Saturday, June 5, 2010

ĐÃ MUỘN



Đã muộn , hết rằm trăng không tròn nữa
Một nửa đời xô lệch tận chốn xa
Nửa còn lại lang thang buổi chiều tà
Đêm hoang lạnh cùng gối chăn đơn lẻ

Đã quá muộn , mình giờ đâu còn trẻ
Tóc pha sương , dòng dư lệ khô cằn
Mắt mỏi mòn chờ đợi mấy mùa trăng
Chân bước đi giữa dòng đời thầm lặng

Muộn lắm rồi , đời chìm trong sâu lắng
Trái tim côi vẫn gắng đợi tình xa
Cánh phượng hồng theo ngày tháng phôi pha
Hạ hồng xưa đã thay mùa Hạ mới

Trời vào thu , tình yêu chưa với tới
Liệu đông sang còn kịp để thay đò
Giữa dòng đời ai nhận để ai cho
Bao hạnh phúc vỡ tan theo tình chết .

Đã muộn lắm , lửa tình yêu đã hết
Lòng hỏi lòng , tình đã chết còn đâu
Đời dâu bể , vùi chôn bao kỷ niệm
Đã muộn rồi , tim giá lạnh từ lâu

........SS........

Dẫu cách xa nhưng tình đầu khó nhạt
Thương đời em phận bạc với chữ duyên
Mấy thu qua mà lòng mãi ưu phiền
Vì con tim vẫn chưa yên nhịp đập

Cứ ngỡ là đem tình sầu chôn lấp
Không bao giờ nhớ nhắc đến người ta
Mong thời gian sẽ sớm được xóa nhòa
Kỷ niệm cũ, người tình xa một thuở

Bởi hai người có duyên mà không nợ
Nên cam đành lở vở chuyện lứa đôi
Kể từ khi "hắn" thật sự đi rồi
Em buồn khổ lẻ loi trong cuộc sống !

Đã muộn rồi chẳng còn gì hi vọng
Khi Hạ về Thu đến tiển Đông sang
Nhưng mùa Xuân lại đến quá trễ tràng
Nên tim héo vì chưa tan tuyết phủ

Em hỡi em ! anh đôi lời khuyên nhủ
Đừng buồn đau ủ rũ nữa mà chi
Bởi kẻ đi họ có luyến lưu gì
Muôn màng rồi còn chi em chờ đợi !

.......Lehong........

No comments:

Post a Comment