Thursday, May 31, 2018

XIN LỖI TÌNH YÊU !

XIN LỖI TÌNH YÊU ! Chẳng trách tơ duyên,chẳng giận trời Dẫu giờ hai đứa đã hai nơi Cho xuân đến cửa xuân tàn tạ Để giấc vào mơ giấc rã rời Biển hẹn trăng gầy im ắng đứng Non thề lá úa lặng thầm rơi Nỗi niềm mong được người tha thứ Cảm kích tình ai khó cạn lời ! 19/2/15 - Ng.Ánh NỖI NIỀM YÊU Cũng tại thời gian cũng bởi trời Nên giờ hạnh phúc rẽ đôi nơi Lời thương thuở nọ lười gom góp Nỗi nhớ hôm nay mới rụng rời Để trái tim nồng sai nhịp gõ Cho dòng lệ thắm loạn đường rơi Bao nhiêu luyến ái ngày tao ngộ Một chút làm sao tỏ hết lời TB ĐỪNG THAN TRÁCH Đừng nên trách đất hoặc than trời Nguyệt lão xui mình đứa mỗi nơi Thương lắm nhưng đành lòng cách trở Yêu nhiều phải chịu sống xa rời Từng đêm thao thức không yên giấc Suốt sáng âu sấu để lệ rơi Số kiếp an bày duyên trắc trở Thì thôi oán trách hãy câm lời LEHONG

QUÁN MỚI

QUÁN MỚI Quán nghèo em mở cạnh bờ sông Đường ngọt trà thơm dịu mát lòng Trước cửa bày sơ dăm chiếc ghế Trên tường dắt tạm mấy chùm bông Đón người ghé bước tu vài ngụm Tiếp khách dừng chân thảy ít đồng Rau cháo qua ngày chờ đến buổi Hồng trần dứt nghiệp,phủi tay-xong! NÁ NGHE ĐỒN Nghe đồn quán nước mở bên sông Đây cũng tìm vô uống ấm lòng Trong dọn ghế ngồi ngồi lắm chỗ Ngoài chưng hoa nở nở nhiều bông Mặt tươi môi thắm lời chào khách Bánh ngọt trà thơm lãi kiếm đồng Cô chủ thật thà nhìn dễ mến Mến tình vương biết trả sao xong! Thanh Huy SỐNG THANH BẦN Trà nóng em pha bởi nước sông Nhâm nhi từng hớp nhói tim lòng Em xinh chẳng khác là hoa hậu Nàng đẹp khác nào một đóa bông Sắc đẹp người ta thu bạc tỷ Hiền ngoan em nhận mấy ngàn đồng Bán buôn khó nhọc nào đâu kể Đời sống thanh bần thế cũng xong LEHONG

YÊU CHỒNG

YÊU CHỒNG Tuổi hạc lòng em vẫn kính chồng Hơi chàng sưởi ấm ngại gì đông Lời trao dạo ấy hoài bay bổng Ý gởi giờ đây mãi đượm nồng Hạ tiễn trăng thề ôi khoái khổng Thu chào biển hẹn ấy bùi không Vườn thơ rộn rã cung đàn phóng Ngọn lửa tình yêu ... giữ sắc hồng Vancali 5.30.18 NỂ CHỒNG Phận vợ phải nên kính nể chồng Nhất là đám tiệc chốn người đông Không nên chửi hắn đồ hư hỏng Chẳng thể chê chàng rượu nực nồng Thiên hạ coi ai như kẻ bóng Xem mình nghĩ lại có buồn không? Thế nên ăn nói đừng ong óng Phải biết gìn câu phận má hồng LEHONG

Wednesday, May 30, 2018

GIỌT NỒNG

GIỌT NỒNG Vô tình gió thoảng chạm bờ môi Một thuở hồn nhiên đã mất rồi! Quạnh quẽ trăng sầu nghiêng bóng trải Âm thầm biển nhớ rẽ dòng trôi Hoài thương kỉ niệm chào tan lớp Mãi nuối thời gian thả dạo đồi Bến cũ con đò ngơ ngẩn đợi Chao lòng lệ đẫm chẳng hề thôi. Gió Bụi 05292018 CHỈ THẾ THÔI Dù giận vô cùng phải mím môi Yêu nhau biết mấy cũng xa rồi Người đi tìm kiếm tương lai mới Kẻ ở sống đời kiếp nổi trôi Kỷ niệm còn đâu khi dạo núi Bóng hình lưu giữ dưới chân đồi Thôi đành gạt lệ chia tay nhé Tình nghĩa đôi mình chỉ thế thôi LEHONG 05/30/2018

TIÊN LỄ HẬU VĂN

TIÊN LỄ HẬU VĂN (nhân quả) --- Muốn thì luyện cả tánh khiêm cung Tật hổn tràn sân đáng gọi khùng Bón rộng tình cay là.. hoại trí Phơi dày nghĩa đắng chả.. tròn khung Nhân gieo lại nếm đâu cần hỏi... Quả hái về ăn khỏi phải lùng... Chúc bạn ngày sau rèn hạnh tốt Ôn hòa nhã nhặn sáng hình dung ---- Mytutru 30.05.2018 QUAN NIỆM XƯA Phận gái đua đòi việc kiếm cung Người ta ví đó tựa con khùng Tề gia nội trợ là hình mẫu Tứ đức tam tùng được đóng khung Thuở trước gia quyền còn bắt trói Bây giờ luật pháp bỏ truy lùng Ngày nay bình đẳng nam và nữ Hành động của nàng được thứ dung LEHONG 30/05/2018

Monday, May 28, 2018

MUỘN CHỒNG

MUỘN CHỒNG Có lẽ đời ta phải muộn chồng Cung đàn khắc khoải ngại ngùng đông Hoài mong biển hẹn vòng tay nóng Mãi đợi đồi mơ tiếng thở nồng Vậy liễu am tường câu ấy phỏng Ơi người thấu hiểu chuyện này không Vì sao Nguyệt Lão cài duyên mỏng Lỡ mối làm tim nhỏ lệ hồng Vancali 5.23.18 MẤT CHỒNG Thương xót thân em sớm mất chồng Cô đơn lạnh lẽo lúc trời đông Người ta nhấm nháp ly trà nóng Nàng lại say sưa chén rượu nồng Thất thểu gieo mình trên chiếc võng Co ro chân bước đến giường không Còn đâu cái tuổi thời xuân mộng Phận bạc bơ vơ kiếp má hồng LEHONG

TÀN THU

TÀN THU Nơi cuối mùa thu tiếng nhẹ ru Không gian đổi sắc ở xa mù Cây đương vàng lá ra héo rũ Cỏ úa dần tàn có phải thu Non nước mai rày se tiết lạnh Đất trời mốt nọ rét âm u Ngoài kia lất phất hạt sương tuyết Thu chết đâu hay gió thổi phù ! NGUYEN TAM Dec 29 - 2014 YÊN LÒNG GIẤC NGỦ Nghe chừng gió lạnh lướt êm ru Không thấy nào nghe tựa điếc mù Cảm nhận tiết trời vừa thoát Hạ Hình như hơi mát chuyển sang Thu Mùa Đông tuyết lạnh buông màn trắng Hè đến mây đen phủ tối u Tết đến ắc chẳng còn giá buốt Yên lòng giấc ngủ thở phù phù LEHONG 28/05/2018

Sunday, May 27, 2018

THÁCH THƠ

THÁCH THƠ --- Bán dạ chong đèn cũng tại ai Vầng dương ló dạng thấy đâu bài Lưng còng gục mỏi oằn đau dạ Nước mặn tuôn tràn đẫm ướt vai Đối ảnh tri âm tình hoá ngắn Thương thân tận lực bóng in dài Trời già nghiệt ngã trêu gan nhỉ Thử đó cho vừa nhụt chí trai ---- AH 25/05/2018 THÁCH THƠ --- Xem người xướng họa não chờ ai Vắng bặt thông tin chẳng kiểm bài Hạnh giữ trong lòng quên xót mắt Từ tìm dưới mạng lãng phờ vai Đừng e phú đệm lời cao cả Chớ gượm câu suy nghĩa rộng dài Mỗi phút qua rồi không kiếm được Học liền kẻo muộn phí tài trai ---- Mytutru 25.05.2018 NHỤC THÂN TRAI Đèn khuya khắc khoải nhớ thương ai Đặt bút đề thơ khó viết bài Bổn phận làm con còn nặng gánh Nghĩa tình chồng vợ mãi quằng vai Bao năm chờ đợi nào đâu ngắn Những tháng bên nhau chẳng được dài Những tưởng mang về em hạnh phúc Ước mơ chưa trọn nhục thân trai LEHONG

Kính gửi quý bạn họa thơ tôi :

Kính gửi quý bạn họa thơ tôi : Xin được phép giao bôi , Cám ơn quý vị họa thơ tôi , Thơ của anh chàng Lạc Thủy tồi lép bép chuyên quen nghề rắc rối , Xềnh xoàng lại lắm truyện lôi thôi ! Leo teo may được huynh tha lỗi Luẩn quẩn hên ghê tỷ tặng xôi Bát tự đồng âm liều viết vội Cùng nhau xin được phép giao bôi Trân trọng LTĐQB NÀO DÁM ĐÃI BÔI Chớ ngại khi là bạn với tôi Tớ đâu dám nghĩ đó thơ tồi Đường thi bảy chữ không lầm lỗi Tứ tuyệt bốn câu đúng hết thôi Tính nết hiền hòa nào lớn lối Tâm tình dịu ngọt ngại nhiều lời Tuy là bản chất mình bê bối Góp ý chân thành chẳng đãi bôi LEHONG

SAIGON 2008

SAIGON 2008 Sài Gòn rạo rực phố phường ca Chớp tắc vàng xanh đỏ khắp nhà Đi bộ ngắm hoa đường Nguyễn Huệ Lái xe lạng lách vượt cầu xa Bao năm giải phóng thời gian đổi Chừng đó ly hương tuổi chóng già Vợ cú ,con tiên chung biệt thự Lìa trần nhắm mắt mộ riêng ta NGUOITRUONGPHU 5/2/2018 SỐNG CHỪNG MỰC Chẳng trách em là loại xướng ca Nơi đâu cũng có thể là nhà Sài gòn thành phố nơi gần nhất Hà Nội thủ đô chẳng thấy xa Hiện tại kiêu sa do tuổi trẻ Mai sau tiều tuỵ lúc về già Cho nên phải sống đời chừng mực Quá trớn sau nầy hại đến ta LEHONG

Saturday, May 26, 2018

CỐ QUÊN VẪN NHỚ

CỐ QUÊN VẪN NHỚ Tôi mất nàng tiên khóc dở dang Chia tay đêm cuối lệ hai hàng Chồng giàu xa xứ ruồng tình cũ Vợ khó quê nghèo hạnh phúc.. sang Thề thốt dưới trăng ôm chặt thiếp Đổi thay bạch nhật biến xa chàng Cố quên hình bóng trời ơi… nhớ… Kỷ niệm tình trao đẹp cứ… mang… Nười trương phu 22/5/2018 KHỎI NẶNG MANG Số kiếp nghèo nàn phải nắng dang Nhưng em chịu khó chẳng đầu hàng Bởi do đói khổ nên cần kiệm Vì họ dư thừa phải sống sang Thiên hạ tham tiền nên bám hắn Còn nàng tự ái chẳng yêu chàng Tuy rằng cuộc sống không đầy đủ Ân nghĩa của người khỏi nặng mang LEHONG

Thursday, May 24, 2018

THÁNG NGÀY TUỔI HẠC

THÁNG NGÀY TUỔI HẠC Cái nét nhăn nheo thấy dễ thương Trên đôi má hóp thật bình thường Cánh tay khép chặt bao tâm sự Vầng trán hằn sâu những nẻo đường Bóng tối phủ mờ bờ bỉ ngạn Hoàng hôn chênh chếch bến tà dương Tháng ngày tuổi hạc trôi bình thản Cho dẫu đôi khi cũng chán chường...! dp RỒI THÌ Rồi thì cũng nhớ, nhớ rồi thương Bởi cái lo âu nó sự thường Cõi thế lãng du qua vạn nẻo Bước chân phiêu bạt đủ trăm đường Mỏi mòn phương xứ vườn tình ái Vương vấn trong lòng mộng liễu dương Nhắm mắt thấy mơ qua viễn kiếp Trong tim chợt hỏi chán hay chường ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp KHÔNG DÁM CHƯỜNG MẶT Bao giờ lấy được kẻ tôi thương Nếu dễ là đây việc bất thường Bởi lẽ nàng thường ngồi xế hộp Riêng tôi luôn thả bộ trên đường Đối nhân thiên hạ đều tôn kính Thành tích muôn người lại tán dương Vì vậy tuy lòng nầy ước muốn Nhưng vì hổ thẹn mặt nào chường LEHONG

TẶNG CÀNH HỒNG

TẶNG CÀNH HỒNG Tìm đâu cho được một ông chồng Xui khiến gặp người giữa phố đông Bọn chúng gây nhau đang nỗi nóng Còn chàng tức giận lại dằn lòng Hiểu ra anh đóng phim hành động Mới biết thằng kia yếu võ công Nhường nhịn phương châm làm lẽ sống Thương anh em tặng đóa hoa hồng LEHONG 24/05/2018

Tuesday, May 22, 2018

VÂNG , EM BIẾT !

VÂNG , EM BIẾT ! Vâng , em biết anh yêu em nhiều lắm Tình anh dạt dào như sóng Đại dương Sao anh vẫn còn phiêu bạt ngàn phương ? Để em từng đêm một mình cô quạnh Vâng , em biết anh yêu em vô kể Yêu rất nhiều nhưng đâu dễ gần nhau Mỗi lần Thu em ôm lấy niềm đau Em nào biết tình yêu là như thế ! Vâng , em biết anh yêu em tha thiết Mộng chưa tròn , lòng da diết nhớ mong Anh đừng buồn trong những buổi chiều đông Tình cách xa vẫn nồng theo năm tháng . Vâng , em biết anh yêu em là thế Bao giọt thương , giọt nhớ với đam mê Dành trọn cho nhau trong lúc anh về Nén trong lòng giọt lệ mừng tương ngộ . SS ANH HÃY ĐI ĐI Trong tim nầy sẵn dành riêng một chổ Thương yêu nhiều đừng để khổ cho nhau Nguyện từ nay cho đến lúc bạc đầu Em sẽ mãi giữ tròn câu đoan thệ "Vâng anh biết em yêu anh vô kể" Chẳng có ai thay thế được anh đâu Chỉ mong sao ta trọn mối duyên đầu Với mai mối và trầu cau bỏ ngõ Nhưng ngại ngùng bởi lời thương chưa tỏ Biết lòng ai có tham đó bỏ đăng Để đêm đêm than thở với chị Hằng Anh tráo trở ăn năn thì quá muộn Những đêm đông khi màn đêm buông xuống Em cô đơn nằm cuộn tấm chăn bông Người năm xưa ta cứ ngỡ là chồng Nay họ lại đã đem lòng phản bội Trách làm chi khi đang tâm gian dối Đã nhiều lần gây lầm lỗi với em Hãy ra đi như tâm trạng kẻ hèn Em nhất quyết vì bao phen tha thứ LEHONG

VIẾT HÒAI CŨNG RỨA

VIẾT HÒAI CŨNG RỨA Viết làm chi những điệu buồn năm tháng Khi lòng anh chê chán cả niềm đau Khi thế gian phủ kín cả trời sầu Khi mà những giọt châu em khô cạn Viết làm chi khúc tình yêu đứt đọan Để tim buồn lấn chiếm cả sầu thương Để lòng anh...mong nhớ mãi vấn vương Khi thương mến trong ta là mộng mị Viết làm chi ...ta không là tri kỹ Chuyện tình yêu....phi lý chẳng thật chân Dù là xa hay dù có ở gần Hai thế giới ta mang điều khác biệt Viết làm chi cho anh hòai nuối tiếc Chuyện chúng mình...biền biệt chốn mù xa Thì làm sao mình viết chữ "thiết tha" Thôi anh nhé viết mãi hòai cũng rứa.. Lida TIỄN NGƯỜI ĐI Không giữ lời anh là người thất hứa Dù hẹn thề hai đứa sẽ bên nhau Mãi từ nay cho đến lúc bạc đầu Nguyện với lòng đến ngàn sau chung thuỷ Nhưng với em anh chẳng là tri kỷ Được em yêu chuyện mộng mị viễn vông Bởi vì anh chẳng xứng đáng là chồng Đừng chờ đợi mất công và hoang phí Rồi từ hôm em bườc chân sang Mỹ Anh chẳng còn dám nghĩ đến người ta Bởi quê người đời sống quá cao xa Em được quý như ngọc ngà châu báu Bao tháng ngày anh sống trong giông bão Biết tình đời luôn trân tráo đổi thay Sống hôm nầy chẳng biết được tương lai Mất em rồi anh chỉ hoài hối tiếc Từ bây giờ đôi mình đành cách biệt Thì người ơi thương tiếc nữa mà chi Tiễn em xa trong giây phút phân kỳ Anh xin chúc người đi tròn ước nguyện LEHONG

GÁI NGOAN HIỀN

GÁI NGOAN HIỀN Thương trẻ nhà nghèo lại giỏi dang Năm nào thi cử chiếm đầu hàng Mẹ nay mất sớm thân cơ cực Ba sớm lìa trần dạ thở than Nếu đã vợ hiền tròn phận thiếp Trót thân con gái vẹn thương chàng Bên chồng nhỏ lớn đều yêu mến Ơn nghĩa cao dày mãi nặng mang LEHONG 22/05/2018

HÃY TẬP CHO MÌNH

HÃY TẬP CHO MÌNH --- Xem này nghiệp trổ vóc gầy rang Chẳng được ngày no mượn xóm làng Muốn thiện không bồi sinh cảnh khó Ưa lành chả tạo mất đời sang Tâm phàm nghĩ đến danh tài bạc.. Tánh Phật tìm ra đức lộc vàng.. Khéo tập cho mình xa nghiệp não Nhân hiền tựa suối chảy nào ngang ---- TKN Đào Liên 21.05.2018 KẺ ĂN CHƠI Đâu biết bạn mình quá rảnh rang Sớm hôm chĩ chọc phá thôn làng Gia đình cơm bữa chưa đầy đủ Còn hắn ăn xài thật chảnh sang Cưới vợ tốn tiêu vài triệu bạc Đá banh cá độ mấy cây vàng Vay tiền thiên hạ xong không trả Hứa hẹn để rồi lại nói ngang LEHONG 21/05/2018

Monday, May 21, 2018

TUỔI HÒNG

TUỔI HÒNG Nắng lên tô má em hồng Nghiêng nghiêng vành nón cho lòng anh yêu Khuôn trăng ẩn nét diễm kiều Đôi làn thu thủy mang nhiều thiết tha Long lanh hạt ngọc vương tà Nụ hoa hàm tiếu kiêu sa giữa đời Tuổi hồng đẹp lắm em ơi! Mong sao đừng để đất trời đảo điên Em mang muôn nét thảo hiền Của tình âu yếm vô biên cõi người! Dịu dàng từng nét xinh tươi Em là báu vật tuyệt vời thế gian! BXP 18.5.2018 DÙ KHÔNG PHẢI LÀ EM Thương em số phận hồng nhan Tuổi vừa đôi tám lỡ làng tơ duyên Đầu xanh sớm nhuộm ưu phiền Mới vào yêu đã triền miên khổ sầu Ông Tơ bà Nguyệt cơ cầu Ngỡ là tình sẽ bền lâu trọn đời Nào ngờ chia cách đôi nơi Anh sang xứ lạ để rồi quên em Đất trời nghiêng ngả đảo điên Cũng do nơi ở chữ tiền mà ra Người ta nhung gấm lụa là Trong nhà sẵn có Dollar chất đầy Còn em một tấm thân gầy Sớm trưa mưa nắng dạn dày gió sương Hỏi ai dành sẳn tình thương Để lòng họ phải vấn vương tơ tình? Cùng là một kiếp nhân sinh Sao tôi lại phải gập ghềnh lối đi Tình xưa duyên cũ khắc ghi Nhưng giờ có được những gì hỡi anh? Mặc dù duyên nợ không thành Thì em xin được chúc anh vui vầy Cùng người hạnh phúc đắp xây Lâu đài tình ái tương lai rạng ngời LEHONG

Saturday, May 19, 2018

PHẢI CỐ GẮNG

PHẢI CỐ GẮNG --- Tuy già lực khỏe trí còn tinh Góp bút đề thơ rạng nghĩa tình Ý đẹp bên thầy chăm não tỉnh Lời vui cạnh tỷ nhắc sầu* kinh Nhiều hôm chọn cú lo tề chỉnh Lắm buổi dùng thoi sợ bất bình Quyết học đường thi hòa dự tính Mong người đẹp ý thỏa đầu minh ---- Mytutru 19.05.2018 PHẢI VĂN MINH Không là ác quỷ cũng thành tình Bởi sống trần gian chẳng nghĩa tình Kẻ ác không làm điều bất chính Người lành nào phải tởn hồn kinh Địch thù chẳng muốn ta cường thịnh Dân tộc ước mong nước thái bình Thiện ác là do nơi bản tính Nhưng mà lối sống phải văn minh LEHONG 19.05.18 PHẢI BÌNH TÂM --- Có lẽ thân già huệ chẳng tinh Nghĩ đến lời thơ quái ngại tình Góp thiện lành gom vì sợ..tỉnh Buông hiền ác gặp phải sầu..kinh Lòng yên giúp bạn cầu hưng thịnh Sức mỏi nhìn ai nghĩ bất bình Kết cục trần gian ngoài dự tính Cho người trải nghiệm sáng trời minh ---- Mytutru 20.05.2018 PHẢI CHỨNG MINH Nếu biết là em trọng chữ trinh Lòng nầy đâu nỡ quá vô tình Yêu nàng cần kiệm và liêm chính Thương Ả chung tình lại chấp kinh Tính nết hiền hòa không bướng bỉnh Hình dung thon thả sắc trung bình Sang giàu nhưng sống đời chân chính Thái độ đàng hoàng đã chứng minh LEHONG

BÂNG KHUÂNG NGÀY CUỐI NĂM

BÂNG KHUÂNG NGÀY CUỐI NĂM Giờ ngồi điểm lại một năm Bao nhiêu thất bại , thành công trên đời Bao nhiêu sóng gió chơi vơi Tưởng chừng thuyền lật giữa khơi vật vờ Bao nhiêu cảm xúc vào thơ Dệt bao tình ý trông chờ cố nhân Với bao bằng hữu xa gần Giờ ngồi điểm lại bạn thân mấy người ? Em giờ hơn nửa đời người Còn bao nước mắt cho đời đắng cay Nỗi buồn xin gửi gió bay Bao nhiêu phiền muộn gửi ngày tháng trôi Người giờ đã quá xa xôi Bỏ em ở lại với đời buồn tênh Hết năm lòng vẫn chông chênh Vẫn trông về cõi mông mênh xa nào ... Biết đời như giấc chiêm bao Thoắt trông đã thấy má đào nhạt phai Nỗi lòng này biết gửi ai Sẻ chia tâm sự u hoài cuối năm ...! .......SuongSuong...... Bao năm giấc mộng không thành Đôi ta vẫn mãi Yến-Oanh xa rời Để rồi ly biệt đôi nơi Kẻ nam, người Bắc phương trời cách ngăn Ngày xưa cảm xúc trào dâng Vui cùng bằng hữu kẻ gần, người xa Tình thơ trao đổi lại qua Hàn huyên tâm sự chuyện nhà, chuyện anh Dệt tình xe kết cố nhân Năm nào anh vẫn ân cần chờ trông Anh như Bướm lượn vườn Hồng Lã lơi, đùa cợt mà lòng vô tư Mặc cho hoa phải úa sầu Gởi buồn theo gió, mưa rào lệ rơi Anh đi còn một mình tôi Cho em cứ mãi cuộc đời quạnh hiu Xuân nầy em đã bao nhiêu ? Tuổi xuân chồng chất với nhiều đắng cay ! Môi hồng, má phấn tàn phai Cuối năm tâm sự biết ai chia cùng ! ? .........Lehong.........

Lời hẹn Mùa thu

Lời hẹn Mùa thu Nợ nhau lời hẹn mùa thu Nhìn cây vàng lá biết thu đã về Mưa ngâu thấm lạnh não nề Tình thì xa lắm câu thề vẫn nguyên Chiều rơi trĩu nặng ưu phiền Còn đâu ngày tháng hồn nhiên bên người Hẹn nhau rằng sẽ trọn đời Giờ thì định số tách rời tình ta Nẻo đời hai lối rẽ xa Heo may giá buốt kéo qua cuộc tình Bao nhiêu ước hẹn chúng mình Cuốn trôi theo cánh lục bình chiều mưa Thu về nhắc lại chuyện xưa Giá đừng cách trở ta đưa nhau về Lỡ duyên rơi vỡ ước thề Trong mơ ta lại tìm về bên nhau . ........Sương Sương...... Thu nầy hẹn đến Thu sau Mấy mùa lá đổ em nào thấy anh ? Anh như là cánh chim xanh Tìm nơi tổ ấm, đất lành gởi thân Đường đời hai lối rẽ phân Người say duyên mới đâu cần liệu toan Tội em héo hắt mỏi mòn Với lời hẹn ước mãi còn luyến lưu Chạnh buồn những lúc mưa Ngâu Hạt rơi ngoài ngỏ, giọt vào lòng em Thân em như cánh lục bình Bềnh bồng trôi nỗi ưu phiền buộc giăng Còn đâu là những đêm trăng Trời trong, sao sáng bên chàng hồn nhiên Giờ đây bao nỗi muôn phiền Lỡ làng hẹn ước tình duyên rã rời .......Lehong.......

Bên bờ tình ái

Bên bờ tình ái Đã đến lúc ta ngồi suy ngẫm lại Ngày tháng qua , thân phận một đời người Lòng xót xa khi nhìn lá vàng rơi Ta chợt nhớ lại đoạn đời cô quạnh Và cứ thế , trời hết mưa lại tạnh Tình đến , tình đi lạnh buốt trái tim Trong cơn mê hồn ta mãi kiếm tìm Chút hư ảo để lòng bao phiền muộn Mỗi chiều rơi nhớ người , ta bỗng muốn Lục lọi tìm trong ký ức xa xưa Mới đây thôi , luyến nhớ như cũng vừa Trăn trở mãi một mối tình vô vọng Thương thân ta đã ươm bao ước mộng Để lòng mình nuôi kỳ vọng tương lai Giờ xót xa - một khoảng cách - quá dài Ta gục ngã bên bờ sông tình ái . ......Sương Sương...... Chuyện đôi ta sao giống như huyền thoại Hôm qua thiết tha, sáng lại đổi dời là tình yêu là bản chất con người Lòng tráo trở với những lời lừa dối ? Thật lòng yêu anh em nào gây nên tội Sao vì người ta anh đổ lỗi cho em Em đã buồn nay lại gánh sầu thêm Còn đâu phút êm đềm ngày xưa cũ ! Bởi vì ai anh đang tâm vong phụ ? Nỡ cắt tình cư xử tệ với em Em làm chi cho anh giận anh phiền Gọi vợ mình kẻ điên vì ghen tức ? Do bởi đâu nên em lòng ngờ vực ? Và vì ai bao phiền phức xảy ra Để tình mình khoảng cách lại càng xa Em gục ngã, xót xa tình dang dở ......Lehong......

Mộng mị

Mộng mị Ta lại tìm nhau trong mộng mị Đêm xuống rồi , anh hỡi có hay ? Tình cách xa bao tháng năm dài Nỗi nhớ dâng đầy - mắt lệ cay Ngoài trời vẫn đang mưa rả rích Lạnh lòng nhau - khoảng cách quá xa Lời yêu như vừa mới hôm qua Giờ chia biệt , sầu lên môi mắt . Đêm muộn - em nơi này chưa ngủ Chuyện xưa , vẫn ấp ủ trong lòng Mím chặt môi nghe nỗi nhớ mong Đêm trắng , quắt quay về quá khứ Tương lai - bao giờ mình gặp lại ? Mùa Thu dấu ái có theo về ? Tay trong tay - nối lại câu thề Sưởi ấm lòng nhau - hết tái tê ... ........Sương Sương........ Còn gì nữa những lời đoan thệ Tình đôi mình như thế là xong Em ơi đừng có chờ mong Người thương ngày ấy tim lòng đổi thay Nhớ làm gì để cay mắt lệ Dù tâm tư chẳng thể nào quên Bởi người ham sắc tình tiền Đời em phải chịu ưu phiền nặng mang Đêm mất ngủ mơ màng mộng ảo Giận vì anh trở tráo lọc lừa Quên rồi ước hẹn ngày xưa Những lời tha thiết như vừa bên tai Hết mộng tưởng tương lai ngày mới Bởi do anh có mới, nới xưa Mùa Thu lá đổ, gió đưa Tình theo gió cuốn, vật vờ bay bay .........Lehong.........

CÓ GÌ KHÓ HIỂU ĐÂU ANH .

CÓ GÌ KHÓ HIỂU ĐÂU ANH . Có gì khó hiểu đâu anh Trái tim phụ nữ chân thành lắm thay ! Sợi tình ai đã thả bay Vướng vào tim ..để giờ ...cay mắt buồn . Ai người gieo chút tơ vương Để lòng tôi suốt đêm trường nghĩ suy ! Buổi chiều hôm ấy , phải chi Trời đừng mưa đổ chắc gì ta quen . Hay là mình có chút duyên Trời xuôi gặp gỡ để phiền lòng nhau Mưa gieo nặng hạt tình sầu Để cho - mình - phải lòng nhau - một chiều . Đồng tình , trời đổ mưa nhiều Tại anh ...hôm ấy ...đánh liều ...làm quen . Để em rớt nụ cười duyên Thế là ...hai đứa ...huyên thuyên ...thầm thì . Tham lam anh lại ước gì ... Trời làm mưa mãi ...trách chi bây giờ ! .......Sương Sương........ Tình mình đẹp tựa bài thơ Yêu nhau nồng thắm đang chờ trầu cau Ai gây sóng gió ba đào ? Ai làm đôi lứa xa nhau trọn đời ? Ngồi buồn đếm hạt mưa rơi Nhớ chiều mưa đổ, nhớ lời đổi trao Mắt nhìn để dạ xuyến xao Tâm tư rung động dạt dào mến thương Tơ tình bỗng chợt vấn vương Để thương, để nhớ canh trường mộng mơ Trải tình trên những trang thơ Câu thơ dang dở, bài thơ chưa tròn Bởi em vẹn chữ sắc son Sao anh dạ lại bưởi bòng dối gian ? Duyên ta cam chịu trái ngang Người say bóng sắc, phụ phàng người yêu ! Nếu xưa trời chẳng mưa nhiều Và anh chẳng dám đánh liều làm quen Môi em chẳng nụ cười duyên Thì nay đâu phải luỵ phiền đớn đau ! ..........Lehong.........

RU NHAU NGÀN NĂM

RU NHAU NGÀN NĂM Ta ru ta một mối tình thơ Trót lỡ yêu nhau lòng thẫn thờ Vẫn biết tình này là hư ảo Nhưng lòng em vẫn cứ ươm mơ Anh ru em , em sẽ ru anh Dẫu biết ngày mai mộng không thành Đường đời chia biệt tình lạc lối Mình vẫn ru nhau suốt năm canh Ru nhau tròn giấc mộng yêu đương Em sẽ cùng anh bước chung đường Thơ tình ta dệt bao nỗi nhớ Chất chứa trong thơ những nhớ thương . Ru mãi ngàn năm với tình nồng Nếu lỡ chia xa anh có mong ? Có về tìm lại vần thơ cũ ? Để biết rằng em vẫn ngóng trông ! SƯƠNG SƯƠNG Dù biết là em mãi ngóng trông Bởi anh như con Sáo sổ lồng Trên đường phiêu bạt bay lạc hướng Tìm về phương cũ quá mịt mùng Ta đã ru nhau say giấc nồng Yêu em nhiều lắm có biết không ? Do vì anh đam mê dục vọng Để em phải sầu khổ ngập lòng ! Ru em tròn giấc ngủ mộng thường Lời thơ tình ái ấp yêu thương Những tưởng tình ta luôn êm ấm Có ngờ đâu gãy gánh giữa đường Em sẽ ru anh mãi ngàn năm Dù anh đã lạc bước sai lầm Em hứa vì anh mà chờ đợi Một ngày tình xe kết trăm năm LEHONG

TRỄ HẸN

TRỄ HẸN Sắp tàn đêm em thấy mình lạc lõng Giữa canh khuya đường vắng vẻ không người Bước lang thang mặc nước mắt tuôn rơi Em tủi phận - Anh không còn yêu em nữa ! Bao lần hẹn bấy lần anh đã hứa Cứ trễ hoài - Chắc là hỗng thương em Mới nghĩ thôi mà nước mắt rơi thêm Anh ác lắm - Hẹn rồi sao không đến ? Giữa trời đêm - mảnh trăng non chênh chếch Em quay về đường sao bỗng dài hơn Nghĩ đến anh lòng em lại dỗi hờn Ghét anh lắm - để em chờ trong khuya vắng . ..........Sương Sương......... MÌNH EM MỘT BÓNG Nước hồ thu đang xanh trong phẳng lặng Cơn gió nào xui mặt nước lăn tăn ? Lần nầy đây đâu duy nhất một lần Anh trễ hẹn _ Em bâng khuâng trong dạ ! Em chờ đợi như vọng phu hóa đá Chờ người ta mà lòng thấy xót xa Thương đời mình _ Tủi cho một kiếp hoa Mong anh đến như Hoa chờ sương sớm Anh biết không ? _ Mắt mi em lệ rướm Lòng ưu sầu, cảnh cũng đượm sắc buồn Em biết rồi ! _ Chắc anh hổng có thương Nên đã hẹn để rồi anh thất hứa ! Lần nầy thôi, em sẽ không đến nữa Lòng nghẹn ngào nức nỡ giữa trời khuya Thui thủi mình em trên mỗi bước đường về Đoạn đường ngắn, sao lê thê vô tận ! >>>>Lehong>>>>

XIN HÃY CHO TÔI

XIN HÃY CHO TÔI Xin hãy cho tôi thắp ngọn đèn của tôi đi..mà đừng bao giờ hỏi rằng nó có làm tan được bóng tối hay không ! Tagore Xin hãy cho tôi thắp một ngọn đèn thật nhỏ tìm lại niềm tin rơi mất tự bao giờ tìm lại mình trong chốn hoang sơ tìm kỷ niệm đã trôi vào quên lãng. Xin hãy cho tôi thắp một ngọn đèn thật nhỏ tìm yêu thương lạc mất dấu địa đàng tìm tha nhân trong những giấc mơ hoang tìm bản ngả giữa vô thường cuộc sống. Xin hãy cho tôi thắp một ngọn đèn thật nhỏ để người với người được nhận ra nhau đem yêu thương xoa dịu nỗi đau để thanh thản mĩm cười và tha thứ ! ..........SAO ĐÊM.......... CHO TÔI VỀ LẠI.... Xin cho tôi được làm thân cô lữ Không tình yêu chẳng tham dự tranh giành Để lòng tôi không còn nhớ đến anh Kỷ niệm xưa thôi phải đành chôn giấu Xin cho tôi được làm Hải đăng trên đảo Cho ghe tàu biết đảo để tránh xa Đừng lại gần rồi mắc cạn chẳng ra Để bè bạn, người vợ nhà mong ngóng ! Xin tin tôi và đặt niềm hi vọng Dù hôm nay cuộc sống đã chán chường Bạn bè buồn tôi lầm lỡ yêu thương Mong tha thứ dành đường tôi trở lại >>>>LEHONG>>>> CHO TÔI XIN Xin cho tôi một hành tinh xa lạ Ngoài tận cùng bìa vũ trụ vời xa Ở nơi đó chỉ có một mình tôi Và nơi đấy loài người Không nghe đến Hoặc cho tôi một đảo hoang thật nhỏ Chỉ chim muôn và loại thú hiền hoà Có suối nước với muôn vạn bông hoa Và cách biệt hẳn loài người phiền toái Hãy cho tôi đến nơi miền xa ngái Có sương mù êm ả phủ quanh năm Nơi có mimosa và cỏ nhung mềm Và nơi đó có "túi thơ" trông đợi >>>>>>SƯƠNG SƯƠNG>>>>>>

TỪ GIÃ CUỘC TÌNH

TỪ GIÃ CUỘC TÌNH Lòng nức nở chôn thơ vào đáy mộ Vùi thơ tình vào huyệt lạnh chôn sâu Đêm nay , ngàn đêm nữa nhấm giọt sầu Ta bậc khóc , hồn về đâu , nhớ quá ! Tay quờ quạng níu gì trong mùa Hạ Tiếng ai đang đùa bỡn với tình ta Bấy nhiêu thôi , chừng ấy cũng xót xa Cũng chua chát cho mối tình đoản mệnh Đêm mùa Hạ trăng tròn , vần thơ lệch Lệ đầy vơi than khóc tiễn thơ đi Kết cỏ dại làm vòng hoa tiễn biệt Một lần thôi , thương khóc có ích gì ! Mây vương buồn , mây sầu giăng phủ núi Chập chùng trông mây núi cũng hữu tình Có ai đâu mà than khóc như mình Khép thơ lại tạ từ ta quay gót Chốn dương trần lời yêu sao quá ngọt. Bài thơ tình như chim hót sáng mai Nỗi sầu thơ gặm nhấm một hình hài Thế là hết , từ nay xa cách mãi ! >>>>SƯƠNG SƯƠNG>>>> HÃY BÌNH TÂM Tuổi đang trẻ nhiệt tình còn hăng hái Hãy vui lên tin tưởng ở ngày mai Buồn đau nầy chẳng sống được bao ngày Sẽ vẫy tử ngày lương tâm hồi tỉnh ! Từ em đi chắc người ta bịn rịn Lòng trách lòng tự hỏi lại chính mình Thơ lại qua để kết nghĩa Muội-Huynh Hay thật sự là gian tình trai gái ? Thôi em chớ thương sầu, tâm tư khắc khoải Làm héo mòn nhan sắc lẫn hình hài Đừng trách Trời và đừng hỏi tại ai Do vì đâu khiến lòng người thay đổi ? Nhìn trước mặt một tương lai ngày mới Hãy xông lên lòng phơi phới niềm tin Tin người ta và tin ở cính mình Trời không phụ kẻ hữu tình tốt bụng Biết dừng lại nếu đừng kề bên vũng Đặt chân vào là em sẽ dính bùn Đừng bâng khuâng, chớ nghĩ ngợi lung tung Hãy bình tâm khi đang trong đêm tối >>>>LEHONG>>>>[/size]

Tạ từ.

Tạ từ. Cho nhau ánh mắt cho nhau nụ cười cho nhau môi ấm cho nhau cuộc đời. Đời là giông tố đời là xót xa đời là ngang trái đời là chia xa Nâng ly uống cạn rượu nồng xé môi giọt buồn lai láng nỗi sầu không vơi Thôi anh , đừng nói nhớ nhau muôn đời để rồi ngăn cách cho lệ mặn môi Thôi anh, đừng nhớ đời em mịt mờ rồi em cũng cố quên mình mà thôi ......Saodem...... Em ơi đừng nói Em ơi đừng nói Những lời chia phôi Khi còn trong đời Tình anh tha thiết ! Trăng tròn rồi khuyết Nhật Nguyệt đầy vơi Tình anh muôn đời Sẽ không biến dạng Em đừng buồn nãn Dù phải cách ngăn Anh nguyện trọn lòng Thuỷ chung chờ đợi Bình minh ngày mới Đang đón đợi ta Hoa nở, chim ca Tình ta nồng ấm Nâng ly cùng nhấm Một chút men cay Cho đời ngất ngây Phút vui sum họp >>>>Lehong>>>>

EM ĐÂU CÓ NÓI

EM ĐÂU CÓ NÓI Em đâu có nói Những lời xa xôi Sao anh không hiểu Để buồn lòng nhau Bể đời nông sâu Em nào hay biết Để giờ tình khuyết Lòng em nát tan Chia xa đôi đàng Anh vui duyên mới Tình mình dở dang Sầu nát tâm can ! Bình minh vừa sang Chim ca rộn ràng Lòng em ngổn ngang Tơ lòng trăm mối Trách ai gian dối Để khổ riêng em Chén sầu em nếm Cay quá anh ơi ! SƯƠNG SƯƠNG TÌNH XƯA RŨ SẠCH Còn anh mặn môi Thấm dòng dư lệ Bao lời đoan thệ Ai sớm vội quên Tính gát một bên Vui cùng duyên mới Bảo mình không tội Đổ lỗi cho anh ! Tuổi mộng xuân xanh Của em qua vội Anh yêu không nói Cứ mãi ngập ngừng Khiến em băn khoăn Lòng thêm lo sợ Nếu mai em lỡ Duyên sắc không còn Hỏi anh yêu không Hay lòng thay đổi Chạy theo tình mới Cho em chờ mong ? Mọi việc đã xong Em cũng theo chồng Thôi đừng hờn trách Tình xưa rũ sạch Theo cùng tháng năm LEHONG

BÀI THƠ 30 NĂM

BÀI THƠ 30 NĂM Dự buổi giao lưu của chiến sĩ trẻ và các nữ sinh trường PTTH.Bổng nhớ bài thơ hơn ba mươi năm. Nghĩa là lâu lắm ...từ dạo ấy Thuở em bím tóc thắt nơ hồng. Có chàng đi học đi sau mãi Đếm bước em đi chẳng thuộc bài. Nghĩa là thuở ấy chàng biết yêu. Thường đón đường em mỗi buổi chiều. Nhưng chàng rét quá không dám nói. Để hồn chở nặng nổi buồn hiu Lâu lắm chàng vào cuộc chiến chinh, Giã từ trường cũ áo thư sinh. Ngày trên rừng núi hoa sim nở. Hồn nhớ đường xưa áo nhớ mình. Chàng về thăm lại phố sáng nay Đường xưa em vắng bóng nghiêng dài Chiều nay áo trắng về đông quá Chàng thả nổi buồn theo tóc bay. .......Vũ Hoang........ Trường cũ hôm nay đã đổi thay Tôi tìm nhưng chẳng thấy bóng ai Mái tóc buông dài nơ hồng thắm Dịu dàng phủ kín lấy bờ vai Ngày ấy tôi theo em đến trường Bởi lòng trót lỡ đã tơ vương Hình bóng diễm kiều người em gái Tuy là khác lóp nhưng chung trường Yêu em nhưng ngại nói thành lời Dù chỉ là riêng em với tôi Tình sầu cứ mãi đành ôm ấp Đếm em từng bước chẳng buông lơi Rũ áo thư sinh tôi lên đường Chinh nhân lăn lộn chốn phong sương Núi rừng yêu thích hoa Sim tím Chợt nhớ em xưa thắt nơ hường Hôm nay trở lại phố ngày nào Tâm hồn chợt xao xuyến, xuyến xao Áo dài nữ sinh bay trong gió Em trong số đó hay nơi nào ? Lòng chợt quặn lên nỗi niềm đau Khi đến nhà em trước cổng rào Xác pháo vu quy còn đây đó Mưa Ngâu hay giọt lệ tôi trào ? LEHONG

VÀNG BAY LÁ ĐỔ

VÀNG BAY LÁ ĐỔ Chưa chi mà đã ngóng mùa thu Khi khói sương kia vẫn mịt mù Nắng hạ chỉ ươm mầm tuyệt vọng Mưa xuân thường nẩy nụ phù du Chớ chôn ánh mắt vào tăm tối Đừng nhốt con tim giữa ngục tù Hãy cứ như vàng bay lá đổ Dù còn trong giá rét âm u...! dp ĐÀNH PHẢI Chờ đợi người về đã mấy thu Tương lai là những áng mây mù Anh về khi nảy là điều thật Em đến lúc nầy đã mộng du? Những tháng thu mình trong ngục lạnh Bao năm giam hảm chốn lao tù Cuộc đời chẳng có niềm hi vọng Đành phải cam lòng chổ tối u LEHONG

DẪU BIẾT EM LÀ

DẪU BIẾT EM LÀ Dẫu biết em là ảo ảnh thơ Là mây, là gió, cũng là mơ Là sương kết tụ rồi rơi rụng Khoảnh khắc thời gian rã dưới mờ! Đợi chờ, mong mỏi, chỉ mà đau Bởi có bao giờ chạm được đâu Nầy mắt, nầy môi, nầy dáng vẻ... Chỉ là ánh loáng dạ chân cầu Nhưng thà có được bóng hình em Ấp ủ sâu vào tận quả tim Để khô, để tím từ thu ấy Một chút gì đây tỉnh lại tìm...! 6/1/2017 Nguyễn Thành Sáng EM HÃY LÀ THƠ Tôi ví em như một loài chim Sổ lồng đi mất gắng đi tìm Nơi nào tổ ấm cho em sống ? Nghĩ về điều ấy dạ buồn thêm Em là Phương Hoàng hay chim Sâu Người đi khiến tôi mãi đau sầu Sẽ có một ngày em trở lại Hay là đã mê chốn sang giàu ? Thôi thì em hãy là nàng thơ Những khi đêm xuống tôi ngồi chờ Vui cùng bằng hữu câu xướng họa Để lại lòng tôi những mộng mơ Mộng mơ để viết nốt bài thơ Nàng là gái quê hay tiểu thơ Mà những ngôn tình sao uỷ mị Khiến cho lòng nầy phải ngẩn ngơ Tạm biệt người em tôi Offline Chuyện tình mình kể tiếp ngày mai Đau thương vui sướng ta thố lộ Tâm tình nối tiếp sẽ dài dài LEHONG

Friday, May 18, 2018

PHẢI TÍNH CHỨ….LỊ !

PHẢI TÍNH CHỨ….LỊ ! --- Thầy luyện cho trò phú đã tinh Muôn năm khắc cốt nợ ân tình Ngày xưa động “não” thường hay lỉnh Buổi cũ quỳ “sầu” riết quá kinh Chấm quyển do người tinh mắt định Chơi trang của bạn vững tâm bình Nên giờ đặt bút là nghiêm chỉnh Mặc tuổi nay già trí vẫn minh ---- Cẩn Vũ 17/05/2018 --------- PHẢI CỐ GẮNG --- Tuy già lực khỏe trí còn tinh Góp bút đề thơ rạng nghĩa tình Ý đẹp bên thầy chăm não tỉnh Lời vui cạnh tỷ nhắc sầu* kinh Nhiều hôm chọn cú lo tề chỉnh Lắm buổi dùng thoi sợ bất bình Quyết học đường thi hòa dự tính Mong người đẹp ý thỏa đầu minh ---- Mytutru 19.05.2018 PHẢI VĂN MINH Không là ác quỷ cũng thành tình Bởi sống trần gian chẳng nghĩa tình Kẻ ác không làm điều bất chính Người lành nào phải tởn hồn kinh Địch thù chẳng muốn ta cường thịnh Dân tộc ước mong nước thái bình Thiện ác là do nơi bản tính Nhưng mà lối sống phải văn minh LEHONG 19.05.18

Thursday, May 17, 2018

CHẤP NGÃ

CHẤP NGÃ (Phỏng hoạ TSN/ĐP.Không phải TNBC/ĐL)) Biết lắm đời như kiếp ở tù Nhưng nào hãy sống tựa nhà tu Bình tĩnh đi theo đường đạo lý Can đảm tránh xa chốn tối mù Tập luyện xác thân đều năm tháng Ăn kiêng thực phẩm suốt thiên thu Nếu không kinh kệ thì thơ phú Thẳng đứng mà đi chớ để gù CN-hnt, May.17.18 KHOM LƯNG CÚI MẶT Bao năm ròng rã sống trong tù Sinh hoạt uống ăn giống kẻ tu Bị nhốt trong xà lim tối mịt Nằm giam nhà khám mắt như mù Siêng năng cãi tạo mong về sớm Lười biếng trau dồi ở mấy thu ? Trở lại quê nhà thân rũ riệt Khom lưng cúi mặt bởi lưng gù LEHONG

CUNG DI TU

CÁI LƯNG GÙ Bảy năm đi lính sáu năm tù Có lẽ do mình quá vụng tu Trước mắt đường tương lai khép chặt Trên đầu ánh sáng phủ mây mù Bán buôn cần mẫn thì thua lỗ Làm ruộng siêng năng lại thất thu Số kiếp khổ nghèo cam gánh vác Chất chồng trĩu nặng tấm thân gù Chất chồng trĩu nặng tấm thân gù Trốn tránh nhọc ẩn mình suốt mấy thu Nghe đó mà người như bị điếc Ngó kia cứ ngỡ kẻ đui mù Hiền lành trong sạch làm người tốt Bác ái từ bi hóa kẻ tu Số phận an bày đành phải chịu Tốt lành cho mấy cũng đi tù LEHONG

Wednesday, May 16, 2018

TIÊN SƯ NÓ

TIÊN SƯ NÓ Tôi giống như là gã tử tù Cả đời lạc lối vụng đường tu Bình minh trước mặt chưa hừng sáng Bóng tối sau lưng đã mịt mù Ánh mắt vẫn hồ đồ thế sự Bàn chân đà lấp lửng thiên thu Tiên sư cái tuổi già cà chớn Nửa muốn quay đi nửa gật gù. dp KIẾP ĂN XIN Mình như khổ kiếp số đi tù Sợ chẳng yên lòng muốn tịnh tu Kinh kệ giọng quên như nghiệp chướng Cảnh Tây nơi khuất ẩn sương mù Tình xuân luyến mãi hồn vương lệ Phố chợ mòn trôi hạ với thu Thêm mỏi bước đời soi gậy trúc Xin ăn kiếp khổ với lưng gù ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp 5.2018 CÁI LƯNG GÙ Bảy năm đi lính sáu năm tù Có lẽ do mình quá vụng tu Trước mắt đường tương lai khép chặt Trên đầu ánh sáng phủ mây mù Bán buôn cần mẫn thì thua lỗ Làm ruộng siêng năng lại thất thu Số kiếp khổ nghèo cam gánh vác Chất chồng trĩu nặng tấm thân gù LEHONG

Tuesday, May 15, 2018

NHỚ NƯỚC NGẪM NGHE

NHỚ NƯỚC NGẪM NGHE Chiều tà ngồi hóng nắng vàng hoe Giữa đất phù sa ngắm ráng hè Lác đác chân trời vạt nắng lộng Lang thang đỉnh núi vầng mây che Thương nhà sầu rót vài chum sử Nhớ nước nỗi đong mấy chén vè Lạc xứ Cư An cầu cố xứ Tư Nguy ngẫm nghĩ nghĩ thầm nghe ! Vivi Norway 07.7.2017 HÃY LẮNG NGHE Thương nhỏ ngồi buồn mắt đỏ hoe Cửa nhà chẳng có ngủ ngoài hè Tiết trời lạnh lẽo không chăn đắp Khí hậu oi nồng thiếu mái che Thổn thức tiếng ai đờn vọng cỗ Ê a bọn trẻ hát câu vè Vái Trời hộ độ đời no ấm Phật Chúa thương tình hãy lắng nghe LEHONG

KÊU OAN

KÊU OAN Cha chả có thằng dám mắng tôi Ban nhiều nước xuống vái đừng rơi Khi cho khô hạn thời than khóc Lúc thổi mưa lùa lại rủa trôi Nỗi khổ làm trời đâu phải dễ Sướng vui chúng hưởng hết phần thui Ta đâu có biết Quân buôn lậu Tàn trữ đồ gian ...ngậm ...chữ ngùi ..... Kkkk....sao cái dzì chúng cũng đổ thừa ta dzị... MC Sg_28/02/2018 THƯƠNG CHA Xin người chớ nhắc đến cha tôi Đau xót lòng nầy lệ lại rơi Cực khổ bán buôn tiền mất vốn Gian nan làm lụng của buông rơi Không ai giúp đỡ đành như vậy Thiếu bạn chăm lo phải chịu thui Thế thái nhân tình là thế đó Cảm thương thân Tía dạ bùi ngùi LEHONG

THOÁT CHẾT

THOÁT CHẾT Một điếu hút vào đã thấy phê Nhiêng nghiêng ngả ngả khó đi về Tưởng là thử hít chơi cho biết Đâu biết rít vào thật quá mê Lúc trước kiên trì năn nỉ thử Lần sau nhất định sẽ xin thề Một lần thoát chết vì ma tuý Bởi chạy đua xe té xuống lề LEHONG

CÔ ĐƠN

CÔ ĐƠN bây giờ gặp lại chỉ buồn thôi. đã mấy xuân sang chẳng trở hồi lặng lẽ một mình qua ngõ tối âm thầm chiếc bóng bước đơn côi. rồi đông lại tới mây thầm rổi. buốt giá theo về gió lặng trôi ngắm cánh chim trời bay mệt mỏi đường qua một chiếc bóng riêng tôi. NGUYÊNHOANG ĐỂ MẶC TÔI Nhắc nhớ làm gì chỉ khổ thôi Đau thương ngày đó cũng qua hồi Giờ nầy anh vẫn thân lầm lỗi Hiện tại em còn phận cúc côi Cuộc sống u buồn hoài biến đổi Thời gian lặng lẽ cứ dần trôi Người chờ, kẻ đợi nay mòn mỏi Thôi nhé âu sầu để mặc tôi LEHONG

Sunday, May 13, 2018

NGƯỜI TÌNH MỘNG DU

NGƯỜI TÌNH MỘNG DU Chót yêu chàng nọ chỉ nằm mơ ! Giữa lúc mộng du tính đúng giờ : Nhắm mắt tìm hoài đâu chỗ hẹn ? Dỏng tai nghe riết thiếu nơi chờ ! Hoang mang đi mãi càng xa bến Luống cuống chạy quanh vẫn lạc bờ . kịp lúc bạn bè ra kiếm gã : Diềm mi đóng khít miệng ngâm ...thơ LTĐQB SAY TÌNH Nhớ nàng đêm ngủ cứ hay mơ Thức dậy luôn luôn bị trễ giờ Đùng hẹn trưa nầy người sẽ đến Sai lời chiều xế hắn ngồi chờ Ngồi lâu mỏi mệt nên vào quán Đứng dậy tê chân tấp đại bờ Cảnh vật chung quanh sao đẹp quá Say tình viết vội mấy vần thơ LEHONG

TUỔI THƠ

TUỔI THƠ Nay già lại bảo lúc còn thơ Đã hiểu chi mà họ nói lơ Dẫu mẹ chê rằng tham của vớ Dù ông dạy phải nhớ cơm chờ Chơi bời cạn sức nào than thở Ngủ ngáy yên dằm vẫn mộng mơ Một lũ thằng ranh đùa úp mở Nàng kia chuẩn bị lấy anh khờ./. TXS 12/5/2018 SẦU VIỄN XỨ Nhịp võng ru hời lúc tuổi thơ Xa rồi kỷ niệm tiếng hò lơ Còn đâu bạn cũ con đò nhớ Đã hết ngày xưa buổi mẹ chờ Trỗi đủ huyền xinh hòa khúc nợ Gom đầy đỏ thắm dệt tình mơ Buồn thân viễn xứ hoài than thở Nắng ủ sầu riêng dạ bỗng khờ Vancali 5.12.18 TUỔI DẠI KHỜ Kỷ niệm ngày nào tuổi ấu thơ Đòi ăn mà Mẹ vẫn làm lơ Là do buổi sáng ăn khoai mỡ Vì vậy cơm trưa phải đợi chờ Nằm ngủ thấy như đang ở chợ Tỉnh rồi mới rõ đã nằm mơ Ngày còn bé nhỏ nên không nhớ Mẹ chẳng trách con bởi dại khờ LEHONG 5.13.18

Saturday, May 12, 2018

NGÀY XANH ƠI

NGÀY XANH ƠI Xa lắm Xuân đầu vẹn nét hương Đường xưa gót ngọc buổi tan trường Bao mùa hạ thắm màu hoa đọng Mấy độ thu vàng sắc lá vương Mực tím phai rồi sao vẫn nhớ Thư hồng đã nhạt lại còn thương Bâng khuâng áo trắng ngàn đêm mộng Xa lắm Xuân đầu vẹn nét hương. Nguyên Anh VẪN NHỚ MÙI HƯƠNG Xa nhau anh vẫn nhớ mùi hương Thơm ngát tóc em lúc đến trương Ký ức năm nào như đọng lại Dư âm thuở ấy mãi còn vương Người đi dạ mãi hoài nhung nhớ Kẻ ở cõi lòng có tiếc thương ? Mỗi đứa đành phương trời cách biệt Xa nhau anh vẫn nhớ mùi hương LEHONG

VÀ RỒI CŨNG QUA...

VÀ RỒI CŨNG QUA... Và rồi thương nhớ cũng qua Khi lời thơ nhạt, thiết tha chẳng còn Và rồi tình cũng héo mòn Chơi vơi tìm chữ sắt son lụn tàn Và rồi sầu kiếp đa đoan Một lần yêu nhận ngỡ ngàng đớn đau Em về nhốt mảnh tim sầu Ẩn vào góc khuất nát nhàu tương tư! NGỌC THANH TAN VỠ CUỘC TÌNH Ba năm nay đã thừa dư Trong tâm tôi vẫn tương tư bóng nàng Ngày em cất bước sang ngang Lòng nầy như đã lụn tàn ước mơ Còn chi mà đợi mà chờ Khi người vội bước qua đò sang sông Thế là em đã lấy chồng Để tôi gối chiếc phòng không lạnh lùng Ngày nào hứa hẹn thuỷ chung Yêu nhau đến phút tận cúng nghe anh Sao nay ai nỡ đoạn đành Dây tơ đoạn cắt Yến-Oanh chia lìa Quen chậu con cá lia thia Người đi đi mãi chẳng về nữa đâu Thương thay cho mối duyên đầu Khiến cho tôi phải đau sầu trái ngang Tang tình tích tịch tình tang Tiếng đàn bi thảm đưa nàng về dinh Từ nay duyên nợ đôi mình Lỡ làng tan vỡ chữ tình từ đây LEHONG

Friday, May 11, 2018

LẶNG LẼ PHỐ ĐÔNG

LẶNG LẼ PHỐ ĐÔNG Chiều thu lặng lẽ bước dồn Bàn chân cứ bước...vô hồn bàn chân Ai đi xa ai về gần Để thơ em lạc điệu vần xanh xao. Phố đông, người ở phương nào? Thênh thênh chân bước chênh chao cõi lòng Hoa vàng ngõ cũ còn không? Để ai thấp thỏm ngóng trông một chiều ? Hững hờ mây trắng phiêu diêu Bỏ mình em với bao điều ngổn ngang Phố xưa thu rắc lá vàng Ở đâu? Anh để bẽ bàng phố đông? 24.10.2011 Thi Hoàng DÙ EM LẤY CHỒNG Ngày em cất bước theo chồng Đã làm anh phải tim lòng nát tan Lê chân đường phố thênh thang Nhưng tôi chẳng biết tìm nàng nơi nao ! Vần thơ lạc điệu xanh xao Bởi ai than khó tham giàu bỏ anh Bao năm hứa hẹn sao đành Để cho tình cảm Yến-Oanh rã rời Thu về tan tác lá rơi Mưa Ngâu tầm tã như lời trách than Trách ai sao nỡ phụ phàng Khiến cho đây phải dở dang duyên đầu Người ơi giờ ở nơi đâu Xin nghe tôi chúc những câu thật tình Trăm năm hạnh phúc hiển vinh Chồng vợ hòa thuận nghĩa tình sắt son LEHONG

BÊN DÒNG SÔNG CŨ

BÊN DÒNG SÔNG CŨ Rượu không uống thuốc chẳng thèm chơi Tất cả quẳng đi chán mớ đời Đôi lúc nhấp men nồng nửa ngụm Lắm khi nhìn khói lượn từng hơi Để mong ngất ngưởng trời giông bão Mà đợi nồng nàn giọt nắng rơi Cũng chỉ thấy vô vàn nuối tiếc Và dòng sông nước vẫn đầy vơi...! dp KHÔNG THỂ THIẾU Chẳng rượu không trà bạn khó chơi Men vô một tí sẽ yêu đời Cà phê nhấm nháp chừng vài muỗng Điếu thuốc hít vào phải mấy hơi Mấy chục năm trời luôn gắn bó Vài năm sau cuối chớ buông rơi Thôi thì cố gắng đừng buông thả Thiếu nó nỗi buồn khó thể vơi LEHONG

PHẢI CHI

PHẢI CHI Phải chi người ghé về thăm Để lòng tôi bớt tủi thân mỗi chiều Vắng người bến cũ tiêu điều Lục bình từng đám tím nhiều hơn xưa Mỗi lần trời lất phất mưa Trên con đường vắng gió lùa lạnh vai Lặng im nén tiếng thở dài Mấy thu qua vẫn nhớ hoài người xa Đường xưa tôi vẫn đi qua Chỉ mình tôi với chiều tà hắt hiu Gom từng kỷ niệm chắt chiu Lắng trong nỗi nhớ bao điều vu vơ Người về đâu nữa mà chờ ! Bao năm xa cách nửa ngờ nửa mong Mưa chiều giăng mắc dòng sông Ai người nhặt hộ tơ lòng tôi rơi ! Làm sao nỗi nhớ thương vơi Trăm năm lối mộng ngỡ đời có nhau Giờ lòng nặng nỗi ưu sầu Người xưa ...có biết ... tôi đau xót lòng ? SƯƠNG SƯƠNG DẶN LÒNG Ngày em xuất giá theo chồng Tim tôi ngừng đập lệ lòng nhỏ tuôn Có còn chi nữa mà mong Xe hoa pháo cưới nhuộm hồng lối đi Có người ôm khối tình si Để rồi đưa tiễn em đi theo người Thiện hạ chúc tụng vui cười Còn anh đau khổ mím môi ngậm sầu Khóc thương cho mối tình đầu Vì đâu dang dở cơ cầu trái ngang Bởi vì em chọn giàu sang Hay do cha mẹ bẽ bàng duyên ta? Duyên tình đang lúc mặn mà Thế mà nay phải đành xa nhau rồi Tình mình chỉ thế mà thôi Chúc em hạnh phúc suốt đời bên ai Dặn lòng cố nén đắng cay Dù là phía trước tương lai mịt mờ Nay thì vui thú cùng thơ Một ngày cũng được một giờ giải khuây LEHONG

Thursday, May 10, 2018

HỒN MẸ LINH THIÊNG

HỒN MẸ LINH THIÊNG Hôm nay ngày lễ Mẹ hiền Tối qua Mẹ đã linh thiêng hiện về Đang trong giấc ngủ say mê Giật mình tỉnh giấc hả hê vui mừng Trời thương con, mẹ tương phùng Dù trong mộng mị vẫn mong như vầy Thấy con dáng vấp hao gầy Lo là không được đủ đầy như xưa Thiếu mẹ con phải nắng mưa Dầm sương trải nắng sớm trưa nhọc nhằn Bởi thiếu bàn tay ân cần Của người từ mẫu chăm con hết lòng Cuộc đời vất vã long đong Nhưng con hiếu đạo trọn lòng với cha Năm nầy Ông ấy đã già Con ráng phụng dưỡng, lơ là không nên Luôn luôn có Mẹ kề bên Phù hộ con trẻ vững bền ý tâm Phù du giây phút về thăm Chúc cho con trẻ đường trần sống vui LEHONG

NUỐI TIẾC

NUỐI TIẾC Tim nhói đau khi viết lời vĩnh biệt Sướng vui gì khi phải nói chia tay Tình vỡ tan em cũng chẳng vui gì Anh biết đó ! Hồn em đang lịm chết. Hòa với đêm em tìm vì sao hộ mệnh Giữa bầu trời đang lấp lánh vạn sao đêm Có vì sao nào là của riêng em Em lạ lẫm kiếm tìm trong đêm tối Em vẫn biết , đường tình muôn vạn lối Đời chao nghiêng ta vội , phải không anh? Trái yêu đương ai gieo hạt không thành Tay ôm mộng , môi uống từng giọt đắng Có chút gì làm bờ môi mằn mặn Giọt mưa buồn rơi trên má lăn nhanh Đời buồn tênh , khép lại nếu không anh Em tan biến , mang linh hồn nuối tiếc ! SƯƠNG SƯƠNG VỠ MỘNG Khi yêu em anh nhận điều thua thiệt Nhưng không bao giờ hối tiếc ăn năn Dù hay rẳng chuyện quá đổi muộn màng Anh gắng sức gian nan mình thử sức Nào ai biết chuyện đi xuôi về ngược Cuộc đua nầy nào biết trước được đâu Ngựa chạy sau nhưng có thể về đầu Dựa vào đó lòng ước ao hi vọng Nhưng mọi việc chỉ là điều mong ngóng Khi trong em có hình bóng ai rồi Và đành lòng thốt hai tiếng ly bôi Thôi anh nhé ngàn đời ta vĩnh biệt Tim vỡ vụn tâm hồn như lịm chết Kể từ đây đã chấm hết thật rồi Chắc đời nầy một số kiếp đơn côi Chào em nhé với ngàn lời yêu mến LEHONG

Wednesday, May 9, 2018

SỐNG AN NHÀN .

