Monday, April 16, 2018
Ở LẠI CŨNG BUỒN
Ở LẠI CŨNG BUỒN
Em đi dã ngoại mấy hôm nay
Còn lại mình anh ở chốn nầy
Vương vấn âm thầm nơi vắng vẻ
Gót sầu thơ thẩn dưới trời mây!
Nghe gió lao xao cạnh mé lề
Tợ đàn non nỉ trải lê thê
Nhìn sông sóng gợn, thuyền xuôi ngược
Tấc dạ trào dâng chuỗi nhớ về…
Rồi nghĩ ngợi nhiều chuyện chúng ta
Đường đời cách trở thật là xa
Nhưng tim trót lỡ ngàn rung động
Chẳng biết làm sao có thể mà…
Anh kết sợi hồng để tặng thương
Cho em thôi lạnh giữa canh trường…
Bâng khuâng cứ mãi….người yêu hỡi!
Lặng lẽ tâm tư…một nỗi buồn!...
16/4/2018
Nguyễn Thành Sáng
EM NHỚ TRỞ VỀ
Em đi anh ở lại quá buồn
Cách trở đôi đường vạn nhớ thương
Nhớ lúc phân lìa anh dâng tâng
Nụ hôn vội vã với hoa hồng
Người đi anh ở lại nơi nầy
Nàng như chim sáo sổ lồng bay
Tung cánh trời cao tìm chổ đậu
Còn chỉ mình anh ngắm trời mây
Bao giờ em mới lại quay về
Con đường xưa cũ với làng quê
Có mảnh trăng thanh soi rọi chiếu
Hai đứa vái van ước hẹn thề
Du hành nơi đấy có vui không?
Non thanh suối biếc chốn non bồng
Quên hẳn người thương đang mong đợi
Để anh lặng lẽ những chiều trông
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment