CHIẾC LÁ GIỮA RỪNG CÂY
Xin là khỏanh khắc của riêng tôi
Để được nằm yên dưới ngọn đồi
Nghe tiếng gió ru đêm yểu điệu
Ngắm vầng mây gọi nắng tinh khôi
Tha hồ cuộc sống hơi sương đọng
Mặc kệ dòng đời bọt nước trôi
Giây phút ấy sao như vụn vỡ
Giữa rừng cây chiếc lá đơn côi…!
....Dangphuong....
KẺ MỒ CÔI
Nơi nầy hãy tặng lại cho tôi
Nếu chết vui chôn ở cuối đồi
Đặc biệt dành cho người quái dị
Ưu tiên nghĩ đến kẻ kỳ khôi
Mai sau núi lỡ thân tan nát
Mốt nọ ngập đồi xác nổi trôi
Cũng bởi không ai là quyến thuộc
Trọn đời phải sống kiếp mồ côi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment