SANG NGANG
Lỡ lầm khi em bước sang ngang
Đam mê danh lợi nở phụ phàng
Đến nay em bị người hất hủi
Chỉ đành ôm hận - Tự oán than
Oán than cho số bẽ bàng
Bỡi vì ham giàu có cao sang
Người ta tốt Mã nhưng dối trá
Nên đà vong phụ nghĩa kim lang
GIẬN MÀ THƯƠNG
Đêm nay ngồi đọc lại thư xanh
Ruồng bỏ tình tôi qúa đoạn đành
Em đã quên đi câu thề nguyện
Trăm năm em sẽ mãi bên anh
Em đi lấy chồng ở quê người
Trong lòng chắc hớn hở mừng vui
Ngỡ là mộng ước luôn là thật
Giàu sang bên họ suốt cuộc đời ?
Ngờ đâu em sống kiếp nổi trôi
Nay thì lòng họ đã đổi dời
Thương tiếc thân em là con gái
Nay phải tha phương, sống lạc loài
GIAO MÙA
Hạ đi cho quốc thôi gọi hè
Hạ tàn tiếng dế hết tỉ tê
Học trò chấm dứt ngày ngơi nghĩ
Bãi biển vào Thu khách vằng hoe
TÔI CHỜ EM BẾN BẮC
Anh chớ bước sang quá vội vàng
Vì người con gái ngỡ đoan trang
Nhưng bỡi tâm hồn nàng lãng mạn
Anh thốt tiếng yêu sẽ ngỡ ngàng
Tay anh vuốt làn tóc mênh mang
Hai trái tim yêu gõ nhịp nhang
Cà hai cảm thầy hồn ấm lại
Nghe tiếng tơ lòng trổi âm vang
Nhạc buồn réo rắc tiếng tình tang
Ai xui người ấy chẳng ngó ngàng
Bến bắc Hàm Luông tôi vẫn đợi
Mong một ngày mai gặp lại nàng
.........Lehong.....
Em còn nhỏ lắm
Đừng thương tội lắm người ơi
Em còn nhỏ lắm : "Tuổi đời hai mươi" !
Nói ra sợ mấy anh cười
Tóc dài buông xoã em lười bới cao
Anh thương em biết làm sao ?
Sợ không xứng kép, xứng đào với anh
Lời em tiếng nói chua chanh
Thiếu lời dịu ngọt cho anh vừa lòng
Biết anh hợp ý hay khộng ?
Hay khi đối diện buồn lòng anh chê
Chừng đó chắc em sẽ "quê'
Ở lại anh chán _ Đi về em đau !
Thương thật xin lễ cau trầu
Mẹ cha vừa ý _ Gật đầu em ưng
Thế là nước lã người dưng
Bỗng nhiên đổi lại tình thương vợ chồng
Em về kẻo Má em trông
LO cho con gái Mẹ lòng không yên
Cưới em anh được vợ hiền
Tròn câu đức hạnh xứng duyên Tấn-Tần
......Lehong......
KIẾP NHÂN SINH
Hình như mang nỗi muộn phiền
Anh nghe trong gió niềm riêng của nàng
Từ khi lỡ bước sang ngang
Em phải theo chồng cất bước ly hương
Mẹ, cha cách biệt đôi đường
Nhớ về quê cũ vấn vương tơ tình
Có chồng em vẫn một mình
Thì đành chấp nhận nhân sinh đau buồn
.......Lehong.......
No comments:
Post a Comment