Friday, April 30, 2010

YÊU LÀ KHỔ

Yêu nàng chẵng đặng phải chia tay
Bởi số rông rêu kiếp sống nầy
Nổi nhớ dằng co đau lòng kẻ
Si tình Chuốc khổ xót tim ai

Cành vàng lá ngọc nhà đài các
Một gã phong trần bụi bám vai
Lủi thủi nhìn theo không dám tỏ
Đôi lời trách móc để người hay

......Cá măn.......

ĐỊNH MỆNH

Tôi đã yêu người, người có hay ?
Nguyện lòng chung thuỷ trọn đời nầy
Mộng mơ hai đứa cùng song bước
Ước vọng đôi mình vai sánh vai
Cha Mẹ ưng lòng : Em xuất giá
Song đường trói buộc : Anh chia tay
Thôi đành duyên lỡ tình dang dở
Định mệnh an bày biết trách ai !

........Lehong......

Thursday, April 29, 2010

Bâng khuâng

Mới mấy hôm rồi xa vắng em
Tưởng như cách biệt đã ngàn đêm
Em đi ôm kín lời hò hẹn
Anh ở lần tìm dấu dáng quen
Nơi ấy chập chờn xua mộng mị
Bên này thấp thoáng níu hờn ghen
Bâng khuâng đứng ngắm chiều se lạnh
Bỗng nhớ hình ai thoáng bóng rèm

.....Hồ văn Thiện.....25.4.2010

BUỒN THIU

Bóng ai thấp thoáng thoảng qua rèm
Hình dáng yêu kiều chắc hẳn em
Ngày trước đôi mình còn lạ mặt
Sau nầy hai đứa đã thân quen
Một người tâm tính hay hờn dỗi
Một kẻ cuồng yêu nên hóa ghen
Do vậy duyên ta không đoạn kết
Anh buồn thui thủi cả ngày đêm

.....Lehong......

Wednesday, April 28, 2010

NGU BỎ MẸ

Bỗng thấy tình yêu quyến rũ ta
Đàn bà ngọt miệng nhận không ra
Nàng chan chứa gợi đôi môi mộng
Kẻ thiết tha nhìn một đoá hoa

Đến lúc lòng ai đầy nỗi nhớ
Không ngờ nhỏ ấy chẳng buông tha
Si tình kẻ khác không thèm nói
Để kẻ ngu ngơ đợi chết cha

.......Cá Măn.......

MẶC TÌNH.....

Đàn bà chẳng khác một bông hoa
Xinh đep. dịu dàng khuyến dụ ta
Mê muội ta chạy theo tán tỉnh
Khôn ngoan mấy bả bám không tha
Buổi đầu khổ nhọc hòng theo đuổi
Đến cuối van nài khó bỏ ra
Thôi chịu đành con đàn cháu đống
Mặc tình chúng gọi Nội hay Cha

........Lehong.......

TƯƠNG TƯ ?



Mấy hôm rày khó ngủ ghê!

Chẳng duyên,chẳng nợ.
Đêm về nhớ chăng?

Bây chừ em phải làm răng

Cho mi ngon mộng,cho căng má hồng?

Không quen.
Không lạ.
Tình không.

Mà như trời buộc bao đồng vào em!

.........Hằng Nga........

Đêm nầy rồi lại sang đêm
Em không ngủ được nên ghèn đọng mi ?
Bận lòng em nghĩ làm chi
"Kẻ không quen" biết mắc gì bận tâm !

Bởi "người không lạ" nên lầm
Với người trong mộng âm thầm nhớ thương
"Tình không" em quyết là không
Vì sao trói buộc bao đồng vào thân !

Biết đâu là cái duyên phần
Do trời xui khiến má hồng tơ vương ?
Em ơi thương được thì thương
Thời gian chờ đợi khó lường rũi may !

.......Lehong.......

NGHỊCH LÍ

Gã "khờ" ấy mãi yêu tôi
Mặc tôi từ chối đến đôi môi mòn.
Thế mà hắn quyết vẫn còn
Cho dù trái đất có tròn hay vuông.

Tội nghiệp cho lời hắn buông
Không vui mà khiến tôi buồn buồn hơn.
Tôi còn mê mải "đường trơn"
"Dẫu ngã đứng dậy" còn hơn ngồi chờ.

Nhớ chàng tôi cứ làm thơ
Lúc vui,lúc dỗi.
Vu vơ bông đùa:
-Nếu mà chàng bỏ vào chùa
Chàng làm chú tiểu em bùa ni cô.

.........Hằng Nga........

VỚI NGƯỜI TRONG MỘNG

Gã khờ chắc sẽ không vô
Cửa chùa để kiếm Ni cô trọc đầu
Dù gã yêu em tới đâu
Nhưng làm chú tiểu hắn nào thuận ưng !

Nản lòng gã sẽ dừng chân
Em không nghe nữa hắn buông lời tình
Từ nay em sẽ yên lành
Nơi chùa tu niệm, lòng thành Phật thương

Bề trên sẽ rõ tận tường
Lời em cầu nguyện tìm phương độ trì
Giúp em sớm được vu quy
Cùng người trong mộng một thời ước mơ

.......Lehong......

Tuesday, April 27, 2010

CHẲNG NHẠT MÀU

Bông là hoa thực chớ giấy đâu ?
Tàn giương cánh rộng phủ một màu
Hồng tím màu Bích Nga yêu thích
Ấp ủ trong tim lòng ước ao

Cánh cửa nhà ai đã khép rào
Hoa đẹp nhưng vì trổ trên cao
Nên mộng hái hoa đành khép kín
Nhưng vui để nhớ lại hôm nào

Thuở nào hai kẻ đã yêu nhau
Nhặt cành hoa tím người tặng trao
Muôn kiếp tình anh không thay đổi
Xin em tin tưởng chớ lệ sầu !

Thế rồi năm tháng đã qua mau
Người xưa chưa về lại lần nào
Nhưng em vẫn một lòng hi vọng
Màu tím tình chung chẳng nhạt màu

.....lEHONG.....

CHIA SẺ

Anh ơi ! xin khép đau buồn

Làm sao tránh được nguồn cơn bẻ bàng.

Anh ơi!xin hãy vững vàng

Cuộc đời đặng sẽ sang trang một ngày.

Hãy nới rộng nhé vòng tay

Một ngày hửng nắng đẹp thay chờ người!

......Hằng Nga.....

Bao năm trôi nổi, ngược xuôi
Thương anh vẫn mãi cuộc đời quạnh hiu
Chiều bên quán vắng cô liêu
Ly cà phê đắng, bao điều lắng lo !

Đêm nằm bó gối, co ro
Giường mênh mông rộng thân "Cò" lẻ loi
Người xưa nay vắng xa rồi
Bởi ham phú quý bỏ tôi lạnh lùng

Buồn thay hai chữ thủy chung
Giàu sang cộng hưởng, bần cùng riêng ta
Bởi em đài các kiêu sa
Còn tôi lam lũ, cửa nhà cũng không

Nên em sớm vội lấy chồng
Tôi mãi nuối tiếc sang sông trễ đò
Giờ đây đã tĩnh cơn mơ
Chẳng thèm mơ mộng đợi chờ phí công

Sáng nay trời rực ánh hồng
Xua vầng mây xám, trời Đông qua rồi
Lòng tôi rạo rực niềm vui
Sống trong hi vọng đẩy lùi buồn đau

......Hongle09......

Vô Đề

Ta lại vô tình đi về nơi ấy !
Những buổi chiều tay đã ấm vòng tay !
Phố đã xa, rêu phủ xanh gầy.
Quán nữa khuya buồn lất lây tiếng hát.

Tôi xa em, mùa đông mây bàng bạc,
Trôi xa mù và nỗi nhớ chơi vơi.
Dấu yêu xưa dường như đã phai phôi ?
Ta còn lại một chút hương nồng ấy.

Em xa xôi nỗi buồn như lắng lại !
Tận đáy hồn riêng đấy dáng hình em !

.......Lethanhphong.......

Những kỷ niệm êm đềm ngày xưa cũ
Tuy đã xa rêu phủ một lớp dầy
Chợt vô tình khi về lại nơi đây
Vẫn tha thiết nhớ bàn tay nồng ấm

Nhớ hôm xưa một chiều thu ảm đạm
Nửa khuya buồn bổng quán vắng vang lên
Giọng của ai âm hưởng thật êm đềm
Đưa hồn tôi lênh đênh và bàng bạc

Cánh hoa xưa giờ đây đà tan tác
Phận hồng nhan bởi duyên bạc tình phai
Nhưng tôi yêu dù hình dóc hao gầy
Em trong tôi vẫn chưa phai hình bóng

Trong lòng tôi còn tràn trề hi vọng
Một ngày mai với pháo đỏ rượu hồng
Cùng với em, đò một chuyến qua sông
Sẽ muôn kiếp là tình chồng nghĩa vợ

.......Lehong.......

Ta và Gương....

Ta nhìn Gương-Gương nhìn Ta
Gương bảo tháng năm ...Ta chẳng già
Ta bảo Gương còn ...trong sáng lắm
Gương-Ta nheo mắt bổng cười xòa....

Ăn mặc,nói năng Gương thường nhắc
Dù người gian dối đời vẫn tươi.
Trái tim bao dung,lòng dộ lượng
Nhắc ta cuộc sống giữ nụ cười.

Sáng nay, Gương đã vở đi rồi
Bão trời ,đành chịu phải chia đôi
Bão đời cuốn ta vào vòng xoáy?
Làm sao dừng lại hởi Gương ơi !?

.......Vũ Hòang........

GƯƠNG VÀ ANH

Gương sẽ bên anh suốt cuộc đời
Dù cho trăng nước có đầy vơi
Nguyện cùng với anh như hình bóng
Như ả tình nhân hay bạn đời

Anh cười thì Gương cũng sẽ cười
Gương buồn bởi thấy anh không vui
Mắt anh đổ lệ Gương cũng khóc
Gương mãi là anh chẳng đổi dời

Anh đẹp thì Gương cũng rạng ngời
Nên anh đừng ăn mặc lôi thôi
Gương không bao giờ gây lầm lỗi
Mong anh làm người tốt muôn đời

Chẳng mai nếu anh chết đi rồi
Mất hẳn anh rồi trong Gương tôi
Gương rất đau lòng nhưng đành chịu
Bởi chẳng riêng anh Gương cho người

.....Lehong.....

Monday, April 26, 2010

ANH CÒN NỢ EM



ANH CÒN NỢ EM

Hoa tàn vụn vỡ rụng trên vai
Chiếc lá vàng rơi dẫu miệt mài
Biển rộng sông sâu còn mấy núi
Người mong kẻ nhớ vẫn chờ ai

Trăm năm ngắn ngủi dù ngăn cách
Cuộc sống thăng trầm chẵng đổi thay
Xoay vòng trái đất tình anh vẫn...
Một bóng hình em những tháng ngày

......Cá Măn.......

ĐÁM CƯỚI NHÀ AI ?

Em nhớ hay chăng những tháng ngày ?
Đôi ta cùng sát cánh chung vai
Gian nan nguy khốn đồng bền chí
Cực khổ khó khăn vẫn miệt mài
Ước nguyện trăm năm tình chẳng đổi
Hẹn thề muôn kiếp nghĩa không phai
Đì đùng pháo nổ vang đầu ngõ
Đám cưới nhà em hay của ai ?

.......Lehong.......

Bảy hai ngẫu hứng

Sinh nhật lần này sang bảy hai
Thức khuya mới biết cảnh đêm dài
Gian nan từng chịu cam hơn thiệt
Phú quý chưa qua chịu kém tài
Chẳng thiết cong lưng làm ngựa cưỡi
Không quen uốn lưỡi kiếm chân nài
Ung dung bóng xế lòng thanh thản
Phúc tổ cầu mong vẫn sống giai

...Hồ văn Thiện.... 27-4-2010

SỐNG MỚI DAI !

Sống dư trăm tuổi mới là dai
Bác Thiện năm nầy mới bảy hai
Sức khỏe còn cầm cương cỡi ngựa
Nhược suy há chịu giữ chân nài
Đường thi văn bút người yêu chuộng
Lục bát bình thơ kẻ mến tài
Kính chúc Bác dồi dào nghị lực
Sống dư trăm tuổi mới là dài

.....Lehong......

Sunday, April 25, 2010

Thể thơ Thủ nhất thanh

Nhớ

Nhớ quá người đi chẳng trở về
Nhớ con đường nhỏ ở làng quê
Nhớ khi lội đất chân trơn trợt
Nhớ lúc trầm bùn mình thấy ghê
Nhớ nhỏ chăn trâu ngồi thổi sáo
Nhớ đàn cò trắng đậu bờ đê
Nhớ cô gái nhỏ cười duyên dáng
Nhớ mãi ngày ta ước hẹn thề

........Lehong........

Quên ( Thể thơ Thủ nhất Thanh )

Quên sao những kỷ niệm nên thơ ?
Quên thói phong lưu với bạc cờ
Quên lũ bạn bè chơi trác táng
Quên tình trai gái sống thờ ơ
Quên tình nhân thế đầy gian trá
Quên cả con người lắm bợn nhơ
Quên những tháng ngày đời khổ cực
Quên luôn cái lối sống nằm chờ

Em ơi hảy nhớ đừng quên
Nhớ lời nguyện ước phỉ nguyền tóc tơ
Quên ngày đói khổ bơ vơ
Nhớ anh, quên kẻ chực chờ đuổi đeo

.........Lehong..........

Ông.. ( Thể thơ Thủ nhất thanh )

Ông chửi thằng nào nó chửi ông
Ông chê loại chối gốc tiên rồng
Ông căm bạc bịp lừa thiên hạ
Ông mắng râu xanh hiếp má hồng
Ông nhớ mùi hương trên mái tóc
Ông mê cái lạnh của đêm đông
Ông đa sở thích, nhưng chung lại
Ông thích gái xinh với rượu nồng !

.....(12hdem).....



Bà ơi nên giữ phận đàn bà
Bà dữ nhưng đừng có chửi cha
Bà giận tôi say _ Cho nhịn đói
Bà ghen vợ bé _ Chớ gào la
Bà đừng tức giận về thưa Mẹ
Bà chớ chơi khâm gọi Mã tà
Bà hứa tôi an tâm rồi nhé !
Bà chìu, tôi sẽ thưởng nhiều nha !

.........Lehong........

Thể thơ Tiệt hạ

NGƯỜI ĐÃ XA

Con vợ gã kia đẹp thấy mà.....
Khôn ngoan giảo hoạt tưởng như là.....
Mắt huyền đen láy y như thể....
Sắc mặt hồng tươi ngỡ tưởng là.....
Thuở trước tôi thầm mơ muốn được.....
Về sau nàng thỏa mộng dâu nhà.....
Duyên tình trắc trở tôi đành phải.....
Cất bước theo chồng người đã xa......

.......Lehong........

CHÚ THÍCH : Có 2 Moderator ở hai Website nổi tiếng đã dùng từ khác nhau để định thể của loại thơ trên
Một người viết là thể thơ "Tiệt hạ" và người khác lại dùng thể thơ "Triệt hạ". Vì là người tập làm thơ nên Lehong không biết dùng từ nào cho hợp, bạn nào biết rỏ về thể thơ nây thì xin cho một kết luận
Thankyou
Lehong

Thể thơ Song điệp

BẠN BÈ DÌU

Nghiêng nghiêng ngã ngã hắn lè nhè
Ễnh ễnh xìu xìu hết dám khoe
Hả hả hê hê dư bốn xị
Phè phè phởn phởn được vài be
Bùi bùi ngọt ngọt Kiều xàng lại
Giận giận hầm hầm gái tránh ve
Xĩn xĩn say say còn ói mữa
Lôi lôi kéo kéo bạn dìu bè

......Lehong......

( Thể thơ song điệp )

VỢ CỐNG CHÒ

Ngất ngất ngư ngư mệt thấy mồ
Đè đè nhét nhét chọt không vô
Vùng vùng vẫy vẫy em không chịu
Níu níu ôm ôm tớ mệt đờ
Uống uống ăn ăn tràn lỗ miệng
Nôn nôn mửa mửa chứa đầy bô
Hôn hôn lễ lễ vừa tan tiệc
Mới mới hay hay vợ "cống chò"

........lehong........

Tên ngốc tương tư

Ánh mắt đàn bà quyến rũ ta
Chao lòng gợi nhớ chẵng buông tha
Người đây nhỏ đó trong tiềm thức
Bóng nọ hình kia cứ hiện ra

Hồn bay lạc lối trông khờ khạo
Dạ khát khao tìm thấy thiết tha
Vụn vỡ tương tư ngồi bứt tóc
Vì ai lủi thủi giống con ma

.......Cá Măn.......

Chẳng lối ra

Không phải là người chẳng phải ma
Cớ sao trêu chọc mãi người ta ?
Mắt long lanh sáng : hồn thu hút
Miệng mĩm môi cười : vía chẳng tha
Dáng ngọc, dóc ngà em buộc trói
Ngu khờ, mê muội tôi bê tha
Mình ơi chớ nhọc lòng chờ đợi
Si luỵ chữ tình chẳng lối ra !

........Lehong........

Friday, April 23, 2010

Tên khùng tự...

Friday, 23. April 2010, 23:58:26

Một kẻ cuồng điên đứng giữa trời
Cầm cu tự sướng đó ai ơi
Cô kia bán cá thèm thuồng ngắm
Ả nọ khoe chim thích thú mời

Cả chợ xôn xao vì nó dám
Đàn bà rạo rực bời người phơi
Nàng chanh khó chịu càng làm chảnh
Gã cứ rung tay mắt sáng ngời

.......Cá Mặn......

Sao còn nó....

Đám đông tụ lại chẳng cần mời
Để ngắm thằng khùng đem cũ phơi
Tự sướng đôi tay nhồi "nhóc nhỏ"
Mê ly hai mắt ngó lên trời
Mấy bà chợt thấy liền quay mặt
Mấy "ẺN" dòm nhông mắt sáng ngời
Đường phố bao nhiêu thằng loạn trí
Biên Hòa sao để nó người ơi !?

.......Lehong......

THÓI ĐỜI



THÓI ĐỜI

Ngán ngẩm trò đời ở thế gian
Giàu sang miệt thị kiếp cơ hàn
Đè người khốn khổ vang lời oán
Giẫm kẻ nghèo hèn dậy tiếng than
Trọng phú khinh bần mua quan chức
Vong tình phụ nghĩa bán tâm can
Tham tiền tráo trở ai ngờ được
Đạo đức lương tri khó nghĩ bàn

.......Khang Nhii.......

XÓT TÂM CAN

Thói đời đen bạc có chi bàn
Chuyện ấy thường tình ở thế gian
Sung sướng nhớ chi thời tấm mẳn
Giàu sang khó nghĩ lúc bần hàn
Ăn chơi trụy lạc nào chê chán
Vướng bệnh hiểm nghèo chớ thở than !
Tội nghiệp cho người dân khốn khó
Đói nghèo, cơ cực xót tâm can

........Lehong.......

HOÀI MONG



Còn gì đâu nữa người ơi
Trăm năm mộng vỡ....tình rơi não nề

Đường chiều hoang lạnh tái tê
Bơ vơ trên nẻo bước về cô đơn

Gió đông lạnh buốt tâm hồn
Sầu giăng đưa lối, giọt buồn theo nhau

Nghe lòng mình xót xa đau
Quắt quay nỗi nhớ, nát nhầu tim côi

Hoa khô sầu héo nữa vời
Hàng cây chết lặng giữa trời đau thương

Ưu tư thao thức canh trường
Mắt hoài ngóng đợi người thương trở về

.......Khang Nhii........

CHỜ TRÔNG

Anh giờ cách biệt sơn khê
Rừng sâu, núi thẩm chưa về cùng em
Nhớ em nên dạ buồn thêm
Biết em đơn lẻ bên rèm chờ mong

Em nay nơi chốn cô phòng
Lạnh lùng gối chiếc, đông phong lại về
Lòng càng chạnh nỗi tái tê
Anh đi lâu quá chưa về ghé thăm !

Đêm đêm em vẫn âm thầm
Thương anh nhỏ lệ gối chăn ướt nhòa
Vì anh nên một đời hoa
Héo khô, cằn cỗi nên đà kém xinh

Nhìn người càng tủi phận mình
Cũng thời con gái đường tình chẳng may
Tình riêng trao gởi về ai
Dù xa vạn lý em hoài chờ trông !

.......Lehong.......

Nhậu

Bản tính đàn ông quý bạn bè
Nhậu thời phó mặc tiếng ong ve
Vỉa hè bạn cụng bia vài cốc
Tửu quán ta mời rượu mấy be
Tự tại đừng cho đây ngất ngưởng!
Hàn huyên chớ bảo đấy lè nhè!
Thú vui đệ nhất cao sang đó
Cái lũ chúng mình há phải khoe?

....(12hdem)....

Vợ khuyên

Lai rai mà bạn đã lè nhè
Nhậu tệ như vầy mà dám khoe ?
Rượu đế nốc liền luôn mấy lít
Bia hơi uống cạn phải vài be !
Anh hăng gào thét như hùm, hổ
Vợ khẻ rù rì tựa dế, ve
Anh hởi nhậu vừa đừng quá chén
Nghiêng qua, ngã lại khó ai bè !

.......Lehong.......

Thursday, April 22, 2010

MẶC CẢM

Như chim trời rã cánh
Như cá bể trầy vây
Và ủ rũ ngọn cây
Tấm thân gầy đến tội.

Làm sao không bức bối?
Sớm tối một thân cò
Oằn mình lái con đò
Mà đường thì xa ngái.

Nước da giờ xanh tái
Đôi mí mắt quầng thâm
Dưới trời mưa lâm thâm
Hay nắng như đổ lửa.

Em đang tìm cánh cửa
-Mở lối cánh chim bằng
Đàn các lượn tung tăng
Ngọn cây vươn trong gió.

Một làn môi mọng đỏ
Một đôi mắt long lanh
Làn da hồng không xanh
Một ngày mai tươi sáng!

.....MOON.....

Hảy xóa đi dĩ vãng
Những thương cảm buồn đau
Tâm hồn như hôm nào
Tiếng yêu chưa lần nói

Em làm chi nên lỗi
Mà đền tội hở em ?
Cơ thể bị yếu mềm
Bởi cha sanh mẹ đẻ

Em nào đâu đơn lẻ
Vẫn còn có bạn bè
Cùng giúp đở chở che
Giúp em cơn hoạn nạn

Dù thân luôn bệnh hoạn
Vì gian nắng dầm mưa
Ngày hai buổi đi "bừa"
Để mưu cầu cuộc sống

Em ơi nên hi vọng
Vì đất rộng trời cao
Chẳng lẻ lại ngăn rào
Khi chim bằng tung cánh ?

Bệnh rồi sẽ lành mạnh
Đôi mắt lại tinh anh
Nhìn đời bằng màu xanh
Của tương lai ngày mới

.....Lehong.....

Tâm sự riêng

Tâm sự riêng (Bài thỏ mời nối câu)

Ta thì sấp sĩ tuổi bảy mươi
Vợ ta mới có năm mươi ngoài.
Đêm đén đâu lưngcùng nhau ngủ.
Bổng dưng nghe hai tiếng thỏ dài !

Ta nằm suy nghĩ thuở trẻ trai...
"Vợ chồng cùng sát cánh chung vai
Nay cớ vì sao đâu lưng ngủ
Phải chăng anh kém sức hết xài ?

Hay bởi do anh chẳng dẻo dai
Không bằng những lúc còn là trai
Dây dưa nửa tiếng em thoải mái
Hôn anh em nói yêu anh hoài

.....Vũ Hoàng & Lehong.....

Ta Trôi...

Ta theo bóng xế ngã chiều .
Nắng liêu xiêu dáng hắt hiu vai gầy.
Tóc râu xưa nhuộm màu mây
Lưng còng cỏng nặng một ngày trần gian.

Ta về theo gió lang thang.
Lâu đài tình ái đã hoang phế rồi.
Lòng ta giữ chút bồi hồi.
Đồi xưa trăng rụng ta ngồi chờ em !

Tình trôi một thuở êm đềm.
Ta trôi một thuở qua thềm nhân gian.
Dẫu rằng có chút muộn màng !
Tình nghiêng xế bóng trăng vàng bỏ đi.

Ta trôi hai ngã chia ly...
Mai sau còn có chút gì nhớ-quên !?

......Vũ Hoàng......

Còn nhớ hay quên ?

Trời cao đất rộng mông mênh
Chia ly đôi ngã nhớ quên lối về ?
Nhớ xưa dưới ánh trăng thề
Bên lầu hoang phế đê mê cuộc tình !

Hôm nay chỉ có riêng mình
Nhìn trăng chếch bóng nhớ tình ngày xưa
Năm nào tình bén, duyên ưa
Em chưa mười sáu anh vừa hai mươi

Cùng nhau ươm mộng xây đời
Dư âm ngày cũ bồi hồi xuyến xao
Em ngồi thổi khúc tiêu sầu
Âm thanh trầm bổng anh nao núng lòng

Nhưng rồi em đã sang sông
Như chim sổ lồng như cá cắn câu
Hởi em, em ở nơi đâu
Để anh ngày nhờ, đêm sầu chờ em ?

Vai gầy tóc bạc nhiều thêm
Biết em còn nhớ hay quên bạn tình ?

......Lehong......

Đầu xuân gặp bạn

Đầu xuân gặp bạn

Đầu xuân gặp bạn tóc phơ phơ
Xướng họa lâu nay đâu có ngờ
Những tưởng đa đoan ngoài cõi thế
Nào hay nhân ngãi nội trong thơ
Đắm say đâu mãi thời bay nhảy
Vương vấn họa còn lúc ngủ mơ
Ai bắt thi nhân đừng lắm mộng
Đa già nguyệt tỏ cớ sao hờ ?

....Hồ văn Thiện.... 22-4-2010

Thật thế hờ ?

Bỗng gặp bác đây quả bất ngờ
Tưởng là mộng mị bởi nằm mơ
Đầu xuân nôm thấy râu xanh mướt
Cuối hạ nhìn xem tóc bạc phơ
Thân thể kiện cường nhờ chạy bộ
Tinh thần minh mẩn bởi làm thơ
Mừng vui tái hợp cùng tri kỷ
Thực tế là đây thật thế hờ ?

.....Lehong......

Wednesday, April 21, 2010

GỞI MỘT NGƯỜI LÀM THƠ

GỞI MỘT NGƯỜI LÀM THƠ

Ừ thôi, người chỉ là bóng nắng
Sưởi ấm lòng tôi một thoáng ngày
Rồi mỗi khi hoàng hôn nhấp nhoáng
Tôi chỉ còn khoảng trống trong tay

Ừ thôi, người chỉ là cánh chim
Để hồn tôi ngơ ngẩn dõi tìm
Trên ấy trời thơ cao lồng lộng
Chẳng có chổ dành cho trái tim

Ừ thôi, người chỉ là giòng sông
Lướt giữa đời tôi rất buồn lòng
Mai mốt sông tìm ra biển lớn
Còn lại mình tôi với hư không

.....Nguyễn thị Bích Nga....

Em hởi, vì tôi là nước sông
Đành xuôi ra biển chảy theo dòng
Nhưng nước vui lòng ngưng đọng lại
Tiếc thay Trời hết tháng ngày đông !

Em ơi, tôi mãi là cánh chim
Bay vượt trùng dương cố đi tìm
Một vùng ấm áp xây dựng tổ
Nhưng mỏi cánh rồi nhọc lòng chim

Vậy thì, chỉ là bóng nắng thôi
Muôn năm gieo ánh sáng cho đời
Cho cây trổ nụ, hoa tình nở
Để buồn những lúc chiều dần trôi

.....Hongle09.....

Bài thơ họa của nhà thơ PTC rất hay nhưng tiếc là còn thiếu đoạn kết, hay là tác giả ngầm ý gì mà Hongle chưa cảm nhận được.
Hongle cũng làm thử một bài thơ họa lại ý của Bích Nga, Nếu quá dở hay có gì sơ suất xin Bích Nga thông cảm

Tuesday, April 20, 2010

MÌNH ƠI!

Bao năm mình đút em ăn
Mình chiều từng tí,mình chăm tận tình
Bây giờ lại đến lượt mình
Ai lo cơm nước chăm mình thay em?
Bên mình săn sóc đã quen
Giờ mình gặp nạn, em thèm đôi chân
Đôi tay đan áo nàng Bân
Dù cho dâu bể mình cần có nhau!

.....MOON.....

Lòng anh nguyện trước như sau
Dù bao gian khó chẳng xao xuyến lòng
Ngày xưa đồng vợ đồng chồng
Cùng nhau đến lúc răng long bạc đầu

Cuộc đời ai có ngờ đâu
Em bị tai biến lâm vào khó khăn
Hết lòng anh đã đở nâng
Nuôi dưỡng kỹ lưỡng ân cần chăm lo

Chẳng hề tính toán, so đo
Ngày đêm săn sóc lắng lo vợ mình
Nào ngờ tai nạn thình lình
Thương tích trầm trọng, bênh tình khá nguy

Nhưng em chẳng giúp được gì
Nhìn anh đôi mắt lâm ly giọt sầu
Trách trời quá đổi cơ cầu
Tạo chi nên cảnh xót đau tủi hờn !

May nhờ còn những đứa con
Thay nhau chăm sóc giữ tròn hiếu ân
Dù là vất vã muôn phần
Nhưng lòng con trẻ chẳng phân vân gì

Trời cao xin hảy độ trì
Giúp cho hai Bác thoát nguy gặp lành !

.....lehong.....

Viết theo lời kể của MOON và Hongle cũng thành thật cầu mong hai bác sớm bình phúc và chia buồn cùng bạn Lê bá Duy và gia đình

Lehong

Sunday, April 18, 2010

ĐỪNG THEO VẾT ĐỔ

Cổ Loa thương xót lệ rơi sầu
Âu lạc bùi ngùi tích Mỵ châu
Trọng Thủy manh tâm hành kế độc
Triệu Đà ác hiểm dụng mưu sâu
Dân lành hoảng loạn cơn binh biến
Xã tắc thê lương cảnh bể dâu
Lỗ tướng can ngăn vua Thục Phán
Chẳng nghe mất nước ,hận thương đau.

........Hà Đình Chung........

Chết còn đau !

Như nghe thương khúc hận ly sầu
Trọng Thuỷ dùng mưu gạt Mỵ Châu
Vua Triệu sai con đi ở rể
An Vương gả gái chịu làm dâu
Tính toan chàng nỡ lòng lừa phản
Vô ý nàng đành mắc kế sâu
Được Nỏ Triêu Đà liền khởi chiến
Quân ta bại trận chết còn đau

.........Lehong........

Gởi tháng Tư...

Đất nước
Ba miền hoa cứ nở...
Người hát
Về tháng Tư
Màu hoa đỏ
Rực lửa
Màu loa kèn
Trắng xóa
Như đỉnh đời...
Mẹ- Cha !
Trong thúng võng đu đưa
Thẳm sâu lòng đất lạnh
Ai nhớ về ngày xưa !?

...

Ta bước tiếp quân hành.
Khúc ca người lính trẻ.
Thuở bốn ngàn năm lẻ
Còn mãi một chồi xanh.
Đất -Nước còng lưng chữ "S"
Muôn đời vươn rộng biển Đông.
Thời gian con sóng bạc lòng.
Vẫn nhớ bàn chân không dép.
Bốn nghìn năm ngực lép.
Bổng vú căng thời đại @ (A còng)

.......Vũ Hòang........

Qua bao ngày Đông xuân lạnh cóng
Tiếp nối liền hạ nóng tháng tư
Ba lăm năm vừa đúng chẳng dư
Ta trưởng thành kể từ hè ấy

Tháng tư đó dân quân nổi dậy
Lửa căm hờn nung cháy sục sôi
Quê hương ta nay giải phóng rồi
Nam, trung, bắc gom về một cõi

Ta tiếp bước quân hành mở lối
Khai hoang sơn chẳng mỏi bước chân
Chận quân thù đồ ý xăm lăng
Giữ non nước bình an, độc lấp

Thời gian trôi nhưng chưa vùi lấp
Những bước chân dấu dép còn ghi
Nguyện với lòng gìn giữ biên thuỳ
Biển đông cùng đất trời chữ S

.......Lehong.......

NHẮN GỞI

Anh ơi!xin hãy vững tin
Trong tim em đã in hình bóng anh.
Một đôi mắt sáng long lanh
Một vầng trán rộng
Thanh thanh dáng người

Một vành môi cười thật tươi
Cái nhìn đắm đuối
Nét cười quá duyên...

Hình anh em giữ vẹn nguyên
Không tô,không xóa
Độc quyền nha anh!

.....Hằng Nga......

Cảm tác thơ "NHẮN GỞI" của Hằng Nga

Trong tim em vẫn vẹn gìn
Mắt chàng trai trẻ long lanh, sáng ngời
Vành môi xinh nở nụ cười
Một vầng tráng rộng , dáng người thanh thanh

Lòng em ước nguyện chân thành
Khắc ghi hình bóng của anh suốt đời
Không tô, chả xóa, chẳng bôi
Chỉ riêng anh đó chẳng lời dối gian

Tâm thư nhắn gởi đôi hàng
Mong anh luôn mãi bình an, vạn lành
Quê nhà nơi mái lều tranh
Có em mong đợi ngày lành đôi ta

......Lehong......

Saturday, April 17, 2010

Dĩ vãng.



Chân mây góc bể biết tìm đâu
Dĩ vãng còn vương giọt lệ sầu
Hương khói giăng mờ chiều buốt lạnh
Gót chân dẫm nát lá khô đau
Dặm ngàn hồ hải chưa phai dấu
Chiếc áo phong sương đã bạc mầu
Tình dẩu tan tành theo mộng úa
Ngàn sau nhớ mãi mối duyên đầu.

........Hoài Nhân........

Thương tiếc

Phương hởi giờ nầy em ở đâu ?
Để anh ôm mãi mối thương sầu !
Ngày xưa đôi đứa tình nồng ấm
Thực tại hai người dạ khổ đau
Em khóc mà chi phai má phấn
Anh buồn vì vậy áo tơi màu
Từ nay hai ngả đời ly cách
Thương tiếc làm sao kỷ niệm đầu

........Lehong.......

SỐ PHẬN




Sáo đậu trên cành chẳng líu lo
Nhìn cô dâu mới bước sang đò
Thuyền hoa tách bến quên thề ước
Nhẫn cưới đeo tay lỡ hẹn hò
Trách móc ông Tơ se trái ngược
Giận hờn bà Nguyệt nối quanh co
Cũng đành số phận xuôi dòng nước
Nuốt lệ theo chồng hết đắn đo.

........Bóng Mây.......

Thợ may ( Họa đổi vận )

Độ chừng dáng ấy khỏi cần đo
Vòng ngực, vòng mông mấy chổ co
May đẹp cho em đi hội chợ
Mặc xinh chờ bạn đến hát hò
Hôm nay tổ chức không xe đón
Chiều tối hai ta đến bến đò
Bồ chị đang chờ xe đầu phố
Đúng giờ khai mạc bạn đừng lo

.......Lehong........

Xin người đừng xa tôi



Rượu thắm vào môi xỉn xỉn van
Xin người chớ bỏ kẻ gàn gàn
Hãy để ta yêu trong tuyệt vọng
Dù rằng nhỏ ghét tận tim gan

Hèn nầy chịu khổ dù cay đắng
Tớ sẽ cam lòng chẵng thở than
Suốt kiếp trâu cày dâng nữ chúa
Tinh thần vật chất đến khi tàn

........Cá Măn........

Chớ than van ! (Họa Đổi vận)

Hôm nay tiệc rượu vẫn chưa tàn
Bạn hởi sao buồn ngồi thở than ?
Thuở nọ chọc người như bạo lắm
Bây giờ ghẹo gái lại teo gan
Bà con thường bảo anh cà chớn
Người lạ nói anh giống kẻ gàn
Nhớ nhé nhậu say đừng quậy phá
Kẻo sau cô độc chớ than van

.........Lehong.........

Nỗi buồn chợt đến



Chợt nhớ người xưa lặng lẻ sầu
Bên dòng suối chảy dạ mình đau
Tung tăng giọt nước rơi từng mảnh
Vụn vỡ tơ lòng chạm với nhau

Gợi bóng hình ai xa vạn dậm
Ru hờn biển nhớ đến tận đâu
Vùng trời kỉ niệm đầy vươn vấn
Thổn thức chưa vơi tím nhuộm màu

.......Cá măn........

Cùng cảnh thương sầu ( Họa đổi vận )

Tình ta đã sớm vội phai màu
Yêu lắm, thương nhiều bởi tại đâu ?
Thệ ước buổi đầu chung lối mộng
Phụ tình phút cuối tạ từ nhau
Chia tay nào chỉ riêng em khổ
Ly biệt khiến lòng tôi đớn đau
Hạnh phúc trăm năm nay vụn vỡ
Tôi em cùng chịu cảnh thương sầu

.......Lehong.......

Friday, April 16, 2010

Bài ca tháng tư !

Bài ca tháng tư !

Tháng tư người với nỗi niềm
Tháng năm xuôi ngược ta tìm tháng tư...
Ba lô cỏng ngược em cười.
Biết là ngày đó trong tươi đã gầy.

Biết đời ta cọng cỏ may
Luồn kim se chỉ se hoài nghìn năm
Nôi xưa còn bé ta nằm
Ngày xưa, ai nhắc thương thầm ngày xưa ?

Chiều nay trời đỗ cơn mưa
Chiều, Hoa mắc cở nở xưa ướt hồng....
Như không, tình cũng... như không ...
Tự dưng, thương xót má hồng làm chi !?

Ngản ngơ chẳng biết làm gì .
Ngu ngơ ta biết đến khi ...dại khờ !

........Vũ Hòang.........

Kể tứ khi ấy

Từ ngày tôi biết làm thơ
Lòng tôi đã biết đợi chờ, tương tư
Người đi năm ấy tháng tư
Ba lô cõng ngược anh từ giã tôi

Tiển đưa tôi gắng nụ cười
Nhưng trong hồn đã như tươi hóa gầy
Chinh nhân sương gió miệt mài
Cỏ may đan gấu biết ai gỡ giùm?

Đêm nằm anh chợt bâng khuâng
Nhớ ngày năm cũ thương thầm người xưa
Năm xưa trời đổ cơn mưa
Em đang hốt hoảng anh vừa đến nơi

Ân cần anh nói lời mời :
Chung dù em nhé ! Tìm nơi đụt nhờ"
Ai xui cái chuyện bất ngờ
Khiến người em gái ngẩn ngơ trong lòng

[b]"Thương em thân gái má hồng
Sợ em ướt áo chớ không ý gì !"[/b]
Nhìn anh em khẻ mĩm chi
Kể từ buổi đó tim ghi khắc hình

.......Lehong.......

Giã từ




Em vẫn biết anh chẳng bao giờ trở về trên lối cũ
Chỉ mình em vẫn ấp ủ kỷ niệm xưa
Không có anh con đường chiều nay bỗng như thừa
Dài vô tận em không thể nào đi hết

Những đêm buồn em ngắm vầng trăng chênh chếch
Gửi lòng mình cùng với ánh trăng khuya
Anh ra đi và chẳng hẹn ngày về
Em ở lại với nỗi sầu chờ đợi

Lại mùa xuân rồi mùa xuân nữa tới
Mình vẫn xa - xa quá phải không anh ?
Phút giao mùa anh có ngắm bầu trời xanh ?
Cùng em ước nguyện cho một ngày mai tương ngộ ?

Chiều - vẫn chỉ một mình em dạo phố
Phố vắng anh , em bỡ ngỡ giữa đám đông
Em vẫn tìm anh , anh có biết không ?
Biết đâu ... anh lẫn trong đám người xa lạ ...

Mùa xuân này em ra đi và mang theo tất cả
Kỷ niệm buồn làm hành lý riêng em
Mai lên đường em chẳng dám ước gì thêm
Xin gửi lại anh một tình yêu tha thiết

........Sương Sương.......

Ngày xưa yêu ngỡ tình ta bất diệt
Chuyện chia xa nào biết trước được đâu
Anh đi rồi em mang mội thương sầu
Khi đơn lẻ tìm đâu hình bóng cũ ?

Đêm trăng hẹn bị vầng mây che phủ
Đôi bạn tình cùng ủ rũ buồn đau
Trời trớ trêu gieo những giọt lệ sầu
Như báo hiệu duyên đầu nhiều trắc trở !

Tình đang nồng anh đi trong bở ngỡ
Kể từ đây mình cách trở hai nơi
Em chốn nầy anh phương ấy xa xôi
Bao xuân rồi sao không về tương ngộ ?

Em như kẻ lạc loài trên con phố
Phố đông người em khó thể tìm anh
Bởi vì anh đang tìm chốn an lành
Vui tình mới nên anh đành phụ rãy

Đầu xuân nầy em ra đi mãi mãi
Vắng em rồi anh khỏi phải bâng khuâng
Cùng ai kia sống trọn nghĩa đá vàng
Riêng kỷ niệm là hành trang em dấn bước

.......Lehong........

Thursday, April 15, 2010

Đóa hồng



Đóa hồng
Thềm lan vừa nở đóa hoa hồng
Hương thoảng gió đưa lúc rạng đông
Đầu tối ngó cây vừa thắm lá
Sớm mai trông ngọn đã đơm bông
Giọt sương như đọng lòng vương vấn
Sắc cánh càng khơi nỗi nhớ mong
Người ấy hẹn rồi chưa thấy tới
Chiều vàng sáo lượn mãi tầng không !

........Hồ văn Thiên........ 1-4-210

Cánh thiệp hồng (Họa đảo vận)

Em đối với tôi con số không
Lòng nầy vẫn vững dạ chờ mong
Đến khi tình cảm anh xây nụ
Vào lúc tim hồng em trổ bông
Em sẽ thôi buồn mùa nắng hạ
Anh không lạnh lẽo lúc trời đông
Nắng xuân ấm áp tình đôi lứa
Bè bạn mừng vui đón thiệp hồng

........Lehong.......

Con số không

Em gởi cho anh cánh thiệp hồng
Báo tin lễ cười cuối mùa đông
Lần đầu quen biết hồn xây mộng
Sau rốt thân tình lòng trổ bông
Hôn lễ định rồi : tôi tuyệt vọng
Vu quy sửa soạn : em chờ mong
Do tôi tình cảm trao em hết
Dang dở nên lòng mãi số không

........Lehong.......

Có thể không là thơ 2

Ông Điện là ông điện ơi !
Ba hồi có -cúp trời ời ! hởi trời !
Cái mùa lửng tửng ông "xơi"
Đến mùa bức xúc ông "chơi " nơi nào ?
Chia Điện ra Hạ-Trung- Cao.*
Chia thêm "Kì thế" nơi nào cũng điên *

*Cao thế
Trung thế
Hạ thế
Kỳ thế

.....Vũ Hoàng .....

Ông điên nặng

Ông Điện nào phải ông Điên
Mà ông cứ cắt liên miên đêm ngày ?
Ngày xưa ông "Cúp" lai rai
Bây giờ một bữa đến hai ba lần

Rõ ràng ông đã chia phân
"Cao thế, trung thế" dành phần công ty
"Hạ thế, kỳ thế" loại nhì
Nhưng dân chỉ hưởng "Tí ti" ông à !

Thương tình ông hảy "nhả" ra
Nhất là mùa Hạ trong nhà bức oi
Lời nầy chẳng phải riêng tôi
Của dân ta đó : chỉ "đòi" ông thương

Nông thôn đến cả phố phường
Buồn vì lảo Điện lươn ươn, lèn èn
Tích cực một chút dân "khen"
Bảo là ông Điện nào Điên đâu nà !

......Lehong......

Đầu Mùa.

Hình như gió chuyển mùa thương.
Lá rơi nghiêng nửa vô thường người ơi !
Tình treo cánh võng ru hời.
Bổng dưng trời đất đến hồi quạnh hiu.

Bóng ai dưới vực xiêu xiêu.
Mỏng như sương khói bóng chiều năm xưa.
Người về ! người có về chưa.?

Lòng ta bổng ướt cơn mưa chuyển mùa...

.......Vũ Hòang........

Phải chăng tôi lỗi lầm ?

Gió lùa cành lá đong đưa
Thoáng trông như thể em vừa ngang đây
Dáng em hơi chút hao gầy
Vẫn tà áo trắng bay bay trong chiều

Dường như cảnh vật đìu hiu
Lòng anh cảm thấy buồn thiu nhớ người
Hôm xưa ai hứa cùng tôi
Những câu hẹn ước, những lời gió trăng

Để tình tôi trót dở dang
Mấy thu mong đợi nhưng nàng bặt tăm
Phải chăng tôi đã lỡ lầm
Với lời hẹn ước trăm năm đá vàng ?!

.........Lehong.........

Wednesday, April 14, 2010

Chiếc bóng thời gian



Ánh sáng bình minh tõa khắp trời
Mình ai quạnh quẽ ngắm hoa rơi
Mây ngàn gởi gió chờ ai đợi
Biển nhớ ru hờn hởi nhỏ ơi

Chiếc lá thời gian màu xanh đậm
Đời ta lẻ bóng ấm một thời
Mang niềm ước vọng bao giờ đến
Đã mấy thu tàn dạ chửa vơi

.......Cá Măn.......

Chơi chi ác thế ! (Họa đả vận)

Nỗi buồn ngày ấy vẫn chưa vơi
Những tưởng vận xui chỉ một thời
Trồng trọt thất mùa than trách đất
Chăn nuôi lỗ lã gọi Trời ơi !
Lúa đang cấy xuống nhầm hạn hán
Cây trái trổ bông lúc tuyết rơi
Tay lấm, chân bùn dân đói khổ
Chơi chi ác thế hở ông Trời !

........Lehong.......

Tuesday, April 13, 2010

CẢM TÁC (Cảm tác từ "Mưa đêm" của anh Suadx)

CẢM TÁC
(Cảm tác từ "Mưa đêm" của anh Suadx)

Mưa rơi từ phía không anh
Gió đùa dai khiến ngày thành ra đêm
Hạt rơi ướt mảnh trăng mềm
Ai gieo nhung nhớ ta thèm tương tư!

-Yêu anh em đã có dư
Phận nghèo,tay trắng bây chừ mần răng?
Buồn như xẻ nửa vầng trăng
Mượn thơ bày tỏ mong chàng hiểu ta!

........Moon.......

Chờ anh thuận ý

Cảm thương cho một cành hoa
Khi sanh Mẹ đặt Hằng Nga tên nàng
Xưa kia tình trót dở dang
Trăm năm lỡ chữ đá vàng cùng ai

Dần trôi tháng lụn năm dài
Lứa đôi, duyên nợ tương lai mịt mù
Để em khắc khoải tương tư
Bởi anh gieo nhớ, gieo sầu cho em

Gió "Đùa" ngày sớm thành đêm
Để em nhung nhớ lệ mềm gối chăn
Chạnh buồn với những đêm trăng
Mưa rơi nặng hột chị Hằng buồn thiu

"Yêu anh em đã ngầm yêu"
Số nghèo, tay trắng bao điều khó phân
Mượn thơ bày giải tỏ tường
Mong anh thấu hiểu và thương thật lòng

Bây giờ em chỉ đợi mong
Chờ anh thuận ý em không chối từ

.........Lehong........

Khổ quá đi thôi

Cặp mắt nhà ngươi cứ khoái nhìn
Ta đây khó chịu phải làm thinh
Cho mầy thổn thức đàn bà đẹp
Để nó mơ màng mỹ nữ xinh

Khổ nỗi tao đây càng cứng cựa
Đau lòng nhỏ đó cứ gồng mình
Làm ơn ngọt miệng chìu cô bé
Để kẻ hèn nầy khỏi bị sình

......Cá Mặn......

Cá không ăn muối ( Họa đổi vận )

Cá không có muối để mau sình
Hư hỏng, bê tha tự hỏi mình !
Tục tỉu, chửi thề là thói xấu
Dịu dàng, ngoan ngoản mới là xinh
Điều gì thông hiểu ngồi bàn luận
Ý nọ không rành đứng lặng thinh
Công việc khó khăn cần học hỏi
Riêng tư chuyện xấu chớ thèm nhìn

........Lehong.......

Hồn thơ đã úa

Góp nhặt ven đời gởi bến thơ
Nhờ ghe ai chuyển tới nơi bờ
Chao cùng sóng vỗ đôi vần đảo
Quyện với hương lây nửa áng chờ
Gió lặng đau hồn hoa hết nở
Trăng tàn nát dạ liễu thôi mơ
Thuyền trôi mải lạc phương nào nhỉ
Để rối tơ duyên giữa hững hờ

......th - Shiroi......

Gợi ý thơ (Họa đổi vận)

Em đối với tôi quá hững hờ
Cớ sao tôi mãi cứ nằm mơ ?
Sáng em đi học _ tôi ngồi đợi
Chiều lúc tan trường _ tôi đứng chờ
Muốn hẹn cùng em đi dạo phố
Em chơi với bạn dọc theo bờ
Áo dài trinh nữ lồng trong gió
Gợi nhớ lòng tôi mấy ý thơ

........Lehong.......

ĐÔI KHI




Đôi khi khao khát vòng tay

Một bờ vai tựa.Một ngày bên anh.

Một tia hy vọng mong manh

Một đêm ngon giấc-mộng lành ái ân.

Một con tim nhỏ réo ngân

Một lời hò hẹn ghép vần yêu thương!

.........Moonqt.........

Tơ duyên đứt đoạn giữa chừng
Người say duyên mới gạt lường tình em
Từng đêm rồi lại từng đêm
Em buồn chiếc bóng bên thềm cô đơn

Đôi khi em tự trách hờn
Dáng duyên con gái ai hơn được nào
Lòng buồn thầm trách trời cao
Sao gây cay đắng khổ sầu đời hoa !

Đêm nay ngắm ánh trăng tà
Nguyệt đà chếch bóng, bên ta không chàng
Tình lang đâu hởi tình lang
Một bờ vai tựa, một làn hôn môi ?

Tôi mong làm lại cuộc đời
Tìm vào thực tại một lời ái ân
Cho con tim nhỏ reo ngân
Ai yêu xin đến, ngại ngần mà chi !

........Lehong.........

Có thể không là thơ

Có thể không là thơ

Anh xin em một lời khuyên...
Một lời răn đe
Hay là
Một lời mắng chưỡi.
Anh vẫn biết
Nhưng anh yếu đuối
Anh biết...
Rượu làm anh kiệt sức
Thuốc lá làm tan nát phổi anh.
Thơ làm trái tim, khối óc anh lửng tửng.
Anh van Em ...

.....Vũ Hoàng.....

Lời cho anh

Anh yêu ơi nếu anh đang nỗi hứng
Cứ nhậu đi cho nướng cả ruột gan
Rũi may nầy có cổ chướng sơ gan
Hảy gánh chịu đứng oán than, hờn trách !

Muốn chết sớm em đây còn có cách
Ma túy, xì ke là số "Dzach" đó anh
Nuốt vào rồi anh chỉ thấy lầu xanh
Bao Kiều nữ đang ân cần tiếp đải

Em nào gái miệng mồm hay lải nhải
Mắng chửi anh hay tranh cãi tới cùng
Răn đe anh hay lòng chợt nổi hung
Để anh chết cho vừa lòng đẹp dạ !

Nếu mê thơ thì hảy làm cho đã
Nguyên khối óc anh hay bằng cả con tim
Em nguyện lòng là chẳng sẽ ưu phiền
Dù tâm anh có nàng Tiên trong mộng

......Lehong......

Monday, April 12, 2010

Biển Đông dậy sóng






Biển Đông đã dậy sóng lên rồi
Kẻ địch rập rình định nuốt trôi
Năm ấy đi ngầm ra chiếm đảo
Bây giờ dậm dọa để thò vòi
Bạch Đằng còn dấu quân tan tác
Vạn Kiếp chưa nguôi chí sục sôi
Non nước này đâu nhà của chúng
Đáo lai xâm phạm quyết không lùi !

....Hồ văn Thiện....11-4-2010

Đằng giang nổi sóng (Họa đảo vận)

Bọn giặc tiến quân ta giả lùi ?
Dù rằng uất hận đến trào sôi
Xem thường, chúng tựa "hùm vồ thỏ"
Cẩn trọng, ta như "tượng cuốn vòi"
Thuyền Việt dụ binh xong rút chạy
Ghe Tàu mắc kế xác thù trôi
Bao năm lịch sử còn ghi dấu
Kế hoạch quân Nguyên thất bại rồi

......Lehong......

Sunday, April 11, 2010

Thơ lãng 2

Kể từ cỏ để gió đùa.
Thập thò anh bước qua mùa con trai
Cũng từ biển rộng ,sông dài.
Non tơ con gái một ngày... đó Em.

Đớn đau đè những êm đềm
Trăng đêm ngồi khóc bên thềm chiêm bao..
Tay trời thò bứt vì sao.
Tương tư anh rụng khi nào chẳng hay !

Cũng từ gió biết đùa mây.
Ngộ duyên chín cỏi một ngày bổng... ngu.

.......Vũ Hòang.......

Thời gian qua mấy mùa thu
"Mùa con trai" bước kể từ quen em
Sông dài, biển cũng rộng thêm
Bắt đầu hai đứa bên thềm chờ mong

Em như chim Sáo sổ lồng
Anh như lữ khách sang sông qua đò
Trải qua sóng dữ, bão to
"Được " em như thể tay thò hái sao

Ngỡ là trong giấc chiêm bao
Tưởng là mộng mị ngờ đâu kết thành
Đêm nay gió mát trăng thanh
Cùng nhau ta hưởng an lành từ đây

Gió đùa xô giạt đám mây
Ánh trăng soi chiếu lâu đài tình yêu

.......Lehong.......

GỬI HONGLE 09

GỬI HONGLE 09

Đọc com men của Hồng Lê
Thấy hiểu biết kém ngồi lê hơi nhiều
Bảo yêu mà chẳng biết yêu
Ông Trăng như thế... đặt điều hai ông

Thưa rằng đâu phải là chồng
Nỗi lòng khắc khoải cô phòng quạnh hiu
Người ơi chớ có đặt điều
Để ai buồn tủi tiếng kêu não lòng

Com men thơ phú lòng vòng
Tình đen như cú đèo bòng com men!

....HỀ LÔNG.....

HỒNG LÊ GỞI HỀ LONG

Hồng lê thật sự ngợi khen
"Hề Long" tài giỏi hiểu "em" hơn người
Hồng lê "Thi sĩ" loại tồi
Đọc thơ chả hiểu còn đòi thả Dzê

Khiến cho người đẹp ủ ê
Chỉ giỏi diển hề cho mọi người xem
"Hề long" đã post comment
Biểu Hồng chớ có "lèn èn" về sau

Hồng tôi xin vẫy tay chào
Hề long thôi phải chịu đau đớn lòng
Ông Trăng nào phải là chồng
Bạn ơi cứ việc chỏng mông chờ Hằng !

......Lehong......

Saturday, April 10, 2010

VU VƠ

Ô kìa!có hai ông trăng
Ông treo lơ lững,ông nằm đong đưa
Một ông tội nghiệp ướt mưa
Một ông nhíu mắt như đùa với em.

......Cogiaomn......

Vừa rồi em gọi "Ông trăng"
Hằng Nga nay đã có chàng phải không ?
Huống chi lại đến hai chồng
Ông treo lơ lững, ông đong đưa nằm

Tôi giờ chỉ biết lặng căm
Bấy lâu hiểu lầm em dạ thủy chung
Chờ chồng để được tương phùng
Nay hiểu sự thật nổ tung cả đầu !

Đời là bể thẳm nưong dâu
Vạn vật thay đổi tình nào cũng phai
Trách trời chớ biết trách ai
Vì chàng phụ rãy, lỗi nầy nào em !

......Lehong......

VU VƠ 3




Trăng treo vắt vẻo trên trời
Có chàng thi sĩ buông lời khát trăng.
Trăng rằng: -Trăng đã qua rằm
Không tròn vành vạch,thắm đằm như xưa.
Chàng rằng: -Dẫu vậy chàng ưa
Chàng thương trăng khuyết mà chưa tỏ tình.
Có trời đất đó chứng minh
Nguyện làm sao nhỏ chung tình sớm hôm.

......Cogiaomn......

Mây đen trùm phủ hoàng hôn
Trăng rằm nhưng có ai dòm ngó trăng ?
Thương cho số phận cô Hằng
Dù Nga sẵn đẹp "mười phân vẹn mười

Dù cho lắm kẻ buông lời
Trêu hoa, ghẹo Nguyệt rằng "Tôi yêu nàng"
Lòng luôn tình cảm chứa chan
Nguyên là suốt kiếp thương nàng dài lâu

Thân mong là một vì sao
"Sao Mai" hi vọng, nguyện cầu "Sao đêm"
Ước là được mãi bên em
Trăng tròn hay khuyết vững bền có anh

Nếu mai ước nguyện đạt thành
Đôi ta sẽ được Yến- Oanh phỉ nguyền
Một lần em lỡ nợ duyên
Từ nay sẽ hết ưu phiền bên anh

.....Lehong......

Friday, April 9, 2010

VU VƠ 1




VU VƠ 1


Tán tôi có một gã khờ

Yêu tôi có một nhà thơ si tình

Quờ tay lên trái tim mình

Thử xem nó có thập thình hay không?

......Cogiaomn......

Chưa nản lòng

Đêm nay nơi chốn cô phòng
Một mình ta với cõi lòng mông lung
Buồn thay hai chữ thủy chung
Yêu anh nên chịu lạnh lùng bơ vơ

Hôm qua có một gã khờ
Mến em nên hắn ngu ngơ tỏ tình :
"Trông em duyên dáng đẹp xinh
Anh đây mong ước "Muội-Huynh" kết tình

Lại thêm có một thư sinh
Lời thơ thắm thiết, si tình ghẹo trêu :
"Hởi em lòng đã từng yêu
Hay còn mơ mộng bao điều viễn vong
Tim anh nguyền chẳng bưởi bòng
Tròn câu chồng vợ một lòng thương em"

Lời nầy nghe quá đổi quen
Nên em hờ hững chẳng thèm bận tâm
Đặt tay sờ chổ quả tim
Nó im chẳng đập thập thình như xưa

Anh ơi thương mấy cho vừa
Dù anh bội bạc em chưa nản lòng

.....Lehong.....

Thursday, April 8, 2010

Hương quê



Xa quê biền biệt từ lâu
Mà hương quê chẳng phai mầu thời gian
Ước ao một bữa rau lang
Ăn cùng mắm cáy, cua rang cháy càng

Nhiều đêm mơ ổ rơm vàng
Say mùi lúa mới, miên man giấc nồng
Mắt cay ngỡ khói đêm đông
Xoay quanh bếp lửa than hồng nướng khoai

Đầu nhà nở trắng hoa mai
Nhớ hương hoa bưởi cô Hai gội đầu
Khế chua, sung chát ngấm lâu
Nhớ cơm cà nén, canh bầu đầu tôm

Nhớ ai má lúm, môi son
Đêm trăng dúi nắm cốm thơm vội vàng
Tay cầm tay ấm mùi hương
Qua năm tháng mấy nẻo đường không phai...

........Hồ văn thiên.......

Về lại chốn xưa

Ly hương cách biệt bao ngày
Mà lòng vẫn nhớ củ khoai, củ mì
Cây bàng như khắc đậm ghi
Cái tên hai đứa một thời yêu nhau

Canh chua nấu cá bông lau
Cá rô kho tộ, thuốc lào, mắm tôm
Quên sao bên những bó rơm
khói lên ngun ngút thổi cơm ban chiều

Nhớ nơi bến vắng cô liêu
Chúng mình hò hẹn với nhiều ước mơ
Ngọn đèn lúc tỏ khi mờ
Mẹ ru con trẻ lời thơ trữ tình :

"Cúc xinh Cúc mọc đầu đình
Em xinh sao đứng một mình hở em"
Nhớ rồi lòng lại buồn thêm
Ước mong cuộc sống êm đềm chốn quê

Anh về nối lại câu thề
Bao ngày cách biệt phu thê rã rời
Em ơi tha thứ cho tôi
Nguyện về quê cũ suốt đời bên nhau

.........Lehong.........

Biệt cố hương




Đã bốn lăm năm biệt cố hương
Chân trời tím lựng khói chiều vương
Mây trôi mờ mịt hàng tên sếu
Cỏ mượt đầm đìa giọt lệ sương
Xa xót nổi chìm hòn đất mặn
Nôn nao mờ tỏ dáng người thương
Thu không mấy độ rung hồn gió
Còn chút hoài hương gửi dặm đường

.....Hồ văn Thiện.....

Ly hương (Họa đảo vận)

Tôi, em xa cách mấy con đường
Đó nhớ, lòng đây cũng đã thương
Cùng ngắm trăng tà đêm tĩnh lặng
Đồng nhìn Bướm lượn sáng mù sương
Bồi hồi ký ức còn lưu luyến
Xúc động tâm tình chợt vấn vương
Ngày đó đôi mình chung ước mộng
Nào ngờ dang dở bởi ly hương

.....Lehong.....

Thơ lãng !

Khi không
trăng mọc đỉnh đời...

Đêm về
hai nữa anh ngồi đợi em.

Năm xưa
cha mẹ che rèm.

Nên anh
Hậu Nghệ
nghe thèm Hằng Nga...

Đời nghiêng
thượng đế về già

U minh
một cổi ta bà một nơi...

.....Vũ Hoàng......

Đêm nay em ở bên tôi
Trăng mọc đỉnh đồi soi sáng đôi ta

Tích xưa Hậu Nghệ - Hằng Nga
Tình yêu rạng rỡ ta bà Quảng cung

Trong khi Cha mẹ ước mong
Nắm tay dạo cảnh cho lòng thảnh thơi

Nhưng vì e ngại tiếng đời
Sợ người nhìn thấy nhiều lời dèm pha

Nên đành lủi thủi trong nhà
Vén rèm để ngắm Hằng Nga vui đùa

......Lehong......

MỘT KIỂU CHƠI

Yêu thích thơ Đường một kiểu chơi
Như muôn thể khác ở trên đời
Người ưa nhạc điệu nâng trân trọng
Kẻ ghét vần vè đánh tả tơi
Cổ kính từng sống mươi thế kỷ
Thanh tân có mặt mấy năm thôi
Thời gian sẽ là người sàng lọc
Còn lại vàng ròng lửa đã tôi

......Hồ văn Thiện...... 1-4-2010

LẮM NGƯỜI CHƠI (Họa đảo vận)

Đôi khi tự trách cái thằng tôi
Học mãi, luyện hoài cũng tệ thôi
Cứ ngỡ thơ Đường xem chắc chán
Ai ngờ thi luật khiến mê tơi
Bao ngày lầm nghĩ người quên lãng
Năm tháng chứng minh thơ sống đời
Thiên hạ càng ngày thêm thích thú
Diễn đàn đăng ký lắm người chơi

......Lehong.......

Tuesday, April 6, 2010

Trăn trở Cho Người !

Sáng nay thức dậy ta còn thở.
Nổi niềm trăn trở một câu thơ

Vần điệu lạc vào trăng chênh chếch
Suối trong con cá nhẩy lên bờ !

Ta khóc vàng ươm trăng ướt mắt.
Nước vỗ bờ xa Em lững lờ.

Ta về buồn quá ngôi soi kiếng
Mặt mình xa thẳm nhánh trơ vơ.

Mê mài ta tìm đêm Nhật- Nguyệt.
Bổng dưng đời rụng có ai ngờ...

.....Vũ Hoàng......

Chớ như Lý Bạch

Trăn trở vì em quá hững hờ
Còn ta dệt mộng chỉ trong mơ
Sáng nay thức dậy lòng còn nhớ
Trang trải lòng mình mấy vần thơ

Soi bóng hình mình dưới ánh trăng
Mặt nước hồ thu sóng lăn tăn
Ta chợt thấy ta sao xấu quá
Gương mặt cỗi cằn nhiều vết nhăn ???

Đừng như Lý bạc khóc tình đau
Nhìn trăng nhớ lại buổi ban đầu
Say rượu ôm trăng mà tưởng nhớ
Chúi đầu chết ngủm dưới sông sâu !

.....Lehong.....

Sunday, April 4, 2010

Quỳnh Sương Dạ Khúc

U hoài dạ khúc thoáng ngân xa
Nguyệt lãng mênh mang thắm lụa là
Lặng lẽ vườn khuê tin nhạn vắng
Ơ thờ nẻo mộng bóng ngày qua
Quỳnh sương muốt trắng rưng đêm lặng
Trúc biếc thanh tao lộng bóng ngà
Trọn kiếp chờ mong theo Tuế Nguyệt
Trăng thề vằng vặc đóa Quỳnh hoa.

PHV 3/2010

Héo hắt cung sầu vọng tiếng xa
Trầm buồn, u uất phải chăng là ?
Vì thương, bởi nhớ người không đến
Ngóng ngóng, trông trông họ chẳng qua ?
Háo hức đợi chờ đêm tĩnh mịch
Nôn nao buổi hẹn lúc trăng ngà
Anh ơi đã hứa sao lòng nỡ
Để khổ, gieo sầu một kiếp hoa !

......Lehong......

BÀI THƠ CUỐI CÙNG......CHO EM



Ta về tìm lại Em xưa.
Mây giăng trắng phố nghe mưa bạt lòng
Em giờ tay bế tay bồng.
Đâu rồi một thưở má hồng làm duyên

Mười hai bến nước truân chuyên
Cánh chim phiếu dạt trăm miền còn đau
Thì thôi ! mình đã mất nhau
Tình phai thương tóc bạc màu muối tiêu

Nhớ xưa con phố ban chiều
Em bên khung cửa mắt hiu hắt sầu
Chốn xưa ghế cũ ta ngồi .
Chừ ai thay thế lâu rồi phải không !?

Ta đi tìm lá hư không
Bâng khuâng đứng dưới bụi hồng đầy gai.
Đời quen những bước miệt mài .
Thôi đành biệt xứ thương hoài tình xưa

.......Vũ Hòang........

Năm xưa duyên bén, tình ưa
Tuổi em mười tám, anh vừa hai mươi
Nhìn em tươi thắm nụ cười
Anh nghe như thể mưa rơi trong lòng

Nào ngờ Sáo vội qua sông
Cho anh luyến nhớ, để lòng ngẩn ngơ
Năm sau tay bế con khờ
Gặp anh em lại hững hờ bước nhanh ?

Quên rồi những chuổi ngày xanh
Hai đứa mơ ước mộng lành bên nhau
Duyên trầu chưa thắm hương cau
Thì tình cách trở héo sầu tim anh

Em vui sum họp Yến-Oanh
Còn anh bạc phước nên đành mất em
Chiều nay nắng tắt bên thềm
Nhớ em những lúc trăng lên đỉnh đầu

Bây giờ kỷ niệm còn đâu
Cho anh héo hắt, lệ sầu đọng mi
Em vui khi bước vu quy
Còn anh ôm mối tình si trọn đời !

........Lehong........

ĐỐI THOẠI



Nhan sắc giận dỗi trái tim:
-Sao anh lãng mạn không nhìn tôi chăng?
Đâu còn mắt biếc,má căng
Mà sao anh cứ hung hăng yêu hoài?

Thân tôi giờ đã mệt nhoài
Tí tẹo nhan sắc nhạt phai dần dần.
Hãy nể tôi chút tình thân
Đừng ngân nữa nhé!
Tôi cần thế thôi.

Không nghe -tim cứ bồi hồi
Nhan sắc tức tối:
-Thì thôi mặc mày!
Tim cười:
-Yêu sẽ đổi thay...
Trùng tu sắc đẹp việc này để tui!

.........Moonqt........

Đọc qua bài đối thoại vui
"Nhan sắc giận dỗi _ Nụ cười kém xinh !"
Khiến chàng buồn nản chẳng nhìn
Thân hình ốm bệnh anh kinh hải người !

Ngày xưa anh nói yêu tôi
Lại còn tha thiết những lời thuỷ chung
Bởi tôi má biếc, ngực căng
Da hồng, môi thắm thuộc hàng "giai nhân"

Khi yêu anh quá ân cần
Bảo là tôi đẹp "Mười phân vẹn mười"
Tướng đi, dáng đứng nụ cười
Mắt huyền mơ mộng, làn môi trữ tình

Yêu tôi với cả trái tim
Bao ngày yên ngủ giờ nhìn thấy tôi
Nguyện yêu tôi mãi suốt đời
Thề rằng muôn kiếp chẳng phai tình nầy

Nhưng rồi anh đã đổi thay
Vì tôi mất vẻ trang đài hôm xưa
Thì ra anh đã dối lừa
Trái tim ngày ấy nói bừa tiếng yêu

Từ nay tôi sẽ chắc chiu
Trùng tu nhan sắc đến KIỀU phải ghen
Chắc rồi anh lại lời khen
Tôi sẽ lên mặt chẳng thèm ngó anh

Cho anh năn nĩ dỗ dành
"Tim anh bị hỏng, Cái Van hở rồi !
Nhờ em nay được lành thôi
Đừng buồn anh nhé cho đời ngát hương

........Lehong........

Saturday, April 3, 2010

NỖI NHỚ XA XĂM



NỖI NHỚ XA XĂM

Trang vở cũ vẫn còn thơm mùi mực
Kỷ niệm đầu vẫn nhớ mãi không phai
Thuở tung tăng hoa nắng quyện áo dài
Em vụng dại trong niềm vui ngày mới

Mùa thu sang .xuân về rồi hạ tới
Tiếng ve sầu náo nức hẹn mùa thi
Tình chúng mình từ đó cũng từ ly
Rồi xa cách tháng ngày mang nhung nhớ

Anh có nhớ ngày xưa từng trang vỡ
Tím mồng tơi ghi kín cả tình em
Đã trao nhau ...bằng tất cả dịu êm
Trang vở ấy đã làm anh mơ ước

Hay nỗi đau mà em đây có được
Là ngày anh cất bước bỏ ra đi
Đễ lòng em vương vấn một nét ghi
Trang vở cũ hằn lên trong chữ "nhớ"

........Lida........

Nhận tình thư buổi đầu anh bở ngỡ
Mưc mồng tơi trên trang vỡ học trò
Mừng được thư nhưng dạ lại đắn đo
Lòng e ngại lại tò mò mở đọc !

Còn học sinh viết gì đây hở Nhóc ?
Muốn cợt đùa hay trêu chọc người ta ?
Em giở trò chắc anh sẽ không tha
Anh sẽ khiến khóc òa cho đáng tội !

Nhưng thư em đã khai đường, mở lối
Khiến lòng anh như trăm mối tơ vò
Như nhên kia buông thả mấy đường tơ
Anh xe kết lững lờ bằng chữ "Nhớ"

Xuân qua rồi _ Hạ về mình cách trở
Ngày tháng xa tình nhung nhớ càng sâu
Ai xui chi dang dở mối duyên đầu
Phải tình đời nhiều biển dâu thay đổi ?

Mặc em buồn, anh say cùng duyên mới
Năm tháng sầu em mòn mõi đợi trông
Tím Mồng tơi dù ghi khắc vào lòng
Nhưng tan vỡ khó mong ngày tương hợp

........Lehong........

HẮN VÀ TÔI



Đôi khi tôi chẳng là tôi
Giùng giằng giận dỗi ghét rồi lại yêu
Vài lời dỗ ngọt là xiêu
Bao nhiêu tức tối chợt tiêu tan liền.

Hèn chi người bảo tôi hiền
Nịnh đầm hắn nói:- Cô tiên yêu nào!
Gieo vào tôi bao khát khao
Hẹn hò sau trước gởi trao mộng tình.

Tôi nghe hắn nói ngậm thinh
Biển tình chưa cạn lòng mình nhói đau
Con tim rỉ máu hoen màu
Nghĩ về giấc mộng trầu cau bẽ bàng.

.........Moonqt........

Duyên chưa thành, mộng đã tan !
Ai xui tôi lại gặp chàng rồi yêu ?
Bởi xưa chàng quá nuông chìu
Lời ngon, tiếng ngọt tôi xiêu cõi lòng

Đôi khi chàng đến tặng bông
Biếu một cành hồng với cả trái tim :
"Em tôi dáng đẹp như tiên
Đảm đang, đôn hậu, dịu hiền làm sao !"

Lòng anh bao nỗi khát khao
Mong cùng ai đó đổi trao tâm tình
Em ơi chớ có lặng thinh
Tim anh rĩ máu, cho tình cách ngăn !

Đôi ta nếu có duyên phần
Nếu em đồng ý không ngăn lối rào
Anh nhờ mai mối, trầu cau
Sang năm em sẽ là dâu _ Vợ hiền !

Nghe theo lời nói dịu êm
Nên giờ tôi phải bên thềm chờ mong
Người ta chưa phải là chồng
Còn tôi chiếc bóng phòng không đợi chờ !

.........Lehong........

NỖI LÒNG



Con chim nhốt mãi trong lồng
Gồng lên đau đớn ngó trông bầu trời.
Con cá trong chậu gượng bơi
Muốn quẫy thật mạnh mà trôi về nguồn.

Con ếch dưới đáy giếng buồn
Kêu hoài,nghiến mãi.Mưa tuôn đầy trời.

...

Con người cũng thế ai ơi
Sống cam chịu mãi một đời được chăng?
Phải chiến đấu!
Phải làm răng
Để mang một tí công bằng về ta!

Dẫu rằng hạnh phúc vời xa
Cũng mong chắp vá cho ra phận người.
Trong sa mạc hoa vẫn tươi
Và trên môi nở nụ cười thật xinh!

.........Moonqt........

Chim hót vào buổi bình minh
Như người em gái gởi tình qua thơ
Thân em còn mãi bơ vơ
Lòng son, gác tía vẫn chờ mối duyên

Từ lâu cảnh sống ưu phiền
Như ếch đáy giếng, như tiên bi đày
Kêu to, gọi mãi có ai
Giúp cho mưa lớn, nước đầy _ Ếch lên ?!

Bởi em sống kiếp bấp bênh
Cầu mong chỉ được yên bình thế thôi !
Bao ngày với cảnh đơn côi
Ước ao có được bạn đời ấp yêu

Hoang sơ sa mạc cô liêu
Hoa kia vẫn nở yêu kiều dáng xinh
Phận buồn vì có một mình
Mong người hoài tưởng, thương tình đời hoa !

........Lehong........