Saturday, January 9, 2010

CON TIM BĂNG GIÁ

Nếu ngày đó lời yêu anh không ngõ
Thì bây giờ em đâu có thương sầu
Chẳng giận hờn khi đã cách xa nhau
Đêm lặng lẻ gối đầu em nhỏ lệ

Đã yêu nhau trao lời thề ước hẹn
Sao bây giờ uất nghẹn phải chia ly
Bao lời yêu anh đã nói được gì?
Thôi ly biệt đường đi em cứ bước

Vạn lời yêu không trở thành điều ước
Chẳng được gì khi phía trước xa xôi
Chỉ mình em rủ bước mòn trên lối
Ôn kỹ niềm buồn đổi lấy hư không

Có lẻ nào tình phai theo gót hồng?
Theo năm tháng cõi lòng như băng giá
Con tim nồng vì yêu nên hóa đá
Hận nhân tình,kỹ niệm cũ trôi xa

........Xuân Phương........

Ngày em đi nơi phương trời xứ lạ
Anh khổ sầu buồn bã biết bao nhiêu
Còn mình anh đơn độc những buổi chiều
Ngồi thơ thẩn buồn hiu nơi bến vắng

Mặt nước sông trông êm đềm phẳng lặng
Có biết đâu đang nổi ngọn sóng ngầm
Không tin thư anh đau khổ lặng căm
Nhưng trong lòng đang âm thầm rất bực !

Mấy thu qua em chưa lần quay bước
Nên lời thề hẹn ước cũng bằng không
Được hung tin em xuất giá theo chồng
Anh chờ đợi điều hư không mộng tưởng ?

Kể từ đó anh không còn định hướng
Con tim nầy phải đổi hướng xoay chiều
Bởi do em không gìn giữ chắc chiu
Anh còn gì mà ấp yêu kỷ niệm ?

Duyên đã tận còn chi mà quyến luyến
Xin em đừng nhắc những chuyện ngày qua
Hình bóng em hồn anh đã xóa nhòa
Tim tha thiết nay trở thành giá lạnh

........Lehong........

No comments:

Post a Comment