SỐNG AN NHÀN Tu tiên ta đến đỉnh non ngàn Mong được Phật trời hậu hỉ ban Trót dại nên đời đành lận đận Sai lầm thân xác phải gian nan Nên nay dưa muối không phiền trách Dù hiện cơm rau chẳng oán than Lòng Phật từ bi giùm giải thoát Hồng trần chớ lụy sống an nhàn .....LEHONG.....

Ở ĐỢ TRỪ

Ở ĐỢ TRỪ Tỷ phú bạc tiền xài phí quá Dân nghèo cơm thiếu áo nào dư Suốt ngày cày cấy chân tay mỏi Cả tháng làm thuê xác mệt đừ Vợ bệnh đành cam đem xế bán Con đau phải chịu thế chân lư Ngày mai chủ nợ đòi tiền góp Thông cảm thương em, ở đợ trừ .....LEHONG.....

CHUẨN BỊ

CHUẨN BỊ Gói ghém hành trang chuẩn bị rời... Gian trần giã biệt cuộc đời ơi Mùa xưa vẫn nuối từng câu gọi Lối cũ còn vương những giọng mời Hạnh phúc thèm ôm chừng đã trợt Yên bình tưởng giữ lại vừa lơi Thì ra tất cả là duyên phận Nếu mộng nhiều hơn cũng chẳng hời tonnuthihanh HỐI HẬN Từ nay đôi lứa phải xa rời Đau khổ lòng nầy lắm YẾN ơi Khi mới quen nhau còn đón đợi Bây giờ thân thiết phải chào mời Với tôi em tỏ ra hời hợt Vì họ nàng cười cợt lã lơi Thôi thế chia tay là tốt nhất Bởi tôi đánh giá bạn hơi hời LEHONG

ĐỂ ĐỜI THƯƠNG

ĐỂ ĐỜI THƯƠNG --- Đọc thơ lão đệ nắn xinh đường Tựa uốn cây trồng não vấn vương Dạ thích dò kinh nhiều ý kiểm Lòng ưa tập cú mỗi câu lường Yêu Thầy nhặt chữ so nhiều chốn Kỉnh Phật gom lời trải lắm phương Tính trẻ hay đùa vui ở lớp Vun từ phú gởi cả tình thương ---- Đào Liên tkn 10.05.2018 MÃI NHỚ THƯƠNG Học tập cùng chung một giảng đường Cố tri tình bạn mãi tơ vương Tình cờ gặp lại đâu ngờ được Bất chợt xa nhau thật khó lường Bởi lẽ em về nơi phố thị Cũng vì tôi lạc bước tha phương Dù là cách trở muôn ngàn dặm Vẫn mãi trong lòng nỗi nhớ thương LEHONG

Tuesday, May 8, 2018

NÀY XANH ƠI

NÀY XANH ƠI Xa lắm Xuân đầu vẹn nét hương Đường xưa gót ngọc buổi tan trường Bao mùa hạ thắm màu hoa đọng Mấy độ thu vàng sắc lá vương Mực tím phai rồi sao vẫn nhớ Thư hồng đã nhạt lại còn thương Bâng khuâng áo trắng ngàn đêm mộng Xa lắm Xuân đầu vẹn nét hương. NGUYÊN ANH LUÔN GỌI TÊN HƯƠNG Nằm mơ anh mãi gọi tên Hương Thuở ấy bên nhau chung mái trường Kỷ niệm êm đềm còn khắc cốt Bóng hình duyên dáng mãi tơ vương Xa nhau mấy bữa em hoài nhớ Cách biệt lâu ngày tớ vẫn thương Thề nguyện trăm năm luôn gắn kết Nằm mơ anh mãi gọi tên Hương LEHONG

Monday, May 7, 2018

GIA TỪ THƠ VỚI RƯỢU

GIA TỪ THƠ VỚI RƯỢU Tưởng là mình thật sự tiêu đời Say rượu lọt sình áo tả tơi Uống mấy ly bia ngờ đã đủ Nhậu thêm xị đế bạn bè bồi Vì thơ dở khẹt nhiều lần xóa Bởi luật chưa rành lắm bận bôi Thôi nhé giã từ thơ với rượu Kẻo là thiên hạ lại chê cười LEHONG

CÕI TẠM MÀ SAO DÀI ĐẾN THẾ

CÕI TẠM MÀ SAO DÀI ĐẾN THẾ Bảy mươi sáu tuổi vụt trôi qua Như thế phải chăng đã quá già? Bạc bẽo nằm khoèo trên mái tóc Thâm trầm ẩn náo dưới làn da Ngang bờ biển giác mà chua chát Tới bến sông mê lại xót xa Cõi tạm ai ngờ dài đến thế Bao giờ ta mới được buông tha...! dp (6/5/2018) XIN HÃY THỨ THA Xứ lạ em về ghé lại Qua Sáu mươi mấy tuổi thấy nào già Mái đầu chớm bạc buông dài tóc Nét mặt phong trần nhuộm nước da Lúc trước ngỡ là còn ở lại Sau nầy mới rõ đã đi xa Lỗi lầm thuở ấy xin cam chĩu Nếu có thương tình hãy thứ tha LEHONG

DUYÊN TÌNH HAI ĐỨA

DUYÊN TÌNH HAI ĐỨA Tình yêu khiến tớ thấy yêu đời Chấm dứt bao ngày sống lẽ loi Sáng sớm dìu em đi dạo phố Hoàng hôn dắt bạn ngắm trăng chơi Nếu mà đàng gái bẳng lòng chịu Chắc hẳn bên trai thuận ý rồi Hôn lễ cử hành chờ tháng tốt Cho hai đứa nhỏ được tròn đôi LEHONG

Sunday, May 6, 2018

TUỔI HOÀNG HÔN 1

TUỔI HOÀNG HÔN 1 Giáp Ngọ năm nay tuổi đã già Bách niên giai lão vẫn còn xa Con mắt hoen mờ mây khói toả Mái đầu phủ đậm tuyết sương pha Cốt xương rệu rã, thân run rẩy Trí óc lơ mơ, miệng ớ à Nếu được Trời cho thêm một giáp Thì xin bệnh tật tránh xa ta. CN/H.N.T. Jan.15.2014 LÃO VẪN CHƯA GIÀ Bảy hai lão cảm thấy chưa già Đôi mắt tinh đời ngó rất xa Rượu đế Gò đen hàng loại một Whisky rượu Mỹ chẳng thèm pha Uống vô một chén khen ngon quá Nốc cạn một ly chép miệng à Bọn trẻ nghe danh đều nể mặt Ngồi buồn tâm sự chỉ mình ta LEHONG

CHẲNG HẸN NGÀY

CHẲNG HẸN NGÀY Tiếng nhớ lời thương gởi đến ai Người em gái nhỏ tóc buông dài Gặp nhau bữa trước khi đi phố Tái ngộ hôm qua lúc chuyển bay Vẫy vẫy ve ve tay siết chặt Từ từ tạ tạ mắt mi cay Rồi mai hai nẻo đời ngăn cách Có nợ không duyên chẳng hẹn ngày LEHONG

SẼ TRỞ VỀ

SẼ TRỞ VỀ Ước hẹn rồi đây sẽ trở về Vườn xuân thuở ấy kẻ ra đi Bỏ quên sắc thắm vờn hoa nở Gủi lại trăng thanh trải ánh thề Vương vấn niềm mơ trôi bảng lảng Nhớ nhung nhịp đập trỗi lê thê Hồn yêu tái ngộ, phù vân mặc… Ước hẹn rồi đây sẽ trở về… Nguyễn Thành Sáng KHÓ QUAY VỀ Em ơi anh khó thể quay về Khi bước đăng trình vội vã kẻ đi Dẫu nhớ bao lần cầu nguyện ước Không quên những lúc ngắm trăng thề Chẳng may gặp cảnh tình bi đát Đâu ngỡ va vào việc thảm thê Tai nạn giao thông thân bị liệt Em ơi anh khó thể quay về LEHONG

TUỔI HOÀNG HÔN 2

TUỔI HOÀNG HÔN 2 Giáp Ngọ năm nay tuổi đã già Bách niên giai lão vẫn còn xa Con mắt hoen mờ mây khói toả Mái đầu phủ đậm tuyết sương pha Cốt xương rệu rã, thân run rẩy Trí óc lơ mơ, miệng ớ à Nếu được Trời cho thêm một giáp Thì xin bệnh tật tránh xa ta. CN/H.N.T. Jan.15.2014 AI CÒN NGHĨ ĐẾN Đinh hợi bảy hai cảm thấy già Đau chân mỏi gối ngỡ đường xa Tiểu đường đôi lúc tăng cao quá Áp huyết nhiều phen tuột lắm pha Còn sức nói năng hơi lớn giọng Hơi tàn nhỏ nhẹ tiếng ơi à Bao giờ mới được theo thầy mẹ Vợ mất ai còn nghĩ đến ta LEHONG

Saturday, May 5, 2018

THƠ BUỒN EM BÁN

THƠ BUỒN EM BÁN Thơ buồn em bán có ai mua Bán luôn nỗi nhớ hết chẳng chừa Niềm đau chôn dấu đem ra bán Để lòng nguôi lạnh chuyện gió mưa Thơ buồn em bán lẫn lệ rơi Vì trái tim khô chẳng nụ cười Tháng năm chồng chất niềm nhung nhớ Bán hết cả lòng ...ai có mua ? Thơ buồn em bán ..lẫn gió mây Quyện mãi trong tim đang ứ đầy Đau thương ,hận tủi.buồn ray rứt Luôn chút giận hờn đang lất lây Thơ buồn em bán .. có mua không ? Để em ..bán bớt cho nhẹ lòng Để tim thôi nặng sầu năm tháng Để lòng tan hết chuyện bâng khuâng Thơ buồn em bán ..có ai mua ? Chẳng phải em đây thích nói đùa Vì cơn đau cứ luôn dày xéo Vì đời chán lắm ..lệ hơn mưa .. Lida NGƯỜI MUA THƠ Thơ buồn em bán để anh mua Trả bao nhiêu nữa mới là vừa? Có thương đừng để cao qua giá Lo là anh không đủ tiền mua Anh mua tất cả chẳng để chừa Nỗi buồn quá khứ chuyện năm xưa Hiện tại tương lai và nhiều nữa Kể luôn sương gió chuyện nắng mưa Anh thấy tâm hồn mình ngất ngây Nghe làn gió thoảng thổi qua tay Như tiếng lòng em đang nức nỡ Khi nhìn đàn én lượn trên mây Anh sẽ mua luôn lệ em rơi Tuôn do đau khổ bởi tình đời Cho dòng nước mắt em khô cạn Để lại nụ cười trên đôi môi Thơ buồn anh đã mua xong rồi Thôi đừng khóc nữa Lida ơi Hãy cố gượng lên mà đứng dậy Ngày mai cuộc sống sẽ lên ngôi LEHONG

