VÀNG BAY LÁ ĐỔ
Chưa chi mà đã ngóng mùa thu
Khi khói sương kia vẫn mịt mù
Nắng hạ chỉ ươm mầm tuyệt vọng
Mưa xuân thường nẩy nụ phù du
Chớ chôn ánh mắt vào tăm tối
Đừng nhốt con tim giữa ngục tù
Hãy cứ như vàng bay lá đổ
Dù còn trong giá rét âm u...!
dp
ĐÀNH PHẢI
Chờ đợi người về đã mấy thu
Tương lai là những áng mây mù
Anh về khi nảy là điều thật
Em đến lúc nầy đã mộng du?
Những tháng thu mình trong ngục lạnh
Bao năm giam hảm chốn lao tù
Cuộc đời chẳng có niềm hi vọng
Đành phải cam lòng chổ tối u
LEHONG
No comments:
Post a Comment