Sunday, October 28, 2018
MƯA BUỒN.
Mưa buồn giăng lối chiều nay,
Màn đêm buông xuống, đêm dài dài thêm.
Ngồi trong bóng tối cô đơn,
Nổi buồn len lén qua hồn tái tê.
Đi vào giấc mộng tìm về ...
Những hình bóng củ đam mê thuở nào.
Lòng em nhung nhớ làm sao.
Lời xưa hẹn ước bạc đầu trăm năm.
Bây giờ một kiếp âm thầm,
Bóng người yêu dấu xa xăm mất rồi.
Hình như nước mắt đang rơi,
Khóc tình yêu củ khóc người tình xưa.
..........LeDa 80.......
NGÀY TƯƠNG NGỘ
Thương em biết mấy cho vừa
Mừng người yêu cũ tình xưa hiện về
Cùng nhau ngắm ánh trăng thề
Vui vầy tao ngộ hả hê cõi lòng
Hết rồi phận gái long đong
Vui ngày hạnh phúc bên chồng ấm êm
Giã từ những lúc trời đêm
Một mình lặng lẽ bên thềm chờ mong
Bây chừ chung một tấm lòng
Cùng nhau xây đắp, vun trồng tương lai
Con thơ một gái, hai trai
Cố công nuôi dạy ngày mai giúp đời
Tuổi già cuộc sống thảnh thơi
Bên đàn cháu nhỏ vui đời ấm no
LEHONG
MONG ANH THẬT LÒNG
Thơ người ta chứa chan dấu aí
Lòng phập phồng lo ngại quá đi
Thiệt lòng Hồng thả tình thi ?
Cho Tím cảm nhận rồi thì đổi thay ?
+
Bị một lần em cay đắng lắm
Hy vọng anh chẳng giống ai kia
Thương yêu miệng nói tía lia
Xiêu lòng chấp thuận ảnh chia tay liền
+
Ước ao Hồng tánh tình hiền hậu
Lời ân tình chẳng dấu trước sau
Ngỏ yêu mở cổng Tím vào
"Lâu đài tình aí" xây cao mấy từng
+
Hổng hiểu sao vừa mừng vừa sợ ?
Người ta kia có nhớ mình không ?
Riêng Tím thi` hơi xiêu lòng
Nghỉ mà mắc cở má hồng u*?ng lên
+
......TÍM......
Mong tình cảm chúng ta bền mãi
Và Tím đừng nghi ngại lòng anh
Tim yêu anh đã riêng dành
Lâu đài tình ái...em, anh xây thành
Hai chúng ta nếm mùi cay đắng
Đã một lần dang dở vì yêu
Thương nhau đâu bởi nói nhiều ?
Do lời thành thật nên xiêu cõi lòng
Miễn tâm tư ta không động vọng
Yêu thương rồi mong ngóng cao xa
Thường vì vật chất xa hoa
Làm cho kỷ niệm nhạt nhoà trong tâm
Anh mong được mái nhà êm ấm
Dù sống nghèo tay lấm bùn đen
Áo quần dẫu nhuôm màu phèn
Nhưng vui hạnh phúc bền duyên vợ chồng
......LEHONG......
Friday, October 26, 2018
LẤY CHỒNG XA
Thương người buộc phải lấy chồng xa
Cát biển Cà Mau ngõ lụy phà
Giữa cảnh mưa dầm phai lọn tóc
Bao chiều nắng dãi nhạt làn da
Vườn xưa gửi mộng chờ hoa trái
Rẻo cũ đùa trăng vượt liếp nhà
Bãi sắn cười vui thời tuổi dại
Cha già mẹ yếu dõi hoài ta!
Huy Thanh
(Tp Tân An)
NHỚ ĐẾN TA
Thương lắm người anh ở xứ xa
Năm xưa chung bóng bước qua phà
Mùa thu gió thổi tung làn tóc
Nắng hạ nóng bừng cháy thĩt da
Tìm đến gặp em nơi cổng trước
Nàng muốn hẹn anh phía sau nhà
Thẹn thùng cúi mặt môi e ấp
Có phải bao ngày nhớ đến ta ?
LEHONG
hí lu anh Hồng ... tội nghiệp hông ... thôi thì ...
Tím hứa họa thơ với anh
Thời gian hy vọng trở thành thâm giao
Mổi ngày nhứt định ghé vào
Vườn thơ em tưới cho cao nhánh tình
+
Hồn vui cảnh củng đẹp xinh
Má hồng môi thắm tự mình cười duyên
Quen Hồng lòng bớt muộn phiền
Giọt buồn giọt khổ rớt bên lề đường
+
Mắt tím hết còn lệ vương
Tương lai mơ ước chử thương trở về
Hy vọng ai đó hông chê
Mai kia mốt nọ đường về chung đôi ???
.....Tím.....
Dù cho sông nước đầy vơi
Lê Hồng với Tím muôn đời thủy chung
Mặc cho gió táp bão bùng
Sông ngăn, núi cách ....ta thương trọn đời
Người vui cảnh thấy thêm tươi
Em hồng đôi má...nụ cười càng xinh
Em như ánh nắng bình minh
Khiến sương tan biến....phỉ tình cỏ cây
Vườn thơ trở lại đâm chồi
Tình yêu hi vọng một thời trổ hoa
Trên cây líu lít chim ca
Mừng cho thuyền mộng kết hoa ân tình
.......LEHONG.......
CHIỀU MƯA NĂM CŨ
Em còn nhớ chiều mưa thuở trước
Giận hờn anh em bước ra về
Mặc cho mưa gió não nề
Mặc anh năn nỉ : đừng về em ơi !
Hoàng hôn xuống , mưa còn nặng hạt
Giọt mưa rơi trôi dạt về đâu ?
Mưa giăng tận chốn giang đầu
Hờn anh , tuôn giọt lệ sầu theo mưa .
Rồi từ đó dòng đời chia biệt
Nỗi nhớ thương da diết từng đêm
Tìm đâu kỷ niệm êm đềm
Tình xưa , nuối tiếc chỉ thêm nỗi sầu .
.....Sương Sương.....
Quên sao được buổi đầu gặp gỡ ?
Em nhìn anh : "Mắc cỡ quá thôi !"
Má hồng, mím chặc đôi môi
Mà anh như thấy em cười xã giao
.......Mấy mùa thu cây xanh thay áo
Tình đôi mình càng thấm thêm sâu
Mẹ ba bỏ ngõ ngăn rào
Chờ Xuân năm tới rước dâu về nhà
Có ngờ đâu duyên ta trắc trở
Giận bỏ anh để lỡ duyên đầu
Tình xưa, nay đã còn đâu
Anh ôm nhung nhớ, trái sầu vào tim
......LEHONG......
VỌNG TIẾNG CẦU
Cuộc sống này sao lắm sự sầu.
Buồn trông mây nước _ chợt về đâu?
Mênh mông biển mộng in dòng khổ
Lặng lẽ trăng khuya rọi cửa lầu
Khẽ gọi thu sang thu lạnh bóng
Thầm nghe hạ đến hạ hoen châu
Đêm đêm nghe tiếng côn trùng hát
Soi lại trong tim vọng tiếng cầu.
*****Yến Nhi******
VẪN NGUYỆN CẦU
Càng nhớ thêm thương chỉ chuốc sầu
Tôi về em đã đến nơi đâu ?
Thập thò, ngó kiếm qua song cửa
Bổng chợt thấy em ở phố lầu
Tôi biết cuộc đời tôi phận bạc
Còn em số kiếp sống vàng châu
Từ nay an phận thân nghèo khó
Em mãi cao sang tôi nguyện cầu
LEHONG
Thursday, October 25, 2018
VÌ SAO DỖI HỜN
Xa xa Tím đứng trộm nhìn
Thuyền ai chở nặng khối tình cô đơn
Cớ sao cô ta dổi hờn ?
Chắc anh biết rỏ nguồn cơn đó mà
+
Thả thơ mùi mẩn ... xin tha
Vận hên may được cô ta mủi lòng
Nếu còn cứng rắn noí hông
Tự vận hù cổ nhảy sông nhảy lầu
+
Con gaí tình cảm thâm sâu
Nhẹ dạ yếu đuối sụp cầu liền ngay
Chỉ anh mấy cái chiêu này
Dám dùng hông dz.i kế hay thử dùm !!!
.....Tím.....
Thật anh không rõ ngọn nguồn
Vì sao hai Tím lại buồn ra đi
Lắm lúc mình cũng nghĩ suy
Nhưng mà đành chịu...biết gì hơn đâu !
Những người bạn cũ năm nào
"Chim Yến...Lặng lẽ" cũng đâu mất rồi ?
"Người em sầu mộng" (NESM) ra khơi
"Emkay" còn đó ...không lời nói thêm
Nhà Hồng thời ấy ấm êm
Bây giờ thơ hữu chẳng thèm ghé chơi
Hồng giờ tâm sự đầy vơi
Được Tím han hỏi...nên phơi cõi lòng
Nên giờ người muốn nhảy sông
Không là mấy "ả" .."chổng chồng" là tôi
.....LEHONG.....
Monday, October 22, 2018
KHÉP LẠI
Khổ quá vì yêu gắng miệt mài
Niêm vần kém cỏi chẳng bằng ai
Là do có nợ tâm từng ước
Bởi cũng là duyên mộng đã cài
Những buổi bình đầu đau trí nguyệt
Bao lần thượng vỹ tủi lòng mai
Đành xin khép lại bài thơ dở
Chấp nhận mình thôi kẻ bất tài.
QN
KHÓ TRÁCH
Bao năm kinh sử cố dồi mài
Thi rớt bao lần khó trách ai
Bởi quá chuốt trau cây lược thắt
Hay vì mê mẩn chiếc trâm cài
Ban ngày không đọc chờ để tối
Trưa lại chơi game đợi sáng mai
Bằng cấp tú tài thi chẳng đậu
Nữ sinh biếng học lại vô tài
LEHONG
THỜI GIAN
Em ngồi tựa cửa chờ ai
Có nghe tiếng gió thổi dài đón thu
Ngày đi quên tiếng giã từ
Ngày về xóm cũ mịt mù bóng mây
Gác xưa tơ nhện giăng đầy
Bao nhiêu kỷ niệm những ngày còn đâu ?
Sông trôi nước chảy qua cầu
Đời trôi ký ức nhuộm màu gì không
Xưa em má đỏ môi hồng
Hiên thơ gác ngọc gìn lòng đợi nhau
Bây giờ thoáng chốc xa mau
Bàn tay chưa chạm đã nhàu thời gian ....
........Hạ trăng......
NHẠT TÌNH
Em ngồi tựa cửa chờ anh
Thời gian thầm lặng, lá xanh mấy lần
Lá vàng mấy độ Thu sang
Người đi biền biệt, em mang nỗi sầu
Bao nhiêu kỷ niệm còn đâu !
Gác xưa nay đả bụi đầy nhện giăng
Có còn hai mái đầu xanh
Bóng in mặt nước đêm trăng hẹn hò ?
Mối tình đẹp tựa bài thơ
Bên nhau tiếng hát, câu hò, lời ca
Bởi xa tình cũng phải xa
Nhạt theo năm tháng phai mờ tình yêu
LEHONG
BÌNH MINH
Bình minh thức giấc vẫy tay chào
Chớp mắt khoe màu lóe nắng cao
Óng ánh sương khuya run mép lá
Vi vu gió sớm lạnh phiên rào
Trà chiêu buổi sáng chân nghiêng ngã
Thuốc ngấm ban ngày bước đảo chao
Xanh biếc hàng cây bừng sắc hạ
Đang mơ trở mộng chớm hương ngàọ
Andy Nguyen
GẶP LẠI BẠN NGHÈO
Tôi ngỡ em đây sẽ đón chào
Vì tôi sang cả, quyền uy cao
Bạn bè sẽ tiếp vào nhà lớn
Thiên hạ đua xem trước cửa rào
Cứ tưởng tiệc tùng nhiều mỹ vị
Ai ngờ cơm nước chỉ tương chao
Mới hay bạn ấy giờ nghèo lắm
Nghĩ đến, tình xưa chợt nghẹn ngào
LEHONG
Saturday, October 20, 2018
PHÁT MẠI MỸ NHÂN HỀ !
(Phỏng hoạ BánNhà/HL&CũngKhôngCòn/LH
web hn_Thơ 8-7 không phải TNBC/ĐL)
Giới thiệu tui là gái một con
Qua lần sinh nở mới năm tròn
Vòng 1 tám mươi hoa với quả
Vòng 3 bảy mốt núi cùng non
Tấm thân tròn lẳn thơm hương lý
Bờ môi đỏ chót ngát màu son
Chẳng phải đói nghèo nay quảng cáo
Mà ngại thời gian sẽ chẳng còn.
CN-HNT, Oct.19.18
NHANH LÊN ANH NHÉ !
Thân em dù đã có hai con
Chồng mất buồn ăn vẫn béo tròn
trái sữa đong đầy chưa chảy xệ
Quả chanh tròn trịa mãi xanh non
Ngọt ngào da thịt còn thơm phức
Tươi mát màu môi chẳng nhạt son
Mấy gã trai làng thường chọc ghẹo
Nhanh lên anh nhé kẻo không còn
LEHONG
NHỮNG VẦN THƠ VỤN...
Từng đêm mộng đến lại mơ hình
Đắm đuối môi hồng mắt đẹp xinh
Tưởng tượng mà thôi lòng vẫn hiểu
Không gian cách biệt lứa đôi mình
Tìm em đến tận cuối chân trời
Nỗi nhớ bao ngày vẫn chẳng vơi
Kỷ niệm đôi ta thầm giữ nhé
Lòng mang ước vọng mãi muôn đời
Biền biệt xa nhau để ngóng chờ
Bao chiều lá rụng nhớ vu vơ
Từng đêm quạnh vắng hồn ngơ ngẩn
Thầm trách lòng ai mãi hững hờ
........Nhím con.......
TÌNH TA VẪN ĐẸP
Em đã vì anh phải đợi chờ
Có đâu gặp mặt lại làm ngơ
Sợ là đối diện người không nhớ
Khi thuyền ra khơi xa bến bờ ?
Đôi lúc thấy lòng mình ngẩn ngơ
Ghế đá công viên đứng hằng giờ
Đã hẹn rồi sao anh không đến
Để một mình em đứng bơ vơ ?
Dù tình không trọn những ước mơ
Nhưng kỷ niệm xưa khó phai mờ
Em về ôn lại trang nhật ký
Tình ta vẫn đẹp tựa bài thơ
LEHONG
TÍM LÀ AI ?
ÁO TÍM nay đã xa xôi ?
Mấy tháng im lặng chẳng lời nhắn tin
Có lẽ em quá bực mình
Thuyền tình lơ lững ....lục bình nổi trôi
Bến sông bên lỡ bên bồi
Để cho đất vỡ cuốn trôi mảnh tình
MƯA TÍM càng lại lặng thinh
Vietfun có ghé....chẳng nhìn đến tôi
Chê khinh thơ của Hồng tồi ?
Hai Tím tìm cách thối lui đoạn đành
Bây giờ thui thủi mình anh
Còn đâu mộng ước cho tình ngát hương !
Nếu Tím rũ xót lòng thương
Cùng nhau nối tiếp chặng đường văn thơ
Hồng đây với nỗi mong chờ
Mong sao Tím sẽ đối thơ nhiệt tình
.....LEHONG.....
Xa xa Tím đứng trộm nhìn
Thuyền ai chở nặng khối tình cô đơn
Cớ sao cô ta dổi hờn ?
Chắc anh biết rỏ nguồn cơn đó mà
+
Thả thơ mùi mẩn ... xin tha
Vận hên may được cô ta mủi lòng
Nếu còn cứng rắn noí hông
Tự vận hù cổ nhảy sông nhảy lầu
+
Con gaí tình cảm thâm sâu
Nhẹ dạ yếu đuối sụp cầu liền ngay
Chỉ anh mấy cái chiêu này
Dám dùng hông dz.i kế hay thử dùm !!!
.....Tím.....
VÀO ĐÔNG
Lặng lẽ đông về chở bấc sang
Làm hiên vắng vẻ giọt hanh vàng
Ơ thờ biển động bờ đâu thắm
Nhạt nhẽo mây lùa núi chẳng chang
Xót liễu cô phòng trăn trở dạ
Buồn anh biệt nẻo nhớ nhung làng
Đêm ngày khắc khoải niềm xưa cũ
Rũ rượi mùa thay khó kẻ màng.
Hồng Vy
17-10-2018
MƠ MÀNG
Hạ qua ta lại đón Thu sang
Rơi rụng đầy sân chiếc lá vàng
Mấy tháng vừa qua trời nóng bức
Vài ngày sắp tới nắng chang chang
Tiếng ve nức nở thương về mẹ
Rỉ rả mưa Ngâu chạnh nhớ làng
Vọng hướng niềm riêng nơi đất tổ
Người xưa cảnh cũ bỗng mơ màng
LEHONG
Friday, October 19, 2018
NHỚ.....
Chuyện tình xưa nghe buốt giá trong hồn
Tình vỡ tan rơi vào vùng biển nhớ...
Con sóng tình trào dâng thành giọt lệ
Em và anh xa mãi đến bao giờ ?
Ngày hạnh ngộ chỉ còn ở trong mơ
Cánh tay không thể với được đến nhau
nên hai đứa đành ôm trọn niềm đau
Và nhớ mãi về một chuyện tình sầu
Giọt lệ nào từng đêm khóc cho nhau ?
Nỗi buồn tràn theo trái tim rướm máu
Nếu giữ được cả niềm đau, em xin giữ
Chỉ mong nhìn thấy nụ cười trên môi anh.
..........Lặng Lẽ...........
SÓNG ĐÃ QUA RỒI
Em khóc làm sao anh cười đây ?
Thương em giọt lệ thắm vai gầy
Tiếc thay ! Anh là người vong phụ
Còn chi mong được buổi sum vầy ?
Hạnh ngộ đôi mình chỉ trong mơ
Đâu còn gì nữa để mong chờ ?
Vòng tay tình ái dành người khác
Để kẻ đợi chờ phải ngẩn ngơ !
Đêm nay lạnh buốt tựa mùa đông
Lạnh ở ngoài da, buốt trong lòng
Người xa trôi dạt vì cơn sóng
Sóng đã qua rồi _ Phẳng lặng sông
LEHONG
GẶP LẠI MÀ CHI !
