Sunday, July 18, 2010

LÁ THU



Âm thầm một chiếc lá rơi
Chiều Thu màu úa lá rời cành khô
Cuộc đời là chốn hư vô
Trở về cát bụi mịt mờ thế gian

Dứt tình hết nghĩa tào khang
Bơ vơ như chiếc lá vàng cuối Thu
Vật vờ rơi giữa sương mù
Heo may lành lạnh gió ru lá vàng

Lá không chờ đợi đông sang
Chớm Thu lá đã vội vàng rụng rơi
Lá qua chưa hết vòng đời
Theo cơn gió lạ lá rơi xuống cầu

Dưới giòng nước chảy sông sâu
Lá rơi rụng xuống , biết đâu xuôi giòng !
Thương lá , cây trụi đứng mong
Nhìn lá nước cuốn mà lòng cây đau

Lá rơi ! lá sẽ về đâu?
Mùa Thu vàng lá bạc đầu tương tư
Cuối trời mây trắng hình như
Xót xa cho lá vào Thu úa màu

........Sưong Sương.......

Cõi đời là chốn thương đau
Lá xanh tươi tốt đổi màu vàng khô
Hôm nay ai đó hững hờ
Còn ngày hôm trước mong chờ, đợi trông

Từ người cất bước sang sông
Kể như chim Sáo sổ lồng bay cao
Bao nhiêu ân ái ngọt ngào
Như cơn gió thoảng rơi vào hư vô

Con thuyền đã tách xa bờ
Khiến người đưa tiễn ngẩn ngơ đứng nhìn
Bến xưa đứng lặng một mình
Mà lòng vơ vẩn chuyện tình ngày qua

Ngày xưa ngắm ánh trăng tà
Lời anh nồng ấm thiết tha trao lời
"Anh yêu duy nhất em thôi
Thủy chung trọn giữ muôn đời không phai"

Ngờ đâu lại có một ngày
Manh tâm vong phụ, anh thay đổi lòng
Cuối thu trời chuyển sang đông
Hồn đang ấm áp bỗng lòng tái tê

........Lehong........

NGÀY ẤY XA RỒI



Dòng sông bên lở bên bồi
Lục bình theo nước cuốn trôi bềnh bồng
Giờ em đã bước theo chồng
Yêu thương ngày cũ viễn vong xa vời

Chiều về bên giậu mồng tơi
Gió đùa , chiếc lá bỗng rơi vội vàng
Đã qua mùa hạ nồng nàn
Thu về gợi nhớ lá vàng nhẹ bay

Xa rồi cái thuở đắm say
Bơ vơ ngày tháng héo gầy dáng ai
Bàn tay chờ một bàn tay
Ngắm nhìn trời đất mây bay lững lờ

Còn đâu cái thuở ban sơ
Buồn dâng tím ngắt câu thơ lạc vần .

.......Sương Sương........

Xa rồi cái thuở yêu đương
Nhìn em mà thấy tâm hồn ngẩn ngơ
Anh về dệt vội tình thơ
Nhưng em chẳng đọc hững hờ ngó qua

Vì tình anh quá thiết tha
Nên nhà hai đứa tuy xa lại gần
Trải qua mấy bận thu sang
Tình đang nồng thắm ngỡ ngàng chia phôi

Thiệp hồng em đã thay lời
Báo tin em sẽ ngày mai theo chồng
Thế là con Sáo sang sông
Nhìn theo kiệu cưới mà lòng tôi đau

Tìm đâu giây phút ban đầu
Nhìn đời chỉ thấy thương đau ngút ngàn

.........Lehong........

Saturday, July 10, 2010

CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU



Em trót tặng anh bài thơ tình
Chẳng cần bút mực, chẳng dùng mail
Chỉ bằng tin nhắn trong đêm vắng
Qủa tim rộn nhịp gởi kèm theo.

-Anh chớ xem qua xóa cái vèo
Mà tim đau đớn từng thớ cơ
Tình em gói trọn trong thơ ấy
Tin gởi đi rồi nghĩ vẩn vơ.

-Anh sẽ vui mừng hay làm ngơ?
-Thơ thơ thẩn thẩn cái cô này
Thơ tình lãng mạng bay bướm thế!
Ngâm nga anh đọc suốt cả ngày.

Ngẫu hứng em càng viết càng hay
Đều đều anh có đọc mỗi ngày
Anh thành độc giả nghiền em nhất
Và em-triệu phú-tình đầy tay.

........MOON........

EM LÀ CHỦ NỢ
(Cảm tác thơ Moon)

Tình tôi trót đã đắm say
Vì em liên tục mấy ngày nhắn tin
Anh đây nào nỡ lặng thinh
Bởi em gởi gắm chữ tình trong thơ

Nên anh chẳng thể hững hờ
Đọc xong "SAVE' lại phòng hờ mất đi
Thơ em lời lẽ lâm ly
Hồn anh bấn loạn nghĩ suy bao điều

Thật tâm em dạ đã yêu
Hay lòng chất chứa bao điều dối gian ?
Thương yêu rồi lại vội vàng
Để tôi nhung nhớ võ vàng tâm tư ?

Em ơi hãy gật đầu "ừ"
Chớ đừng thay dạ chối từ tình anh !
Tin em nhắn, ngày càng nhanh
Bao lời tha thiết anh đành ghiền thôi

Em là triệu phú giàu thơ
Cũng là chủ nợ kẻ khờ vì yêu

.......Lehong.......

Friday, July 9, 2010

CA DAO NƯỚC MẮT CON TRAI



Làm sao hiểu được đàn bà !
Khi ta chỉ biết ta là đàn ông.
Sợi tình rối tựa bòng bông
Bên đời còn một gã ngông dại khờ.

Trái tim khờ khạo ngu ngơ.
Dầm mưa, dãi nắng đứng chờ người dưng ...
Người ơi ! chẳng đặng thì đừng.
Môi cười,mắt luyến lưng chừng khổ tôi.

Tôi đem tặng hết cuộc đời.
Chỉ mong đổi lấy nửa lời thương yêu !
Thà như nắng sớm mưa chiều.
Đừng vô tình để ít nhiều nhớ mong

Hỏi người, người có biết không !
Nỗi đau tôi biết ,nỗi lòng tôi hay ?
Tặng người nước mắt con trai.
Tôi về nhớ thuở ăn mày tình yêu !

Bàn chân mỏi bước liêu xiêu.
Bờ vai trĩu nặng gánh điều tương tư.

.......Vũ Hoàng.......

PHẢI EM LÀ KIỀU ?

(Cảm tác thơ Vũ Hoàng)

Bao nhiêu nước mắt còn dư
Dành khóc cha mẹ bây chừ khóc em
Tội tôi thao thức từng đêm
Bởi lời dịu ngọt êm đềm đầu môi

Đưa duyên liếc mắt em cười
Cái môi mộng đỏ làm tôi thẩn thờ
Vì em tôi tập làm thơ
Bởi em tôi phải đứng chờ đêm khuya

Đón em trên lối đi về
Em buồn tôi lại ủ ê tâm hồn
Chỉ mong đổi được lời thương
Sao em ngỏanh mặt xem thường tình tôi ?

Tim tôi ai sẻ làm đôi
Giọt lệ ướt đẫm xuống đời con trai
Đau lòng em hỡi có hay ?
Bởi tôi vụng dại ăn mày tình yêu

Phải chăng em cốt là Kiều
Khiến cho Từ Hải tán tiêu cuộc đời ?

........Lehong........

Saturday, June 26, 2010

CHUYỆN HAI ĐỨA MÌNH



Anh là độc giả nghiền tôi
Tôi là bà chủ một trời thơ yêu
Đôi ta sáng sáng chiều chiều
Kẻ tung-người hứng như diều căng dây

Diều bay lên chín tầng mây
Một tầng-một bậc mình xây mộng vàng
Mình là triệu phú thời gian
Một năm mình có muôn vàn yêu thường.

........Hằng Nga.......

Tình thơ trao đổi vấn vương
Em tung, anh hứng chẳng nhường cho nhau
Nào ngờ mấy bận đổi trao
Đôi tim rung cảm dạt dào ý thơ

Ta cùng xây đắp ước mơ
Một lần gặp mặt, một giờ bên nhau
Lòng em nay đã xuyến xao
Hồn anh như đã quyện vào mắt em

Mong sao ngày sớm qua đêm
Trầu cau, mai mối vững bề tơ duyên
Em vui phận gái thuyền quyên
Anh mừng do bởi phỉ nguyền tóc tơ

Hằng đêm anh vẫn đợi chờ
Chờ em lên Net làm thơ trao tình
Chuyện riêng tâm sự đôi mình
Em ơi giữ kín chớ tin người ngoài !

........Lehong........

Friday, June 25, 2010

Xin lỗi Em -BÌNH DƯƠNG !



Bình Dương ơi !
Ta giờ viễn xứ xa xăm.
Biết người còn nhớ ta chăng
Vẫn mơ một ngày về thăm
Bình Dương ơi !
Em còn nhớ thuở xa xưa
Bốn bàn chân bước dưới mưa
Nghe tình chất ngất trong tim
Nhớ ơi nói mấy cho vừa
Bình Dương ơi !
Chờ ai bằng lăng sớm tím
Phượng gầy cánh đỏ ...bâng khuâng.
Nhớ ai tiếng ve xao xuyến !
Hè qua bụi đỏ sau lưng
Phố buồn mờ sương buổi sáng!
Chuông chùa vẳng tiếng chiều xa
Ta-Em chắp tay cầu nguyện
Tình ta năm tháng không nhòa..
Bình Dương ơi !
Cuộc đời xô đẩy ta đi
Đau lòng ta lúc phân ly
Bây giờ ta-em còn gì
Lỡ làng thôi trách nhau chi !

......Vũ Hoàng.......

Số phận

(Cảm tác thơ Vũ Hoàng)

Bình Dương ơi ! Thân anh nay viễn xứ
Tạm đôi hàng, vài chữ xin lỗi em
Nhớ thương nhiều nhưng chẳng tiện về thăm
Đau đớn lòng đành lặng căm hứng chịu

Thuở học trò chuyện học hành bận bịu
Nhưng chữ tình sớm bám víu đôi ta
Anh nhớ khi hàng phượng thắm trổ hoa
Cũng là lúc phải lìa xa, cách biệt

Con ve sầu cất tiếng kêu lưu luyến
Như đau lòng đưa tiển kẻ ra đi
Phố mù sương, ảm đạm lúc phân kỳ
Tiếng kinh cầu nghe sầu bi lời từ tạ

Và từ đó anh bóng chim, tăm cá
Còn lòng thì sớm "được cá quên nôm"
Để tháng năm em chuốc lấy tủi hờn
Anh vui lặn ngụp trong cơn say tình

Thôi em nhé ! Chớ để lòng bịn rịn
Tiếc thương gì bởi người tính dối gian
Đời khiến xui ta duyên nợ lỡ làng
Thôi chớ trách, đừng than vì số phận

........Lehong........

Wednesday, June 23, 2010

CHÙA TRẤN QUỐC

Nam thiên cổ tự nhất Tây Hồ
Trấn Quốc thanh bình tựa áng thơ
Bốn phía mênh mang reo sóng nước
Đôi bờ văng vẳng vọng chuông chùa
Cửa thiền niệm Phật khơi trong sáng
Cõi tục tu tâm xóa mịt mờ
Tiền Lý linh quang đà tọa lạc *
Thiên thu quả phúc rạng kinh đô

......Hồ văn Thiện......

Lễ mừng chiến thắng

Lịch sử Việt Nam có bác Hồ
Võ văn thao lược thích làm thơ
**Chí Minh lập cứ nơi rừng núi
**Công Uẩn tọa tu tại đất chùa
Giải phóng quê nhà giành độc lập
Dựng xây non nước thoát u mờ
Chiến tranh thắng lợi dân hoan hỉ
Tổ chức lễ mừng tại thủ đô

.....Hongle09.....

** Tên của lãnh tụ Hồ chí Minh và nhà vua Lý công Uẩn

Monday, June 21, 2010

TA LƯNG TỬNG .....



Nhắm mắt lại em ơi !
Anh đưa em vào cổ tích...
Hiển nhiên đời sao khóc gió thương mây.
Úp mặt vào nhau
Cho tim mình kết lại
Nhớ làm gì...
tình Trọng Thủy - Mỵ Châu
Cô Tấm ngày xưa giờ để tang ông Bụt
Thành quách đền đài đã hóa bể dâu !
...Nhắm mắt lại em ơi !
Anh đưa em về phía trước
Cỏi yêu tình,nơi hạn hán ,chỗ bão giông
Thì nghĩa gì đâu !
Khi thời gian đi không dừng lại
Một kiếp người ai biết trước sau !?
Đừng cúi đầu để mặt nhìn xuống đất.
Bầu trời xanh vẫn ở trên cao
Đừng đứng lại... ngày mai nuối tiếc
Bước em ơi ! môi sẽ chạm vào nhau...
Thời gian bốn mùa hoa vẫn nở.
Cuộc đời mình xanh mãi những ước mơ.

.......Vũ Hoàng ......

Tình đang đón đợi !
(cảm tác thơ Vũ hoàng)

Nhắc mà chi chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy
Một chuyện tình ủy mị lắm đau thương
Đã gây ra cảnh loạn lạc chiến trường
Cả Mỵ Châu cùng An Dương Dương thảm bại

Cũng thôi nhắc Cô Tấm thời vụng dại
Bị người em, mẹ ghẻ hãm hại đời
Được Bụt, Tiên giúp đở đó em ơi
Và cuối cùng được lên ngôi Hoàng hậu

Nhắm mắt lại, anh đưa qua dông bão
Qua những vùng đẩm máu bởi chiến tranh
Để tìm về nươg náu chốn yên lành
Nơi vùng biển trong xanh màu nước biếc

Đời con người phải đâu là bất diệt
Sống hôm nay, mai sẽ biết ra sao
Hãy ngẩng đầu vọng hướng bầu trời cao
Có vầng trăng, có ngàn sao lấp lánh

Đừng chôn chặt nơi cô phòng đơn lạnh
Bước ra ngoài để nhìn ánh thái dương
Trước mặt em là cả một thiên đường
Mà hạnh phúc, tình yêu đang đón đợi

.......Lehong.......

