Wednesday, December 30, 2009

TRÁI TIM SA MẠC

Giữa sa mạc khô cằn gió rát
Một tim hồng dào dạt yêu thương
Sờn vai bạc áo bụi đường
Bóng câu nghiêng đổ tứ phương mịt mờ

Dệt vần thơ nhắn người năm cũ
Xót xa lòng ủ rũ tàn đêm
Phiến buồn quằng nặng lòng thêm
Hoang vu nguyệt lạnh bên thềm đợi ai

Cách xa nhau năm dài biền biệt
Đếm thời gian ai biết bao nhiêu
Đợi chờ tím cả trời chiều
Để ai thơ thẩn hắt hiu một mình

Thu về se lạnh tình miên viễn
Lòng ngậm ngùi đưa tiễn người đi
Lặng nhìn không nói lời gì
Chiều buông giấu tiếng chia ly tạ từ ...

Cây bốn mùa tương tư vàng lá
Lòng u buồn lả chả lệ rơi
Mưa ngâu ngập cả lòng tôi
Lỡ làng duyên phận rã rời trái tim .

.......Sương Sương.......

Khóc vì tình lỡ

Luỵ chữ tình, buồn duyên dang dở
Bởi vì sao người nỡ xa tôi
Về nơi sa mạc xa xôi
Em ngồi tưởng nhớ đến người năm xưa ?

Mộng ban đầu tuy chưa rễ bén
Sớm cùng ai hứa hẹn trăm năm
Tình ta như ánh trăng rằm
Ngờ đâu sương phủ, trời giăng mây sầu !

Nên hai đứa tim đau ruột thắt
Khi Trời già bắt nạt chúng ta
Bày ra bão tố, phong ba
Như là trách quở đôi ta nghịch lời

Định mệnh buồn đôi nơi, đôi ngả
Buồn em đi chả tiếng giã từ
Để tôi sầu nhớ tương tư
Lòng buồn nhìn chiếc lá thu lìa cành

Tan rồi mộng ước ngày xanh
Em không về lại sao đành nhẩn tâm
Đêm về giọt lệ âm thầm
Khóc cho tình lỡ do lầm yêu ai !

..........Lehong........

No comments:

Post a Comment