Em nhỏ hơn chồng em ba mươi
Nói ra chỉ sợ chị, anh cười
Bởi do gia cảnh em nghèo khó
Mẹ già, em dại sống nỗi trôi
Kiếp sống không nhà sống lất lây
Đói cơm, thiếu áo không ruộng cày
Trôi giạt tha hương lên thành phố
Thấy em có sắc họ mối mai
Mối mai cho khứa lão Đại Hàn
Từ Bắc Triều Tiên hắn mới sang
Da đã nhăn nheo, đầu bạc trằng
Nhưng vì hoàn cảnh - em cắn răng
Cắn răng để nhận lão làm chồng
Sang qua xứ lão để trả công
"Nợ tình trả đến bao giờ dứt
Trả xong cho lão lẫn con chồng ???
Thấm thía cuộc đời em đắng cay
Chắc suốt đời em chẳng có ngày
Quay về đoàn tụ bên gối Mẹ
Trên vai rũ sạch nợ trần ai
........lehong.....
Bài viết rất ý nghĩa, cám ơn bạn đã chia sẻ
ReplyDeleteclick xem thêm gia sư dạy kèm bình dương