Thursday, January 7, 2010

BẤP BÊNH



Buồn nào hơn nổi buồn ly biệt
Tình đôi ta ngỡ tiệt từ đây
Cũng may sông cạn lại đầy
Nếu không sao được sum vầy bên nhau

Tình cũng thật muôn màu, muôn vẽ
Yêu làm chi mỗi kẽ một nơi
Cũng may tình ấy chưa vơi
Nếu không đâu phải một đời nhớ nhau

Yêu dù phải xanh xao vàng giọt
Thương nhau rồi đắng, ngọt sẽ chia
Cũng may tình vẫn chưa lìa
Nếu không đơn lạnh sớm khuya một mình

Thương người nên nhất dạ trung trinh
Nhớ, nhớ lắm mảnh tình năm nao
Cũng may mình vẫn còn nhau
Nếu không đành phải ôm sầu tương tư

......Meilueih......
.
Buồn bởi máu Hoạn Thư quá đáng.
Tình chúng mình ly tán vì sao?
Bổng dưng sóng nỗi ba đào?
Giờ tạm hoà hoãn, cách nào ngủ yên!

Tình đến cỡ nỗi điên bất tử.
Yêu hoá ghen cự nự tào lao.
E rằng chỉ có chước đào!
Ở lại … đụng độ, chóng vào xà lim!

Yêu mà lại ba chìm bảy nỗi
Thương khiến ta tăm tối mặt mày
“Chả nhẻ” ớt vốn đã cay!
Mặc tình sanh sát đoạ đày thân ta?

Thương ta nhất, hay là nàng diễu?
Nhớ nhau nhiều cái kiểu gì đây?
Buông tình theo với áng mây,
Còn hơn tù lõng, kiếp này hết ham !!!

......VHC08......

Buồn do anh tánh tình như Hạm
Tình đôi mình chưa thắm vội phai
Thương em rồi lại yêu ai
Khiến em đau khổ đêm ngày ghen tuông

Tình mật ngọt nên em khó cưỡng
Yêu được rồi chẳng muốn kết hôn
Ba chân, bốn cẳng anh chuồn
Khi nghe tin báo em vương bụng bầu

Yêu thỏa mản con không muốn tạo
Thương nỗi gì sáng nhậu, chiều say
Mặt mày hung dữ, đỏ gay
Làm vườn chẳng muốn, đi cày cũng không

Thương như thế chẳng chầy thì chóng
Nhớ kiểu nầy chắc hổng ra chi
Thì thôi hai đứa chia tay
Anh đi đường đó, em đi hướng nầy !

......Lehong.....

No comments:

Post a Comment