Mặt nước lao xao cá lội bơi
Lăn tăn sóng nước lục bình trôi
Lờ lững con thuyền bềnh bồng nổi
Tình mình như nước dật dờ trôi
Không duyên, không nợ thế đủ rồi
Hứa hẹn trăm năm ở đầu môi
Nhạt nhẽo khi mỗi người một lối
Tình đời bạc bẽo tựa như vôi
Tôi xa người ấy cũng chẳng gần
Có còn gì nữa để bâng khuâng
Mỗi người đều có riêng bổn phận
Đâu còn chi nữa để phân vân ?
........Lehong.......
No comments:
Post a Comment