Dầm mưa, dãi nắng :cảm thương hàn
Thương em, làm chị đâu quản ngại
Săn sóc, thuốc thang Cậu bình an

Tóc vừa mọc lên, Cậu hớt cua
Võn vẹn còn ba vá miếng dừa
Chăn vịt, coi trâu, Cậu cực khổ
Riêng Mẹ sớm, trưa, chiếc đò đưa

Cảnh nghèo em, chị đùm bọc nhau
Rau cháo, muối dưa tình dạt dào
Em, chị, nương nhau dù gian khổ
Tình em, nghĩa chị, trước như sau

........Lehong.......

LẠC LỎNG

Ai nói với em tình tuyệt vời?
Tuyệt vời, khi lúc ái ân thôi
Cái sấu vẫn còn trong bóng tối
Khi tìm ra nó, đã muộn rồi !

Giấc mộng nào không đẹp em ơi !
Nâng bước em đi vào cuộc đời
Đến khi tỉnh giấc, hồn lạc lỏng
Sao đêm cô tịch, chỉ còn tôi ?

Người đã xa rồi, đi với ai ?
Để tôi cứ mãi, nhớ thương hoài
Ơ kìa! em cặp tay người khác ?
Soi đối gương, mình không bằng ai !

Trở về ôm giấc mộng ban đầu
" Trời ơi ! người ấy có còn đâu" ?
Thấp thỏm, chờ mong, người trong ảo
Mộng ước tương phùng chắc kiếp sau !

......Lehong.....

GIÃI BÀY TÂM SỰ

Từ khi em giả biệt
Rời bỏ mái trường xưa
Thương nhớ mấy cho vừa
Bạn bè và thầy cũ
Bởi những lời khuyến dụ
Vì vật chất xa hoa
Nghe lời kẻ gian tà
Đời hoa đành tan nát
Đó phải là hình phạt
Cho một kẻ bội vong
Yêu ai chẳng thật lòng
Còn manh tâm lừa dối
Đã là người tội lỗi,
Dám hờn trách chi ai
Chỉ mong được giải bảy
Cho phôi phai sầu khổ
Nỗi niềm riêng thô lộl
Muốn cạn tỏ cùng anh
Tình đôi mình không thành
Xin hẹn nhau khiếp khác!

.......Lehong.......

CHẤP NHẬN XA ANH

Nếu em khóc, thì xin anh đừng chọc!
Đừng giận hờn, rồi trách móc tình em
Nhũng vần thơ : anh thổn thức từng đêm
Em ngồi đọc, mà đôi hàng lụy nhỏ!

Thư anh viết, em vẫn còn giữ đó
"Thương em nhiều, anh cạn tỏ nguồn cơn
Em xa rồi , lòng oặn thắt tũi hờn
Trách trời đất rồi trách em vong phụ"

Đã nhiều lần, trong tim em tự nhủ
"Yêu anh thôi, và chỉ chọn anh thôi"
Anh hôn em, lòng xúc động bồi hồi
"Em yêu hởi ! muôn đời thương anh nhé"?

Em ngất đi, trong niềm riêng lặng lẽ
Biết nói gì, để kể thật cùng anh
Vì tin người, em trót dại lỡ lầm
Nhụy hương rửa, họ nhẩn tâm làm nhục

Em đau khổ vì tội danh phản phúc
Bỡi trong em, mang huyết nhục người ta
Tình dở dang, xin anh hảy thứ tha
Hẹn kiếp khác, đôi ta nên duyên nợ

.......Lehong......

NẾU EM KHÓC

Nếu em khóc, bài vở em biếng đọc?
Chắc mau quên hơn lũ nhóc biếng lười
Em khóc rồi, chắc bọn chúng cười vui
Và em sẽ mục tiêu người trêu chọc!

Nếu em khóc, vì thân em cô độc?
Buồn sẽ đi, như cơn lốc thoáng qua
Như vầng dương sắp tắt buổi chiều tà
Để ánh sáng ngày sau thêm rạng rỡ!

Nều em khóc, bởi bao nhiêu trắc trở?
Vì tình duyên, sự nghiệp, lẩn công danh
Mọi việc kia, dù chướng ngại bất thành
Em yên dạ, vì còn anh bên cạnh!

Nếu em khóc, vì niềm riêng canh cánh?
Vì gia đình, bên cạnh chuyện lứa đôi
Anh một lần và xin một lần thôi
Được lau mắt cho em thôi lụy đổ!

Nếu em khóc, anh cũng buồn, cũng khổ
Hai chúng mình tìm lánh cõi trời xa
Rời xa hoa, tránh những kẻ gian tà
Ta chung hưởng, sống chan hoà hạnh phúc!

.......Lehong.......

NẾU ANH ĐÃ...?.?

Nếu vậy thì em đi lấy chồng ?
Đâu còn chi nữa mà ước mong
Anh để cho em mang tuyệt vọng
Thương nhớ không nguôi, chợt " thấy lòng "

"Thấy lòng" tan nát bởi tình yêu
Chỉ một mùa xuân sớm tiêu điều
Người đi, bỏ mặc tôi sầu nhớ
Mình tôi đơn độc giữa "phố chiều"

"Phố chiều" vui nhộn kẻ lại, qua
Nhìn họ sánh đôi, lệ chợt nhoà
Tôi biết thân tôi người đã phụ
Bến sông vắng lạnh chỉ còn ta !

........Lehong.......

CHỈ CÒN NỖI NHỚ



"Chiều chiều lại nhớ chiều chiều"
Nhớ người năm trước thả diều, hái hoa
Diều băng tận cõi trời xa
Còn hoa ngày đó nay đà héo hon !

Nhớ anh những lối đi mòn
Dấu chân kỷ niệm như còn hằn đây
Nhớ anh bạo dạn cầm tay
Miệng thì hứa hẹn kiếp nầy yêu em

Nhớ anh thao thức tròn đêm
Chờ em cùng đến bên thềm ngắm trăng
Nhưng em để anh băn khoăn
Em quên lời hẹn để trăng qua đồi

Nhớ anh cả nụ hôn môi
Nhớ câu vàng đá, nhớ lời thuỷ chung
Đôi ta nếu chẳng tương phùng
Anh thề suốt kiếp một mình cô đơn !

Nhớ anh đôi lúc giận hờn
Mặt gay gay đỏ, mà lòng đớn đau
Nhìn em không nói câu nào
Vòng tay hời hợt, mặt chao nghiêng buồn

Nhớ anh vào lúc bãi trường
Nhặt cành hoa phượng, mến thương trao lời
Hè nay đã đến em ơi
Chúng ta tạm biệt, biết rồi ra sao ?

Duyên ta nay lỡ nhịp cầu
Vâng lời Ba, mẹ làm dâu xứ người
Bây giờ thật sự xa xôi
Chỉ còn nỗi nhớ gỡi lời gió trăng

........Lehong.........

VUI KHÚC TƯƠNG PHÙNG

Vườn hồng Ong Bướm vui rộn ràng
Cùng nhau tấu khúc nhạc âm vang
Vui hưởng mùa Xuân nay trở lại
Hỏi ai lòng không khỏi rộn ràng ?

Tình Mai với Trúc thỏa ước mơ
Vì ta bao tháng đã đợi chờ
Chức, Ngưu thôi buồn vì ngăn cách
Hồn dìu vào mộng với nàng Thơ

Xa em lòng luôn nhớ nơi nầy
Kỷ niệm bao ngày tay trong tay
Từ trong ngõ hẻm ra đường cái
Nắng nghiêng nghiêng chếch bóng in dài

Người xưa vẫn còn đợi nơi đây
Tình yêu mỗi lúc một đông đầy
Đón người em gái ngày trở lại
Vui hưởng tương phùng đón tương lai

.......Lehong.....

NẮNG & MƯA

Nắng mưa chợt đến chợt đi
Như tình đôi lứa ...có gì đâu anh !
Hết mưa trời lạnh trong xanh
Như ngày xưa ấy mộng lành ta xây

Ngờ đâu giông tố kéo vây
Cho tình ta lại vụt bay cuối trời
Lặng nhìn theo lá vàng rơi
Xót xa cho mối duyên đời hai ta

Từ dạo ta phải chia xa
Mây chiều bàng bạt kéo qua nơi này
Em nào hay biết đắng cay
Theo dòng nghiệt ngã đọa đày lòng em .

Mưa rơi từng giọt qua thềm
Bao nhiêu nước mắt ướt mềm gối chăn
Bao nhiêu nỗi nhớ trào dâng
Tràn về ký ức , bao lần cố quên

Đường trần vạn lối mông mênh
Chân trời xa tít , chông chênh nẻo chờ
Biệt ly ! nào ai có ngờ ...
Bóng em ngày một nhạt mờ trong anh

Bao nhiêu kỳ vọng không thành
Em chờ em đợi , anh đành quên sao ?
Tình ta xưa quá ngọt ngào
Giờ đây cay đắng vì sao , hỡi người ...?

........Sương Sương.......

Để rồi nước mắt mặn môi
Từ ngày hai đứa rã rời tơ duyên
Bao lần tôi cố tìm quên
Tháng năm kỷ niệm êm đềm bên nhau

Nguyên lòng cố nén thương đau
Ngăn dòng dư lệ dâng trào lên mi
Em đi, Ừ ! cứ đi đi !
Đừng lưu luyến nữa làm gì em ơi !

Bây giờ còn một mình tôi
Thân đơn chiếc bóng một đời quạnh hiu
Chiều chiều gió thổi hiu hiu
Lòng như chạnh nhớ "cánh diều" bay xa

Trách người mê bã vinh hoa
Xóa bao tình cảm _ Xe hoa theo người
Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi
Trời mưa hay khòc vì người tôi thương ?

Từ nay cách vạn dặm đường
Ai say duyên mới, yêu thương mặn nồng
Tình yêu dành trọn cho chồng
Bóng hình tình cũ trong lòng phôi phai

Hướng tâm về một tương lai
Hảy quên quá khứ đắng cay đau buồn
Sử tình đã lật sang trang
Những dòng nhật ký tro tàn quyện bay

........Lehong.........

MƯA CHIỀU



Lòng trĩu buồn theo mưa chiều nặng hạt
Đời vắng nhau tan nát trái tim yêu
Thầm gọi tên anh , gọi mãi trong chiều
Xa vô tận làm sao anh nghe được

Con đường về lối mòn xưa sũng nước
Không có anh chỉ mình em đếm bước
Giữa phố buồn lát đát lá bay bay
Những muộn phiền xin gửi gió cuốn trôi

Anh xa rồi kỷ niệm vẫn còn đây
Em níu kéo cũng chỉ là vô vọng
Dĩ vãng trôi ,bao ước mộng tan theo
Tình ta giờ phiêu dạt tựa cánh bèo

Đành quên vậy , câu chuyện tình một thưở
Ghế đá buồn ,chắc gì anh còn nhớ
Cơn mưa chiều khi hai đứa bên nhau
Giờ mưa vẫn rơi rơi trên thảm cỏ ...úa màu

Còn đâu nữa mộng vàng ta mơ ước !

.......Sương Sương....

Nhớ chiều mưa ngày xưa ta sánh bước
Anh dìu em lả lướt khắp phố phường
Tay trong tay lòng ngây ngất yêu thương
Nay do đâu ta đôi đường đôi ngã ?

Gắp lại nhau cố tình như xa lạ
Quay lưng đi mắt lã chã dòng châu
Để tâm tư trĩu nặng mối ưu sầu
Bao hi vọng, ước ao đành tan vỡ !

Chắc số ta có duyên mà không nợ
Nên tình đầu sớm dang dở ly tan
Mộng úa tàn như chiếc lá thu vàng
Hay bèo dạt lang thang theo con nước !

Đành thôi nhé ! đôi ta cam ly biệt
Định mệnh buồn thương tiếc chỉ hoài công
Kỷ niệm xưa vẫn in đậm trong lòng
Chiều mưa buồn nơi công viên hò hẹn

.......Lehong.......