Wednesday, December 30, 2009

KHÚC ĐÔNG BUỒN

Từ dạo anh đi
hàng cây buồn trút lá
Chiều đông về cơn gió lạ về theo
Bản tình ca nào
mình đã hát cùng nhau
Giờ quên cả lời ca buồn dạo ấy

Đêm cô đơn
ngàn vì sao trên trời em nhìn thấy
Có ngôi sao nào là của riêng anh ?
Ngày anh đi em mặc áo màu xanh
Màu hy vọng cho tình ta xanh mãi

Em trở về với đông buồn trống trải
Đếm cô đơn lòng ái ngại chờ tin
Mỗi mùa đông ,
giữa giáo đường em quỳ gối cầu xin
Mong anh mãi bình an nơi xứ lạ

Nay đông về lòng buồn bã nhớ anh
Trong tim em tình vẫn mãi màu xanh
Gom nỗi nhớ góp thêm màu chờ đợi
Đợi đông tàn nay xuân bỗng chơi vơi

Khúc đông buồn ...vẫn buồn mãi người ơi !

.......Sương Sương.....

Tội cho em bao tháng năm mong đợi
Khi Xuân về vời vợi nỗi buồn thương
Mấy xuân qua ta cách biệt đôi đường
Nay vẫn phải cô đơn trong Đông lạnh !

Đêm vắng vẻ nhìn sau trời lấp lánh
Dãy Ngân hà vạch hẳn một màu xanh
Ở hai đầu Ngưu, Chức đợi phúc lành
Chờ Ô thước bắt cầu cho tái ngộ

Hình ảnh ấy khiến lòng anh gợi nhớ
Tình đôi mình đang cách trở núi sông
Nhưng đôi ta vẫn tin tưởng một lòng
Mùa Xuân tới sẽ không còn ly cách

Nếu thương anh, có buồn, em đừng trách !
Hiểu cho anh vì trách nhiệm người trai
Cố đi tìm gầy dựng một tương lai
Để cuộc sống ngày mai thêm bền chặc

Nhớ thương em, Sương ơi ! anh luôn nhắc

....Lehong.....

No comments:

Post a Comment