Tôi gặp lại em ở phố Tàu
Mỹ, Xì thường gọi "Chinatown"
Gặp tôi mắt em nhìn trân tráo
Quên cả chào thưa hay gật đầu
Tôi em vốn thật là đồng bào
Thưở ấy (75) bảy lăm phải xa nhau
Em theo lão Tàu sang qua Mão
Những mong cuộc sống được sang giàu
Cũng từ dạo ấy lòng tôi đau
Mẹ, cha tôi đến để bỏ rào
Song thân em bảo em mười sáu
Chờ em đôi tám, vài năm sau
Ai có ngờ đâu chuyện bể dâu
Nước non ly loạn em theo Tàu
Nghe hung tin ấy tôi ngơ ngáo
Biết cách nào đây gặp lại nhau
Gặp lại nhau chi để thương sầu
Để lòng chuốc lấy những thương đau
Giờ đây em có con cùng cháu
Tôi bỗng lặng đi mắt lệ trào
LEHONG
TÌNH MỘNG
Thuyền ai lờ lững trên sông
GáC chèo buông mái xuôi dòng mà đi
Tâm tư chẳng bận nghĩ suy
Có chàng trai trẻ thầm thì lời yêu
T....ơi ! Anh thương em nhiều
Bấy lâu theo đuổi chắt chiu mộng lành
Mong ngày sẽ được cùng em
Trăm năm kết hợp duyên tình cùng nhau
Muôn đời tình chẳng phai màu
Duyên luôn nồng thắm như cao với trầu
....LEHONG.....
Thuyền tình thả trôi đả lâu
Hy vọng ghé bến cặp cầu nay mai ?
Nàng ... T ... mực tím ... là ai ?
Tim anh thổn thức đêm ngày ước mong
Lục bát anh trải tấm lòng
Biết đâu nàng củng phòng không đợi chờ
Hai người chung một giấc mơ
Trầu cau mang tới thời cơ chụp liền
Chúc ai trọn mối lương duyên
Trăm năm hạnh phúc như tiên trên trời !
.....Tím.....
Thursday, October 18, 2018
CÓ AI BIẾT ?
Có ai biết, khi đôi mình đôi ngã
Anh rất buồn...lã chã giọt sầu rơi
Giữa đường đời, ôi sao quá chơi vơi
Em có biết, lòng này hoài mong đợi
Làm sao quên? khi lòng còn vời vợi
Nhớ đến em, những lúc đợi bên đường
Dắt tay nhau, nhẹ bước lúc mờ sương
Hôn lên má, để yêu thương bùng cháy
Giờ em đi, không hẹn ngày quay lại
Tháng năm trôi, tôi vẫn mãi đợi chờ
Dẫu biết rằng, mãi đợi rất là khờ
Nhưng sao cản, khi tim còn thổn thức
Bao kỷ niệm, còn đây trong ký ức
Lời mặn nồng, giờ em vứt nơi đâu?
Để anh đây sa'ng tru*a phải mang sầu
Khi đêm đến, nhớ hoài người yêu dấu....
.....Cali guy81......
ANH CÓ HIỂU ?
Anh có hiểu em đang buồn thảm não
Nhớ về anh lòng xao xuyến phân vân
Phụ tình anh, muốn nói lại ngại ngần
Lời xin lỗi, rộng lòng anh tha thứ
Bởi giờ đây một mình thân lữ thứ
Bên người chồng chẳng giữ chữ thủy chung
Để đêm đen em thui thủi một mình
Nhớ về anh mà niềm riêng tê tái
Cơ hội nào cho em quay về lại
Cùng với anh nối lại mãnh tình xưa ?
Người thương ơi thương nhớ mấy cho vừa
Đành nuối tiếc tiễn đưa về dĩ vãng
Thôi anh nhé ! Mình xem nhau như bạn
Duyên ban đầu xin anh hãy lãng quên
Chiều dần trôi giọt nắng tắt bên thềm
Hãy đón nhận bình minh ngày vui mới
LEHONG
NẾU ĐÃ PHỤ NHAU
Nếu biết rằng ta phụ nhau rồi ?
Dứt khoát một lần chẳng lôi thôi
Sáu câu vọng cổ anh nói lối :
Thôi thế thì thôi cách biệt rồi
Thôi thế tình nay vỡ mộng rồi
Còn đâu hạt muối cắn chia đôi
Hạt đường ngọt quá em nuốt hết
Cho anh ngơ ngẩn liếm môi cười !
Nếu biết sau nầy anh điếm đàng ?
Thưở trước rờ em, em la lên
Anh sẽ bị cùm vào công sở
Chắc hẳn đời anh đã điêu tàn
Nếu biết ngày sau anh phụ phàng
Em đâu thèm ăn mặc hở hang
Để cho mặc sức anh hùng hổ
Và em đâu bụng chửa dạ mang ?
.....LEHONG.....
Tuesday, October 16, 2018
PHÔI PHAI SẦU
Gió ngàn vi vút rải không gian
Từng chập côn trùng rỉ rả than
Khắc khoải thâu canh buồn dạ kéo
Vấn vương dĩ vãng nghẹn tình tan
Gửi dòng ly biệt vào trang mỏng
Thả mộng vỡ tan dưới ánh tàn
Khép lại từ đây muôn vạn vẻ
Phôi phai ngày tháng với cây đàn!
30/4/2017
Nguyễn Thành Sáng
VÔ TÌNH
Khi biết anh là một kẻ gian
Tội tù cuộc sống phải lầm than
Tình đầu mộng ước đành dang dở
Hôn sự tưởng thành cũng rả tan
Ngục tối giam mình đời chấm hết
Lao lung gói trọn cái thân tàn
Ngoài kia em vẫn ung dung sống
Hòa điệu lời ca với tiếng đàn
LEHONG
ĐÊM SUY TƯ
Mãi trằn trọc khi màn đêm buông xuống
Lệ chợt tuôn khoáy tan đi nỗi buồn
Từ khi nào tôi đã biết nhớ thương ?
Dệt ước mơ chung đôi cùng người ấy
Và tôi đã yêu thương người khờ dại
Yêu cuồng si không giây phút nghi ngờ
Cảm thấy rằng tình đẹp như giấc mơ
Có buồn đâu mà lắm người hay nói
Rồi người ra đi không một lời nói
Tôi ngóng chờ nay đã hai thu sang
Người nơi đâu sao nỡ tâm chẳng màng ?
Để mãi tôi lang thang hoài tìm kiếm
........NESM.......
XEM NHƯ KỶ NIỆM
Cố nhân hỡi hãy xem như kỷ niệm
Cung đàn nào chẳng chùn phiếm sai tơ ?
Vì cuộc đời chẳng phải một vần thơ
Chỉ đặt bút là tơ lòng buông nhả
Anh ra đi hai mùa thu xứ lạ
Vì cuồng si yêu một kẻ không yêu
Cũng như em anh khờ dại nuông chìu
Để phí cả đời trai và tuổi trẻ
Anh trăn trở lúc màn đêm buông nhẹ
Nhớ về em dòng lệ chan hòa
Nhớ thương về dĩ vãng chuyện tình ta
Chuyện tình đẹp nhưng nay đà tan vỡ
LEHONG
Lỡ một chuyến bay
Anh ở phương nầy em phương kia
Trời Đông nhò giọt gío khuya lạnh lùng
Phương Tây trời đã sang đông
Ngàn Bông hoa tuyết phủ đầy lối đi
Anh về ôm mối tình si
Của nguời em gái xuân thì phương Đông
Những mong kết mối tơ hồng
Xe duyên chỉ thắm chờ mong bao ngày
Ngờ đâu trót lỡ chuyến bay
Em đà bên ấy vui say tình nồng
Nay thì em đã có chông
Muộn màng em đã sang sông mất rồi
Thôi đành sống cảnh đơn côi
Kiếp đời phiêu bạt nỗi trôi một mình
Lehong
CHẾT TỚ RỒI !
Uống rượu say mềm vợ hỡi ôi !
Áo quần bẩn thỉu quá lôi thôi
Tiền nhà chưa đóng lòng hồi hộp
Viện phí không tròn dạ phổng sôi
Thiếu tiếp e rằng nhà họ xiết
Chịu hoài ắc hẳn áo người lôi
Phen nầy khó tránh nằm hè phố
Con vợ lang thang chết tớ rồi
.....LEHONG.....
Monday, October 15, 2018
BÁN NHÀ
Một túp lều tre bé cỏn con
Nằm bên cụm đế với ao tròn
Tư bề gió sớm luồn thơ thới
Bốn hướng mưa chiều giọt nỉ non
Với một thân hình xinh tựa nguyệt
Và thêm má đỏ đẹp như son
Bây giờ túng quẩn đem rao bán
Mấy bác nhanh tay kẻo hỏng còn .
HL .
CŨNG KHÔNG CÒN
Nhà tranh vách đất một mình con
Vất vả áo cơm chẳng được tròn
Mấy chú heo con chưa phải lứa
Lúa hè trổ muộn hãy còn non
Cho dù lỗ lã lòng cương quyết
Dẫu phải không lời vẫn sắt son
Túng thiếu mà ta đem bán đất
Để rồi mái lá cũng không còn
LEHONG
ĐÔNG HỪNG
(Ngũ độ thanh)
Đông hừng thả gió gọi mùa sang
Lạnh lẽo trùm vô cảnh sắc vàng
Buổi đến nương đào khơi nụ sẵn
Hôm về rẫy mận nhủ mầm chang
Vời nam giục giã cau nồng bản
Bảo gái giằng co lễ mặn làng
Nguyệt lão ôi kìa hoan hỉ ngắm
Nàng dâu chú rể đẫm mơ màng.
15/10/2018
Đoàn Nam
ĐÔNG VỀ
Thu hờn khẽ nhượng rét vờn sang
Lạnh lẽo nàng đông phủ nắng vàng
Để cụm mây nhầu vơi thoáng đãng
Xua cành liễu nhạt bớt nồng chang
Thuyền quyên nhỡ hẹn ngồi phơi dáng
Lãng tử nhầm phương chạnh nhớ làng
Mọi nẻo hoang buồn sương trĩu máng
Vườn trơ trẽn quạnh chẳng ai màng.
Hồng Vy
15-10-2018
THẬT KHÔNG MÀNG
Hè đi ta đón đợi Thu sang
Cây lá qua Thu sẽ úa vàng
Mặt Nguyệt về đêm trông quá sáng
Thái dương trưa chiếu nóng chang chang
Tây nguyên xa xứ không quên láng
Thành phố rời quê vẫn nhớ làng
Đất Mỹ buồn hiu nơi sống chán
Nhà cao cửa rộng thật không màng
LEHONG
CÕI LÒNG.
Trong lòng mang nặng tình yêu,
Thầm thương nhớ đến buổi chiều lá rơi.
Gặp nhau lối rẽ lên đồi.
Nuơng trà xanh ngắt lưng trời mây bay.
Nhìn nhau ánh mắt đắm say,
Đêm trường thao thức canh dài không yên.
Tương tư nằm ở trong tim,
Nổi thương nổi nhớ triền miên trong lòng.
Dáng anh đứng giữa mênh mông,
Gió bay mái tóc bềnh bồng lảng du,
Lời anh êm ái như ru,
Đưa em vào chốn mịt mù đầy sương.
........LeDa_Ty80......
ĐƯA EM VÀO MỘNG
Tình yêu ơi hỡi tình yêu
Mang chi cho nặng cho nhiều luyến thương
Thương thay chiếc lá bên đường
Sớm tàn rơi rụng bên nương ngày nào ?
Nhìn nhau ánh mắt đổi trao
Cho nhau lời hẹn ngọt ngào vị hương
Để anh thao thức canh trường
Tim yêu thổn thức vấn vương tơ tình
Dáng anh dưới ánh bình minh
Trông anh rạng rỡ niềm tin yêu đời
Tim em mở ngõ đón mời
Đưa anh về chốn tuyệt vời thế nhân
LEHONG
ÁC PHỤ
Có chết thì anh chết liền đi !
Sống mà bệnh hoạn có ích gì ?
Chỉ phải tốn thêm tiền chạy chữa
Trước sau rồi cũng hui nhị tỳ
Có chết, không nên chết từ từ
Bởi lẽ bạc tiền không có dư
Còn gì đâu nữa mà tâm sự ?
Thăm tới thăm lui - Tôi mệt đừ !
Bây giờ anh đã chịu chết rồi !
Trời ơi ! Tôi mừng quá đi thôi
Ngày mai gặp lại người tình cũ
Mơ ước năm xưa - Thật đây rồi
......LEHONG......
Sunday, October 14, 2018
Saturday, October 13, 2018
TÚI ĐỌNG
Cũng bởi đôi mình cách biệt châu
Làm đêm lệ chảy mắt hoen sầu
Bao chiều bến đợi đời hoang nẫu
Lắm buổi hiên chờ phận lõm sâu
Giận cõi phồn hoa người chẳng thấu
Hờn quê hẻo lánh mộng luôn cầu
Ôm lòng khắc khoải ngày bên bậu
Khẽ trách tơ phần tủi đọng lâu.
Hồng Vy 12-10-2018
CHẲNG CÒN LÂU
NgườI đi bốn biển khắp năm châu
Nhung nhớ nên em đổ lệ sầu
Tháng trước chàng đi ra xứ Nẫu
Năm sau quay lại chốn rừng sâu
Trông chồng mắt vợ luôn đao đáo
Ngó mẹ đôi môi khấn nguyện cầu
Nhớ bố trẻ thơ đêm mếu máo
Mong ngày sum họp chẳng còn lâu
LEHONG
THỨ BẢY BUỒN!
Thứ bảy rồi đây... lại nắng vàng
Mây nằm cao vút gió trườn ngang
Chim gù dưới ngọn chim xây tổ
Liễu đứng bên sông liễu xếp hàng
Những mỏi mê chờ ai chẳng đến
Cùng thờ thẫn ngóng bậu nào sang
Bâng khuâng vặt lá gieo vài quẻ
Chiếc cuối toàn chua “Mộng nhé nàng!” 😂😂😂
Phương Nguyên
06/10/2018
TẠI TRỜI
Mũi nghẹt hầu đau xác võ vàng
Nhức đầu rũ liệt mệt nằm ngang
Dược vô giải bệnh đành thôi nghĩ
Lực bất tòng tâm cũng chịu hàng
Đến bữa nằm suông người chỉ ngóng
Qua giờ nhịn rấn nẻo khôn sang
Tại trời ta biết làm sao được
Đền lại lần sau vậy hén nàng? :-bd
AH
10/10/2018
CÁCH TRỞ DUYÊN TÌNH
Hắn đến cùng em lắm bạc vàng
Còn ai gia thế cũng bằng ngang
Thân tôi đói rách và cơ cực
Ba mẹ xác xơ phải chịu hàng
Vì vậy họ yên lòng cất bước
Thế nên nàng vui vẻ sang ngang
Thôi đàng dang dở lời đoan thệ
Vĩnh cách duyên xưa tạm biệt nàng
LEHONG
EM ĐÃ THEO CHỒNG
Dòng sông bên lở bên bồi
Lục bình theo nước cuốn trôi bềnh bồng
Giờ em đã bước theo chồng
Yêu thương ngày cũ viễn vong xa vời
Chiều về bên giậu mồng tơi
Gió đùa , chiếc lá bỗng rơi vội vàng
Qua rồi mùa hạ nồng nàn
Thu về gợi nhớ lá vàng nhẹ bay
Xa rồi cái thuở đắm say
Bơ vơ ngày tháng héo gầy dáng ai
Bàn tay chờ một bàn tay
Ngắm nhìn trời đất mây bay lững lờ
Còn đâu cái thuở ban sơ
Buồn dâng tím ngắt câu thơ lạc vần .
.....SƯƠNG SƯƠNG.....
Anh đang chịu cảnh độc thân
Buồn do tình lở nên lòng đắng cay
Tương lai chẳng có ngày mai
Làm gì mơ mộng được ngày trùng hoan ?
Gío lùa đưa chiếc lá vàng
Lìa xa cành cội muôn vàn đớn đau
Còn đâu ngày tháng bên nhau
Mồng tơi mực tím thơ đầu trao em ?
Còn đâu có cảnh êm đềm
Ta cùng hi vọng tình thêm mặn nồng
Để nay ai phụ ai vong ?
Bỏ đi lấy chồng, anh sống đơn côi
Con sông bến lở bến bồi
Ai kia sung sướng, còn tôi ngậm sầu
.....LEHONG
KỶ NIỆM
KỶ NIỆM
Không gặp lại người xưa cũng còn kỷ niệm
Cây cầu làng bãi cát trắng biển xanh
Nơi mà xưa hai ước nguyện không thành
Giờ đơn độc chỉ mình tôi chờ đợi
Bãi cát trắng biển xanh,xanh vời vợi
Nơi mà từng hai đứa dệt ước mơ
Không gặp em tôi vẫn đợi vẫn chờ
Tôi mong đợi gặp lại em trong mộng
........Taolao........
YÊU MÀ CHI !
Yêu mà chi khi là tình tuyệt vọng
Để đêm ngày mong ngóng đợi chờ người
Khi thuyền tình năm cũ đã ra khơi
Chỉ còn riêng anh với biển trời tím ngắt ?
Mãi muôn đời tôi, anh không còn gặp
Thì xin đừng ôm ấp kỷ niệm xưa
Cây cầu làng với bãi cát hàng dừa
Đã mờ khuât vì gió mưa dông bão
LEHONG
PHÉT DỄ SỢ
PHÉT DỄ SỢ
Đường thi sáng tác cỡ muôn bài
Kế đến văn xuôi khoảng triệu bài
Của hử? Trăm nhà chưa thế chấp
Tình ư? Chục vợ đã an bài
Hoàng gia Thuỵ Điển tuyên công trạng
Thái tử Hà Lan cấp lệnh bài
Sáu đảo mua rồi, mươi quốc tịch
Bây giờ ráo nạo bởi...thua bài!
.....Thíigan.....
CẢM ĐỀ
Lục bát post xong cả vạn bài
Đường thi độ khoảng mấy ngàn bài
Ngọc vàng khiêng bốn rương đem cất
Tiền, thẻ chứa đầy bóp đánh bài
Thành tích ăn chơi đăng quảng cáo
Kỳ công dụ gái lập chiêu bài
Sòng bài mỗi tháng ba mươi bữa
Đói khổ hôm nay bởi bạc bài
.....LEHONG.....
Friday, October 12, 2018
TÚI ĐỌNG
TÚI ĐỌNG
Cũng bởi đôi mình cách biệt châu
Làm đêm lệ chảy mắt hoen sầu
Bao chiều bến đợi đời hoang nẫu
Lắm buổi hiên chờ phận lõm sâu
Giận cõi phồn hoa người chẳng thấu
Hờn quê hẻo lánh mộng luôn cầu
Ôm lòng khắc khoải ngày bên bậu
Khẽ trách tơ phần tủi đọng lâu.
Hồng Vy
12-10-2018
CHẲNG CÒN LÂU
NgườI đi bốn biển khắp năm châu
Nhung nhớ nên em đổ lệ sầu
Tháng trước chàng đi ra xứ Nẫu
Năm sau quay lại chốn rừng sâu
Trông chồng mắt vợ luôn đao đáo
Ngó mẹ đôi môi khấn nguyện cầu
Nhớ bố trẻ thơ đêm mếu máo
Mong ngày sum họp chẳng còn lâu
LEHONG
Thursday, October 11, 2018
BẠN NGÁN KHÔNG
BẠN NGÁN KHÔNG
(Ngũ độ thanh)
Vội vã bung mù phía cửa sông
Rồi đưa rét trở mãi bên đồng
Mây mờ lặng lẽ ngày chưa vắng
Gió lạnh âm thầm buổi vẫn đông
Quạnh quẽ rừng khơi sầu đến thử
Đìu hiu núi dẫn tủi trao bồng
Bây giờ hỏi nhé người trong mộng
Viễn cảnh như vầy bạn ngán không.
11/10/2018
Đoàn Nam
TỦI THÂN EM
Nhà tranh sống cạnh ở ven sông
Sáng tối thân đơn chốn ruộng đồng
Nóng bức khô khan khi hạn đến
Lạnh lùng buốt giá những ngày đông
Uống ăn thiếu thồn nên mang bệnh
Khát đói triền miên phải nhẹ bồng
Cha mẹ ly trần thân khổ nhọc
Có ai thương xót phận em không?
LEHONG
NẾU....
NẾU....
Nếu em là giai nhân ?
Đặt em lên bàn cân
Coi được bao nhiêu ký?
Với bộ mặt u nần
Nếu phải càch xa em ?
Anh nguyện thức năm đêm
Nghe nhạc nhẹ êm đềm
Ngủ trên nệm thật êm
Nếu anh phải xa em ?
Đở tốn tiền cà rem
Nhìn em ăn phát thèm
Miệng mồm dính tèm lem
Nếu em phải làm dâu ?
Anh xin được theo hầu
Dùng tay che cái bụng
Cho cô dâu mang bầu
.....LEHONG.....
Tuesday, October 9, 2018
BIẾT KHÔNG ANH ?
BIẾT KHÔNG ANH ?
Biết không anh sáng nay trời mưa mãi
Nỗi nhớ anh thoáng chốc trổi hiện về
Tôi ước gì ta vững bước sơn khê
Thì trơi mưa không đỗi buồn như vậy
Mưa càng rơi nỗi lòng se thắt lại
Anh cuối trời biết có nhớ tôi không ?
Khi trời mưa có quây quắt cõi lòng ?
Hay chỉ tôi mãi nơi đây tiếc nuối ?
Tình tôi đây sao giống đời chú cuội
Sống đơn côi và giấu kín đời mình
Sợ người đời bàn tán và rẻ khinh
Vì tình yêu tôi chỉ trao người ấy
........NESM.......
TỘI CHO EM !
Em biết bên nầy hoa tuyết rơi ?
Vầng dương không hiện cuối chân trời
Cay khô không lá cheo leo mọc
Trơ trọi mình anh đứng lẽ loi
Những tháng mưa buồn ở bên nây
Trời Tây vất vưởng một thân gầy
Nhớ ai nhớ qúa lòng tê tái
Tiếc nuối thương người cuối chân mây
Tình em cao đẹp qúa em ơi
Sống cảnh đơn côi qủa thiệt thòi
Nhưng biết làm sao khi định mệnh
An bày hai đứa phải chia phôi
LEHONG
LIÊN MINH THIT
LIÊN MINH THIT
Thẩm phán được chiêu bữa thịt cày
Lừa nguyên đơn, giúp cướp ra tay
Huyện vờ chấp nhận đầm thuê tiếp
Vươn mới bằng lòng đơn rút ngay
Thỏa thuận ký xong chưa ráo mực
Quan quyền lật lọng tưởng ăn may
Tướng quân cưỡng chế rầm rầm tiến
Trúng đạn phanh phui sẩm mặt mày !
....HỒ VĂN THIỆN....
THỊT CẦY
Thì ra thẩm phán khoái ăn cầy
Béo bở nên không chịu rửa tay
Quan huyện tham gia vào chấm mút
Xã làng vô ké cũng ăn ngay
Nuốt vào không ổn nên vương họa
Nghẹn họng trào mồm ắc chẳng may
Nhưng tưởng phen nầy quan trúng mánh
không ngờ thịt độc số ăn mày
....LEHONG....
Monday, October 8, 2018
NÉN HƯƠNG LÒNG
NÉN HƯƠNG LÒNG
Thắp nén hương gửi cho người quá cố
Nỗi nhớ nhung còn chứa nặng trong lòng
Anh xa rồi em tất cả như đã xong
Đêm trăn trở mắt lệ nhòa gối chiếc
Mái tóc em đã một thời đen biếc
Nay đâu còn để thắt bím hai tơ
Để cho ai ngây ngất đi hằng giờ
Giờ còn chăng một màu buồn trắng bạc
Từ anh xa mây sầu giăng tan tác
Em sống bằng nước mắt với nỗi đau
Tim nát tan vì lỡ mối duyên đầu
Ngày còn lại là nghìn trùng cay đắng
.........NESM............
Vì người ơi cuộc đời không phẳng lặng
Vẫn đau thương sóng gío mãi dập dồn
Đẩy đưa người vào tận chốn bể dâu
Cho trắc trở làm tình đầu tan vỡ
Nhưng chúng ta, không xem nhau xa lạ
Vì trong tim còn in bóng một người
Nhớ những chiều bàng bạc áng mây trôi
Em bím tóc, làm anh nhìn say đắm
Còn giờ đây anh chỉ còn im lặng
Ngước nhìn em thắp cho nén hương lòng
Tình đôi mình thôi thế cũng là xong
Anh mãn nguyện và yên lòng nhắm mắt
LEHONG
BỤI ĐỜI
BỤI ĐỜI
Lội sông, mới biết nông sâu
Lặn mò mới biết, sông nào nhiều tôm ?
Leo núi thân phải lom khom
Gặp gai, găp nhánh, chui lòn chun qua
Nhức đau chớ có rên la
Lên non, trèo núi, nào đà đi chơi ?
Gặp bạn giả bộ mời lơi
Bạn ăn thật dạ, bạn xơi hết bàn
Thân nghèo sao lại làm tàng
Bây giờ đói bụng than van nỗi gì ?
Giang hồ dấn bước trai đi
Cặp bồ không được, "ĐĨ" thì cứ chơi
Chổ ở cũng chẳng ai mời
Sống trong hang hẻm thân côi một mình
Quần áo tơi tả lấm lem
Gặp ai, ai cũng chẳng thèm liếc ngang
Sinh ra cõi tạm trần gian
Muốn ngon, muốn sướng phải làm mà thôi
Xin ai chớ có than trời
Con đâu mà gả kẻ ngồi ăn không ?
.....LEHONG.....
Sunday, October 7, 2018
NỐT NHẠC TRI ÂM
NỐT NHẠC TRI ÂM
Gieo từng nét chữ mộng bình an
Để dệt âm thanh vượt gió ngàn
Đỏ thắm niềm say nơi cánh phượng
Xanh ngời sức trẻ giữa vườn lan
Mừng soi nốt nhạc hòa trang giấy
Muốn xướng câu ca họa nhịp đàn
Hội ngộ cùng vui trong ánh mắt
Cho lòng khỏe đẹp mãi trần gian
.....Hoàng Giao.....
CUNG ĐÀN
Chúc được sang giàu với chữ an
Công danh, sự nghiệp vút non ngàn
Cuộc đời xinh đẹp như cành Phượng
Thân thể tươi màu tựa cánh Lan
Vui vẻ trong lời ca tiếng nhạc
Hân hoan với giọng hát cung đàn
Âm thanh lả lướt tràn hi vọng
Cho cả muôn người ở thế gian
.....LEHONG.....
MỘNG MƠ
MỘNG MƠ
Thỏa chí tang bồng mộng với mơ
Trời xanh, biển rộng, gió lay bờ
Thuyền trôi lả lướt khơi nguồn nhạc
Sóng quyện bồng bềnh dệt ý thơ
Rặng liễu nghiêng mình xao xuyến đợi
Tầng không trải nắng thiết tha chờ
Dòng sông cuộn chảy trôi xuôi mãi
Ráng đỏ say lòng đến ngẩn ngơ
.....Hoàng Giao.....
NGƯỜI VƯỢT BIỂN
Đâu còn gì nữa mộng hay mơ
Lạc hướng thuyền xa quá bến bờ
Biển động, sóng xô đây ác mộng
Trời giông bão đến chẳng nằm mơ
Tưởng là trần thế đành từ biệt
Cứ ngỡ thân nhân hết đợi chờ
May gặp tuần duyên tàu cứu hộ
Nguy nàn thoát khỏi dạ tơ ngơ
.....Lê Hồng.....
TRAO TÌNH
TRAO TÌNH
Sợi nhuyễn mây huyền thả chấm vai
Nhìn em mỗi bận đổi hoa cài
Êm đềm ngõ mộng màu luôn thắm
Lạ lẫm sương vờn tóc chẳng phai
Chúc thả bài thơ hoài hạ nõn
Mừng trông nẻo sắc mãi xuân dài
Mơ ngày gặp gỡ giao thề ước
Rẻo đợi trao tình chỗ gốc mai.
Ngàn Hoa
MUỐN LÀM MAI
Thương em mái tóc xõa bờ vai
Đầu chẳng thắt nơ hoăc lươc cài
Vẫn đẹp lung linh và tỏa sáng
Mãi xinh rạng rỡ chẳng tàn phai
Dung nhan tồn tại dù xuân muộn
Sắc đẹp không phai dẫu tháng dài
Biết được cô nàng còn chiếc bóng
Bạn bè thấy thế muốn làm mai
LEHONG
Friday, October 5, 2018
THẾ LÀ… THẾ THÔI…
THẾ LÀ… THẾ THÔI…
Thế là cất bước em đi
Xe hoa pháo nổ vu quy bái đường
Thế là đẹp mộng uyên ương
Theo chồng bỏ lại tình vương quê rồi
Thế là cỗ rộ xóm tôi
Chén ba chén bẩy đông vui mấy chừng
Thế là váy cưới đã trưng
Bạn bè rôm tụ chúc mừng nơi em
Thế là đau một kẻ xem
Lẻ loi mím chặt môi mềm: trời ơi...
Thế là hết tất cả rồi
Người dưng sánh bước cùng người dưng đi
Thế là tình chết còn gì
Yêu đâu để ước, mộng thì đừng tan
Thế là cũng phải nài van
Xe hoa đừng chạy, đừng sang qua cầu
Thế là buồn rớt lệ châu
Em ơi có biết anh đau thế nào
Thế là âm ỉ nghẹn ngào
Khóc to chẳng dám, lặng gào trong tim
Thế là mai mốt im lìm
Nụ cười theo bước em tìm phồn hoa
Thế là thành vợ người ta
Thế là thế đó... nghèo mà: thế thôi...
05/10/2018
Nguyên Hữu
RỒI SẼ BÌNH MINH
Thế nên đến cuối cuôc đời
Thân tôi vẫn mãi đơn côi một mình
Người ta êm ấm gia đình
Còn người ở lại chữ tình vương mang
Ngày nao hẹn ước đá vàng
Nhưng em phụ rẫy sang ngang cùng người
Bao người chúc tụng mừng vui
Còn tôi héo hắt nụ cười trên môi
Tưng bừng đám cưới quê tôi
Bạn bè khách khứa tươi cười hân hoan
Cô dâu trông thật đài trang
Rạng rỡ khuôn mặt bên chàng đẹp trai
Còn tôi thân chẳng giống ai
Tựa như chàng ngốc ăn mày tình yêu
Chữ duyên một sáng một chiều
Phải đành dang dở mang nhiều khổ đau
Buồn thương giọt lệ tuôn trào
Tiễn em lần cuối qua cầu sông Ngân
Mong em hạnh phúc trăm năm
Suốt đời sẽ mãi sắt cầm sánh đôi
Chớ buồn chớ nghĩ đến tôi
Rằng tôi sẽ mãi lẻ loi một mình
Đêm dài rồi sẽ bình minh
Đời tôi chắc được yên bình ngày mai
LEHONG
PHẬN BÈO
PHẬN BÈO
(Ngũ độ thanh)
Số phận cây bèo cảnh lũ trôi
Dòng xô gió đẩy bão thăm nhồi
Tan chòm dạt bãi buồn đang nối
Rã xóm phơi bờ cực chẳng thôi
Gốc ủng ngày râm mầm nõn vội
Cành hoai buổi mát ngọn xanh lồi
Mưa dềnh lặng lẽ cùng nhau nổi
Lập dãy gia đình tránh khỏi côi.
05/10/2018
Đoàn Nam
KIẾP BÈO
Đời em sao tựa cánh bèo trôi
Sóng nước mênh mông cứ dập nhồi
Đau đớn thân hoa sao chịu nỗi
Nhọc nhằn phận gái cũng đành thôi
Bao lần đưa đầy vào vùng tối
Mấy lượt giam mình chốn đất lồi
Như thế cuộc đời như bít lối
Muôn đời phải chịu cảnh đơn côi
LEHONG
THU SẦU
THU SẦU
Thu về trước ngõ mộng đầy vơi
Vẫn vọng tình ai ở cuối trời
Viễn xứ trao lòng trăng tỏ đợi
Quê nhà gửi dạ lá vàng rơi
Còn mơ chốn cũ đành xa cội
Vẫn trải đường xưa lại nhớ người
Phải mấy năm rồi tên mãi gọi
Sao mình lạc lõng khắp cùng nơi
Vancali 10.4.18
GIẬN HỜN
Mộng ước ban đầu khó thể vơi
Khi em về tận cuối chân trời
Ba năm chẳng được nàng thăm hỏi
Bốn tháng anh chàng bị bỏ rơi
Bởi vậy không ai thèm nhắc tới
Cho nên tôi đã hủy tên người
Từ nay dứt khoát thôi mời gọi
Có thỉnh hay mời chẳng đến nơi
LEHONG
TẬP TẦM VÔNG 4
TẬP TẦM VÔNG 4
Tập tầm vông, tập tầm vông
Em lấy chồng?, anh buồn quá !
Em trách Má, anh giận cha
Vì hai nhà, cùng bội tín
Em bịn rịn, anh đau thương
Dù vấn vương, cam lỗi hẹn
Em mang "nghén" là con anh
Mộng không thành, còn giọt máu
Đã trót tạo, cố dưõng nuôi
Chớ trách đời, vì ly cách
Con em "nách", bụng lại "mang"
Vui dạ"chàng", không thắc mắc
Vì hình dóc, con giống em?
Em vui lên,"chàng" sung sướng
Con có "Dượng", cứ ngờ là.....(cha)
Cả một nhà, vui đoàn tụ
.....LEHONG.....
LỐI NHỚ
LỐI NHỚ
Hoa thương trải ngập con đường nhớ
Lá úa tương tư kết mộng chờ
Mấy tầng mây tím dệt nên áo
Hiu hắt hồn thu trong giấc mơ
Lối nhớ đường xưa hoa bướm lay
Vàng thu in chiếc bóng u hoài
Lời ai khe khẻ ru trong gió
Em nhé tình mình chẳng nhạt phai
Mấy độ thu đến rồi thu đi
Lời tình chưa nói lúc phân kỳ
Cung đàn nguyệt lạnh dạo lên khúc
Réo rắt tình mơ lệ ướt mi.
Lối nhớ đường mây xa ngút ngàn
Nẽo thương trùng điệp mấy quan san
Chờ người trên bến thu vàng úa
Bốn mùa vẫn đợi khách về ngang..
..........HTNX.........
NỖI CHÁN CHƯỜNG
Khách chưa về lại _ Dẫu muộn màng
Lá Thu già cỗi tiếp Đông sang
Người vẫn xa xôi muôn ngàn dặm
Nẻo về còn nhớ hay lạc đàng ???
Con đường tình sử của ngày nào
Dìu em anh âu yếm đổi trao
Thu ơi ! Anh yêu Thu tha thiết
Nguyện sẽ cùng em đến bạc đầu
Tình đang nồng mặn nghĩa yêu đương
Hoa, Bướm bên nhau giữa phố phường
Nhộn nhịp trong dòng người xa lạ
Bên tai còn vẳng tiếng : Thu thương !
Suốt mấy Thu qua lá ngập đường
Anh vẫn mịt mù kiếp tha hương
Khoắc khoải chờ anh trong tuyệt vọng
Còn chăng tâm khảm nỗi chán chường
LEHONG
ƯỚC NGUYỆN BA SINH
ƯỚC NGUYỆN BA SINH
Ước nguyện tơ hồng cột mối lâu
Hồng nhan thiếp gửi chut’ duyên đầu
Thâm tình ký phận truyền tay ấm
Đẹp ý trao người khắc dạ sâu
Ánh nguyệt đừng so đèn phố sáng
Hàng cây chớ dựng lá đêm rầu
Ba sinh đã hẹn cùng nhau gặp
Há dễ sai lòng chịu đớn đau !!
QuêHương
TRÒN MỘNG
Năm năm nhẩm lại cũng lâu lâu
Tôi vẫn chưa quên ước mộng đầu
Ngày đó tình ta như biển rộng
Bây giờ duyên ấy sánh sông sâu
Thương yêu khăng khít lòng hưng phấn
Hờn giận ly xa dạ héo rầu
Mộng ước tương phùng nay mãn nguyện
Qua rồi ngày tháng lắm thương đau
LEHONG
Thursday, October 4, 2018
HẾT RỒI...
HẾT RỒI...
Hết rồi cả những lời ru
Tình ta như lá mùa thu úa vàng
Ngẫm đời bao nỗi trái ngang
Xót xa cay đắng bẽ bàng người ơi
Hai đường ta đã chia đôi
Đêm buông gối chiếc lẻ loi một mình
Lời thề chẳng chút đinh ninh
Phũ phàng duyện phận của mình của ta.
12.8.2012 Thi Hoàng
CÔ ĐƠN MỘT ĐỜI
Tình mình giở đã chia xa
Thì còn chi nữa đậm đà yêu thương
Anh đi ngăn cách đôi đường
Để em ở lại vấn vương duyên đầu
"Hết rồi cả những lời ru"
Để em sầu mộng tâm tư võ vàng
Tình đời cay đắng trái ngang
Nên người phụ rẫy lỡ làng duyên em
Năm canh thao thức từng đêm
Nhớ về quá khứ êm đềm bên nhau
Một lời thề hẹn đã trao
Người xưa lỗi hẹn em nào có quên
"Thương em dạ mãi vững bền
Một lòng son sắt bên em muôn đời
Nhưng nay họ đã thay lời
Nhắc chi chuyện cũ chỉ khơi nỗi buồn
Trờ thu vần vũ mưa tuôn
Hay là suối lệ hận buồn trào dâng
Vì ta bạc phước vô phần
Nên đành phải chịu cô đơn một đời
LEHONG
CON TẠO LÁ LAY
CON TẠO LÁ LAY
Bây chừ sáo đã sang sông
Nhìn về bến cũ nghe lòng đắng cay
Trách sao con tạo lá lay
Bày chi cái cảnh biệt ly bẽ bàng
Đôi ta duyên nợ dở dang
Anh đi biệt xứ lỡ làng duyên em
Bây giờ đêm lại từng đêm
Mình em một bóng bên thềm đợi ai
"Thức đêm mới biết đêm dài"
Mất nhau mới thấy đắng cay một đời
.....SƯƠNG SƯƠNG.....
Đêm buồn rồi sẽ qua thôi
Ngày vui lại đến cho đời ngát hương
Người đi vạn nẻo trùng dương
Nay về bến cũ yêu thương ngập lòng
Anh nào mang chữ phụ vong
Vẫn thương ai đó một lòng thuỷ chung
Ngày vui hạnh phúc tương phùng
Em ơi chớ để nét hồng nhạt phai
Tương lai tươi sáng ngày mai
Em vui xuất giá ĐẮNG CAY thành NỒNG
.....LEHONG.....
Ngày em cất bước theo chồng
Tình mình đã chết trong lòng từ đây
Má hồng giờ cũng nhạt phai
Hết duyên hết nợ đêm dài hết mong
Tuy anh chẳng phải phụ vong
Anh đi biền biệt mặc trông hay chờ
Giòng sông con nước lững lờ
Chiều thu nhạt nắng bơ phờ dáng ai
Tình mình chẳng có ngày mai
Câu thề vụn vỡ nhạt phai chữ tình
.....SƯƠNG SƯƠNG.....
Bởi yêu nhưng thiếu niềm tin
Nên giờ ly cách còn mình với ta
Tình phai năm tháng nhạt nhòa
Từ ngày em bước kiệu hoa theo chồng
Người đi như Sáo sang sông
Chỉ còn trong mộng Sáo về bên anh
Dòng sông con nước chảy nhanh
Lục bình theo sóng bồng bềnh trôi xa.......
Em đi sống cảnh lụa là
Còn anh ở lại xót xa duyên đầu
.....LEHONG......
TẬP TẦM VÔNG 3
TẬP TẦM VÔNG 3
Tập tầm vông, tập tầm vông
Anh đưa em, đi vào mộng
Khi lấy chồng, sẽ giàu sang
Em có mang, sanh con gái
Em bương chải, nuôi nấng con
Con khôn ngoan, em sung sướng
Em "tưởng tượng", con lớn khôn
Lúc tuổi con, vừa mười bảy
Anh đến cậy, người mối mai
Cho con trai, anh làm vợ
Vì thuở nọ, ta yêu nhau
Chuyện trầu cau, Mẹ thất hứa
Và thêm nữa ,anh quá nghèo
Tình như bèo, trôi theo nước
Nay mơ ước, ở đàn con
Mong duyên tròn, em toại nguyện
.....LEHONG.....
KHI TÔI CHẾT
KHI TÔI CHẾT
Khi tôi chết ai là người vuốt mặt
Giọt lệ nào thương xót khóc cho tôi
Ai xót thương tôi từ giã cuộc đời
Rồi năm tháng nhớ tôi lúc còn sống
Lúc tôi sống cuộc đời đầy tuyệt vọng
Ngày qua ngày trông ngóng đợi chờ người
Quanh quẩn trong nhà buồn bã đơn côi
Đếm thời gian ôi thôi sao dài quá
Rồi ngơ ngẩn nhìn vào những chiếc lá
Đang úa vàng sắp từ giã thân cây
Chợt nghĩ mình cũng như chiếc lá này
Cũng từ giã ra đi trong cô quạnh
Trời vào đông xứ người ôi quá lạnh
Lạnh bên ngoài và lạnh cả tim tôi
Lại nhớ về quá khứ trong cuộc đời
Những giọt lệ tuổi buồn trào tuôn chảy
..........Binhphu..........
SẼ KHÔNG CÒN
Khi ta chết là mất nhau mãi mãi
Sẽ không còn gặp lại ở tương lai
Sẽ không còn hi vọng buổi sum vầy
Sẽ không còn thương nhớ ai _ Chờ đợi !
Chắc cuộc đời anh gặp nhiều phiền toái
Và gây nhiềy tội lỗi với người ta ?
Nên thân đơn khi tuổi đã xế tà
Người thân thuộc giờ trở thành xa lạ !
Trời vào Thu lá vàng rơi lả tả
Giống đời người khi tuổi đã về già
Còn mơ gì chuyện trăng, bướm, gió hoa
Cho thêm tủi lại càng thêm buồn bã ?
Thu qua rồi đến mùa đông băng giá
Thương cho anh lạnh cả trái tim côi
Nhớ làm chi những quá khứ qua rồi
Để cuộc sống thảnh thơi ngày sau cuối
LEHONG
Wednesday, October 3, 2018
KỂ CHUYỆN NGÀY XƯA
KỂ CHUYỆN NGÀY XƯA
Kể chuyện ngày xưa mãn ý cười
Thương hoài lúc dại tuổi gần mươi
Lưng đồi tóc trọc thằng leo ổi
Ngõ núi vai trần kẻ nhặt ươi
Bóng ngả ghềnh than hù vạn chuỗi
Chiều nghiêng quỷ hú dọa muôn người
Hè nhau tám cẳng tha hồ chạy
Điểm một trò ôm cái chỗ lười!
Huy Thanh
(Tp Tân An)
CHUYỆN THẢO CẦM VIÊN
Khoái gì mà nhỏ mĩm môi cười
Những lúc ông già tuổi bảy mươi
Nhắc chuyện nuôi con loài khỉ cái
Kể lần đùa giỡn giống đười ươi
Hồn nhiên nhảy nhót cùng con nít
Thoải mái tung tăng trước mọi người
Sư tử gầm gừ nằm một góc
Siêng ăn biến đứng thật là lười
LEHONG
Tuesday, October 2, 2018
TRẢ LẠI HÈ XƯA
TRẢ LẠI HÈ XƯA
Mùa hạ xưa, giờ em còn nhớ?
Nắng chang chang đốt đỏ má ai
Bàn tay anh nắm bàn tay
Dìu thương ngồi xuống gốc cây bên đường!
Gió hiu thổi, trào tuôn ngàn cảm
Em thẹn thùng chẳng dám kề anh
Mà như đôi mắt long lanh
Ửng lên tiếng nói…sao đành ngồi xa
Phút im lặng nghe da nghe diết
Tình tôi ơi! có biết hay không?
Muốn choàng ấm áp nỗi lòng
Thuyền chờn chập mái, dòng sông lững lờ
Rồi ngày tháng bên bờ vương vấn
Khúc yêu đương lắm bận đàn cò
Canh khuya thao thức đẩy đưa
Dư âm về ấy mà đò còn say!
Anh ấp ủ tháng ngày hình bóng
Lặng âm thầm dệt mộng yêu đương
Ngờ đâu lá đổ bên đường
Mùa thu kéo đến, đêm sương nhỏ sầu
Em bước vội qua cầu ly biệt
Để bao hè tha thiết còn đây
Ngôi nhà đang độ đắp xây
Xong rồi để đón rước ai….hỡi trời!
Còn đâu nữa đầy vơi lưu luyến
Còn cái gì tính chuyện nắng mưa
Thôi thì trả lại ngày xưa
Những trưa nắng cháy, gió lùa tóc em!
21/6/2016
Nguyễn Thành Sáng
ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGẢ
Đừng nhắc chuyện làm em hổ thẹn
Bởi thương anh len lén trộm nhìn
Do lòng mang nặng chữ tình
Cùng người chung lớp chữ tình muốn trao
Mùa hẹ xưa bên nhau chung bóng
Dưới cội tùng trời nóng chang chang
Lòng em chợt thấy bàng hoàng
Bàn tay vụn dại choàng sang vai người
Tai văng vẳng những lời tha thiết
Yêu em nhiều em biết chăng em?
Lời anh dịu ngọt êm đềm
Nụ hôn tha thiết hằng đêm nhớ hoài
Rồi bãi trường ngày dài xa cách
Buồn nhớ anh đọc sách làm thơ
Mà sao tâm trí thẩn thờ
Không gian im ắng bơ vơ một mình
Ngày tựu trường bình minh tươi sáng
Bạn bè đông nhưng chẳng thấy anh
Trách anh sao nỡ đoạn đành
Để cho ta phải Yến Oanh rã rời
Thôi hết rồi còn chi mong đợi
Khi ai say duyên mới vội vàng
Nay thì tình lỡ duyên tan
Trách ai sao lại phụ phàng tình tôi
Họ chẳng ngại đầu môi chót lưởi
Đến cùng em lễ cưới đàng hoàng
Trách người phụ khó tham sang
Từ nay vĩnh viễn đôi đàng phân ly
LEHONG
BÌNH MINH NẺO CAO
BÌNH MINH NẺO CAO
(Ngũ độ thanh)
Rực rỡ mai về khắp nẻo cao
Bình minh tím đỏ tự khi nào
Rơi đầy lũng trẩu mù thưa dạo
Trải vãn nương chè gió dịu trao
Thẫm trở đùa anh ngồi nựng sáo
Vàng quay giỡn chị đứng thăm đào
Ôi kìa thực đấy mà như ảo
Vẫn tỏ lưng trời chục ánh sao.
29/9/2018
Đoàn Nam
MỘNG ẢO
Chị Hằng rực rỡ chốn trời cao
Tạo hóa điểm tô tự thuở nào
Trời giận gây nên cơn gió bão
Người thương nhường nhịn bát cơm trao
Ngoài kia ríu rít con chim sáo
Chốn nọ phất phơ mấy nhánh đào
Sự thật là đây ngờ mộng ảo
Trên trời lấp lánh bởi ngàn sao
LEHONG
NHỚ CÔ
NHỚ CÔ
Vầng trăng óng ả ngự trên hồ
Lão hạc bên đèn tưởng đến cô
Dáng liễu đêm về ôm để cộ
Môi hồng sáng lại vẽ cùng tô
Hoài mơ nóng hạ sang quàng cổ
Mãi ước vàng thu hỏi cặp bồ
Vẫn hiểu thân già ai ái mộ
Nên giờ đổ bệnh dáng sầu khô
Vancali 10.2.18
DƯƠNG QUÁ VÀ CÔ LONG
Đêm sáng trăng thanh chốn biển hồ
Chợt lòng thương cảm hướng về cô
Đường đời cách biệt ta hai chổ
Hủ tíu chia đều đứa một tô
Dương Quá mười năm nơi cổ mộ
Cô Long bát nghệ hổng ai bồ
Tình yêu chẳng có người kêu khổ
Sống mãi nơi nầy chắc chết khô
LEHONG
TẬP TẦM VÔNG 2
TẬP TẦM VÔNG 2
Tập tầm vong, tập tầm vông
Chị vô phòng, em dong mất
Chị có tật, em giật mình
Chị làm thinh, em lên tiếng
Chị nhiều chuyện,, em lắm mồm
Chị ăn cơm, em nuốt cháo
Chị nói láo, em thành tâm
chị lăn xăn, em từ tốn
Chị hao tốn, em dư tiền
chị cười duyên, em nghiêm mặt
Chị cà nhắc, em nhảy tưng
Chị lừng khừng, em dứt khoát
Chị nghèo mạt, em giàu sang
Chị làm tàng, em hiền dịu
Chị yểu điệu, em đàng hoàng
Chị lầm than, em sung sướng
Chị ngang bướng, em dâng lời
chị nói chơi, em làm thiệt
Chị mắng nhiếc, em hổng nghe
Chị lè phè, em bị chửi
Chị kéo lưới, em thả câu
Chị câu mâu, em dễ dãi
Chị làm gái ,em thu tiền
Chị khùng điên, em tỉnh táo
Đầu chị cạo, em đi tu
chị ở tù, em tại ngoại.......
......LEHONG......
BỖNG MỘT NGÀY
BỖNG MỘT NGÀY
Bỗng một ngày ta thấy mình trẻ lại
Tuổi thần tiên tôi mải mê cợt đùa
Đâu biết rằng cuộc sống lắm tranh đua
Phải đương đầu với bao nhiêu trắc trở
Cũng bởi dại khờ nên tôi trót lỡ
Yêu một người với tất cả trái tim
Thầm cám ơn nguyệt lão đã khéo tìm
Ban cho tôi một người yêu lý tưởng
Trớ trêu thay tôi chỉ hoài mơ tưởng
Người ta yêu đâu chỉ có riêng mình
Vội tin lời trao trọn cả niềm tin
Để giờ đây xót xa thuở ngần ấy
...........NESM...........
BỖNG MỘT NGÀY
Bỗng một ngày tôi soi gương nhìn mặt
Thấy mình già đôi mắt đã mờ thâm
Mái đầu xanh nhuộm bạc bởi phong trần
Cuộc sống đó với bao phần trắc trở
Bỗng một ngày tôi mơ mình trẻ lại
Đựợc cưng chìu trong tay mẹ nâng niu
Theo bước cha dõi bước sáng, trưa, chiều
Ôi hạnh phúc ! những ngày còn cha mẹ
Bỗng một ngày tôi thấy mình đã lớn
Tim rộn ràng ấp ủ bóng hình ai
Để nhớ nhung, thương nhớ những đêm dài
Và trong mộng, mơ một ngày hạnh phúc
Nhưng trớ trêu chỉ là niềm tủi nhục
Người tôi yêu đã đến lúc xa tôi
Vì ngu khờ nên trót cả cuộc đời
Ôm ấp mãi mối tình người vong phụ
LEHONG
Monday, October 1, 2018
NIỀM VUI QUA NHANH
NIỀM VUI QUA NHANH
(ntd-mltn 967)
Hôm nào rủ bạn ghé nhà chơi
Khỏi vác quà nghen, nặng lắm trời
Rượu đổ tràn ly xanh mực viết
Thơ hòa ngập giấy đỏ vần bơi
Vui đêm mộng đến, vừa chung nhịp
Giận buổi mơ về, đã cách nơi
Chớp mắt xuân đi, buồn ở lại
Lòng còn vương vấn mãi người ơi!
ntd
VUI NGÀY SINH NHẬT
Nếu bạn về rồi hãy ghé chơi
Năm nay sinh nhật đặt ngoài trời
Nhà vườn có sẳn sân chơi bóng
Đất rộng luôn dành có bể bơi
Bọn trẻ tập trung vào một chổ
Tụi già gom lại cũng một nơi
Tha hồ nhậu nhẹt cùng ca hát
Thả sức thi tài nhé bạn ơi
LEHONG
BUỒN CHI MÂY ƠI
BUỒN CHI MÂY ƠI
Buồn chi nhạt sắc hở Mây ơi
Đã biết yêu đương chuyện lỗ lời
Trọn nợ chưa qua ngày sóng dậy
Tròn duyên chửa hết buổi sầu rơi
Không chồng chẳng sợ tiêu điều dáng
Thiếu kép nào lo héo hắc đời
Hạc cứ ung dung làm điệu tiếp
Buồn chi nhạt sắc hở Mây ơi
Vân Hạc
ĐAU LÒNG ANH LẮM
Anh yêu em lắm đó Thu ơi
Muốn nói nhưng sao cổ nghẹn lời
Thấm thoát mấy mùa Thu lá đổ
Dần trôi mấy tháng Hạ sầu rơi
Ba mươi tuổi lẻ còn thân chiếc
Biết tháng năm nao thỏa mộng đời
Đã hiểu sao em còn lánh mặt ?
Đau lòng anh lắm đó Thu ơi !
LEHONG
EM CHỈ CẦN ANH
EM CHỈ CẦN ANH
Ngày tiễn anh đi, anh hứa sẽ mau về
Bởi xa em ngày dài như một tháng
Em nức nở nghe lòng mình trống vắng
Xa anh rồi cuộc sống sẽ sao đây?
Anh bên ấy xa tít tắp trời mây
Nhớ viết thư về cho em anh nhé !
Lau giọt nước mắt anh vỗ về khe khẽ :
Nhất định rồi ,anh sẽ viết cho em.
Từ ngày anh đi đã biết bao mùa xuân
Nơi quê nhà em một thân chờ đợi.
Sao anh nỡ ra đi lâu về vậy?
Tuổi xuân qua !
Kế tiếp đến tuổi già !
Hay phương xa ở nơi chân trời ấy
Anh có người che đậy nỗi cô đơn?
Hay đồng tiền với sức mạnh vô biên
Cuốn anh vào vòng xoay khó thoát?
Anh yêu ơi...liệu anh có hay biết?!
Em chẳng cần gì,chỉ cần có anh thôi !!!
..........Baby Girl.......
HÃY TIN ANH
Baby girl xin em đừng hờn dỗi
Tình thư nầy anh nhận lỗi cùng em
Tháng năm dài em thao thức trong đêm
Nhớ về anh bao êm đềm ngày cũ
Buổi đăng trình anh cầm tay nhắn nhủ
Em yên tâm, anh thề chẳng phụ vong
Và mong em hảy tin tưởng, yên lòng
Ngày trở về đôi ta tròn ước mộng
Nhưng đường đời không êm xuôi phẳng lặng
Việc mưu sinh, anh đối diện những khó khăn
Anh trải qua bao thiếu thốn, nhọc nhằn
Nhưng cuộc sống vẫn gian nan vất vả
Một thân đơn nơi phương trời xứ lạ
Với lòng người luôn gian trá, điêu ngoa
Hắt hiu buồn, anh nhớ em quê nhà
Chờ đợi anh khiến đời hoa héo úa
Nhưng em chớ buồn,tin lời anh hứa
Người anh tìm, chọn lựa chính là em
LEHONG
TẬP TẦM VÔNG 1
TẬP TẦM VÔNG 1
Tập tầm vông tập tầm vông
Chị lấy chồng em ở vậy
Chị lấy bậy em cười chê
Chị thợ nề em thợ mộc
Chị tán dóc em ngồi nghe
Chị ngồi xe em đi xuồng
Chị diễn tuồng em ngồi ngó
chị liệng bỏ em lượm lên
Bài chị sên em còn rác
Chị qúa ác em lại hiền
Chị có tiền em có sắc
Chị đạo Phật em Cao đài
Chị đi giày em chân không
Chị chổng mông em đạp đít
Chị ăn mít em ăn đào
Chị cởi trâu em thổi sáo
Chị may áo em khâu quần
Chị vác khuân em ngồi nghỉ
Chị làm đĩ em cởi truồng
Chị vô buồng em dông mất
......LEHONG......
Subscribe to:
Posts (Atom)