Khổ quá vì yêu gắng miệt mài
Niêm vần kém cỏi chẳng bằng ai
Là do có nợ tâm từng ước
Bởi cũng là duyên mộng đã cài
Những buổi bình đầu đau trí nguyệt
Bao lần thượng vỹ tủi lòng mai
Đành xin khép lại bài thơ dở
Chấp nhận mình thôi kẻ bất tài.
QN
KHÓ TRÁCH
Bao năm kinh sử cố dồi mài
Thi rớt bao lần khó trách ai
Bởi quá chuốt trau cây lược thắt
Hay vì mê mẩn chiếc trâm cài
Ban ngày không đọc chờ để tối
Trưa lại chơi game đợi sáng mai
Bằng cấp tú tài thi chẳng đậu
Nữ sinh biếng học lại vô tài
LEHONG
No comments:
Post a Comment