Thursday, May 24, 2018
THÁNG NGÀY TUỔI HẠC
THÁNG NGÀY TUỔI HẠC
Cái nét nhăn nheo thấy dễ thương
Trên đôi má hóp thật bình thường
Cánh tay khép chặt bao tâm sự
Vầng trán hằn sâu những nẻo đường
Bóng tối phủ mờ bờ bỉ ngạn
Hoàng hôn chênh chếch bến tà dương
Tháng ngày tuổi hạc trôi bình thản
Cho dẫu đôi khi cũng chán chường...!
dp
RỒI THÌ
Rồi thì cũng nhớ, nhớ rồi thương
Bởi cái lo âu nó sự thường
Cõi thế lãng du qua vạn nẻo
Bước chân phiêu bạt đủ trăm đường
Mỏi mòn phương xứ vườn tình ái
Vương vấn trong lòng mộng liễu dương
Nhắm mắt thấy mơ qua viễn kiếp
Trong tim chợt hỏi chán hay chường
ĐÔNG HÒA Nguyễn Chí Hiệp
KHÔNG DÁM CHƯỜNG MẶT
Bao giờ lấy được kẻ tôi thương
Nếu dễ là đây việc bất thường
Bởi lẽ nàng thường ngồi xế hộp
Riêng tôi luôn thả bộ trên đường
Đối nhân thiên hạ đều tôn kính
Thành tích muôn người lại tán dương
Vì vậy tuy lòng nầy ước muốn
Nhưng vì hổ thẹn mặt nào chường
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment