Thursday, December 31, 2009

CHẲNG AI NỢ AI

Chúng mình chẳng ai nợ ai
Sao anh lỗi hẹn ...đêm dài dài thêm
Thiệp hồng không có tên em
Đường tình xa ngái , mình em trong đời .

Công viên ghế đá bồi hồi
Bao nhiêu kỷ niệm , bao lời dấu yêu .
Mặt hồ gợn sóng trong chiều
Mùa thu vàng lá hắt hiu cuộc tình

Trời thu đâu chỉ riêng mình
Mà sao hoang vắng khi tình rời xa
Mùa thu đâu chỉ riêng ta
Sao anh nỡ để tình ta chia lìa ...

Dẫu mai tình có trở về
Lối xưa cỏ úa bốn bề rêu phong
Tàn thu trời lại sang đông
Tóc pha màu trắng má hồng nhạt phai

Biết ai còn nhận ra ai ?
Lưng còng gối mỏi ,hình hài lạ chưa !
Liệu anh có còn đón đưa ?
Nồng nàn như lúc mình vừa mới quen ...?

........Sương Sương.....

Đường trần có nhau

Chắc là anh sẽ không quên
Tình anh nào khác với kiềng ba chân
Yêu em dù phải cách phân
Chân run, gối mỏi hay thân lưng còng

Dù xưa anh đã phụ vong
Phải đi cưới vợ chìu lòng Mẹ, ba
Thiệp hồng ngàn cái in ra
Tên em tuy có nhưng là bì thư !

Nhận thư lòng em thẩn thờ
Người em yêu dấu đâu ngờ nhẩn tâm
Em trách ví đã hiểu lầm
Anh mê nhan sắc, tham lam sang giàu !

Bây giờ đã hiểu được nhau
Nên dù không trọn duyên đầu chung đôi
Vẫn ghi nhớ mãi trong đời
Với bao kỷ niệm một thời trăng soi

Công viên ghế đá cùng ngồi
Chợt buồn nhìn chiếc lá rơi cuối cùng
Bắt đầu gió chuyển sang Đông
Tiết trời thay đổi nên lòng đổi thay ?

Trải bao tháng lụn, năm dài
Tóc pha sương trắng nhạt phai má hồng
Dù nay em đã mất chồng
Còn anh chết vợ nên cùng cô đơn

Chúng ta kết làm bạn thân
Từ nay trên bước đường trần có nhau
Dìu em như tự thuở nào
Nhưng tình Huynh-Muội chớ nào vượt qua

.......Lehong........

No comments:

Post a Comment