CÒN ĐÂU!...
(họa: Vẫn Là - Thơ ĐL - Dp5)
(ntd-mltn 311)
Nghe như sóng biển dậy chân trời
Giọt nước trên nguồn chảy chửa vơi
Gió giục lời kêu vang núi thẳm
Chim buông tiếng nấc dội trùng khơi
Xôn xao nắng sớm vầng mây lượn
Bảng lảng sương chiều ánh nguyệt rơi
Kỷ niệm ùa về thêm lạnh giá
Còn đâu ngọn lửa ấm hong đời
ntd
TIÊU ĐỜI
Tội nghiệp thân con hỡi lão Trời
Người đang trong cảnh sống chơi vơi
Không nhà nheo nhóc trong thành phố
Thiếu bạn cô đơn giũa biển khơi
Thiên hạ vẫn còn nơi bám díu
Riêng mình không chổ phải đành rơi
Phen nầy ccam chịu rời nhân thế
Sóng biển vùi chôn cả cuộc đời
LEHONG
No comments:
Post a Comment