Tuesday, April 24, 2018
EM CỨ ĐI ĐI
EM CỨ ĐI ĐI
Em ngại cho anh lỗi đạo nhà
Nên giờ nghĩ đến chuyện lìa xa
Biết bao kỷ niệm ngàn yêu dấu
Tất cả giờ đây thả bóng tà!
Hết rồi thắm thiết dưới trăng sương
Đôi cánh màu thu ngập nỗi buồn
Má tựa vai kề trao mật ngọt
Lâng lâng dào dạt một niềm thương
Hết rồi vỗ nhịp bầu thanh vắng
Hai đứa lùa mây phả ánh sầu
Cho mảnh vườn mơ bừng sức sống
Trăm hoa hương tỏa quyện lao xao!
Em muốn nơi anh hạnh phúc đầy
Nhẹ nhàng rút lại cả bàn tay
Thôi cầm, thôi nắm, thôi ôm ấp
Trả lại từ đây chuỗi tháng ngày…
Thì thôi! Em cứ! Cứ đi đi
Bỏ mặc mình anh, chớ bận gì
Ôi! giữa khuôn vàng cung thượng uyển
Hay lòng tan nát, vỡ hồn thi…..
24/4/2018
Nguyễn Thành Sáng
LÀM TRÒN CHỮ HIẾU
Đành cam dang dở mộng xuân thì
Khi người đã nói tiếng phân ly
Đường đời hai đứa nay riêng lối
Thì còn từ tạ để làm gì?
Đừng nhắc nghe em những tháng ngày
Những lần dạo phố tay trong tay
Hẹn lòng sẽ yêu anh mãi mãi
Một chiều một sớm đã nhạt phai !
Mơ ước mà chi chuyện cau trầu
Tương lai hạnh phúc ở mai sau
Một mái nhà tranh bầy con trẻ
Suốt đời ta vĩnh viễn bên nhau
Thật sự từ nay mất nhau rồi
Anh về cam cảnh sống đơn côi
Nhìn em âu yếm bên người khác
Không khóc mà tim bỗng sụt sùi
Bởi vì em vâng lệnh mẹ cha
Chữ tình chữ hiếu chẳng dung hòa
Cái đạo làm con là đạo cả
Gạt dòng lệ thảm lấy chồng xa
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment