Friday, April 20, 2018
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (6) LỠ DUYÊN
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (6)
LỠ DUYÊN
Đêm tĩnh mịch ngoại ô hoang vắng
Tiếng tiêu sầu nghe đắng tâm can
Lầu hiên nguyệt rũ úa tàn
Duyên tan lỗi nhịp cung đàn đứt dây
Sương khuya lạnh dáng gầy cô lẻ
Nửa mảnh hồn quạnh quẽ canh thâu
Tình buồn mi rướm giọt châu
Thương anh em mãi ôm sầu vào thơ.....
T.M
CHƠI VƠI
Em chốn ấy chơ vơ gối chiếc
Ôm khối buồn da diết, tái tê
Âm thầm dưới bóng canh khuya
Lan man nỗi nhớ hướng về mù khơi
Còn ở đây trong tôi cũng quặn
Thắt thẻo lòng hụt hẫng niềm mơ
Đêm đêm trải bút vào thơ
Vơi đi khắc khoải thẫn thờ gió trăng…
NTS
ĐỪNG MÃI TƠ VƯƠNG
Tình đôi mình mặn nồng tha thiết
Nay đau buồn da diết vì đâu
Lỡ duyên vì thiếu cau trầu
Nên ta đành phải xa nhau trọn đời
Xin đừng nói những lời cay đắng
Nhiều năm qua thầm lặng đau thương
Bao năm ôm nỗi chán chường
Duyên ta chẳng trọn vấn vương làm gì?
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment