Saturday, April 26, 2014

RÚT RUỘT CÔNG TRÌNH

RÚT RUỘT CÔNG TRÌNH Sắt thép bê tông ông chẳng kiềng Hoa hồng bạc tỷ cũng xơi liền Nứa tre gạch gỗ nó xơi tái Cát sỏi đá vôi hắn cũng nghiền Rút ruột công trình do thích của Ăn gian dự án bởi ưa tiền Vào tù bóc lich cho mày chết Cái bọn gian tham sống chẳng yên. ....Bùi đức Thịnh....26/4/2014 CHỈ CẦN LO LÓT Bởi ông vững trụ thế ba kiềng Bạc tỉ tiền "bo" cứ đớp liền Sắt thép nứa tre đều nuốt chửng Xi mặng cát đá cố nhai nghiền Trên đời mấy kẻ không ham gái Cõi thế có ai chẳng hám tiền Nếu lỡ thanh tra mà phát hiện Chỉ lần lo lót thế là yên .....LEHONG.....

Friday, April 25, 2014

ĐỜI THỊNH SUY

ĐỜI THỊNH SUY Ngẫm lại sự đời lúc thịnh suy Lầm than cơ cực đã bao kỳ Núi cao Tây Bắc không dừng bước Rừng rậm Tây nguyên vẫn cứ đi Quyết chí khó khăn đâu quản ngại Bền gan vất vả chẳng hề chi Tháng ngày cần mẫn luôn tu chí Vững bước đi lên có sá gì. ...Bùi đức thịnh...24/4/2014 CHẲNG HỀ GÌ Đời người có lúc thịnh khi suy Nay khỏe mai đau mới lạ kỳ Biển rộng sông sâu không ngại vượt Núi cao rừng thẳm cố mà đi Gian lao khổ cực nào ngần ngại Vất vả lầm than có xá chi Phía trước chông gai ta vẫn bước Dù là nguy hiểm chẳng hề gì .....LEHONG.....

LAN

LAN Buổi sớm vươn mình đón nắng tươi Nhành lan bối rối giữa khung trời Thơm hương dẫn lối ong bay đến Tỏa sắc đưa đường bướm lượn chơi Phận mỏng không liều trao mấy hướng Thân gầy chẳng dám gửi muôn nơi Chơi hoa chớ để hoa hờn tủi Trọn sắc hương đây gửi đến người. ....THUYFNHIEN.... HOA MAI Hoa Mai tứ quý thật xinh tươi Vàng đỏ hiện lên một góc trời Chú Bướm nhởn nhơ chờ dịp đậu Con Ong bay lượn đáp vào chơi Ngày Xuân tràn ngập về muôn nẻo Dịp Tết phủ đầy khắp mọi nơi Trai gái trẻ già đều mến thích Vì mang may mắn đến con người .....LEHONG.....

TÌNH RỒI CHỢT ĐẾN CHỢT ĐI !

TÌNH RỒI CHỢT ĐẾN CHỢT ĐI ! Vai gầy guộc nhỏ dáng hình xưa Áo lụa là bay đã mấy mùa Phố đợi mây trôi bao tháng nắng Cây chờ lá rụng những ngày mưa Yêu thương chẳng được gì thêm nữa Luyến nhớ còn đây lại quá thừa Hò hẹn đời nhau như quán xá Cho sầu chín đỏ mãi về đưa. ....Tphạm.... SAO EM CHẲNG NGHĨ Lưu luyến trong lòng bóng dáng xưa Em đi vàng lá đúng ba mùa Nước da đen sạm vì gian nắng Thân thể gầy gò bởi hứng mưa Khuyên giải bao lần em chẳng nghĩ Cản ngăn mấy lượt cũng bằng thừa Dù là được sống đời nhung gấm Đi đứng có người đón kẻ đưa .....LEHONG.....

Wednesday, April 23, 2014

YÊU ĐI

YÊU ĐI Đã trót yêu thì đến dại si Không buông, không thẹn chẳng qua vì Gai hồng nhức nhối đâm mấy lúc Uyên thúy đau lòng rẽ lắm khi Cỏ vẫn xanh dù bao trận bão Hoa còn thắm dẫu mấy chân đi Nhân gian còn chỗ còn mơ được Chết bỏ vì yêu chớ sợ gì! ....Thuyfnhien.... CHẲNG LÀ GÌ ! Yêu người đến nỗi trí khờ si Mất ngủ ngày đêm cũng bời vì Tha thiết em nhìn tôi mấy lượt Cảm tình nàng liếc tớ đôi khi Xóm làng đất mẹ không rời bước Xứ lạ quê người chẳng chịu đi Bởi nặng nghĩa ơn cùng phụ mẫu Nợ duyên đôi lứa chẳng là gì ! .....LEHONG.....

XA RỒI ÂN ÁI

XA RỒI ÂN ÁI (Ngũ độ thanh) Trời xa chắc đã nhạt đi nhiều Thuở nọ qua rồi vẫn cứ yêu Có phải niềm đau từ một sớm Mà quên nỗi nhớ ở ban chiều Người ơi dẫu biết tình chao đảo Dạ thế thôi đành nghĩa đổ xiêu Chẳng lẽ duyên này không thắm đượm Làm ân ái cũ phủ tiêu điều. ....Tphạm.... LÒNG CÒN E NGẠI Tình cảm nàng dành chẳng được nhiều Nhưng mà bụng tớ vẫn ngầm yêu Dù là đã gặp nhau hôm trước Hoặc mới thân quen lúc buổi chiều Cảm thấy tâm hồn như rúng động Hình như lòng dạ tựa nghiêng xiêu Lời thương muốn ngỏ còn e ngại Chỉ sợ em chê hổng biết điều .....LEHONG.....

BÓNG TỐI LÊ THÊ

BÓNG TỐI LÊ THÊ Cà phê nối tiếp với cà phê Giấc ngủ đi hoang chẳng chịu về Thể xác co ro như đứa nghiện Tâm thần vật vã giống tên hề Chiêm bao ngoảnh mặt bay vèo! Chán Mộng mị quay lưng bước xéo! Chê Dưới đáy cuộc đời mưa nhỏ giọt Giữa đêm dài bóng tối lê thê …! ....dp.... CHỦ QUÁN CÀ PHÊ Đậm đặc như vầy uống mới phê Uống xong một tách mới đi về Không tiền ăn sáng thôi đành chịu Chẳng có điểm tâm cũng chẳng hề Quán của bà Năm sao quá tê Cà phê cô Thắm khó ai chê Hôm kia đông khách Gas bùng nổ Chủ tiệm nào ngờ chết thảm thê .....LEHONG.....

Tuesday, April 22, 2014

TIỆC RƯỢU

TIỆC RƯỢU Ta bày tiệc rượu ở nơi đây Gió thoảng trăng đùa giỡn với mây Mở lối thơ về đêm sóng sánh Đưa đường nhạc đến tối ngây ngây Nâng lên chếnh choáng ly đưa cạn Hạ xuống miên man chén lại đầy Chúm chím môi cười mê đắm khách Đêm tàn, đang tỉnh cũng đang say. ....Thuyfnhien.... CHỚ ĐỂ SAY Tiệc rượu dọn bày sẵn tại đây Dòm trăng hứng gió ngước xem mây Nhìn em mà dạ anh say đắm Ngó bậu thấy lòng tớ ngất ngây Uống hết ly nầy cho thật cạn Nhậu thêm xị nữa phải đong đầy Lâu ngày gặp lại người tri kỷ Vui vẻ tâm tình chớ để say .....LEHONG.....

Monday, April 21, 2014

NHỚ XƯA

NHỚ XƯA Ven đường cỏ rối bước chân nhau Lá rụng lan man dưới bóng cầu Buổi ấy đồi hoang đờ đẫn nắng Hoa buồn khi đó ngó đâu đâu Tình lay con nước vờ trôi nhẹ Tâm động nhành cây giả lắc mau Nắng giục chim chuyền leo lẻo hót Sao người chẳng nói một đôi câu??? ....Thuyfnhien.... CHẲNG TRÒN CÂU Thuở ấy đường về ta có nhau Nay em đơn lẽ bước qua cầu Gặp người quen thuộc làm ngơ mặt Thấy kẻ yêu mình lại ngó đâu ! Sợ Mẹ rầy rà nên vội bước Lo con la khóc phải đi mau ? Cùng nàng muốn ngỏ lời tâm sự Mở miệng e dè chẳng trọn câu .....LEHONG.....

HƯƠNG TÌNH

HƯƠNG TÌNH Ngàn năm sóng biển vẫn xô nhau Hà cớ chi ta mãi ủ sầu Nhìn ánh thiều quang dần lịm tắt Như đời tục luỵ quyện thương đau Nghiêng tai nghe tiếng chiều khâm liệm Nhắm mắt ru đêm trắng bạc màu Chiếc lá xanh kia rồi cũng héo Hương tình gởi lại những mùa ngâu. ....NKC.... GIỌT MƯA NGÂU Yêu thương cho lắm cũng xa nhau Em khóc còn tôi nhỏ lệ sầu Cũng bởi đường tình nhiều khổ luỵ Do vì duyên số lắm niềm đau Thời gian cách biệt hương phai úa Năm tháng phân ly sắc nhạt màu Mộng ước không thành nên đổ vỡ Đêm buồn lặng đếm giọt mưa Ngâu .....LEHONG.....

TÌNH PHỤ

Sunday, April 20, 2014

TRƯỚC BIỂN.

TRƯỚC BIỂN. Xô bờ bọt nước ánh lân tinh Sóng lượn chao êm tự vỗ mình Nắng chiếu tia vàng trên biển lộng Mây dồn cụm trắng giữa trời xinh Bâng khuâng ngắm cảnh đời xao động Phấn chấn trông chiều bóng lặng thinh Dạo bước thong dong làn gió thoảng Bàn chân lún cát vẫn vô tình…! ....Lương Tú.... LỪA TÌNH Xem gương giống hệt gái minh tinh Vỗ ngực xưng danh tánh của mình Lắm gã đeo em vì thấy đẹp Nhiều chàng mê ả bởi trông xinh Làm cao hỏi chuyện không thèm nói Tự đại kêu tên vẫn nín thinh Gặp phải Sở Khanh lời dịu ngọt Lầm yêu nên bị hắn lừa tình .....LEHONG.....

ĐÀN BÀ

ĐÀN BÀ Nghĩ tới đàn bà thấy hãi hùng Dẫu đời nát bét với còn sung Bèo nhèo bản mặt da nhăn nhúm Xộc xệch bờ vai tóc rối tung Lắm lúc cay xè hơn ớt hiểm Nhiều khi đắng nghét quá khoai sùng Vậy mà cứ sáng mưa chiều nắng Mai mốt không điên chắc cũng khùng…! ....dp.... NỔI KHÙNG Trông anh dáng vẻ quá oai hùng Đánh đá liên hồi sức vẫn sung Tên họ chàng ta luôn giấu kín Việc làm chẳng kẻ rõ hành tung Đừng nên liều lĩnh làm người giận Chớ quá khinh thường chọc hắn sùng Dồn đến chân tường e chó cắn Hiền lành lúc tức nổi cơn khùng .....LEHONG.....

TRÈO ĐÈO

TRÈO ĐÈO Chủ Nhật Sài Gòn phố vắng teo Ước chi ả nhắn mộng đây đèo Vài cô thiếu vải hài tru tréo Mấy trự lòi lưng múa trả treo Bỏ quán, nàng chê thằng ấy kẹo Nhập chòi ,chàng huýt ghệ ôm eo Trăng hoa đổ bể tình lươn lẹo Gác vắng điều hiu, ngặc nổi nghèo ....Nguoitruongphu....20.04.14 CHẲNG LO NGHÈO Honda lượn lách thấy mà teo Một nữ hai nam chúng dám đèo Nghịch ngợm cô nàng chân gát tréo Cứng đầu chú nhỏ cẳng thòng treo Em nầy ranh mãnh chơi rờ sẹo kẻ nọ chơi khăm chọt lét eo Chiếc xế mới mua giờ móp méo Hư thì sắm mới chẳng lo nghèo .....LEHONG.....

ĐUA ĐÒI

ĐUA ĐÒI Đua đòi chẳng nghĩ đến ngày mai Đổi chác tiền tình chóng nhạt phai Ước muốn nhà lầu nơi phố thị Khát khao xế hộp chốn trang đài Bởi ham chim chuột nên lâm nạn Vì thích bướm ong mới trượt dài Của cải vơi dần tình cạn kiệt Vào tù ra tội kiếp trần ai. ....Bùi đức thịnh....20/4/2014 HỔNG GIỐNG AI ! Tân hưởng bây giờ chớ để mai Dù sau nhan sắc có tàn phai Kiếp nầy đã sống đời sung sướng Hậu vận vương mang kiếp đọa đày Mỏi gối chồn chân đi chẳng được Toàn thân bị liết chịu nằm dài Đừng buồn do bởi thời trai trẻ Sa đọa chơi bời hổng giống ai ! .....LEHONG.....

TÌNH LỠ

TÌNH LỠ (Họa phù du của Hansy) Lỗi hẹn nên chờ ở kiếp sau Vì nay phận số đã phai màu Đường xưa nhớ mãi cho lòng hận Bến cũ thương hoài chỉ dạ đau Phải gắng bôi nhòa cơn sợ hãi Thôi đành xóa nhạt nỗi buồn nhau Người ơi kỷ niệm vào quên lãng Rủi gặp trên đường hãy bước mau ....Vancali 4.18.14.... SỐNG TRỌN ÂN TÌNH Sống trọn ân tình dẫu khổ sau Dầu cho kỷ niệm lỡ hoen màu Duyên đà biến dạng đành ôm tủi Phận đã tàn đôi phải vướng đau Chén rượu chưa mời nên tưởng mãi Lời thơ chẳng thuận khiến lìa nhau Tay chào mặt ngoảnh đời chia hướng Máu chảy điên cuồng rã mộng mau ....Thanh Huy.... SỚM QUÊN THÙ HẬN Chắc rằng sẽ mãi khổ về sau Lúc những thương yêu đã nhạt màu Trong dạ chứa chan niềm tức giận Tấm lòng tồn đọng nỗi sầu đau Người đi đã hứa không quay lại Kẻ ở nguyện thề chẳng gặp nhau Thôi thế đường đời cam rẽ lối Ước mong thù hận sớm quên mau .....LEHONG.....

CÕI SAY

CÕI SAY Ngọn gió dừng chân ở chốn này Nhẹ nhàng nâng bổng cánh diều bay Lời ru mật ngọt quanh cành lá Hương thoảng mơ hồ quyện cỏ cây Ngất ngưởng ban chiều bên chén rượu Mênh mang buổi tối cạnh ly đầy Nhìn trăng luân vũ cùng con nước Chợt hiểu ta rằng đến cõi say. ....Tphạm.... TÌM SAY Sáo ơi hãy nán lại nơi nầy Chớ vội sổ lồng cất cánh bay Chẳng lẽ vì nơi nầy thiếu cỏ Hay là chốn ấy có nhiều cây ? Do ta nuôi nấng không chu đáo Hoặc tớ cấp cung chẳng đủ đầy Đau khổ khiến lòng nầy chán nản Lãng quên uồng rượu cố tìm say .....LEHONG.....

MÙA XƯA LỖI HẸN

MÙA XƯA LỖI HẸN Mùa này đã hết lá vàng rơi Bởi dáng ai qua cũng khuất rồi Lạnh lẽo trên dòng sông sắp cạn Mơ màng với ngọn sóng đầy vơi Bàn chân cát bụi đang rời rã Sợi tóc phong trần sớm tả tơi Tìm đến ngày xưa sao lỗi hẹn Sầu đau một góc ghé bên đời. ....Tphạm.... TÌNH PHỤ Giọt lệ đau buồn lặng lẽ rơi Yêu thương cho lắm cũng xa rồi Người đi phương ấy mừng khôn xiết Kẻ ở nơi nầy khổ khó vơi Tôi vẫn không quên tà áo tím Và luôn nhớ mãi mực mồng tơi Nhưng nay tất cả đều phai úa Em phụ làm tôi quá hận đời .....LEHONG.....

Friday, April 18, 2014

BỌN GIAN MANH

BỌN GIAN MANH Thời nào cũng có bọn gian manh Đục khoét của công lại bạo hành Cưỡi cổ dân lành mong hưởng lợi Đè đầu người thiện muốn cầu vinh Bon chen xu nịnh phường gian ác Luồn lót cầu xin lũ bất minh Miệng thế cười chê quân đốn mạt Vào tù ra tội bao người khinh. ...Bùi đức Thịnh...18/4/2014 XÃ HỘI NGÀY NAY Trên đời lại lắm kẻ gian manh Cướp của giết người thật lộng hành Lớp trẻ sống dương dương tự đắc Kẻ già thụ hường tiếng hư vinh Tham lam thấy rõ mong chi chối Tội lỗi đành rành khó biện minh Xã hội ngày nay không đạo nghĩa Vinh thân sung sướng mặc chê khinh .....LEHONG.....

XA RỒI MÙA HẠ

XA RỒI MÙA HẠ Tháng hạ ngày xanh lạc mất rồi Nay còn nuối tiếc mãi mà thôi Ve sầu nức nở buồn trên phố Phượng vỹ ngu ngơ đứng giữa trời Trở lại tìm xưa nhòe khóe mắt Quay về nhớ cũ úa bờ môi Thời gian tất bật cùng cơm áo Kỷ niệm chìm theo tiếng gọi đời. ....Tphạm.... NÀNG ĐÃ ĐI RỒI Trước sau nàng cũng đã đi rồi Dang dở duyên tình chỉ thế thôi Khốn khổ đau thương ngồi trách đất Buồn rầu hận tủi đứng than trời Thời cơ ngỏ ý sao câm miệng Có dịp trao lời lại mím môi Phượng trổ ve sầu kêu nức nở Chia tay mỗi đứa sống riêng đời .....LEHONG.....

BUỒN

BUỒN Cảm xúc chìm trong những giọt tàn Khi đời nhạt nhẽo xúi hờn chan Buồn xuyên nỗi nhớ đầy cung nhạc Khổ lấn niềm vui đẫm nhịp đàn Khắc khoải hồn đau ngày mộng vãn Âu sầu dạ xót buổi tình tan Lời thương cũng chỉ trò nhân thế Phủ tiếng nồng cay mãi ngập tràn ....THANH BÌNH.... SẦU HẬN Đêm nay lặng ngắm ánh trăng tàn Mi mắt đong đầy lệ chứa chan Bởi ả si mê chàng nghệ sĩ Vì nàng đắm đuối với cung đàn Làm cho hai đứa tình ngăn cách Khiến cả đôi mình mộng vỡ tan Đã hết còn chi mà ước vọng Đau thương sầu hận mãi dâng tràn .....LEHONG.....

Thursday, April 17, 2014

HỎI VU VƠ

HỎI VU VƠ Biết phải làm sao rũ sạch buồn Cho lòng tạnh ráo lệ ngừng tuôn Rồi khi sáng ửng nhìn chim hót Để lúc chiều phai thả nắng luồn Cắt sợi tình yêu mình đóng tủ Se dòng kỷ niệm hắn cài khuôn Trời ơi ước nguyện to đùng thế Có lẽ ngàn năm vẫn cứ chuồn Biết phải làm sao rũ sạch buồn? ...Phương Nguyên...14/04/14 KIẾM ĐƯỜNG CHUỒN Làm sao vứt bỏ nỗi đau buồn Khi lệ thương sầu vẫn mãi tuôn Trước mặt ông bà tôi lạy lục Sau lưng ba mẹ tớ khom luồn Nhưng mà lòng dạ người không đổi Bởi vậy tâm hồn họ đóng khuôn Luôn nói thằng nầy không xứng đáng Thôi thì liệu thế kiếm đường chuồn Làm sao vứt bỏ nỗi đau buồn .....LEHONG.....

HOÀI THU

HOÀI THU (Họa Duyên chiều của NX) Bởi mắt giai nhân còn ướm mộng Nên đàn nghệ sĩ cứ hoài thu Đồi mơ nhớ bạn lòng ray rứt Biển hẹn chờ ai sóng gật gù Cũng tại ong vờn nơi bến vắng Làm cho bướm lạc chốn sương mù Suối tiên vẩn đục bầy sơn nữ Để khách đa tình giấc điệp ru Vancali 4.16.14 TIẾNG HÁT LỜI RU Tình duyên đôi lứa cam dang dở Xa cách năm nấy đã bốn Thu Có lẽ thân hình tôi xấu xí Hay là cơ thể tớ lưng gù Cũng may em vẫn còn tinh mắt Chớ có phải đâu kẻ chột mù Lầm lỡ nghe cung đàn tiếng quyển Say mê bởi điệu hát lời ru .....LEHONG.....

Wednesday, April 16, 2014

RU ĐỜI DẪU CŨ.

RU ĐỜI DẪU CŨ. (Ngũ độ thanh) Xuân thì cũng thật quả là nhanh Sợi tóc làn da đã trở thành Ngã bạc pha màu sương trắng phủ Lên mồi đổ sắc bụi mờ quanh Hoài đôi mắt ngọc tình thôi lỡ Giữ dáng mình son nợ chẳng đành Vẫn đợi Thu về trên lối nhỏ Ru đời bởi mộng cũ còn xanh. ....Tphạm.... CHÔN VÙI MỘNG ƯỚC Sáu bảy xuân rồi thật quá nhanh Công danh sự nghiệp vẫn chưa thành Lòng tôi rất thật thà ngay thẳng Dạ họ luôn gian xảo quẩn quanh Bởi vậy tình yêu hoài lận đận Thế nên duyên kiếp mãi cam đành... Da mồi tóc bạc mong chi nữa Khép kín chôn vùi mộng tuổi xanh .....LEHONG.....

ƠN TRỜI !

ƠN TRỜI ! Yêu nhau thuở ấy đã trao lời Hạnh phúc lâu bền chẳng bỏ rơi Nguyệt lặn bao đêm tình mãi ngát Trăng lên mấy độ nghĩa luôn ngời Mây mờ nắng nhạt duyên còn thắm Gió lớn mưa nhiều phận chả vơi Đáp trả ân sâu người quý mến Đời vui vạn kiếp tạ ơn trời. LươngTú CHỨNG ĐẤT TRỜI Ngày ấy yêu em chẳng dối lời Vào mùa đông ấy tuyết đang rơi Thẹn thùng đôi má em hồng thắm Sung sướng mắt anh bổng sáng ngời Kỷ niệm hôm xưa anh mãi nhớ Mến thương thuở ấy vẫn đầy vơi Mẹ ba chấp nhận duyên Mai-Trúc Suốt kiếp bên nhau chứng đất trời .....LEHONG.....

TÌNH SẦU

TÌNH SẦU Bao năm ta trả nợ cho nhau Ân ái chông chênh những nhịp cầu Em ở quê nhà tình héo úa Anh đi miền ngược duyên phai màu Thu tàn hoa rụng sầu buồn tủi Đông đến tuyết rơi hận xót đau Dặm thẳm núi cao đời bão tố Ngàn trùng mờ mịt kiếp thương đau. ....Bùi đức thịnh....16/4/2014 TÌNH BUỒN Xa xứ lâu ngày chẳng thấy nhau Bổng nhiên gặp mặt ở đầu cầu Trông em khuôn mặt còn tươi tắn Dòm Tớ tóc râu sớm bạc màu Bởi kiếp phong trần nhiều lận đận Vì đời gian khó lắm buồn đau Mong chi nối lại tình dang dở Hạnh phúc trăm năm có được nào ! .....LEHONG.....

GÁI QUÊ

GÁI QUÊ Trăng tỏa đầu non bẹo má hồng Nắm tay bách bộ vãng ven sông Tình xưa dang dở buồn cay đắng Mộng cũ sang ngang chán rượu nồng Trọn kiếp xa nàng thương vẩn đợi Nửa đời gặp ấy giận không mong Quê hương vứt bỏ chê nghèo khó Bạc tóc quay về khỏi tưởng trông ....Nguoitruongphu....16.04.14 GÁI NHÀ QUÊ Gái quê chẳng má phấn môi hồng Bắt ốc mò cua ở bến sông Nếm trải bao nhiều điều mặn chát Nhận vào biết mấy sự cay nồng Tương lai cuộc sống sao mù mịt Hạnh phúc gia đình hết đợi mong Cũng bởi nghèo nàn đời phải thế Đành thôi duyên phận chớ chờ trông .....LEHONG..... MỎI MẮT CHỜ TRÔNG Đành thôi đứt đoạn mối tơ hồng Người ở đầu nguồn kẻ cuối sông Chớ nói thêm chi lời mật ngọt Đừng nghe tiếp nữa tiếng cay nồng Trăm năm dang dở hoài mong ngóng Vạn kiếp chia lìa vẫn đợi mong ? Đã biết không còn duyên gặp lại Sao người mãi mỏi mắt chờ trông ? .....LEHONG.....

Tuesday, April 15, 2014

QUÝ NHÂN

QUÝ NHÂN ---*--- (NGŨ ĐỘ THANH) Thấy bảo hiền huynh ngự cõi trời Thơm lòng dạ thảo những đầy vơi Dù đen vận rủi trong nghèo túng Vẫn đỏ tình may lại khó rời. Tỏa sáng nhân từ soi nghĩa bạn Ngời lên đức độ tỏ tâm người Sao mình chỉ thấy tiền hai mặt Tráo trở vàng thau giữa chợ đời ....Tuyen45....14/04/14 TÌNH ĐỜI Sanh nơi cõi thế chẳng trên trời Lắm lúc đau buồn khó thể vơi Cái thuở cha mình vừa mới mất Và khi con vợ tớ xa rời Xã giao thân ái cùng bè bạn Cư xử thành tâm với mọi người Do bởi đồng tiền và vật chất Khiến đen đổi trắng biến thay đời .....LEHONG.....

