YÊU ĐI
Đã trót yêu thì đến dại si
Không buông, không thẹn chẳng qua vì
Gai hồng nhức nhối đâm mấy lúc
Uyên thúy đau lòng rẽ lắm khi
Cỏ vẫn xanh dù bao trận bão
Hoa còn thắm dẫu mấy chân đi
Nhân gian còn chỗ còn mơ được
Chết bỏ vì yêu chớ sợ gì!
....Thuyfnhien....
CHẲNG LÀ GÌ !
Yêu người đến nỗi trí khờ si
Mất ngủ ngày đêm cũng bời vì
Tha thiết em nhìn tôi mấy lượt
Cảm tình nàng liếc tớ đôi khi
Xóm làng đất mẹ không rời bước
Xứ lạ quê người chẳng chịu đi
Bởi nặng nghĩa ơn cùng phụ mẫu
Nợ duyên đôi lứa chẳng là gì !
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment