RU ĐỜI DẪU CŨ.
(Ngũ độ thanh)
Xuân thì cũng thật quả là nhanh
Sợi tóc làn da đã trở thành
Ngã bạc pha màu sương trắng phủ
Lên mồi đổ sắc bụi mờ quanh
Hoài đôi mắt ngọc tình thôi lỡ
Giữ dáng mình son nợ chẳng đành
Vẫn đợi Thu về trên lối nhỏ
Ru đời bởi mộng cũ còn xanh.
....Tphạm....
CHÔN VÙI MỘNG ƯỚC
Sáu bảy xuân rồi thật quá nhanh
Công danh sự nghiệp vẫn chưa thành
Lòng tôi rất thật thà ngay thẳng
Dạ họ luôn gian xảo quẩn quanh
Bởi vậy tình yêu hoài lận đận
Thế nên duyên kiếp mãi cam đành...
Da mồi tóc bạc mong chi nữa
Khép kín chôn vùi mộng tuổi xanh
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment