Tuesday, April 6, 2010

Trăn trở Cho Người !

Sáng nay thức dậy ta còn thở.
Nổi niềm trăn trở một câu thơ

Vần điệu lạc vào trăng chênh chếch
Suối trong con cá nhẩy lên bờ !

Ta khóc vàng ươm trăng ướt mắt.
Nước vỗ bờ xa Em lững lờ.

Ta về buồn quá ngôi soi kiếng
Mặt mình xa thẳm nhánh trơ vơ.

Mê mài ta tìm đêm Nhật- Nguyệt.
Bổng dưng đời rụng có ai ngờ...

.....Vũ Hoàng......

Chớ như Lý Bạch

Trăn trở vì em quá hững hờ
Còn ta dệt mộng chỉ trong mơ
Sáng nay thức dậy lòng còn nhớ
Trang trải lòng mình mấy vần thơ

Soi bóng hình mình dưới ánh trăng
Mặt nước hồ thu sóng lăn tăn
Ta chợt thấy ta sao xấu quá
Gương mặt cỗi cằn nhiều vết nhăn ???

Đừng như Lý bạc khóc tình đau
Nhìn trăng nhớ lại buổi ban đầu
Say rượu ôm trăng mà tưởng nhớ
Chúi đầu chết ngủm dưới sông sâu !

.....Lehong.....

No comments:

Post a Comment