Sunday, June 20, 2010

CÁNH HOA SẦU



Lặng nhìn từng phiến lá rơi
vàng phai ngập lối , lòng chơi vơi buồn
chưa tắt nắng hoàng hôn xuống vội
bước vào đời lắm nỗi thương vay

duyên không trọn tháng ngày buồn tẻ
tủi phận mình....mắt lệ đắng cay.
chiều nghiêng phủ bóng hao gầy
hồn thu nhuốm lạnh..gió mây hững hờ

liễu buồn rũ úa bơ vơ
bến sông thầm lặng..thương chờ đợi ai.
đoạn đường tình chông gai lầy lội
thân lục bình trôi nổi về đâu ?

đêm đêm ôm cánh hoa sầu
áng mây giăng phủ một mầu tương tư./.

......KhangNhii......

Trời trong, mưa tạnh

(Cảm tác thơ Khang Nhii)

Người đi đã mấy năm dư
Bởi chưa về lại sầu tư người chờ
Biết rồi đây anh thương, anh nhớ
Hay em chờ trong cảnh bơ vơ

Mong anh chớ có hững hờ
Để người mong đợi khỏi ngơ ngẩn buồn
Gió thu lạnh mưa tuôn giọt ngắn
Thương cho mình sao lắm đắng cay

Gió mưa làm cánh hoa gầy
Đường tình sao lắm chông gai phũ phàng
Thân lục bình dầm chan mưa nắng
Nước lớn ròng lo lắng tương lai

Mong là có được ngày mai
Trời trong, mưa tạnh hết ngày gian nan

........Lehong........

KHI XƯA



Khi xưa trót lỡ yêu anh
Giờ đây thì đã tan thành khói mây
Xưa yêu người thật đắm say
Bây chừ nhận lấy lệ cay ðắng lòng

Khi xưa tôi vẫn hoài mong
Cùng ai sánh bước hương nồng trao duyên
Nào ngờ phận nhỏ truân chuyên
Mộng tình đã lỡ thuyền quyên đợi chờ

Khi xưa bé nhỏ dại khờ
Yêu người nào biết chữ ngờ trong tôi
Bây chừ mình chỉ đơn côi
Người ta có cặp có đôi hết rồi

Cũng đành số phận mà thôi
Vì yêu sai lỡ nên đời hẫm hiu
Buồn vương theo áng mây chiều
Một mình đơn lạnh cô liêu lối về.

Người ta quên chữ hẹn thề
Nhớ thương chi nữa cho tê tái lòng
Từ nay khép chặt khuê phòng
Cài then xóa chữ tâm đồng ai trao./.

......KhangNhii......

Đừng thương, thôi nhớ
Cảm tác thơ Khang Nhii )

[size=3][color=green]Lúc xưa khi mới yêu nhau
Bao lời anh hứa mấy câu hẹn thề
Chữ tình em trót đam mê
Để nay đón nhận ê chề thương đau

Ngày nao mơ chuyện trầu cau
Tình anh tha thiết, duyên trao mặn nồng
Nhưng anh bẻ gãy chử đồng
Để cho em phải cô phòng quạnh hiu

Dại khờ tôi trót đã yêu
Nên khi vỡ mộng đời nhiều bể dâu
Anh như tăm cá bóng câu
Thoáng qua rồi để khổ sầu cho em

Đêm nay ngồi tựa bên thềm
Nhìn trăng tưởng nhớ lòng thêm não nề
Người ta đã có hôn thê
Còn em đơn lẻ tái tê tâm hồn

Thân tôi nay cảnh cô đơn
Hận người "khóa chăt khuê phòng từ đây"
Tình như gió thoảng mây bay
Đừng thương, thôi nhớ những ngày xa xưa

.......Lehong.......

Saturday, June 19, 2010

TRĂNG KHUYẾT



Ai đem xén ánh trăng vàng?
Để cho trăng khuyết.
Lỡ làng cuộc chơi
Sao anh không nói một lời?
Để em tan nát một trời tương tư.

.....Moon.....

Nói nhiều lời sẽ thừa dư
Trăng đầy rồi khuyết từ từ đấy thôi
Lỡ làng người đã biết rồi
Thì thôi em nhé cuộc chơi ta dừng !

.....Lehong.....

CẢM TÁC

Đêm buồn chợt chàng tặng thơ
Trời ơi!em ngỡ giấc mơ thiên đàng
Con tim bổi hổi xốn xang
Lòng nghe dệt những mùa vàng yêu thương.

.....Moon.....

Đó là những lúc yêu đương
Tình yêu là cõi thiên đường trong mơ
Nên em cứ đợi cứ chờ
Lời thơ chàng viết tâm tư bàng hoàng
Đến khi gặp cảnh trái ngang
Con tim tan nát dở dang mộng đời
Để rối xa cách đôi nơi
Thơ tình cũng hết những lời ái ân

.....Lehong.....

GỞI ANH

Móc tim ra nối sợi tình
Rút lòng đem buộc bóng hình ngày xưa
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Em buồn em xé tan mùa dối gian.

.....Moon.....

Tình ta nay đã dở dang
Vì ai đã nỡ phụ phàng tình xưa
Móc tim kết nối bằng thừa
Rút lòng đem buộc vẫn chưa dính liền
Trời buồn mưa mãi triền miên
Em buồn đầu óc muốn lên cơn khùng !

.....Lehong.....

TRÁCH

Cũng từ cái miệng xinh xinh
Ngày xưa hai đứa tỏ tình cùng nhau
Bây giờ trút những lời đau
Cho tim rớm máu phai màu dấu yêu.

.....Moon.....

Xinh xinh cái miệng mỹ miều
Lời ai đã nói thương nhiều em tôi !
Ngọt nơi chót lưởi đầu môi
Để giở người thốt bao lời đắng cay
Nay thì tình đã phôi phai
Con tim rỉ máu, hình hài xác xơ !

.....Lehong.....

EM ƠI ! GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG.....



Có nghĩa gì đâu chút hương mùa cũ
Còn nhớ ,còn thương gió thoảng qua rồi
Em bước kiêu sa theo tình biển gọi
Ta sông nhỏ hẹp chảy về xa xôi...

Con suối còn vương ngày em mới lớn.
Chân đất, đầu trần không áo tắm mưa.
Ta mãi lang thang tìm miền không có..
Đến thưở bạc đầu có... cũng như chưa!

......Vũ Hoàng ......

Tình có như không

Chạnh lòng bỗng nhớ chuyện năm xưa
Khi tôi với nàng bén duyên ưa
Hôm nay nhớ lại như gió thoảng
Dù yêu em lắm mấy cho vừa !

Rồi em theo tiếng gọi kiêu sa
Bây giờ đã là vợ người ta
Còn tôi tình có như chưa có
Giây phút nhớ em lệ nhạt nhòa

Tôi muốn trở về những ngày thơ
Em là cô gái mắt nai tơ
Nhìn tôi len lén em mắc cỡ
Sao giờ gặp lại mặt hững hờ ?

Còn đâu lúc chân đất, đầu trần
Bùn sình còn vương lấy gót chân !
Còn nhớ hay quên ngày em lớn
Ngày em về sống chốn quê chồng ?

Luyến lưu chi lắm cũng hoài công
Khi mà con sáo đã sang sông
Sáo đã bay xa không trở lại
Nên tình tuy có kể bằng không !

.......Lehong.......

ĐÓN EM BÊN HỒ

Em còn có nhớ cũng nơi này ?
Một sớm mai nào mưa bóng mây
Dưới tháp Hòa Phong cùng đứng nấp
Mặt hồ chim nhạn cắt đường bay
Ngọc Sơn mờ ảo sương bao phủ
Thê Húc rỡ ràng khách đứng say
Xa cách bao năm giờ trở lại
Lối xưa trải đỏ phượng rơi đầy *

...... Hồ Văn Thiện......

Gặp mặt nơi nầy

Tình tôi với Phương vẫn đong đầy
Như bóng với hình tựa gió mây
Em vẫn yêu đương tình thắm thiết
Tôi hoài ấp ủ dạ mê say
Nào ngờ duyên nơ là bèo dạt
Đâu ngỡ chữ tình thoảng gió bay
Cách trở đôi ta đành vỡ mộng
Ai dè còn gặp mặt nơi nầy !

......Lehong.......

Friday, June 18, 2010

MƯA NỬA ĐÊM



Nửa đêm thức giấc
Nghe cơn mưa rớt.
Em biết chăng
Anh nhớ em không !?
"Thuê bao quí ‎ khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được"
Mưa ngoài trời sao ướt lạnh trong lòng!
Có khi nào !?
"Thuê bao quy khách vừa gọi...
Đang nằm trong vòng tay thuê bao khác!
Có lẽ nào ...
Có lẽ nào ta đã mất nhau !

......Vũ Hòang......

Nghi ngờ

Nửa đêm trăn trở khó ngủ yên
Ngoài trời đang phủ một màu đen
Tí tách giọt mưa rơi trên lá
Nhớ em, "phone" bấm anh gọi tên

Bên kia đầu máy vẫn im lìm
Thanh lạ thay tiếng nói dịu êm :
"Thuê bao quí khách đang bị bận"
Chắc là ai đó cũng đang lên ?

Bên ngoài vẫn nặng hột mưa đêm
Lòng anh chợt nỗi buồn không tên
Lẽ nào ta mất nhau thực sự
Khi hẹn đúng giờ em lại quên ?

Em đang lên máy để gọi ai ?
Người ấy thế nào gái hay trai ?
Bao lâu hai người tình thân thiết ?
Sao chẳng gọi nhau lúc ban ngày ?

........Lehong.......

Thursday, June 17, 2010

KẺ DẠI KHỜ



Bỗng thấy tim ta quá dại khờ
Đàn bà quyến rũ cứ ngu ngơ
Mơ hình nhớ bóng lòng thao thức
Ước vọng bên người dạ vu vơ

Lẩn thẩn con tim không định hướng
Miên man đầu óc đến bơ phờ
Làm sao lấy được người trong mộng
Để nhớ và thương có bến bờ

......Cá Mặn......

Đời là thế !

Cũng bởi vì yêu anh hoá khờ
Người ta thấy mặt đã làm ngơ
Tướng nàng sang trọng dân quyền quí
Anh dạng nghèo hèn loại bá vơ
Vì vậy hoa kia nay có chủ
Thế nên đò nọ chửa vô bờ
Đừng buồn bạn nhé ! Đời là thế
Suy nghĩ chi nhiều tóc bạc phơ

.......Lehong......

Wednesday, June 16, 2010

Không để ý

Không để ý

Vườn ớt nhà anh đã chín.
Luống tỏi nhà em nở bông.
Quen quá mình không để ý.
Bổng dưng... Chúng lớn chồng ngồng

......Vũ Hòang......

Nay em lớn đi lấy chồng
Anh nào gối chiếc phòng không
Giờ thì con đàn cháu đống
Còn em tay bế tay bồng

.......Lehong.......

Tuesday, June 15, 2010

LỤC BÁT VU VƠ

LỤC BÁT VU VƠ

Già rồi ! cứ hỏi già chưa ?
Thèm như con nít tắm mưa cởi truồng.

Đêm về ngắm ánh trăng suông
Ngày nghe đất gọi nổi buồn vu vơ

May còn bầu rượu túi thơ,
Trái tim mở cửa đợi chờ người dưng ...

......Vũ Hòang......

Định luật tạo hóa

Dù già lòng vẫn còn xuân
Thấy gái son trẻ ngỡ mình hai mươi
Chuyện trò lão xưng em, tui
Yêu thương rả rích mẫn mùi như trai

Trên WEB thơ thả dài dài
Buông lời trêu chọc chẳng ai lão từ
Ban ngày bầu rượu túi thơ
Vui cùng bằng hữu, đợi chờ tri âm

Muốn mình như tuổi lên năm
Cởi truồng nhong nhỏng đi dầm tắm mưa
Thời gian nhanh tựa thoi đưa
Còn đâu "ba vá miểng dừa" đầu xanh !

Luyến lưu nay cũng phải đành
Định luật tạo hóa : lá xanh rồi vàng !

........Lehong........

Saturday, June 12, 2010

BA ƠI!

BA ƠI!

Cái ngày ấy sẽ đến ư?
Trời ơi!con biết bây chừ làm răng?
Bệnh ba bác sĩ xin hàng
Con xin vái lấy trăm đàng tứ phương

Con muốn dốc hết tình thương
Làm liều thần dược xin nhường dâng ba
Muốn vét cạn giọt lệ sa
Làm dòng máu đỏ thật thà nuôi tim...

Bôn ba rong ruỗi khắp trời
Bây giờ rã cánh dừng nơi đất lành
Lòng con ai chẻ tan tành
Thành ra trăm mảnh độc hành đớn đau?

Ngày mai sắc nắng phai màu
Tương lai vĩnh viễn đen màu thế ba?

........Hằng Nga.......

Cầu được bình an

Còn người khi trót sinh ra
Tuổi thơ rồi đến ngày già thế thôi
Cây kia trổ lộc đâm chồi
Ra hoa kết trái để rồi cằn khô !

Bao năm khuya sớm phụng thờ
Dưỡng nuôi tròn đạo em nào vong ân
Con người do ở số phần
Trời cao định đoạt chớ lo lắng buồn

Biết đâu nguy hiểm qua cơn
Cha già khỏe lại, sức mòn hồi sinh
Xin em hãy vững lòng tin
Cố lo chăm sóc trọn tình cùng cha

Nam mô niệm chữ Di đà
A men xin Chúa được qua nguy nàn
Vái Trời thắp mấy nén nhang
Cầu cho Cha được bình an sống đời

........Lehong........

Friday, June 11, 2010

TÌNH LỠ...



Hạnh phúc như mưa rào trong nắng,
Em - khoảng trời xanh ở trên cao.
Ta ngu ngơ con tim khờ khạo
Ngẩn ngơ nhìn tình cũng qua mau

Về lối cũ, thương người năm cũ
Em xa xăm ...tay bế tay bồng.
Nước ngược xuôi đi về biển rộng...
Hiểu ta chi cát lạnh rêu phong !

Thôi nhé ! em phân vân hai ngã
Đời buồn ai chỉ một lần thôi
Chỉ tiêc ngày xưa...môi hôn vội...
Nên bâng quơ ..chợt nhớ xa xôi !

.....Vũ Hoàng.....

Bởi vì chữ hiếu

Duyên ta nay dở dang rồi
Thì thôi anh hỡi đôi nơi chia lìa
Từ nay đành phải cách chia
Anh nơi phố cũ, em về nhà ai !

Tình đầu nào dễ phôi phai
Em luôn thương nhớ những ngày bên nhau
Tưởng là trầu thắm duyên cau
Nào ngờ Cha mẹ ham giàu buộc em

Người ta quan tước quyền trên
Khi anh cuộc sống bồng bềnh đó đây
Tuy không quên được những ngày
Nụ hôn môi vội làm say đắm lòng

Thời gian phủ lớp rêu phong
Lúc em có chồng ly biệt cố hương
Bao năm gặp lại người thương
Con em tay bế tay bồng bên ai

Má hồng giờ đã nhạt phai
Chỉ xin anh chớ đắng cay nặng lời
Mong người hảy hiểu giùm tôi
Bởi vì chữ hiếu (em) vâng lời mẹ ba

.....Lehong......

Thursday, June 10, 2010

ĐỨT BÓNG

Cáo biệt ngao du bởi ngại dè
Bu nhà nổi giận cắt tè le
E vòi bọ cạp lơ đình đám
Sợ mắt bồ câu tránh hội hè
Cá chậu sờn vây trơ miệng chép
Chim lồng mỏi cánh vểnh đầu nghe
Trùn đưa mỏ vịt lương còm cõi
Khỉ thật làm trai chẳng vậy nhè ?

.........VMT.........

Té vỉa hè

Uống rượu chưa say mà đã nhè
Nghiêng qua ngã lại cố làm le
Bạn bè thương giúp lời khuyên bảo
Còn hắn ương gàn chẳng chịu nghe
La lối um sùm người dễ sợ
Im hơi lặng tiếng tôi e dè
Xĩn say đâu biết điều sai quấy
Chưa bước đến nhà té vỉa hè

........Lehong........

LẠC ?

Lạc vào chốn ấy bỗng ngu ngơ
Rộn rã dường như vạn tiếng tơ
Rút bút đã toan bài ngẫu hứng
Giật mình tự hỏi ai mong chờ ?
Cổ thi rắc rối đâu người thích
Hiện đại lòng thòng mấy kẻ mơ
Thôi hẵng trở về chơi lục bát
Tầm xuân một đóa cũng nên thơ

........Hồ văn Thiên.......

Rõ lầm !

Tuy già hồn lão vẫn trai tơ
Đêm ngủ chập chờn trong giấc mơ
Thoáng dáng bên sông em đứng đợi
Hiện thân đầu xóm lão mong chờ
Gặp nhau mới biết người xa lạ
Đối diện rõ lầm lòng ngẩn ngơ
Mắt yếu nhìn ai còn lẫn lộn
Thương nàng thầm gởi ý qua thơ

........Lehong.......

Wednesday, June 9, 2010

MA NỮ

MA NỮ

Nầy ma nữ miệng lưỡi điêu ngoa
Trời sinh em dóc ngọc thân ngà
Cứ dối gian và luôn tàn ác ...
Van em làm hư hỏng đời ta. !

Ta mơ em thục nữ dịu dàng
Ra ngoài đường trời đất lan man.
Cong cớn môi chi chiều bối rối
Hồn ta bổng chốc hóa điêu tàn

Ví dụ thôi ! nầy ta yêu nhau
Cơn mê tình ái thuở chiêm bao
Ma nữ hóa thân làm hiền phụ
Tạ ơn đời ta nguyện hư hao !

......Vũ Hòang.......

Biến đi liền

Dù em Ma Nữ đã làm sao ?
Vì anh, em nhận hết thương đau
Em nguyện với lòng không gian dối
Tim yêu với cảm xúc ngọt ngào

Yêu anh như lúc buổi ban đầu
Chỉ mong duyên thắm được bền lâu
Anh già, thân yếu hay vì bệnh
Em là thần dược xóa thương đau

Hiện thân Ma nữ nhưng cốt tiên
Bản chất của em thật dịu hiền
Ăn tươi, nuốt sống người lừa phản
Nâng khăn sửa túi đúng vợ hiền

Ma nữ nên không hám bạc tiền
Yêu anh chắc bởi nợ tiền thiên
Kiếp trước yêu nhau tình không trọn
Trời thương kiếp nầy được nên duyên

Thôi anh xin chớ quá ưu phiền
Đến khi anh có được chút tước quyền
Em để cho anh vui trần thế
Còn em Ma nữ biến đi liền !

.......Lehong........

NÓI VỚI MỘT NGƯỜI



Đừng yêu em nhé!hỡi người dưng!
Chẳng đến với nhau hãy biết dừng
Sum họp họa hoằn trong gang tấc
Biệt ly đành đoạn cách nghìn trùng.

Vắng anh em khuyết từ trong mộng
Anh ở đâu tròn kiếp nợ chung
Thế nhé anh ơi!đành giã biệt
Kiếp sau mình hẹn sẽ tương phùng.

........Cogiaomn........

Nghìn trùng cách biệt
(Họa loạn vận)

Thôi rồi đã vỡ mộng tao phùng !
Mong đến kiếp sau mình sống chung
Kẻ lạ mắt nhìn, em để ý ?
Người quen tên gọi, khó mong dừng !
Tôi nào hời hợt tình thương mến
Em lại hững hờ dạ dửng dưng
Bởi vậy tôi ôm sầu tuyệt vọng
Tình ta như cách biệt nghìn trùng

.......Lehong......

SƯỚNG !

Sáng nay lép nhép mưa phùn

Đi đâu cũng ngại ngồi buồn nhổ râu

Nhổ cây lay gốc thời đau

Vênh hàm nhổ mấy cọng râu... đã hờn !

.....Hồ văn Thiện......

NHƯ THỜI TRAI TRẺ
(Chọc phá Bác Thiện)

Nhổ râu đau riết cũng lờn
Bác ơi nhổ được sạch trơn mới tài !
Ra đường chẳng biết Bác ai ?
Vì trông trung trẻ như thời hai mươi

Nhìn người Bác tủm tỉm cười
Khoe hàm răng giả trắng tươi thật đều
Vỗ đùi một tiếng thật kêu
Mấy em phụ việc, mấy Kiều ở đâu ?

Hôm nay Bác đã nhẳn râu
"Viagra" trợ lực thế nào cũng lên
Nếu lâu em chớ có rên
Cho Bác cơ hội bù đền nghe em !

.....Hongle09.....
Chỉ chủ yếu chọc chút cho vui mong Bác đừng giận !

Tuesday, June 8, 2010

SIÊU...TƯỞNG

Sướng khỉ gì đâu, khổ thấy bà
Thời gian ngóng đợi cứ dần qua
Gom tiền chặn cổng đau lòng mẹ
Góp quỹ ngăn cầu sót ruột cha
Cái ngõ về Nam thời vẫn tịt
Con đường tới Bắc hãy còn xa
Bao giờ đất Việt mình thông tuyến
Đoạn giữa Trung Kỳ bác nhớ ra !

..... NHỊ THẬP TAM KHÔI.....

Khó trở qua
(Họa loạn vận)

Nhớ lắm nhưng mà chẳng thể ra
Vì tôi đang sống tận trời xa
Bao năm ấp ủ tình quê Mẹ
Mấy bận định lòng ghé viếng Cha
Miền Bắc tôi còn bao bạn hữu
Đất Nam anh sống với ông bà
Tuổi già sức khỏe ngày suy yếu
Bệnh hoạn nguy nàn khó trở qua

.......Lehong........

Monday, June 7, 2010

THÁNG SÁU EM ĐI

Em đi tháng sáu trời mưa.
Hạ xưa thay nắng cho vừa nhớ thương
Tiển em đi một đoạn đường
Nghe mưa ướt mộng bình thường vở tan.

Về đâu cơn gió lang thang?!
Cơn mưa tháng sáu ngập tràn nổi đau.
Thì thôi mình đã mất nhau.
Đem hương tháng sáu ủ vào tương tư.

Nhìn nhau giây phút tạ từ
Ta buồn là để cho người khác vui...

.......Vũ Hòang........

Giây phút giã từ
(Cảm tác thơ Vũ Hoàng)

Thôi đành tan vỡ mộng rồi
Em đi hạ ấy bỏ tôi một mình
Tiển em nắng chẳng lung linh
Trời mưa như khóc chuyện tình đôi ta

Tôi về ôm nỗi xót xa
Và như giọt lệ làm nhòa mắt mi
Một lần tiển bước em đi
Là tôi ôm nỗi sầu bi trọn đời

Nhìn nhau lần cuối em cười
Còn tôi thì cố cắn môi giữ lòng
Tiển người đưa sáo sang sông
Từ nay Sáo đã sổ lồng bay cao

Tạ từ giây phút bên nhau
Em vui chân Sáo, tôi đau buốt lòng

........Lehong........

SIÊU TỐC

Lòng người không thuận định…cho qua
Đi tắt, đón…đuôi(*) chết bỏ bà!
Siêu tốc thắt vào dân chặt bụng
Cực nhanh nở mãi nợ bung ra
Tầm nhìn không quá…bờ tre xóm
Suy nghĩ vượt ra…đám ruộng xa
Mau chóng dừng ngay phương án lại
Siêu siêu, tốc tốc, ối cha cha!

........ Lê Trường Hưởng.......

Chỉ tội người dân
( Họa loạn vận )

Có đường siêu tốc sướng nghe cha !
Nam, Bắc gần rồi chớ chẳng xa
Sáng sớm chạy về thăm má vợ
Đêm khuya ghé lại viếng ông bà
Nam quan thuở trước còn đi khó
Bến hải ngày nay thật dễ qua
Chỉ tội cho dân ta khốn khó
Bạc tiền dành dụm lại chi ra

.......Lehong........

Sunday, June 6, 2010

NĂM NAY TA BAO NHIÊU TUỔI ?

Năm nay ,Ta bao tuổi ?!
Dấu thời gian trên trán hằn sâu.
Ngày mở cửa trái tim đời mệt nhọc.
Tình ơi tình ! rơi xuống đáy đêm thâu..
Ta nguyền rủa nổi khát khao.
Dục lòng ta đam mê,cháy bỏng.
Nghe con quỉ dữ lòng ta bật khóc
Phút thăng hoa lệ đá ứa trào.
Năm nay, ta bao tuổi?
Lòng tơ vương trái chin thanh tân,
Hồn hoan hỉ xoáy vào lỗ đen khát vọng
Đời gọi ta,
Thơ gọi ta.
Em gọi ta
Biết bao lần ma quỉ gọi ta !
Năm nay ta bao tuổi...
Đợi phút thiêng linh
Chờ ngày tan rã
Từng hạt lửng lơ vào vũ trụ bao la.
Ngày đó...
Ta đã về nhà !?
Tay cầm đóa hoa vô thường
Chẳng biết mình bao nhiêu tuổi.

........Vũ Hoàng .........

Còn quá trẻ !

Chẳng cần biết ta bao nhiêu tuổi !
Dù cuộc đời nhiều rủi, ít may
Dẫu đường tình lắm ngang trái đắng cay
Ta vẫn yêu như ngày tim mở ngõ

Đón tình yêu với cõi lòng hăm hở
Nụ hôn đầu có bở ngỡ đầu môi
Giục lòng ta như ngọn lửa đun sôi
Muốn được yêu để rồi mang sầu khổ

Cũng đôi lúc lòng hờn ghen phẫn nộ
Khi người tình lại cố ý dối gian
Ngỡ rằng mình dạo bước chốn thiên đàng
Có ngờ đâu đang sa chân địa ngục !

Em gọi ta ! với tiếng lòng thổn thức
Đời gọi ta ! chẳng có chút thiện tâm
Thơ gọi ta ! Bày giải những âm thầm
Đang chất chứa bao tháng năm cất giấu

Rồi một ngày ta rời nơi ẩn náu
Chốn dương gian đầy tráo trở điêu ngoa
Về một nơi chính thật sự là nhà
Khi hiểu ra tuổi ta còn quá trẻ

.........Lehong.........

VƯỜN YÊU



Đêm hè gió mát trăng thanh
Ước gì em được cùng anh chuyện trò.
Bên cầu hai đứa hẹn hò
Anh là bến đợi con đò là em.

Sông kia là một chất men
Cho đò gặp bến nên quen đường về.
Nghiêng nghiêng một mảnh trăng thề
Trầu xanh quấn lấy cau mê mẩn tình.

Một vầng trăng sáng lung linh
Một đôi bướm trắng rập rình vườn yêu.
Một em gái nhỏ yêu kiều
Bên chàng lãng tử dệt thêu mộng vàng.

........Hằng Nga........

Hoa nay có chủ
( Cảm tác thơ Hằng Nga )

Đêm huyền dịu mơ màng giấc mộng
Em cùng anh nên nghĩa vợ chồng
Thế là Sáo nọ sổ lồng
Cùng chàng Lãng tử phiêu bồng trời mây

Đêm trăng thanh gió lay nhè nhẹ
Em bên anh khe khẻ tiếng ru :
"Anh về học lấy chữ nhu
Chín trăng em đợi, mười thu em chờ"

Anh bến đợi, em đò ghé bến
Lời hẹn hò em sẽ chẳng quên
Xin anh chớ có ưu phiền
Cậy nhờ mai mối phỉ nguyền Trúc-Mai

Lễ đính ước một khay trầu rượu
Với mâm cau, mấy thứ trái cây
Mẹ ba đồng ý nhận lời
Định ngày hôn sự cho đôi chúng mình

Đôi bướm trắng xinh xinh bay lượn
Đôi nhân tình sung sướng đùa vui
Hoa thơm ai hái được rồi
Vườn yêu nay đã có người chăm lo

.........Lehong........

Saturday, June 5, 2010

ĐÃ MUỘN



Đã muộn , hết rằm trăng không tròn nữa
Một nửa đời xô lệch tận chốn xa
Nửa còn lại lang thang buổi chiều tà
Đêm hoang lạnh cùng gối chăn đơn lẻ

Đã quá muộn , mình giờ đâu còn trẻ
Tóc pha sương , dòng dư lệ khô cằn
Mắt mỏi mòn chờ đợi mấy mùa trăng
Chân bước đi giữa dòng đời thầm lặng

Muộn lắm rồi , đời chìm trong sâu lắng
Trái tim côi vẫn gắng đợi tình xa
Cánh phượng hồng theo ngày tháng phôi pha
Hạ hồng xưa đã thay mùa Hạ mới

Trời vào thu , tình yêu chưa với tới
Liệu đông sang còn kịp để thay đò
Giữa dòng đời ai nhận để ai cho
Bao hạnh phúc vỡ tan theo tình chết .

Đã muộn lắm , lửa tình yêu đã hết
Lòng hỏi lòng , tình đã chết còn đâu
Đời dâu bể , vùi chôn bao kỷ niệm
Đã muộn rồi , tim giá lạnh từ lâu

........SS........

