Wednesday, January 6, 2010

HOA DẠI BÊN ĐƯỜNG

Thân em Hoa dại bên đường
Không hương không sắc tơ vương mây trời
Hoa kém may mắn trong đời
Nở , tàn lữ khách không lời hỏi han

Tiếc thương duyên phận lỡ làng
Đời hoa sớm nở tối tàn ai hay
Lặng nhìn trời đất để say
Quên đi tình ái đắng cay trong lòng

Thu về hạ cũng vừa xong
Biết người xưa cũ còn mong quay về ?
Dầm sương hoa những tái tê
Ngày trôi tháng lụn não nề đợi ai

Trắng đêm với giấc mộng dài
Ven đường Hoa dại có ai hiểu cùng
Núi rừng mây phủ chập chùng
Lẫn trong mây trắng , đâu vùng yêu thương ?

.......Sương Sương.......

Đưa tay ngắt vội bên đường
Một bông hoa dại, chợt thương một người :
Tuổi nàng vào độ hai mươi
Trông nàng xinh xắn, nụ cười có duyên

Thương đôi má lún đồng tiền
Nhưng đời sớm chịu ưu phiền gian nan
Tình duyên sớm cảnh lỡ làng
Người yêu chẳng nghĩ, phụ phàng bỏ bê

Từ nay mỗi độ Thu về
Nhìn là vàng rụng ủ ê tâm hồn
Cuộc đời sao mãi cô đơn
Vì mây đen xám vẫn còn phủ giăng !

Chỉ là Hoa dại âm thầm
Nắng mưa ngày tháng, nhuỵ tàn hương phai
Tâm tư biết tỏ cùng ai
Sống trong mộng mị một ngày vinh quang

Mơ rằng có một ông Hoàng
Viễn chinh lạc bước gặp nàng rồi thương
Nàng về cùng với Quân Vương
Hoa dại tỏa sáng, mùi hương ngạt ngào

.......Lehong.......

No comments:

Post a Comment