PHẬN GÁI

PHẬN GÁI Em thân phận gái mười hai Mẹ cha định đoạt cuộc đời anh ơi Làm sao em dám than trời Thôi đành đoạn tuyệt một thời mộng mơ Cam tâm người có hững hờ Cũng đành cam chịu ...duyên tơ bẽ bàng Vâng lời em bước sang ngang Nhưng tim tan nát lệ tràn má thâm Thương anh nhưng phải sang cầm Chữ yêu gãy gánh ...lòng thầm đớn đau Em đây chẳng phải ham giàu Nhưng vì chữ hiếu làm đầu phải theo Mẹ cha chê phận anh nghèo Riêng em lội suối băng đèo vẫn cam Đâu vì giàu có mà tham Làm con đành chịu mắc hàm với anh Anh trách em cũng cam đành Vì ai anh phải tan tành nợ duyên Đường đời gãy gánh thuyền quyên Vì em phận gái ngoan hiền ...chịu oan Lida CHÚC EM HẠNH PHÚC Anh nào có dám oán than Là em phụ khó tham sang theo người Thiên hạ cũng chẳng chê cười Bởi do chữ hiếu vâng lời mẹ cha Bên ai nhung gấm lụa là Giàu sang tột đỉnh cửa nhà thênh thang Thân anh thằng ngốc bán than Thì nào có được bạc vàng, tiền đô Thì đâu có dám ước mơ Cũng chẳng than thở hững hờ với ai Biết mình là kẻ bất tài Duyên đành dang dở, phôi phai chữ tình Niềm đau xé nát con tim Cố ngăn giọt lệ im lìm khổ đau Giờ thôi hai đứa xa nhau Tiễn em theo họ làm dâu nhà giàu Chúng mình chẳng nợ cùng nhau Cũng xin chúc phúc những câu thật lòng Hãy vui hạnh phúc bên chồng Trăm năm đầu bạc răng long trọn đời LEHONG

Friday, May 4, 2018

NỬA CHỪNG BỎ CUỘC CHƠI

NỬA CHỪNG BỎ CUỘC CHƠI Gành đá một đời với biển khơi Giữa màu xanh ngút tận mây trời Rêu phong dưới gót chân mòn mỏi Bọt nước trên đầu tóc tả tơi Năm tháng bạn bè tia nắng chiếu Bốn mùa đùa cợt giọt mưa rơi Thủy chung có phải là như thế Hay đã nửa chừng bỏ cuộc chơi...? dp CÙNG VUI CHƠI Từ ngày anh vượt biển ra khơi Thương nhớ người em ở cuối trời Thưở ấy tình thơ trang giấy trắng Hôm nào màu mực tím mồng tơi Quay về kỷ niệm mi chan lệ Nghỉ đến tương lai nước mắt rơi Không biết bao giờ mình tái họp Đồng hành hai đứa được vui chơi LEHONG

Wednesday, May 2, 2018

CHO QUA THÁNG NGÀY

CHO QUA THÁNG NGÀY Chỉ để mà chơi giết tháng ngày Tâm tình cùng gió thổi mây bay Đâu cần trần thế ham dâu bể Mặc xác cuộc đời thích đổi thay Nắng dẫu hong khô thân phận đó Mưa dù đẫm ướt cõi lòng này Màu vàng vẫn nhạt nhòa hiu hắt Rơi xuống một vần điệu đắm say...! dp HÃY CÙNG SAY Sao em lỗi hẹn tới hai ngày ? _Vì lỡ ngủ quên trễ chuyến bay Trông đó u buồn mà tội nghiệp _Nhìn đây tiều tụy cảm thương thay Em mong cho đến nhanh hôm đó Anh đợi liền mau hết tháng nầy Hôn lễ cử hành ta toại nguyện Vui mừng hạnh phúc hãy cùng say LEHONG

CHẲNG ĐƯỢC NHƯ XƯA

CHẲNG ĐƯỢC NHƯ XƯA Ba bốn bạn già kéo tới chơi Không trà cũng rượu lão xin mời Cá khô nướng nóng cùng xoài tượng Bia hơi rượu đế uống vừa thôi Bây giờ sức khỏe chẳng như xưa Đâu còn hơi hám để mà bừa Nhậu vô vài xị là lạng quạng Về nhà nhờ con cháu phải đưa Ngồi ôn kỷ niệm chuyện ngày nào Thấy xót xa buồn lòng quăn đau Mộng ước không thành đành tiếc nuối Vì tuổi xuân thời sớm qua mau Thôi hãy an tâm nhé bạn hiền Còn gì mà nghĩ chuyện tư riêng Một mai nếu trở về cát bụi Vợ con, cô bác chẳng ai phiền LEHONG

NGỌN THỦY TRIỀU

NGỌN THỦY TRIỀU Tiếng khóc tiếng cười chỉ bấy nhiêu Cái nào là ít cái nào nhiều? Sông sâu cứ cợt đùa năm tháng Biển rộng luôn than thở sáng chiều Chả mấy lúc đường đời phẳng lặng Đâu bao giờ sóng gió đăm chiêu! Cho nên dù ngược xuôi trăm hướng Cũng chẳng hơn chi ngọn thủy triều dp NHƯ SÓNG DÂNG TRIỀU Chồng em thương vợ biết bao nhiêu Chiều chuộng nâng niu thật rất nhiều Cuốc đất nhọc nhằn không kể tối Cày bừa vất vã nghĩ chi chiều Để con vui vẻ : tìm muôn cách Muốn vợ khỏi buồn : phải dỡ chiêu Tất cả mọi người đều hạnh phúc Cuộc đời như sóng nước dâng triều LEHONG

Tuesday, May 1, 2018

TÌM LẠI NGÀY XƯA

TÌM LẠI NGÀY XƯA Về thăm lại khoảng trời ngày xưa cũ Bao tháng năm mãi ấp ủ trong tim Dòng sông xưa - bến vắng - sóng lặng im Con đò nhỏ vẫn neo bờ đợi khách . Thuở chia xa - chưa bao giờ em trách ... Chuyện nợ duyên nhiều thử thách gian nan Lạc mất nhau- em nhận lấy bẻ bàng Chiều nhạt nắng - hoàng hôn trùm bao phủ ! Từ anh đi hàng cây buồn ủ rũ Những đêm về ... không thể ngủ - Nhớ anh . Chiều tiễn nhau sợi nắng rất mong manh Em sợ lắm giọt nắng rơi vàng vọt Lời yêu xưa ấm nồng và mật ngọt Bởi yêu nhiều nên nhung nhớ xanh xao Em ước mơ tìm lại những ngày nào Của một thời cùng bên nhau ...hạnh phúc Đã bao đêm buồn ... mình em thao thức Tưởng chừng như chưa có cuộc chia xa Chuyện mặn nồng chỉ vừa mới hôm qua Mà nay đã chìm sâu vào dĩ vãng ... SS NHẮC NHỚ CHỈ THÊM BUỒN Thuở ban đâu chúng mình là đôi bạn Kết thân nhau qua trang sách học trò Lòng dặn lòng cùng xây một ước mơ Mơ thành đạt mơ tương lai tươi sáng Rồi thời gian lớn dần theo năm tháng Tình học trò biến dạng bởi vì yêu Em đẹp xinh thêm dáng vóc yêu kiều Anh nhớ lắm những chiều mình hẹn ước Chuyện duyên tình nào có ai biết được Bao trái ngang nào đoán trước được đâu Mẹ buộc em phải cất bước qua cầu Anh ở lại xót đau tình ly cách Dù buồn đau nhưng nào đâu dám trách Em lấy chồng do bức bách mẹ cha Chớ phải đâu bởi nhung gấm lụa là Mà phụ bạc lánh xa người yêu cũ Nhớ về em đêm nằm không yên ngủ Nhưng nghỉ suy ủ rũ chỉ thêm buồn Thôi thì đành kỷ niệm cũ vùi chôn Cho thanh thản tâm hồn xây đời mới LEHONG

DUYÊN KIẾP

DUYÊN KIẾP Chẳng vơi nỗi nhớ hỡi tình lang Ô thước tương tư giọt lệ tràn Quê cũ bao năm còn vẫn đợi Người xưa một thuở đã không sang Cho em tim héo niềm mong mỏi Để giọt sầu rơi nỗi võ vàng Thổn thức từng đêm buồn khó cạn Nhìn dòng Ngâu đổ tủi mênh mang .....Nguyên Anh..... TỐT GỖ HƠN .... (Họa đảo vận) Ân nghĩa của chàng thiếp nặng mang Vượt biên cho mượn mấy cây vàng Cầu mong em khỏi cơn tai biến Chúc phúc nàng tìm cuộc sống sang Thương kẻ ra đi rơi nước mắt Nhớ người ở lại lệ tuôn tràn Đâu ngờ dáng xấu nhưng lòng tốt Hơn hẳn đẹp hình dạ sói lang .....LEHONG.....

CHUNG DÙ

CHUNG DÙ Thành thật lòng nầy em hiểu chưa ? Tôi đâu có ý định gian lừa Tương lai tươi sáng là điều mới Quá khứ đau buồn chuyện thuở xưa Lúc trẻ biết bao người ngắm nghé Ngày nay duy nhất có anh đưa Cổng trường phía trước đang chờ đợi Tan học chung dù ta tránh mưa .....LEHONG.....

DANG DỞ

DANG DỞ Tình tôi với bậu chẳng hề vơi Chẳng có cái duyên sống trọn đời Dẫu phải đôi mình sầu cách biệt Dù là hai đứa giận buông lơi Do vì nghịch cảnh em quê lạ Cũng bởi trái ngang tớ cuối trời Luyến nhớ một thời ta sát cánh Thương buồn lã chã hạt châu rơi .....LEHONG.....

Ở ĐỢ TRỪ .

Ở ĐỢ TRỪ Tỷ phú bạc tiền xài phí quá Dân nghèo cơm thiếu áo nào dư Suốt ngày cày cấy chân tay mỏi Cả tháng làm thuê xác mệt đừ Vợ bệnh đành cam đem xế bán Con đau phải chịu thế chân lư Ngày mai chủ nợ đòi tiền góp Thông cảm thương em, ở đợ trừ .....LEHONG.....