CÔ ĐƠN
bây giờ gặp lại chỉ buồn thôi.
đã mấy xuân sang chẳng trở hồi
lặng lẽ một mình qua ngõ tối
âm thầm chiếc bóng bước đơn côi.
rồi đông lại tới mây thầm rổi.
buốt giá theo về gió lặng trôi
ngắm cánh chim trời bay mệt mỏi
đường qua một chiếc bóng riêng tôi.
NGUYÊNHOANG
ĐỂ MẶC TÔI
Nhắc nhớ làm gì chỉ khổ thôi
Đau thương ngày đó cũng qua hồi
Giờ nầy anh vẫn thân lầm lỗi
Hiện tại em còn phận cúc côi
Cuộc sống u buồn hoài biến đổi
Thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
Người chờ, kẻ đợi nay mòn mỏi
Thôi nhé âu sầu để mặc tôi
LEHONG
No comments:
Post a Comment