Saturday, May 19, 2018
TRỄ HẸN
TRỄ HẸN
Sắp tàn đêm em thấy mình lạc lõng
Giữa canh khuya đường vắng vẻ không người
Bước lang thang mặc nước mắt tuôn rơi
Em tủi phận - Anh không còn yêu em nữa !
Bao lần hẹn bấy lần anh đã hứa
Cứ trễ hoài - Chắc là hỗng thương em
Mới nghĩ thôi mà nước mắt rơi thêm
Anh ác lắm - Hẹn rồi sao không đến ?
Giữa trời đêm - mảnh trăng non chênh chếch
Em quay về đường sao bỗng dài hơn
Nghĩ đến anh lòng em lại dỗi hờn
Ghét anh lắm - để em chờ trong khuya vắng .
..........Sương Sương.........
MÌNH EM MỘT BÓNG
Nước hồ thu đang xanh trong phẳng lặng
Cơn gió nào xui mặt nước lăn tăn ?
Lần nầy đây đâu duy nhất một lần
Anh trễ hẹn _ Em bâng khuâng trong dạ !
Em chờ đợi như vọng phu hóa đá
Chờ người ta mà lòng thấy xót xa
Thương đời mình _ Tủi cho một kiếp hoa
Mong anh đến như Hoa chờ sương sớm
Anh biết không ? _ Mắt mi em lệ rướm
Lòng ưu sầu, cảnh cũng đượm sắc buồn
Em biết rồi ! _ Chắc anh hổng có thương
Nên đã hẹn để rồi anh thất hứa !
Lần nầy thôi, em sẽ không đến nữa
Lòng nghẹn ngào nức nỡ giữa trời khuya
Thui thủi mình em trên mỗi bước đường về
Đoạn đường ngắn, sao lê thê vô tận !
>>>>Lehong>>>>
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment