Sunday, April 22, 2018
DANG DỞ
DANG DỞ (Thơ vui buồn theo điệu miệt vườn)
Bài gửi by TamMuội Today at 1:48 am
Hôm qua tát nước cuối đìa
Bỏ quên chiếc áo khi dìa mới hay
Trách trời cơ tạo lá lay
Gieo chi dâu bể bậu nay thay lòng
Neo đơn lạc bước bên sông
Bậu nỡ đành lòng vứt áo chia tay
Cũng vì duyên nợ trúc mai
Bậu phải cưới Lài con của bác Phan
Ve sầu cất tiếng oán than
Tình em vụn vỡ cõi trần tái tê
Bậu ơi thương nhớ não nề
Cớ sao bậu lại đi chê em nghèo
Em nghèo có tội chi đâu
Bậu nở tham giàu phụ khó tình em
Con đê nước chảy êm đềm
Sao lệ bên rèm tim buốt nhói đau?
Bậu dìa mần rể Cà Mau
Em chúc bậu giàu quyền quý cao sang
Đèn khuya tim lụn sắp tàn
Như tình em tắt bạt ngàn thiên thu.......
TAM MUỘI
CHỚ BUỒN KHI PHẢI PHÂN LY
Yêu em từ thuở ban đầu
Nhưng do ông Tạo cơ cầu trái ngang
Em tham quyền tước cao sang
Khiến cho anh phải bẽ bàng tơ duyên
Nào ngờ phận gái thuyền quyên
Đã gây đau khổ luỵ phiền cho nhau
Hôm qua đứng đợi bên cầu
Thấy người tát nước nhớ câu chuyện mình
Cùng nhau hò hẹn đầu đình
Bỏ quên chiếc nón trên cành hoa Lan
Ngờ đâu vì quá vội vàng
Nón thì chẳng lấy còn nàng bỏ đi
Từ ngày ôm khối tình si
Người ta phụ bạc cũng vì Dollar
Bởi ham nhung gấm lụa là
Lên xe xuống ngựa cửa nhà cao sang
Tim lòng anh đã vỡ tan
Thì thôi câm lặng oán than làm gì
Lúc buồn cũng chợt nghĩ suy
Duyên do định số phân ly phải đành
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment