Friday, January 1, 2010

LỠ TAY

Lỡ tay để mất cuộc tình
Trăm ngàn chua xót riêng mình mình đau
Đường đời đã lạc mất nhau
Phế tàn hoài niệm còn đâu lối về

Lỡ tay đánh mất câu thề
Thuyền tình lạc hướng bốn bề bão giông
Ai gieo cay đắng cho lòng
Ai dìu em lúc bão giông cuộc đời ?

Lỡ tay để duyên mình rơi
Bao nhiêu nước mắt bấy lời từ ly
Bài thơ em viết được gì
Khi tình theo gió bay đi cuối trời

Lỡ tay để mất anh rồi
Em đây , anh đấy không lời hỏi han
Vì đâu tình bỗng trái ngang ?
Vì đâu duyên phận lỡ làng hỡi anh ?

......Sương sương.......

Duyên ta nay đã không thành
Bởi trời xui khiến Yến-Oanh rã đàn
Từ ngày em rẽ sang ngang
Và khi anh bước vội sang qua cầu

Cuộc đời thường lắm bể dâu
Thì tình cũng lắm thương sầu em ơi !
Đứng trước dông bão của đời
Thuyền tình chệch hướng, rối bời lòng nhau

Lỡ vì đánh mất duyên đầu
Thì còn chi nữa mấy câu hẹn thề
Em vui êm ấm phu thê
Còn anh xoay trở, bộn bề gia cang

Chúng mình thôi trách, chớ than
Chỉ vì duyên số bẽ bàng Trúc- Mai
Bây giờ ai biết trách ai ?
Một lần dang dở, vạn ngày ăn năn

.......Lehong........

No comments:

Post a Comment