BIỆT KHÚC CHO NGƯỜI
Một Khúc ca buồn thật chứa chan
Lời nghe xao xuyến não cung đàn
Cội hoa trước cửa sầu hiu quạnh
Ánh nguyệt trên hồ rụng vỡ tan
Có dạo mây về bên cạnh núi
Bây giờ gió rủ bỏ xa ngàn
Uyên ương chợt bỗng ngừng thôi hót
Để lại cho đời tiếng thở than
....Tphạm....
THƯƠNG NGƯỜI NẰM XUỐNG
Thương người nằm xuống lệ dầm chan
Nhung nhớ lời ca lẫn tiếng đàn
Mộng ước ngày xưa nay vụn vỡ
Cuộc tình thuở ấy đã ly tan
Ngậm sầu tôi trở về quê cũ
Nuốt tủi em đi biệt dặm ngàn
Thể xác của nàng giờ giải thoát
Không còn chịu cực khổ lầm than
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment