Wednesday, March 31, 2010

Trọn Kiếp Thiêu Thân

Hãy đến bên nhau trong đêm nay
Say hương ân ái một đêm này
Trao nhau dòng lệ duyên tình lỡ
Một cuộc tình chẳng có ngày mai

Hãy yêu cho trọn kiếp thiêu thân
Tìm lửa tình quên lãng cõi trần
Cho tim bừng cháy trong mê ảo
Nát tan cùng cát bụi phù vân

Hãy thả hồn theo cánh chim bay
Như đôi chim nhỏ lánh xa bầy
Xây tổ uyên ương trong vũng tối
Mai về lồng vắng bỏ trời mây

Hãy vươn mình như nhánh cỏ lau
Đón chào vạt nắng buổi xuân đầu
Rồi mai mầm trở về lòng đất
Ngậm cười vì đã có tình nhau

.......Dân Chu.......

Ngậm cười vì đã có tình nhau
Hay là dang dở khóc duyên đầu
Kiếp nầy không tron đành lỗi hẹn
Tình mình xin hẹn đến ngàn sau ?

Hảy sống bên nhau trọn đêm nay
Cùng nhau ta uống cho thật say
Say hưởng ân tình thời son trẻ
Dù có đau thương chớ thở dài !

Lao vào ánh sáng như thiêu thân
Mê say hào nhoáng chỉ một lần
Cho thân tàn tạ trong lửa đỏ
Dù rằng biết chết chẳng phân vân !

Một lần lóe sáng như ánh sao
Cho khoảng trời đêm thêm sắc màu
Từ nay ngân hà đành ngăn lối
Trọn đời ta chẳng thể tìm nhau

........Lehong........

Tuesday, March 30, 2010

MÀU PENSEE TÍM



Anh có nhớ ngày xưa lần hò hẹn
Màu tím buồn trên chiếc áo em mang
Anh bâng khuâng trong cơn mộng bàng hoàng
Mắt say đắm nhìn em trong ưu ái

Khẽ bảo thầm "màu pensee nhớ mãi"
Tim tím buồn như mắt lệ mi em
Suối tóc mơ buông xõa thật êm đềm
Lời tình ái anh đong trong nỗi nhớ

Tím pen-see giờ đây hoài cách trở
Nhớ thuơng thầm chỉ hoài vọng trong tim
Cố nhân ơi..ngày tháng đã đắm chìm
Bao tâm sự chôn vùi vào quá khứ

Còn tìm đâu anh ơi lời tình tự
Của thuở nào hai đứa dệt tình thơ
Quãng đường xưa giờ tìm lại trong mưa
Theo nuối tiếc mình ôm hoài nỗi nhớ

.......Lida........

Tím Penseé màu tình yêu dang dở
Chuyện tình buồn em nhắc nhở làm chi ?
Tình đôi ta tan vỡ độ xuân thì
Chiều tiển biệt người đi không trở lại !

Nhớ năm xưa một chiều thu êm ái
Trên đồi mơ anh hái tăng Penseé
Hương tình yêu mà anh cố tìm về
Riêng dành em với lời thề chung thủy

Nhưng tình lỡ khi anh sang đất Mỹ
Lập công danh, phỉ chí mộng làm trai
Với thời gian làm phai lãng tình nầy
Để cho em ưu hoài Penseé tím

Tình yêu xưa theo tháng năm chết lịm
Nên đời em mang màu tím u buồn
Bao năm rồi em chịu cảnh cô đơn
Nên đôi lúc trách hờn Penseé tím

........Hongle........

Monday, March 29, 2010

TỨC CẢNH

Khi cần những việc đàn ông
Ngó quanh hàng xóm chạy rông nhờ người.
Người giúp,kẻ lại cười ruồi
Như ăn cơm nguội chẳng trôi nuốt ào.

Thoáng buồn em nhớ hôm nao
Việc nào nặng nhọc thở phào có anh.
Mấy mùa trăng khuyết qua nhanh
Đàn ông em thiếu.Không mành,không hoa.

Trong nhà em cũng là cha
Đôi khi vẳng tiếng vào ra miệng đời.
Trà ngon ai nếm người ơi?
Bữa ngon ai thưởng khen lời động viên?

-Đẹp người,đẹp nết là tiên
Anh vui vì cưới vợ hiền thảo ngoan.
Thẹn thùng mà dạ hân hoan
Má em ửng đỏ càng xoan,càng giòn.

Một mai trăng khuyết lại tròn
Và tình yêu đến hãy còn xuân em!

..........Moongt...........

Nhìn người tức cảnh buồn thêm
Người ta hạnh phúc êm đềm vợ con
Tũi mình thân gái còn son
Chờ chồng đến nỗi mõi mòn tâm can

Ngày xưa nặng nhọc thở than
Chẳng cần đánh tiếng có chàng giúp ngay
Nào ngờ lại có một ngày
Đàn ông em thiếu, tiếng tay ra vào !

Rằng em tính nết làm sao?
Đảm đang, hiền hậu ? _ Bầm bầu khó ưa ?!
Nên giờ hôm sớm chiều trưa
Trong nhà muôn việc đổ bừa vào em

Để rồi đêm lại từng đêm
Lòng thêm khắc khoải chạnh niềm cô đơn
Mặc dù nhan sắc hảy còn
Thẹn thùng đôi má ửng hồng vẫn duyên

Có người thương mến ngợi khen
Rằng em đẹp nết, tính hiền như tiên
Ước mong có được vợ hiền
Nếu em đồng ý kết duyên Châu-Trần

........Lehong.........

THƯƠNG HAI BÀN TAY



Ôi thương hai bàn tay
Đau
Đau

Tôi thương hai bàn tay như hai người bạn
Cam chịu biết bao vất vả
Từ ngày tôi mồ côi cha !

Thương hai bàn tay
Cùng tôi thức khuya dậy sớm
Một bàn tay gạt mồ hôi
Một bàn tay chùi nước mắt

Nâng đở tôi
Lớn lên
Thành người....

Giờ đây hai bàn tay đau
Đau
Đau

Tôi chỉ biết khóc
Ôi, thương hai bàn tay

.......Nguyễn thị Bích Nga.......

CẢM TÁC KHI ĐỌC BÀI "THƯƠNG HAI BÀN TAY"

Đôi bàn tay tôi như hai người bạn
Vất vả nhọc nhằn chịu lắm gian nan
Kể từ khi Cha vắng số lìa trần
Đôi tay nầy đã bao lần đau nhức

Hai bàn tay đồng cùng tôi góp sức
Dậy sớm, thức khuya khổ cực nuôi thân
Gạt mồ hôi, lau nước mắt bao lần
Để nâng tôi trở thành người hữu dụng

Đến giờ đây hai bàn tay biến chứng
Tôi xót người bởi đau đớn vương mang
Thương bàn tay nay xoay trở khó khăn
Tôi chỉ khóc thương thầm đôi tay nhỏ

........Lehong........

Bởi đăng nhập để viết comment cho Bích Nga nhưng không được, thành thử Hồng Lê tạm post bài nầy trên trang blog của mình