Dẫu cách xa nhưng tình đầu khó nhạt
Thương đời em phận bạc với chữ duyên
Mấy thu qua mà lòng mãi ưu phiền
Vì con tim vẫn chưa yên nhịp đập

Cứ ngỡ là đem tình sầu chôn lấp
Không bao giờ nhớ nhắc đến người ta
Mong thời gian sẽ sớm được xóa nhòa
Kỷ niệm cũ, người tình xa một thuở

Bởi hai người có duyên mà không nợ
Nên cam đành lở vở chuyện lứa đôi
Kể từ khi "hắn" thật sự đi rồi
Em buồn khổ lẻ loi trong cuộc sống !

Đã muộn rồi chẳng còn gì hi vọng
Khi Hạ về Thu đến tiển Đông sang
Nhưng mùa Xuân lại đến quá trễ tràng
Nên tim héo vì chưa tan tuyết phủ

Em hỡi em ! anh đôi lời khuyên nhủ
Đừng buồn đau ủ rũ nữa mà chi
Bởi kẻ đi họ có luyến lưu gì
Muôn màng rồi còn chi em chờ đợi !

.......Lehong........

THỢ MỘC XƯA ...

Cong lưng chỏng đít chảy mồ hôi
Xoạt cẳng tay đè chảng chịu thôi
Chốc chốc đưa tay sờ chưa láng
Lâu lâu mò mẩm chỗ còn sồi
Dẽo dai gẵng sức chơi thêm lát
Mỏi gối chồn chân lại chưa rồi.
Khổ lắm ai ơi nghề thợ mộc
Buồn vui sướng khổ chỉ thế thôi !

.......Vũ Hòang.........

Căn nhà mộng ước

Ngắm nghía xoay quanh mấy gốc Sồi
Cây to, phẩm tốt phải cưa thôi
Ban ngày đẽo, gọt bụi dơ bám
Đêm đến sơn, bào mình mẩy hôi

Mấy tháng miệt mài như quá chậm
Dăm ngày gắng sức sẽ nhanh thôi
Căn nhà lý tưởng nay hoàn tất
Mộng ước bấy lâu thỏa nguyện rồi

........Lehong.........

GHẾ "MÁT XOA"

Êm êm Lắc lắc... lắc êm êm
Cái thú "mát xoa" thật đã nghiền
Ghế sắt đong đưa vui tựa trẻ
Nệm bông núng nính sướng như tiên
Xuôi tay nhắm mắt trời mong sập
Thẳng cẳng vênh râu đất muốn nghiêng
Vậy đó đời người thêm tuổi thọ
Dù cho thế giới đảo hay điên !

.......Vũ Hoàng.......

Ắc phải ghiền !

Cứ ngỡ lạc vào chốn động tiên
***Lời ai văng vẵng giọng ru êm
Ngay tay, thẳng cẳng khi nằm sấp
Quay mặt, xê mình lúc trở nghiêng
Bóp bóp, xoa xoa em đuối sức
Rên rên, rỉ rỉ tưởng mình điên
Tuổi già thân xác ngày suy yếu
Chơi mãi 'Mát xoa" ắc phải ghiền !

........Hongle09.......

*** Tiếng ca trong dĩa CD

Friday, June 4, 2010

VẤN VƯƠNG



Đã mấy xuân rồi đến Thịnh Long
Nay về quê cũ vấn vương lòng
Chờ em, cô gái tôi hằng nhớ
Đợi bạn, tôi - người em vẫn mong
Bãi cũ, vạt ngô vừa trổ bắp
Đồng nay, ruộng lúa mới lên đòng
Trước nhà vẫn đỏ hàng râm bụt
Thuyền đã không còn đỗ bến sông

....Tình Biển.(Ngọc Phước).....

Em đã theo chồng
( Họa loạn vận )

Người yêu ngày ấy đã qua sông
Chép nọ bây chừ đã hóa Long
Bến cũ chẳng còn ai ngóng đợi
Đò xưa tôi mỏi mắt chờ mong !
Tôi nôn mau đến ngày thu hoạch
Em vội ngay khi lúa trổ đòng
Người nỡ ra đi không giã biệt
Để tôi tan nát cả tim lòng

........Lehong........

Thursday, June 3, 2010

BỞI VÌ EM LÀ ĐÀN BÀ

Thơ thì cũng chỉ là thơ
Xin anh chớ có ngẩn ngơ làm gì!
Đừng tin bất cứ điều chi!
Vui buồn,hờn dỗi đôi khi vỡ òa...

Bởi vì em là đàn bà
Lúc mưa,lúc nắng như là thiên nhiên.
Nhờ anh xóa cái muộn phiền
Cho tim réo đập nơi triền yêu xưa.

Yêu qua liếc mắt đong đưa
Đâu cần gian dối cho thừa đớn đau!

.........Hằng Nga.........

Kiếp nào mình đã quen nhau
Nghe em than thở lòng đau ruột mềm ?
Ngỡ rằng ai đó muộn phiền
Đem lòng an ủi niềm riêng của nàng

Nhưng nay sao quá ngỡ ngàng
Khi nghe em nói dối gian chuyện mình
Thương ai cái nghĩa cái tình
Nào vì hương sắc, thân hình đối cân

Người buồn tôi thấy phân vân
Lời thơ thông cảm đở nâng bạn bè
Ai ngờ lòng dạ đàn bà
Lúc khô, khi hạn như là nắng mưa

Khơi chi chuyện cũ ngày xưa
Người ta lại nhớ như vừa hôm qua
Ngờ ta lòng dạ gian tà
Nói lời ngon ngọt Bướm hoa gợi tình

Người ơi lòng thật phân minh
Cạn lời bày tỏ kẻo mình bị oan

........lehong........

LẤY CHỒNG "NGOẠI"



Thời thế,thế thời thế đảo điên.
Trầu cau không thắm cũng nên duyên.
Thế biết luân thường đà thay đổi.
Thì ra đạo l‎í một chữ tiền. !
Tâm sự đổi trao phi ngôn ngữ
Khẩu vị uống ăn nghĩ thật phiền.
Quê nhà đành giã từ mái ấm
Xứ người mang nặng kiếp truân chuyên.

......Vũ Hòang.......

Nào phải điên !

Con gái thời xưa giữ chính chuyên
Thờ nay mấy ẺN sống vì tiền
Ngoại kiều đáo xứ xây nên nợ
Bao ả xếp hàng định chữ duyên

Cha mẹ "đau lòng" con xuất giá
Nợ nần thanh toán khỏi hà phiền
Từ nay thanh thản nơi quê lạ ?
Toan tính khôn ngoan nào phải điên !

........Lehong........

RƯỢU TÌNH



Rượu tình
chưa uống đã say
làn môi chưa hé mà ngây ngất lòng

đêm nay,
nguyện thấm tình nồng
cùng ai, ai đó phiêu bồng thế gian

trao nhau giây phút mơ màng
hương say luyến ái dâng tràn lứa đôi./.

......KhangNhii.......

CẢM TÁC THƠ KHANG NHII

Men tình khi nhấm qua rồi
Trần gian hiện hữu có đôi chúng mình
Bao lời hải thệ sơn minh :
"Anh yêu duy nhất chỉ mình em thôi"

Khiến em dang dở cuộc đời
Do anh dịu ngọt bởi lời dối gian
Nay khi hoa rữa nhụy tàn
Bướm kia cất cánh hoang đàng bay xa

Anh giờ chồng của người ta
Tình em anh chỉ mặn mà khi say
Duyên tình nồng đượm đêm nầy
Cho thêm ngây ngát để mai giã từ

Trời trong, trăng sáng mùa Thu
Ước gì anh lại hát ru đưa tình
Tiếc thay em có một mình
Tìm đâu tri kỷ Lưu Linh vui cùng ?

.......Lehong........

Wednesday, June 2, 2010

GỌI TÌNH !



Hãy mở lòng ra đón chào ngày mới
Màu nắng hồng tươi trong cơn mưa rào
Em ngữa mặt lên cong môi tình ái
Ta úp mặt vào trời đất xôn xao

Gió hát tình ca mùa dâng huyền ảo
Đêm dấu mặt trời trăng nằm chiêm bao
Lá chuyển mùa thương trái tim Hạ nhớ
Đỏ cánh phượng bay tiếng con ve buồn

Em dấu thời gian ủ hương con gái
Ta qua máy ngõ tím thời trẻ trai
Còn nhớ, còn thương một đời mê mãi
Gọi gió cho mây bồng tóc em cài

Hãy nhớ tình xa như tình xa nhớ
Sông chia trăm nhánh ta nào có hay...

........Vũ Hòang.........

Hảy trả lời !

Còn nhớ nên tình khó thể phai
Tháng năm tôi vẫn mãi thương ai
Cô gái tóc dài hồng đôi má
Thân hình yểu điệu dáng trang đài

Xa nhau khi đến Hạ bãi trường
Phượng hồng nhuộm đỏ trái tim thương
Em đi, ve sầu buông tiếng hát
Hẹn nhau em nhé lúc khai trường !

Đã mấy hè rồi em vắng tin
Thương em tôi khắp nẻo đi tìm
Em giấu tình riêng trong nhật ký
Tôi về kiểm lại ở buồng tim

Thì ra tôi thật sự yêu rồi
Nhưng em đã biền biệt xa xôi
Gởi tình vào gió tôi trao đến
Em nhận được chưa hảy trả lời ?

........Lehong........

NGƯỜI VỀ THỊNH LONG

Hải Hậu đâu ngờ có Thịnh Long
Khiến dân Hà Nội phải xao lòng
Xây nhà sớm tối say hương mặn
Kết bạn đêm hôm hưởng vị nồng
Gió biển liu hiu chiều tắt nắng
Sóng tình dìu dặt lúc cong mông
Hỏi người về có tò te tí ?
Để lại nơi này khoảng trống không !

........ Hồ Văn Thiên........

Ước gì là thật !
( Họa loạn vận)

Lâu lắm chưa về ghé Vĩnh Long
Biết ai còn nhớ đến tôi không ?
Người em áo trắng bay trong gió
Cô gái tóc nhung thả chấm mông
Hình bóng dịu dàng ghi đậm trí
Tình cảm thơ ngây khắc sâu lòng
Ước ao giấc mộng thành điều thật
Hai đứa bên nhau nghĩa mặn nồng

.........Lehong........

Tuesday, June 1, 2010

NỬA ĐỜI CÔ ĐƠN




Từ đêm bóng ảo thực hư
Gió mưa phủ lấp mây mù đời giăng
Từ anh dệt mộng cùng trăng
Bỏ tình trôi nổi trầm thăng giữa đời.

Ngỡ ngàng trong tiếng khóc cười
Nén đau thương lại... ơi người dối gian
Giả vờ xem nhẹ trái ngang
Thật ra lòng đắng muôn vàn nỗi đau.

Biết tìm người ở nơi đâu?
Hành trang ôm trọn gói sầu vương mang.
Tơ lòng trăm mối ngổn ngang
Đường tình lỡ mộng dở dang xuân thì.

Giọt buồn đọng ướt bờ mi
bờ môi khô lạnh từ khi vắng người
Trăm năm duyên mộng vỡ rồi
Đành thôi chấp nhận nữa đời cô đơn./.

.......KhangNhii.......

Phận má hồng

Cảm tác thơ Khang Nhii

Lòng em bao nỗi chán chường
Bởi tình ngày cũ vấn vương trọn đời
Những đêm gối chiếc đơn côi
Giận anh nhưng nhớ những lời gió trăng

Bao lời người đã dối gian
Em nghe mà chợt bàng hoàng tâm tư
Lời anh nhẹ như tiếng ru
Em yên vào mộng cho dù bão dông

Nay ai sớm đỗi thay lòng
Xe hoa, pháo cưới, rượu hồng vỡ tan
Vì anh gây cảnh trái ngang
Khiến em rơi lụy, võ vàng thân hoa ?

Chạnh lòng vì nỗi xót xa
Yêu anh như thể tựa là thương thân
Sớm hôm chăm sóc ân cần
Thế mà anh lại phụ phàng tình em !

Đêm nay ngồi đón trăng lên
Mình em cô lẻ bên thềm chờ mong
Đã không duyên nợ vợ chồng
Chắc do mang phận má hồng truân chuyên

........Lehong.........

NỖI LÒNG TRẦN KHẮC CHUNG



Huyền Trân nàng hởi cho ta nhắn ...
Đau lòng người lắm lúc ra đi !
Vó ngựa theo ta đời tráng sĩ
Còn đọng hình nàng buổi phân ly.

Vẫn biết nàng đi vì non nước.
Ta đi trọn nghĩa kẻ trung thần
Chiêm bang nàng đến sầu ly xứ.
Nam quốc ta về biệt cố nhân !

Biệt ly...từ đây ly biệt.
Thôi hết...hết rồi mộng ái ân !

......Vũ Hoàng.......

Tình buồn Huyền Trân

Khắc Chung chàng hỡi anh biết chăng ?
Đau òng em lắm lúc ly phân
Nhưng bởi lệnh Vua và tình nước
Em phải tuân theo, dẫu yêu chàng !

Em hiểu còn gì uất nhục hơn
Khi phải tiển đưa thiếp lên đường
Sang qua Chiêm quốc hầu trao đổi
Hai châu Ô, Rí, vững biên cương

Cũng từng là tráng sĩ hiên ngang
Tung vó đường xa, vượt dặm ngàn
Lưởi kiếm anh hùng từng ngang dọc
Nát lòng đưa tiển kẻ sang ngang

Giã biệt hay là vĩnh biệt nhau ?
Phải đành ta nén chặt thương đau
Em sang Chiêm quốc ôm hồn nước
Anh trở về Nam gói tình sầu

.........lEHONG.........

Monday, May 31, 2010

CHUYỆN ĐÔI MÌNH



CHUYỆN ĐÔI MÌNH

Trời xanh, nước biếc cảnh thêm tình
Bầy cá đua nhau đuôi quẫy nhanh
Mấy ả hở hang trong áo tắm
Bao chàng dán mắt cố tìm nhìn

Thân em lồ lộ ngồi hong nắng
Mái tóc nhung huyền trông quá xinh
Dạo biển bên người yêu mới cưới
Nhìn người nhớ lại chuyện đôi mình

........Lehong.........

TẤM GƯƠNG

Ở đời muốn để mọi người tin
Trước hết đừng nên tự dối mình
Đã hứa đừng biến thành hứa hão
Nói lo dầu khó chớ làm thinh
Gia phong cha mẹ làm gương mẫu
Luật pháp quan nha phải giữ gìn
Con trẻ chỉ là tờ giấy trắng
Sao y người lớn nhục hay vinh ! *

*Họa thơ Học trò trường thuốc

........Hồ văn Thiên........

Con cháu Lạc Hồng

Biết thì thưa thốt, dốt im thinh
Đối thế xử nhân giữ phận mình
Chớ có dối lừa : gây chữ tín
Không nên thất hẹn : tạo niềm tin
Rước voi dầy mả là ô nhục
Cõng rắn cắn gà có phải vinh ?
Đất nước Tiên Rồng luôn rạng rỡ
Ngàn năm con cháu phải lưu gìn

........Lehong........

Sunday, May 30, 2010

BÀI KỆ THỨ NHẤT



Ru tình- Tình đã phôi pha
Ru em- Em lấy chồng xa mất rồi
Tôi về ru lại bóng tôi
Lêu bêu chữ mệnh, lơi bơi chữ tình. *

Thương đời sao quá điêu linh
Đêm ngồi cặm cụi một mình làm thơ
Đợi trăng về muộn sau hè
Sầu vương khóe mắt, buồn tê tái lòng.

Bây giờ còn nhớ gì không?
Đời tôi- Người đã một lần đi qua!

* Câu thơ của HOÀNG LỘC

.......Văn Châu.......

Chợt khi tỉnh mộng

Tình xưa nào dễ nhạt nhòa
Dẫu rằng người mới đi qua một lần
Dù là em đã có chồng
Phương xa em ở, phòng không tôi nằm

Đêm trong bóng tôi âm thầm
Thân đơn lạnh lẽo khi đông chợt về
Thoáng mơ trong phút đê mê
Anh như cảm thấy em kề bên anh :

"Trên cao chim hót đầu cành
Dưới cỏ hai mái đầu xanh lặng nhìn
Ước gì hai đứa chúng mình
Như chim liền cánh đăng trình bên nhau

Chỉ mong trầu thắm duyên cau
Ông Tơ kết sợi chỉ màu xe duyên
Em là người vợ ngoan hiền
Anh là chồng tốt phỉ nguyền ước mơ

Đêm về anh tập làm thơ
Thêu thùa may vá em chờ anh ru
Ngoài trời nặng hạt mưa thu
Em ơi hãy ngủ cho dù gió dông

Em rơi vào giấc tình nồng
Còn anh tỉnh mộng gối chăn lạnh lùng"

........Lehong........

TRĂNG MƠ

Vầng nguyệt đêm mơ ánh trải vàng
Lung linh mờ ảo khắp nhân gian
Vi vu thông réo vang lời gió
Róc rách suối reo vọng tiếng đàn
Trên đỉnh non cao hồn gió lộng
Dưới bờ biển rộng sóng tơ loang
Đâu đây nghe tiếng lòng ai tỏ
Hẹn đến cung rằm trăng lại sang

......Vanthang......

Chị Nguyệt cùng đại hỉ vùng Cao
(Họa loạn vận)

Tiếng sáo du dương quyện tiếng đàn
Đêm nay chị Nguyệt dạo trần gian
Theo vui cùng chị sao ngời sáng
Đồng cảm cùng nàng ánh điện loang
Gió lộng, thông reo, bên suối bạc
Suối ca, nước cuộn, dưới trăng vàng
Nhà ai nhộn nhịp mừng hôn lễ
Kiệu cưới cô dâu được đón sang

......lehong......

Saturday, May 29, 2010

KHẬP KHỂNH

"-Ước gì anh già thêm chục tuổi
Hoặc là em trẻ lại đôi phần
Thì đôi ta có lẽ vừa cân
Như thiên hạ vẫn xì xào như thê!"

Đi bên anh,thẹn thùng e lệ
Ngỡ người đời nhòm ngó:
"- Chắc chị em?
Rồi trầm trồ:
"-Chắc họ mới vừa quen?
Gặp bồ trẻ chắc gì nên duyên nhỉ?"

"-Bận lòng chi em"- chàng thủ thỉ
"-Tình yêu không có tuổi bao giờ
Trái tim này nảy những vần thơ
Thì ta hãy cùng nhau dệt mộng!"

........MOON........

Đừng ngại em ơi !
(Cảm tác thơ Khập khểnh của MOON)

Ngủ đi em và đặt niềm hi vọng
Trái tim nầy hâm nóng lại tình yêu
Đôi chúng ta đang cùng hướng chung chiều
Đã tin tưởng và xây nhiều mộng ước

Bước vào đời em là người đi trước
Trong đấu tranh anh kinh lược hơn người
Tuổi của em năm tháng lớn hơn thôi
Nhưng trường đời chúng ta như xấp xỉ !

Em ngại đời tiếng thị phi dị nghị
"Hai đứa trông sao giống chị và em" !
Chắc bởi là vì lòng họ ghét ghen
Niềm hạnh phúc họ thèm mà không có

Buổi ban đầu có đôi phần bở ngỡ
Rồi quen dần e sợ biến đi thôi
Cùng với nhau vững bước trên đường đời
Ai dám nói chê cưới ta khấp khểnh ?

Khi có tiền đưa em đi Mỹ viện
Người xấu kia còn biến được giai nhân
Riêng về em chỉ cần chút da căng
Sẽ tươi trẻ như cô nàng đôi tám !

........Lehong........

50 năm sau

Sườn đồi gai góc mọc lơ thơ
Lối rẻ ai dày cỏ xác xơ
Chim chóc bay về không chỗ đậu
Dê bò chăn thả hết nơi mơ
Bạch đàn tươi tốt người thu lợi
Mầu đất kiệt cằn chủ hửng hờ
Bán rẻ tài nguyên ai kẻ được ?
Năm mươi năm nữa hết cơ đồ !

.........Hồ văn Thiên.......24-5-2010

Mảnh dư đồ
(Họa loạn vận)

Rừng xanh, núi thẵm xác còn xơ
Đồi mộng, suối trăng giấc ngủ mơ !
Kẻ bán tham lam không cố ý ?
Người mua hám lợi quá ơ hờ !

Nơi xưa nhìn lại lòng ngao ngán
Chốn cũ tìm đâu những ý thơ ?
Phần đất tổ tiên ai cấu xé
Làm cho vụn vỡ mảnh dư đồ ?

........Lehong.......

Friday, May 28, 2010

BÀI KỆ THỨ HAI



Hôm nào em nói yêu tôi
Mà nay..đã vội trùng khơi mất rồi!
Thì đâu dám trách chi người
Giận mình vụng giữ để lời gió bay.

Chiều nay rượu ít mà say
Rưng rưng ngồi nhớ..mưa bay cuối trời.
Rót thêm ly nữa đầy vơi
Hòa chung giọt lệ tiễn lời Người xa.

Lòng tôi- là một sân ga
Mãi mong những chuyến tàu qua một lần!

.......Văn Châu........

Khi tàu rời bến
(Cảm tác thơ Văn Châu)

Người tôi lòng rất thật chân
Đường yêu chỉ muốn một lần mà thôi
Nhưng nay đã lỡ mộng rồi
khi em đã vội xa khơi ngàn trùng

Còn tôi mang một nỗi buồn
Tìm quên uống rượu vài chum giải sầu
Nhưng rồi rượu chảy về đâu
Mà tôi giọt lệ vẫn trào đọng mi ?

Xuân qua, hè đến, thu đi
Đông tàn nên tuổi xuân thì trôi nhanh
Chờ em khi lúc đầu xanh
Đến nay tóc bạc mộng lành thấy đâu !

Vì em là một con tàu
Sân ga tôi đợi mà nao núng lòng
Bởi vì khi rước khách xong
Tàu đi biền biệt đau lòng sân ga

Em giờ là vợ người ta
Sống trong nhung gấm lụa là cao sang
Còn tôi một tấm thân tàn
Buồn duyên tủi phận số mang suốt đời

........Lehong........

Phố xá là nhà

Hạnh phúc buồn vui số của ta
Ngoài đường phố xá vẫn là nhà
Cà fê sữa đá nhìn thiên hạ
Phở nạm bò viên uống cốc trà

Kẻ đứng người ngồi bàn chiếu tướng
Tai nghe nhạc đệm hát tình ca
Du dương nhịp tiếng đàn êm dịu
Kiếp sống thừa sung sướng chết cha

.......Cá Măn........

Nhà của ta
(Họa loạn vận)

Nơi nầy là đất của ông cha
Ta mới về đây để dựng nhà
Thầy thợ tiền nông lo trả đủ
Bạn bè công giúp đãi xơi trà
Ban ngày ra sức cùng xây cất
Đêm đến họp nhau đồng hát ca
Công việc hoàn thành theo ý nguyện
Chủ quyền sở hữu thuộc về ta

.......Lehong.......

THÚ TỘI

Chiều nay tôi đã dối người ta
Nói dối ngon ơ mới gọi là
Ai bảo ngựa non mà háu đá
Cừu già thủ thế kẻo dèm pha.

Dẫu rằng giờn giợn trời quê lạ
Mặc kệ một mình hắn nhấn ga
Đùa ác một quả cho hả dạ
Tội người đêm tối lội đường xa.

Xá tội cho ai chợt ngộ ra:
-Chúa trời chẳng thể nối tình ta
Khi yêu chẳng cần chi thân xác
Dẫu cách xa nhau vẫn đậm đà.

........Hằng Nga.......

Khó thứ tha

Em ơi sao nói dối người ta !
Tội nghiệp trai tơ mới lớn mà
Chẳng hiểu đường đời nhiều dối trá
Sõi đời em đá hắn ra xa

Đón em đi dạo cảnh xem hoa
Hắn chở em đi một khoảng xa
Em bảo chờ em trong phút chốc
Việc xong em trở lại mang quà

Hai tiếng đợi chờ em chẳng ra
Lon ton em lội bộ về nhà
Hắn ta đã biết mình ngu dại
Tức giận lên xe dzọt hết ga

Tha thứ cho mình chuyện đã qua
Nhưng ai còn vọng tưởng nơi ta
Tình yêu mà giỡn đùa như vậy
Chúa xá nhưng người khó thể tha

........Lehong........

CHIỀU BÊN SÔNG VÀM CỎ ĐÔNG



Anh đứng bên sông hồn dịu vợi.
Buổi chiều tan trên cánh chim về
Anh bổng nghe dòng sông lên tiếng hát ?
Từ bao giờ sông nước lắm đam mê

Sông vẫn đi về qua muôn nẻo...
Vẫn thương đời đỏ nặng phù sa
Phút xuyến xao dòng sông về hội tụ.
Thương nhánh sông côi lưu lạc xa nhà

Qua bến đục trong...bến về, bến đậu.
Thương đời mình trôi dạt về đâu. ?
Bao tâm sự bao nổi niềm chất chứa.
Những dòng sồng ngồi hát mãi bên cầu !

Hội tụ chia xa lòng ta biết thế .
Sao mà buốn lắm nhánh sông ơi !
Ta gởi yêu thương chảy về trăm hướng
Dòng phù sa xanh mãi những cây đời.

.......Vũ Hoàng.......

Kỷ niệm buồn

Vàm cỏ Đông phù sa phủ mặn
Gái Long An tươi tắn dịu dàng
Dù trải qua những sóng gió gian nan
Vẫn hăng hái hiên ngang trong sản xuất

Ai có dịp qua cầu Bến Lức
Chắc ghé rồi khu vực bán thơm ?
"Khóm của em vị ngọt lại rất giòn
Anh ăn rồi ắc lòng vương vấn mãi"

Vàm cỏ Đông êm đềm xuôi chảy
Tuy hai dòng bên đục bên trong
Vẫn chung nhau như hai ý một lòng
Mang sức sống đến hai vùng Thượng, Hạ

Nay về thấy Lương Hòa đổi lạ
Rừng tràm hoang nay hóa vườn thơm
Đối diên bên sông bát ngát mía đường
Đang chờ đợi người nông dân khai thác

Lớp học làng ê, a trẻ đọc
Từ vỡ lòng khó nhọc công thầy
Bến đò xưa khách đợi vẫn còn đây
Nhưng cô lái mấy ngày không thấy bóng !

Hỏi căn nguyên lòng tôi tuyệt vọng
Khi hay em xuất giá theo chồng
Sông mãi tên vĩnh cửu Vàm cỏ Đông
Nhưng người xưa đã thay lòng đổi dạ

.........Lehong........

Thursday, May 27, 2010

MẸ HIỀN




Tiếng Mẹ ru chiều mãi chẳng vơi
Trào dâng sóng cảm nói thay lời
Bờ môi chúm chím chờ no sữa
Ánh mắt nồng nàn quyện ấm hơi
Nhịp võng thầm đưa nhường sắc ý
Khay cơm khẽ ngút dệt hương đời
Nuôi con khó nhọc dầy công sức
Hạnh phúc chan hoà đẫm lệ rơi

......Mỹ Linh......

Mẹ tôi
{Họa đảo vận)

[size=3][color=green]Chợt nhớ mẹ già nước mắt rơi
Bởi tôi yêu Mẹ nhất trên đời
Mang thai chín tháng Người mòn sức
Nuôi dưỡng bao ngày Mẹ cạn hơi
Lầm lỗi tôi ăn năn thú tội
Thứ tha âu yếm Me buông lời
Khi con gặp cảnh đời ngang trái
An ủi, khuyên rằng khổ sẽ vơi

.......Lehong.......

BIẾT RẰNG

Biết rằng ván đã đóng thuyền
Mà tôi vẫn cứ hàng đêm mơ màng

Biết rằng người đã sang ngang
Mà tôi vãn gửi hồn sang bên người

Biết rằng người đã có nơi
Mà tôi vẫn nói nhũng lời thiết tha

Biết rắng đã của người ta
Mà tôi cứ ngở..như là..còn không

.......Tình Lang.......

Biết là em đã có chồng
Mà sao tôi vẫn để lòng tương tư

Biết là tôi đã ngu ngơ
Vì tôi đã quá dại khờ tin ai

Ngỡ là tình ấy không phai
Mà sao duyên ấy ba ngày đã tan

Biết là người ấy phụ phàng
Lòng tôi vẫn mãi vương mang chữ tình

Đời trai vì nước hi sinh
Người yêu khó thể chung tình cùng ta

Biết đời bão tố phong ba
Mà sao cố vượt thuyền qua biển bờ

Biết rằng nguy hiểm chực chờ
Mà sao người vẫn ơ hờ chẳng lo

Biết lòng nham hiểm khó dò
Mà sao định lấy thước đo dạ người

Biết rằng ngoài mặt ai người
Nhưng trong dạ họ đứng ngồi không yên

Biết khi tách bến xa thuyền
Cầm bằng cái chắc tơ duyên lỡ làng

Khi yêu biết đã muôn màng
Trách chi người ấy phụ phàng tình ta

Biết nhà ai đó không xa
Mà sao anh lại bôn ba, vội vàng ?

Biết người "tham đó bỏ đăng"
Trách chi khi kẻ cơ hàn tham lam ?

......Lehong.......

Wednesday, May 26, 2010

Người Đương Thời

Người Đương Thời

Thầy Khoa xứng đáng lính tiên phong
"Hai nạn" trong ngành dám nói không !
Thi cử dối gian đưa tố cáo
Ngụy xây thành tích vạch truyền thông
"Đương thời" được tặng ngay danh hiệu
Bộ trưởng ngợi khen lập chiến công
Nhiệt huyết bốn năm đành..."mất dạy"
Người hùng miệng thế hóa bung xung !

......HỒ VĂN THIÊN......25-5-2010

Lệnh hồ Xung

Giáo Khoa nhìn lẫn tưởng thầy Thông
Việc có sao đành dịch nghĩa không !
Lội nước ông từ nan đứng đợi
Ngồi bàn thầy vội vã xung phong
Bao người nhiệt huyết đều tìm hại
Mấy kẻ biếng lười đợi lãnh công
Trần thế sao nhiều người tráo trở
Tựa như cốt truyện Lệnh hồ Xung

.......Hongle09......

NỖI NIỀM 2



Hoàng hôn bến vắng phủ sương mờ
Mờ bóng con thuyền trôi lửng lơ
Lơ nẻo đường quen tìm ảo mộng
Mộng làn hương lạ kết hoang mơ
Mơ dòng sông cũ thêm nhung nhớ
Nhớ dáng người xưa vẫn đợi chờ
Chờ hạt bình minh bừng nắng trải
Trải hồn vương vấn dệt tình thơ…

.......Hzz.......

Thất vọng

Thoáng thấy em rồi tối ngủ mơ
Hôm sau muốn gặp tôi ngồi chờ
Nhìn nàng tôi gật đầu chào hỏi
Quay mặt nàng hờ hững ngó lơ
Mạnh dạn tôi ngăn đường tỏ ý
Khôn ngoan em từ chối qua thơ
Bao nhiêu mộng ước theo mây khói
Dáng cũ, người xưa ảnh thoáng mờ

........Lehong........

NỖI NIỀM 1



Gió lùa khe khẽ ngọn thông reo
Ta lạc vườn khuya hóng nguyệt trèo
Nọ sắn âm thầm cài rễ mọc
Kia tầm lặng lẽ rủ nhành treo
Ong chao bóng quế xôn xao lá
Cá quẫy hình trăng tung tóe bèo
Ừ nhỉ..! Mai về trên lối cũ
Có còn giấy trải đợi vần gieo?

......Hzz......

Phận tôi nghèo

Muốn hái nhưng tôi chẳng thể trèo
Phong lan xinh đẹp lững lờ treo
Mấy chàng để mắt nhìn chăm chú
Nít nhỏ khoái lòng thấy vội reo
Phong lan dành riêng người quí phái
Bông Nhài mới xứng kẻ dâu bèo
Thế gian tiền bạc là trên hết
Sao nỡ chữ tình đem rắc gieo

........Lehong.......

Tuesday, May 25, 2010

TẠI ANH ĐÓ !



Tại anh đó yêu mà ko chịu nói
Để người ta e ấp mãi đợi chờ
Ngắm phượng hồng lòng suy nghĩ vu vơ
Gom kỷ niệm chép vào trang nhật ký

Tuổi học trò , ôi! Quá nhiều mộng mị
Cứ mỗi chiều tan lớp đứng chờ ai ?
Mưa rơi rơi lòng xao xuyến u hoài
Hàng phượng vĩ ngẫn ngơ buồn trước gió

Tại anh đó yêu mà không dám ngỏ
Để "nhỏ" buồn thơ thẩn dạo quanh sân
Để mắt nai lệ đẫm ướt bao lần
Để một thời khó quên trong ký ức .

........Bóng Mây.......

TẠI EM !

Tại em đó hay để tâm ngờ vực
Tự nghi ngờ thao thức những canh thâu
Và lòng riêng trĩu nặng mối ưu sầu
Hỏi làm sao em không đau không khổ ?

Anh yêu em nhưng tình chưa dám tỏ
Biết tim em có mở ngõ đón chào
Thốt ra lởi rồi biết sẽ ra sao
Em chối từ hay gật đầu đồng ý ?

Tình yêu em anh ghi vào nhật ký
Như khắc ghi tâm trí một chuyện tình
Chuyện buổi đầu của một gã thư sinh
Thương người ta mà mơ hình tưởng bóng

Để hằng đêm ru tình trong giấc mộng
Còn ban ngày mong ngóng đợi người ta
Cho đến ngày hàng phượng vĩ trổ hoa
Cũng là lúc em xa trường xa bạn

Tại em đó làm lòng anh chán nản
Bởi quanh em lũ bạn cứ trêu đùa :
"Cái thằng HỒNG mặt mủi thật khó ưa
Chọn người yêu mầy nên chừa tên hắn"

Em vui cười chẳng hề pha sắc giận
"Kệ người ta vơ vẫn nghĩ làm chi
Anh chàng kia cũng có chút lạ kỳ
Ai thương đâu mà mặt lì đeo đuối" !

Nghe lời em anh vô cùng buồn tủi
Thẹn cho mình lủi thủi cúi đầu đi
Ngày bải trường hai đứa đã phân kỳ
Tình chúng mình còn mong chi nối lại

.......Lehong.......

Hãy về với em !

Cứ ngỡ nợ nhau từ khiếp trước
Mà sao lại không bước chung đường?
Em một ngã,anh một phương
Sao mà nổi nhớ niềm thương dạt dào?

Ôi!Có lẽ chiêm bao người hỡi!
Em vầng trăng khuyết bởi hẹn thề
Tình là tê tái -đê mê?
Ngọt bùi-cay đắng?
Hãy về với em!

.......Hằng Nga.......

Mai anh về
(Cảm tác thơ Hằng Nga)

Về cùng em anh ơi hảy nhớ
Đôi chúng mình có nợ tiền thiên
Cộng thêm với cả chữ duyên
Hiểu lầm nên mới bến thuyền tách xa

Tình đôi ta đậm đà tha thiết
Anh đi rồi em tiếc lắm thay
Những khi gặp cảnh không may
Em càng nuối tiếc những ngày bên anh !

Về nhé anh _ mái tranh em đợi
Em trắng trong chẳng lỗi chẳng lầm
Có nhau ta mới yên tâm
Tạo xây cuộc sống dựng mầm tương lai

Con thơ nhắc tên anh hoài
Em bảo với nó ngày mai anh về
Gia đình vui cảnh phu thê
Cửa nhà êm ấm đề huề ngoài trong

........Lehong........

HÂM NÓNG MỘT TÌNH YÊU



Bởi một chút hiểu lầm
Mà hai trời cách biệt
Anh ơi!anh có biết
Em da diết nhớ anh?

Khi thiếu vắng bóng anh
Em thấy biển chẳng xanh
Con sóng như giận dữ
Dẫu mọi khi yên lành.

Mọi niềm tin mong manh
Mọi lý thuyết nhạt phèo
Hồn thơ em cũng nghèo
Như kém đi nhựa sống.

Trước khoảng trời lồng lộng
Ta nhỏ bé thế sao?
Hãy hòa nhau đi nào
Hâm nóng lại tình yêu!

.......Hằng Nga.......

Hiểu lầm
Cảm tác thơ Hằng Nga)

Xa anh em nhớ nhiều
Anh có hiểu hay không ?
Những khi trời trở đông
Em nhớ anh da diết

Sao anh đi biền biệt
Ba bốn năm chưa về
Khiến dạ em tái tê
Canh thâu em trằn trọc !

nhớ anh em đã khóc
Lệ ướt cả gối chăn
Kề bên em anh nằm
Mà nay sao vắng bóng ?

Em vẫn hoài hi vọng
Một ngày anh quay về
Nối lại chữ phu thê
Cùng vợ con êm ấm

Qua rồi ngày ảm đạm
Hoa lá tươi sắc hồng
Đã qua rồi bão dông
Do hiểu lầm tan vỡ

........Lehong.........

Monday, May 24, 2010

CHÚT TÌNH CHO BẠN VÀ TA



Từ phương xa ngươi lặn lội về.
Tìm ta vai áo bạc sơn khê.
Biết nhau cũng vốn dòng hào kiệt.
Cùng nói cười bao nổi chán chê

Ta gặp nhau nửa đời phiêu bạt .
Khô trâu phơi đã mấy mươi ngày.
Bạn bè lâu gặp buôn, vui cạn.
Đời ta hề mấy lúc tỉnh say !

Nghêu ngao ta hát lời kiêu bạc.
Vất sách đi trả nợ làm người .
Chợ đời ! ai cúi đầu nhẫn nhục ?
Ta biết rằng chưa thoả chí ngươi !

Ta biết ngươi sầu thời loạn lạc
Nửa đời rong ruổi áo hư không.
Miền thanh xuân tóc phai thương tiếc .
Đời vô tình như những nhánh sông

Đâu người chí lớn, đâu tri ngộ ?
Hận quanh chăn chiếu chốn xưa nằm.
Ta rót chén đầy mời tri kỷ .
Bạn mất còn mời cỏi trăm năm...

Ta, ngươi có bàn tay lỡ dở.
Ôm đàn theo mùa cũ xa xăm,
Tráng sĩ ca - bài hành ta hát...
Nhịp đời mình gỏ lạc đường trăng

Cạn thêm ly nữa cười gượng cười!
Bạn bè, thơ rượu ấm lòng ngươi.
Mộng lớn thêm đau bàn tay nhỏ ?
Về thôi gõ nhịp kiếp làm người ...

..... Vũ Hoàng.....

BẠN VÀ TÔI
(Cảm tác thơ của Vũ Hoàng)

Khô trâu mấy nắng được làm mồi
Nè Hoàng ! bạn hảy uống cùng tôi
Mời luôn những bạn bè khuất bóng
Với người hiện hữu trên cõi đời

Cùng nhau ta hát Tráng sĩ ca
Chiến sĩ vượt muôn dặm đường xa
Mặc cho pháo địch đang gào thét
Vẫn còn vang vọng tiếng Guitar

Cùng bạn hàn huyên ta nói cười
Tâm sự với nhau chén đầy vơi
Tuổi xuân nửa kiếp đời phiêu bạt
Vẫn thấy như chưa thỏa chí người

Bao ngày chinh chiến chốn sơn khê
Ngỡ đâu sẽ chẳng thể quay về
Áo bạc sờn vai thù đối diên
Nhựng lúc rét rừng lúc tỉnh mê

Loạn ly đã phí một đời trai
Tuổi xuân chồng chất những tháng ngày
Chết cận kề, gian nan trực diên
Công danh, sự nghiếp rốt bằng ai !

Chớ buồn chi nữa bạn mình ơi
Sách vở, chinh y phủi sạch rồi
Còn đây một tấm thân sạm nắng
Dầu dãi phong sương hết kiếp người

Chỉ còn hiện tại bạn với tôi
Vui cùng chén rượu ấm tình người
Mặc cho thế đời vì danh lợi
Thơ phú trao lời bạn với tôi

.......Lehong.......

Sunday, May 23, 2010

TÍM BUỒN



Chiều nhạt nắng dòng sông buồn lặng lẽ
Lục bình trôi tím ngắt cả không gian
Con đò chiều trên bến nước mơ màng
Bao hoài niệm dần trôi vào dĩ vãng

Màu tím xưa vẫn hoài theo năm tháng
Con chim buồn lẻ bạn một chiều mưa
Bản tình ca ai hát thật say sưa
Như đọng lại dấu yêu ngày xưa cũ ...

Tâm sự buồn đã bao đêm ấp ủ
Biết cùng ai chia sẻ những nỗi niềm
Nhớ nhung nào đan kín cả buồng tim
Chiều rơi chậm như nỗi buồn cô đọng

Cơn gió chiều lả lơi cùng đợt sóng
Đò về đâu để bến vắng cô liêu
Kỷ niệm xưa như sống lại trong chiều
Nghe nuối tiếc màu tím buồn dĩ vãng ... !

.........Sương Sương.......

Chiều thu buồn trên dòng sông bảng lảng
Chiếc đò xưa nay thiếu vắng một người
Vẫn lững lờ mấy nhánh lục bình trôi
Tím hồn tôi với khung trời kỷ niệm

Giọng ai ca khiến lòng tôi xao xuyến
Nhớ hôm nào trên một chuyến đò dưa
Tôi gặp người rồi tình bén duyên ưa
Tình kết nụ khi đò vừa ghé bến

Tôi cùng anh gặp nhau trên chổ hẹn
Bởi lần đầu e thẹn quá đi thôi
Hương tình yêu như còn đọng bờ môi
Với mông mơ và bao lời thệ ước

Nay hạ về dế tỉ tê mấy lượt
Phương trổ bông báo trước lúc bãi trường
Vẫn nơi nầy tôi đợi mãi người thương
Nay bởi vui anh quên đường lạc lối ?

Chỉ còn tôi mang u buồn một cõi
Vì ai kia đã gian dối lọc lừa
Còn đây chăng một chút kỷ niệm thừa
Chiếc đò cũ dầm mưa trong chiều tím

........lehong.........

Mùa hoa phượng



Hoa phượng em ơi đã đỏ trời
Ai nung cái nóng hỡi tình ơi !
Vườn dâu thấp thoáng cây tha thướt
Bãi biển mênh mang nắng rạng ngời
Độ ấy trao nhau lời chẳng cạn
Hè này gặp lại ý chưa vơi
Mà sao gió vẫn không ngừng thổi
Đẩy mãi thuyền trôi suốt một đời *

.....Hồ văn Thiện.....17-5-2010

Hỡi ông Trời ! (Họa đảo vận)

Tôi hứa yêu em mãi trọn đời
Tình tôi với Phương sẽ không vơi
Nghìn năm bóng Nguyệt còn đầy khuyết
Vạn kiếp Phương em vẫn sáng ngời
Anh nói : "Yêu anh hoài nhỏ nhé"?
Em rằng : "Thương "đó" mãi người ơi"!
Ngờ đâu nghịch cảnh chia hai lối
Ai hiểu tôi đau hỡi đất trời!