HƯƠNG XƯA

HƯƠNG XƯA Hương mùa kỷ niệm đã hoài mang Một nét đào hoa đẹp ngỡ ngàng Nỗi nhớ năm nào sao mãi ngập Niềm thương độ ấy vẫn còn loang Tình xưa khắc dạ tình chung thuỷ Mộng cũ lèn tim mộng đá vàng Khắc khoải ngàn đêm chờ tái ngộ Hương mùa kỷ niệm đã hoài mang .....NA..... TÌNH XƯA NGHĨA CŨ Suốt đời tình nghĩa mãi cưu mang Gặp mặt sao em chẳng ngó ngàng ? Chẳng lẽ còn người tôi bẩn thĩu Hay là tâm địa tớ mờ loang ? Nào đâu say đắm vì danh lợi Hay tại đam mê bởi bạc vàng ? Một dạ thuỷ chung lòng nguyện ước Suốt đời tình nghĩa mãi cưu mang .....LEHONG.....

CÒN MÃI GẬP GHỀNH

CÒN MÃI GẬP GHỀNH .(Ngũ độ thanh) Lạnh lẽo cùng đêm chỉ bóng hình Nghe đời bạc bẽo muốn làm thinh Tình yêu đã rách thành hai mảnh Thể xác còn nguyên vẫn một mình Cũng kệ bên trời đang hửng nắng Hay là cõi thế rạng bình minh Nhìn trong nỗi nghẹn đau ngày tháng Bởi cuối đường kia mãi gập ghình. ....Tphạm.... NGẠI NGÙNG Vì tôi mãi tưởng bóng thương hình Muốn ngỏ lời yêu lại lặng thinh Bởi vậy khổ đau ai thấu được Thế nên buồn giận chỉ riêng mình Theo em mỏi mệt như leo núi Bám ả rã rời tưa lội ghình Tiếng nói chân thành còn giấu kín Lo nàng nghĩ tớ chẳng quang minh .....LEHONG.....

BẮT CUA

BẮT CUA Tấm ảnh nhan đề trẻ bắt cua Nhìn qua thương cảm cảnh quê mùa Mình trần dãi nắng làm tim nhói Chân đất ngâm bùn khiến lệ chua Tuổi ngọc thường chơi trò trốn kiếm Thanh xuân đáng được hưởng nô đùa Đầu xanh lặn lội vì sinh kế Thấy bé trong hình xót dạ chưa ....Vancali.... 4.14.14 MÒ CUA BẮT CÁ Nhà nghèo phải bắt cá mò cua Cũng đở tốn hao lúc thất mùa Một mớ dùng kho khô nước mắm Dư phần tạm nấu tộ canh chua Trẻ quê cam chịu đời cơ cực Ít được vui chơi hoặc giỡn đùa Nhìn cảnh trong hình mà ứa lệ Đầu trần mình trụi xót xa chưa ? .....LEHONG.....

CẦU CU

CẦU CU Ai người biết được chiếc ”cầu cu” Có thật hay là chọc ghẹo cu Nó tận bên Lèo cho thiếu dấu Hoặc là ở Việt viết lầm cu Vừa nom đã tưởng gà thành quốc Nhác thấy cứ ngờ cụ hóa cu Bời tánh hiền lành hay bị hớ Thật tình nỏ biết chiếc “cầu cu” Vancali 4.13.14 CÚC CU Thỉnh thoảng còn nghe tiếng cúc cu Vậy mà cũng lắm kẻ săn cu Người đông thành thị không chim chóc Dân ít quê làng lại hiếm cu Thoải mái cụ già ngồi gãi háng Vô tư chú nhỏ đứng sờ cu Việt Nam từ ngữ giàu vô kể Cầu cống tên người lựa đặt Cu ? .....LEHONG.....

Monday, April 14, 2014

BỌN BẤT NHÂN

BỌN BẤT NHÂN Cái kiếp phong trần chốn thế nhân Quan tham ô lại hại muôn dân Bon chen chạy chọt mong cầu lợi Lo lót mánh mung muốn có phần Xảo trá gian manh quân bán thánh Lọc lừa quỉ quyệt bọn buôn thần Sống đời ô nhục người nguyền rủa Miệng thế cười chê lũ bất nhân. ...Bùi đức Thịnh...14/4/2014 ÁC NHÂN Địa chủ cường hào bọn bất nhân Cậy quyền ỷ thế hại lương dân Thu gom tiền bạc rồi chia chát Chiếm hữu đất đai để được phần Bọn chúng không kiêng dè Phật Chúa Tụi nầy chẳng nể trọng tiên thần Sống trên thân xác người nghèo khổ Quả thật là bè lũ ác nhân .....LEHONG.....

TRĂNG THỀ VẪN ĐỢI

TRĂNG THỀ VẪN ĐỢI (Ngũ độ thanh) Mỗi thuở hè qua nắng lạ về Hoa vàng nở rực khắp đường quê Trời xa cách biệt người mong mỏi Kẻ luống gần sao mộng não nề Bởi nhạc còn đau niềm viễn xứ Cho tình phải lạnh nỗi trầm khê Lời yêu lỡ muộn sầu da diết Vẫn mải chờ nhau bóng nguyệt thề. ....Tphạm.... LỖI HẸN Người đi xa xứ vẫn chưa về Vong phụ bạn tình ở chốn quê Cực khổ gian nan chờ chẳng nản Dầm mưa dãi nắng đợi không nề Lòng em rộng rải như sông lớn Dạ tớ hẹp hòi tựa tiểu khê Đã hứa rồi quên lời ước hẹn Năm xưa chứng giám có trăng thề .....LEHONG.....

Sunday, April 13, 2014

AN VUI LÒNG MẸ

AN VUI LÒNG MẸ Thấy Mẹ nhìn em nở nụ cười Tâm tư xao xuyến lệ trào rơi Thương con khốn đốn không đành bỏ Mến cháu nguy nan khó thể rời Gia đạo bất hòa buồn chẳng xiết Vợ chồng nghịch ý khổ nào vơi Chỉ mong bọn trẻ luôn sung sướng Má sẽ an vui lúc cuối đời .....LEHONG..... CON KHÔNG HẬN MẸ Em chẳng xót xa hoặc hận đời Vì mình đích thực đứa con rơi Đau lòng Mẹ lắm khi từ bỏ Nát ruột mẫu từ lúc tách rời Chắc bởi đói nghèo không thể tả Hay do đau khổ đã đầy vơi Mong là đứa trẻ nhiều may mắn Gặp kẻ thiện tâm sướng cuộc đời .....LEHONG.....

RỐI BỜI TÂM TƯ

RỐI BỜI TÂM TƯ Chẳng biết khi nao trả lại đời Gian trần một kiếp mãi rong chơi Nắng vàng mộng dệt đường quên lối Sương tím mờ giăng phố nhớ người Khát vọng mênh mang từ núi thẳm Trở thành rệu rã ở ngàn khơi Vào trong giữa cuộc trăm năm ấy Gởi chút tâm tư đã rối bời . ....Tphạm.... NỢ ĐỜI Làm sao trả hết nợ trần đời Khi bản thân mình lêu lỏng chơi Thiếu bạc ỉ ôi nhờ cậy bạn Cần tiền năn nỉ mượn vay người Nhiều lần hứa dốc cho xong việc Đôi lúc hẹn lèo nói chuyện khơi Bè bạn cảm thông nào tính toán Còn ai bực bội đánh tơi bời .....LEHONG.....

ĐỀN HÙNG THÁNG BA

ĐỀN HÙNG THÁNG BA Hoa gạo tháng ba đỏ rực trời Đền Hùng đón tiếp khách muôn nơi Cư dân Lạc Việt về nguồn cội Con cháu Rồng Tiên tụ núi đồi Pho sử bốn ngàn năm dựng nước Chứng nhân trăm bọc trứng sinh sôi Lòng thành triệu nén nhang dâng niệm Non nước khí thiêng mãi rạng ngời .....HỒ VĂN THIÊN..... GIỖ TỔ VUA HÙNG Việt Trì Phú Thọ đẹp khung trời Khách viếng đền Hùng có mọi nơi Cư ngụ thôn quê hay phố thị Sống nơi miền núi hoặc nương đồi Mừng ngày giỗ Tổ lòng kiêu hãnh Nhớ đến quân thù dạ sục sôi Lịch sử ngàn năm xây dựng nước Chiến công chống giặc mãi ngời ngời .....LEHONG.....

Saturday, April 12, 2014

HỎI HOA HỎI LÁ

HỎI HOA HỎI LÁ Tôi sống ngàn năm vẫn dại khờ Vẫn là muôn vạn kiếp ngu ngơ Chắc gì ngọn suối không trông ngóng Mà tưởng rừng cây chẳng đợi chờ …? Nắng chiếu lung linh dường ngớ ngẩn Mưa bay lất phất ngỡ bâng quơ Hỏi hoa hỏi lá có hò hẹn Và có bao giờ biết mộng mơ…? ....dp.... CÒN MÃI TRONG MƠ Người tôi chơn chất hóa khù khờ Nàng tỏ thật lòng tớ giả lơ Những lúc xa em lòng luyến nhớ Rồi khi sắp gặp dạ trông chờ Bên nhau mấy tháng còn e ngại Gần gũi nguyên ngày vẫn trớt quơ Tiếng nói yêu thương chưa dám tỏ Duyên tình đôi lứa mãi trong mơ .....LEHONG.....

THU TÀN

THU TÀN Ngày dài hiu hắt hận thương đau Số kiếp long đong nuốt lệ sầu Chốn cũ em về tình úa sắc Vườn xưa anh đến duyên phai màu Thu qua lạnh lẽo sầu sông cạn Đông đến cô đơn hận biển sâu Dang dở hôn nhân tình bạc bẽo Ngàn năm thương nhớ biết về đâu ...Bùi đức Thịnh...12/4/2014 HIỆN Ở ĐÂU ? Vẫn sẽ muôn đời chịu khổ đau Thương ai ôm ấp khối tình sầu Duyên xưa bền vững nào phai sắc Tình cũ keo sơn chẳng nhạt màu Ân ái hôm nào còn khắc đậm Nghĩa ơn thuở ấy mãi in sâu Đâu ngờ chỉ phút giây nông nổi Em giận đi rồi hiện ở đâu ? .....LEHONG.....

ĐỜN CA TÀI TỬ

ĐỜN CA TÀI TỬ Vô mánh đám đờn ở rất xa Cách sông lội suối cũng mò qua. Làng quê giổ quẩy làm trò xướng Thành phố thôi nôi dựng rạp ca. Giả lả vui cười mong kết bạn Nịnh đầm huýt sáo được dâng hoa Tròn vai dẩn dắt quên nghèo khổ Bòn mót quanh năm chẳng có nhà. ...nguoitruongphu...11.04.14 THẬT KHÓ ĐẾN THĂM Đầu làng, cuối xóm vậy mà xa Không rõ tên đường đâu dám qua. Nắng lặn mong nàng nhi nhí hát Chiều buông nhớ thiếp tỉ tê ca. Hứa sang mấy bận mong mờ mắt Hẹn đến vài lần ngóng nhạt hoa. Nửa thật, nửa đùa câu lấp lửng Ư ư anh nhé trốn thăm nhà. ....Trung Dung....12-4-2014 ĐẾN CHƠI ANH NHÉ ! Gần đây chớ có ở đâu xa Biết rõ sao mà chẳng chịu qua ? Biết bạn là tay sành thổi sáo Còn tôi một kẻ khoài đờn ca Nơi đây lắm gái mê tài tử Chổ đó nhiều chàng thích tặng hoa Hãy đến anh ơi đừng ái ngại Thân quen tựa ruột thịt trong nhà .....LEHONG.....

TRẢ NỢ HƯ KHÔNG

TRẢ NỢ HƯ KHÔNG Gom tình trả nợ chốn hư không Mãi giúp người vui để thoã lòng Mượn gió chan hoà trong biển cạn Căng buồm khỏa hợp giữa dòng nông Mong chi nước nỗi mà theo bến Nhớ nữa đò về cũng bám sông Đã biết trời xa còn gắng đợi Mang đời trôi dạt đến triền đông .. ....Nghĩa Nguyễn Manh.... DẠI DỘT Bao ngày vất vả vẫn tay không Thử hỏi làm sao được toại lòng Cũng bởi vì tôi người thất học Hay là tại tớ kẻ dân nông ? Khổ nghèo ngủ tạm nơi hè phố Đói rách sống nhờ ở bến sông Dại dột theo người đi vượt biển Bây giờ lưu lạc tận Trung đông .....LEHONG.....

HOÀI XƯA NGẬM NGÙI

HOÀI XƯA NGẬM NGÙI Đâu rồi bỗng nhớ một thời xa Võng cột đòng đưa ở chái nhà Giữa buổi trưa hè bàng rụng lá Trong ngày nắng hạ phượng đơm hoa Câu hò lạc lõng nghe trầm lắng Ngọn gió đìu hiu thổi nhạt nhòa Tiếng trẻ nô đùa sau ngõ vắng Ru vào kỷ niệm buốt lòng ta. ....Tphạm.... NHỚ NGÀY XƯA Kỷ niệm hằn sâu mãi trí ta Năm xưa hình ảnh vẫn chưa nhòa Sau vườn Mận Bưởi vừa ra quả Trước ngõ Mai Đào mới trổ hoa Anh Sáu mò cua trên đám ruộng Còn tôi bắt ốc ở mương nhà Gia đình thiếu thốn đời nheo nhóc Sung sướng bây giờ nhớ thuở xa .....LEHONG.....

Friday, April 11, 2014

HẠ TÍM

HẠ TÍM Hạ đã phơi nồng những vấn vương Hoa xưa lối cũ rụng trên đường Trông màu phượng đỏ hoài nhung nhớ Vọng tiếng ve sầu nỗi xót thương Biết vẫn mùa này chưa nhạt nắng Nhưng rồi tháng ấy để tàn hương Bâng khuâng áo trắng đầy trong mộng Mực tím nào phai dưới mái trường. ....Tphạm.... PHƯỢNG HỒNG Hè qua mà dạ mãi tơ vương Hôm cuối chia tay ở góc đường Nghe tiếng Ve kêu hoài luyến tiếc Nhìn màu Phượng thắm chạnh niềm thương Nhành cây Đa cũ còn hằn dấu Mái tóc nhung huyền vẫn ngát hương Ba tháng chia tay lòng oặn thắt Hẹn nhau em nhé lúc khai trường .....LEHONG.....

NHƯ MÂY BAY GIÓ CUỐN

NHƯ MÂY BAY GIÓ CUỐN Tiền bạc đôi khi cũng rất cần Nhưng mà là vật ở ngoài thân Sớm sương vừa đọng trên mi mắt Chiều nước đã trôi dưới bước chân Nhiều ít muộn phiền trong ảo mộng Mất còn đau xót giữa phù vân Hỏi sao một kiếp đời lưu lạc Vẫn nặng bờ vai gánh nợ trần…! ....dp.... TIÊU XÀI ĐÚNG VIỆC Mấy ai tiền bạc lại không cần Có nó phòng hờ để hộ thân Viện phí bó băng tay bị đứt Tiền công xoa bóp lúc đau chân Yếu đau chẳng có nơi tiên cảnh Bệnh tật tất nhiên ở cõi trần Toan tính làm chi cho mệt óc Tiêu xài đúng việc khỏi phân vân .....LEHONG.....

NHỚ MẸ

NHỚ MẸ Nhìn con âu yếm nở môi cười Trẻ khóc kêu gào xót lệ rơi Dãi nắng gian lao lòng chả ngại Dầm mưa khổ cực bước khôn rời Thành danh rạng rỡ người tươi mát Đỗ đạt vui mừng gánh nặng vơi Chín tháng cưu mang nào quản ngại Giờ đây vắng mẹ lẻ loi đời ....Vancali 4.10.14.... AN VUI LÒNG MẸ Thấy Mẹ nhìn em nở nụ cười Tâm tư xao xuyến lệ trào rơi Thương con khốn đốn không đành bỏ Mến cháu nguy nan khó thể rời Gia đạo bất hòa buồn chẳng xiết Vợ chồng nghịch ý khổ nào vơi Chỉ mong bọn trẻ luôn sung sướng Má sẽ an vui thoát cõi đời .....LEHONG.....

Thursday, April 10, 2014

THA HƯƠNG

THA HƯƠNG Bao đêm dằn vặt cõi lòng ta Nặng nỗi tha hương nhớ cảnh nhà Tủi mẹ nhiều sương nằm khuất cỏ Sầu cha lắm nắng gối mây hoa Tình quê lối xóm nồng chung rượu Bạn cũ cùng thôn đượm chén trà Đào nở thêm lo mình quá lứa Mai vàng hé nụ tuổi xuân qua ...Nghĩa Nguyễn Manh... QUÊN NGUỒN CỘI Xứ lạ vui buồn chỉ có ta Quên cha lẫn mẹ chốn quê nhà Song thân dầu dãi ngoài sương gió Còn tớ dằng dai cảnh bướm hoa Mỗi tối miệt mài vào gái rượu Hằng đêm mê mãi với chum trà Lâu rồi chẳng trở về nguồn cội Biền biệt xuân tàn đến hạ qua .....LEHONG.....

GIÓ ĐẨY, GIÓ ĐƯA

GIÓ ĐẨY, GIÓ ĐƯA Còn duyên ẽo lã, chẳng ai đưa? Tóc thả lững lơ tuổi độ vừa Lỡ dạ chớm yêu, đừng giả lả Nếu lòng mến mộ ,chớ cầu cưa Trăng treo đĩnh núi, chờ Ân cũ Gió bẹo lưng đồi , đợi Ái xưa Trinh nữ chưa chồng kheo áo trắng Trai cuồng trí loạn vái trời mưa ....NGUOITRUONGPHU....07.04.14 NHẮC NHỞ LÀM GÌ CHUYỆN NẮNG MƯA Hoa hậu chắc nhiều kẻ đón đưa Đại gia quan lớn đúng là vừa Cô em ắc hẳn không kèn cựa Mấy ả cần gì phải kéo cưa Cơ hội thoát đi nghèo tháng cũ Dịp may giải phóng khổ năm xưa Bây giờ đã được đời sung sướng Nhắc nhở làm gì chuyện nắng mưa .....LEHONG.....

VÒ RÂU

VÒ RÂU Luật đường bóp trán nặn từng câu Khắc lục hoài lo khiến nặng đầu Có được rành thơ thời kiếm chữ Muốn làm tơi đất phải nhờ trâu Để con léo nhéo nào lo lắng Mặc vợ càm ràm chả nệ đâu Thi sĩ hư danh nhiều kẻ mộng Đêm ngày xướng họa ... bí vò râu ....Vancali 4.10.14.... BỨT RÂU Nặn óc viết bài được mấy câu Mà ta cảm thấy đã đau đầu Tuy thân lực lưỡng như bò mộng Mà trí lu mờ giống tựa trâu Dẫu biết thơ Đường làm rất khó Dù hay thi luật dễ gì đâu ! Kiên trì cố sức mà không đạt Lắm lúc buồn tình lại bứt râu .....LEHONG.....04/10/14

THÁNG NGÀY TÀN TẠ

THÁNG NGÀY TÀN TẠ Khập khễnh khập khà bước thấp cao Lên voi xuống chó loạn cào cào Khô cằn da dẻ cành cây héo Nhăn nhúm mặt mày cái bánh bao Mái tóc tả tơi đời bão táp Bàn chân dày dạn kiếp ba đào Kệ bà nó tháng ngày tàn tạ Đâu có còn gì để khát khao …! .....do..... NẾU MAY TRÚNG SỐ Do mình trí thiển chẳng tài cao Muốn được giàu sang mua số cào Dẫu biết điều nầy là mộng ước Dù hay việc ấy chỉ chiêm bao Em kia độc đắc nhiều chàng bám Anh nọ vận may được lắm đào Trúng số phen nầy ta mở tiệc La ve rượu đế sẵn sàng khao .....LEHONG.....

Wednesday, April 9, 2014

GIỌT ĐẮNG NGỠ NGÀNG RƠI.

GIỌT ĐẮNG NGỠ NGÀNG RƠI. Đường trần vẫn mải miết rong chơi Đến buổi hôm nao trả gánh đời Một chút thương yêu còn sót lại Thêm niềm hạnh phúc đã đầy vơi Bởi mưa mới tạnh trên hè phố Mà nắng chưa lên ở cuối trời Để nghẹn con tim đầy cảm xúc Cho chiều giọt đắng ngỡ ngàng rơi. ....Tphạm.... THIỆN ÁC ĐÁO ĐẦU Giọt lệ đau buồn lặng lẽ rơi Ngồi đây mãi trách đất than trời Yêu kiều dáng liễu còn vương vấn Diễm lệ dóc ngà khó thể vơi Lúc thác linh hồn rời cõi thế Chết rồi thể xác lánh trần đời Hôm nay được sống nên tu tỉnh Thiện ác đáo đầu chẳng nói chơi .....LEHONG.....

BẠN THƠ

BẠN THƠ Nhiều đêm thiếu ngủ khiến tâm khờ Tại quá giao tình với bạn thơ Nối mạng Đào Viên lòng ngóng đợi Vào trang Thi Các mắt mong chờ Đôi lần tủi hổ vì ai né Mấy bận đau buồn bởi kẻ ngơ Hội ngộ kim bằng luôn khát vọng Cùng người xướng họa nỗi hằng mơ Vancali 4.8.14 TƯỞNG NẰM MƠ Anh em thường bảo tớ khù khờ Tánh nết y như đứa trẻ thơ Bạn hứa đến nhà thì ngóng đợi Mẹ về thăm cháu đã ngồi chờ Người ta ban thưởng thì chưng hửng Diễn đàn khen tặng lại ngẩn ngơ Chẳng biết văn tài mình nổi bật Điều mà có được tưởng nằm mơ .....LEHONG.....

Tuesday, April 8, 2014

ĐƯỜNG ĐỜI

ĐƯỜNG ĐỜI Xa quê đã bốn ba năm rồi Vất vả gian lao mộng nổi trôi Tây bắc núi cao tình trắc trở Tây nguyên rừng thẳm nghĩa đầy vơi Bền gan tiến tới luôn kiên định Quyết chí đi lên chẳng đổi dời Gian khổ khó khăn đâu quản ngại Về hưu thanh thản trọn niềm vui. ....Bùi đức Thịnh...7/4/2014 CẢM THẤY VUI Mới đó mà nay sáu bảy rồi Cuộc đời lặng lẽ mãi dần trôi Có bao kỷ niệm lòng nhung nhớ Với những ân tình khó thể vơi Thiên hạ bạn bè luôn hoán đổi Còn ta bằng hữu chẳng thay dời Vợ chồng giữ trọn niềm chung thuỷ Con cái thuận hòa dạ thấy vui .....LEHONG.....

CÒN THƯƠNG TÓC AI

CÒN THƯƠNG TÓC AI Qua rồi một dạo vẫn còn thương Mái tóc dài bay giữa phố phường Bỗng đọng nơi tim niềm luyến nhớ Sao chìm đáy dạ nỗi hoài vương Thời gian xóa sạch rêu phong lối Kỷ niệm vùi chôn bụi tỏa đường Nhạc cũ xưa đầy trong quán nhỏ Cho lòng bối rối nhạt nhòa sương. ....Tphạm.... VẪN CÒN THƯƠNG Xa cách lâu rồi dạ mãi thương Năm xưa hai đứa dẫn ra phường Con thơ hai đứa chàng lưu luyến Tình nghĩa vợ chồng thiếp hết vương Em được chia phần nhà cửa ở Anh thì chịu thiệt sống lề đường Tha phương lặn lội về quê cũ Tội nghiệp thấy nàng tóc điểm sương .....LEHONG.....

YÊU HÓA KHỜ

YÊU HÓA KHỜ Cũng bởi vì yêu dạ hóa khờ Tội mình không khéo dệt lời thơ Cho trăng viễn xứ ru hồn vọng Để nắng Cali dõi mắt chờ Hỡi khách giang hồ sao trễ hẹn Ơi người lãng tử chớ đành ngơ Từ khi biết bạn đời hoa mộng Khắc khoải đêm dài gọi giấc mơ Vancali 4.7.14 CHỈ LÀ MƠ Yêu chi cho đến nỗi ngu khờ Dại dột thương người xướng họa thơ Mỗi tối thẩn thờ ngồi ngóng đợi Hằng đêm thao thức để trông chờ Gặp nhau ngoảnh mặt như không thấy Chạm trán quay lưng lại giả ngơ Cũng bởi tương tư nên mới khổ Xây niềm hạnh phúc chỉ là mơ .....LEHONG.....

Monday, April 7, 2014

MỪNG NGÀY GIỔ TỔ

MỪNG NGÀY GIỔ TỔ Ngày giỗ Vua Hùng rạng núi sông Cùng ôn sử sách những trang hồng Lưu danh giữ nước tâm nguồn cội Khắc dấu ghi lòng phách biển đông Nghĩa Lĩnh Tiên Rồng khơi mở cõi Phong Châu Đất Tổ kết thành đồng Tự hào sánh bước về chung hội Ngày giỗ Vua Hùng rạng núi sông Hoàng Giao...07/04/14 NHỚ NGÀY GIỖ TỔ Vua Hùng dựng nước rạng non sông Giỗ Tổ cháu con nhớ sử hồng Nguồn cội ghi sâu vào bộ não Giống giòng khắc cốt cõi trời đông Phong Châu khai sáng nên giòng tộc Nghĩa lĩnh bồi tô chí sắt đồng Hồng Lạc vững bền bao thế hệ Vua Hùng dựng nước rạng non sông ....KMV....07/04/14 VẸN TOÀN LÃNH THỔ Vẹn toàn nước Việt núi cùng sông Con cháu Hùng Vương giống Lạc hồng Đánh bại bao lần quân phía Bắc Đẩy lui mấy lượt giặc phương Đông Kiên gan vững chí còn hơn sắt Bền dạ an tâm tựa tượng đồng Bảo vệ đất liền luôn biển cả Vẹn toàn đất Việt núi cùng sông .....LEHONG.....

NHỚ QUÊ HƯƠNG

NHỚ QUÊ HƯƠNG Sống ở trời xa khổ đếm ngày Tìm về dĩ vãng nhớ buồn nay Thầy cô dạy dỗ công mang nặng Cha mẹ dưỡng nuôi nghĩa chất dày Chữ viết i a câu đọc đúng Lời ru à ợi giấc tìm say Ra đi một thoáng đà ly biệt Khắc đậm tình quê tím ruột này Thanh Huy MUỐN Muốn có đường thơ họa mỗi ngày Muốn thành thi sĩ cả năm nay Muốn tìm lũ bướm hòa duyên thắm Muốn kiếm đàn ong kết mộng dày Muốn với tao nhân đùa nắng ấm Muốn cùng lãng tử bỡn trăng say Muốn rằng mạng ảo tình chân thật Muốn hết dương gian biết chuyện này Vancali 4.6.14 BAO GIỜ TRẢ HẾT Xa cha lìa mẹ đã bao ngày Nhớ cội tìm về mấy bữa nay Dưỡng dục sanh thành công gánh nặng Rèn tu dạy dỗ nghĩa cao dầy Lời ru ơi ả hồn mơ mộng Tiếng đọc ê a dạ đắm say Biết đến bao giờ con trả hết Gian nan cực khổ tháng năm này .....LEHONG.....

NGHỀ NÔNG !

NGHỀ NÔNG ! Luẩn quẩn quay vòng một kiếp neo Quanh năm tất bật cứ ôm nghèo Khom lưng trỉa gặt ăn còn thiếu Cúi cổ gieo trồng đói bám theo Sản phẩm hoa màu nhanh tụt giá Chi tiêu mọi thứ chóng tăng vèo Than thầm số phận nào ưu ái Vất vả nông nghề mệnh tóp teo. Lương Tú NÔNG DÂN Nông dân cuộc sống qua gieo neo Vất vả làm ăn mãi cứ nghèo Ba bữa một ngày cơm vẫn thiếu Con khờ cả lũ mãi bu theo Trái cây lúa ruộng luôn chìm giá Phân bón trừ sâu vọt cái vèo Biết đến khi nào đời hết khổ Ốm o gầy yếu xác người teo .....LEHONG.....

Sunday, April 6, 2014

CÒN GÌ ĐỂ THIẾT THA ?

CÒN GÌ ĐỂ THIẾT THA ? Nhiều khi cũng chẳng thiết tha chi Bởi tính ra nào có cái gì…? Vườn tược? Vài cành cây bạc thếch Cửa nhà? Một nấm mộ xanh rì Mai, khăn trắng quấn quanh vầng trán Mốt, bụi hồng lem luốc khóe mi Ngày tháng cứ trôi qua lặng lẽ Lá vàng rồi rụng xuống bay đi…! ....dp.... CHẲNG BIẾT KHI NÀO ! Khóc mãi than hoài có ích chi Bảy mươi xuân lẻ có còn gì ! Nói năng miệng lưỡi y như ngọng Làm việc đôi tay lại chậm rì Gợn sóng đã hằn trên nét mặt Nếp nhăn xuất hiện ở chân mi Thời gian lặng lẽ qua ngày một Chẳng biết hôm nào sẽ chết đi ! .....LEHONG.....

BIỆT KHÚC CHO NGƯỜI

BIỆT KHÚC CHO NGƯỜI Một Khúc ca buồn thật chứa chan Lời nghe xao xuyến não cung đàn Cội hoa trước cửa sầu hiu quạnh Ánh nguyệt trên hồ rụng vỡ tan Có dạo mây về bên cạnh núi Bây giờ gió rủ bỏ xa ngàn Uyên ương chợt bỗng ngừng thôi hót Để lại cho đời tiếng thở than ....Tphạm.... THƯƠNG NGƯỜI NẰM XUỐNG Thương người nằm xuống lệ dầm chan Nhung nhớ lời ca lẫn tiếng đàn Mộng ước ngày xưa nay vụn vỡ Cuộc tình thuở ấy đã ly tan Ngậm sầu tôi trở về quê cũ Nuốt tủi em đi biệt dặm ngàn Thể xác của nàng giờ giải thoát Không còn chịu cực khổ lầm than .....LEHONG.....

THỞ VẮN THAN DÀI

THỞ VẮN THAN DÀI Lòng tôi cảm thấy quá ai hoài Khi thấy lá vàng gió quyện bay Trời đất bốn mùa còn chuyển động Con người tư tưởng cũng vần xoay Vào yêu nguyện ước tình chung thủy Lúc ghét thề lòng sẽ đổi thay Cuộc sống trần gian nhiều rắc rối Hiểu đời chớ thở vắn than dài ! .....LEHONG..... TIẾNG THỞ DÀI Vẫn bảo quên đi lại nhớ hoài Trong lòng bứt dứt thả hồn bay Chìm nơi nắng hạ xuôi dòng đến Lặn giữa mưa chiều đội gió xoay Kiếm phố người xưa nhà đã đổi Tìm thôn xóm cũ chủ vừa thay Hoang mang ở chốn đời cô tịch Lặng lẽ ngồi nghe tiếng thở dài ....Hoàng Giao.... NHẮC CHI NGÀY KHỔ Người ơi chớ nặng mối u hoài Khi Sáo sổ lồng cất cánh bay Mặt nước ao hồ còn chuyển động Đời người cuộc sống vẫn tròn xoay Cửa nhà chẳng thích liền dời đổi Bè bạn chán rồi lại muốn thay Hạnh phúc trong tay nên tận hưởng Nhắc chi sầu khổ đã qua ngày .....LEHONG.....

CHỈ LÀ DỈ VÃNG

CHỈ LÀ DỈ VÃNG Bao là hạt nắng vỡ ngoài song Chiếc lá vừa rơi cũng chạnh lòng Thấy chợt tình khô cằn sỏi đá Nghe chừng ái bạc bẽo rêu phong Thuyền xưa mỏi đợi rồi xa bến Bờ cũ nhìn sang bỗng cạn dòng Dạo ấy trôi đi vào dĩ vãng Đôi lần dạ chết bởi chờ mong. ....Tphạm.... KẺ TỘI TÙ Nàng đến thăm tôi cách chấn song Nhìn đây phờ phạc đó đau lòng Ngày xưa là kẻ vô tư cách Hiện tại thật người mất tác phong Gặp mặt nhau rồi không dám nói Tâm thư viết gởi chỉ đôi dòng Em xem như tớ tình vong phụ Duyên kiếp lỡ làng hết đợi mong ! .....LEHONG.....

Saturday, April 5, 2014

TƯƠNG TƯ

TƯƠNG TƯ Mãi nhìn gái đẹp trượt chân nhào Hồn vía lên trời bởi tại đâu Ánh mắt đa tình nên rối trí Làn môi lãng mạn khiến điên đầu Tóc đen huyễn hoặc làm ong ngã Da trắng kiêu kỳ để bướm chao Giọng nói êm đềm như phím nhạc Tương tư gác vắng mộng ươm sầu ....Vancali 96.... HOÀI CÔNG THEO ĐUỔI Nhìn gái leo cao té lộn nhào Hỏi rằng duyên cớ tại nơi đâu ? Cũng may bị nhẹ u phần trán Chưa đến nặng hơn bể cái đầu Vì lẽ say tình nên chệnh choạng Chắc là đắm sắc mới lao chao Hoài công theo đuổi nàng vô ích Chỉ rước vào thân nỗi khổ sầu .....LEHONG.....

CAY ĐẮNG TÌNH ĐỜI

CAY ĐẮNG TÌNH ĐỜI (ngũ độ thanh) Dạm ngõ nàng ưng má ửng hồng Đêm buồn tiển bạn khỏi mòn trông? Làng trên rộn rã, mời men đắng Xóm cũ hờn câm ,cản rượu nồng Lẳng lặng lòng đau, người cuối bãi Huy hoàng mát dạ, kẻ đầu sông Lên thành đổi kiếp sầu quê lạ Vãn cảnh vài hôm nhớ ruộng đồng. ....nguoitruongphu....05.04.14 NGĂN SẦU LẤP THẢM Đau đớn khi tay nhận thiệp hồng Thôi còn gì nữa để chờ trông ! Cô dâu với họ coi trìu mến Chàng rể cùng nàng thấy mặn nồng Đàng gái gia đình nơi góc phố Bên trai nhà cửa chốn ven sông Ngăn sầu lấp thảm lòng thành thật Mong chúc phu thê trọn chữ đồng ....LEHONG.....

XÔN XAO NẮNG HẠ

XÔN XAO NẮNG HẠ Người sẽ như là cánh vạc bay Tìm nhau lại phải úa thân gầy Hoa tàn sắc nhạt vào xưa cũ Mắt biếc môi hồng vẫn đắm say Dạo nọ yêu thương đâu có biết Giờ sao nhung nhớ cứ lên đầy Để rồi phượng nở xôn xao Hạ Mầu nắng hôm nào đọng mãi đây. ....Tphạm.... BAO GIỜ GẶP LẠI Áo trắng năm nào thấp thoáng bay Trông em hình dóc quá hao gầy Không như thuở trước anh đeo đuổi Khác với ngày xưa họ đắm say Kỷ niệm đôi mình luôn sống mãi Tình yêu hai đứa mãi đong đầy Nhưng rồi Phương trổ vì Hè đến Xa cách bao giờ gặp lại đây .....LEHONG.....

Friday, April 4, 2014

THƠ NGŨ ĐỘ THANH

THƠ NGŨ ĐỘ THANH Thể mốt bây giờ “ngũ độ thanh” Ai làm mới được kể chơi sành Từng câu đặt đủ năm đầu dấu Mỗi tự nằm trong bảy chính danh Bất luận đang dùng nay bãi bỏ Bình thanh chẳng điệp mới liền ranh Người xưa cải lối không gò luật Kẻ sỹ giờ đây khoái chịu hành ! .....Hồ văn Thiên.....22-3-2014 CHƠI ĐỂU CÁNG Dân ta chiến thắng bọn quân Thanh Kế hoạch Quang Trung quá sỏi sành Điều động khôn ngoan còn nổi tiếng Chỉ huy tài giỏi mãi lưu danh Bao lần Trung quốc sang xâm chiếm Mấy lượt tụi Tàu cố lấn ranh Bè bạn giao tình chơi đểu cáng Vàng son tám chữ NÓI không HÀNH .....LEHONG.....

CHIẾC LÁ GIỮA RỪNG CÂY

CHIẾC LÁ GIỮA RỪNG CÂY Xin là khỏanh khắc của riêng tôi Để được nằm yên dưới ngọn đồi Nghe tiếng gió ru đêm yểu điệu Ngắm vầng mây gọi nắng tinh khôi Tha hồ cuộc sống hơi sương đọng Mặc kệ dòng đời bọt nước trôi Giây phút ấy sao như vụn vỡ Giữa rừng cây chiếc lá đơn côi…! ....Dangphuong.... KẺ MỒ CÔI Nơi nầy hãy tặng lại cho tôi Nếu chết vui chôn ở cuối đồi Đặc biệt dành cho người quái dị Ưu tiên nghĩ đến kẻ kỳ khôi Mai sau núi lỡ thân tan nát Mốt nọ ngập đồi xác nổi trôi Cũng bởi không ai là quyến thuộc Trọn đời phải sống kiếp mồ côi .....LEHONG.....

HÀ TIỆN

HÀ TIỆN Sang giàu bốn bữa khó thì hai Đắp đổi quanh năm suốt tháng dài Dặn vợ có xào đừng nướng cá Răn mình ít gạo bỏ nhiều khoai Bao lần thiếu bạc thề không mượn Mấy độ cạn tiền quyết chẵng vay Tiết kiệm để dành khi đói khổ Sống đời hà tiện kẻo phiền ai. ...Thuanbentre... BỞI NGHÈO Tiền bạc hết rồi khổ cả hai Làm sao sống nỗi tháng năm dài Ba ngày sống tạm nhờ rau luộc Bốn bữa no lòng nhớ cũ khoai Ba mẹ vì nghèo đành đứng ngó Bạn bè thấy khó chẳng cho vay Cam đành một kiếp đời lây lất Như vậy đâu cần lạy lục ai .....LEHONG.....

ĂN VẢ

ĂN VẢ Tin đồn thế giới nhiều điều lạ Nhạc Trịnh chàng Tây ca mép rã Kẻ hút cần sa bóng xế tà Người vô á phiện thân nghiêng ngả Thương tình động vật bỏ đồ da Bảo vệ môi trường mang khố lá Chiếm đảo Crimea đế quốc Nga Lưới trời nghiệp ác ngày ăn vả ....Vancali 4.3.14.... TÂY CA CỔ NHẠC Vọng cổ Tây ca nghe mới lạ Mọi người thích chí cười rôm rả Chen vào chẳng được bị xô ra Lấn đại vô xong thì té ngả Lúc nắng hội trường cậy bóng đa Khi mưa sân khấu che bằng lá Tuy nhiên thiên hạ coi đông quá Chỉ tại đam mê nên vất vả .....LEHONG.....

MÃI VỀ KHÔNG

MÃI VỀ KHÔNG Chiều sang chợt nhớ bóng lam hồng Ráng nhạt pha màu giữa phố đông Lâu quá yêu thương nghe đã lạnh Xa rồi ân ái chẳng còn mong Mây xưa vẫn ngủ nằm lưng núi Nguyệt khuyết nay tàn ở nhánh sông Cứ mãi sao tình luôn đuổi bắt Nhưng vào phút cuối lại về không . ....Tphạm.... NGẠI NGÙNG Ngày đó nàng yêu thích áo hồng Tìm em chẳng khó chốn người đông Công viên điểm hẹn luôn trông đợi Góc phố nơi chờ mãi ngóng mong Thích nhất đùa vui trên bãi biển Thường hay đi dạo dọc bờ sông Nhiều lần muốn tỏ lời thương mến Nhưng bởi ngại ngùng miệng vẫn không.... .....LEHONG.....

NGỌN NẾN TÀN

NGỌN NẾN TÀN Gửi gấm tâm tư cảm tạ đời Cho đường trần nửa kiếp rong chơi Khi thu đến nhuộm vàng rừng thẳm Lúc hạ về viền trắng biển khơi Mưa lữ thứ chưa quen đất khách Sóng tha hương vẫn lạ chân trời Dẫu là ngọn nến trong đêm tối Sưởi ấm hồn tôi một chút hơi…! ....dp.... THA THỨ GIÙM TÔI Đôi câu xin cảm tạ ơn đời Chân thật cõi lòng chẳng nói chơi Dù mốt thây vùi nơi đáy mộ Hay mai thể xác liệng ra khơi Lang thang một kiếp vùng quê lạ Phiêu bạt cả đời tận góc trời Nếu lỡ gây ra nhiều tội lỗi Vui lòng tha kẻ sắp tàn hơi .....LEHONG.....

CÙNG AI GỐI MỘNG ?!

CÙNG AI GỐI MỘNG ?! Lòng vẫn còn ôm chuyện hải hà Nhưng rồi hoài niệm mãi trôi xa Tơ vương một thuở bên hiên nắng Ước vọng bao năm dưới mái nhà Chiều xuống nghe vàng phai lá đổ Đêm tàn thấy bạc phếch đời qua Tay mòn mỏi đợi trong canh vắng Để gối ai cùng mộng với ta. ....Tphạm.... BÊN EM TRÒN ƯỚC MỘNG Ra đi quyết bão vệ sơn hà Hai mái đầu xanh phải cách xa Một kẻ ra đi ngoài chiến trận Còn người ở lại chốn quê nhà Khó khăn nguy hiểm không chùn bước Đói khổ cơ hàn cố vượt qua Đất nước an bình anh trở lại Bên nàng trọn mộng ước cùng ta .....LEHONG.....

Wednesday, April 2, 2014

YÊN ẮNG CUỘC ĐỜI

YÊN ẮNG CUỘC ĐỜI Đi tới đi lui mệt chết bà Mà đường thì quạnh quẽ mù xa Dòng sông ngoảnh mặt trong đêm tối Phố xá quay lưng giữa nắng tà Chẳng thấy phút giây mầm vĩnh biệt Đâu hay ngày tháng nụ phôi pha Đời người có mấy khi êm ả Để lắng tâm tư một chén trà…? ....dp.... XA QUÊ LÂU NGÀY Ngược xuôi lui tới mệt chưa bà ? Ở tận Cà Mau thất quá xa Đến bến khi trời còn nắng sớm Xuống xe đã đến buổi chiều tà Nói rằng đường xá dây quen thuộc Cứ bảo xóm làng khó nhạt pha Mỏi gói chồn chân giờ thấy mệt Vào đây ngơi nghỉ uống chum trà .....lEHONG.....