Monday, January 11, 2010

TUỔI GIÀ

Soi gương tuổi đã về già
Nếp nhăn ngang dọc trên da mặt sần
Tay sờ tưởng những đường gân
Một thời rắn chắc tấm thân kiến càng (Tập Tạ)

Ngờ đâu da xệ tàn nhang
Mắt mờ miệng móm hai hàng răng long
Nhớ thời ngựa sắt đi rong (Vespa)
Bên Em khăng khít đôi vòng tay ôm

Rộn ràng con phố chiều hôm
Đưa Em vào mộng tình thơm tuổi tròn
Giờ đây sông đổi thành non
Mỏi mòn mơ tưởng tiếc thương ngày nào ...!!?

Thời gian tàn nhẫn thế sao
Xuân về cố níu tốn hao sức già
Trách đời đập bể gương ra
Mãnh gương cứa nát xót xa cuộc đời ...!!!

Giờ đây Em đã ra khơi
Thuyền sang bến mới nước trời bao la
Thân già lạnh lẽo riêng Ta
Vào ra chiếc bóng tình già cũng không ...!!!

Lưa thưa sợi tóc gió lồng
Thu buồn lá đổ sầu Đông lạnh lùng
Chiếu chăn không đắp cùng chung
Ngoài trời rét buốt lạnh lùng con tim ...!!

.....Thằmg Mõ ....

Thấy em anh hết muốn nhìn
Da nhăn, tóc trắng, bụng phình, mông to
Lên cân, cân hết số đo
Đứng đi không được, ngồi bò khó khăn

Bây giờ ước khoảng ba trăm (Cân)
Thấp tè bốn rưởi (feed) khỏi cần nâng cao
Ngày xưa em cũng là sao
Đầu chít vương miện, dám nào sánh đôi !

Diamond, đô triệu em đòi
Với ai muốn kết nên đôi vợ chồng
Đứng đi kẻ đở, người bồng
Nhìn em quí phái khó mong kết tình

Em như một đoá hương trinh
Nhìn thẳng không dám, chỉ rình mà coi
Nào ngờ khi tuổi bốn mươi
Thân to, ngực bự gắp mười ngày xưa

Vòng tay chắc hết ôm vừa
Cái thân đồ sộ mở thừa để đâu ?
Trải qua bao cuộc bể dâu
Mà hình bóng cũ nhạt màu thời gian

Hảy đi Mỹ viện tân trang
Hút bớt mở bụng, giảm ăn mỗi ngày
Da nhăn, mặt ủi cho ngay
Tóc nhuộm xanh đỏ như ngày trẻ trung

Ước gì anh được sống chung
Mền chăn khỏi đắp, chiếu mùng khỏi giăng

......Lehong ......

No comments:

Post a Comment