.....Lehong......

ƯỚC GÌ TRỞ LẠI NGÀY XƯA



Ước gì trở lại ngày xưa
Cái thời tóc xõa mới vừa chấm vai.
Đôi mắt tựa như mắt nai
Lúng la lúng liếng con trai theo liền.
Kèm thêm cái lúm đồng tiền
Với chút duyên dáng,dịu hiền,thông minh.
Càng lớn em lại càng xinh
Lắm chàng lẻo đẻo "ghẹo tình tán yêu".

Trái tim em rụng một chiều
Trên miền sa mạc nên nhiều đa đoan.
Cũng là dâu thảo vợ ngoan
Cớ sao em lại chẳng xoan tí nào?

Ngồi buồn nhớ lại ngày nao
Mà nghe ký ức chênh chao tuổi đời!

......Hằng Nga......

ĐỜI MÃI ƯU PHIỀN
(Cảm tác thơ "Ước gì trở lại ngày xưa)

Tuổi xuân nay đã mấy mươi
Mà Nga sớm mất nụ cười trên môi ?
Dù gì chuyện cũng qua rồi
Chữ buồn, từ nhớ chỉ khơi nỗi lòng !

Ngày xưa bởi quá yêu chàng
Do lời tán tỉnh ý chan chứa tình
Với lời "Hải thệ sơn minh
Yêu em suốt kiếp tình mình keo sơn"

"Một lòng gìn giữ sắt son
Còn em tiết hạnh nguyện tròn đạo dâu
Yêu anh như phút ban đầu
Răng long, tóc bạc dễ đâu thay lòng"

Thế nên con sáo sang sông
Em là dâu thảo, anh chồng hiền ngoan
Trần gian là cõi thiên đàng
Thỏa nguyền mơ ước mộng vàng bên nhau

Ngờ đâu chỉ mấy năm sau
Anh tâm phụ bạc gieo sầu cho em
Ngồi buồn nhớ lại buồn thêm
Đời em sao mãi ưu phiền nặng mang

.....Lehong.....

Saturday, May 22, 2010

ĐƯỜNG VỀ QUÊ MẸ

Con về với mẹ ngắm chung quanh
Những mái nhà xưa nóc trổ cành
Đứa bé chăn trâu đời vụn vỡ
Con bò gặm cỏ mắt long lanh

Lê thê cái xác trời hanh nắng
Lủi thủi thân già bốn vách tranh
Lủng lẳng đôi tay ngồi nhặc lá
Lom khom đốt lửa nấu nồi canh

......Cá Mặn.......

BỌN TRỘM (Họa loạn vận)

Mẹ tôi đang sống chốn lều tranh
Có lũy tre làng bao phủ quanh
Phía trước hàng cau đang trổ nụ
Đàng sau cam bưởi trĩu trên cành

Ít người chẳng thể nào coi sóc
Lũ trộm nhân cơ hội ngó canh
Thừa dịp liền chui rào trộm quả
Tri hô nó vọt thật là nhanh

........Lehong........

Friday, May 21, 2010

TRÁI CẤM (cảm tác theo thơ XƯA VÀ NAY của Vũ hoàng)



Xưa và Nay...

Xưa em viên đá cuôi.
Rơi xuống dòng suối buồn,
Ta làm cơn nước lũ
Cuốn em vào yêu thương.

Xưa em là kiếp hoa,
Rơi dưới cội mai già,
Ta là con bướm trằng
Một đời thương nhớ hoa !

Xưa em là mùa hạ
Ta làm kiếp ve sầu,
Phượng ơi ! em hãy ngủ,
Ta ru tình dài lâu.

Xưa em là mây trắng,
Trên đỉnh núi sương mờ,
Ta làm cơn gió lạ
Đưa em vào miền mơ.

Xưa em là trái cấm,
Ta chàng trai dại khờ,
Ngây ngô ăn trái cấm
Nên bây giờ ngu ngơ.

Nay em là con gái,
Nay Ta làm con trai.

...
Xưa đến đây dừng lại !

.....Vũ Hoàng......

Trái cấm (cảm tác theo thơ XƯA VÀ NAY của Vũ hoàng)

"Nay em là con gái
Nay anh là con trai"
Vẫn năm tháng miệt mài
Đi tìm viên đá cuội

Nhưng vì là dòng suối
Đá cuội đâu dễ tìm
Bởi ngọn suối chẳng yên
Bởi do cơn nước lũ

Em là hoa chớm nụ
Anh chú Bướm đa tình
Hoa hé nở cười duyên
Bướm nhởn nhơ bay lượn

Nếu em là cánh phương
Anh hóa kiếp ve sầu
Tỉ tê mãi lời ru
Đưa Phượng vào giấc ngủ

Nếu anh là đỉnh núi
Em là áng sương mờ
Đưa em vào cõi mơ
Ru tình bằng cơn gió

Trái cấm xưa đã có
Mà anh chẳng ngu ngơ
Nay không hóa dại khờ
Bởi ăn nhầm trái cấm

.........Hongle........

Thursday, May 20, 2010

NỖI LÒNG



Một mình tựa cửa ngóng chờ ai
Lòng thiếp héo hon đến mỏi mòn
Chàng đi biền biệt đâu có thấu
Đợi chờ thiếp nhớ ngủ không ngon.

Sao rua thao thức chàng không ngủ
Thiếp gãy cung đàn kém véo von
Trăng nặng trái sầu nên mới khuyết
Sao ơi! hãy tới để trăng tròn!

......Hằng Nga......

Đêm nầy thao thức nhớ thương ai
Trăn trở năm canh giấc mộng dài
Biền biệt trời xa anh vắng bóng
Đợi chờ hương sắc thiếp tàn phai

Nỗi lòng trang trải mấy vần thơ
Nhớ đến anh mà dạ ngẩn ngơ
Nếu biết lòng anh nay tráo trở
Khi xưa gặp mặt cố làm ngơ

.....Lehong......

NHỚ CON

Đêm hè cái nóng dài lê thê
Thêm nổi nhớ con đến nảo nề
Cát bụi bay bay dòng ký ức
Tơ trời vướng vướng mảnh trăng quê.

Miếng ngon nghẹn đắng trên đầu lưỡi
Thiếu vị ngọt bùi miệng tỉ tê
Xa nhóc ba ngày đau đáu nhớ
Cửa hồn mẹ mở đón con về.

.....Hằng Nga.....

Giận chồng (Họa loạn vận)

Sao đành quên cái nghĩa phu thê ?
Biền biệt người đi chẳng trở về
Anh hưởng sang giàu nơi phố thị
Em cam cảnh khổ ở miền quê
Vợ con tình cảm anh xem nhẹ
Bồ bịch ái ân đối nặng nề
Chọt nghĩ lòng em buồn quá đổi
Giận anh lệ thấm lưởi còn tê

.....Lehong.....

Wednesday, May 19, 2010

GẶP EM



Từ bữa gặp em đến tận giờ
Trong lòng như bỗng hóa ngu ngơ
Nụ cười còn nhớ trên gương mặt
Ánh mắt đã xuyên suốt ý thơ
Đêm ngủ chập chờn mơ tưởng thật
Ngày ngồi ngong ngóng đợi vu vơ
Cho hay cái thói đa tình ấy
Thoáng bóng giai nhân đã thẩn thờ !

....Hồ văn Thiên....13-5-2010

Chỉ là dối trá !(Họa loạn vận)

Em ơi sao lại vội ơ thờ ?
Gặp gỡ nhau hoài ở "Blog" thơ
Mỗi sáng "Chát" liền ba bốn tiếng
Hằng đêm thơ họa mất vài giờ
Hôm qua trò chuyện lòng tương đắc
Mới nảy hỏi chào mặt ngó ngơ
Mạng ảo diễn đàn ôi dối trá !
Quen nhiều, biết rộng cũng bơ vơ

.......Lehong.......

Tuesday, May 18, 2010

NUỐI TIẾC



Tim nhói đau khi viết lời vĩnh biệt
Sướng vui gì khi phải nói chia tay
Tình vỡ tan em cũng chẳng vui gì
Anh biết đó ! Hồn em đang lịm chết.

Hòa với đêm em tìm vì sao hộ mệnh
Giữa bầu trời đang lấp lánh vạn sao đêm
Có vì sao nào là của riêng em
Em lạ lẫm kiếm tìm trong đêm tối

Em vẫn biết , đường tình muôn vạn lối
Đời chao nghiêng ta vội , phải không anh?
Trái yêu đương ai gieo hạt không thành
Tay ôm mộng , môi uống từng giọt đắng

Có chút gì làm bờ môi mằn mặn
Giọt mưa buồn rơi trên má lăn nhanh
Đời buồn tênh , khép lại nếu không anh
Em tan biến , mang linh hồn nuối tiếc !

.........SS .........

Buồn chỉ riêng em

Đâu vui gì khi chúng mình ly biệt
Kẻ đau buồn người nuối tiếc ngậm sầu
Tình không thành tan nát bởi vì đâu
Hay tình đầu nên khổ sầu dang dở !?

Nên tin chăng tình duyên do mệnh số ?
Mới ban đầu bở ngỡ cách xã giao
Rồi lâu dần tâm sự được đổi trao
Tình yêu đến lúc nào ai ngờ trước

Khi yêu rồi lòng hằng luôn mơ ước
Cho đôi mình được nên vợ thành chồng
Cùng đồng lòng tát cạn nước biển đông
Dù gian khó bền lòng không thay đổi !

Có ngờ đâu nay anh say duyên mới
Khiến cho em giọt mặn thấm bờ môi
Mắt lệ khô người cũng đã đi rồi
Để cho em muôn đời ôm sầu khổ

Biết nói gì khi cuộc tình đã lỡ
Còn tâm hồn một nỗi nhớ không nguôi
Đời buồn tênh em mất hẳn nụ cười
Trong lúc anh đang mừng vui hạnh phúc

........Lehong........

CHỈ LÀ GIẤC MƠ




Hình như tôi đã nằm mơ
Cùng chàng dạo bước vườn thơ một chiều?
Hàn huyên trò chuyện rất nhiều
Cuối cùng chàng bảo chàng yêu tôi rồi.

Về nhà hết đứng lại ngồi
Đi vào
rồi lại ...
bồi hồi ...
đi ra.
Có gì biến đổi trong ta?
Trái tim chợt ngỡ tan ra
vỡ òa...
Dằn lòng
tôi tự xúyt xoa
...
Giật mình tỉnh giấc.
Lệ nhòa gối chăn.

Mình tôi trống một chỗ nằm
Nhìn xa xăm ...
tựa chống cằm đợi ai?

.......Hắng Nga.......

NHỚ GÌ HỞ EM ?
(Cảm tác thơ "CHỈ LÀ GIẤC MƠ" của Hằng Nga )

Thương anh gặp lúc ban ngày
Về đêm nằm ngủ vẫn hoài mộng mơ
Đôi mình chung dạo vườn thơ
Hàn huyên tâm sự hằng giờ bên nhau

Lời anh sao quá ngọt ngào
Tiếng yêu anh thốt em xao xuyến lòng
Từ lâu em vẫn hắng mong
Tim luôn thôi thúc ngại không ngỏ lời

Nghe anh nói, em bồi hồi
Về nhà ăn, ngủ, đứng, ngồi không yên
Từ lâu bao nổi muộn phiền
Nhờ anh đánh thức con tim thịch thình

Hôm nay sao lại một mình ?
Chăn đơn, gối chiếc biết mình bơ vơ
Về đêm nắm ngủ lại mơ
Giật mình thức giấc lệ nhòa ướt mi

Giờ đây anh đã bỏ đi
Tựa càm, chống gối nhớ gì hở Nga ?

.......Lehong.......

Monday, May 17, 2010

TÂM TÌNH TRAO ĐỔI

Sống trên đời lắng lo đủ thứ
Tâm con người có dữ có hiền
Bác Thiện đã có lời khuyên
Gia đình hạnh phúc mới yên cửa nhà

Tình vợ chồng thủy chung một dạ
Xin ai đừng "đặng cá quên nôm"
Chớ nên vướng bận tâm hồn
Làm điều sai trái _ Dạ bồn chồn lo !

Làm nên chữ công danh cũng khó
Thấy người sang định ngó lên cao
Tường, rào đào lỗ chui vào
Trổ tài trộm cắp tránh sao vào tù ?

Thấy việc sai tận tình khuyên nhủ
Đừng lợi danh khuyến dụ người ta
Vào đường tội lỗi gian tà
Thế nhân nguyền rủa _ Lánh xa họ hàng

Có những lúc khó khăn hoạn nạn
Xin ai đừng chán nản lo âu
Thói thường "bạch phát tâm sầu"
Sức khỏe hao tổn dạ nào tính toan

Sống thanh thản nghĩa tình phải trọn
Thì bao điều nhỏ mọn tính chi
Hơi đâu phí sức so bì
Anh hơn tôi kém ước gì ngang nhau

Hảy bình tâm tự làm tự tạo
Chớ ham giàu trở tráo lọc lừa
Bạn bè chắc hẳn không ưa
Thì sao là gọi được vừa lòng nhau

Vẫy tay xin tạm biệt chào
hẹn gặp khi khác đổi trao tâm tình

......Hongle09......

Chia sẻ chút tâm tình cùng bác Thiện

CÚP ĐIỆN

Cả nước tuần nay cúp điện nhiều
Nắng đầu mùa hạ nóng như thiêu
Người phe phẩy quạt nhà mong ngóng
Già thở than trời trẻ khóc kêu
Quán lẩu thưa người đồ trở ế
Hàng kem đắc khách lãi tăng đều
Cầm tay bạn gái tôi vào quán
Máy lạnh-cà phê sáng tới chiều

......12H đêm......

ĐỞ TIỀN TIÊU

Đời anh sung sướng biết bao nhiêu
Khắp nước tuần nay ngắt điện đều
Anh vẫn phởn phè nơi quán rượu
Chị đang bận bịu chốn nhà xiêu
Cửa hàng phòng lạnh người vui vẻ
Căn hộ tối tăm bọn nhóc kêu
Ông Điện cứ an tâm cắt nhé
Nhờ ông dân khó đở tiền tiêu !

......Lehong......

Sunday, May 16, 2010

CHỮ "NHỚ "




Loay hoay mãi vẫn không mờ chữ "NHỚ"
Khi trong lòng nhắc nhở mãi không nguôi
Tuổi ngây thơ dù đã mất đi rồi
Cơn đau vẫn không mờ trong ký ức

Em vẫn "NHỚ" nên đêm hoài thao thức
Viết vần thơ kỷ niệm những ngày xưa
Chuyện tình ta biết nói mấy cho vừa
Trang lưu bút còn mang niềm nhung nhớ

Tình thư anh xé từ trong cuốn vở
Mà ngày xưa em thường gởi cho anh
Đốt ra tro hay anh mãi để dành
Màu mực tím hòa nhanh mồng tơi đó

Chiều Hạ buồn giăng giăng rơi đầu ngõ
Kỷ niệm về ...trang vở lại chờ mong
Cánh phượng yêu em ép vẫn đỏ hồng
Mà ngày đó anh trao còn lưu dấu

Cách trở bao năm ...tình xưa nung nấu
Thuở học trò .. nhắc nhở chẳng hè phai
Mỗi hè sang ..em lại phải thở dài
Sao quên được khi tim mang chữ "NHỚ "

......Lida.......

CHỚ BẬN LÒNG

Hởi em yêu mộng ban đầu dang dở
Chuyện đau buồn nhắc nhớ nữa mà chi
Nguyện với lòng là sẽ cố quên đi
Có đẹp mấy nay còn gì lưu luyến ?

Chuyện đôi mình còn chăng là kỷ niệm
Bức tình thư với mực Tím mồng tơi
Lúc nhận thư anh hồi hộp mừng vui
Nay nhắc lại còn bồi hồi xao xuyến

Tình ta như mây trời giăng giăng tím
Nụ hôn đầu ngọt lịm ở bờ môi
Đã trao nhau âu yếm biết bao lời
Do vì đâu người mỗi nơi một ngã ?

Gặp lại nhau hảy xem như xa lạ
Đừng nhìn nhau để lã chã giòng châu
Hảy quay lưng và gục mặt cúi đầu
Để gặm nhấm niềm đau đang ẩn chứa

Quên đi em ! Đừng bận lòng chi nữa
Chữ nợ duyên em chọn lựa xong rồi
Bận lòng gì khi xa cách đôi nơi
Để trong tim suốt đời ôm chữ "NHỚ"

.......Lehong.......

VỀ NƠI XƯA



Em về chốn cũ nhặt mơ
Tan trường còn đợi câu thơ hợp vần
Hạ về hoa đổ đầy sân
Hông lên nắng ấm sắc hồng phượng say

Trưa Hè phương đỏ u hoài
Nghiêng cành cánh nhớ đường phai xa mờ
Để cho hoa Hạ bơ vơ
Sân trường đứng lặng ai chờ phương xa

........Thiên Mai.......

THÔI EM CHỚ VỀ !

Thôi đừng nhắc chuyện Bướm hoa
Người đi từ ấy đã xa lắm rồi
Sân trường còn lại mình tôi
Tay cầm cánh phượng nhớ người năm xưa

Thương em biết mấy cho vừa
Tan trường hai buổi đón đưa ân cần
Câu thơ hai đứa hợp vần
Thốt ra lời nói cân phân rõ ràng

Nhưng em tách bến xa đàng
Vì đâu em phải dối gian lòng mình ?
Ngỡ em chữ TÍN trọn gìn
Ngờ đâu do chữ bạc tiền đổi thay

Em về chi nữa nơi đây
Đâu còn hình ảnh phượng say sắc hồng
Thôi em trở lại với chồng
Nhắc chi kỷ niệm cho lòng xốn xang !

........Lehong........

NGẪM Ở ĐỜI

Tình không sóng gió chắc gì hay ?
Nhạt nhẽo vô duyên tủi tháng ngày
Thi thoảng ghen hờn lưu chát đắng
Đôi khi giận dỗi nếm chua cay
Khác chi gia vị nêm vừa miệng
Tựa chén men nồng đúng độ say
Chớ để trùng cương phi nước đại
Hớ hênh ngã ngựa, sống... ăn mày

....14.5.2010 ....Hoahuyen

CÕI TẠM

Tủi phận đời mình chịu đắng cay
Hổ danh là một đấng râu mày
Lê thân hè phố khi còn tĩnh
Trầm xác bụi bờ lúc đã say
Lúc chết chắc không ai nhắc nhở
Lìa trần hẳn mẹ, vợ không hay
Thôi thì đời mạt hèn là thế
Sống tạm trần ai hết tháng ngày !

.....Lehong.....

Saturday, May 15, 2010

Hương xuân



Xuân đến mang theo muôn ý thơ
Cho hồn thi sĩ một trời mơ
Mai say tình gió hoa bung nở
Đào mộng duyên ai nụ hé chờ
Thi pháp nhịp nhàng tay bút trẻ
Luật đường thử thách ngón đàn tơ
Cụ đồ năm ấy còn dư ảnh
Thỏang tiếng xưa về khách ngẩn ngơ

.......Khánh Chân.......

Xuân với tuổi già

Xuân về người rộn rã mong chờ
Người đẹp, hoa tươi lão ngó lơ
Sáu bốn tuổi xuân người lụ khụ
Hai mươi đời mộng hắn trai tơ
Tuổi cao giấc ngủ luôn hoang tưởng
Lứa trẻ nằm trưa chỉ mộng mơ
Xuân đến tuổi thơ lòng háo hức
Còn ta đón Tết chỉ là thơ

........Lehong.......

Tình son trẻ

Đứng cạnh bên nhau dưới rặng dừa
Trời chiều bến hẹn nắng lưa thưa
Hàng cây lắng đọng hương thoang thoảng
Ánh mắt mơ màng lá nhẹ đưa
Sóng nước vờn trôi mùi cỏ lạ
Con thuyền mái động thoáng hương xưa
Thời gian vẩn đục tình đôi trẻ
Rạo rực tim lòng mặc gió mưa

.......Vancali.......

Áo em thưa

Đêm buồn bỗng nhớ chuyện ngày xưa
Hai đứa bên nhau dưới gốc dừa
Rặng liễu chao mình cành giỡn cợt
Hàng dừa lắc lẻo trái đu đưa
Hồi trưa nắng dịu trời trong vắt
Chiều đến mây mù gió kéo mưa
Vội vã em, anh tìm chổ đụt
Sợ là quần mỏng, áo em thưa

........Lehong........

Friday, May 14, 2010

TIẾNG KHÓC VỀ KHUYA



Tiếng nấc từ xa quyện gió trời
Nghe buồn ủ rũ lắm người ơi
Đừng vì nhớ mãi người tình phụ
Hãy cố quên đi kẻ bạc lời

Tất cả niềm tin ai khép kín
Bao gồm kỉ niệm nó chưa vơi
Hoa kia nhỏ lệ hồn ta uống
Giọt đắng nàng rơi dạ rã rời

.......Cá Măn.......

Chớ khuyên lời

Thôi đừng buồn nữa nhé người ơi
Duyên phận trái ngang bởi tại Trời
Nguyệt lão trớ trêu không kết hợp
Hai ta hợp ý quyết không rời

Tình yêu nồng cháy đang chan chứa
Hương lửa mặn mà khó cạn vơi
Ba mẹ thương con đừng cản trở
Bạn bè giúp sức chớ can lời

.......Lehong........

TIẾNG CUỐC ĐÊM HÈ



Bằng lăng rụng tím chiều hè
Phượng xanh bén lửa lập loè ngoài song
Từ ngày em đi lấy chồng
Bình men vắng búp sen hồng toả hương

Sen đầm cũng nhạt màu thương
Cọng lìa khỏi ngó còn vương dây lòng
Sao em nở vội lấy chồng
Để thuyền nghiêng mạn tròng trành đơn trôi

Ao làng lạnh ánh trăng soi
Lập lềnh bóng súng, cánh dơi phật phù
Hẹn nhau cúc mới sang thu
Đào đông hé nụ sương mù đã giăng

Trách ai nghiêng nón dùng dằng
Để cơn gió lật buồm căng đứt lèo
Trời trong veo, nước trong veo
Tỉnh ra thuyền đã trôi vèo sang ngang

Em đi tìm chốn giàu sang
Đồng làng lúa đã chín vàng trĩu bông
Cánh diều lơ lững tầng không
Đêm đêm khắc khoải nghẹn lòng cuốc kêu

.......Hồ văn Thiên.......

CẢM TÁC THƠ TIẾNG CUỐC ĐÊM HÈ
(của bác Hồ văn Thiện)

Đêm nầy bến vắng cô liêu
Buồn nghe quốc gọi tiếng kêu não lòng
Trách ai sao vội lấy chồng
Bỏ anh ở lại lạnh lùng đơn côi !

Trách ai, ai đã phụ tôi
Ham mê phú quí đoạn rời tơ duyên
Để tôi như một con thuyền
Phong ba bão tố, ưu phiền riêng lo

Nhanh chân em bước xuống đò
Đò to vững chắc khỏi lo bị chìm
Giờ đây sóng gió lặng im
Em vui trên đống bạc tiền ngút cao

Em đâu còn nhớ hôm nao
Chung lời cầu nguyện trăng sao chứng lời
Trên cao có cả Phật trời
Thệ lòng chung thuỷ chẳng lời dối gian

Hẹn khi Đông rũ, Xuân sang
Khi đến mùa gặt lúa vàng đầy bông
Em vui duyên phận má hồng
Cùng tôi nên nghĩa vợ chồng trăm năm

Ngoài đường tím rụng bằng lăng
Sân trường lả tả phương hồng bay bay
Không ngờ em dạ đổi thay
Tôi sầu gối chiếc em say tình nồng

........lEHONG.......

Thursday, May 13, 2010

TÌNH EM



Gởi Diệu Linh

Thương em tình hoài vọng
Thơ thẩn miền cô liêu
Nắng mưa sầu lắng đọng
vàng tương tư mây chiều !

Ta tìm nơi ngõ vắng
dấu chân nàng vừa qua
khẽ ru tình thầm lặng
trong ngạt ngào hương hoa

Gió reo lời mãn nguyện
Nhưng sóng nào bình yên !
Lòng em tình biển rộng
mênh mông chờ thiên duyên !

.........Hoaian ........

Tình tuyệt vọng

Thôi anh đừng quyến luyến
Thương nhớ chuyện ngày qua
Vì tình của đôi ta
Nay đã thành dĩ vãng

Tình của anh thầm lặng
Như cơn gió rì rào
Lòng em chẳng xuyến xao
Làm sao yêu anh được !

Ngõ vắng khi em bước
Dấu chân cỏ phủ đầy
Còn gì nữa nơi đây
Mà anh hoài tìm kiếm ?

Tình xưa giờ chết lịm
Em bình yên tâm hồn
Anh mòn mỏi chờ trông
Chỉ là tình tuyệt vọng !

........Lehong.......

Wednesday, May 12, 2010

TÊN GÀN BIẾT YÊU

Vẻ đẹp người ta đám bạn nhìn
Còn mình biết ngắm lẫn làm thinh
Đôi lần muốn nói lời âu yếm
Cảm thấy chưa quen cách tỏ tình

Lắm lúc e dè gương mặt xấu
Chưa hề đôi diện dáng nàng xinh
Lang thang khổ sở yêu mà nhịn
Lủi thủi đau lòng sợ nó rinh

.......Cá Mặn.......

THEO TRAI

Chưa lần đối diện bảo em xinh ?
Chỉ đứng từ xa lỏ mắt nhìn
Gàn bướng biết điều chi mở miệng
Khùng khùng đành đứng đó im thinh !

Hôn nhân khỏi mẹ cha đồng ý
Hò hẹn nhờ bồ bịch tới rinh
Thuở trước cau trầu đầu lễ cưới
Ngày nay "theo đại" cũng xuôi tình

.......Lehong.......

Tuesday, May 11, 2010

Đô thị hóa ....

Dọc lộ vào thôn trải lúa vàng
Nhà nhà mái ngói thật khang trang
Thoạt trông cứ ngỡ là phố thị
Ngắm kỹ mới hay đó xóm làng
Xe cộ dập dìu người tấp nập
Vườn cây trĩu quả đất thênh thang
Làng quê bộ mặt giờ thay đổi
Đô thị : Nông thôn nay sánh hàng ....

......Lehong......

Sinh hoạt nông thôn

Lúa dọc đường quê trải thảm vàng
Nhà tranh thành mái ngói thôn trang
Thoạt trông cứ ngỡ nơi thành thị
Ngắm kỹ mới hay đó bản làng
Ruộng lúa nông dân đang tất bật
Phố đường du khách thích lang thang
Công nhân tranh thủ vào nhà máy
Tan lớp học sinh vội xếp hàng


......Lehong......

Monday, May 10, 2010

Em ở đâu?

anime girl at a beach

Một kẻ chờ ai đã quá lâu
Mà sao chẳng thấy dáng người đâu
Nhìn mây hờ hửng bao niềm nhớ
Ngắm ánh hoàng hôn vạn nỗi sầu

Một mảnh chia hai xa vạn lý
Dòng sông rẽ lối khắp năm châu
Long lanh giọt nước chao lòng gã
Dĩ vãng tràn về tự đáy sâu

......Cá Măn......

Năm năm cách biệt vắng xa lâu
Em hởi giờ nầy em ở đâu ?
Còn nhớ những ngày chung hạnh phúc
Tìm quên mấy lúc chịu riêng sầu ?
Năm canh thỏa mộng em cười khoái
Sáu khắc tàn mơ tôi đọng châu
Trong cảnh hoàng hôn trời giá lạnh
Thương em hình bóng cũ in sâu

......Lehong......

Sunday, May 9, 2010

SÓNG VÀ BIỂN

Con đã đi qua nửa cuộc đời
Chặng đường lúc phẳng,lúc sầu rơi
Âm thầm mẹ dõi theo từng bước
Rạo rực lòng con nhớ mẹ ơi!
Con sóng lao đao phía cuối trời
Từng đêm biển thức nỗi đầy vơi
Mẹ mong con hái hoa hồng phúc
Kết hạt tình yêu trọn kiếp người.

.....Moonqt.....

Chớ chán đời

Trót lỡ sinh ra làm kiếp người
Đường tình chẳng phẳng lặng ai ơi
Khi yêu tở mở từng lời nói
Lúc hận âm thầm giọt lệ rơi
Vui sướng đôi khi lên tột đỉnh
Đau buồn có lúc xuống dần vơi
Người ơi cuộc sống là như thế
Hảy cố vươn lên chớ chán đời !

.....Hongle09.....