Tuesday, October 2, 2018

TRẢ LẠI HÈ XƯA

TRẢ LẠI HÈ XƯA Mùa hạ xưa, giờ em còn nhớ? Nắng chang chang đốt đỏ má ai Bàn tay anh nắm bàn tay Dìu thương ngồi xuống gốc cây bên đường! Gió hiu thổi, trào tuôn ngàn cảm Em thẹn thùng chẳng dám kề anh Mà như đôi mắt long lanh Ửng lên tiếng nói…sao đành ngồi xa Phút im lặng nghe da nghe diết Tình tôi ơi! có biết hay không? Muốn choàng ấm áp nỗi lòng Thuyền chờn chập mái, dòng sông lững lờ Rồi ngày tháng bên bờ vương vấn Khúc yêu đương lắm bận đàn cò Canh khuya thao thức đẩy đưa Dư âm về ấy mà đò còn say! Anh ấp ủ tháng ngày hình bóng Lặng âm thầm dệt mộng yêu đương Ngờ đâu lá đổ bên đường Mùa thu kéo đến, đêm sương nhỏ sầu Em bước vội qua cầu ly biệt Để bao hè tha thiết còn đây Ngôi nhà đang độ đắp xây Xong rồi để đón rước ai….hỡi trời! Còn đâu nữa đầy vơi lưu luyến Còn cái gì tính chuyện nắng mưa Thôi thì trả lại ngày xưa Những trưa nắng cháy, gió lùa tóc em! 21/6/2016 Nguyễn Thành Sáng ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGẢ Đừng nhắc chuyện làm em hổ thẹn Bởi thương anh len lén trộm nhìn Do lòng mang nặng chữ tình Cùng người chung lớp chữ tình muốn trao Mùa hẹ xưa bên nhau chung bóng Dưới cội tùng trời nóng chang chang Lòng em chợt thấy bàng hoàng Bàn tay vụn dại choàng sang vai người Tai văng vẳng những lời tha thiết Yêu em nhiều em biết chăng em? Lời anh dịu ngọt êm đềm Nụ hôn tha thiết hằng đêm nhớ hoài Rồi bãi trường ngày dài xa cách Buồn nhớ anh đọc sách làm thơ Mà sao tâm trí thẩn thờ Không gian im ắng bơ vơ một mình Ngày tựu trường bình minh tươi sáng Bạn bè đông nhưng chẳng thấy anh Trách anh sao nỡ đoạn đành Để cho ta phải Yến Oanh rã rời Thôi hết rồi còn chi mong đợi Khi ai say duyên mới vội vàng Nay thì tình lỡ duyên tan Trách ai sao lại phụ phàng tình tôi Họ chẳng ngại đầu môi chót lưởi Đến cùng em lễ cưới đàng hoàng Trách người phụ khó tham sang Từ nay vĩnh viễn đôi đàng phân ly LEHONG

No comments:

Post a Comment