DANG DỞ
Tình tôi với bậu chẳng hề vơi
Chẳng có cái duyên sống trọn đời
Dẫu phải đôi mình sầu cách biệt
Dù là hai đứa giận buông lơi
Do vì nghịch cảnh em quê lạ
Cũng bởi trái ngang tớ cuối trời
Luyến nhớ một thời ta sát cánh
Thương buồn lã chã hạt châu rơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment