Friday, October 5, 2018

THẾ LÀ… THẾ THÔI…

THẾ LÀ… THẾ THÔI… Thế là cất bước em đi Xe hoa pháo nổ vu quy bái đường Thế là đẹp mộng uyên ương Theo chồng bỏ lại tình vương quê rồi Thế là cỗ rộ xóm tôi Chén ba chén bẩy đông vui mấy chừng Thế là váy cưới đã trưng Bạn bè rôm tụ chúc mừng nơi em Thế là đau một kẻ xem Lẻ loi mím chặt môi mềm: trời ơi... Thế là hết tất cả rồi Người dưng sánh bước cùng người dưng đi Thế là tình chết còn gì Yêu đâu để ước, mộng thì đừng tan Thế là cũng phải nài van Xe hoa đừng chạy, đừng sang qua cầu Thế là buồn rớt lệ châu Em ơi có biết anh đau thế nào Thế là âm ỉ nghẹn ngào Khóc to chẳng dám, lặng gào trong tim Thế là mai mốt im lìm Nụ cười theo bước em tìm phồn hoa Thế là thành vợ người ta Thế là thế đó... nghèo mà: thế thôi... 05/10/2018 Nguyên Hữu RỒI SẼ BÌNH MINH Thế nên đến cuối cuôc đời Thân tôi vẫn mãi đơn côi một mình Người ta êm ấm gia đình Còn người ở lại chữ tình vương mang Ngày nao hẹn ước đá vàng Nhưng em phụ rẫy sang ngang cùng người Bao người chúc tụng mừng vui Còn tôi héo hắt nụ cười trên môi Tưng bừng đám cưới quê tôi Bạn bè khách khứa tươi cười hân hoan Cô dâu trông thật đài trang Rạng rỡ khuôn mặt bên chàng đẹp trai Còn tôi thân chẳng giống ai Tựa như chàng ngốc ăn mày tình yêu Chữ duyên một sáng một chiều Phải đành dang dở mang nhiều khổ đau Buồn thương giọt lệ tuôn trào Tiễn em lần cuối qua cầu sông Ngân Mong em hạnh phúc trăm năm Suốt đời sẽ mãi sắt cầm sánh đôi Chớ buồn chớ nghĩ đến tôi Rằng tôi sẽ mãi lẻ loi một mình Đêm dài rồi sẽ bình minh Đời tôi chắc được yên bình ngày mai LEHONG

No comments:

Post a Comment