Wednesday, December 30, 2009

CẢM XÚC



Bốn mùa trời đất giao hòa
Lòng tôi thổn thức khi hoa sắp tàn
Tôi thương từng chiếc lá vàng
Mỗi mùa thu phải vội vàng rụng rơi

Tôi buồn khi thấy mưa rơi
Như ai thương khóc phận đời hẩm hiu
Tôi thương từng giọt nắng chiều
Vàng vọt như thể tình yêu nhạt nhòa

Tôi thương từng những cụm hoa
Mùa đông xơ xác như là hết duyên
Tôi thương , tôi xót hảo huyền
Trái tim đa cảm ưu phiền riêng tôi

Nào đâu ai đã phụ tôi !
( Riêng tặng bạn thơ lehong)

.......Sương Sương....

"Gió mưa là bệnh của Trời"
Trời buồn đổ lệ sao tôi ưu sầu ?
Biển sâu sóng vỗ bạc đầu
Em thầm thương cảm con tàu ra khơi ?

Lá xanh qua tháng ngày trôi
Phải vàng rồi rụng như đời người ta !
Em thương cho một kiếp hoa
Trải bao nắng cháy, mưa sa dập vùi ?

Thế gian vạn vật chuyển xoay
Mạnh khỏe, đau yếu trong đời xảy ra
Lúc còn trẻ đến khi già
Cuộc đời vui ít, xót xa lại nhiều

Yêu em tôi vẫn mãi yêu?

(Cảm ơn Suongsuong tặng một bài thơ với cảm xúc thật dạt dào)

.......Lehong.....

No comments:

Post a Comment