Thursday, December 31, 2009

BUỒN KHÔNG ANH ?

Trời khuya vắng lặng êm êm
Sương rơi nhè nhẹ cho mềm lòng ai
Từ đêm nâng nhẹ gót hài
Nương theo làn gió sớm mai nắng hồng

Những ngày mưa gió bão giông
Sương không còn nữa , buồn không hỡi người ?
Hết đông xuân tới sương rơi
Đọng trên cành lá bồi hồi chờ tan

Thu về sương mỏng mơ màng
Cùng hoa e ấp như làn khói giăng
Đợi người đã mấy mùa trăng
Nghìn trùng dịu vợi cách ngăn chúng mình .

......SuongSuong.....

Sương đọng trên lá lung linh
Như chờ ánh sáng bình minh trở về
Người xưa đâu quên câu thề
Mà Sương mặt ủ, mày ê thảm sầu ?

Bão giông rồi sẽ qua mau
Sương lại giăng khắp tươi màu cỏ xanh
Bên em nay đã có anh
Dìu nhau chung bước nắng hồng reo vui

Bao nhiêu gian khó qua rồi
Sương nên vui sướng hé môi mở lời
Em hạnh phúc lắm anh ơi
Nghìn trùng xa cách đâu ngờ bên nhau !

.......Lehong......

No comments:

Post a Comment