Thursday, January 7, 2010

MUỘN MÀNG



Ngày nào anh cất bước đi
Bao lời dụi ngọt anh đâu có màng
Mặc tôi trong góc phố hoang
Vừa yêu vừa hận người xưa phủ phàng

Đêm đêm tôi khóc mê mang
Gọi tên anh mãi dẫu nghe riêng mình
Bao cầu nguyện đã không linh
Vì anh vẫn thế khuất xa bóng hình

Tháng năm tiếp nối lặng thinh
Ngó qua ngó lại vẫn mình tôi thôi
Dòng đời cứ thế yên trôi
Từ từ tim củng như quên anh rồi

Cuộc tình nay đã đổi ngôi
Tôi theo người mới tìm nơi yên lành
Anh giờ về đến dổ dành
Nâng niu muộn quá nên duyên không thành

Anh ơi thế giới vòng quanh
Tôi từng trân quý nhưng anh không thềm
Bây giờ nhìn lại mà xem
Ngày xưa đừng thế thì nay êm đềm

Ta còn gì nữa nói thêm
Thôi anh cứ bước như anh đã từng
Còn yêu tôi củng xin đừng
Tìm về ngày cưới mừng tôi qua cầu

Anh là tất cả niềm đau
Tôi vùi chôn hết thật sâu trong lòng
Từ đây tôi bước theo chồng
Sang sông tôi mặc cây sy anh trồng

_____HảiLan - 08_____

Sầu lẻ bóng

Thói đời "Mới chuộng cũ vong"
Em vui duyên mới theo chồng bỏ tôi
Phố xưa vắng bóng em rồi
Còn ai hò hẹn cho tôi đợi chờ ?

Con sông bên lỡ, bến bồi
Lòng tôi đau khổ, em vui ân tình
Nhạc vui réo rắc tang tình
Pháo hồng vụn vỡ như tình đôi ta

Âm thầm nhìn chiếc xe hoa
Xe hoa chuyển bánh, mắt nhòa lệ cay
Trông em nét ngọc trang đài
Nhưng còn đâu nữa hình hài tôi thương

Người đi khuất dạng cuối đường
Sao tôi còn mãi vấn vương trong lòng
Biết là khi Sáo sang sông
Sáo bay cao mãi chớ mong Sáo về !

Tôi biết bỡi em chán chê
Nên tìm người khác vỗ về, đở nâng
Đôi ta không có duyên phần
Tôi còn lưu luyến bâng khuâng ích gì !

Đốt trang nhật ký đã ghi
Khép trang bi sử_ Cây Si đẵn cành
Người vui với mộng ngày xanh
Còn tôi dang dở nên đành cô đơn

.........Lehong.........

No comments:

Post a Comment