Anh ở phương nầy em phương kia
Trời Đông nhò giọt gío khuya lạnh lùng
Phương Tây trời đã sang đông
Ngàn Bông hoa tuyết phủ đầy lối đi
Anh về ôm mối tình si
Của nguời em gái xuân thì phương Đông
Những mong kết mối tơ hồng
Xe duyên chỉ thắm chờ mong bao ngày
Ngờ đâu trót lỡ chuyến bay
Em đà bên ấy vui say tình nồng
Nay thì em đã có chông
Muộn màng em đã sang sông mất rồi
Thôi đành sống cảnh đơn côi
Kiếp đời phiêu bạt nỗi trôi một mình
Lehong
No comments:
Post a Comment